Sự Trả Thù
Chương 52: Tôi thích cậu

_ “Sao cậu biết được chỗ này hay vậy?” – Tôi quay sang hỏi hắn.

_ “Tôi đã nói là ‘nằm trong bàn tay tôi mà.’” – Hắn tự đắc nó.

_ “Chứ không phải cậu từng đi chung với bạn gái cũ đến đây sao?” – Vì tôi mãi ngắm sao quá nên mới buộc miệng nói ra điều không nên nói.

Lúc nhận ra điều mình vừa nói là sai, tôi từ từ quay lại nhìn hắn thì thấy mặt hắn đã tôi xầm lại từ lúc nào. Nuốt nước bọt một cái, cố gặng ra một nụ cười tươi nhưng lại thành nụ cười méo sẹo và kiếm một cái chuyện gì đó để đánh chống lãng.

_ “Lạnh quá ha.” – Tôi.

_ “…” – Hắn im lặng.

Hắn không nói gì cả mà chỉ im lặng thôi, làm tôi càng khó xử hơn nữa.

_ “Cậu nghe điều đó từ ai vậy?” – Giọng của hắn còn lạnh hơn cả nhiệt độ ở trên Sapa nữa.

_ “À thì…không biết nữa. Tại vì lúc tôi nghe thì tôi đang trong phòng

Toilet, còn bọn họ thì đứng bên ngoài…nói. Nên tôi không biết họ là ai cả.” – Tôi vừa nói vừa nhìn thái độ của hắn.

Tôi cố tình bịa ra chuyện đó, chứ tôi mà nói thật là tôi kêu nhỏ điều tra, thì chẳng khác nào tôi kể cho hắn nghe hết câu chuyện cả.

_ “Không phải đâu.” – Giọng hắn không còn lạnh nữa mà đỡ hơn nhiều.

_ “Là sao?” – Tôi nhìn hắn hỏi.

_ “Tôi chưa từng đưa người đó đến đây, cậu là người đầu tiên đến đây.” – Hắn chân thành nhìn tôi.

‘Thịch…thịch…thịch’ – tim tôi đập rất mạnh khi nghe hắn nói điều đó.

‘Tim à! Mày đừng có đập mạnh như vậy chứ, hắn nghe thấy bây giờ.’ –Tôi thì thầm với trái tim bé nhỏ của mình.

_ “À! Vậy hả?” –Tôi cười gượng gạo trả lời hắn.

Tự nhiên hắn thay đổi thái độ như vậy, làm tôi có một chút không quen lắm nên không biết nói gì nữa, nên chỉ biết nhìn lên trời mà ngắm sao, rồi bỗng nhiên hắn lên tiếng.

_ “Trúc nè.” – Hắn gọi tên tôi.

Nghe thấy hắn gọi hẳn tên mình như vậy, nên theo lẽ tự nhiên tôi quay mặt qua để nhìn hắn và bất hình lình môi tôi đụng phải môi hắn. Vì quá bất ngờ nên tôi không biết phải làm gì chỉ biết để yên và mở to mắt ra nhìn hắn. Đến lúc lấy lại được hồn thì tôi có dung tay đẩy hắn ra. Nhưng hắn lại chụp lấy tay tôi giữ tay tôi lại, còn tay kia thì giữ chặt lấy cái gáy của tôi, và một lần nữa môi của tôi lại chạm vào môi hắn them một lần nữa, nhưng lần này lại khác. Không chỉ là môi chạm môi mà hắn còn dung lưỡi của mình để cạy môi tôi ra và bắt đầu khuấy đảo bên trong miệng tôi. Vì quá bất ngờ nên tôi chỉ có thể để yên cho hắn muốn làm gì thì làm. Chẳng biết hắn hôn tính hôn tôi bao lâu, nhưng khi tôi cảm thấy bắt đầu hơi khó thở thì hắn buông tôi ra, nhìn tôi một cách ấm áp, và khẽ cong môi cười.

_ “Cậu…sao…sao…c…cậu dám…” – Tôi nói không nên lời luôn.

_ “Đây là lần đầu tiên cậu hôn ai đó sao?” – Hắn dùng ngón cái sờ lên môi hắn rồi hỏi tôi.

Nhờ có câu hỏi đó của hắn, làm tôi lấy lại tinh thần, giơ tay lên nhắm hắn cái má của hắn mà đánh. Nhưng lại bị hắn chụp lại, nhếch môi cười thêm cái nữa và nói:

_ “Nếu cậu biết cách thở trong lúc hôn thì tôi không thả cậu ra sớm như vậy đâu.” – Hắn nói.

Tôi thất tay hắn ra và nói.

_ “Cậu đang khoe mẽ kỹ năng của mình đó hả?” – Tôi nắm chặt hai bàn tay lại để không phải đánh hắn và nói.

_ “…” – Hắn không nói gì cả chỉ cười một cái và thờ ơ nhún vai.

_ “Về thôi, tôi buồn ngủ rồi.” – Không hiểu sao khi nhìn thấy nụ cười đó của hắn thì tôi lại cảm thấy mặt mình hơi nóng nên đứng lên và nói với hắn.

Nhưng hắn đã nắm tay và kéo tôi lại bắt tôi nhìn thẳng vào mắt hắn và nói.

_ “Không phải tự nhiên tôi đi hôn ai đó đâu.” – Hắn nói và vẫn nắm tay tôi.

_ “…” – Tôi không nói gì cả.

_ “Tôi yêu cậu, đồng ý làm bạn gái tôi nha.” – Hắn nói giọng nói, phải nói thật nó rất ấm, ấm vô cùng.

Tôi mở to mắt ra nhìn hắn như không tin những gì mà lỗ tai nghe thấy. Nhiếu mày suy nghĩ, liệu mình có nghe lộn không?

_ “Nếu tôi không đồng ý thì sao?” – Tôi nghi hoặc hỏi hắn.

Tôi thấy con mắt hắn hiện lên tia gì đó, hình như là tan vỡ thì phải.

_ “Nếu cậu không đồng ý thì tôi sẽ sử dụng điều ước cậu cho tôi.” – Hắn trả lời.

_ “Tôi cho cậu điều ước sao? Sao tôi chẳng nhớ gì vậy?” – Tôi nói.

_ “Cậu đã từng đồng ý là sẽ ‘đồng ý với tôi một điều’. Cậu đừng có mài giả điên.” – Hắn nheo mắt lại tỏ vẻ nguy hiểm nhìn tôi.

Tôi thực sự là không nhớ, nhưng khi nghe hắn nhắc như vậy thì nhớ rồi.

Tồi gật đầu tỏ vẻ đã nhớ ra.

_ “Chẳng lẽ cậu tính ép buột tôi sao?” – Tôi hỏi hắn.

_ “Tôi không muốn, nhưng nếu bắt buột thì tôi sẽ dùng. Vì vậy không muốn bị bắt buột thì cậu tự nguyện đi.” – Hắn nói.

_ “Huh!” – Tôi bị cạn lời trước câu nói của hắn.

_ “Thật ra tôi cũng thích cậu.” – Không biết sao tôi lại nói vậy.

_ “Cho nên tôi sẽ đồng ý… Nhưng mà cậu cũng phải dẹp luôn điều ước kia nha.” – Tôi nói với hắn.

_ “Được, tôi sẽ bỏ qua điều ước đó, nhưng cậu nói thật sao?” – Hắn vui sướng hỏi tôi.

Tôi gật đâu thay cho câu trả lời. Thấy cái gật đầu đó của tôi, hắn liền ôm lấy tôi.

_ “Nhưng mà có một điều kiện.” – Tôi đẩy hắn ra và nói.

_ “Điều kiện gì cũng được, tôi chấp nhận hết.” – Hắn vui vẻ nói.

_ “Đó là giữ bí mật chuyện tôi mình quen nhau, được chứ.” – Tôi.

_ “Được, nhưng mà phải có thời hạn. Cho cậu quyết định thời bí mật này. Lâu nhất là 3 tháng.” – Hắn ra lệnh.

Nói cho mình quyết định thời gian mà hắn lại ra giới hạn. Thiệt tình mà, nhưng không sao, tôi chỉ muốn giữ bí mật khoảng 1 tháng hơn thôi, nhưng hắn lại cho tôi 3 thánh nên tôi phải sử dụng triệt để chứ.

_ “Vậy 3 tháng. Ok?” – Tôi đưa số 3 ra trước mặt hắn.

Hắn gật đầu đồng ý một cách miễn cưỡng và rồi lại ôm tôi vào long. Tôi cũng vậy, vòng tay qua người hắn và ôm lấy eo hắn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương