Nhưng mà tối nay, cô nghĩ rằng bọn họ ở nhà thì có thể buông tha cho cô

Nhung vẫn là bị chìm đắm trong sự giày vò ngọt ngào, tối qua lần đầu tiên có chút đau, hôm nay cảm thấy đã ổn hơn nhiều rồi

“Noãn Noãn, có ổn không?” sau việc, anh mãn nguyện ôm lấy cô, “thoải mái chứ?”

Khuôn mặt cô ngượng ngùng ửng đỏ, mím môi không trả lời, nhắm nghiền đôi mắt miễn cưỡng bản thân nhanh chóng ngủ đi

“Không nói gì, xem ra là không thoải mái rồi, vậy thì chúng mình lại một lần nữa, Noãn Noãn em phải tin tưởng anh đã kim nén bao nhiêu năm mới được ăn, thể lực là vô cùng tốt! dùng không hết…” anh lo lắng cô ấy có thể không thừa nhận

“Em…”cô lắc lắc cái đầu, “không cần đâu, nhanh ngủ đi”

Anh ân ái áp sát vào bên tai của cô, nhẹ gióng nói, “em còn chưa có trả lời câu hỏi vừa rồi của anh”

“Thoải mái thoải mái!” cô lập tức vội vàng trả lời mấy câu, “được chưa nào? Đi ngủ!”

“Ừm, Noãn Noãn, ngủ ngon” anh cũng mãn nguyện rồi

Thời gian trôi qua rất nhanh thì đến lúc cuối kỳ nghỉ, Bạc Ngôn đã chuẩn bị để đưa công ty ở nước ngoài về trong nước phát triển rồi

Bởi vì Cảnh Bùi Noãn không muốn đi nước ngoài, vậy thì chỉ có thể anh quay trở về thôi

Nhưng mà bây giờ, Cảnh Bùi Noãn sắp tốt nghiệp rồi, vì vậy sẽ cùng đi với anh!

Mật Nguyệt với Cảnh Hành quay lại trường học lên lớp, trong phòng học không còn Lam Ái Nhi nữa, trong trường càng không có người dám bắt nạt bọn họ

Cuộc sống cấp 3 qua rất bình yên lại nhanh chóng

……

“Cách kỳ thi cuối cấp còn một tháng nữa, đây là lần đầu tiên kiểm tra toàn bộ, lớp của chúng ta biểu hiện vô cùng tốt, mọi người khi thi cuối cấp phát huy như thế này, nhất định có thể đạt được thành tích tốt, vả lại, thầy cô nói cho các em biết, thi cuối cấp nhất định so với bài kiểm tra mọi khi chúng ta làm đơn giản hơn nhiều, không phải lo sợ kỳ thi như vậy!”

“Buổi chiều họp phụ huynh, các em đều thông báo cho phụ huynh rồi chứ?”

“Thông báo rồi!” học sinh trong lóp đồng lòng trả lời

Mật Nguyệt đã 17 tuổi chống cằm, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hàng lông mi dài dài có chút cong, trong lớp truyền đến giọng nói khiến lông mi của cô động nhẹ

Họp phụ huynh?

Bố mẹ ở nước ngoài du lịch rồi à!

Bà ngoại ông ngoại đã lớn tuổi

Xem ra chỉ có thể ké phụ huynh của Cảnh Hành thôi!

“Thích Mật Nguyệt! em nhìn gì bên ngoài cửa sổ! bên ngoài rất đẹp sao? Có muốn bây giờ ra ngoài không!” chủ nhiệm lớp bỗng nhiên di chuyển ánh mắt nhìn về phía cô

“Em có thể ra ngoài sao?” cô ngoảnh đầu, cười trả lời

Cô không để tâm bị cho ra ngoài à!

“Thành tích kiểm tra lần này của em vô cùng kéo lùi thành tích của lớp chúng ta rồi!” chủ nhiệm nghiêm khắc nói

“Ồ, thưa thầy, cũng là vì chẳng đếm được bao nhiêu lần nữa kéo lùi nữa, nếu không kéo lùi thì chẳng còn cơ hội nữa rồi!” Dương Dương của cô chắc phải quay trở về rồi chứ!

Cô sau này sẽ không kéo lùi anh ấy đâu!

“Thưa thầy, chúng em sắp tột nghiệp rồi, thầy có chắc muốn giận không? Cười một cái nào, đừng tức giận nữa…” Cảnh Hành bình thản ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói

Biết thân phận của hai người bọn họ, chủ nhiêm lớp cũng không phải là muốn mở miệng trách mắng, không chừng còn khiến mất việc nữa

Chủ nhiệm lớp kêu bọn họ cố gắng học tập, rồi rời đi

Mật Nguyệt mềm nhũn gục trên bàn, nhìn sang Cảnh Hành đang chơi game, “cậu sau này muốn đến làm việc tạo công tyc ủa anh Bạc Ngôn không?”

“Thực tập”

“Quả nhiên người trí thức cao đều lợi hại, nhỏ như thế còn biết lập thập số, tạo game, còn biết làm kế hoạch!” cái đầu ngốc nghếch của cô học không nổi

“Dương Dương chút nữa không biết có từ trên trời rớt xuống không? Tớ trước đây nói với anh ấy chuyện họp phụ huynh, vả lại tớ phải thi cuối cấp rồi…” Dương Dương chắc sẽ quay trở về để giúp cô luyện thi chứ!

“Anh trai sáng sớm nay hình như có cuộc họp quốc tế quan trọng, mẹ của tớ sẽ đến, cùng họp” đằng nào trước đây cũng là như vậy

Phụ huynh của hai người, đến một là được rồi

Cho dù không đến cũng không có cái gì

“Ồ…” trên bàn của cô để bài thi toán, bên trên điểm số 59 vô cùng tức mắt

Phải biết đây là bài thi tổng điểm 150 điểm à!

Dương Dương không quay về càng tốt, nếu mà quay về, đây mới là nhất định sẽ bị cô làm tức chết!

Buổi chiều từng đợt phụ huynh lần lượt bước vào trong lớp

Cảnh Hành với Mật Nguyệt đứng ở ngoài hành lang, Cảnh Hành cẩm điện thoại, cô cầm quyển sách tạo dáng giả bộ

“Cậu là muốn ở trước mặt mẹ biểu diễn điệu bộ của một con dâu nghiêm túc học tập?” Cảnh Hành mỉm cười hỏi

“Làm làm chút mà, chút nữa bác gái ngồi ở trên chỗ cậu, chắc không phải là sẽ biết thành tích của tớ rồi sao, thành tích kém còn không học tập tốt, mất mặt biết bao à!

“Không mất mặt, cậu là bà ấy từ nhỏ nhìn đến lớn, đối với cậu có cái gì không biết đâu, còn phải làm trò này nữa!” Cảnh Hành ánh mắt liếc nhẹ đi chỗ khác, cúi đầu tiếp tục chơi game trong điện thoại

“Cảnh Hành, Mật Nguyệt” tiếng gọi dịu hiền truyền đến

Hai người bọn họ ngoảnh đầu ra thì nhìn thấy Bùi Nhiễm Nhiễm đang đi đến

Mật Nguyệt cười tươi bước lại đón, cô vừa nãy còn đang nghĩ có phải là Dương Dương đến không chứ!

Quả nhiên Dương Dương là có cuộc họp quốc tế à!

Bùi Nhiễm Nhiễm với bọn họ buôn chút chuyện, rồi thì vào trong phòng học

Mật Nguyệt buồn thiu tựa lên tường hành lang, tối nay gọi điện thoại cho Dương Dương, hỏi xem anh ấy có quay trở về không

Cô nhớ Dương Dương cũng tốt nghiệp rồi!

Đại học 3 năm đã hoàn thành hết học phần, rồi là nghiên cứu sinh luôn

Bây giờ cũng sớm đã tốt nghiệp rồi

“Oa! Đẹp trai quá à!”

“Đây là ai à!”

“Nhìn có chút giống với Cảnh Hành ban 2 à!”

“Không phải là anh trai cậu ta chứ!”

Mật Nguyệt nghe thấy âm thanh này, lập tức ngoái đầu nhìn về phía đầy hành lang, trong đám người, một người đàn ông mặc áo vest đen, thắt chiếc cà vạt màu xanh đậm vân nhỏ đang bước lại gần

Mái tóc ngắn gọn gàng, đôi mắt đen sâu thẳm, chiếc mũi cao cao, đôi môi mím nhẹ, dáng người toát ra khí thế quý phái, đó không phải là Dương Dương sao?

Không kịp suy nghĩ nhiều, cô đã chạy lại phía đó!

“Dương Dương! Dương Dương…” cô đã mấy tháng không được gặp anh ấy rồi!

Cảnh Bùi Dương nhìn cô gái của anh chạy đến, dang đôi tay ra ôm lấy cô, đôi mắt cưng chiều nhìn cô, “làm sao rồi! thi trượt rồi? hay là vẫn chăm chỉ như thế?”

Trong tay của cô vẫn còn đang cầm quyển sách tóan học

Cô không để tâm đến những tiếng nói xung quanh, ở trong lòng của anh ấy ngẩng đầu lên nhìn anh, “thi trượt rồi thì không cho phép em chăm chỉ sao? Lại lừa em, còn hợp tác với Cảnh Hành lừa em, cậu ta nói anh sáng sớm có cuộ họp quốc tế!”

“Đồ ngốc, anh ở nước ngoài có sự chênh lệch thời gian, sáng sớm có cuộc họp quốc tế, thì ở đây, anh quay về rồi, sau này đi công tác mới rời khỏi” nhưng mà lúc này, anh có nhiệm vụ còn quan trọng hơn

Anh phải đi tham gia họp phụ huynh cho tiểu nha đầu, nghe xem cô ấy gần đây biểu hiện như thế nào!

“Yê yê yê! Dương Dương vạn tuế!” cô nói xong, còn có chút ngượng ngùng nữa!

Bởi vì nhìn thấy chủ nhiệm lớp đang đi đến rồi

“Dương Dương, anh là đến họp phụ huynh cho em sao?” cô bỗng nhiên ý thức được sự thực này

“Ừ”

“Vậy thì anh đi đi! Giáo viên nói em kéo chân cả lớp, em tin rằng có Dương Dương nhà chúng ta ở đây, em sau này nhất định sẽ không kéo chân ai hết!” cô đứng thẳng lưng, ánh mắt mỉm cười nhìn giáo viên từ bên cạnh cô đi ngang qua

Cảnh Bùi Dương đi theo phái sau giáo viên vào trong lớp, bên ngoài hành lang càng thêm náo nhiệt!

Cô đứng ở bên cạnh người Cảnh Hành, “cậu lại dám không nói rõ ràng cho tớ, hại tớ kỳ vọng thất vọng, lại bỗng nhiên bất ngờ có một sự kinh ngạc, giống như là ngồi qua xe đi trên núi phấn khích như nhau!”

“Đây không phải là vừa hợp với tâm ý của cậu đó sao?” anh là phối hợp với tư tưởng của cô ấy

“Tớ không quản, Dương Dương sù này sẽ không đi nữa, tớ yêu cầu không cao, chỉ là trường đại học tại thành phố A là được rồi! đối với Cảnh Hành cậu, cậu là muốn đi nước ngoài chứ? Kỳ thi tốt nghiệp cậu có tham gia không?” cậu ấy vốn dĩ cấp 3 là đã đi nước ngoài rồi!

“Tham gia cho vui à…” cậu là dự tính ra nước ngoài!

Ánh mắt của cậu nhìn nụ cười mỉm trên khuôn mặt nghiêng của cô ấy, sau này thì anh trai chăm sóc cậu ấy rồi, thực tế tuy rằng từ nhỏ ở cùng trên một lớp, cô ấy tuy có chút ngốc nghếch, nhưng cũng không có kiếm chuyện

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương