“Ừm, trẻ con phải được chiều chuộng” trên khuôn mặt tuấn tú của anh một chút cảm giác không vui đều không có
Bên đó, Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn còn đang có chút không nỡ, trong miệng vẫn nói sớm như vậy đã đi qua đó rồi!
“Chị Noãn Noãn đến rồi!” Mật Nguyệt ngoảnh đầu, thấy hai người đang nắm tay nhau đi đến, tối qua nhất định là quá mệt!
Bây giờ mới tỉnh dậy!
Cảnh Thần Hạo ánh mắt đen sâu thẳm liếc nhìn Bạc Ngôn, “nhàn nhã chút!”
Noãn Noãn nghe thấy, khuôn mặt nhỏ bé vốn dĩ bởi vì chạy vội có chút ửng đỏ, giờ càng đỏ hơn!
Bố thật là...
“Được rồi, đừng thương tâm nữa, nhớ con đến thăm con không phải là được rồi sao!” Cảnh Hành có chút không nhẫn nãi nữa!
“Đi đi! Tiểu tử nhà ngươi! Mong không thể đủ lông đủ cánh cứng cáp, bay thật xa!” Bùi Nhiễm Nhiễm vỗ một cái lên vai của thằng bé, “nhanh đi!”
Cảnh Hành quay người đi, thật sự không có quay đầu lại mà đi mất luôn!
“Vợ ơi, con trai rời xa em rồi, anh vẫn ở bên cạnh em!” Cảnh Thần Hạo thuận theo đó mà ôm lấy cô, “chúng ta đi du lịch”
“Đi đâu?”
“Nước ngoài, em không phải là nhớ con trai sao?”
Do đó, Cảnh Thần Hạo đưa Bùi Nhiễm Nhiễm thản nhiên ngồi lên một chiếc máy bay bay đi mất!
Đây...
Quả nhiên là phong cách của bố!
Sau khi bọn họ đi mất, Cảnh Bùi Noãn mới cười tít mắt nói, “bố em vừa rồi kêu anh nhàn nhã chút, nghe thấy không?”
“Noãn Noãn, bố của chúng mình khi nói chuyện này, nhất định không có nghĩ đến bản thân mình là làm thế nào!” Bạc Ngôn khuôn mặt tuấn tú cười chăm chú nhìn vết hôn trên cổ của cô ấy, nhìn về phía Cảnh Bùi Dương nói, “chúng tớ đi trước, về nhà ngủ bù đây!”
“Ừ”
Thời gian nghỉ hè còn lại, Cảnh Bùi Dương ở trong công ty đi làm, Mật Nguyệt ở trong nhà đi theo đầu bếp học nấu ăn, thời gian trôi qua khá nhanh!
Cô thật sự bị trường đại học Hành Chí trúng tuyển!
Nhưng mà, chuyên môn này không phải là một khoa lạnh nhạt bình thường!
Chuyên ngành trà đạo!
Sau này chuyên môn đi pha trà sao?
Vấn đề này, cần phải suy nghĩ thật kỹ!
Trước đây khi còn ở trường cấp 3, có thể lười biếng, bây giờ ở đại học rồi, muốn lười biếng không đi tập huấn quân sự, những bẫn nhẫn nhịn được rồi!
Người khác có thể, cô cũng nhất định có thể!
Cảnh Bùi Dương đưa cô đến trường báo danh, thời gian tập huấn quân sự, phải ở lại trong ký túc xá nhà trường!
Ở ký túc xá à!
Tập huấn kiểu khép kín?
“Dương Dương, chúng ta sẽ không gặp nhau trong nửa tháng đó!” cô thật đau lòng à!
“Ngoan, nửa tháng rất nhanh thì sẽ trôi qua thôi mà!” Cảnh Bùi Dương nhấc hành lysc ủa cô đi vào trong tòa nhà ký túc xá
“Không biết chuyên ngành này của chúng em...” cô ngoái sang trái sang phải, vội vàng đi theo bước chân của anh ấy, “Dương Dương, chuyên ngành này, ổn không?”
“Cũng không tồi, hiện nay người thích uống trà khá nhiều, sau này pha trà cho bố vợ uống”
“Cũng pha cho anh nữa!” cô bây giờ có chút phấn khích muốn được gặp bạn học mới!
Lần đầu tiên khi đi học, không có Cảnh Hành!
Dường như đã trở thành thói quen bọn họ cùng một trường
Nhưng mà Cảnh Hành từ nhỏ đều có tư tưởng, cậu ấy ở nước ngoài, chắc sống rất ổn!
Cửa chính ký túc xá, Cảnh Bùi Dương ngừng bước chân, do dự có thể đi vào trong hay không!
“Anh đợi chút, em đi hỏi xem sao!” Mật Nguyệt lập tức chạy vào trong, ở phòng dì quản lý ký túc xá có khá nhiều người!
“Học trưởng...”
Một giọng nói điệu đà truyền đến
Cảnh Bùi Dương mặt không đổi sắc ngoảnh đầu sang, một cô gái với mái tóc dài mặc chiếc váy suông mafut rắng đứng ở bên cạnh anh, “có chuyện?”
Sở Sở nhìn thấy anh ngoảnh đầu sang, tim đập nhanh, quả nhiên rất đẹp trai à!
Trong trường này lại có một học trưởng đẹp trai nhường này!
Khí chất của một người thân phận không tầm thường, thật là cool!
Khuôn mặt của cô ngượng ngùng nói, “học trưởng là giúp đàn em xách hành lý phải không! Có thể cũng giúp em xách lên chứ? Ký túc xá tầng 5, hành lý có chút nặng!”
“Tôi không phải học trưởng”
“Không phải học trưởng?” trong lòng Sở Sở thấy lạ, chẳng nẽ là đến đưa em gái?
Nhất định phải làm bạn với em gái anh ta, sau này mới có thể ở gần mà đạt được mục tiêu!
Trong lòng của cô đáng phấn khích, Mật Nguyệt từ bên trong chạy vội ra
“Dương Dương, dì quản lý nói có thể vào! Chúng ta đi thôi!” Mật Nguyệt đôi mắt to tròn thoáng liếc qua nhìn sang Sở Sở bên cạnh, “hỏi đường?”
“Chúng ta đi thôi!” Cảnh Bùi Dương nhẹ nhàng nhấc hành lý lên, cùng với Mật Nguyệt rời đi!
Bên trong không có thang máy, cả hành trình chỉ có thể đi cầu thang bộ!
Vào đến trong lý túc xá, vị trí giường của Mật Nguyệt nằm sát bên trái gần cửa
Lúc này, bên trong phòng đã có hai người rồi!
“Dương Dương, tự em thu dọn là được rồi, anh về đi!” trong phòng lúc này chỉ có bóng người bọn họ, hai người còn lại có thể đến khá sớm, đã thu dọn xong rồi!
“Em chắc chứ?”
“Em đương nhiên có thể rồi!” cô tuy rằng không thường xuyên làm chuyện này, nhưng chắc không có chuyện gì!
Mật Nguyệt không cố ý nhìn sang phía hai người còn lại, phát hiện ánh mắt của bọn họ lại đnag chăm chú nhìn lên người Dương Dương!
Đây không may rồi!
Cô lập tức đẩy Dương Dương ra bên ngoài, đi trong hành lang, cô kéo tay của Dương Dương, “em tiễn anh xuống dưới!”
“Không cần đâu, em tiến anh xuống, em còn phải đi lên nữa, 5 tầng, rất mệt” Cảnh Bùi Dương nhìn khuôn mặt mỉm cười của cô, “có chuyện gọi điện thoại”
“Tiến sát gần thêm chút nữa!” biết rõ khoảng cách chiều cao của bọn họ, còn cố ý đầu chỉ cúi có chút xíu
Cảnh Bùi Dương nghe theo tiến lại gần, chiếc miệng nhỏ mỏng manh liền hôn lên anh
Sở Sở ở không xa đó nhìn thấy cảnh này, bọn họ...
Không phải là anh em!
“Được rồi, vậy thì em đi thu dọn đây, phải nhớ em đó!” cô cũng sẽ nhớ anh ấy!
“Ừm” Cảnh Bùi Dương quay người đi thì nhìn thấy Sở Sở chậm rãi đi đến trước mặt, phía sau cô ta, là người giúp việc xách giùm hành lý
Anh vẫn giữ nguyên vẻ mặt không biểu cảm đi qua, bình thản không thèm nhìn bước đi!
Sở Sở đi vào trong phòng ký túc, Mật Nguyệt đang thu gọn hành lý
Trùng hợp vậy sao?
“Cậu tên gì à! người đàn ông vừa nãy thật đệp trai à! bọn cậu quan hệ là gì!”
Bên cạnh Mật Nguyệt, vừa nãy bạn cùng ở trong phòng nhìn chằm chằm hiếu kỳ hỏi!
Mật Nguyệt một bên vừa thu dọn hành lý của mình, vừa cười tủm tỉm trả lời, “bạn trai tó à!”
“Oa...”
“Thật đẹp trai à! anh ấy còn có huynh đệ gì không, giới thiệu một người cho bọn tớ với!”
“Ớ...” Mật Nguyệt đang thi dọn đồ dùng bỗng sững lại, quay đầu lại nhìn bọn họ, “có thì có, nhưng mà ở nước ngoài rồi!”
“Vậy không sao, sau này vẫn có cơ hội mà! Xin chào, tớ tên Trúc Tiểu Tiểu!” cô gái đeo kính mắt đưa tay ra với cô, “cậu ấy tên La Nhài!”
“La Nhài?” Mật Nguyệt ngoảnh đầu sang nhìn cô ấy, cái đầu tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, còn có hai má núm đồng tiền nữa, thật sự giống một cô bé con tinh nghịch!
“Xin chào các bạn, Thích Mật Nguyệt! bố mẹ tớ ở trong khi tuần trăng mật, mang thai tớ! vì vậy cái tên này có chút...” cô cũng cười đưa tay ra, đối với tên gọi của mình, thật sự rất bất lực à!
“Nghe hay mà! Lại có ý nghĩa kỷ niệm!” Trúc Tiểu Tiểu sảng khoái vòng tay qua vai của cô, “bạn học Mật Nguyệt, thân hình cậu không tồi à!”
“Á...” Mật Nguyệt hai tay ôm lấy trước ngực, trợn tròn đôi mắt lên nhìn La Nhài ở phía đói diện, “cậu cũng là con gái!”
Cô bỗng nhiên bị một người con gái xờ ngực!
“Ái, quả nhiên không tồi à! không phải là giả chứ!” ngón tay của La Nhài ở phía trước cô ngọ nguậy, “Mật Nguyệt, bạn trai cậu nhất định rất yêu cậu! Các cậu tiến triển đến bước nào rồi?”
“Đương nhiên là vẫn chưa có đến bậc giới hạn...” cô quay đầu lại tiếp tục thu dọn đồ đạc
Để Dương Dương đưa cô đến, có phải là sai lầm rồi không?
Bên đó, Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn còn đang có chút không nỡ, trong miệng vẫn nói sớm như vậy đã đi qua đó rồi!
“Chị Noãn Noãn đến rồi!” Mật Nguyệt ngoảnh đầu, thấy hai người đang nắm tay nhau đi đến, tối qua nhất định là quá mệt!
Bây giờ mới tỉnh dậy!
Cảnh Thần Hạo ánh mắt đen sâu thẳm liếc nhìn Bạc Ngôn, “nhàn nhã chút!”
Noãn Noãn nghe thấy, khuôn mặt nhỏ bé vốn dĩ bởi vì chạy vội có chút ửng đỏ, giờ càng đỏ hơn!
Bố thật là...
“Được rồi, đừng thương tâm nữa, nhớ con đến thăm con không phải là được rồi sao!” Cảnh Hành có chút không nhẫn nãi nữa!
“Đi đi! Tiểu tử nhà ngươi! Mong không thể đủ lông đủ cánh cứng cáp, bay thật xa!” Bùi Nhiễm Nhiễm vỗ một cái lên vai của thằng bé, “nhanh đi!”
Cảnh Hành quay người đi, thật sự không có quay đầu lại mà đi mất luôn!
“Vợ ơi, con trai rời xa em rồi, anh vẫn ở bên cạnh em!” Cảnh Thần Hạo thuận theo đó mà ôm lấy cô, “chúng ta đi du lịch”
“Đi đâu?”
“Nước ngoài, em không phải là nhớ con trai sao?”
Do đó, Cảnh Thần Hạo đưa Bùi Nhiễm Nhiễm thản nhiên ngồi lên một chiếc máy bay bay đi mất!
Đây...
Quả nhiên là phong cách của bố!
Sau khi bọn họ đi mất, Cảnh Bùi Noãn mới cười tít mắt nói, “bố em vừa rồi kêu anh nhàn nhã chút, nghe thấy không?”
“Noãn Noãn, bố của chúng mình khi nói chuyện này, nhất định không có nghĩ đến bản thân mình là làm thế nào!” Bạc Ngôn khuôn mặt tuấn tú cười chăm chú nhìn vết hôn trên cổ của cô ấy, nhìn về phía Cảnh Bùi Dương nói, “chúng tớ đi trước, về nhà ngủ bù đây!”
“Ừ”
Thời gian nghỉ hè còn lại, Cảnh Bùi Dương ở trong công ty đi làm, Mật Nguyệt ở trong nhà đi theo đầu bếp học nấu ăn, thời gian trôi qua khá nhanh!
Cô thật sự bị trường đại học Hành Chí trúng tuyển!
Nhưng mà, chuyên môn này không phải là một khoa lạnh nhạt bình thường!
Chuyên ngành trà đạo!
Sau này chuyên môn đi pha trà sao?
Vấn đề này, cần phải suy nghĩ thật kỹ!
Trước đây khi còn ở trường cấp 3, có thể lười biếng, bây giờ ở đại học rồi, muốn lười biếng không đi tập huấn quân sự, những bẫn nhẫn nhịn được rồi!
Người khác có thể, cô cũng nhất định có thể!
Cảnh Bùi Dương đưa cô đến trường báo danh, thời gian tập huấn quân sự, phải ở lại trong ký túc xá nhà trường!
Ở ký túc xá à!
Tập huấn kiểu khép kín?
“Dương Dương, chúng ta sẽ không gặp nhau trong nửa tháng đó!” cô thật đau lòng à!
“Ngoan, nửa tháng rất nhanh thì sẽ trôi qua thôi mà!” Cảnh Bùi Dương nhấc hành lysc ủa cô đi vào trong tòa nhà ký túc xá
“Không biết chuyên ngành này của chúng em...” cô ngoái sang trái sang phải, vội vàng đi theo bước chân của anh ấy, “Dương Dương, chuyên ngành này, ổn không?”
“Cũng không tồi, hiện nay người thích uống trà khá nhiều, sau này pha trà cho bố vợ uống”
“Cũng pha cho anh nữa!” cô bây giờ có chút phấn khích muốn được gặp bạn học mới!
Lần đầu tiên khi đi học, không có Cảnh Hành!
Dường như đã trở thành thói quen bọn họ cùng một trường
Nhưng mà Cảnh Hành từ nhỏ đều có tư tưởng, cậu ấy ở nước ngoài, chắc sống rất ổn!
Cửa chính ký túc xá, Cảnh Bùi Dương ngừng bước chân, do dự có thể đi vào trong hay không!
“Anh đợi chút, em đi hỏi xem sao!” Mật Nguyệt lập tức chạy vào trong, ở phòng dì quản lý ký túc xá có khá nhiều người!
“Học trưởng...”
Một giọng nói điệu đà truyền đến
Cảnh Bùi Dương mặt không đổi sắc ngoảnh đầu sang, một cô gái với mái tóc dài mặc chiếc váy suông mafut rắng đứng ở bên cạnh anh, “có chuyện?”
Sở Sở nhìn thấy anh ngoảnh đầu sang, tim đập nhanh, quả nhiên rất đẹp trai à!
Trong trường này lại có một học trưởng đẹp trai nhường này!
Khí chất của một người thân phận không tầm thường, thật là cool!
Khuôn mặt của cô ngượng ngùng nói, “học trưởng là giúp đàn em xách hành lý phải không! Có thể cũng giúp em xách lên chứ? Ký túc xá tầng 5, hành lý có chút nặng!”
“Tôi không phải học trưởng”
“Không phải học trưởng?” trong lòng Sở Sở thấy lạ, chẳng nẽ là đến đưa em gái?
Nhất định phải làm bạn với em gái anh ta, sau này mới có thể ở gần mà đạt được mục tiêu!
Trong lòng của cô đáng phấn khích, Mật Nguyệt từ bên trong chạy vội ra
“Dương Dương, dì quản lý nói có thể vào! Chúng ta đi thôi!” Mật Nguyệt đôi mắt to tròn thoáng liếc qua nhìn sang Sở Sở bên cạnh, “hỏi đường?”
“Chúng ta đi thôi!” Cảnh Bùi Dương nhẹ nhàng nhấc hành lý lên, cùng với Mật Nguyệt rời đi!
Bên trong không có thang máy, cả hành trình chỉ có thể đi cầu thang bộ!
Vào đến trong lý túc xá, vị trí giường của Mật Nguyệt nằm sát bên trái gần cửa
Lúc này, bên trong phòng đã có hai người rồi!
“Dương Dương, tự em thu dọn là được rồi, anh về đi!” trong phòng lúc này chỉ có bóng người bọn họ, hai người còn lại có thể đến khá sớm, đã thu dọn xong rồi!
“Em chắc chứ?”
“Em đương nhiên có thể rồi!” cô tuy rằng không thường xuyên làm chuyện này, nhưng chắc không có chuyện gì!
Mật Nguyệt không cố ý nhìn sang phía hai người còn lại, phát hiện ánh mắt của bọn họ lại đnag chăm chú nhìn lên người Dương Dương!
Đây không may rồi!
Cô lập tức đẩy Dương Dương ra bên ngoài, đi trong hành lang, cô kéo tay của Dương Dương, “em tiễn anh xuống dưới!”
“Không cần đâu, em tiến anh xuống, em còn phải đi lên nữa, 5 tầng, rất mệt” Cảnh Bùi Dương nhìn khuôn mặt mỉm cười của cô, “có chuyện gọi điện thoại”
“Tiến sát gần thêm chút nữa!” biết rõ khoảng cách chiều cao của bọn họ, còn cố ý đầu chỉ cúi có chút xíu
Cảnh Bùi Dương nghe theo tiến lại gần, chiếc miệng nhỏ mỏng manh liền hôn lên anh
Sở Sở ở không xa đó nhìn thấy cảnh này, bọn họ...
Không phải là anh em!
“Được rồi, vậy thì em đi thu dọn đây, phải nhớ em đó!” cô cũng sẽ nhớ anh ấy!
“Ừm” Cảnh Bùi Dương quay người đi thì nhìn thấy Sở Sở chậm rãi đi đến trước mặt, phía sau cô ta, là người giúp việc xách giùm hành lý
Anh vẫn giữ nguyên vẻ mặt không biểu cảm đi qua, bình thản không thèm nhìn bước đi!
Sở Sở đi vào trong phòng ký túc, Mật Nguyệt đang thu gọn hành lý
Trùng hợp vậy sao?
“Cậu tên gì à! người đàn ông vừa nãy thật đệp trai à! bọn cậu quan hệ là gì!”
Bên cạnh Mật Nguyệt, vừa nãy bạn cùng ở trong phòng nhìn chằm chằm hiếu kỳ hỏi!
Mật Nguyệt một bên vừa thu dọn hành lý của mình, vừa cười tủm tỉm trả lời, “bạn trai tó à!”
“Oa...”
“Thật đẹp trai à! anh ấy còn có huynh đệ gì không, giới thiệu một người cho bọn tớ với!”
“Ớ...” Mật Nguyệt đang thi dọn đồ dùng bỗng sững lại, quay đầu lại nhìn bọn họ, “có thì có, nhưng mà ở nước ngoài rồi!”
“Vậy không sao, sau này vẫn có cơ hội mà! Xin chào, tớ tên Trúc Tiểu Tiểu!” cô gái đeo kính mắt đưa tay ra với cô, “cậu ấy tên La Nhài!”
“La Nhài?” Mật Nguyệt ngoảnh đầu sang nhìn cô ấy, cái đầu tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, còn có hai má núm đồng tiền nữa, thật sự giống một cô bé con tinh nghịch!
“Xin chào các bạn, Thích Mật Nguyệt! bố mẹ tớ ở trong khi tuần trăng mật, mang thai tớ! vì vậy cái tên này có chút...” cô cũng cười đưa tay ra, đối với tên gọi của mình, thật sự rất bất lực à!
“Nghe hay mà! Lại có ý nghĩa kỷ niệm!” Trúc Tiểu Tiểu sảng khoái vòng tay qua vai của cô, “bạn học Mật Nguyệt, thân hình cậu không tồi à!”
“Á...” Mật Nguyệt hai tay ôm lấy trước ngực, trợn tròn đôi mắt lên nhìn La Nhài ở phía đói diện, “cậu cũng là con gái!”
Cô bỗng nhiên bị một người con gái xờ ngực!
“Ái, quả nhiên không tồi à! không phải là giả chứ!” ngón tay của La Nhài ở phía trước cô ngọ nguậy, “Mật Nguyệt, bạn trai cậu nhất định rất yêu cậu! Các cậu tiến triển đến bước nào rồi?”
“Đương nhiên là vẫn chưa có đến bậc giới hạn...” cô quay đầu lại tiếp tục thu dọn đồ đạc
Để Dương Dương đưa cô đến, có phải là sai lầm rồi không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook