Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 10000 Năm
Chapter 22: Tín đồ Thờ Quỷ (1)

Chương 22 – Tín đồ thờ Quỷ (1)

 

 

 

‘Một giáo phái toàn những kẻ lập dị à?’

 

KangWoo đã cải trang thành một lễ vật hiến tế và xâm nhập vào Hội Andras.

 Anh nheo mắt và nhìn các thành viên Hội Andras đang vây quanh tế đàn.

 

Khi Jo DeokHyun bước vào, các thành viên của Hội bắt đầu ca tụng, tâng bốc hắn ta. Nhìn thế nào thì cả đám bọn chúng đều giống mấy tên cuồng tín kì quặc.

 

‘Ồ…'

 

KangWoo có thể cảm nhận được trạng thái cơ thể hiện tại của họ. Cơ thể là của một con người nhưng mang ma lực, họ sẽ bắt đầu trở nên giống một con quỷ hơn. 

 

Như KangWoo, dù tâm trí vẫn là của con người nhưng cơ thể anh đã trở nên không khác biệt so với một con quỷ.

 

'Mặc dù có sự khác biệt về tỷ lệ, nhưng có vẻ như tất cả chúng đều đang trong quá trình trở thành quỷ.'

 

Bấy giờ anh cuối cùng đã hiểu tại sao họ lại hành động kỳ quặc như vậy.

 

Cơ thể của một con quỷ luôn luôn khao khát lấp đầy những ham muốn của mình—nó giống như một con thú đang trong thời kì động dục vậy.

 

Vì KangWoo từ lâu đã trở thành một con quỷ nên anh ấy có thể kiểm soát được ham muốn của mình, nhưng những người ở đây thì không giống vậy.

 

Trong số họ, có lẽ không có ai tỉnh táo cả.

 

'Làm cách nào mà họ có thể nhận được ma lực nhỉ?'

 

Anh có thể hấp thụ ma lực một cách an toàn nhờ Quyền năng Săn mồi của mình.

 

Nhưng thông thường, ma lực có thể bức tử con người, vì vậy nếu con người hấp thụ nó một cách bất cẩn, cả linh hồn và thể xác của họ có thể bị ăn mòn bởi ma lực và thứ chờ đón họ là cái chết. 

 

‘Mình nên xem chúng làm lễ tế trước đã.'

 

KangWoo nằm yên, giả vờ như mình vẫn bất tỉnh.

 

"Chuẩn bị đá mana."

 

"Vâng!"

 

Theo lệnh của Jo DeokHyun, một người đàn ông mở một cái rương dưới tế đàn.

 

Có hàng ngàn đá mana nằm bên trong chiếc rương.

 

‘Chúng đang định làm gì thế?'

 

Trong lúc đầu KangWoo tràn ngập dấu hỏi chấm thì buổi lễ tế cũng được bắt đầu.

 

Jo DeokHyun nện cây gậy màu nâu sẫm xuống sàn và bắt đầu lẩm bẩm câu chú.

 

Mana bên trong những viên đá mana bay lên không trung, và một vết nứt nhỏ xuất hiện trong không khí.

 

"…!"

 

Cơ thể KangWoo run lên khi nhìn thấy vết nứt.

 

Nguồn ma lực dày đặc bắt đầu tuôn ra từ kẽ nứt đó.

 

'Chuyện gì đang xảy ra vậy?'

 

Anh đã rất quen với ma lực đang phát ra từ vết nứt kia.

 

‘Chúng triệu hồi được ma lực từ Địa ngục Cửu Thiên bằng cách nào thế?'

 

Với mớ thông tin ít ỏi hiện tại thì anh chưa thể biết được bọn người kia làm cách nào để có thể mở vết nứt như thế cả.

 

Jo DeokHyun điều khiển ma lực đang phát ra từ vết nứt di chuyển về phía cơ thể KangWoo.

 

‘Hở?'

 

Ma lực tiến vào cơ thể KangWoo.

 

Quyền năng Săn mồi của anh tự động hấp thụ tất cả ma lực đang chảy vào người.

 

Ting-

 

[Chỉ số ma lực của bạn đã tăng 1.]

 

‘Hả?'

 

Anh không ngờ đến lại có chuyện này.

 

KangWoo cứ thế tiếp tục hấp thụ ma lực tuôn ra từ vết nứt.

 

‘Ngon.'

 

Kể từ thời điểm chúng điều khiển ma lực chảy vào cơ thể của vật hiến tế, KangWoo đã hiểu được ý đồ của chúng.

 

Chúng đang chờ đợi khoảnh khắc cơ thể và linh hồn của vật hiến tế vì hấp thụ ma lực mà chết đi.

 

‘Vậy sau đó chúng hấp thụ ma lực kiểu gì nhỉ ta.’

 

Mà dù sao, điều đó cũng không quan trọng với anh.

 

Bởi vì đối với anh, ma lực đó lại giống như mật ong hơn là chất độc.

 

Ting-

 

Ting-

 

Ting-

 

Trong suốt quá trình buổi lễ diễn ra, anh có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh thông báo vang lên từng hồi.

 

‘Tăng lên rồi!'

 

Ma lực này vượt trội hơn hẳn số lượng mà anh đã hấp thụ được sau khi sử dụng Quyền năng Săn mồi trên một trăm người thằn lằn.

 

Ma lực cứ như nước chảy vào cơ thể anh , khóe miệng KangWoo nhếch lên.

 

"Có chuyện gì vậy?"

 

Jo DeokHyun cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không ổn.

 

"Tại sao nó không ngừng lại?"

 

'Đừng ngừng lại mà.'

 

"Đ-đợi đã."

 

'Một chút xíu nữa thôi.'

 

"D-dừng lại mau!!"

 

'Đừng dừng lạiii!'

 

"Dừng lại ngay!"

 

'Chỉ một chỉ số nữa thôi!'

 

Tiếng hét đầy khẩn cấp của Jo DeokHyun và tiếng hét nội tâm của KangWoo vang lên cùng lúc.

 

Điều tốt đẹp không kéo dài được bao lâu mà.

 

Khi những viên đá mana dùng để duy trì vết nứt mất hết mana thì vết nứt cũng tự nhiên biến mất.

 

Một thoáng thất vọng trôi qua, KangWoo từ từ đứng dậy.

 

Anh ít nhiều đã hiểu buổi lễ bao gồm những gì, và giờ là lúc để nghe thông tin chi tiết từ Jo DeokHyun.

 

"Cái gì? Không thể làm lại một lần nữa sao?”

“A a a.”

 

Cơ thể Jo DeokHyun run lên.

 

Ông ta mơ hồ không biết lý do tại sao chàng trai trẻ đó lại hoàn toàn ổn sau khi nhận được quá nhiều ma lực như thế.

 

Điều duy nhất mà ông ta biết được là, bởi vì KangWoo, tất cả những viên đá mana mà ông ta đã mua bằng cách sử dụng tất cả ngân sách của bang hội Andras đều không còn dùng được nữa.

 

Và sau khi bỏ ra rất nhiều đá mana như vậy, ông ta lại không thể đổi lại được bất cứ thứ gì.

 

"Kh-không."

 

Tất cả những viên đá mana mà ông ta đã mua bằng cách tiêu hết ngân sách của hội Andras đó được cho là sẽ mang lại sự sống vĩnh cửu. 

 

Gần đây, Biệt đội Hwagang đã tăng cường theo dõi họ, vì vậy ông ta không biết mình sẽ phải mất bao lâu để có thể thu thập lại được nhiều đá mana như vậy.

 

"KHÔNGGGGGG!"

 

Tiếng hét của Jo DeokHyun vang khắp căn phòng.

 

Ông ta hướng ánh mắt giận dữ về phía KangWoo.

 

"NGƯƠIIII!!!"

 

Jo DeokHyun dùng cây gậy chỉ vào anh, và một viên đạn tạo ra từ ma lực bắn ra từ cây gậy màu nâu sẫm của ông ta.

 

KangWoo dễ dàng tránh được viên đạn ma lực đó.

 

Bùm-!

 

Viên đạn ma lực bắn vào tường và phát nổ, tạo ra một tiếng động lớn.

 

Sau khi nhìn thấy vụ nổ, KangWoo nhìn Jo DeokHyun với vẻ thích thú.

 

'Không tệ.'

 

Không biết là vì ma lực hay là do sức mạnh với tư cách là một người chơi của Jo DeokHyun ? Ông ta liên tục bắn những viên đạn làm bằng ma lực.

 

Những viên đạn mana nhắm vào KangWoo thay đổi quỹ đạo giữa đường và nhắm vào lưng anh.

 

'Quyền năng Thiết Giáp.'

 

Ma lực tuôn ra khỏi cơ thể anh và bao phủ lấy anh như một chiếc áo giáp.

 

Những viên đạn mana của Jo DeokHyun bật ra khỏi bộ giáp ma lực.

 

'Bây giờ có nhiều ma lực hơn nên cảm giác thoải mái hơn hẳn.’

 

Sau khi thức tỉnh lần thứ ba, anh lại tiếp cận được một lượng ma lực khá lớn. Đó là một thành tựu to lớn vì anh mới trở lại Trái đất chưa được một tuần.

 

KangWoo hài lòng khi cảm nhận ma lực chạy khắp cơ thể mình.

 

"Ng-ngươi có thể kiểm soát ma lực?"

 

Jo DeokHyun đã rất ngạc nhiên khi thấy người mà họ dùng để làm vật hiến tế có thể điều khiển ma lực một cách rất thuần thục.

 

Điều đó không thể xảy ra.

 

Không, điều đó không nên xảy ra.

 

"Hừ!"

 

Jo DeokHyun vẫy cây gậy với vẻ mặt lo lắng.

 

Ông ta bắn một lượng lớn ma lực về phía KangWoo.

 

"Các ngươi đang làm cái gì vậy?! Tấn công hắn đi!"

 

Ông ta quay đầu lại và hét lên với các thành viên khác trong hội.

 

Sau khi nghe thấy mệnh lệnh của Jo DeokHyun, từng người trong số tám thành viên bang hội rút vũ khí của mình và lao về phía KangWoo. 

 

KangWoo nhếch mép nhìn các thành viên Hội Andras lao về phía mình.

 

'Một đám thậm chí không thể kiểm soát ma lực có thể làm gì chứ?'

 

Họ chả có cách gì để đánh lại anh cả.

 

Sầm-! Bịch-!

 

"Argh!"

 

"Khụ!"

 

KangWoo quét sạch các thành viên của Hội Andras giống như một con sói lao vào giữa một đàn cừu vậy.

 

Họ đã cố gắng đâm KangWoo bằng vũ khí của mình nhưng không thành công vì không thể xuyên thủng lớp áo giáp làm bằng ma lực.

 

Nhờ thế, KangWoo chỉ cần tập trung vào việc tấn công.

 

Anh đã sử dụng đồng thời Quyền năng Thiết Giáp và Quyền năng Lưỡi Gươm.

 

'Điều này đang tiêu tốn khá nhiều ma lực của mình.'

 

Sử dụng đồng thời hai Quyền năng là hơi quá sức đối với anh vào lúc này, ngay cả sau khi ma lực trong anh đã tăng lên.

 

'Mình nên cố kết thúc chuyện này càng nhanh càng tốt.'

 

Nghĩ vậy, KangWoo bắt đầu di chuyển.

 

Anh không hề gặp khó khăn khi lấy một địch mười.

 

Ở Địa Ngục Cửu Thiên, trước khi gặp Balrog, anh đã quen với việc chiến đấu một mình, vì vậy việc lấy một địch mười với anh còn quen thuộc hơn việc đấu một chọi một.

 

Phập-! Xoẹt-!

 

"Argh! Tay, cánh tay của tôi!!"

 

"Ch-chân của tôi!!"

 

Trong cuộc chiến mà địch nhiều hơn như này, điều được ưu tiên không phải là giết chúng ngay lập tức.

 

—Ưu tiên của KangWoo là gây sát thương lớn để loại chúng ra khỏi giao tranh.

 

Các thành viên của Hội Andras bị trúng đòn hiểm nằm trên sàn vạ vật sẽ cản trở chuyển động của đồng bọn, và điều đó sẽ cho KangWoo không gian để di chuyển thoải mái.

 

Phập-! Răng rắc-!

 

"Argh!"

 

Một trong những thành viên của Hội Andras đang nhắm vào lưng KangWoo. Anh xoay người đâm vào vai hắn ta rồi vặn lưỡi kiếm.

 

Lưỡi kiếm đâm thẳng qua xương vai của người đàn ông, và một tiếng hét đau đớn phát ra từ miệng hắn ta.

 

"Bốn."

 

Anh đã có thể đánh bại một nửa trong số chúng chỉ trong ba phút.

 

Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, cả tám thành viên của hội Andras sẽ sớm bị đánh bại.

 

"Tránh ra! Lũ ngu vô dụng!"

 

Jo DeokHyun nâng cao giọng.

 

Theo lệnh của ông ta, bốn thành viên khác lùi lại.

 

Sau khi lùi lại, họ nhìn Jo DeokHyun với ánh mắt đầy hy vọng.

 

"Cuối cùng ngài ấy cũng sử dụng nó."

 

"Đó là sức mạnh của người đứng đầu bang hội ..."

 

Trong khi các thành viên bang hội đang tràn đầy mong đợi nhìn ông ta, Jo DeokHyun tiến lên phía trước.

 

"Nhìn cho kĩ! Đây chính là ngọn lửa có thể đốt cháy sự sống, Quyền năng Hỏa Ngục!"

 

Jo DeokHyun tràn đầy tự tin giang rộng một cánh tay.

 

Trong tay ông ta, một ngọn lửa màu đen to bằng lòng bàn tay xuất hiện .

 

"Ha..."

 

KangWoo nhếch mép cười mỉa sau khi nhìn Hỏa ngục trong tay Jo DeokHyun.

 

"Ông gọi đó là Quyền năng Hỏa ngục?"

 

Bậy bạ…

 

Đó còn không phải là một Hỏa ngục được tạo ra bởi một Quyền năng thật sự.

 

Một Hỏa ngục được tạo ra bằng Quyền năng thực sự có cảm giác giống như một con quỷ đói khát hơn là trông như một ngọn lửa chỉ có cảm giác nóng. 

 

Ngọn lửa được tạo ra bởi Jo DeokHyun, mặc dù trông giống như thật, nhưng chỉ là hàng dởm.

 

"Ha ha ha. Ta không biết làm thế nào mà ngươi học được cách kiểm soát ma lực, nhưng ngươi sẽ không thể đánh bại Quyền năng nà—”

 

Phừng-!!

 

Trước khi Jo DeokHyun kịp nói hết câu, một ngọn lửa màu đen xuất hiện trên tay KangWoo.

 

Một ngọn Hỏa ngục lớn hơn nửa thân người, phát ra ma lực mãnh liệt và hừng hực ma mãnh.

 

Để đem ra so sánh thì ngọn lửa có kích thước bé bằng bàn tay trong tay Jo DeokHyun trông thật bất lực.

 

"Hả…?"

 

Jo DeokHyun chết lặng nhìn Hỏa ngục đang nhảy múa trên tay KangWoo.

 

‘Chuyện gì đang xảy ra vậy.’

 

Lúc này ông ta mới nhận ra có điều gì đó không đúng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương