Trên du thuyền tư nhân xa hoa, hôn lẽ đã bắt đầu.
Thảm đỏ, đèn thủy tinh Ý, đến ly rượu cũng được khảm vàng, tất cả mọi thứ đều rất xa hoa.
Âu Dương Lập một thân trang phục lông yến, mặc trên người anh càng khiến anh thêm cao thon, mà cô gái đứng kế bên anh, một thân đồ cưới trắng, kiểu đầm đuôi cá quét đất tôn lên thân hình nhỏ gọn của cô.
Hai người rất xứng đôi.
Âu Dương gia là hào môn có tiếng ở thành phố a, người muốn gả vào có vô số.
Liêu gia tuy không thật sự được xem là tầng lớp thượng lưu, nhưng gia nghiệp không nhỏ, đang ngày càng phát triển mạnh mẽ.
Trong nhất thời, trong mắt các vị khách đều là lời khen và ngưỡng mộ.
“Mời cô dâu chú rể đeo nhẫn cưới cho nhau.”
Cuối cùng cũng đợi đến lúc này!
Khóe miệng Liêu Vi giương lên, mắt đều là ý cười.
Chỉ cần đeo nhẫn này, cô sẽ thật sự đánh bại Bùi Nhiễm Nhiễm, ngồi vào vị trí thiếu phu nhân của Âu Dương gia.
Nhưng đến thời khắc đó, cô kích động đến có chút run rẩy.
Mắt Âu Dương Lập nhanh chóng lướt qua tia lạnh lùng, thần sắc càng lãnh mạc, hôn nhân này đối với anh, chỉ là 1 vở kịch.
“Chú rể, bây giờ có thể hôn vợ mình.”
Lòng Liêu Vi thình thịch thình thịch đập, nhắm mắt kỳ vọng, má cũng đỏ lên, tay cầm hoa cũng run lên.
Chính vào lúc này, một đám người ồn ào lên, mọi người đều nhìn cô gái mặc đầm dài gấm vóc màu tím.
Màu tím cao quý ưu nhã, mặc lên làn da trắng hồng nõn nà của cô, mặt tinh tế như trứng ngỗng, mày cong cong như liễu, đôi môi đỏ hồng, tóc đen như mực.
- ----------- --------------
Cô chỉ lặng lẽ đứng đó, đã đẹp đến nỗi người khác không thể rời mắt.
“Người phụ nữ này là ai? Sao trực tiếp đi về hướng cô dâu chú rể?”
“Có phải là tình nhân của Âu Dương thiếu gia không? Đến phá rối à?”
Lời của mọi người truyền vào tai Liêu Vi, nụ cười trên miệng lập tức cứng nhắc, trong lòng rối loạn.
Mắt chuyển hướng, đến khi nhìn thấy người phụ nữ trước mắt, trong lòng mạnh mẽ trầm xuống!
Không ai ngu đến nỗi để tình địch vào phá rối hôn lễ, hơn nữa, đây là thứ mà cô cực khổ mới có!
“Nhiễm Nhiễm…” Âu Dương Lập buông tay Liêu Vi ra, xoay qua hướng khác, sự lạnh nhạt trong mắt hoàn toàn biến mất, chỉ còn là sự ôn nhu. Liêu Vi gấp gáp, lập tức được tay kéo anh lại, “Lập, em mới là cô dâu, Bùi gia đã phá sản rồi.”
Âm thanh rất nhẹ, nhưng lực kéo anh không nhẹ.
Mặt Bùi Nhiễm Nhiễm mang theo nụ cười, từng bước đi qua.
“Nhiễm Nhiễm, em nghe anh…” Âu Dương Lập nhìn thấy sự lạnh nhạt trong mắt cô, trong lòng hoang mang.
“Chúc mừng anh, cô dâu rất đẹp. Sản nghiệp của Liêu gia tuy không lớn, nhưng cũng không nhỏ, quả thật có thể giúp anh.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười, sau đó lấy lì xì lấp lánh ra.
“Dù cho Bùi gia phá sản, nhưng chút quà lễ vẫn có thể trả nổi, chúc hai người tân hôn vui vẻ.”
Lời vừa dứt, lì xì trong tay mang tất cả sức lực, hướng về phía Âu Dương Lập đập qua.
Tờ tiền đập lên mặt Âu Dương Lập, lộn xộn rơi xuống đất, nhìn kĩ, trên đó có vết máu rất nhỏ.
Liêu Vi nhìn 100 tệ dính máu, tức giận, “Bùi Nhiễm Nhiễm!”
Cô cười nhẹ 1 tiếng, “Chuyện tốt nên có quà lễ tốt, chỉ tặng tiền không đủ, cần phải có thêm chút máu chó trên đó, đỏ càng thêm đỏ. (Đỏ trong tiếng hoa như điều may mắn).”
Âu Dương Lập gấp gáp, cầm tay cô:” Nhiễm Nhiễm, em biết rõ, anh yêu em. Ngoan, đừng bướng bỉnh.”
“Lập, anh nói bậy gì đó?!” Liêu Vi bị làm mất mặt, người đàn ông này, là chồng cô!
Cô không bình tĩnh nữa, trực tiếp kéo đầm cưới lên, hai mắt đầy hận ý, “Bùi gia phá sản rồi, cô tưởng cô còn là Bùi đại tiểu thư cao cao tại thượng? Cô và Lập, căn bản không thể nào! Lập tức cút cho tôi!”
Cô và Bùi Nhiễm Nhiễm luôn là bạn chung lớp, lúc đó Bùi gia, như là mặt trời buổi trưa, quyền thế rất lớn, tất cả mọi người đều nịnh nọt Bùi gia. Bùi Nhiễm Nhiễm lạnh lùng cao quý, là mỹ nhân lạnh lùng nổi tiếng trong trường.
Haha, bây giờ Bùi gia bị điều tra, tài sản không hợp pháp, người phụ trách toàn bộ bị vô tù. Âu Dương Lập dù cho cưới 1 cô gái bình thường, cũng không thể cưới người con gái có tiền án.
- ----------- --------------
Thảm đỏ, đèn thủy tinh Ý, đến ly rượu cũng được khảm vàng, tất cả mọi thứ đều rất xa hoa.
Âu Dương Lập một thân trang phục lông yến, mặc trên người anh càng khiến anh thêm cao thon, mà cô gái đứng kế bên anh, một thân đồ cưới trắng, kiểu đầm đuôi cá quét đất tôn lên thân hình nhỏ gọn của cô.
Hai người rất xứng đôi.
Âu Dương gia là hào môn có tiếng ở thành phố a, người muốn gả vào có vô số.
Liêu gia tuy không thật sự được xem là tầng lớp thượng lưu, nhưng gia nghiệp không nhỏ, đang ngày càng phát triển mạnh mẽ.
Trong nhất thời, trong mắt các vị khách đều là lời khen và ngưỡng mộ.
“Mời cô dâu chú rể đeo nhẫn cưới cho nhau.”
Cuối cùng cũng đợi đến lúc này!
Khóe miệng Liêu Vi giương lên, mắt đều là ý cười.
Chỉ cần đeo nhẫn này, cô sẽ thật sự đánh bại Bùi Nhiễm Nhiễm, ngồi vào vị trí thiếu phu nhân của Âu Dương gia.
Nhưng đến thời khắc đó, cô kích động đến có chút run rẩy.
Mắt Âu Dương Lập nhanh chóng lướt qua tia lạnh lùng, thần sắc càng lãnh mạc, hôn nhân này đối với anh, chỉ là 1 vở kịch.
“Chú rể, bây giờ có thể hôn vợ mình.”
Lòng Liêu Vi thình thịch thình thịch đập, nhắm mắt kỳ vọng, má cũng đỏ lên, tay cầm hoa cũng run lên.
Chính vào lúc này, một đám người ồn ào lên, mọi người đều nhìn cô gái mặc đầm dài gấm vóc màu tím.
Màu tím cao quý ưu nhã, mặc lên làn da trắng hồng nõn nà của cô, mặt tinh tế như trứng ngỗng, mày cong cong như liễu, đôi môi đỏ hồng, tóc đen như mực.
- ----------- --------------
Cô chỉ lặng lẽ đứng đó, đã đẹp đến nỗi người khác không thể rời mắt.
“Người phụ nữ này là ai? Sao trực tiếp đi về hướng cô dâu chú rể?”
“Có phải là tình nhân của Âu Dương thiếu gia không? Đến phá rối à?”
Lời của mọi người truyền vào tai Liêu Vi, nụ cười trên miệng lập tức cứng nhắc, trong lòng rối loạn.
Mắt chuyển hướng, đến khi nhìn thấy người phụ nữ trước mắt, trong lòng mạnh mẽ trầm xuống!
Không ai ngu đến nỗi để tình địch vào phá rối hôn lễ, hơn nữa, đây là thứ mà cô cực khổ mới có!
“Nhiễm Nhiễm…” Âu Dương Lập buông tay Liêu Vi ra, xoay qua hướng khác, sự lạnh nhạt trong mắt hoàn toàn biến mất, chỉ còn là sự ôn nhu. Liêu Vi gấp gáp, lập tức được tay kéo anh lại, “Lập, em mới là cô dâu, Bùi gia đã phá sản rồi.”
Âm thanh rất nhẹ, nhưng lực kéo anh không nhẹ.
Mặt Bùi Nhiễm Nhiễm mang theo nụ cười, từng bước đi qua.
“Nhiễm Nhiễm, em nghe anh…” Âu Dương Lập nhìn thấy sự lạnh nhạt trong mắt cô, trong lòng hoang mang.
“Chúc mừng anh, cô dâu rất đẹp. Sản nghiệp của Liêu gia tuy không lớn, nhưng cũng không nhỏ, quả thật có thể giúp anh.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười, sau đó lấy lì xì lấp lánh ra.
“Dù cho Bùi gia phá sản, nhưng chút quà lễ vẫn có thể trả nổi, chúc hai người tân hôn vui vẻ.”
Lời vừa dứt, lì xì trong tay mang tất cả sức lực, hướng về phía Âu Dương Lập đập qua.
Tờ tiền đập lên mặt Âu Dương Lập, lộn xộn rơi xuống đất, nhìn kĩ, trên đó có vết máu rất nhỏ.
Liêu Vi nhìn 100 tệ dính máu, tức giận, “Bùi Nhiễm Nhiễm!”
Cô cười nhẹ 1 tiếng, “Chuyện tốt nên có quà lễ tốt, chỉ tặng tiền không đủ, cần phải có thêm chút máu chó trên đó, đỏ càng thêm đỏ. (Đỏ trong tiếng hoa như điều may mắn).”
Âu Dương Lập gấp gáp, cầm tay cô:” Nhiễm Nhiễm, em biết rõ, anh yêu em. Ngoan, đừng bướng bỉnh.”
“Lập, anh nói bậy gì đó?!” Liêu Vi bị làm mất mặt, người đàn ông này, là chồng cô!
Cô không bình tĩnh nữa, trực tiếp kéo đầm cưới lên, hai mắt đầy hận ý, “Bùi gia phá sản rồi, cô tưởng cô còn là Bùi đại tiểu thư cao cao tại thượng? Cô và Lập, căn bản không thể nào! Lập tức cút cho tôi!”
Cô và Bùi Nhiễm Nhiễm luôn là bạn chung lớp, lúc đó Bùi gia, như là mặt trời buổi trưa, quyền thế rất lớn, tất cả mọi người đều nịnh nọt Bùi gia. Bùi Nhiễm Nhiễm lạnh lùng cao quý, là mỹ nhân lạnh lùng nổi tiếng trong trường.
Haha, bây giờ Bùi gia bị điều tra, tài sản không hợp pháp, người phụ trách toàn bộ bị vô tù. Âu Dương Lập dù cho cưới 1 cô gái bình thường, cũng không thể cưới người con gái có tiền án.
- ----------- --------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook