Có đôi khi trong lòng anh cũng đang nghĩ, nếu mình thổ lộ với Tô Nhã, sẽ như thế nào đây? Có lẽ cũng giống như tất cả nam sinh khác, cô ấy mỉm cười từ chối.

Anh đã từng nghĩ, sau khi tốt nghiệp đại học, mình sẽ tìm một cơ hội thổ lộ với Tô Nhã, cho dù biết là sẽ bị từ chối, nhưng ít nhất Tô Nhã cũng biết, trên thế giới này có người yên lặng thích cô ấy.

Điều đó cũng làm cho cuộc sống của anh không hối hận.

Nhưng cho tới bây giờ anh vẫn không ngờ sẽ có một ngày mình xuất hiện trên bục giảng của đại hội phê bình.

Diệp Thác cúi đầu nhìn đám người phía dưới, Tô Nhã mặc áo liền váy màu trắng giống như một đóa Tuyết Liên Hoa, tuy rằng chuyện này làm cho cô ấy rất xấu hổ, nhưng Diệp Thác vẫn có thể thấy trong mắt cô ấy có sự tín nhiệm thậm chí là cổ vũ.

Nhưng cô gái lương thiện này lại không biết, đại hội phê bình toàn trường lần này là một mưu kế hãm hại người khác.


Mà chủ mưu của sự kiện thư tình lần này chính là lớp trưởng Trương Thiên Triết cùng lớp Diệp Thác, anh ta nhìn Diệp Thác rồi mỉm cười châm biếm.

Bức thư tình đưa cho Tô Nhã kia đương nhiên là do anh ta giả chữ viết của Diệp Thác, sau đó cầm đi tố cáo.

Cho tới bây giờ anh ta vẫn tự nhận mình là người duy nhất trên thế giới có thể xứng đôi với Tô Nhã, coi Tô Nhã là vật trong túi của mình, khi nhắc tới Tô Nhã anh ta đều nói “Vợ tôi Tô Nhã thế nào”, không cho phép bất kỳ nam sinh nào tiếp cận Tô Nhã.

Bởi vì bối cảnh gia đình của anh ta nên trong lớp có không ít nam sinh chạy theo, giúp anh ta bắt nạt những nam sinh dám tới gần Tô Nhã, trước đó Diệp Thác cũng là một trong những người bị bắt nạt.

Hơn nữa nghe nói đã từng có nam sinh theo đuổi Tô Nhã, ngày hôm sau đã vào bệnh viện, nguyên nhân là bị mấy tên côn đồ đánh, ngay sau đó có người nhìn thấy Trương Thiên Triết cho những tên côn đồ kia tiền.


Diệp Thác tương đối may mắn nhưng cũng xui xẻo khi tiếp cận Tô Nhã, bởi vậy tự nhiên trở thành cái đinh trong mắt Trương Thiên Triết.

Lúc này Diệp Thác đã trùng sinh, dưới cái nhìn chăm chú của toàn trường, anh lạnh lùng nhìn Trương Thiên Triết dưới bục giảng.

Kiếp trước bởi vì bị hãm hại, nên anh mất đi cơ hội tiếp xúc với Tô Nhã, cũng gặp phải nguy hiểm.

Sau đó tuy rằng đã nộp một khoản tiền lớn để tránh bị đuổi học, nhưng lại khiến gia đình vốn đã không giàu có càng thêm khó khăn.

Vì thế cha anh đã thân nhiễm bệnh nặng nhưng không thể không đi bán đồ vỉa hè vào ban đêm, lại bởi vì không có tiền đóng phí bảo hộ, bị một đám côn đồ ở chợ đêm đánh chết.

Người mẹ thương tâm quá mức, khóc đến khi cạn nước mắt, dẫn đến mù, hơn nữa thần kinh cũng trở nên không bình thường, cuối cùng vào một đêm phát bệnh, nhảy xuống từ trên ban công.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương