Sự Trả Thù Của Quỷ - Angels or Devils
-
Chương 3: Trường mới…bạn mới
Buổi sáng ngày đầu tiên đi học tại biệt thự nhà họ Bùi.
- Chào mẹ – hai đứa chào mẹ Rika đang ngồi đọc báo trên bàn ăn.
- Uhm, hai đứa ngồi xuống ăn sáng đi rồi chuẩn bị đi học – bà nói, bỏ tờ báo xuống nhìn hai đứa con gái. Trông hai đứa mang đồng phục nhìn cũng nữ sinh ra phết, đồng phục của tụi nó hơi đặc biệt hơn của tụi trong trường.
Rika mang một chiếc váy ngắn trên đầu gối một tí màu đen nhưng có phần cách điệu hơn nhìn cứ như công chúa với đường viền trắng ở tà váy, áo cũng màu đen bằng vải xịn, cổ áo và cổ tay áo màu trắng, cà vạt trắng sọc đen nhìn rất là dễ thương, tóc thì uốn từng lọn nhìn cực kì nổi bật.
Kyo thì đơn giản hơn, cô mang một chiếc quần tây đen có một sọc trắng ở hai bên ngoài ống quần nhìn rất bụi với chiếc dây nịch màu trắng, áo đen cổ áo, và cổ tay áo màu trắng giống Rika (áo pỏ trong quần ná), cà vạt thì thắt hờ hững nhìn cực tomboy, vẫn chiếc mũ lưỡi trai trên đầu muôn thuở, mang đôi dày converse đen trắng, trông mảnh khảnh nhưng đố tên nào dám đụng vào.
- Hai đứa thích đồng phục của mình chứ? – Mẹ tụi nó hỏi, nhìn hai đứa rất mực trìu mến.
- Dạ, đúng là chủ tịch tập đoàn JR có khác – Rika nịnh mẹ nó một cách ngọt sớt.
- Cô thì chỉ được cái nịnh nọt là giỏi thôi – Mẹ Rika kí đầu cô mắng yêu. – Hai đứa ráng đừng có làm mẹ mới ngày đầu đã phải lên gặp hiệu trưởng trường nhé – Mẹ nó nói đùa nhưng cứ như là một lời đe doạ, hình như tuy không ở với tụi nó nhiều nhưng bà biết rất rõ về tình hình của tụi nó.
- Yes mam’ – Hai tụi nó cùng nói một cách nghiêm trang nhìn chỉ muốn cười.
- Thôi ăn lẹ đi rồi đi học – Mẹ nó nói rồi cầm muỗng lên, hai đứa cũng nhanh lẹ cầm muỗng lên ăn hết chén cháo yến của mình.
-Thưa mẹ tụi con đi học – Hai đứa đứng lên chào sau khi đã ăn xong.
- Uhm, nhớ lời mẹ dặn nghe chưa, chúc hai đứa một năm học đầy vui vẻ – Mẹ nó nói rồi mi mỗi đứa một cái lên trán. – À, bắt đầu từ hôm nay mẹ sẽ phải đi công tác với ba cho nên sẽ không về nhà 1 thời gian chưa biết được là bao lâu, hai đứa ở nhà không được quậy phá quá nghe chưa, nếu trường học có gì thì cứ nhờ quản gia Trung là được!? – Mẹ tụi nó nói thêm, dặn dò kỹ lưỡng, bà không yên tâm để 2 tụi nó ở một mình vì ở đây là Việt Nam chứ không phải Nhật.
- Dạ, tụi con sẽ nhớ mẹ lắm, cho 2 đứa tụi con gởi lời thăm ba nghen. Thưa mẹ tụi con đi học. -Tụi nó lại đồng thanh rồi đi ra ngoài, xe đã chờ hai tụi nó ngoài cổng.
******
Cổng trường hiện ra trước mặt hai đứa, đập vào mắt tụi nó là hai chữ Royalty Kingdom, những chiếc xe hơi đời mới, những chiếc limo, những chiếc xe thể thao, những chiếc xe môtô phân khối lớn đậu dài theo hai bên đường cho biết đó không phải là trường dành cho ai muốn vào là được. Vừa bước ra khỏi cửa thì tụi nó đã được chú ý một cách hơi quá đáng một phần vì đồng phục của tụi nó cho biết là 2 đứa không phải học sinh khối thường (hehe, đừng thấy lạ, vì đồng phục của trường là con gái váy đen toàn bộ, áo trắng cổ viền đen, còn của tụi nó là vì nằm trong lớp đặc biệt cho nên đồng phục có phần khác), mấy thằng con trai cứ gọi là lóe mắt xuýt xoa, con gái thì ngưỡng mộ có, mà ganh ghét cũng không ít. Hai cô công chúa nhà ta thì cứ tỉnh bơ như chuyện cơm bữa ý, khoác cặp lên vai Kyo với Rika đi thẳng đến văn phòng nhà trường để nhận lớp.
Chào hai em, đây là cô Liên, chủ nhiệm lớp của hai em – thầy hiệu trưởng vừa gặp tụi nó đã niềm nở, Rika thì cười tươi như hoa cám ơn thầy rồi chào cô, còn Kyo nhà ta thì chỉ gật đầu chào thôi chứ không nói gì cả. – Thôi hai em theo cô vào lớp đi, sắp vào học rồi – thầy hiệu trưởng nói thêm rồi quay bước đi về văn phòng của mình. Nó và Rika cùng cô giáo về lớp mình, tụi nó được học trong một căn phòng hơi đặc biệt, nằm tuốt trên lầu 4 của trường, dành riêng cho giới quý tộc.
Trường được chia ra làm 5 thành phần.
Thứ nhất là Quý tộc, mỗi khối chỉ có duy nhất 1 lớp, chuyên dành cho những học sinh điểm 9,5 trở lên và phải là con nhà có quyền thế vang danh cả nước (đã gọi là quý tộc mà lị).
Tiếp theo là Bá Tước, mỗi khối cũng chỉ có 1 lớp, dành cho học sinh được học bổng và con nhà danh giá, điểm từ 9 phẩy trở lên (Hai đứa học sinh nhận học bổng đều phải có 9,5 hoặc trên và luôn phải đứng nhất nhì trong khu).
Kế đến là Công Hầu có 10 lớp, dành cho những công tử tiểu thư con ông cháu cha nhưng học lực chỉ trên 8 phẩy.
Tiếp theo là Knight có 30 lớp, cho các cậu các cô gia đình có khả năng và học lực 8 phẩy nhưng không được biết đến.
Và cuối cùng là Ma Qủy có thêm 30 luôn, cho những cô cậu nhờ có tiền mà được vào học chứ điểm chỉ thấp tẹt 5-7 phẩy. (đừng thắc mắc tại sao khối Quý Tộc và Bá Tước đều chì có 1 lớp, đã nói là trường lớn nhất nước thì muốn vào đâu phải dễ, bài thi phải khó gấp 3, 4 lần trường thường ý chứ)
- Cả lớp im lặng! – tiếng của một đứa con gái lanh lảnh vang lên khi cô giáo vừa bước vào thay cho câu‘cả lớp nghiêm’ của những trường khác, cả lớp đang vui vẻ bàn tán thì bỗng dưng im bặt.
- Chào các em, trước khi vào học, hôm nay lớp chúng ta có 2 bạn mới từ Nhật về sẽ học chung với chúng ta – Cô nói một cách nhẹ nhàng nhưng làm cả lớp xôn xao, con trai thì cứ loi choi mong sao sẽ là con gái, con gái thì không mong đợi gì vì lớp đã có nhiều anh chàng đẹp trai lắm rồi nhưng cũng vẫn ngóng, và không để tụi nó đợi lâu, cô quay ra cửa lớp dịu dàng ngoắc hai đứa nó vào, – Hai em vào đi. – Hai đứa tụi nó bước vào, cả lớp đồng thanh ‘ồ’ lên.
- Đẹp quá đi! – mấy thằng con trai thì không khỏi xuýt xoa, mấy đứa con gái cũng không thể nào không công nhận là hai con bé này trông xinh thật, nhưng dù sao thì cũng có 4 tên con trai đang ngồi nói chuyện phải ngạc nhiên mà im bặt, nhưng hình như hai đứa con gái vừa bước vào chưa biết đến sự hiên diện của tụi nó.
- Hai em tự giới thiệu đi. – cô giáo nói, cười hiền với tụi nó.
- Chào các bạn, mình tên là Bùi Võ Ngọc Hân, cứ gọi mình là Rika. Mình vừa du học từ Nhật về, cho nên có gì thiếu xót xin mọi người bỏ qua, mong chúng ta sẽ có một năm học thật vui vẻ với nhau – Rika nói, khuyến mãi thêm cho tụi con trai một nụ cười thiên thần mà đến 4 tên con trai kia cũng phải công nhận là đẹp. – Còn đây là bạn mình, từ nhỏ sống tại Nhật mới về đây, bạn ấy rất ít nói cho nên mong các bạn thông cảm cho – Rika chỉ sang Nó, cười cười ra ý cho con nhóc tự giới thiệu.
- Mình là Thái Ngọc Minh Châu, chỉ cần gọi Kyo là được, rất vui làm quen – Nó nói một cách vô cảm làm mấy thằng con trai không dám hó hé, tụi con gái thì bắt đầu xì xầm bàn tán.
- Chào mừng hai em đến với lớp A khối Đại Học khu Quý Tộc – Cô Liên niềm nở nói, tiếp theo đó là một tràng pháo tay dài và dòn vang lên chào đón tụi nó.
- Vì lớp đã hết chỗ hai em thông cảm mà ngồi cùng bàn với Ken và Jay nhé. – Tiếng cô giáo làm 2 đứa nhăn nhó khi vừa nghe phải ngồi chung với con trai, cũng trong lúc đó thì Jay đang uống nước ho sặc sụa, Ken đang ngáp dài cũng phải ngậm miệng trợn tròn mắt.
- KHÔNG ĐƯỢC! – đồng thời 4 cái miệng cùng nói khi biết người mà mình ngồi chung là ai.
- Nhưng mà lớp đã hết chỗ rồi, các em thông cảm cho cô đi, lớp sắp bắt đầu rồi, hai em có hai lựa chọn, trong 3 cái bàn ở dãy cuối đó hai em sẽ phải ngồi chung với hai trong 3 bạn đó – Cô nói giọng năn nỉ, nhưng 4 đứa đều kiên quyết không chịu, Rika với Kyo vẫn cứ đứng như trời trồng ở đó không chịu nhúc nhích, mấy đứa con gái thấy chướng mắt, quay qua nhau xì xầm.
- Hai con nhỏ này chảnh *** quá, được ngồi chung với DarkPrinces mà còn không chịu, chỉ được cái nước làm dáng – một đứa con gái nói giọng chua ngoa ganh tị.
- Tụi nó giả bộ đó, chứ trong bụng thì đang mừng thầm đấy thôi – một đứa khác mỉa mai thêm.
- Nếu có gan thì bước lên đây nói trước mặt tôi này, chứ đừng có ở đó mà lảm nhảm, ngứa tai lắm. Các cô muốn thì tôi nhường cái chỗ vàng ngọc đó lại cho các cô đó, hay là các cô không xứng – tiếng của Nó khó chịu + lạnh lẽo đến nỗi làm cho mấy con nhỏ tức điên cũng không giám hó hé thêm câu nào, mấy thằng con trai thì lại thấy thú vị với đứa con gái này, Nó là đứa đầu tiên đi học mang quần ý mà, thêm cái mũ lưỡi trai đã che khuất gần hết khuôn mặt làm tụi nó càng tò mò hơn.
- Hai con bé này thú vị thật – Joe nhìn hai tụi nó nói một cách thích thú, – mà hình như đã gặp hai con nhóc này ở đâu rồi thì phải – Joe cố rặn trong đầu xem đã gặp ở đâu nhưng không tài nào nhớ nổi.
- Ngoài sân bay – tiếng Tim cụt lủn nhưng cũng đủ làm cho Joe nhớ ra.
- À à nhớ rồi, chính là hai con nhóc đã tông vào Jay mà còn la lối om xòm đấy à?? – Joe nói, nó không dám tin.
- Uhm, cũng chính là Siêu Quỷ Kyouko với Smile Angel nổi tiếng ở Nhật đó – Jay nói một cách khó chịu.
- Là hai con nhỏ quậy quán của mày mấy ngày trước hả Ken? – Joe hỏi, hôm đó nó bận phải đi với Jes và ba má nó tới dự một buổi tiệc quan trọng.
- Uhm – Hắn gật đầu, người cứ như đang ngồi trên đống lửa ý.
- Làm gì đi Jes – Tim nói với Jes, giọng cầu khẩn nhưng mặt thì chả có chút biểu hiện nào.
- Ok – Jes đang ngồi cười thích thú, không hiểu sao mới nhìn vào hai đứa này thì Jes đã có cảm tình ngay. – Hay là anh Jay xuống ngồi chung bàn với anh Ken để bàn trên cho hai bạn kia ngồi đi – Jes lớn tiếng đề nghị.
- Tại sao?!? – 4 cái miệng cùng đồng thanh, nói cho đúng là miệng của Rika, Hắn, Jay với Joe chứ không phải là Nó.
- Các em làm ơn đi, cô còn phải trả lớp lại cho thầy Tâm nữa – Cô giáo nói, bây giờ thì đã thành van xin, gì chứ cô đã sợ lắm cái lớp này rồi.
- Thôi được, nể tình cô Liên đó – một trong 3 đứa con trai lên tiếng, cứ tưởng là Jay hay Hắn nhưng lại là Joe, anh xách cặp nhảy xuống bàn Ken ngồi.
- Cám ơn Joe, thôi Châu với Hân xuống chỗ ngồi đi, sắp tới giờ lên lớp rồi – Cô Liên thở phào nhẹ nhõm, chắc cô phải xin đổi lớp, chứ sống không nổi với cái lớp Quý Tộc này.
- Chào Cô – cả lớp đồng thanh chào cô giáo. Nó và Rika vừa yên vị thì Jes đã niềm nở chào tụi nó.
- Hello hai bạn, mình là Hoàng Thái Anh Thư nhưng mọi người đều gọi mình là Jes, rất vui được làm quen với hai bạn – Jes cười tươi nhìn hai đứa tụi nó giới thiệu.
- Chào bạn, mình là Rika, bạn thật là dễ thương quá – Rika lên tiếng, cô lúc nào cũng vậy, thích những thứ gì đó bé bé xinh xinh, mà Jes nhà ta thì còn phải nói à.
- Bạn quá khen rồi, còn bạn kia là Kyo à? Tại sao lại phải mang nón ngay cả khi ngồi trong lớp như thế? – Jes thắc mắc một cách ngây thơ vô (số) tội, đồng thời sau câu hỏi của Jes là có 5 cặp mắt trợn tròn hết cỡ nhìn cô xong lại nhìn sang Nó, và 5 cái mũi đang nín thở để chờ một cơn thịnh nộ toát ra từ Nó. Nó không thích người khác xen vào chuyện của mình, nhất là cái mũ lưỡi trai của nó, nhưng không ngờ Nó lại chẵng nói gì chỉ gọn lỏn 1 câu.
- Sợ trời mưa dột cho nên phải đội nón – Nó trả lời cộc lốc nhưng cái câu nói của Nó đã làm 5 cái miệng thở phào nhẹ nhõm và cùng 1 tràng cười của Jes. Jes ngồi cười một cách vô tư vì câu trả lời thật kì lạ của Nó. (Nói, trường lớn và giàu nhất nước mà cứ như trường nghèo không bằng mà dột, nói sao Jes không cười, càng ngày cô càng thích Nó rồi)
- Hihi, bạn vui ghê, hay tụi mình làm bạn đi, đi chơi với 4 tên con trai này hoài chán rồi – Jes nói với Nó và Rika, mặt tràn đầy hy vọng.
- Dĩ nhiên là được, ai chứ một cô gái dễ thương như Jes thì đương nhiên tụi này rất được vinh hạnh làm bạn chứ – Rika nói, trong khi đó cô quên mất mình cũng là một đứa không thua kém gì Jes cả.
- Sao cũng được – Nó nói một cách lạnh lùng nhưng có phần nào mềm mỏng hơn khi thấy ánh mắt puppy của Jes.
- YAY!!! Từ này các người ra rìa đi nhá – Jes nói với 4 tên con trai đang chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện của 3 đứa con gái.
- Em nỡ lòng nào pỏ anh………ý nhầm, chị nỡ lòng nào bỏ em sao chị hai?” Joe pha trò.
- Chứ không phải không có chị mày thì mày càng dễ quậy phá hơn sao thằng khỉ kia – Jes nói.
- Hehe, cũng thường thôi – Joe cười cười.
- À mà Jes nè, ở đây có chỗ nào vui không, 6 năm rồi Rika chưa về lại đây, chắc có nhiều thay đổi lắm ha. – Rika hỏi Jes một cách thích thú, hình như cô đang có trò gì đó trong đầu thì phải.
- Có nhiều lắm, khu vui chơi, khu mua sắm, bars đủ các loại – Jes trả lời một cách thích thú không thua gì Rika.
- Vậy lát nữa ra về Jes đưa tụi này đi được không? – Rika nói đầy hy vọng.
- Uhm….Jes cũng muốn lắm nhưng chiều này Jes phải ra sân bay đón một người bạn, cho nên để khi khác nha – Jes nói, cô cũng tiếc lắm, cô muốn biết thêm về hai đứa bạn mới của cô, nếu không phải đi đón một người quan trọng nào đó thì cô đã gật đầu cái rụp rồi.
- Ohm, vậy cũng được – Rika nói, hơi thất vọng nhưng cũng vẫn thấy vui vì có thêm được một đứa bạn mới. Ngày hôm đó tương đối suôn sẽ với hai cô công chúa nhà ta nếu không kể đến một vài xô xác nhỏ do mấy đứa con gái trong lớp vì ganh tị với hai đứa nó gây ra. Jes và Rika mới chốc đã thành bạn thân, hai đứa cứ ngồi thi nhau nói chuyện rôm rả chã học hành gì hết, cứ như là bạn thân lâu ngày mới gặp lại á, Nó cũng thấy dễ chịu hơn khi ở với Jes nhưng nó vẫn giữ một sự lạnh lùng cố hữu. Có 4 cặp mắt cứ mở to mà nhìn tụi nó, nhìn vào ai mà tưởng là tụi nó mới quen ngày đầu đâu chứ.
- Chào mẹ – hai đứa chào mẹ Rika đang ngồi đọc báo trên bàn ăn.
- Uhm, hai đứa ngồi xuống ăn sáng đi rồi chuẩn bị đi học – bà nói, bỏ tờ báo xuống nhìn hai đứa con gái. Trông hai đứa mang đồng phục nhìn cũng nữ sinh ra phết, đồng phục của tụi nó hơi đặc biệt hơn của tụi trong trường.
Rika mang một chiếc váy ngắn trên đầu gối một tí màu đen nhưng có phần cách điệu hơn nhìn cứ như công chúa với đường viền trắng ở tà váy, áo cũng màu đen bằng vải xịn, cổ áo và cổ tay áo màu trắng, cà vạt trắng sọc đen nhìn rất là dễ thương, tóc thì uốn từng lọn nhìn cực kì nổi bật.
Kyo thì đơn giản hơn, cô mang một chiếc quần tây đen có một sọc trắng ở hai bên ngoài ống quần nhìn rất bụi với chiếc dây nịch màu trắng, áo đen cổ áo, và cổ tay áo màu trắng giống Rika (áo pỏ trong quần ná), cà vạt thì thắt hờ hững nhìn cực tomboy, vẫn chiếc mũ lưỡi trai trên đầu muôn thuở, mang đôi dày converse đen trắng, trông mảnh khảnh nhưng đố tên nào dám đụng vào.
- Hai đứa thích đồng phục của mình chứ? – Mẹ tụi nó hỏi, nhìn hai đứa rất mực trìu mến.
- Dạ, đúng là chủ tịch tập đoàn JR có khác – Rika nịnh mẹ nó một cách ngọt sớt.
- Cô thì chỉ được cái nịnh nọt là giỏi thôi – Mẹ Rika kí đầu cô mắng yêu. – Hai đứa ráng đừng có làm mẹ mới ngày đầu đã phải lên gặp hiệu trưởng trường nhé – Mẹ nó nói đùa nhưng cứ như là một lời đe doạ, hình như tuy không ở với tụi nó nhiều nhưng bà biết rất rõ về tình hình của tụi nó.
- Yes mam’ – Hai tụi nó cùng nói một cách nghiêm trang nhìn chỉ muốn cười.
- Thôi ăn lẹ đi rồi đi học – Mẹ nó nói rồi cầm muỗng lên, hai đứa cũng nhanh lẹ cầm muỗng lên ăn hết chén cháo yến của mình.
-Thưa mẹ tụi con đi học – Hai đứa đứng lên chào sau khi đã ăn xong.
- Uhm, nhớ lời mẹ dặn nghe chưa, chúc hai đứa một năm học đầy vui vẻ – Mẹ nó nói rồi mi mỗi đứa một cái lên trán. – À, bắt đầu từ hôm nay mẹ sẽ phải đi công tác với ba cho nên sẽ không về nhà 1 thời gian chưa biết được là bao lâu, hai đứa ở nhà không được quậy phá quá nghe chưa, nếu trường học có gì thì cứ nhờ quản gia Trung là được!? – Mẹ tụi nó nói thêm, dặn dò kỹ lưỡng, bà không yên tâm để 2 tụi nó ở một mình vì ở đây là Việt Nam chứ không phải Nhật.
- Dạ, tụi con sẽ nhớ mẹ lắm, cho 2 đứa tụi con gởi lời thăm ba nghen. Thưa mẹ tụi con đi học. -Tụi nó lại đồng thanh rồi đi ra ngoài, xe đã chờ hai tụi nó ngoài cổng.
******
Cổng trường hiện ra trước mặt hai đứa, đập vào mắt tụi nó là hai chữ Royalty Kingdom, những chiếc xe hơi đời mới, những chiếc limo, những chiếc xe thể thao, những chiếc xe môtô phân khối lớn đậu dài theo hai bên đường cho biết đó không phải là trường dành cho ai muốn vào là được. Vừa bước ra khỏi cửa thì tụi nó đã được chú ý một cách hơi quá đáng một phần vì đồng phục của tụi nó cho biết là 2 đứa không phải học sinh khối thường (hehe, đừng thấy lạ, vì đồng phục của trường là con gái váy đen toàn bộ, áo trắng cổ viền đen, còn của tụi nó là vì nằm trong lớp đặc biệt cho nên đồng phục có phần khác), mấy thằng con trai cứ gọi là lóe mắt xuýt xoa, con gái thì ngưỡng mộ có, mà ganh ghét cũng không ít. Hai cô công chúa nhà ta thì cứ tỉnh bơ như chuyện cơm bữa ý, khoác cặp lên vai Kyo với Rika đi thẳng đến văn phòng nhà trường để nhận lớp.
Chào hai em, đây là cô Liên, chủ nhiệm lớp của hai em – thầy hiệu trưởng vừa gặp tụi nó đã niềm nở, Rika thì cười tươi như hoa cám ơn thầy rồi chào cô, còn Kyo nhà ta thì chỉ gật đầu chào thôi chứ không nói gì cả. – Thôi hai em theo cô vào lớp đi, sắp vào học rồi – thầy hiệu trưởng nói thêm rồi quay bước đi về văn phòng của mình. Nó và Rika cùng cô giáo về lớp mình, tụi nó được học trong một căn phòng hơi đặc biệt, nằm tuốt trên lầu 4 của trường, dành riêng cho giới quý tộc.
Trường được chia ra làm 5 thành phần.
Thứ nhất là Quý tộc, mỗi khối chỉ có duy nhất 1 lớp, chuyên dành cho những học sinh điểm 9,5 trở lên và phải là con nhà có quyền thế vang danh cả nước (đã gọi là quý tộc mà lị).
Tiếp theo là Bá Tước, mỗi khối cũng chỉ có 1 lớp, dành cho học sinh được học bổng và con nhà danh giá, điểm từ 9 phẩy trở lên (Hai đứa học sinh nhận học bổng đều phải có 9,5 hoặc trên và luôn phải đứng nhất nhì trong khu).
Kế đến là Công Hầu có 10 lớp, dành cho những công tử tiểu thư con ông cháu cha nhưng học lực chỉ trên 8 phẩy.
Tiếp theo là Knight có 30 lớp, cho các cậu các cô gia đình có khả năng và học lực 8 phẩy nhưng không được biết đến.
Và cuối cùng là Ma Qủy có thêm 30 luôn, cho những cô cậu nhờ có tiền mà được vào học chứ điểm chỉ thấp tẹt 5-7 phẩy. (đừng thắc mắc tại sao khối Quý Tộc và Bá Tước đều chì có 1 lớp, đã nói là trường lớn nhất nước thì muốn vào đâu phải dễ, bài thi phải khó gấp 3, 4 lần trường thường ý chứ)
- Cả lớp im lặng! – tiếng của một đứa con gái lanh lảnh vang lên khi cô giáo vừa bước vào thay cho câu‘cả lớp nghiêm’ của những trường khác, cả lớp đang vui vẻ bàn tán thì bỗng dưng im bặt.
- Chào các em, trước khi vào học, hôm nay lớp chúng ta có 2 bạn mới từ Nhật về sẽ học chung với chúng ta – Cô nói một cách nhẹ nhàng nhưng làm cả lớp xôn xao, con trai thì cứ loi choi mong sao sẽ là con gái, con gái thì không mong đợi gì vì lớp đã có nhiều anh chàng đẹp trai lắm rồi nhưng cũng vẫn ngóng, và không để tụi nó đợi lâu, cô quay ra cửa lớp dịu dàng ngoắc hai đứa nó vào, – Hai em vào đi. – Hai đứa tụi nó bước vào, cả lớp đồng thanh ‘ồ’ lên.
- Đẹp quá đi! – mấy thằng con trai thì không khỏi xuýt xoa, mấy đứa con gái cũng không thể nào không công nhận là hai con bé này trông xinh thật, nhưng dù sao thì cũng có 4 tên con trai đang ngồi nói chuyện phải ngạc nhiên mà im bặt, nhưng hình như hai đứa con gái vừa bước vào chưa biết đến sự hiên diện của tụi nó.
- Hai em tự giới thiệu đi. – cô giáo nói, cười hiền với tụi nó.
- Chào các bạn, mình tên là Bùi Võ Ngọc Hân, cứ gọi mình là Rika. Mình vừa du học từ Nhật về, cho nên có gì thiếu xót xin mọi người bỏ qua, mong chúng ta sẽ có một năm học thật vui vẻ với nhau – Rika nói, khuyến mãi thêm cho tụi con trai một nụ cười thiên thần mà đến 4 tên con trai kia cũng phải công nhận là đẹp. – Còn đây là bạn mình, từ nhỏ sống tại Nhật mới về đây, bạn ấy rất ít nói cho nên mong các bạn thông cảm cho – Rika chỉ sang Nó, cười cười ra ý cho con nhóc tự giới thiệu.
- Mình là Thái Ngọc Minh Châu, chỉ cần gọi Kyo là được, rất vui làm quen – Nó nói một cách vô cảm làm mấy thằng con trai không dám hó hé, tụi con gái thì bắt đầu xì xầm bàn tán.
- Chào mừng hai em đến với lớp A khối Đại Học khu Quý Tộc – Cô Liên niềm nở nói, tiếp theo đó là một tràng pháo tay dài và dòn vang lên chào đón tụi nó.
- Vì lớp đã hết chỗ hai em thông cảm mà ngồi cùng bàn với Ken và Jay nhé. – Tiếng cô giáo làm 2 đứa nhăn nhó khi vừa nghe phải ngồi chung với con trai, cũng trong lúc đó thì Jay đang uống nước ho sặc sụa, Ken đang ngáp dài cũng phải ngậm miệng trợn tròn mắt.
- KHÔNG ĐƯỢC! – đồng thời 4 cái miệng cùng nói khi biết người mà mình ngồi chung là ai.
- Nhưng mà lớp đã hết chỗ rồi, các em thông cảm cho cô đi, lớp sắp bắt đầu rồi, hai em có hai lựa chọn, trong 3 cái bàn ở dãy cuối đó hai em sẽ phải ngồi chung với hai trong 3 bạn đó – Cô nói giọng năn nỉ, nhưng 4 đứa đều kiên quyết không chịu, Rika với Kyo vẫn cứ đứng như trời trồng ở đó không chịu nhúc nhích, mấy đứa con gái thấy chướng mắt, quay qua nhau xì xầm.
- Hai con nhỏ này chảnh *** quá, được ngồi chung với DarkPrinces mà còn không chịu, chỉ được cái nước làm dáng – một đứa con gái nói giọng chua ngoa ganh tị.
- Tụi nó giả bộ đó, chứ trong bụng thì đang mừng thầm đấy thôi – một đứa khác mỉa mai thêm.
- Nếu có gan thì bước lên đây nói trước mặt tôi này, chứ đừng có ở đó mà lảm nhảm, ngứa tai lắm. Các cô muốn thì tôi nhường cái chỗ vàng ngọc đó lại cho các cô đó, hay là các cô không xứng – tiếng của Nó khó chịu + lạnh lẽo đến nỗi làm cho mấy con nhỏ tức điên cũng không giám hó hé thêm câu nào, mấy thằng con trai thì lại thấy thú vị với đứa con gái này, Nó là đứa đầu tiên đi học mang quần ý mà, thêm cái mũ lưỡi trai đã che khuất gần hết khuôn mặt làm tụi nó càng tò mò hơn.
- Hai con bé này thú vị thật – Joe nhìn hai tụi nó nói một cách thích thú, – mà hình như đã gặp hai con nhóc này ở đâu rồi thì phải – Joe cố rặn trong đầu xem đã gặp ở đâu nhưng không tài nào nhớ nổi.
- Ngoài sân bay – tiếng Tim cụt lủn nhưng cũng đủ làm cho Joe nhớ ra.
- À à nhớ rồi, chính là hai con nhóc đã tông vào Jay mà còn la lối om xòm đấy à?? – Joe nói, nó không dám tin.
- Uhm, cũng chính là Siêu Quỷ Kyouko với Smile Angel nổi tiếng ở Nhật đó – Jay nói một cách khó chịu.
- Là hai con nhỏ quậy quán của mày mấy ngày trước hả Ken? – Joe hỏi, hôm đó nó bận phải đi với Jes và ba má nó tới dự một buổi tiệc quan trọng.
- Uhm – Hắn gật đầu, người cứ như đang ngồi trên đống lửa ý.
- Làm gì đi Jes – Tim nói với Jes, giọng cầu khẩn nhưng mặt thì chả có chút biểu hiện nào.
- Ok – Jes đang ngồi cười thích thú, không hiểu sao mới nhìn vào hai đứa này thì Jes đã có cảm tình ngay. – Hay là anh Jay xuống ngồi chung bàn với anh Ken để bàn trên cho hai bạn kia ngồi đi – Jes lớn tiếng đề nghị.
- Tại sao?!? – 4 cái miệng cùng đồng thanh, nói cho đúng là miệng của Rika, Hắn, Jay với Joe chứ không phải là Nó.
- Các em làm ơn đi, cô còn phải trả lớp lại cho thầy Tâm nữa – Cô giáo nói, bây giờ thì đã thành van xin, gì chứ cô đã sợ lắm cái lớp này rồi.
- Thôi được, nể tình cô Liên đó – một trong 3 đứa con trai lên tiếng, cứ tưởng là Jay hay Hắn nhưng lại là Joe, anh xách cặp nhảy xuống bàn Ken ngồi.
- Cám ơn Joe, thôi Châu với Hân xuống chỗ ngồi đi, sắp tới giờ lên lớp rồi – Cô Liên thở phào nhẹ nhõm, chắc cô phải xin đổi lớp, chứ sống không nổi với cái lớp Quý Tộc này.
- Chào Cô – cả lớp đồng thanh chào cô giáo. Nó và Rika vừa yên vị thì Jes đã niềm nở chào tụi nó.
- Hello hai bạn, mình là Hoàng Thái Anh Thư nhưng mọi người đều gọi mình là Jes, rất vui được làm quen với hai bạn – Jes cười tươi nhìn hai đứa tụi nó giới thiệu.
- Chào bạn, mình là Rika, bạn thật là dễ thương quá – Rika lên tiếng, cô lúc nào cũng vậy, thích những thứ gì đó bé bé xinh xinh, mà Jes nhà ta thì còn phải nói à.
- Bạn quá khen rồi, còn bạn kia là Kyo à? Tại sao lại phải mang nón ngay cả khi ngồi trong lớp như thế? – Jes thắc mắc một cách ngây thơ vô (số) tội, đồng thời sau câu hỏi của Jes là có 5 cặp mắt trợn tròn hết cỡ nhìn cô xong lại nhìn sang Nó, và 5 cái mũi đang nín thở để chờ một cơn thịnh nộ toát ra từ Nó. Nó không thích người khác xen vào chuyện của mình, nhất là cái mũ lưỡi trai của nó, nhưng không ngờ Nó lại chẵng nói gì chỉ gọn lỏn 1 câu.
- Sợ trời mưa dột cho nên phải đội nón – Nó trả lời cộc lốc nhưng cái câu nói của Nó đã làm 5 cái miệng thở phào nhẹ nhõm và cùng 1 tràng cười của Jes. Jes ngồi cười một cách vô tư vì câu trả lời thật kì lạ của Nó. (Nói, trường lớn và giàu nhất nước mà cứ như trường nghèo không bằng mà dột, nói sao Jes không cười, càng ngày cô càng thích Nó rồi)
- Hihi, bạn vui ghê, hay tụi mình làm bạn đi, đi chơi với 4 tên con trai này hoài chán rồi – Jes nói với Nó và Rika, mặt tràn đầy hy vọng.
- Dĩ nhiên là được, ai chứ một cô gái dễ thương như Jes thì đương nhiên tụi này rất được vinh hạnh làm bạn chứ – Rika nói, trong khi đó cô quên mất mình cũng là một đứa không thua kém gì Jes cả.
- Sao cũng được – Nó nói một cách lạnh lùng nhưng có phần nào mềm mỏng hơn khi thấy ánh mắt puppy của Jes.
- YAY!!! Từ này các người ra rìa đi nhá – Jes nói với 4 tên con trai đang chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện của 3 đứa con gái.
- Em nỡ lòng nào pỏ anh………ý nhầm, chị nỡ lòng nào bỏ em sao chị hai?” Joe pha trò.
- Chứ không phải không có chị mày thì mày càng dễ quậy phá hơn sao thằng khỉ kia – Jes nói.
- Hehe, cũng thường thôi – Joe cười cười.
- À mà Jes nè, ở đây có chỗ nào vui không, 6 năm rồi Rika chưa về lại đây, chắc có nhiều thay đổi lắm ha. – Rika hỏi Jes một cách thích thú, hình như cô đang có trò gì đó trong đầu thì phải.
- Có nhiều lắm, khu vui chơi, khu mua sắm, bars đủ các loại – Jes trả lời một cách thích thú không thua gì Rika.
- Vậy lát nữa ra về Jes đưa tụi này đi được không? – Rika nói đầy hy vọng.
- Uhm….Jes cũng muốn lắm nhưng chiều này Jes phải ra sân bay đón một người bạn, cho nên để khi khác nha – Jes nói, cô cũng tiếc lắm, cô muốn biết thêm về hai đứa bạn mới của cô, nếu không phải đi đón một người quan trọng nào đó thì cô đã gật đầu cái rụp rồi.
- Ohm, vậy cũng được – Rika nói, hơi thất vọng nhưng cũng vẫn thấy vui vì có thêm được một đứa bạn mới. Ngày hôm đó tương đối suôn sẽ với hai cô công chúa nhà ta nếu không kể đến một vài xô xác nhỏ do mấy đứa con gái trong lớp vì ganh tị với hai đứa nó gây ra. Jes và Rika mới chốc đã thành bạn thân, hai đứa cứ ngồi thi nhau nói chuyện rôm rả chã học hành gì hết, cứ như là bạn thân lâu ngày mới gặp lại á, Nó cũng thấy dễ chịu hơn khi ở với Jes nhưng nó vẫn giữ một sự lạnh lùng cố hữu. Có 4 cặp mắt cứ mở to mà nhìn tụi nó, nhìn vào ai mà tưởng là tụi nó mới quen ngày đầu đâu chứ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook