Sư Tình Họa Ý
-
Chương 7
Không biết giáo viên thể dục của người kia nghĩ như thế nào, làm sao mà tiết thể dục mấy tuần gần đây đều không học ở bên trong nha. Sở Nguyệt cực kỳ phiền muộn, bất quá thông qua mấy tuần này ở trên chim cánh cụt QQ giao lưu tốt xấu biết được rất nhiều tin tức của người kia, nói thí dụ như y thân cao 1m89 ( tuy rằng Sở Nguyệt nhìn ra 180), là người H thị, đại khái ở thời điểm 7, 8 tuổi chuyển tới thành phố S, hơn nữa y cũng rất yêu thích Osamu Tezuka cùng Cung Khi Tuấn, yêu thích đi chơi ở quán A ( tuy rằng Sở Nguyệt yêu thích đi quán B), yêu thích chơi DOTA, trước đây học chính là phác hoạ cùng sắc thái, sau khi vào đại học bắt đầu vẽ tranh châm biếm, yêu thích cây nho hồng đề, không thể ăn cay. Bất quá Sở Nguyệt là một người gốc ở C thị, quả thực không cay không vui.
Sở Nguyệt là sinh vào tết Trung thu, bởi vì là đêm trăng tròn, vì lẽ đó bên trong tên mình có chữ “nguyệt”. Anh là biển rộng em là minh nguyệt, quả thực chính là ông trời tác hợp cho nha. Sở Nguyệt rất yêu thích tự mình não bổ.
Bởi vì đã biết người kia, các bạn cùng phòng chỉ cần thấy được y đều sẽ giúp Sở Nguyệt chụp ảnh trộm, sau đó sẽ phân phát cho Sở Nguyệt. Có lúc Sở Nguyệt sẽ cùng người kia giảng: “Nam thần chúng em ngày hôm nay lại nhìn thấy anh nha O(∩_∩)O~ ”
Một trong những việc làm yêu thích gần đây của Sở Nguyệt là đem ghi chép đoạn chat của mình và người kia lật xem, tán gẫu mấy tuần nay cũng có chừng hai mươi trang. Bất quá lật đến ghi chép tán gẫu gần đây, Sở Nguyệt thật giống như phát hiện ra một sự tình không xong, đó chính là: nam thần cho rằng ta là nữ a!
Sở Nguyệt muốn điên, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, chẳng lẽ mình ở trong thư đều không nhắc tới sao, vì sao lại ngu như thế! Tốt xấu cũng có thể tả đến: “Tuy rằng em biết em cùng anh đều là nam, nhưng em nghe qua một câu nói là trên đời không có phân chia đồng tính luyến ái với tình yêu khác phái, chỉ có yêu nhau mà thôi.” Chờ chút, đó là yêu nhau, hiện tại chính mình là tương tư đơn phương a! Sở Nguyệt bơ phờ đi tới trên ban công chuẩn bị ngắm một góc độ để làm sao nhảy xuống được chết đẹp đẽ chút, cuối cùng bởi vì sợ cao, bé ngoan chạy trở về bàn học ngồi.
“Tối hôm nay muốn cùng nam thần nói rõ, không phải vậy ta cảm giác mình như tên lừa đảo QAQ ”
Sự tình ban ngày từ trước đến giờ vẫn là rất nhiều, buổi tối đúng là có thể bỏ ra chút thời gian đến, có lúc còn phải vừa viết bản thảo vừa cùng người kia nói chuyện. Ngày hôm nay tìm lý do gì đi theo y nói chuyện đây?
“Nam thần, cái kia QAQ Phong Tín Tử chưa chết?”
“Không có, bất quá thật giống có chút héo, anh đã hết sức cẩn thận a.”
“Anh là trồng ở bên trong chậu hoa sao?”
“Không có, trồng ở trong nước. Anh cảm thấy rễ của nó giống như thủy tiên vậy nên dưỡng ở trong nước. Có phải là phương thức trồng của anh không đúng?”
“Gào, nó là muốn nuôi phải nhỏ dịch dinh dưỡng vào, không làm vậy sẽ dinh dưỡng không đầy đủ.”
“Thả cơm vào được không?”
“Anh... Làm sao có thể manh như thế a QAQ ”
“( Icon đẩy mũi)...”
“Không thể thả cơm a... (>_<)... ”
“Vậy anh liền chụp cái vỏ trứng gà lên đó đi.”
“Quên đi, mặc cho số phận đi. Ân... Nam thần a, anh có hay không cảm thấy chúng em khá giống paparazi không lọt chỗ nào khắp nơi đều có thể nhìn thấy anh a?”
“( Icon đẩy mũi) hơn nữa thật chuyên nghiệp a, anh cũng không biết.”
“Khà khà, kỳ thực đều là do em kích động a, bọn họ đều hi vọng em hài lòng mà. Bất quá anh nếu như cảm thấy như vậy sẽ tạo thành quấy nhiễu cho anh chúng em liền không như vậy nữa QAQ ”
“Tùy ý đi, anh cảm thấy không cần hết sức, ngẫu nhiên gặp phải mới chơi vui.”
“Ha ha ha vậy anh sau đó đi đường buổi tối cũng phải cẩn thận một chút, có người đi theo phía sau anh cũng không biết. Đúng rồi, anh buổi tối ngày mai muốn dạy vẽ đúng không, lúc trở về phải cẩn thận a.”
“Anh căn bản không biết thật mà. Ân, ngày mai muốn dạy vẽ, dạy hai giờ, rất vui.”
“Làm lão sư sẽ chơi rất vui sao?”
“(Icon Đẩy mũi) không phải làm lão sư chơi vui, là bọn họ vẽ ra chơi vui, vẽ ra một vài thứ rất khôi hài.”
“Anh dạy chính là tiểu hài tử nha?” Sở Nguyệt nhớ mang máng cái người kia thật giống như có từng nói đối tượng dạy học là ai, không hỏi đến đề đã hỏi ra rồi.
“Không phải, là học sinh cấp ba bên này.”
“Thật là lợi hại! Anh đi làm lão sư có tiền lương sao?”
“Lợi hại cái gì đâu. Đúng nha, người lão sư kia đều chưa từng nói với anh chuyện tiền lương, chỉ nói có cái gì thư mời liền làm anh dao động.”
“Em hỏi thăm, gào... Một người bạn học của em... Có thể đi học không QAQ, nàng học được phác hoạ.”
“Đều là học sinh cấp ba nha, nếu như nàng không ngại có thể tới, ngược lại không ai quản. Học phác hoạ a, lợi hại như vậy lại đây cũng có thể làm lão sư.”
“Nàng không ngại! Cái kia... Học ở nơi nào a?”
“Ở 109 nhà A, nàng là đến học vẽ à?”
“Nàng nói đương nhiên a! Nàng rất yêu thích vẽ vời, hơn nữa muốn vì có cơ sở thiết kế.”
“Bọn anh ngày mai dạy chính là kí hoạ, chính là vẽ vật theo tỉ lệ, như thế có theo kịp không?”
Tiếp theo gửi tới một hình ảnh lại đây.
Sở Nguyệt mở ra nhìn một chút, dáng vẻ thật là cao cấp.
“Nàng nói không thành vấn đề!”
“Vậy được đi, buổi tối ngày mai 6 giờ, A109.”
“Phải mang màu cùng bút sao?”
“Mang bút chì 4—8B cùng bên trong than bút cứng nhuyễn, màu không cần, nơi này có.”
“Lại nói vừa bức họa kia phải học thời gian bao lâu mới có thể họa thành như vậy a?”
“Cái này rất nhanh nha, cũng là ba, bốn tháng đi, cái này chỉ là nhân vật kí hoạ rồi.”
“Híc, em đối với hội họa là ngớ ngẩn, hoàn toàn không hiểu nổi, khà khà.”
“Anh trước đây cũng vẽ vời ngớ ngẩn.”
“Em muốn đi sửa bản thảo , hội học sinh muốn ra thư, em phải đem hết thảy bản thảo mà đã đăng trong báo đoàn đổi thành đoản văn khoảng 350 chữ, có một số bài vẫn là trước kia khi còn là học sinh viết, thật là phiền a. Bạn họ của em ngày mai phiền anh.”
“Xem ra em so với anh còn bận bịu hơn a, anh còn có thời gian chơi game.”
“A ha ha ha, hẳn là không tìm được người mới ngạnh kéo ta tới viết đi. Nói chung ngày mai sẽ phiền phức anh.”
“Hừm, tốt.”
Chờ Sở Nguyệt tắt QQ mở ra WORD bắt đầu công tác mới đột nhiên nhớ tới: Nằm tào! Làm sao để nói cho nam thần biết sự tình ta là nam sinh đây!!! Gào gào!! Ngày mai nhất định phải nói!!!
Sở Nguyệt là sinh vào tết Trung thu, bởi vì là đêm trăng tròn, vì lẽ đó bên trong tên mình có chữ “nguyệt”. Anh là biển rộng em là minh nguyệt, quả thực chính là ông trời tác hợp cho nha. Sở Nguyệt rất yêu thích tự mình não bổ.
Bởi vì đã biết người kia, các bạn cùng phòng chỉ cần thấy được y đều sẽ giúp Sở Nguyệt chụp ảnh trộm, sau đó sẽ phân phát cho Sở Nguyệt. Có lúc Sở Nguyệt sẽ cùng người kia giảng: “Nam thần chúng em ngày hôm nay lại nhìn thấy anh nha O(∩_∩)O~ ”
Một trong những việc làm yêu thích gần đây của Sở Nguyệt là đem ghi chép đoạn chat của mình và người kia lật xem, tán gẫu mấy tuần nay cũng có chừng hai mươi trang. Bất quá lật đến ghi chép tán gẫu gần đây, Sở Nguyệt thật giống như phát hiện ra một sự tình không xong, đó chính là: nam thần cho rằng ta là nữ a!
Sở Nguyệt muốn điên, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, chẳng lẽ mình ở trong thư đều không nhắc tới sao, vì sao lại ngu như thế! Tốt xấu cũng có thể tả đến: “Tuy rằng em biết em cùng anh đều là nam, nhưng em nghe qua một câu nói là trên đời không có phân chia đồng tính luyến ái với tình yêu khác phái, chỉ có yêu nhau mà thôi.” Chờ chút, đó là yêu nhau, hiện tại chính mình là tương tư đơn phương a! Sở Nguyệt bơ phờ đi tới trên ban công chuẩn bị ngắm một góc độ để làm sao nhảy xuống được chết đẹp đẽ chút, cuối cùng bởi vì sợ cao, bé ngoan chạy trở về bàn học ngồi.
“Tối hôm nay muốn cùng nam thần nói rõ, không phải vậy ta cảm giác mình như tên lừa đảo QAQ ”
Sự tình ban ngày từ trước đến giờ vẫn là rất nhiều, buổi tối đúng là có thể bỏ ra chút thời gian đến, có lúc còn phải vừa viết bản thảo vừa cùng người kia nói chuyện. Ngày hôm nay tìm lý do gì đi theo y nói chuyện đây?
“Nam thần, cái kia QAQ Phong Tín Tử chưa chết?”
“Không có, bất quá thật giống có chút héo, anh đã hết sức cẩn thận a.”
“Anh là trồng ở bên trong chậu hoa sao?”
“Không có, trồng ở trong nước. Anh cảm thấy rễ của nó giống như thủy tiên vậy nên dưỡng ở trong nước. Có phải là phương thức trồng của anh không đúng?”
“Gào, nó là muốn nuôi phải nhỏ dịch dinh dưỡng vào, không làm vậy sẽ dinh dưỡng không đầy đủ.”
“Thả cơm vào được không?”
“Anh... Làm sao có thể manh như thế a QAQ ”
“( Icon đẩy mũi)...”
“Không thể thả cơm a... (>_<)... ”
“Vậy anh liền chụp cái vỏ trứng gà lên đó đi.”
“Quên đi, mặc cho số phận đi. Ân... Nam thần a, anh có hay không cảm thấy chúng em khá giống paparazi không lọt chỗ nào khắp nơi đều có thể nhìn thấy anh a?”
“( Icon đẩy mũi) hơn nữa thật chuyên nghiệp a, anh cũng không biết.”
“Khà khà, kỳ thực đều là do em kích động a, bọn họ đều hi vọng em hài lòng mà. Bất quá anh nếu như cảm thấy như vậy sẽ tạo thành quấy nhiễu cho anh chúng em liền không như vậy nữa QAQ ”
“Tùy ý đi, anh cảm thấy không cần hết sức, ngẫu nhiên gặp phải mới chơi vui.”
“Ha ha ha vậy anh sau đó đi đường buổi tối cũng phải cẩn thận một chút, có người đi theo phía sau anh cũng không biết. Đúng rồi, anh buổi tối ngày mai muốn dạy vẽ đúng không, lúc trở về phải cẩn thận a.”
“Anh căn bản không biết thật mà. Ân, ngày mai muốn dạy vẽ, dạy hai giờ, rất vui.”
“Làm lão sư sẽ chơi rất vui sao?”
“(Icon Đẩy mũi) không phải làm lão sư chơi vui, là bọn họ vẽ ra chơi vui, vẽ ra một vài thứ rất khôi hài.”
“Anh dạy chính là tiểu hài tử nha?” Sở Nguyệt nhớ mang máng cái người kia thật giống như có từng nói đối tượng dạy học là ai, không hỏi đến đề đã hỏi ra rồi.
“Không phải, là học sinh cấp ba bên này.”
“Thật là lợi hại! Anh đi làm lão sư có tiền lương sao?”
“Lợi hại cái gì đâu. Đúng nha, người lão sư kia đều chưa từng nói với anh chuyện tiền lương, chỉ nói có cái gì thư mời liền làm anh dao động.”
“Em hỏi thăm, gào... Một người bạn học của em... Có thể đi học không QAQ, nàng học được phác hoạ.”
“Đều là học sinh cấp ba nha, nếu như nàng không ngại có thể tới, ngược lại không ai quản. Học phác hoạ a, lợi hại như vậy lại đây cũng có thể làm lão sư.”
“Nàng không ngại! Cái kia... Học ở nơi nào a?”
“Ở 109 nhà A, nàng là đến học vẽ à?”
“Nàng nói đương nhiên a! Nàng rất yêu thích vẽ vời, hơn nữa muốn vì có cơ sở thiết kế.”
“Bọn anh ngày mai dạy chính là kí hoạ, chính là vẽ vật theo tỉ lệ, như thế có theo kịp không?”
Tiếp theo gửi tới một hình ảnh lại đây.
Sở Nguyệt mở ra nhìn một chút, dáng vẻ thật là cao cấp.
“Nàng nói không thành vấn đề!”
“Vậy được đi, buổi tối ngày mai 6 giờ, A109.”
“Phải mang màu cùng bút sao?”
“Mang bút chì 4—8B cùng bên trong than bút cứng nhuyễn, màu không cần, nơi này có.”
“Lại nói vừa bức họa kia phải học thời gian bao lâu mới có thể họa thành như vậy a?”
“Cái này rất nhanh nha, cũng là ba, bốn tháng đi, cái này chỉ là nhân vật kí hoạ rồi.”
“Híc, em đối với hội họa là ngớ ngẩn, hoàn toàn không hiểu nổi, khà khà.”
“Anh trước đây cũng vẽ vời ngớ ngẩn.”
“Em muốn đi sửa bản thảo , hội học sinh muốn ra thư, em phải đem hết thảy bản thảo mà đã đăng trong báo đoàn đổi thành đoản văn khoảng 350 chữ, có một số bài vẫn là trước kia khi còn là học sinh viết, thật là phiền a. Bạn họ của em ngày mai phiền anh.”
“Xem ra em so với anh còn bận bịu hơn a, anh còn có thời gian chơi game.”
“A ha ha ha, hẳn là không tìm được người mới ngạnh kéo ta tới viết đi. Nói chung ngày mai sẽ phiền phức anh.”
“Hừm, tốt.”
Chờ Sở Nguyệt tắt QQ mở ra WORD bắt đầu công tác mới đột nhiên nhớ tới: Nằm tào! Làm sao để nói cho nam thần biết sự tình ta là nam sinh đây!!! Gào gào!! Ngày mai nhất định phải nói!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook