Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 10000 Năm
Chapter 2: Chủ nhân Cửu Thiên Địa Ngục trở lại nhân gian (2)

Chương 2: Chủ nhân Cửu Thiên Địa Ngục trở lại nhân gian (2)

 

"Chuẩn bị mọi thứ."

 

"Vua của ta…"

 

Sau khi nghe giọng nói chắc nịch của anh, Balrog cúi đầu với vẻ mặt buồn bã.

 

'Nhưng nếu đây là điều mà Quỷ Vương mong muốn...'

 

Vì đã thề trung thành vĩnh viễn với anh nên hắn phải theo nguyện vọng của anh.

 

"Balrog, ngươi định bắt ta phải nói điều đó lần hai sao?"

 

"Thần xin lỗi…"

 

Balrog cúi đầu và ra lệnh cho binh lính mang ra những món đồ mà KangWoo đang nói đến. 

 

Những món đồ mà anh yêu cầu chúng chuẩn bị là những trang bị từng thuộc về Bảy Vị Hoàng Tử.

 

Mỗi vật phẩm đều có sức mạnh của Địa ngục Cửu Thiên bên trong. Người ta nói rằng, nếu tập hợp được cả bảy thứ, sẽ đạt được khả năng mạnh đến mức có thể bóp méo  ranh giới giữa các chiều không thời gian. 

 

Sau khi giết Baal, anh đã thu thập được tất cả các trang bị và chúng  đều đang được xếp ngay ngắn trước mặt anh. 

 

"Đã xong rồi ạ."

 

"Được."

 

KangWoo từ từ đứng dậy khỏi ngai vàng và đi về phía bảy trang bị có hình dạng và màu sắc khác nhau. 

 

Bảy món đồ có sức mạnh của Địa ngục Cửu Thiên đang tác động lẫn nhau và làm tăng sức mạnh ma lực bên trong chúng.

 

'Nếu mình truyền ma lực mà mình đã hấp thụ vào chúng...'

 

Có thể cưỡng chế mở một vết nứt không gian.

 

"Hà."

 

Một tiếng thở dài phát ra từ miệng KangWoo. 

 

Anh không thể tin rằng cuối cùng mình cũng sắp trở lại Trái đất.

 

'Cuối cùng…'

 

Anh đã quay trở lại.

 

Vút-!

 

Một lượng lớn ma lực chảy từ cơ thể anh sang trang bị.

 

Anh đã nuốt chửng hàng trăm ngàn con quỷ thông qua Quyền năng Săn Mồi. 

 

Anh có rất nhiều ma lực và sẽ không phải nói quá nếu nói rằng Địa ngục Cửu Thiên chính là bên trong cơ thể anh.

 

Vạn Quỷ Cốt…

 

Đó là cụm từ KangWoo dùng để mô tả quả cầu ma lực khổng lồ bên trong cơ thể anh.

 

Anh nghĩ đó là một cái tên thích hợp vì chẳng có mấy con quỷ nổi trội mà anh ấy không ăn thịt.  

 

Ma lực đến từ 'Vạn Quỷ Cốt' bắt đầu ảnh hưởng tới bảy món trang bị.

 

Một vết nứt được hình thành trong không gian, và một cánh cổng xuất hiện trước mặt anh.

 

'Cuối cùng mình cũng có thể trở lại Trái đất rồi.'

 

Những mảnh kí ức còn sót lại về Trái đất quay về tâm trí anh.

 

Cho dù sau một vạn năm, anh cũng không thể quên được quê hương của mình.

 

Không phải anh có một gia đình đang chờ đợi. Không phải anh có người bạn đời mà anh hứa sẽ ở với nhau cả đời.

 

Nhưng mà…

 

'Vẫn sẽ tốt hơn nơi này.'

 

—Địa ngục không có gì để ăn hay bất kỳ hình thức giải trí nào.

 

Anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có thể thoát khỏi nơi chỉ có máu và tàn sát.

 

'Mình cũng cần phải điều chỉnh thời gian.'

 

Anh không có ý định quay trở lại Trái đất, nơi mười nghìn năm đã trôi qua.

 

Sau mười ngàn năm, có lẽ ở Trái đất cũng không còn mấy thứ mà anh nhớ nữa. 

 

'Chắc là kim chi jjigae cũng biến mất luôn'

 

Anh thậm chí không dám nghĩ về một Trái đất mà không có kim chi jjigae.

 

Anh muốn trở về quá khứ, về Trái đất trước khi anh đến Địa ngục.

 

Rất may, anh có thể điều chỉnh thời gian bằng cách sử dụng trang bị của bảy hoàng tử. 

 

"Vậy ta đi đây."

 

"Vua của ta…"

 

Sau khi nghe những lời kiên quyết của anh, Balrog cúi đầu với vẻ mặt buồn bã.

 

Nước mắt chảy ra từ cả 18 con mắt của Lilith trong khi cô ấy mở cái miệng dài của mình.

 

"Hức, ngài thật sự định bỏ rơi tôi sao?"

 

"Đừng khóc."

 

'Nhìn sợ lắm.'

 

Cảnh Lilith khóc trông như một cảnh có lẽ sẽ xuất hiện trong một bộ phim kinh dị vậy.

 

Có vẻ như cô ấy đã hiểu lầm lời nói của anh. Cô hét lên trong khi các xúc tu của cô đang run rẩy.

 

"Ôi! Từ ngữ của ngài đã lay động trái tim tôi rồi! Lời thân tình ấy sẽ khiến trái tim của tôi phát nổ mất!"

 

Nói xong, một trong những xúc tu ở ngực Lilith nổ tung, mủ vàng chảy ra từ đó.

 

'Ơi là trời.'

 

"Đức Vua! Tình yêu của tôi!"

 

'Đừng có tới gần mà'

 

"A, Lilith muốn đi theo bệ hạ!"

 

'Tránh ra đi.'

 

Sau khi thấy ​​Lilith đến gần anh trong khi người đầy mủ vàng, anh nhảy vào vết nứt không gian.

 

"Đức Vua của tôi! Lilith sẽ theo ngài đến đó cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra!"

 

Khi nghe thấy tiếng hét ớn lạnh phát ra từ phía sau, một cảm giác kỳ lạ bao trùm cơ thể KangWoo.

 

'Đừng có gặp nhau nữa.'

 

Trong khi giơ ngón giữa về phía Lilith, không, về phía Địa ngục đã khiến anh đau khổ trong mười nghìn năm, KangWoo cố gắng điều chỉnh thời gian bên trong vết nứt không gian.

 

'Đúng là không dễ gì.'

 

Kiểm soát một thực thể tuyệt đối như thời gian khá là khó, với anh cũng vậy.

 

KangWoo đang cố gắng điều chỉnh thời gian sao cho giống với khoảng thời gian mà anh rơi xuống Địa ngục nhất có thể. 

 

'Khác biệt khoảng 10 hay 20 năm thì vẫn ổn.'

 

Bởi vì anh sinh ra là một đứa trẻ mồ côi, không có quá khứ mà anh muốn thay đổi hay tương lai mà anh muốn hướng tới.

 

Anh sẽ ổn miễn là thứ gì đó của Trái đất mà anh nhớ vẫn còn.

 

Vụt-!

 

"Ư...!"

 

Khi thiết đặt xong thời gian, anh bị một lực mạnh mẽ hút vào.

 

KangWoo nhắm mắt lại vì bị kéo bởi một lực mà anh không thể cưỡng lại.

 

- Một vết nứt trong tâm đã được phát hiện.

 

- Kích hoạt Cơ chế Phòng thủ Thứ nguyên 'Hệ thống Gaia.'

 

- Thất bại. Thất bại.

 

- Sức mạnh của vết nứt trong tâm quá mạnh.

 

- Tất cả các cơ chế bảo vệ liên chiều đều tập trung vào vết nứt trong tâm. Hệ thống Gaia rơi vào trạng thái quá tải. 

 

- Thất bại. Thất bại.

 

- Vết nứt trong tâm quá mạnh. Không thể loại bỏ. Đang cố gắng đóng lại.

 

- Không thể loại bỏ. Bắt đầu quá trình đóng lại. 

 

- Thất bại. Thất bại.

 

- Vết nứt trong tâm quá mạnh. Không thể đóng lại hoàn toàn.

 

- Đặt phong ấn giới hạn lên kẻ xâm nhập.

 

'Nó nói gì vậy chứ?'

 

KangWoo cau mày khi nghe thấy giọng nói bên tai.

 

Nhưng anh không suy nghĩ được lâu.

 

'A…'

 

Anh bất tỉnh trong khi cảm thấy thế giới đang bị biến dạng.

 

 "Ư...!"

 

Anh thấy một cơn đau dữ dội đè nặng lên cơ thể mình.

 

Anh vật lộn chỉ để di chuyển một ngón tay.

 

Sau khi định thần lại, KangWoo mở mắt rên rỉ.

 

Mình đang ở đâu đây?'

 

Thứ đầu tiên anh nhìn thấy là một khu rừng rậm rạp.

 

Ánh sáng chiếu qua những bụi cây dày đặc kia khiến KangWoo khó chịu. 

 

"Phù..."

 

KangWoo đứng dậy và hít một hơi thật sâu. Cơn đau lan khắp cơ thể khiến anh cảm thấy choáng váng. 

 

'Đầu tiên cần kiểm tra trạng thái của mình đã.'

 

Anh cần biết chuyện gì đã xảy ra với cơ thể mình.

 

Ting-!

 

[Mở Cửa sổ trạng thái.]

 

"Hở?"

 

Khi anh nghĩ rằng nên kiểm tra tình trạng hiện tại của mình, một cửa sổ màu xanh mở ra trước mắt.

 

KangWoo cau mày khi có chuyện bất ngờ xảy ra. Anh nhìn vào cửa sổ trạng thái màu xanh trước mặt.

 

[Cửa sổ trạng thái]

 

Người chơi: Oh KangWoo

 

Cấp độ: 1 [Thức tỉnh lần thứ nhất]

 

Thuộc tính thức tỉnh thứ nhất: Quyền năng Săn Mồi (Hạng: ???) * Hầu hết các đặc tính của Quyền năng đều bị phong ấn. 

 

Sức mạnh: 8

 

Nhanh nhẹn: 9

 

Sức sống: 7

 

Pháp lực: 0

 

Ma lực (Chỉ số độc nhất): 12

 

Thông minh: 8

 

Trí tuệ: 7

 

"Gì đây…?"

 

Cửa sổ trạng thái làm anh nhớ lại mấy trò chơi mà anh từng chơi cách đây rất lâu trước khi rơi xuống Địa ngục.

 

KangWoo cau mày trước hiện tượng mà anh không thể hiểu được. 

 

'Hầu hết sức mạnh của Săn Mồi đã bị phong ấn sao?'

 

Quyền lực của Kẻ Săn Mồi…

 

Đó là sức mạnh duy nhất mà anh có khi rơi vào Địa ngục, và đó cũng là sức mạnh khiến anh trở thành kẻ thống trị Địa ngục Cửu Thiên.

 

'Vạn Quỷ Cốt' của anh, có thể nói là toàn bộ sức mạnh của anh, đang ngủ yên bên trong Quyền năng đó. 

 

Khoảnh khắc anh đọc được sức mạnh mà anh tích lũy trong mười nghìn năm đã bị phong ấn, anh bắt đầu cảm thấy lo lắng.

 

“Phù."

 

KangWoo hít một hơi thật sâu và cố gắng bình tĩnh lại.

 

Lo lắng vì điều gì đó bất ngờ xảy ra chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn thôi.

 

'Bình tĩnh nào.'

 

Việc quan trọng nhất là kiểm tra tình trạng hiện tại của anh.

 

KangWoo đã cố gắng phát động sức mạnh của 'Vạn Quỷ Cốt' của mình, thứ có ma lực của hàng trăm nghìn con quỷ.  

 

'Không có gì cả.'

 

Chính xác hơn, anh chỉ có thể di chuyển một chút ma lực theo ý muốn của mình.

 

—Một lượng ma lực gần như chẳng là gì so với lượng ma lực vô hạn mà anh có trong 'Vạn Quỷ Cốt'.

 

“Có lẽ sẽ gặp khó khăn khi sử dụng Quyền năng của mình rồi,” KangWoo cau mày nói.

 

Trong số những con quỷ, một vài con có Quyền năng đặc biệt tương tự như 'Săn Mồi' của anh.

 

Trong số hàng trăm nghìn con quỷ mà anh đã nuốt chửng, chỉ có 666 có Quyền năng đặc biệt.

 

Ngoại trừ những cái mà Địa Ngục Thất Hoàng từng có, anh có thể sử dụng phần còn lại.

 

Mỗi Quyền năng có một yêu cầu ma lực khác nhau, nhưng để có thể sử dụng một Quyền năng, phải cần khá nhiều ma lực.

 

Với lượng ma lực mà anh hiện có thể sử dụng, còn có nhiều Quyền năng mà anh không thể dùng được.

 

'Với ma lực hiện tại của mình, có lẽ mình sẽ phải vật lộn với Quyền năng của Kiếm đây.'

 

Con quỷ Sabnak từng có 'Quyền năng của Kiếm'.

 

Đó là một Quyền năng cho phép rút ra một thanh kiếm bằng ma lực từ cơ thể.

 

'Nhưng Quyền năng này không tốt.'

 

Khi đủ ma lực, có nhiều cách để anh có thể sử dụng Quyền năng của Kiếm một cách hiệu quả, nhưng với mức ma lực hiện tại của anh, đó là việc khó thực hiện.

 

KangWoo tập trung vào tay trái của mình và sử dụng Quyền năng của Kiếm.

 

Keng-!

 

Anh mở bàn tay trái của mình ra, và một lưỡi kiếm sắc bén phát ra ánh sáng đen chui ra từ đó.

 

Anh cảm thấy ma lực mà anh có bên trong anh đang rời khỏi cơ thể.

 

'Khó làm quen với nó quá.'

 

Đang có ma lực không giới hạn mà chuyển sang bị giới hạn khó chịu thật. Bây giờ anh cũng không thể tự do sử dụng Quyền năng mà anh có thể dùng như trước đây nữa. 

 

“Dù sao thì, có vẻ như những gì cửa sổ trạng thái này nói là đúng…”

 

Anh không biết tại sao Quyền năng của mình lại bị phong ấn, nhưng đúng là anh không thể sử dụng tất cả ma lực mà anh đã lưu trữ bên trong 'Vạn Quỷ Cốt'.

 

Có nghĩa là 'cửa sổ trạng thái' trước mặt anh hiển thị chính xác trạng thái hiện tại của anh.

 

“Mình thật sự đang ở trong một trò chơi sao…?”

 

Vào thời điểm đó, ý nghĩ liệu đây có đúng la là Trái đất hay không bắt đầu khiến KangWoo cảm thấy hơi lo lắng. 

 

"Rét, rét!"

 

Anh đột nhiên nghe thấy một âm thanh khó chịu như cái âm thanh cào móng trên một thanh sắt vậy. 

 

KangWoo quay đầu về hướng phát ra âm thanh. 

 

"Chết tiệt."

 

Anh tức giận cau mày khi phát hiện ra kẻ đã phát ra âm thanh khó chịu đó. 

 

—Là một sinh vật có làn da màu xanh lá cây và hàm răng sắc nhọn chỉ cao đến ngực anh.

 

Nó xấu xí như một trong những con quái vật lang thang khắp Địa ngục tầng 1.

 

Trên Trái đất mà anh biết, không có mấy con quái vật như thế.

 

“Đây không phải là Trái đất sao…?” KangWoo thì thầm với giọng tuyệt vọng.

 

Anh thậm chí không thể gượng cười nổi khi biết rằng nơi anh đến sau mười nghìn năm đau khổ có thể không phải là Trái đất.

 

"Rétttt!!"

 

Khi nhìn thấy KangWoo, những con quái vật màu xanh lá cây lao về phía anh. 



 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương