Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 10000 Năm
-
Chapter 9: Chiến Dịch Tích Luỹ Ma Lực (1)
CHAP 9: CHIẾN DỊCH TÍCH LŨY MA LỰC (1)
“Đây là ID đã khôi phục của anh.”
Trước khi đến Trung tâm hỗ trợ người chơi, KangWoo đã đến chính quyền quận để lấy ID. Anh nhìn cô nhân viên, gương mặt thoáng chút thất vọng.
‘Không ngờ trong suốt thời gian qua chẳng có ai báo cáo rằng mình đã mất tích'
Anh đang tự hỏi liệu anh có thể giải thích về nơi anh đã mất tích trong năm năm đó không thì nhân viên đã đưa ID cho anh.
Lạ thật đấy, dù đã mất tích khỏi trái đất trong 5 năm nhưng anh không được liệt vào danh sách mất tích.
'Không ai nhận ra rằng mình đã biến mất ư?'
Hoặc có thể đơn giản là không ai quan tâm đến anh.
KangWoo cay đắng nhìn ID.
Anh nhận ra mình đã sống một cuộc đời cô độc như thế nào trong quá khứ.
'Nhưng bây giờ sẽ khác.'
Anh không còn ý định sống như trước nữa.
Anh chộp lấy ID và đi đến nơi đã hẹn với Han Seol-ah
"Ồ, anh đến rồi à, anh KangWoo?"
"Đến rồi đây."
"Phư phư, vậy thì đi thôi."
Han Seol-ah dẫn đường, và KangWoo theo sau cô.
* * *
[Trạm tiếp theo là Ga Seoul, Ga Seoul.]
"Anh KangWoo, chúng ta đến nơi rồi."
"…”
KangWoo không trả lời cô vì anh không nói nên lời.
"Ồ."
KangWoo thốt lên ngạc nhiên.
Anh hào hứng nhìn đám đông nhộn nhịp đang đi lại trong nhà ga.
'Đúng là thành phố rồi!'
Nơi Han Seol-ah sống khá trầm lắng để gọi là một thành phố, nhưng ra khỏi nhà ga, bầu không khí xung quanh hệt như thể đang ở giữa trung tâm thành phố.
Sau khi theo Han Seol-ah ra khỏi nhà ga, KangWoo lại một lần nữa ngạc nhiên.
RỪM RỪM-!
Khói xe ở khắp mọi nơi.
Nhà cao tầng, đường nhựa.
Những người bận rộn bước nhanh trên vỉa hè.
“Mình đã trở về rồi.”
Sau khi nhìn thấy hết thảy những cảnh tượng quen thuộc đó, cuối cùng anh cũng nhận ra rằng mình đã thực sự trở về Trái đất.
"Anh KangWoo, chỗ đó là Văn phòng quản lý người chơi Seoul."
"Ồ, vâng."
KangWoo quay đầu về phía Han Seol-ah đang chỉ. KangWoo lập tức không thể tin vào mắt mình.
'Sân bay Incheon?'
Tòa nhà mà cô chỉ vào lớn đến nỗi khiến anh nhớ đến sân bay Incheon.
Anh không thể tin rằng họ đã xây dựng được một tòa nhà đồ sộ như vậy giữa Seoul. Kinh phí ước tính chắc chắn là một con số không hề nhỏ.
'Điều này cho thấy người chơi quan trọng như thế nào đối với xã hội hiện tại phải không?’
Trường hợp này có thể hiểu được vì bây giờ người chơi là những người bảo vệ Trái đất khỏi nguy cơ bị hủy diệt.
"Vậy giờ tôi sẽ đi đăng ký khóa giáo dục cơ bản. Bài học đầu tiên có lẽ là lý thuyết nên chắc tôi sẽ về muộn đấy.”
"Vậy hẹn gặp ở nhà nhé."
"Vâng, anh KangWoo."
Sau khi vẫy tay chào anh, Han Seol-ah đi đăng ký khóa học giáo dục cơ bản.
Tạm biệt cô xong, KangWoo đi về phía nơi phụ trách đăng ký người chơi mới.
Quá trình này không mất nhiều thời gian.
Sau khi kiểm tra ID vài lần, nhân viên tiếp tân nói bằng giọng máy móc.
"Tiếp theo mời anh di chuyển đến phòng kiểm tra."
"Vâng, cảm ơn."
KangWoo lấy vé từ nhân viên tiếp tân và quay lại.
Rất nhiều người đang đứng đợi trước phòng.
"Alo? Mẹ ạ? Dạ, con đang ở trước phòng kiểm tra đây ạ Sau khi có bằng, con sẽ lập tức đăng ký học chương trình giáo dục cơ bản. Mẹ chờ con một chút nhé, con nhất định sẽ trúng tuyển và nhận được lời mời từ các bang hội lớn."
"Xin lỗi, cho hỏi cậu đã nhận được thuộc tính cấp bậc nào trong lần thức tỉnh đầu tiên vậy?"
"Tôi đạt hạng D."
"Woah, khá cao đấy. Có lẽ cậu sẽ đạt được hạng B vào lần thức tỉnh thứ hai không biết chừng."
"Haha, nhưng so với Baek KangHyun và Chae YeonJoo thì chẳng là gì."
"Những người đó đã đạt hạng S trong lần thức tỉnh đầu tiên. Chúng ta không thể so sánh với họ được."
"Cậu đã nghe nói về Nam KiTae chưa?"
"Có phải người đạt hạng S vào lần thức tỉnh thứ 5 và ngay lập tức bị Hội Hanul do thám đó không?"
"Đúng, tôi đã thực sự ghen tị đấy. Thực sự tôi không hi vọng sẽ đạt được thứ hạng như vậy trong lần thức tỉnh thứ nhất hoặc thứ hai. Nhưng nếu là sau này thì..."
"Nếu được vậy thì cuộc sống của cậu sẽ thay đổi 180 độ luôn đó."
KangWoo im lặng lắng nghe những gì họ đang nói.
'Có vẻ như thứ hạng của thuộc tính rất quan trọng.'
Người chơi sẽ mở khóa một thuộc tính khác sau mỗi 10 cấp độ.
Thứ hạng của thuộc tính đó bằng với thứ hạng của người chơi.
Thứ hạng bạn đạt được ở cấp độ thấp đặc biệt quan trọng.
Lý do là những người chơi có thuộc tính cấp thấp thường hay gặp khó khăn trong việc tăng cấp, vì vậy có khả năng rất lớn là họ sẽ không thể thức tỉnh thêm nữa.
Nếu bạn có thể thức tỉnh lại, cơ hội nhận được thuộc tính được xếp hạng cao hơn sẽ tăng lên, nhưng hầu hết sẽ không thể có được cơ hội đó.
"Hừm..."
KangWoo mở cửa sổ trạng thái của mình và đọc thuộc tính thức tỉnh đầu tiên của mình.
"??? cấp bậc thuộc tính."
* * *
Hệ thống nói rằng không có cách nào để biết xếp hạng thuộc tính của anh.
'Có phải vì nó vượt quá tiêu chuẩn không nhỉ?'
Anh không biết cấp S, SS hay thậm chí là SSS mạnh đến mức nào, nhưng anh chắc chắn rằng chúng không thể so sánh với Quyền năng Dự đoán của mình.
'Nó thật sự là một quyền năng OP.'
Phần hay nhất của Quyền năng Dự đoán là nó cho phép anh tiếp tục phát triển vô thời hạn.
Và nhờ nó, sức mạnh của KangWoo đã đạt đến mức mà không con quỷ nào có thể chạm tới.
'Mặc dù bây giờ không được như thế nữa.'
Nhưng anh không lo lắng.
Quyền năng Săn mồi của anh đã bị phong ấn, nhưng anh vẫn có cách thu thập ma lực.
Một khi anh thu thập được nhiều ma lực hơn, anh sẽ có thể phục hồi sức mạnh cũ của mình.
'Không, nếu mình sử dụng sức mạnh của người chơi này hoặc bất cứ thứ gì có thể ...'
Anh sẽ có thể vượt qua cả chính mình.
"Anh Oh KangWoo."
"Vâng."
KangWoo bước vào phòng kiểm tra.
Bên trong phòng kiểm tra, có rất nhiều quả cầu kiểm tra màu trắng, và trước mặt chúng, nhiều người chơi đang lo lắng đặt tay lên trên.
Một người phụ nữ đeo kính tròn tiến lại gần KangWoo.
“Cậu hãy đặt tay ở đây, sau đó kích hoạt sức mạnh của mình. Tùy thuộc vào cấp bậc của thuộc tính, màu sắc sẽ thay đổi."
"Thay đổi như thế nào?"
"Giống như cánh cổng. Thứ hạng càng cao, màu sắc sẽ càng đậm."
KangWoo gật đầu.
'Để xem nó sẽ ra màu gì nào?'
Xếp hạng thuộc tính của anh rõ ràng nằm ngoài tiêu chuẩn, vậy nên anh khá tò mò về phản ứng của nó.
'Chà, thôi kệ đi, chi tiết không quan trọng.'
Anh không phải kiểu người che giấu sức mạnh của mình và cố gắng thu hút ít sự chú ý càng tốt.
Ngược lại, anh ấy là kiểu người sẽ lên sàn khi cần thiết.
Không do dự, anh đặt tay lên quả cầu.
"Hạng F."
'Hử?'
Sau khi kiểm tra thấy màu sắc quả cầu hầu như không thay đổi, người phụ nữ vừa cúi đầu viết gì đó vừa nói bằng giọng lạnh nhạt.
KangWoo nghiêng đầu trước kết quả khác mong đợi kia.
'Có phải vì nó bị phong ấn không?'
Không có cách nào biết được.
Hay là sức mạnh của anh không thể đo lường được vì nó nằm ngoài định mức?
'Cũng đành chịu thôi.'
Kết quả đã có rồi, không thể thay đổi được.
Anh tặc lưỡi. Giá mà họ mang đến một con quái vật và bắt anh quần nhau với nó.
"Người chơi có thứ hạng thấp hơn D sẽ nhận được ID người chơi hạng E. Với cái này, cậu có thể vào các cổng có thuộc tính tương tự. Cậu sẽ cần được cấp quyền để vào cổng có thứ hạng cao hơn."
"Tôi có thể làm gì để tăng thứ hạng của mình?"
"Nếu cậu tham gia khóa học giáo dục cơ bản, cậu sẽ ngay lập tức được xếp vào hạng D. Ngoài ra, cậu sẽ cần bán nhiều hơn một lượng đá mana nhất định."
“Tôi hiểu rồi."
"Vậy thì, vui lòng đợi ở quầy. Tôi sẽ lập tức lấy ID cho cậu. À, nếu cậu muốn tham gia khóa giáo dục cơ bản, cậu sẽ phải đăng ký riêng."
"Không cần đâu."
Anh không có ý định tiếp nhận giáo dục cơ bản gì hết.
Anh có thể dễ dàng giết yêu tinh với lượng ma lực hiện tại của mình.
'Chỉ tổ phí thời gian thôi.'
Anh nghe nói rằng ở đó họ sẽ dạy những điều cơ bản cần biết để chiến đấu, nhưng chúng chẳng có ý nghĩa gì với anh.
Anh có tất cả kinh nghiệm cần thiết nhờ dày công tích lũy trong khi chiến đấu trong một vạn năm, vì vậy anh không có ý định tham gia khóa học giáo dục cơ bản và lãng phí tiền bạc.
KangWoo quay người và rời khỏi phòng kiểm tra.
Người phụ nữ đeo kính tròn thở dài nhìn KangWoo rời khỏi phòng.
'Có vẻ như anh ta không có tài năng gì cả.'
Ngay cả khi coi đó là lần thức tỉnh đầu tiên, hầu như không ai bị điểm F.
Điểm trung bình là hạng E. Đôi khi, vài người gặp may mắn và đạt hạng D.
'Anh ta định sẽ không tham gia khóa học giáo dục cơ bản sao?’
Chỉ đạt hạng F đã là khủng khiếp, nhưng nếu trên hết, bạn không được tham gia khóa học giáo dục cơ bản, kết quả của nó là điều hiển nhiên.
'Anh ta có lẽ sẽ chết ngay khi bước vào cổng.'
Hầu như không có bang hội nào chấp nhận một người chơi hạng F.
Nếu điều đó xảy ra, hầu hết mọi người sẽ cố gắng đạt được lần thức tỉnh thứ 2 hoặc thậm chí thứ 3 bằng cách đi săn một mình. Và do đó, họ đã chết khi đi săn một mình bên trong cánh cổng.
"Ôi."
Cô thở dài.
'Thà không làm người chơi còn hơn làm người chơi hạng F.'
Thật buồn khi phải sống bằng công việc bàn giấy trong một thế giới mà bạn không biết khi nào nó sẽ kết thúc, nhưng vẫn tốt hơn là trở thành một người chơi hạng F mà cái chết gần như chắc chắn.
"Hửm...?"
Vào lúc đó, cô nhìn thấy thứ gì đó trong quả cầu pha lê được dùng để kiểm tra Oh KangWoo.
"Có chuyện gì vậy?"
Quả cầu pha lê bắt đầu tối đi.
'
Từ màu trắng sang xám nhạt, và từ xám nhạt sang xám.
Và cuối cùng…
Nó trở nên tối đen như mực.
"Nó đang nứt ra ư?"
Cô chưa bao giờ nhìn thấy màu sắc tự thay đổi.
Cô nhìn vào quả cầu pha lê với gương mặt hoảng loạn.
RẮC-!
Bề mặt của quả cầu pha lê đen như mực bắt đầu vỡ ra.
Sau một thời gian ngắn, quả cầu pha lê mà KangWoo đã chạm vào vỡ tan thành từng mảnh.
"Ôi trời... Nó chắc chắn bị hỏng rồi."
Sau khi nhìn vào quả cầu pha lê vỡ vụn, cô làm một biểu cảm như muốn nói, “đúng như mong đợi”.
'Không đời nào anh ta có thể đạt được xếp hạng thuộc tính đen.'
Ngay cả Baek KangHyun, người đã đạt hạng S trong lần thức tỉnh đầu tiên, cũng chỉ có thể biến quả cầu thành một màu xám hơi đậm.
Nhưng đây không phải là màu xám, mà là một màu đen tuyền.
Theo hồ sơ, đó là điều chưa từng xảy ra.
"Ồ. Người tiếp theo, xin chờ một chút!"
Cô nắm lấy quả cầu pha lê vỡ và hét lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook