Sau này thành tích của cô không tốt, có khi nào thầy cô sẽ đi nói với Dương Dương không? Có khi nào có người nói rằng thành tích của cô vợ nhỏ lại không bằng một nửa của Dương Dương?

“Giáo viên trong trường quan hệ với anh tốt không?” Cô nhìn mọi người xung quanh với ánh mắt dò xét.

“Cũng bình thường, quan hệ thầy trò bình thường thôi.”

Nhưng đối với học sinh đặc biệt ưu tú như anh đương nhiên đối đãi cũng đặc biệt hơn, nên có thể nói toàn bộ giáo viên trong trường đều biết anh.

“Dương Dương, Dương Dương......” Cô nhìn đoàn giáo viên trong trường khuôn mặt nghiêm nghị đang đi tới, trong đó hình như còn có lãnh đạo cấp cao a!

Ngày đầu tiên đi học mà đã cao ngạo như vậy rồi.

“Hiệu trưởng.” Dương Dương nhìn người đi đầu, anh chỉ định yên lặng đưa Mật Nguyệt đi học.

Xảy ra chuyện như vậy không nằm trong dự định của anh.

“Hiệu trưởng?”

Cô chỉ nghĩ là thầy chủ nhiệm gì đó, không ngờ lại là hiệu trưởng!

“Bạn học Cảnh, đây là đưa……em gái đi học a?” Nhìn thân mật như vậy, sau này phải chú ý hơn mới được.

Về sau cũng không thể trêu chọc a!

“Hiệu trưởng, không phải em gái, em là bạn gái của Dương Dương.” Cô cười hì hì nói, mặc kệ ông có phải hiệu trưởng hay không.

Cô cùng Dương Dương đã được kết duyên từ bé, quang minh chính đại!

“Bạn gái, cái này......” Hiệu trưởng luôn bị đưa vào tình thế khó xử như vậy.

Bạn gái Cảnh Bùi Dương, thân phận này…..tốt nhất mắt nhắm mắt mở.

“Đúng vậy, Mật Nguyệt sẽ học tập thật tốt, không dám làm phiền hiệu trưởng, em đuaw MẬt Nguyệt đi báo danh.” Dương Dương lễ phép nói.

“Mời mời mời!” Hiệu trưởng vội vàng tránh ra, những người phía sau đều tránh ra hết!

Bọn họ đi xa rồi, hiệu trưởng nhìn bóng lưng của họ: “Nhớ kỹ cô gái đó, sau này không được trêu vào.”

“Vâng!”

Làm xong thủ tục, Cảnh Bùi Dương đưa cô đến lớp học, nhìn biểu đồ chỗ ngồi dán ngay cửa phòng học.

Cảnh Hành ngồi kế cô, họ ngồi ở giữa dãy thứ ba từ trên đếm xuống, xung quanh đều là nữ sinh, không tệ.

“Dương Dương, hài lòng không?”

“Cũng được, vào xem.”

Khi bọn họ ở bên ngoài đã thu hút không ít sự chú ý, khi họ vào lớp càng thu hút sự chú ý nhiều hơn.

Vậy mà lại quang minh chính đại dẫn bạn trai vào lớp học, đã vậy người bạn trai này còn là cực phẩm phú soái nhiều tiền a!

Lại nhìn nữ sinh kia, mắt to trong veo sinh động, nhìn vào chỉ muốn động tình a!

Cảnh Bùi Dương giúp cô chỉnh lại bàn học, cô nhìn anh bằng ánh mắt lưu luyến: “Anh về đây, em học ngoan, chiều anh tới đón em, có gì không hiểu thì hỏi Cảnh Hành.”

“Muốn hỏi anh a!”

“Anh bận rộn công việc.” Anh còn có ý định xuất ngoại, anh không nói nhưng cô luôn biết rõ ý định này của anh.

Nghe anh nói vậy, cô càng thêm ủy khuất!

Cảnh Bùi Dương vừa đi, cô vừa cười hì hì liền lộ vẻ buồn bã úp mặt xuống bàn.

Trong lớp không ngừng xôn xao bàn luận, “Không lẽ vừa đưa tới lớp đã bị vứt bỏ rồi?”

Nghe thấy bọn hắn nghị luận ầm ĩ, Mật Nguyệt liếc mắt nhìn một vòng: “Mấy cậu mới là bị vứt bỏ.”

Dương Dương sẽ không vứt bỏ cô đâu!

Cảnh Hành vừa đi vào, nghe tiếng cô liền đi đến bàn bên cạnh, buông cặp sách xuống.

Tiểu học bắt đầu, cô bé này chính là người ngồi cùng bàn với anh, trung học cũng vậy.

Lúc nào anh mới có thể đổi người ngồi cùng bàn đây?

- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------

“Cảnh Hành!” Nữ sinh trong lớp vừa nhìn thấy Cảnh Hành đôi mắt liền sáng rỡ, chỉ hận không thể nhào tới ngay lập tức.

“Cảnh Hành, bữa nay tớ không giúp cậu được rồi.” Cô nhìn Cảnh Hành sắc mặt không tốt.

“Không sao.” Anh không để ý tới là được.

“Cảnh Hành, vừa rồi có người đưa cô vợ nhỏ của cậu tới a!”

“Có phải cậu bị đội nón xanh rồi không!”

Đằng sau truyền đến một trận cười lớn.

Cô vợ nhỏ?

Cô ấy?

Mật Nguyệt quay lại nhìn những người đang cười: “Tớ là chị của Cảnh Hành, mọi người hiểu lầm rồi.”

“Chị? Hai người đâu có cùng họ, chị gì?”

“Vậy các cậu đều không có chị gái khác họ sao? Thật đáng thương.” Nói xong cô quay người, lắc lắc đầu, mở sách ra xem.

“Nha đầu này biết đùa ghê, chị cậu? Thật không Cảnh Hành?”

“Cũng không hẳn.” Cảnh Hành uể oải trả lời: “Chị dâu với chị gái cũng không giống nhau.

“Ha ha, Mật Nguyệt, Cảnh Hành nói cậu không phải chị gái kìa, vậy là cô vợ nhỏ rồi. Hôn một cái đi.”

“Đúng vậy a, hôn đi hôn đi.”

Lời này không phải lời nói đùa cô hay nói với Dương Dương sao?

“Cậu ấy là cô vợ nhỏ của anh hai tớ.” Cảnh Hành buông một câu nặng nề như bom ngàn ký.

!!!

Bạn học vừa rồi còn lớn tiếng nói giỡn, mặt mày cứng đơ!

“Huynh đệ, cậu đừng đùa chứ, lúc huấn luyện quân sự hai người còn nắm tay nhau đi một vòng sân tập mà, cậu muốn anh của cậu ăn giấm hả?”

“Không, vì anh tớ biết tớ không thích nữ sinh ngu tới vậy.” Anh lật đại một trang sách ra, rồi lấy điện thoại ra chơi.

Mật Nguyệt quay sang nhìn anh: “Nữ sinh ngu? Nữ sinh ngu sao có thể thi vào chung một trường với cậu?”

Cảnh Hành uể oải nhìn cô: “Ngu một chút cũng tốt, lo học đi, đừng có để xảy ra chuyện gì rồi tớ lại phải bổ túc cho cậu.”

“Cắt, là Dương Dương bổ túc cho tớ nên tớ mới thi được vào trường này, tớ thi vào đây là vì Dương Dương chứ không phải vì cậu, phương pháp bổ túc của cậu cũng không hợp với tớ. Mơ đi.” Cô càng nghĩ càng tức.

Cô làm sai một chút, Cảnh Hành liền không bổ túc cho cô nữa!

Vẫn là Dương Dương có kiên nhẫn.

Kiếp trước chắc là cô đã cứu cả dãy ngân hà, nên kiếp này mới có hôn phu tốt như Dương Dương.

Nhìn bộ dạng hoa si của cô, Cảnh Hành chỉ biết lắc đầu, mong sao ba năm cao trung qua nhanh.

Cô 18 tuổi, liền có thể lập gia đình!

Chủ nhiệm lớp rất nhanh sẽ tới, vậy mà lớp học vẫn còn ồn ào đến vậy.

Huấn luyện quân sự thì cô chán ghét, chủ nhiệm lớp cũng vậy, nhưng không chán ghét tới mức độ đó.

Mà vừa đi học đã có nhiều tin đồn dính tới Cảnh Hành như vậy, đúng là thảm cảnh!

“Cảnh Hành, hay cậu tìm một người bạn gái đi, không cần phải phiền phức như vậy nữa.” Cô nói với Cảnh Hành trong giờ lịch sử.

“Tớ không muốn liên lụy cô gái nhà lành.” Anh chưa muốn yêu đương.

“Cậu đúng là tự biết thân biết phận.” Cô quay lên nhìn giáo viên lịch sử đeo kính, mặt mày nghiêm khắc, thì thấy một tờ giấy đang truyền xuống.

Đã đến trước mặt cô, cô nhìn tên: “Cảnh Hành, của cậu!”

Lúc này, nữ sinh trước mặt cô nhìn họ bằng nụ cười thẹn thùng, đây là thư tình hả?

Vậy mà trực tiếp ném đi.

“Thư đâu?” Cô muốn đọc qua một chút.

Chủ yếu là do tiết lịch sử quá nhàm chán!

Mặc dù trước kia giúp cậu xử lý qua không ít thư tình.

“Ném đi.”

“Thật là lạnh lùng a!” Thư tình cô nhận được thời trung học cũng rất nhiều, cũng đều bị anh vô tình ném đi.

Hai người bọn họ đều như nhau.

Nhìn nữ sinh đó quay lên, cô mở ra xem: “Cái gì mà yêu cậu, ra về muốn đi dạo với cậu.”

- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương