********

Tiêu Đạc rời đi rồi, Sài đại quản gia lén lút đi vào viện này, cũng đi tới bên cạnh Mạnh Hán.

”Cửu gia như thế nào?” Sài đại quản gia thấp giọng thăm dò.

”Hắn ——” Mạnh Hán vốn chẳng phải người biết nói chuyện, lo nghĩ kể việc này với Sài đại quản gia thế nào.

”Hắn thích tiểu nha đầu kia?” Sài đại quản gia nói lời kinh người.

”Đúng!” Mạnh Hán nhìn nhìn Sài đại quản gia, trong mắt hiện lên một tia bội phục.

”Hi, loại sự tình này ta đã thấy nhiều, sớm nhìn ra chỗ không thích hợp. Cửu gia nhà chúng ta ngày thường nào có tâm tư quản chuyện linh tinh, cũng không phải thích đến gần các cô nương, ngươi xem từ khi tiểu nha đầu kia đến, Cửu gia liền chuyên môn khi dễ người ta, ngôn từ lạnh băng ngữ trào phúng nói móc, đây là đối với người ta có ý tứ.” Sài đại quản gia có bộ dáng rất tâm đắc.

”ngôn từ lạnh băng ngữ trào phúng nói móc, đây là đối với người ta có ý tứ?” Mạnh Hán không hiểu, đây là thế nào với thế nào.

”Ngươi là hán tử độc thân chưa đón dâu đương nhiên không hiểu, đây là càng đối với người ta có ý tứ, càng thích khi dễ một phen, Cửu gia kia tính tình bướng bỉnh, ngày thường đối với đương kim thánh thượng cũng mắt lạnh không có ý tốt, nào biết đâu rằng với cô nương gia hẳn là nên dỗ dành, ăn nói khép nép. Lại nói, hắn —— “

Sài đại quản gia ho nhẹ, hạ giọng nói: “Hắn tật xấu kia, ngươi cũng biết, bình thường làm sao biết cái này, phỏng chừng bản thân cũng không hiểu tâm tư chính mình!”

Sài đại quản gia nhắc tới đây không khỏi cảm thán, rất có một loại ý tứ nhà có con gái mới lớn.

”Nguyên lai là như vậy, ta nói đi, tiểu nha đầu kia lúc đầu thấy Cửu gia giống chuột thấy mèo vậy, kết quả Cửu gia cố ý khi dễ nàng, trêu chọc nàng, ta khi đó còn nghĩ làm sao lừa gạt tiểu nha đầu kia, giờ cũng không giống hắn a, hiện tại mới hiểu được, dĩ nhiên là ý tứ như vậy.”

Mạnh Hán như có đăm chiêu, nguyên lai thích một cô nương lại là như thế này!

”Ngươi a, nam nhân thô lậu, chính là ngốc, chỉ có Kiểu Nguyệt thông minh, sớm đã nhìn ra.” Cho nên hiện tại người ta vừa đúng lúc trong nhà có việc, xin nghỉ, miễn phải vướng bận.

”Như vậy cũng tốt, đỡ cho hắn nghĩ nhiều.” Mạnh Hán suy nghĩ nửa ngày, nghẹn ra như vậy một câu.

”Như thế nào?” Sài đại quản gia cảm giác được có chuyện trong lời nói của hắn.

”Lần này về Yến kinh, Cửu gia thấy một bức họa.” Mạnh Hán do dự, vẫn nói với Sài đại quản gia.

”Vẽ ai?” Sài đại quản gia nghi hoặc hỏi.

”Một nữ tử rất giống Thịnh Đức hoàng hậu.” Mạnh Hán hít một hơi thật sâu, nói như vậy.

”Thế nhưng có sự tình này?” Sài đại quản gia kinh hãi.

Năm đó Thịnh Đức hoàng hậu chợt lìa trần, Cửu hoàng tử nvừa mới mười tuổi không cách nào chấp nhận mẫu hậu rời đi, giận chó đánh mèo Kiến Ninh đế, từ đó về sau phụ tử bất hòa, mà khi Thịnh Đức hoàng hậu lìa trần, cửa cung Vĩnh Nguyệt cũng đóng chặt, tất cả đồ vật thuộc về Thịnh Đức hoàng hậu đều khóa kín bên trong, bên ngoài thậm chí đến một bộ bức họa cũng không có.

Bởi vì tất cả đều biết, Cửu hoàng tử thấy bức họa, tất nhiên tâm tình chịu ảnh hưởng lớn.

Nay, Cửu hoàng tử thế nhưng thấy được một bức họa nữ tử cực kì giống Thịnh Đức hoàng hậu? Sài đại quản gia cái mũi động đậy, nhíu mày nói:“Xem ra có người thật sự là hướng về phía gia chúng ta a!”

Mục đích kỳ thật rất đơn giản, vài năm nay Kiến Ninh đế xương cốt là một năm không bằng một năm, nhưng chậm chạp chưa từng định ra thái tử, mười ba vị hoàng tử dưới gối Kiến Ninh đế bắt đầu rục rịch a!

”Những người này thật đáng giận, gia chúng ta căn bản vô tâm ngôi vị hoàng đế, trốn vào nơi hoang vắng này ẩn cư, bọn họ thế nhưng còn không chịu buông tha!” Mạnh Hán nhắc tới đây, trong giọng nói không khỏi tràn ngập chán ghét.

Sài đại quản gia nghe lời này, trầm ngâm thật lâu, lại nói một câu:

”Ngươi có một câu nói đúng, nơi này có tiểu nha đầu ảnh hưởng tâm tư gia như vậy, cũng tốt.”

Tác giả có chuyện muốn nói: Tiêu Đạc sẽ nói chuyện nghiêm túc cùng A Nghiên như thế nào đây?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương