Chương 47: Bữa Tiệc (2)

 

“Đúng là một câu chuyện thú vị.”

Bá tước Copperhead nói với vẻ mặt rất hài lòng sau khi nghe xong câu chuyện của Damien.

“Xin lỗi nhưng mà ta cần ra ngoài một lát đã.”

Vẻ mặt của bá tước có hơi xấu hổ. Hình như ông ta đã uống rất nhiều rượu.

Bá tước Copperhead nhanh chóng bước ra khỏi lều, đây cũng là cơ hội cho Damien hít thở trong giây lát.

‘Mình mệt quá.’

Damien vốn không quen tiếp đãi người khác như thế này.

Nếu như không có Abel thì anh đã rời đi rồi, cho dù đó có là nhà vua chứ đừng nói gì đến Bá tước.

‘Không biết mọi chuyện có ổn không nhỉ?’

Damien liếc nhìn về phía Abel.

“Tôi thật sự rất muốn ngắm nhìn cánh đồng lúa mì của Tử tước Haksen đó.”

“Ồ, ừm, thật sao? Vậy thì tôi có thể mời tiểu thư đến chơi vào mùa thu không…”

“Rất hân hạnh.”

Olivia đáp lại với vẻ mặt ửng hồng.

Có vẻ như những nỗ lực của Damien cũng không phải là vô ích, mối quan hệ giữa họ đang tiến triển khá tốt.

‘Làm tốt lắm.’, Damien thầm nghĩ.

Abel và Olivia đã nhanh chóng trở nên thân thiết với nhau hơn, và ngay cả trở ngại lớn nhất là sự ủng hộ của Bá tước Copperhead thì cũng đã đạt được.

Cho đến giờ thì mọi thứ vẫn đang diễn ra rất suôn sẻ.

“Khi đến thăm Tử tước và phu nhân Haksen thì tôi nên mang theo những món quà nào?”

“Ồ, tiểu thư không cần phải lo lắng về chuyện đó đâu. Chỉ cần tiểu thư đến thôi thì họ cũng vui rồi.”, Abel mừng rỡ nói.

Damien nhìn hai người họ với vẻ mặt mãn nguyện.

***

Sofia không thể rời mắt khỏi Damien lúc này đang ngồi bên cạnh Bá tước Copperhead.

‘Một cây cung do Auguste làm à? Trước giờ anh ta chẳng cho mình thứ gì cả, vậy mà lại có thể tùy tiện tặng một thứ có giá trị như vậy sao?’ cô bực bội thầm nghĩ.

Cây cung do Auguste chế tác là một vật phẩm rất ấn tượng, Bá tước Copperhead cũng đã nhanh chóng nhận lấy nó.

Nhưng mà đó không phải là lý do thật sự khiến cho cô bực bội.

'Mình cứ tưởng anh ta còn chút vương vấn với mình kia mà?', Sofia nghi ngờ tình cảm của Damien dành cho cô.

Niềm tin của cô bây giờ đang dao động.

'Tại sao lại như thể anh ta đến đây để… tán tỉnh Olivia vậy.'

Sofia liếc nhìn Olivia Copperhead với ánh mắt đầy ghen tị.

'Cô ta thì có gì đẹp... ừm thì, cô ta đẹp thật...' 

Mặc dù ghen tị nhưng mà Sofia không thể phủ nhận rằng Olivia Copperhead thật sự rất đẹp, không chỉ về ngoại hình mà còn vì xuất thân quyền lực là con gái của Bá tước Copperhead.

'Nhưng mà cơ thể mình đẹp hơn mà.', Sofia nhìn lại bản thân mình. 

Trái ngược với sự nhạt nhẽo của Olivia, Sofia toát lên vẻ gợi cảm.

Sự ghen tị của Sofia càng trở nên rõ ràng hơn khi Bá tước Copperhead rời đi, để Damien ở lại một mình. Damien chỉ lặng lẽ quan sát Abel Haksen và Olivia Copperhead.

‘Tại sao anh ta không nói chuyện với Olivia Copperhead?’ Sofia tự hỏi, cảm nhận được một khoảng cách giữa cả hai khiến cho việc cầu hôn Olivia có vẻ không khả thi.

Trong khi Damien vẫn im lặng thì Abel Haksen càng lúc càng thân thiết với Olivia hơn.

‘Lẽ nào là… anh ta đang muốn gán ghép Olivia với em trai mình sao?’, Sofia suy ngẫm và cảm thấy suy đoán của mình có vẻ hợp lý.

‘Phù… ra là vậy sao? Xem ra mình lo lắng vô ích rồi.’, Sofia thở phào nhẹ nhõm. 

Rồi cô chợt nhớ ra, ‘Không, đừng nghĩ những chuyện nhảm nhí đó nữa. Mình có Jackson rồi mà.’

Sofia lắc đầu để xua tan những suy nghĩ đó, nhưng rồi ánh mắt của cô lại chạm với ánh mắt của Damien.

Damien đang nhìn chằm chằm vào cô, và dưới ánh mắt của anh, Sofia cảm thấy tim mình bất ngờ đập mạnh.

‘Trong biết bao nhiêu người như thế, anh ta vẫn tìm thấy mình sao…?’ cô tự hỏi.

Chút cảm xúc còn sót lại của Damien trở nên rõ ràng hơn, và khi nhận ra điều đó, màu đỏ ứng nhanh chóng lan rộng trên khuôn mặt của Sofia.

Lờ đi ánh mắt của anh, Sofia tự quạt cho mình để đánh lạc hướng sự chú ý của bản thân.

***

Damien đang quan sát cuộc trò chuyện giữa Abel và Olivia thì chợt cảm nhận được một ánh mắt khó chịu hướng về phía mình từ trong đám đông.

Nếu như Damien là một kị sĩ cấp thấp thì có thể anh đã không nhận ra điều đó.

Tuy nhiên giác quan của Damien đã vượt qua ranh giới của cấp thấp từ lâu.

‘Là ai vậy chứ?’, Damien quay đầu lại để tìm chủ nhân của ánh mắt đó.

Trong số những quý tộc, anh nhận thấy Sofia đang nhìn anh trân trân.

‘Cô ta lại định làm gì nữa thế?’, Damien quan sát khuôn mặt cô và tự hỏi, rồi dần dần cảm thấy không thoải mái.

Damien đã không còn cảm xúc gì với Sofia. Mặc dù trước đây có thể đã từng có mối quan hệ nhưng mà bây giờ thì không còn tình cảm hay hận thù gì nữa.

Tuy nhiên cơn giận của anh lại dâng trào khi nghĩ về sự sỉ nhục mà gia đình anh đã phải chịu đựng.

‘Chuyện đó để sau đi.’, Damien quyết định sẽ ưu tiên cho chuyện tình cảm của Abel trước.

Rồi anh gạt hết mọi suy nghĩ về Sofia sang một bên.

***

Jackson ngẩn người nhìn Damien Haksen ngồi xuống bên cạnh Bá tước Copperhead, món quà mà anh ta đã tặng có lẽ đã bị lãng quên.

Cả Bá tước Copperhead và những người tham dự đều khen ngợi Damien.

‘Damien… Damien Haksen!’

Nếu như không có Damien thì vị trí đó hẳn là đã thuộc về anh ta, và anh ta đã có thể thu hút sự chú ý của Bá tước cũng như tất cả mọi người.

‘Một kẻ vô danh lại dám đánh cắp ánh hào quang của mình… dám sỉ nhục mình như thế này sao? Ta thề, ta sẽ trả lại sự sỉ nhục này, nhất định sẽ trả lại!’

Khi đó, Jackson đã thề, anh ta sẽ khiến cho Damien cảm thấy tuyệt vọng hơn bao giờ hết.

***

Giống như học trò của mình, Jacques Noiré cũng đang quan sát Damien Haksen.

‘Hắn mang đến cây cung do Auguste làm ra sao.’, Jacques Noiré thầm nghĩ trong sự ngạc nhiên và ghen tị.

Vốn dĩ ông ta không có ý định tặng Sinh Lực Dược. Đối với những thách thức mà ông ta phải đối mặt để thực hiện kế hoạch của mình thì ông ta cần nhiều Sinh Lực Dược nhất có thể.

Tuy nhiên ông ta vẫn tặng nó với hy vọng sẽ giành được sự ưu ái của Bá tước.

Thật không may là món quà của Damien đã chiếm hết tất cả sự chú ý.

‘Chuyện này phiền phức rồi đây. Rất phiền phức.’, Jacques không khỏi cảm thấy tình hình đang ngày một tệ hơn.

Jacques Noiré tham gia giải đấu đấu thương này chủ yếu là để tạo bước đệm nhằm thực hiện kế hoạch của mình.

Mục tiêu của Jacques Noiré là đạt đến cấp bậc Cao thủ, một cấp bậc siêu việt.

Khi đạt đến cấp bậc đó, tên tuổi của người đó sẽ được ghi vào sử sách.

Và để đạt đến cấp bậc đó cần phải có kiến ​​thức sâu rộng và một lượng lớn thần dược, chính vì thế cần phải có một số tiền rất lớn.

Để có thể có được số tiền này, Jacques Noiré đã tham gia vào nhiều hoạt động phi pháp khác nhau, cuối cùng dẫn đến việc ông ta bị trục xuất khỏi Vương quốc Mandarin.

Đến Vương quốc Apple này là một động thái không liên quan gì đến những hành động trước đây của ông ta ở Vương quốc Mandarin.

Jacques Noiré dự định sẽ định cư tại Vương quốc Apple và muốn kiếm tiền thông qua các phương thức hợp pháp để tránh gặp phải những rắc rối mà ông ta đã phải đối mặt ở Vương quốc Mandarin.

Tuy nhiên với mức lương ít ỏi của các công việc bình thường thì sẽ không đáp ứng được nhu cầu của ông ta. Vì vậy ông ta quyết định nhắm đến các quý tộc giàu có bằng những kỹ năng của mình.

Nhận Jackson Cutter làm học trò là một phần trong kế hoạch này. Ngoại hình cân đối và tài năng vừa phải của Jackson khiến cho anh ta trở thành mục tiêu hấp dẫn đối với các quý tộc.

Khuyến khích Jackson Cutter tán tỉnh Sofia Russell cũng là một động thái được tính toán của Jacques Noiré.

Cũng nhờ đó mà ông ta đã nhận được sự hỗ trợ đáng kể từ gia tộc Russell.

Mặc dù gia tộc Russell rất giàu có, nhưng mà đây vẫn là một quý tộc nhỏ so với những quý tộc khác, và Jacques Noiré cần nhiều nguồn lực hơn cho kế hoạch của mình.

Đó là lý do ông ta lựa chọn Bá tước Copperhead làm mục tiêu tiếp theo của mình.

Cho Jackson tham gia giải đấu thương là một chiến lược để thiết lập mối quan hệ.

Tuy nhiên khi có sự xuất hiện của Damien, mọi thứ dường như trở nên khó khăn hơn.

‘Damien thật sự đã làm cho mọi thứ rối tung lên.’, Jacques Noiré thừa nhận.

Về kỹ năng, danh tiếng, ngoại hình và thậm chí là sự giàu có, Damien đã vượt qua Jackson Cutter.

‘Nhưng mà điều đó không có nghĩa là mình có thể dễ dàng buông bỏ Bá tước Copperhead được.’, ông ta thầm nghĩ.

Đối với ông ta, Bá tước Copperhead là một mục tiêu cực kỳ hấp dẫn.

Nếu như ông ta có thể khống chế gia tộc Copperhead thì điều đó sẽ đưa ông ta tiến gần hơn một bước đến việc hiện thực hóa tham vọng của mình.

‘Mình cần phải chủ động hơn.’, Jacques Noiré đưa ra quyết định.

Tuy là có một mối phiền toái, nhưng mà vẫn tốt hơn nhiều so với việc để vụt mất Bá tước.

‘Ít nhất thì cũng không phải là thất bại hoàn toàn.’

‘Nếu như có thể khống chế được Bá tước Copperhead như kế hoạch và có được cả kho báu của Damien Haksen thì…’

Như vậy thì đúng là vẹn cả đôi đường.

‘Damien, ngươi hãy chuẩn bị đi.’, đôi mắt của Jacques Noiré lóe lên một tia nham hiểm.

***

Bữa tiệc kéo dài đến tận đêm khuya.

“Được rồi, ngày hôm nay chúng ta hãy kết thúc ở đây thôi. Mọi người hãy quay về và chuẩn bị cho giải đấu vào ngày mai.”

Các quý tộc rời khỏi sảng tiệc và đi về phòng của mình.

Damien và Abel cũng đi về chỗ ở của họ. 

Khi về đến lều, Abel ngay lập tức ngã xuống giường.

“Phù…”

Abel thở dài một hơi, tỏ vẻ nhẹ nhõm.

“Em hồi hộp đến như vậy sao?”

“Tất nhiên rồi. Em phải ngồi trước mặt tiểu thư Olivia mà.”

Abel ngẩng đầu lên trả lời.

“Vậy sau khi gặp cô ấy rồi em thấy thế nào?”

“Cô ấy thật sự rất xinh đẹp… hoạt bát… và là một người thú vị.”

Abel đỏ mặt nói. Xem ra cậu đã càng say đắm Olivia hơn sau cuộc trò chuyện đó.

“Hãy nghĩ trước về những gì em sẽ nói vào ngày mai đi.”

“Cái gì? Ý anh là sao?”

“Em định tránh mặt không gặp Olivia vào ngày mai à?”

“Em muốn gặp cô ấy, nhưng mà… ngày mai là ngày diễn ra giải đấu thương… sẽ có rất nhiều người tụ tập quanh cô ấy… Em nghĩ là mình sẽ không có cơ hội để bắt chuyện đâu…”

“Này, chàng trai nhàm chán kia. Nếu như không có cơ hội thì phải tự tạo ra cơ hội chứ.”

Damien cười khẩy và nói.

“Đừng lo. Anh sẽ tạo cơ hội cho em bằng mọi giá.”

Trước lời nói tự tin của Damien, Abel tỏ vẻ bối rối.

“Ngày mai nhìn thấy thì em sẽ hiểu thôi.”

Abel chỉ ngồi im lặng nhìn Damien. Damien cũng mỉm cười.

“Vậy là anh không định nói với em luôn sao? Em sẽ không gặng hỏi anh nữa… Nhưng mà, cảm ơn anh.”

Damien nhất thời im lặng trước những lời nói bất ngờ của Abel.

“Em rất cảm kích anh vì đã tặng quà cho em… và sắp xếp cơ hội này… Em không biết phải đền đáp anh như thế nào nữa.”

“Sao đột nhiên lại khách sáo thế? Thật là… Em không cần phải cảm ơn anh vì điều đó đâu. Em chỉ là làm những gì em phải làm mà thôi.”

Người mà Abel ghét nhất trong gia đình chính là Damien.

Ngay cả sau khi thấy anh thay đổi thì bất cứ khi nào có chuyện gì xảy ra, Abel đều đổ lỗi cho Damien.

Cũng không thể trách được Abel, tất cả là do Damien mà ra.

Sự ngu ngốc của chính anh, bản chất thảm hại của anh, liên tục làm cho em trai anh thất vọng.

Sự thất vọng không ngừng gặm nhấm đến mức cậu không thể chịu đựng được nữa, từ đó dẫn đến những lời nói bất mãn.

Nếu như nói điều đó là tồi tệ thì những gì Damien đã làm còn tồi tệ hơn nhiều.

Trong kiếp trước, Damien đã tự tay giết chết Abel.

Anh vẫn còn nhớ được cảm giác khi cắt cổ họng Abel.

"Đừng lo lắng nữa. Người làm anh phải lo nghĩ cho em mình là điều đương nhiên. Vậy nên em hãy tập trung vào việc cầu hôn Olivia đi."

“Được, em sẽ cố gắng!”

Abel trả lời thật to, Damien khẽ mỉm cười.

Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Abel, Damien cảm tưởng như đã được tha thứ cho những lỗi lầm trong quá khứ của mình, dù chỉ là một chút.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương