Mục Thư Kỳ ngơ ngác nhìn lên.

\-Hồ phong chủ, nếu đã biết hung thủ, cần gì diễn kịch.

Mộc Lăng Phong bất đắc dĩ nhìn Mục Thư Kỳ còn đang mê man, lạnh lùng nói với Hồ Diêm.

Hồ Diêm \- Phong chủ Thuần Thú phong hứng thú nhìn cây châm ghim trên quạt của mình, sau đó nhẹ nhàng rút kim châm ra ngắm nghía , bất ngờ vứt về phía sau, cây châm vừa vặn ghim vào bàn tay một người.

\-A!

Đệ tử kia hét lớn, đau đớn ôm bàn tay đang chảy máu đen, đệ tử kia phản ứng thật nhanh, đem cánh tay mình chém đứt, bởi vậy cũng chưa bị độc của chính mình giết chết.

Mọi người theo bản năng nhìn về phía đó, chỉ thấy cánh tay vừa bị chặt đứt sớm đã bị ăn mòn đến chỉ còn xương trắng, phong chủ phất tay lấy dây trói chặt đệ tử kia lại, đồng thời cấm ngôn.


\-Ồ? Tại sao ngươi giống như đã biết tất cả?

Phong chủ lên tiếng soát độ tồn tại.

Mộc Lăng Phong có chút muốn liếc mắt khinh thường, nhưng mà cảm nhận được ánh mắt tò mò của người bên cạnh liền cất tiếng.

\-Thứ nhất, truyện Hàn Thành trưởng lão bị sát hại hẳn là nên bí mật điều tra, công khai không những khiến lòng người bất an hoảng loạn, còn khiến danh tiếng Liên Vân tông bị ảnh hưởng.

\-Thứ hai, thời gian Hàn Thành trưởng lão bị sát hại hẳn là đêm qua, nhưng tông chủ và phong chủ lại hỏi thời gian hôm nay.

\-Thứ ba, có thể tông chủ, phong chủ và các vị trưởng lão đã biết hung thủ là ai, bây giờ chất vấn chỉ để thanh lọc một ít ..... người tâm cơ không vững, tư chất không bền.

\-Quan trọng là, hung thủ hẳn là không phải tự thân muốn giết Hàn Thành trưởng lão, mà là có người sai khiến sau lưng, vì vậy làm ra vở kịch này để người đó lòi đuôi cáo.

\-Mà vị sư huynh này....

Mộc Lăng Phong nhìn vào đệ tử chân truyền của Hàn Thành trưởng lão kia, sau đó nói.

\-Huynh hẳn là đã bị hung thủ dùng Thi Liên cô nương để uy hiếp. Tác dụng của huynh hẳn là dùng để đánh lạc hướng, khi cần thiết thì làm bia đỡ đạn.

\-Huynh dùng Cách Thủy Liên để thông tri cho mọi người.Có thể là không quá chắc chắn mọi người sẽ hiểu, cho nên huynh nói "hôm qua" Liên Vân tông cực kỳ nghiêm ngặt về giờ giấc, huynh nói hôm qua Hàn Thành trưởng lão dặn mua hoa, nhưng sáng nay mới mang đến, tất nhiên sẽ khiến người ta sinh nghi.

\-Mà huynh dám nói như vậy, bởi vì nếu các tiền bối trong tông môn không nghe hiểu thì người đứng sau chuyện này cũng sẽ không nghe hiểu, mà nếu các tiền bối nghe hiểu, hẳn là sẽ tìm ra kẻ đứng sau thao túng mọi chuyện đó.

\-Mà sở dĩ huynh không nói trực tiếp, bởi vì huynh đã bị hạ cấm chế hoặc là bị bắt thề độc.


Mọi người đều kinh ngạc, thường ngày Mộc Lăng Phong sư huynh \đệ đều lạnh lùng khó gần, nói chuyện cũng chỉ nói được vài chữ đã chặt họng người ta, làm cho người ta không biết nên nói gì tiếp theo. Vì vậy mọi người nhận định Mộc Lăng Phong là một người lạnh lùng ít nói, ai ngờ hôm nay Mộc Lăng Phong không chỉ nói, còn nói rất nhiều là đằng khác, thử hỏi mọi người sao có thể không kinh ngạc?!

\-Mà ngươi.

Mộc Lăng Phong nhìn về phía đệ tử bị trói chặt, cất tiếng.

\-Ngươi chọn vu oan cho Thư Kỳ không chỉ bởi sau lưng hắn có Mục gia, mà còn bởi vì hai nhà Mục \- Mộc rất thân thiết, ngươi vu oan cho Thư Kỳ sẽ khiến Liên Vân tông đắc tội hai gia tộc Mục \- Mộc.

\-Sau đó hai thế lực xung đột, các ngươi ngư ông đắc lợi, đúng không?

Đệ tử kia không lên tiếng, nhưng thân thể bị trói chặt của hắn bắt đầu thối rữa , không đến 10 giây, trước ánh mắt không thể tin và hoảng loạn của mọi người, đệ tử kia hóa thành xương trắng......

......

\-Nghiêm sư huynh, huynh chờ ta một chút!

Mạc Vũ từ xa cất tiếng, bước chân của Ngiêm Chấn dừng lại, có chút kinh ngạc nhìn Mạc Vũ.

Mạc Vũ lau đi mồ hôi trên trán, có chút uể oải nói.

\-Ta thật không hiểu, rõ ràng tu vi của Hàn Thành trưởng lão rất cao, tại sao lại chết vì một gốc cây chứ?

Mạc Vũ nghi hoặc.

\-Có lẽ cây đó có độc quá mạnh.

Nghiêm Chấn suy tư rồi nói, vẻ mặt cũng nặng nề hơn thường ngày.


\-Haizzz, không biết ai là người thao túng phía sau màn nữa, mà nếu người đó còn trong tông môn thì sẽ sớm muộn gì cũng bị tìm ra thôi, huynh nói đúng không?

Mạc Vũ nhìn thẳng vào đôi mắt thành thật của Nghiêm Chấn, nghiêm túc nói.

Nghiêm Chấn rùng mình một cái, giọng nói có chút trầm.

\-Nếu hung thủ vẫn còn ở tông môn thì quá đáng sợ! Thế mà đến giờ các vị tiền bối vẫn chưa phát hiện, người này tu vi nhất định không thấp!

\-Ta cũng nghĩ vậy đó.... nhưng ca ca ta không chịu tin ta! Chỉ có Quân sư huynh là nguyện ý bói cho ta một quẻ, nhưng mà hôm trước huynh ấy vừa xem tinh tượng nên linh lực có chút hỗn loạn, phải ba ngày sau mới có thể xem bói tiếp a.

Mạc Vũ có chút tủi thân nói.

Nghiêm Chấn nhìn Mạc Vũ, thấy hắn chịu nói nhiều và thân thiết với mình hơn thì rất vui, những tâm trạng bồn chồn khó yên cũng biến mất phân nửa.

\*\*\*

Linh Lan Hoa : Chương này vừa khó hiểu vừa nhảm nhí vừa lủng củng,.... đúng không? Chính tui cũng cảm thấy khó hiểu và xoắn não đó.

Mạc Vũ tạm thời là của Nghiêm Chấn rồi.\(Tuy chưa biết là có thể có được Mạc Vũ mãi mãi không\)




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương