Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế
-
Chương 441: Lãng gia vô địch! Vợ chồng một thể!
Chị? Chẳng lẽ là công chúa Helen à?
Thẩm Lãng chợt đứng lên, hắn thật sự không có thời gian, bằng không thực sự muốn muốn đi tìm tìm công chúa Helen.
Bởi vì nàng mới là chủ nhân chân chính của toàn bộ phía nam vương triều Zollern, phương Bắc căm thù Nữ hoàng Helen và gọi bà ấy là nữ hoàng phản bội. Thế nhưng tân quý tộc phía nam cũng đặc biệt ủng hộ nàng, chính là bởi vì nguyên nhân từ Nữ hoàng Helen, vương triều Zollern phía nam mới chính thức phát triển, vô số gia tộc mới đều quật khởi, thậm chí rất nhiều người Vinda cũng tấn chức đến trung tầng.
Còn không chỉ như thế, Nữ hoàng Helen còn để người Zollern cùng Vinda thông hôn, cho nên hôm nay phía nam cũng không thiếu quý tộc dẫu có tên như người Zollern, thậm chí màu da cũng là người Zollern, nhưng trong cơ thể lại có huyết thống người Vinda, hơn nữa dân chúng Vinda do họ thống trị tuyệt đối hỗ trợ, ví dụ như Công tước Hall thành chủ Queen.
Đế quốc Zollern II diệt vong, sau đó vì sao toàn bộ phía nam phải rơi vào cảnh hoàn toàn chia năm xẻ bảy, còn không phải là bởi vì phía nam vô chủ? Lấy tư cách truyền nhân chính thống của Nữ hoàng Helen, công chúa Helen mười sáu tuổi cũng đã rời khỏi thành Queen ra đi mạo hiểm, tầm biến mất mười bảy năm.
Một khi Helen đến, rất nhiều nan đề đều giải quyết dễ dàng.
Dĩ nhiên đối với với vương triều Zollern mà nói thì vấn đề càng thêm nghiêm trọng, trực tiếp phải rơi vào tình thế nam bắc đối lập.
Phía nam hỗ trợ công chúa Helen, phương bắc hỗ trợ Đại đế Solon.
Góa Phụ Đen Hill chính là một nhân vật mang tính đại biểu nhất, nàng là người gàu có trong đám người Vinda, nắm giữ tài nguyên rất nhiều nhưng không có quyền lực, nàng từ ở sâu tận đáy lòng hỗ trợ công chúa Helen.
Nhưng mà vào lúc này, một con khoái mã xông vào bên trong doanh địa, một cô gái xuống ngựa, sau đó trực tiếp vọt tới trước mặt Thẩm Lãng quỳ xuống, hai tay dâng lên một cái hộp.
- Thẩm Lãng đại nhân, đây là con dấu của Công tước Russo, bây giờ chính thức hiến cho ngài.
Thẩm Lãng tiếp nhận con dấu này, quan sát tỉ mĩ. Quyền ấn của phương Tây và phương Đông không giống nhau. Ở thế giới phương đông càng to càng tốt, có đại ấn vài quốc gia hận không thể có con dấu lớn như vậy. Mà đại ấn nhà Russo lại rất nhỏ, thậm chí còn chưa bằng một nắm tay.
Con dấu của Công tước này đại biểu cho quyền lực tối cao của nhà Russo, nó được chế tác đặc biệt tinh xảo. Hơn nửa phần trên là những động vật biển được đúc bằng vàng, nửa bên dưới dùng phỉ thúy khắc thành sóng biển.
Hơn nữa, hình ảnh được khắc ở mặt đóng dấu không phải là chữ, mà là họa tiết đặc biệt tinh xảo, một con thú biển đang bay lượn chém sóng biển. Thế nhưng những bọt biển này mơ hồ hợp thành chữ Russo bằng tiếng Latin.
Cái con dấu này phải có lịch sử vượt qua năm trăm năm, thậm chí càng lâu hơn.
- Ngài Công tước để ngài lập tức phái binh tiến vào chiếm giữ thành Golden Jade, chấp chưởng quyền phòng thủ thành phố. - Dina nói:
- Ngài cầm con dấu này có thể chấp hành quyền hành Công tước Russo.
Thẩm Lãng nói:
- Ta dẫn binh tiến vào chiếm giữ thành Golden Jade? Cái này không thích hợp đâu?
Đều đến lúc này, ngươi còn muốn làm màu gì nữa, cái này không phải là kết quả ngươi luôn luôn mong muốn à?
Dina liếc xéo Thẩm Lãng một cái nói:
- Thẩm Lãng đại nhân, trong thành Golden Jade đã có kẻ mưu đồ bí mật làm phản, nếu như ngài chỉ cần chậm một chút nữa, Công tước Dibos đã bị loạn đao chém chết, Công tước mới lên sẽ phủ định tất cả mệnh lệnh lúc trước, cho đến khi ấy ngài sẽ biến thành kẻ địch của cả hành tỉnh Jade Wave rồi, động tác phải nhanh.
Vị võ sĩ Dina cũng rõ ràng nhịn rất lâu rồi, suốt mấy ngày nay, nàng cứ chạy miết từ chỗ Dibos đến chỗ Thẩm Lãng qua lại chừng mười lần, cho tới bây giờ đều chưa từng gặp loại người nào hèn giống như Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng nói:
- Công tước Dibos lẽ nào liền không có lời gì để cho ngươi chuyển cáo?
Dina đặc biệt ủng hộ chủ nhân của mình, thật sự là không muốn chuyển cáo đoạn văn này, bởi vì quá tổn thương tôn nghiêm Công tước Dibos, thế nhưng bây giờ cũng không có cách nào, nhất định phải nói ra.
- Công tước Dibos có một câu nói để ta chuyển cáo cho ngài, ngài nghe cho kỹ.
Thẩm Lãng khoa trương lấy tay đặt ở phía trên lỗ tai, làm ra nghiêng tai lắng nghe. Bất quá bên cạnh còn có một người nghe được càng thêm tỉ mỉ, đó chính là Trương Xuân Hoa.
- Công tước Dibos nói: Phu quân, chàng mau tới cứu Dibos. Sau khi cứu ta, ta lập tức tắm rửa rửa đến trắng trẻo thơm tho, ta là nữ nô bé nhỏ của chàng, cứu ta nhanh lên, mau tới làm lớn bụng của ta.
Nghe những lời này, Thẩm Lãng tức khắc nghe đến thoải mái, lời như vậy từ miệng Dibos ngạo mạn nói ra quá không dễ dàng. Thế nhưng bên cạnh Trương Xuân Hoa sắc mặt lại khó coi, mặc dù chinh phục Công tước Dibos cũng là kế hoạch nàng nói, nhưng đây là thông gia chính trị, không nên mất mặt đến vậy chứ? Các ngươi liếc mắt đưa tình thế này cho ai nhìn vậy?
- Bệ hạ cặn bã, hy vọng ngài còn nhớ rõ với lời hứa của ta. - Trương Xuân Hoa buồn bã nói.
- Hứa hẹn? Cam kết gì? - Thẩm Lãng trong lòng nghi ngờ, nhưng ngoài miệng lại nói nghiêm túc:
- Yên tâm, lời ta dám cam kết với ngươi, vĩnh viễn không dám quên.
Tiếp tục Thẩm Lãng hạ lệnh:
- Đại quân tiến vào chiếm giữ thành Golden Jade, tiếp quản phòng thủ thành phố!
- Vâng!
Năm nghìn quân Amazon đã hoàn toàn chuẩn bị xong, theo Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng, lập tức xuất phát đi về hướng thành Golden Jade, tốc độ như bay, liệt mã lao điên cuồng.
...
Trong dinh của Bá tước Balting.
Vị bậc thầy kiếm đạo chính trực này mặt ủ mày chau, cục diện lúc này đây ông đã hoàn toàn bất lực.
Bản thân ông có võ công cường đại, hơn nữa cũng có bản lĩnh làm thống soái đại quân, thế nhưng lại không thích chính trị. Nếu như ở trên chiến trường chém giết, ông không sợ hãi chút nào, coi như là công chúa Dora mạnh đến vậy cũng không thắng được ông.
Nhưng bây giờ, ông phải làm gì? Gia tộc của ông muôn đời thuần phục Công tước Russo, ông cũng không ngoại lệ. Thậm chí đến thế hệ này, quan hệ của gia tộc ông và nhà Russo trở nên càng thêm thân mật, Công tước Dibos không chỉ là học trò, chủ quân của ông, thậm chí về mặt ý nghĩa nào đó còn giống như con gái ông vậy.
Cho nên khi Dibos bị Thẩm Lãng bắt giam, sau đó Bá tước Balting lập tức dẫn đầu một trăm ngàn quân, không tiếc bất cứ giá nào đều phải cứu nàng ra.
Nhưng là bây giờ Dibos ban bố mệnh lệnh vô cùng hiển nhiên là loạn lệnh.
Đương nhiên cũng hoàn toàn chưa nói tới là loạn lệnh, cuối cùng nàng là vì sống sót, Bá tước Balting cũng tuyệt đối không muốn nhìn Dibos chết đi.
Trên thực tế rất nhiều chuyện Công tước Dibos làm, Bá tước Balting đều không đồng ý. Ví như đi quá gần với Hỏa Thần giáo, thậm chí vì hiến tế khi đó, muốn ký kết khế ước với thần Lửa, nàng lựa chọn một mỹ nam phương Đông xa lạ thành hôn.
Màn hôn lễ Dibos và Thẩm Lãng gần như tất cả mọi người tới tham gia, nhưng lấy tư cách dòng chính nhất, ấy thế mà Bá tước Balting lại không có tới, ông cảm thấy như vậy là làm bẩn nghi thức hôn lễ thần thánh. Nhưng thành hôn tựu thành cưới, Bá tước Balting cảm thấy có một người chồng vẫn còn hơn không, nhà Russo không thể không có ai nối nghiệp.
Sau đó, Dibos lại muốn đốt chết Thẩm Lãng hiến tế. Lúc đó Bá tước Balting đã nhiều lần khuyên nhủ không cần như thế, nếu đã thành hôn, hoàn toàn có thể đâm lao phải theo lao, gả cho một người đàn ông phương Đông không có căn cơ cũng không sai, chí ít người đàn ông này dáng dấp tuấn mỹ vô cùng, hơn nữa vừa nhìn cũng biết là xuất thân quý tộc.
Hơn nữa hiến tế cái gì, ký kết khế ước với thần Lửa cái gì, Bá tước Balting cảm thấy hoàn toàn đều là lời nói vô căn cứ, thế nhưng ông vẫn không ngăn cản được ý chí Công tước Dibos.
Đối với Thẩm Lãng vô lễ chiếm lĩnh bán đảo Jade Tide, thậm chí xuất binh tiến đánh thành Golden Jade, Bá tước Balting đều đặc biệt phẫn nộ. Thế nhưng đối với ông, về chuyện huyết thống người phương Đông, Bá tước Balting lại không có kỳ thị bao nhiêu. Ông đương nhiên không ủng hộ Dibos gả cho một người đàn ông phương Đông, nhưng nếu đã xảy ra, đó cũng không phải là chuyện ghê gớm gì.
Mặc dù không ai sẽ chủ động đưa ra, thế nhưng trên người Bá tước Balting cũng có huyết thống của người Vinda. Khi Nữ hoàng Helen thống trị đế quốc, rất nhiều gia tộc phía nam huỷ diệt, rất nhiều gia tộc quật khởi, lúc đó vì hưởng ứng nữ hoàng hiệu triệu, rất nhiều gia tộc đều lấy phụ nữ Vinda, nhà Balting cũng là một cái trong số đó.
- Ôi...
Bá tước Balting thống khổ thở dài một tiếng, bưng lên một ly trà uống một hơi cạn sạch, cho dù vào lúc này ông cũng sẽ không mượn rượu tiêu sầu.
Đối với những quyết định khác của Công tước Dibos, Bá tước Balting cũng không đồng ý. Ví như nàng biến thành thủ hộ vùng đất phía nam, lại ví như nàng nỗ lực biến thành vợ lẽ của Đại đế Solon.
Đối với Công tước Dibos khởi binh tiến đánh đế quốc Witch, việc nỗ lực trù hoạch kiến lập đế quốc Zollern III, Bá tước Balting vô cùng tán thưởng, vì đại nghiệp đế quốc, bất kỳ anh hùng hào kiệt đều nhao nhao lên, nhưng tư tâm Dibos quá nặng. Một gia tộc có thể dó dã tâm, nhưng bước đi này thực sự bước quá lớn, năng lực Dibos rất mạnh, thế nhưng nhà Russo cũng không có nhiều người mới dự trữ, còn không có năng lực thống trị toàn bộ vùng đất phía nam.
Thế nhưng tất cả chuyện này đều không quan trọng, bây giờ Công tước Dibos hấp hối, tình thế cực kỳ nguy hiểm, Đại tư tế Hỏa Thần giáo thúc thủ vô sách, bác sĩ của phủ Công tước thậm chí nhìn không ra là chứng bệnh gì, vô cùng hiển nhiên chỉ có Thẩm Lãng mới có thể cứu giúp. Mà muốn để Thẩm Lãng ra tay, vậy sẽ phải chắp tay nhượng thành Golden Jade, và quân đoàn Amazon của hắn sẽ phải vào thành.
Kế tiếp, Bá tước Balting đối mặt một lựa chọn, là cần phải tùy ý Dibos cứ như vậy chết đi? Hay là phải để Thẩm Lãng vào thành?
- Từ trình độ nào đó nói, Thẩm Lãng dù sao cũng là chồng của Brooke, hơn nữa còn là chồng hợp pháp, hắn quả thật có quyền lực vào thành. - Bá tước Balting nói:
- Có thể để vợ chồng bọn họ hợp lại làm một, mới là kết cục tốt nhất. Chủ nhân thành Golden Jade, chủ nhân hành tỉnh Jade Wave, vẫn là nhà Russo không có đổi.
Bá tước Balting làm một quyết định khó khăn, ông vẫn không cách nào mắt mở trừng trừng nhìn Dibos chết đi, tiếp đó ông sẽ phải đứng dậy đi cùng Thẩm Lãng đàm phán.
Ngay tại lúc này, con gái của ông đi đến, nói dịu dàng:
- Cha ơi, cha uống trà xanh nhiều quá, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến dạ dày, vẫn nên uống hồng trà đi.
Dứt lời, con gái cho Bá tước Balting rót một tách hồng trà, bên trong còn bỏ thêm sữa.
Bá tước Balting không thích loại trà sữa này nhất, căn bản không thích hợp quân nhân uống, nhưng dù sao cũng là con gái rót, nên ông vẫn bưng lên tới uống một hơi cạn sạch. Đứa con này dịu dàng rụt rè bẩm sinh, ông vô cùng thương yêu.
- Con ơi, trong khoảng thời gian này vô cùng loạn, ngươi cũng không cần ra cửa, còn nữa, nên bảo chồng con cũng không cần ra ngoài, càng thêm không nên dây dưa dính vào chuyện mình không nên đụng. - Bá tước Balting cẩn thận tỉ mỉ mặc vào bào phục quý tộc, đeo găng tay, bội kiếm cột lên.
Sau khi thoáng do dự, ông bỏ bội kiếm xuống. Nếu như Thẩm Lãng đã trở thành chồng Nữ Đại Công tước, vậy cũng coi là nửa chủ quân, mang kiếm đi đàm phán không thích hợp.
Nhưng mà, ngay khi ông buông kiếm xuống, đột nhiên cảm giác được trong bụng một trận quặn đau.
- A... A... - Ông phát sinh một trận gào thét đau đớn, nôn ra một ngụm máu tươi.
- Cissy, con, con hạ độc cha sao? - Bá tước Balting không thể tin nổi gào thét.
Mà con gái của hắn Cissy hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, trực tiếp nhào lên ôm cha mình, vừa khóc vừa nói:
- Cha ơi, con không có làm, con không có làm, con không biết… không biết gì cả…
Bá tước Balting vừa hộc máu vừa nói:
- Là, là ai bảo con nấu trà sữa cho ta vậy.
- Vinci, là Vinci! - Cissy khóc ròng:
- Chàng nói cha uống trà nhiều quá, gây tổn thương đến dạ dày nên bảo con nấu cho cha một bình trà sữa.
Bá tước Balting té trên mặt đất, ngụm lớn thở dốc nói:
- Con gái ngoại, không phải sợ, không phải sợ, ở nhà, đóng chặt cửa phòng, không nên đi bất kỳ chỗ nào, không nên đi bất kỳ chỗ nào...
- Xảy ra chuyện, có người muốn mưu phản, có người muốn giết Đại Công tước. - Bá tước Balting lại thổ một búng máu, đưa tay vuốt ve khuôn mặt con gái.
- Con ơi, hãy nhớ kỹ lời của ta, tuyệt đối không mở cửa ra, ta muốn đi bảo hộ Đại Công.
Tiếp đó, ông lại một lần nữa cầm lấy trường kiếm, thất tha thất thểu lao ra cửa đi, vừa hộc máu vừa chạy về hướng phủ Công tước.
- Cha, cha ơi. - Con gái Cissy đuổi tới, trong lúc sợ hãi, nàng chẳng chịu nghe lời cha. Ngược lại chạy như bay chỗ chỗ bộ hạ trung thành của cha mình cầu viện.
...
Bá tước Balting chập chững, trên đường lao điên cuồng.
Bảo vệ nữ Đại Công, hy vọng tất cả còn kịp.
Thế nhưng kịch độc ra sức phá hủy tính mạng của ông, ông vừa chạy vừa hộc máu, đã không cách nào thở dốc, trước mắt trở nên tối sầm.
Ngay sau đó, ông thấy được một nhánh quân đội.
Phản quân, mỗi người trên mặt đều che vải đen, tầm mấy nghìn người lao điên cuồng về pháo đài trên đỉnh núi.
Cho dù che mặt, thế nhưng Bá tước Balting lập tức liền nhận ra con rể của mình Vinci, còn nhận ra Doyle Russo, vì người này cũng là đệ tử của ông.
- Doyle, ngươi muốn làm gì? - Bá tước Balting hô lớn:
- Các ngươi muốn làm phản, muốn thí giết chủ nhân của mình à?
Con rể Vinci nói:
- Balting đại nhân, Dibos muốn bán mình cho thằng hề phương Đông, còn muốn toàn bộ nhà Russo cũng bán cho hắn, vì nhà Russo, chúng ta tuyệt đối không thể để cho chuyện này phát sinh.
Bá tước Balting nói:
- Ta liền hỏi một câu, các ngươi muốn giết chủ nhân của mình à?
An tĩnh chỉ chốc lát.
Vinci nói:
- Cha à, Dibos đã không xứng làm chủ nhân của chúng ta, cô ta đáng chết.
Bá tước Balting vừa hộc máu, vừa gào thét:
- Không sai, hành vi Công tước Dibos không vinh dự. Nhưng hành vi các ngươi quả thực đáng xấu hổ, các ngươi muốn làm phản, nếu muốn giết nữ Đại Công, liền từ trên xác của ta bước qua đi.
Tiếp đó, Bá tước Balting dùng trường kiếm ngăn ở giữa đường.
- Giết ông ta! - Bá tước Doyle Russo ra lệnh một tiếng.
Tức khắc, mấy chục tên võ sĩ xông tới, ra sức chém Bá tước Balting điên cuồng.
Bá tước Balting đã đứng không thẳng nổi, mắt sung huyết toàn bộ, gần như không nhìn thấy, hơn nữa độc phát nghiêm trọng, phổi bị ứ nước, hoàn toàn thở dốc cũng không được.
- Giết, giết, giết...
Ông dựa vào cảm giác vung vẩy đại kiếm, chỉ chốc lát ngắn ngủi, liền giết sạch mấy chục tên võ sĩ.
- Giết ông ta!
Càng nhiều võ sĩ xông tới hơn nữa.
Một lát sau, lại bị Bá tước Balting giết sạch.
Tất cả mọi người kinh ngạc sững sờ, Bá tước Balting trúng độc sâu như vậy, gần như không nhìn thấy, đứng đều đứng không yên, lại vẫn còn mạnh như vậy?
- Phụt phụt phụt... - Bá tước Balting lảo đảo quỳ trên mặt đất, nôn ra từng bãi máu đen.
Lại mấy chục tên võ sĩ phản loạn vọt tới, hướng về phía ông ta điên cuồng chém.
- Loạn thần tặc tử, loạn thần tặc tử... - Bá tước Balting điên cuồng hét lên, quỳ một chân xuống đất, đại kiếm trong tay điên cuồng chém.
- Xoẹt, xoẹt, xoẹt...
Chỗ kiếm quét qua, tất cả mọi người chết không toàn thây, toàn bộ bị chém thành hai đoạn.
Cho dù ông đã ở trạng thái hấp hối, nhưng vẫn uy phong lẫm lẫm, xuất kiếm vô địch.
Bỗng nhiên, một kiếm xảo quyệt nhưng vẫn vô cùng nhanh lướt tới ông, người này võ công rất cao.
Bá tước Balting không nhìn thấy, thế nhưng cảm giác được hướng gió, chợt xuất kiếm vừa đỡ.
- Khi... – Kiếm người kia trực tiếp bay ra ngoài, tiếp tục Bá tước Balting chợt chém xuống một kiếm, sẽ phải chém người nọ thành hai khúc.
- Cha vợ, là con đây... - Vinci hô to.
Tay Bá tước Balting run lên, kiếm trong tay hướng bên cạnh trượt đi, bỏ qua đối phương một mạng.
Nhưng mà một giây sau.
- Phùn phụt... - Một mũi tên chợt bắn vào ngực Bá tước Balting.
Bên tai lại truyền tới giọng của con rể Vinci:
- Cha vợ à, vẫn là con. Loại già cả ngu xuẩn như cha, trừ ngu trung ra, cái gì cũng sai.
- Vù vù vù vù... – Cung nỏ ra sức bắn đến điên cuồng.
Đại kiếm trong tay Bá tước Balting cuồng chém ngăn cản mũi tên, vào lúc trước những thứ tên nỏ này căn bản không có thể bắn trúng ông.
Mà bây giờ... Hắn thực sự không được, trúng độc đã sâu, lại giết vài trăm người, hoàn toàn không nhìn thấy, không cách nào hít thở, thậm chí tay cũng không nhấc lên nổi.
- Phùn phụt phùn phụt... - Mười mấy mũi tên, chợt bắn vào trong cơ thể ông.
Vị Bá tước Balting này vô cùng cường đại, đệ nhất cường giả, kiếm đạo đại tông sư hành tỉnh Jade Wave chưa bao giờ có bại một lần ngã xuống, máu đen trào ra đầy đất.
Doyle Russo nhìn ông một cái, lại nhìn sang Vinci.
- Lão già kia ngoan cố không thể tả. - Vinci cười lạnh, tiếp đó tiến lên đá một chân, tiếp tục gã hô to:
- Giết Công tước Dibos, Công tước Doyle thượng vị.
Tiếp đó, mấy nghìn tên võ sĩ phản loạn xung phong về hướng pháo đài trên đỉnh núi.
...
Những lời này Vinci ngược lại nói đúng, ngày đó công chúa Dora dẫn đầu hơn một trăm tên cao thủ đánh úp bất ngờ Công tước Dibos, nên đã giết gần hết những thân vệ tinh nhuệ của nàng, vì vậy hôm nay phủ Công tước phòng vệ yếu kém.
Bá tước Doyle Russo dẫn đầu mấy nghìn tên võ sĩ phản loạn dễ dàng sát nhập vào bên trong phủ Công tước, mấy trăm tên võ sĩ trung thành với Công tước Dibos bị giết sạch.
- Dibos ở đâu? - Bá tước Doyle nói, hắn đao để ngang một cái nữ nô trên cổ.
- Nghỉ, bên trong phòng nghỉ.
Bá tước Doyle mang theo mấy chục tên đại tướng, mấy chục tên cao thủ phóng về phía phòng nghỉ.
- Tất cả mọi người, toàn bộ bao vây toàn thân, che lại khuôn mặt, không được để máu của Dibos dính đến trên da.
Theo gã ra lệnh một tiếng, hơn trăm người đều bao vây toàn thân mình thật chặt chẽ, thậm chí đeo cả mặt nạ ngọc lưu ly che mắt lại.
Chẳng bao lâu, mấy trăm người liền giết những người ngoài phòng nghỉ của Công tước Dibos, gặp đến một đợt người ngăn cản cuối cùng, thái giám Taren suất lĩnh cuối cùng mấy chục tên võ sĩ, trong đó một nửa là thái giám.
- Taren, nhà Russo vô cùng hài lòng ngươi phụng dưỡng, sau đó ngươi vẫn là tổng quản nhà Russo. - Bá tước Doyle nói.
Thái giám trung niên Taren nói:
- Bá tước Doyle, mệnh căn của ta đã bị thiến rồi. Ngài không thiến mất trung thành cùng tôn nghiêm của ta được.
Bá tước Doyle nói:
- Ngươi muốn đi theo Dibos chôn cùng có đúng không?
Thái giám Taren nói:
- Ta chỉ là muốn ở thời khắc tối hậu thử thách tính người của ta thôi, ta vẫn cho là mình là rất sợ chết. Không nghĩ tới, ta lại không không hèn kém như trong tưởng tượng.
Bá tước Doyle cười khinh thường, chợt vung tay lên, hiện tại những gì gã mang tới cũng đều là đại nhân vật phản bội, tướng lĩnh trong quân, toàn bộ đều là cao thủ, dễ dàng liền giết sạch đám người bên thái giám Taren.
Taren có võ công rất tốt, thế mà giết năm người, cuối cùng bị mấy kiếm lớn để ngang trên cổ.
Tiếp đó, ông ta đứng vẫn không nhúc nhích, nhắm mắt chờ chết.
Bá tước Doyle giơ lên đại kiếm, chợt chém xuống, muốn chém thái giám thành hai khúc.
- Chậm đã... - Bên trong truyền đến chất giọng yếu ớt của Dibos, nàng ra sức ho khan, thanh âm đã yếu ớt tới cực điểm.
- Doyle, ngươi buông tha hắn... - Công tước Dibos nói:
- Ngươi buông tha cho Taren hèn mọn, để hắn trở lại đoàn xiếc thú cũng tốt, để hắn trở lại kỹ quán đi làm ma cô cũng tốt, thả hắn, ta sẽ nói vị trí nơi giấu kho vàng khác của gia tộc cho ngươi biết.
- Dibos, em đối với một tên gia nô thái giám này còn tốt hơn so với cả anh à.. - Bá tước Doyle cười lạnh, tiếp đó hướng cái ót thái giám Taren chợt đánh xuống một chưởng, Taren trực tiếp bất tỉnh ngã xuống đất.
Bá tước Doyle dẫn đầu mười mấy người cao thủ mạnh nhất xông vào trong phòng nghỉ, tiếp đó thấy được trên giường Dibos.
Nàng đã gầy gò một vòng, đôi môi tái nhợt được không có bất kỳ huyết sắc, mà mắt triệt để sung huyết, đã hoàn toàn không cách nào thấy vật gì.
Người đàn bà đã từng mạnh nhất đã hoàn toàn bệnh đến nguy kịch, cách cái chết không xa, bên cạnh nàng chất chồng những xấp khăn lũa, nàng mỗi một lần ho ra cũng là máu.
Dibos khó khăn từ trên giường đứng lên, nói ra được mỗi một chữ đều vô cùng gian nan, giống như ngọn nến trong gió.
- Anh họ à, ngươi vô số lần muốn có được cơ thể của ta, hôm nay ta thành cái dạng này, ngươi còn muốn như vậy à? - Dibos thê cười thảm nói, tiếp đó lại phát ra một trận ho sặc sụa, lại phun ra mấy đợt máu.
Bá tước Doyle nhìn cô gái này, gã vẫn muốn. Cho dù cô gái này đã bệnh nguy kịch, hấp hối, nhưng vóc dáng xinh đẹp quyến rũ vẫn khó nén kinh người. Nhưng gã cũng không dám, bởi vì cái bệnh này của nàng là phải truyền nhiễm.
- Giết ả! - Bá tước Doyle nói.
An tĩnh chỉ chốc lát, một người võ sĩ hùng tráng cao to trong đó đi lên trước, hướng về phía cái cổ Dibos chợt chém xuống.
- Phùn phụt... - Dibos đâm ra một kiếm, động tác nhanh hơn, trực tiếp xuyên thủng trái tim tên võ sĩ này.
Kiếm của võ sĩ hùng tráng này còn chưa có chém xuống, trực tiếp liền bị mất mạng.
Đám người Công tước Doyle kinh hãi, bọn họ biết Dibos mạnh mẽ phi thường, nhưng không nghĩ tới đã bệnh đến tình trạng chỉ còn hơi tàn, ngồi cũng không ngồi nổi vẫn có thể giết người.
- Lại đi...
Hai người cao thủ ra khỏi hàng, hướng Dibos lướt đi.
Một giây sau, hai người bị mất mạng.
Công tước Doyle không thể tin nổi, hai người này cũng đều là cấp tướng lĩnh Vạn phu trưởng, là võ sĩ tuyệt đối mạnh mẽ, lại vẫn bị một người sắp chết như Dibos tung một chiêu hạ gục nhanh chưa từng có, võ công của nàng mạnh mẽ đến nước này à?
- Lên đi...
Lần này Bá tước Doyle phái đi bốn cao thủ, chợt hướng Dibos chém tới.
- Vù vù vù...
Thế là bốn cao thủ này chết sạch.
Dibos giết hết bốn người này, sau đó ho khan kịch liệt như thể muốn nôn cả phổi ra, máu trực tiếp từ khoang miệng, trong lỗ mũi mặt bắn mạnh.
Thực sự hoàn toàn ngồi không yên, thân thể trực tiếp đồi đổ, dựa lưng vào giường lớn ngồi dưới đất, dùng hết tất cả lực lượng thở hổn hển, trong tầm nhìn toàn bộ là màu máu đỏ một mảnh, cái gì đều không nhìn thấy, cũng chỉ có thể nghe tiếng biện vị.
Bá tước Doyle Russo rợn cả tóc gáy, Dibos này võ công đến tột cùng cao đến mức nào hả?
- Vinci, ngươi lên trên... - Bá tước Doyle nói.
Đám người Vinci cầm lấy nỏ, ra sức kéo dây cung, tiếp đó nhắm ngay Dibos bắn điên cuồng.
- Vù vù vù... - Năm cái nỏ bắn tên như tia chớp về hướng Dibos.
Dibos ngưng tụ đấu khí sau cùng, kiếm ở tay phải chợt bổ tới, khiên nhỏ ở tay trái đỡ tên, tốc độ như bay.
Nàng hoàn toàn không nhìn thấy, hoàn toàn nghe tiếng biện vị, vẫn chặn bốn mũi tên, mặt khác một mũi tên trực tiếp bắn thủng nàng cánh tay trái.
- Đổi tên độc, bắn chết ả, bắn chết ả... - Vinci hét lớn, gã là không dám xông lên phía trước.
Dibos này quá tà tính, quá mạnh mẽ, một khi tới gần rất có khả năng bị nàng nháy mắt giết. Bất quá nàng không đứng nổi, cũng không nhúc nhích, vẫn giống như giết Bá tước Balting vậy, trực tiếp loạn tiễn bắn chết cũng được.
Tiếp đó mấy người lại một lần nữa kéo căng dây cung nỏ, bỏ vào tên độc, chuẩn bị vòng bắn khác.
Công tước Dibos trong lòng tuyệt vọng, cánh tay trái của nàng bị bắn thủng, cũng cản không được nữa. Đợt bắn lần hai này, có thể còn có thể đón đỡ hơn phân nửa, thế nhưng vòng thứ ba tuyệt đối không ngăn được, nhất định phải chết.
Thẩm Lãng khốn nạn, Thẩm Lãng cặn bã, Thẩm Lãng đê tiện vô sỉ, ngươi chơi lố rồi.
Dibos ta đây lập tức lại phải chết, Doyle Russo lập tức liền muốn thượng vị, thứ ngu xuẩn như gã vì tính chính nghĩa nên nhất định không thèm dừng, thậm chí phát động chiến tranh với Thẩm Lãng nhà ngươi, cho đến lúc này thành Golden Jade ngươi không lấy được, quân đoàn Amazon của ngươi dù cho thắng cũng tổn thất nặng nề.
Dibos ta đây nhất định không phải bất lực thế này mà bị một đám kẻ phản bội giết chết, đồng quy vu tận, đồng quy vu tận.
Tay Dibos đặt lên một công tắc, chỉ cần nàng nhấn xuống, mấy chục ngàn cân thuốc nổ sẽ nổ tung. Trực tiếp nổ tan pháo đài và tất cả người bên trong, kể cả Dibos, còn có tất cả phản bội.
Thẩm Lãng, tên người phương Đông cặn bã này, ngươi chơi lố rồi. Ta chết, khi xuống dưới sẽ hành ngươi không chết không thôi.
Đồng quy vu tận đi!
Công tước Dibos chợt nhấn cơ quan trên giường, cho nổ mấy chục ngàn cân thuốc nổ.
Nhưng mà, nàng đè xuống công tắc, sau đó không có phản ứng chút nào, thuốc nổ cũng không nổ.
- Fūtuere (*)! - Công tước Dibos mắng một tiếng.
(*) Chính là fuck trong tiếng Latin.
Đám người Vinci đã chuẩn bị xong tên nỏ, nhắm ngay Công tước Dibos, chuẩn bị đợt thứ hai bắn.
Trên mặt của Vinci lộ ra một tràng cười tà ác, nhắm cung nỏ ngay bụng dưới Dibos. Nữ Đại Công tước tuyệt mỹ vô luân ai cũng muốn xơi, thế nhưng nằm mơ cũng không thể có thể, vậy chỉ dùng tên nỏ bắn thủng nàng đi, ha ha ha!
Công tước Dibos nhắm mắt lại, yên lặng chờ chết.
- Bắn chết... - Bá tước Doyle Russo ra lệnh một tiếng.
- Vù vù vù vù... - Năm mũi tên bắn vào thân thể Dibos.
Cái chết đến, thần chết đến rồi, Dibos có chút hối hận, vì sao lúc trước không có tự sát, nàng vẫn là quá mức tham sanh, thế cho nên chết đi mà chẳng còn tôn nghiêm nào.
Nhưng mà, chợt một trận gió động.
- Ầm ầm ầm rầm... - Năm mũi tên, trực tiếp bắn vào mấy tấm thuẫn, mấy bóng dáng từ nóc nhà xuyên thủng mà vào.
- Vù vù vù vù vù... – Cao thủ Amazon từ trên nóc nhà hạ xuống càng ngày càng nhiều, cuối cùng tầm mấy chục người, bao vây Bá tước Doyle Russo, mỗi người đều bao vây được chặt chẽ, một tấc da thịt cũng không có lộ ra.
- Doyle Russo, Vinci Shaw, những tên phản bội các ngươi đã bị bao vây, Thẩm Lãng đại nhân lấy tư cách chồng của nữ Công tước, chủ chung của thành Golden Jade, chính thức hạ lệnh các ngươi bỏ vũ khí xuống đầu hàng! - Công chúa Dora cố nén khó chịu nói.
Mà lúc này, Công tước Dibos cuối cùng nhịn không được, trực tiếp bất tỉnh.
Bất tỉnh lúc trước, nàng lại mắng một câu:
- Cunnus (*)!
(*) Từ này có nghĩa là âm hộ trong tiếng Latin.
Những lời này là chửi Thẩm Lãng, nàng thực sự không thể nhịn được nữa, người này thật sự quá hèn hạ.
...
Không biết qua bao lâu, Công tước Dibos yếu ớt tỉnh lại, lần này nàng thật là cảm thấy bản thân từ địa ngục ranh giới đi một vòng rồi trở về.
Thẩm Lãng cũng rõ ràng tốn sức của chín trâu hai hổ mới cứu lại nàng, không nghĩ tới virus này càng mạnh hơn trong cơ thể người phương Tay, tình trạng bệnh chuyển biến xấu càng nhanh hơn, thiếu chút nữa Công tước Dibos mạnh mẽ tuyệt mỹ này sẽ phải hương tiêu ngọc vẫn.
Thế nhưng Penicillin đúng là thần hiệu, gần như mới vừa tiêm vào không đến một giờ thì có tác dụng rõ ràng, chỉ ba giờ liền hạ sốt.
Loại Cái Chết Đen đáng sợ này tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, may là còn chưa có dẫn phát bệnh nhiễm trùng máu, bằng không Thẩm Lãng phiền toái, thực sự cứu không kịp. Bất quá Dibos muốn triệt để khỏi hẳn, chỉ sợ còn muốn một đoạn thời gian.
Dibos vẫn vô cùng yếu ớt, mở mắt lần đầu tiên nhìn thấy chính là Thẩm Lãng, hơn nữa còn là Thẩm Lãng bao phủ lấy toàn thân.
- Đồ đi*m thúi, tên điên, ngươi là tên điên từ đầu đến đuôi. - Công tước Dibos mắng.
Thẩm Lãng nói:
- Chửi giỏi lắm, chửi giỏi lắm, bất quá nên đánh răng tắm rửa trước đi, không nên phá hủy hình tượng mỹ nhân tuyệt sắc của nàng trong lòng ta.
Tiếp đó, Thẩm Lãng trực tiếp thọt bàn chải đánh răng thọt vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng đánh răng. Tiếp tục cởi quần áo nàng, để nàng vào bên trong thùng nước tắm, tắm rửa mỗi một tấc thân thể.
Dibos nói:
- Thẩm Lãng đại nhân, ta bây giờ mặc dù vô cùng yếu ớt, nhưng muốn giết chàng cũng dễ dàng đấy.
- Tha mạng, ngài Công tước. - Thẩm Lãng nói, tiếp đó đặt nàng lên giường, sẽ đem thuốc mỡ cẩn thận từng li từng tí bôi lên trên mông của nàng.
Một lát sau, bên ngoài truyền đến giọng thái giám trung niên Taren.
- Ngài Công tước, người của ngài đã nấu cháo gà xong rồi, ta đặt ở bên ngoài.
Thẩm Lãng đi ra ngoài, Taren xa cự ly xa mười mấy mét đứng, vẫn mập như màu mỡ, nhìn thấy Thẩm Lãng, sau đó ông ta khom người, cất giọng vô cùng nịnh hót.
- Ngài Công tước, cho dù toàn thân ngài bị áo da đặc biệt bao phủ vẫn có vẻ anh tuấn bất phàm như thế, ta nghĩ ở thế giới phương đông ngài anh tuấn cũng là thiên hạ vô song sao? Ta thậm chí không cách nào tưởng tượng đến tột cùng cần dạng cha mẹ nào, mới có thể sinh ra mỹ nam như ngài vậy.
Lúc trước thái giám Taren ở trước mặt Thẩm Lãng kiêu căng cỡ nào, hoàn toàn mắt không nhìn thẳng, hơn nữa luôn mồm thằng hề phương Đông, bây giờ vỗ mông ngựa đến mức mất cả liêm sỉ.
- Không tệ, có tiền đồ, dáng vẻ vô sỉ của ngươi thế này có vài phần thần vận của ta đó. - Thẩm Lãng nói:
- Taren, ta nhớ ngươi rồi đó.
- Vinh hạnh của ta, ngài Công tước vĩ đại, Nhân hoàng phương Đông vĩ đại, mỹ nam vĩ đại số một thiên hạ. - Thái giám Taren khom lưng ác hơn, gần như muốn gập đôi cả thân thể.
Thẩm Lãng bưng cháo gà nhân sâm tiến vào trong phòng, từng miếng từng miếng đút cho Dibos.
- Thầy của ta… ông ấy, ông ấy sao rồi? - Dibos khẩn trương hỏi.
Thẩm Lãng nói:
- Ông ta bị con rể Vinci hạ độc, hơn nữa trên người trúng mười mấy mũi tên, người của chúng ta mặc dù cứu ông ta đúng lúc. Ta đã rửa ruột trước cho ông ấy, sau đó tiến hành ba lần giải phẫu, thế nhưng đến nay còn chưa có thoát ly móng vuốt thần chết, tất cả mặc cho số phận, tất cả phải trông chờ vào tính mạng và ý chí của ông ta thôi.
Vì cứu Bá tước Balting, cơ hồ Thẩm Lãng dùng hết một nửa lượng Penicillin, ông ta thật sự là bị thương quá nặng, chảy không biết bao nhiêu máu. Bất quá cũng may mà chảy nhiều máu nên mới làm giảm bớt hiệu quả của thuốc độc.
- Vậy đám phản bội thì sao? - Công tước Dibos bèn hỏi.
Thẩm Lãng nói:
- Mấy nghìn người bị giết sạch rồi, còn lại mấy trăm thủ lĩnh bị bắt toàn bộ, đang chờ nàng xử trí.
Dibos cắn răng nói:
- Thủ hạ của ngươi có đao phủ lăng trì không? Ta muốn lăng trì xử tử Vinci Shaw. Ta muốn đem Doyle Russo ngũ xa phanh thây.
Thẩm Lãng cười nói:
- Theo ý chí của ngài.
Dibos nói:
- Quân đội của ngươi chiếm lĩnh thành Golden Jade? Ngươi được như nguyện, Thẩm Lãng đại nhân.
Thẩm Lãng nói:
- Brooke, vợ chồng chúng ta là một thể, cần gì phải khách sáo như vậy thì sao? Nàng chính là của ta...
- Chàng, vẫn là của chàng. - Công tước Dibos nói.
Thẩm Lãng nói:
- Brooke, nếu thân thể của nàng đã sắp khỏi bệnh, vậy ta liền cáo từ.
Dibos nói:
- Chàng đi đâu? Chàng mới vừa chiếm thành Golden Jade mà đi? Chàng muốn đi đâu?
Thẩm Lãng nói:
- Chị của ta đến, ở thành Magnolia chờ ta.
Dibos nói:
- Chị của chàng, từ thế giới phương Đông tới sao? Chàng ở thế giới phương Tây này chắc cũng không có chị em gì mà.
Thẩm Lãng cười nói:
- Không, đó là chị cùng cha khác mẹ với ta. Nếu như ta không có đoán sai, chắc đó là truyền nhân chính thống của Nữ hoàng Helen, chủ nhân toàn bộ đế quốc phía nam không thể tranh cãi, công chúa Helen.
Nghe những lời này, Công tước Dibos tức khắc ngây người, công chúa Helen dĩ nhiên là chị của Thẩm Lãng, chuyện này có ý nghĩa như thế nào?
Mất một thời gian khá lâu, Dibos nói:
- Vậy, vậy trước khi chàng đi có thể thực hiện lời hứa làm lớn bụng của ta không?
…
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Mấy chương này không hiểu sao Bánh ghi lộn xộn tước vị hết cả, chính vì vậy edit rất mệt.
Thẩm Lãng chợt đứng lên, hắn thật sự không có thời gian, bằng không thực sự muốn muốn đi tìm tìm công chúa Helen.
Bởi vì nàng mới là chủ nhân chân chính của toàn bộ phía nam vương triều Zollern, phương Bắc căm thù Nữ hoàng Helen và gọi bà ấy là nữ hoàng phản bội. Thế nhưng tân quý tộc phía nam cũng đặc biệt ủng hộ nàng, chính là bởi vì nguyên nhân từ Nữ hoàng Helen, vương triều Zollern phía nam mới chính thức phát triển, vô số gia tộc mới đều quật khởi, thậm chí rất nhiều người Vinda cũng tấn chức đến trung tầng.
Còn không chỉ như thế, Nữ hoàng Helen còn để người Zollern cùng Vinda thông hôn, cho nên hôm nay phía nam cũng không thiếu quý tộc dẫu có tên như người Zollern, thậm chí màu da cũng là người Zollern, nhưng trong cơ thể lại có huyết thống người Vinda, hơn nữa dân chúng Vinda do họ thống trị tuyệt đối hỗ trợ, ví dụ như Công tước Hall thành chủ Queen.
Đế quốc Zollern II diệt vong, sau đó vì sao toàn bộ phía nam phải rơi vào cảnh hoàn toàn chia năm xẻ bảy, còn không phải là bởi vì phía nam vô chủ? Lấy tư cách truyền nhân chính thống của Nữ hoàng Helen, công chúa Helen mười sáu tuổi cũng đã rời khỏi thành Queen ra đi mạo hiểm, tầm biến mất mười bảy năm.
Một khi Helen đến, rất nhiều nan đề đều giải quyết dễ dàng.
Dĩ nhiên đối với với vương triều Zollern mà nói thì vấn đề càng thêm nghiêm trọng, trực tiếp phải rơi vào tình thế nam bắc đối lập.
Phía nam hỗ trợ công chúa Helen, phương bắc hỗ trợ Đại đế Solon.
Góa Phụ Đen Hill chính là một nhân vật mang tính đại biểu nhất, nàng là người gàu có trong đám người Vinda, nắm giữ tài nguyên rất nhiều nhưng không có quyền lực, nàng từ ở sâu tận đáy lòng hỗ trợ công chúa Helen.
Nhưng mà vào lúc này, một con khoái mã xông vào bên trong doanh địa, một cô gái xuống ngựa, sau đó trực tiếp vọt tới trước mặt Thẩm Lãng quỳ xuống, hai tay dâng lên một cái hộp.
- Thẩm Lãng đại nhân, đây là con dấu của Công tước Russo, bây giờ chính thức hiến cho ngài.
Thẩm Lãng tiếp nhận con dấu này, quan sát tỉ mĩ. Quyền ấn của phương Tây và phương Đông không giống nhau. Ở thế giới phương đông càng to càng tốt, có đại ấn vài quốc gia hận không thể có con dấu lớn như vậy. Mà đại ấn nhà Russo lại rất nhỏ, thậm chí còn chưa bằng một nắm tay.
Con dấu của Công tước này đại biểu cho quyền lực tối cao của nhà Russo, nó được chế tác đặc biệt tinh xảo. Hơn nửa phần trên là những động vật biển được đúc bằng vàng, nửa bên dưới dùng phỉ thúy khắc thành sóng biển.
Hơn nữa, hình ảnh được khắc ở mặt đóng dấu không phải là chữ, mà là họa tiết đặc biệt tinh xảo, một con thú biển đang bay lượn chém sóng biển. Thế nhưng những bọt biển này mơ hồ hợp thành chữ Russo bằng tiếng Latin.
Cái con dấu này phải có lịch sử vượt qua năm trăm năm, thậm chí càng lâu hơn.
- Ngài Công tước để ngài lập tức phái binh tiến vào chiếm giữ thành Golden Jade, chấp chưởng quyền phòng thủ thành phố. - Dina nói:
- Ngài cầm con dấu này có thể chấp hành quyền hành Công tước Russo.
Thẩm Lãng nói:
- Ta dẫn binh tiến vào chiếm giữ thành Golden Jade? Cái này không thích hợp đâu?
Đều đến lúc này, ngươi còn muốn làm màu gì nữa, cái này không phải là kết quả ngươi luôn luôn mong muốn à?
Dina liếc xéo Thẩm Lãng một cái nói:
- Thẩm Lãng đại nhân, trong thành Golden Jade đã có kẻ mưu đồ bí mật làm phản, nếu như ngài chỉ cần chậm một chút nữa, Công tước Dibos đã bị loạn đao chém chết, Công tước mới lên sẽ phủ định tất cả mệnh lệnh lúc trước, cho đến khi ấy ngài sẽ biến thành kẻ địch của cả hành tỉnh Jade Wave rồi, động tác phải nhanh.
Vị võ sĩ Dina cũng rõ ràng nhịn rất lâu rồi, suốt mấy ngày nay, nàng cứ chạy miết từ chỗ Dibos đến chỗ Thẩm Lãng qua lại chừng mười lần, cho tới bây giờ đều chưa từng gặp loại người nào hèn giống như Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng nói:
- Công tước Dibos lẽ nào liền không có lời gì để cho ngươi chuyển cáo?
Dina đặc biệt ủng hộ chủ nhân của mình, thật sự là không muốn chuyển cáo đoạn văn này, bởi vì quá tổn thương tôn nghiêm Công tước Dibos, thế nhưng bây giờ cũng không có cách nào, nhất định phải nói ra.
- Công tước Dibos có một câu nói để ta chuyển cáo cho ngài, ngài nghe cho kỹ.
Thẩm Lãng khoa trương lấy tay đặt ở phía trên lỗ tai, làm ra nghiêng tai lắng nghe. Bất quá bên cạnh còn có một người nghe được càng thêm tỉ mỉ, đó chính là Trương Xuân Hoa.
- Công tước Dibos nói: Phu quân, chàng mau tới cứu Dibos. Sau khi cứu ta, ta lập tức tắm rửa rửa đến trắng trẻo thơm tho, ta là nữ nô bé nhỏ của chàng, cứu ta nhanh lên, mau tới làm lớn bụng của ta.
Nghe những lời này, Thẩm Lãng tức khắc nghe đến thoải mái, lời như vậy từ miệng Dibos ngạo mạn nói ra quá không dễ dàng. Thế nhưng bên cạnh Trương Xuân Hoa sắc mặt lại khó coi, mặc dù chinh phục Công tước Dibos cũng là kế hoạch nàng nói, nhưng đây là thông gia chính trị, không nên mất mặt đến vậy chứ? Các ngươi liếc mắt đưa tình thế này cho ai nhìn vậy?
- Bệ hạ cặn bã, hy vọng ngài còn nhớ rõ với lời hứa của ta. - Trương Xuân Hoa buồn bã nói.
- Hứa hẹn? Cam kết gì? - Thẩm Lãng trong lòng nghi ngờ, nhưng ngoài miệng lại nói nghiêm túc:
- Yên tâm, lời ta dám cam kết với ngươi, vĩnh viễn không dám quên.
Tiếp tục Thẩm Lãng hạ lệnh:
- Đại quân tiến vào chiếm giữ thành Golden Jade, tiếp quản phòng thủ thành phố!
- Vâng!
Năm nghìn quân Amazon đã hoàn toàn chuẩn bị xong, theo Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng, lập tức xuất phát đi về hướng thành Golden Jade, tốc độ như bay, liệt mã lao điên cuồng.
...
Trong dinh của Bá tước Balting.
Vị bậc thầy kiếm đạo chính trực này mặt ủ mày chau, cục diện lúc này đây ông đã hoàn toàn bất lực.
Bản thân ông có võ công cường đại, hơn nữa cũng có bản lĩnh làm thống soái đại quân, thế nhưng lại không thích chính trị. Nếu như ở trên chiến trường chém giết, ông không sợ hãi chút nào, coi như là công chúa Dora mạnh đến vậy cũng không thắng được ông.
Nhưng bây giờ, ông phải làm gì? Gia tộc của ông muôn đời thuần phục Công tước Russo, ông cũng không ngoại lệ. Thậm chí đến thế hệ này, quan hệ của gia tộc ông và nhà Russo trở nên càng thêm thân mật, Công tước Dibos không chỉ là học trò, chủ quân của ông, thậm chí về mặt ý nghĩa nào đó còn giống như con gái ông vậy.
Cho nên khi Dibos bị Thẩm Lãng bắt giam, sau đó Bá tước Balting lập tức dẫn đầu một trăm ngàn quân, không tiếc bất cứ giá nào đều phải cứu nàng ra.
Nhưng là bây giờ Dibos ban bố mệnh lệnh vô cùng hiển nhiên là loạn lệnh.
Đương nhiên cũng hoàn toàn chưa nói tới là loạn lệnh, cuối cùng nàng là vì sống sót, Bá tước Balting cũng tuyệt đối không muốn nhìn Dibos chết đi.
Trên thực tế rất nhiều chuyện Công tước Dibos làm, Bá tước Balting đều không đồng ý. Ví như đi quá gần với Hỏa Thần giáo, thậm chí vì hiến tế khi đó, muốn ký kết khế ước với thần Lửa, nàng lựa chọn một mỹ nam phương Đông xa lạ thành hôn.
Màn hôn lễ Dibos và Thẩm Lãng gần như tất cả mọi người tới tham gia, nhưng lấy tư cách dòng chính nhất, ấy thế mà Bá tước Balting lại không có tới, ông cảm thấy như vậy là làm bẩn nghi thức hôn lễ thần thánh. Nhưng thành hôn tựu thành cưới, Bá tước Balting cảm thấy có một người chồng vẫn còn hơn không, nhà Russo không thể không có ai nối nghiệp.
Sau đó, Dibos lại muốn đốt chết Thẩm Lãng hiến tế. Lúc đó Bá tước Balting đã nhiều lần khuyên nhủ không cần như thế, nếu đã thành hôn, hoàn toàn có thể đâm lao phải theo lao, gả cho một người đàn ông phương Đông không có căn cơ cũng không sai, chí ít người đàn ông này dáng dấp tuấn mỹ vô cùng, hơn nữa vừa nhìn cũng biết là xuất thân quý tộc.
Hơn nữa hiến tế cái gì, ký kết khế ước với thần Lửa cái gì, Bá tước Balting cảm thấy hoàn toàn đều là lời nói vô căn cứ, thế nhưng ông vẫn không ngăn cản được ý chí Công tước Dibos.
Đối với Thẩm Lãng vô lễ chiếm lĩnh bán đảo Jade Tide, thậm chí xuất binh tiến đánh thành Golden Jade, Bá tước Balting đều đặc biệt phẫn nộ. Thế nhưng đối với ông, về chuyện huyết thống người phương Đông, Bá tước Balting lại không có kỳ thị bao nhiêu. Ông đương nhiên không ủng hộ Dibos gả cho một người đàn ông phương Đông, nhưng nếu đã xảy ra, đó cũng không phải là chuyện ghê gớm gì.
Mặc dù không ai sẽ chủ động đưa ra, thế nhưng trên người Bá tước Balting cũng có huyết thống của người Vinda. Khi Nữ hoàng Helen thống trị đế quốc, rất nhiều gia tộc phía nam huỷ diệt, rất nhiều gia tộc quật khởi, lúc đó vì hưởng ứng nữ hoàng hiệu triệu, rất nhiều gia tộc đều lấy phụ nữ Vinda, nhà Balting cũng là một cái trong số đó.
- Ôi...
Bá tước Balting thống khổ thở dài một tiếng, bưng lên một ly trà uống một hơi cạn sạch, cho dù vào lúc này ông cũng sẽ không mượn rượu tiêu sầu.
Đối với những quyết định khác của Công tước Dibos, Bá tước Balting cũng không đồng ý. Ví như nàng biến thành thủ hộ vùng đất phía nam, lại ví như nàng nỗ lực biến thành vợ lẽ của Đại đế Solon.
Đối với Công tước Dibos khởi binh tiến đánh đế quốc Witch, việc nỗ lực trù hoạch kiến lập đế quốc Zollern III, Bá tước Balting vô cùng tán thưởng, vì đại nghiệp đế quốc, bất kỳ anh hùng hào kiệt đều nhao nhao lên, nhưng tư tâm Dibos quá nặng. Một gia tộc có thể dó dã tâm, nhưng bước đi này thực sự bước quá lớn, năng lực Dibos rất mạnh, thế nhưng nhà Russo cũng không có nhiều người mới dự trữ, còn không có năng lực thống trị toàn bộ vùng đất phía nam.
Thế nhưng tất cả chuyện này đều không quan trọng, bây giờ Công tước Dibos hấp hối, tình thế cực kỳ nguy hiểm, Đại tư tế Hỏa Thần giáo thúc thủ vô sách, bác sĩ của phủ Công tước thậm chí nhìn không ra là chứng bệnh gì, vô cùng hiển nhiên chỉ có Thẩm Lãng mới có thể cứu giúp. Mà muốn để Thẩm Lãng ra tay, vậy sẽ phải chắp tay nhượng thành Golden Jade, và quân đoàn Amazon của hắn sẽ phải vào thành.
Kế tiếp, Bá tước Balting đối mặt một lựa chọn, là cần phải tùy ý Dibos cứ như vậy chết đi? Hay là phải để Thẩm Lãng vào thành?
- Từ trình độ nào đó nói, Thẩm Lãng dù sao cũng là chồng của Brooke, hơn nữa còn là chồng hợp pháp, hắn quả thật có quyền lực vào thành. - Bá tước Balting nói:
- Có thể để vợ chồng bọn họ hợp lại làm một, mới là kết cục tốt nhất. Chủ nhân thành Golden Jade, chủ nhân hành tỉnh Jade Wave, vẫn là nhà Russo không có đổi.
Bá tước Balting làm một quyết định khó khăn, ông vẫn không cách nào mắt mở trừng trừng nhìn Dibos chết đi, tiếp đó ông sẽ phải đứng dậy đi cùng Thẩm Lãng đàm phán.
Ngay tại lúc này, con gái của ông đi đến, nói dịu dàng:
- Cha ơi, cha uống trà xanh nhiều quá, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến dạ dày, vẫn nên uống hồng trà đi.
Dứt lời, con gái cho Bá tước Balting rót một tách hồng trà, bên trong còn bỏ thêm sữa.
Bá tước Balting không thích loại trà sữa này nhất, căn bản không thích hợp quân nhân uống, nhưng dù sao cũng là con gái rót, nên ông vẫn bưng lên tới uống một hơi cạn sạch. Đứa con này dịu dàng rụt rè bẩm sinh, ông vô cùng thương yêu.
- Con ơi, trong khoảng thời gian này vô cùng loạn, ngươi cũng không cần ra cửa, còn nữa, nên bảo chồng con cũng không cần ra ngoài, càng thêm không nên dây dưa dính vào chuyện mình không nên đụng. - Bá tước Balting cẩn thận tỉ mỉ mặc vào bào phục quý tộc, đeo găng tay, bội kiếm cột lên.
Sau khi thoáng do dự, ông bỏ bội kiếm xuống. Nếu như Thẩm Lãng đã trở thành chồng Nữ Đại Công tước, vậy cũng coi là nửa chủ quân, mang kiếm đi đàm phán không thích hợp.
Nhưng mà, ngay khi ông buông kiếm xuống, đột nhiên cảm giác được trong bụng một trận quặn đau.
- A... A... - Ông phát sinh một trận gào thét đau đớn, nôn ra một ngụm máu tươi.
- Cissy, con, con hạ độc cha sao? - Bá tước Balting không thể tin nổi gào thét.
Mà con gái của hắn Cissy hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, trực tiếp nhào lên ôm cha mình, vừa khóc vừa nói:
- Cha ơi, con không có làm, con không có làm, con không biết… không biết gì cả…
Bá tước Balting vừa hộc máu vừa nói:
- Là, là ai bảo con nấu trà sữa cho ta vậy.
- Vinci, là Vinci! - Cissy khóc ròng:
- Chàng nói cha uống trà nhiều quá, gây tổn thương đến dạ dày nên bảo con nấu cho cha một bình trà sữa.
Bá tước Balting té trên mặt đất, ngụm lớn thở dốc nói:
- Con gái ngoại, không phải sợ, không phải sợ, ở nhà, đóng chặt cửa phòng, không nên đi bất kỳ chỗ nào, không nên đi bất kỳ chỗ nào...
- Xảy ra chuyện, có người muốn mưu phản, có người muốn giết Đại Công tước. - Bá tước Balting lại thổ một búng máu, đưa tay vuốt ve khuôn mặt con gái.
- Con ơi, hãy nhớ kỹ lời của ta, tuyệt đối không mở cửa ra, ta muốn đi bảo hộ Đại Công.
Tiếp đó, ông lại một lần nữa cầm lấy trường kiếm, thất tha thất thểu lao ra cửa đi, vừa hộc máu vừa chạy về hướng phủ Công tước.
- Cha, cha ơi. - Con gái Cissy đuổi tới, trong lúc sợ hãi, nàng chẳng chịu nghe lời cha. Ngược lại chạy như bay chỗ chỗ bộ hạ trung thành của cha mình cầu viện.
...
Bá tước Balting chập chững, trên đường lao điên cuồng.
Bảo vệ nữ Đại Công, hy vọng tất cả còn kịp.
Thế nhưng kịch độc ra sức phá hủy tính mạng của ông, ông vừa chạy vừa hộc máu, đã không cách nào thở dốc, trước mắt trở nên tối sầm.
Ngay sau đó, ông thấy được một nhánh quân đội.
Phản quân, mỗi người trên mặt đều che vải đen, tầm mấy nghìn người lao điên cuồng về pháo đài trên đỉnh núi.
Cho dù che mặt, thế nhưng Bá tước Balting lập tức liền nhận ra con rể của mình Vinci, còn nhận ra Doyle Russo, vì người này cũng là đệ tử của ông.
- Doyle, ngươi muốn làm gì? - Bá tước Balting hô lớn:
- Các ngươi muốn làm phản, muốn thí giết chủ nhân của mình à?
Con rể Vinci nói:
- Balting đại nhân, Dibos muốn bán mình cho thằng hề phương Đông, còn muốn toàn bộ nhà Russo cũng bán cho hắn, vì nhà Russo, chúng ta tuyệt đối không thể để cho chuyện này phát sinh.
Bá tước Balting nói:
- Ta liền hỏi một câu, các ngươi muốn giết chủ nhân của mình à?
An tĩnh chỉ chốc lát.
Vinci nói:
- Cha à, Dibos đã không xứng làm chủ nhân của chúng ta, cô ta đáng chết.
Bá tước Balting vừa hộc máu, vừa gào thét:
- Không sai, hành vi Công tước Dibos không vinh dự. Nhưng hành vi các ngươi quả thực đáng xấu hổ, các ngươi muốn làm phản, nếu muốn giết nữ Đại Công, liền từ trên xác của ta bước qua đi.
Tiếp đó, Bá tước Balting dùng trường kiếm ngăn ở giữa đường.
- Giết ông ta! - Bá tước Doyle Russo ra lệnh một tiếng.
Tức khắc, mấy chục tên võ sĩ xông tới, ra sức chém Bá tước Balting điên cuồng.
Bá tước Balting đã đứng không thẳng nổi, mắt sung huyết toàn bộ, gần như không nhìn thấy, hơn nữa độc phát nghiêm trọng, phổi bị ứ nước, hoàn toàn thở dốc cũng không được.
- Giết, giết, giết...
Ông dựa vào cảm giác vung vẩy đại kiếm, chỉ chốc lát ngắn ngủi, liền giết sạch mấy chục tên võ sĩ.
- Giết ông ta!
Càng nhiều võ sĩ xông tới hơn nữa.
Một lát sau, lại bị Bá tước Balting giết sạch.
Tất cả mọi người kinh ngạc sững sờ, Bá tước Balting trúng độc sâu như vậy, gần như không nhìn thấy, đứng đều đứng không yên, lại vẫn còn mạnh như vậy?
- Phụt phụt phụt... - Bá tước Balting lảo đảo quỳ trên mặt đất, nôn ra từng bãi máu đen.
Lại mấy chục tên võ sĩ phản loạn vọt tới, hướng về phía ông ta điên cuồng chém.
- Loạn thần tặc tử, loạn thần tặc tử... - Bá tước Balting điên cuồng hét lên, quỳ một chân xuống đất, đại kiếm trong tay điên cuồng chém.
- Xoẹt, xoẹt, xoẹt...
Chỗ kiếm quét qua, tất cả mọi người chết không toàn thây, toàn bộ bị chém thành hai đoạn.
Cho dù ông đã ở trạng thái hấp hối, nhưng vẫn uy phong lẫm lẫm, xuất kiếm vô địch.
Bỗng nhiên, một kiếm xảo quyệt nhưng vẫn vô cùng nhanh lướt tới ông, người này võ công rất cao.
Bá tước Balting không nhìn thấy, thế nhưng cảm giác được hướng gió, chợt xuất kiếm vừa đỡ.
- Khi... – Kiếm người kia trực tiếp bay ra ngoài, tiếp tục Bá tước Balting chợt chém xuống một kiếm, sẽ phải chém người nọ thành hai khúc.
- Cha vợ, là con đây... - Vinci hô to.
Tay Bá tước Balting run lên, kiếm trong tay hướng bên cạnh trượt đi, bỏ qua đối phương một mạng.
Nhưng mà một giây sau.
- Phùn phụt... - Một mũi tên chợt bắn vào ngực Bá tước Balting.
Bên tai lại truyền tới giọng của con rể Vinci:
- Cha vợ à, vẫn là con. Loại già cả ngu xuẩn như cha, trừ ngu trung ra, cái gì cũng sai.
- Vù vù vù vù... – Cung nỏ ra sức bắn đến điên cuồng.
Đại kiếm trong tay Bá tước Balting cuồng chém ngăn cản mũi tên, vào lúc trước những thứ tên nỏ này căn bản không có thể bắn trúng ông.
Mà bây giờ... Hắn thực sự không được, trúng độc đã sâu, lại giết vài trăm người, hoàn toàn không nhìn thấy, không cách nào hít thở, thậm chí tay cũng không nhấc lên nổi.
- Phùn phụt phùn phụt... - Mười mấy mũi tên, chợt bắn vào trong cơ thể ông.
Vị Bá tước Balting này vô cùng cường đại, đệ nhất cường giả, kiếm đạo đại tông sư hành tỉnh Jade Wave chưa bao giờ có bại một lần ngã xuống, máu đen trào ra đầy đất.
Doyle Russo nhìn ông một cái, lại nhìn sang Vinci.
- Lão già kia ngoan cố không thể tả. - Vinci cười lạnh, tiếp đó tiến lên đá một chân, tiếp tục gã hô to:
- Giết Công tước Dibos, Công tước Doyle thượng vị.
Tiếp đó, mấy nghìn tên võ sĩ phản loạn xung phong về hướng pháo đài trên đỉnh núi.
...
Những lời này Vinci ngược lại nói đúng, ngày đó công chúa Dora dẫn đầu hơn một trăm tên cao thủ đánh úp bất ngờ Công tước Dibos, nên đã giết gần hết những thân vệ tinh nhuệ của nàng, vì vậy hôm nay phủ Công tước phòng vệ yếu kém.
Bá tước Doyle Russo dẫn đầu mấy nghìn tên võ sĩ phản loạn dễ dàng sát nhập vào bên trong phủ Công tước, mấy trăm tên võ sĩ trung thành với Công tước Dibos bị giết sạch.
- Dibos ở đâu? - Bá tước Doyle nói, hắn đao để ngang một cái nữ nô trên cổ.
- Nghỉ, bên trong phòng nghỉ.
Bá tước Doyle mang theo mấy chục tên đại tướng, mấy chục tên cao thủ phóng về phía phòng nghỉ.
- Tất cả mọi người, toàn bộ bao vây toàn thân, che lại khuôn mặt, không được để máu của Dibos dính đến trên da.
Theo gã ra lệnh một tiếng, hơn trăm người đều bao vây toàn thân mình thật chặt chẽ, thậm chí đeo cả mặt nạ ngọc lưu ly che mắt lại.
Chẳng bao lâu, mấy trăm người liền giết những người ngoài phòng nghỉ của Công tước Dibos, gặp đến một đợt người ngăn cản cuối cùng, thái giám Taren suất lĩnh cuối cùng mấy chục tên võ sĩ, trong đó một nửa là thái giám.
- Taren, nhà Russo vô cùng hài lòng ngươi phụng dưỡng, sau đó ngươi vẫn là tổng quản nhà Russo. - Bá tước Doyle nói.
Thái giám trung niên Taren nói:
- Bá tước Doyle, mệnh căn của ta đã bị thiến rồi. Ngài không thiến mất trung thành cùng tôn nghiêm của ta được.
Bá tước Doyle nói:
- Ngươi muốn đi theo Dibos chôn cùng có đúng không?
Thái giám Taren nói:
- Ta chỉ là muốn ở thời khắc tối hậu thử thách tính người của ta thôi, ta vẫn cho là mình là rất sợ chết. Không nghĩ tới, ta lại không không hèn kém như trong tưởng tượng.
Bá tước Doyle cười khinh thường, chợt vung tay lên, hiện tại những gì gã mang tới cũng đều là đại nhân vật phản bội, tướng lĩnh trong quân, toàn bộ đều là cao thủ, dễ dàng liền giết sạch đám người bên thái giám Taren.
Taren có võ công rất tốt, thế mà giết năm người, cuối cùng bị mấy kiếm lớn để ngang trên cổ.
Tiếp đó, ông ta đứng vẫn không nhúc nhích, nhắm mắt chờ chết.
Bá tước Doyle giơ lên đại kiếm, chợt chém xuống, muốn chém thái giám thành hai khúc.
- Chậm đã... - Bên trong truyền đến chất giọng yếu ớt của Dibos, nàng ra sức ho khan, thanh âm đã yếu ớt tới cực điểm.
- Doyle, ngươi buông tha hắn... - Công tước Dibos nói:
- Ngươi buông tha cho Taren hèn mọn, để hắn trở lại đoàn xiếc thú cũng tốt, để hắn trở lại kỹ quán đi làm ma cô cũng tốt, thả hắn, ta sẽ nói vị trí nơi giấu kho vàng khác của gia tộc cho ngươi biết.
- Dibos, em đối với một tên gia nô thái giám này còn tốt hơn so với cả anh à.. - Bá tước Doyle cười lạnh, tiếp đó hướng cái ót thái giám Taren chợt đánh xuống một chưởng, Taren trực tiếp bất tỉnh ngã xuống đất.
Bá tước Doyle dẫn đầu mười mấy người cao thủ mạnh nhất xông vào trong phòng nghỉ, tiếp đó thấy được trên giường Dibos.
Nàng đã gầy gò một vòng, đôi môi tái nhợt được không có bất kỳ huyết sắc, mà mắt triệt để sung huyết, đã hoàn toàn không cách nào thấy vật gì.
Người đàn bà đã từng mạnh nhất đã hoàn toàn bệnh đến nguy kịch, cách cái chết không xa, bên cạnh nàng chất chồng những xấp khăn lũa, nàng mỗi một lần ho ra cũng là máu.
Dibos khó khăn từ trên giường đứng lên, nói ra được mỗi một chữ đều vô cùng gian nan, giống như ngọn nến trong gió.
- Anh họ à, ngươi vô số lần muốn có được cơ thể của ta, hôm nay ta thành cái dạng này, ngươi còn muốn như vậy à? - Dibos thê cười thảm nói, tiếp đó lại phát ra một trận ho sặc sụa, lại phun ra mấy đợt máu.
Bá tước Doyle nhìn cô gái này, gã vẫn muốn. Cho dù cô gái này đã bệnh nguy kịch, hấp hối, nhưng vóc dáng xinh đẹp quyến rũ vẫn khó nén kinh người. Nhưng gã cũng không dám, bởi vì cái bệnh này của nàng là phải truyền nhiễm.
- Giết ả! - Bá tước Doyle nói.
An tĩnh chỉ chốc lát, một người võ sĩ hùng tráng cao to trong đó đi lên trước, hướng về phía cái cổ Dibos chợt chém xuống.
- Phùn phụt... - Dibos đâm ra một kiếm, động tác nhanh hơn, trực tiếp xuyên thủng trái tim tên võ sĩ này.
Kiếm của võ sĩ hùng tráng này còn chưa có chém xuống, trực tiếp liền bị mất mạng.
Đám người Công tước Doyle kinh hãi, bọn họ biết Dibos mạnh mẽ phi thường, nhưng không nghĩ tới đã bệnh đến tình trạng chỉ còn hơi tàn, ngồi cũng không ngồi nổi vẫn có thể giết người.
- Lại đi...
Hai người cao thủ ra khỏi hàng, hướng Dibos lướt đi.
Một giây sau, hai người bị mất mạng.
Công tước Doyle không thể tin nổi, hai người này cũng đều là cấp tướng lĩnh Vạn phu trưởng, là võ sĩ tuyệt đối mạnh mẽ, lại vẫn bị một người sắp chết như Dibos tung một chiêu hạ gục nhanh chưa từng có, võ công của nàng mạnh mẽ đến nước này à?
- Lên đi...
Lần này Bá tước Doyle phái đi bốn cao thủ, chợt hướng Dibos chém tới.
- Vù vù vù...
Thế là bốn cao thủ này chết sạch.
Dibos giết hết bốn người này, sau đó ho khan kịch liệt như thể muốn nôn cả phổi ra, máu trực tiếp từ khoang miệng, trong lỗ mũi mặt bắn mạnh.
Thực sự hoàn toàn ngồi không yên, thân thể trực tiếp đồi đổ, dựa lưng vào giường lớn ngồi dưới đất, dùng hết tất cả lực lượng thở hổn hển, trong tầm nhìn toàn bộ là màu máu đỏ một mảnh, cái gì đều không nhìn thấy, cũng chỉ có thể nghe tiếng biện vị.
Bá tước Doyle Russo rợn cả tóc gáy, Dibos này võ công đến tột cùng cao đến mức nào hả?
- Vinci, ngươi lên trên... - Bá tước Doyle nói.
Đám người Vinci cầm lấy nỏ, ra sức kéo dây cung, tiếp đó nhắm ngay Dibos bắn điên cuồng.
- Vù vù vù... - Năm cái nỏ bắn tên như tia chớp về hướng Dibos.
Dibos ngưng tụ đấu khí sau cùng, kiếm ở tay phải chợt bổ tới, khiên nhỏ ở tay trái đỡ tên, tốc độ như bay.
Nàng hoàn toàn không nhìn thấy, hoàn toàn nghe tiếng biện vị, vẫn chặn bốn mũi tên, mặt khác một mũi tên trực tiếp bắn thủng nàng cánh tay trái.
- Đổi tên độc, bắn chết ả, bắn chết ả... - Vinci hét lớn, gã là không dám xông lên phía trước.
Dibos này quá tà tính, quá mạnh mẽ, một khi tới gần rất có khả năng bị nàng nháy mắt giết. Bất quá nàng không đứng nổi, cũng không nhúc nhích, vẫn giống như giết Bá tước Balting vậy, trực tiếp loạn tiễn bắn chết cũng được.
Tiếp đó mấy người lại một lần nữa kéo căng dây cung nỏ, bỏ vào tên độc, chuẩn bị vòng bắn khác.
Công tước Dibos trong lòng tuyệt vọng, cánh tay trái của nàng bị bắn thủng, cũng cản không được nữa. Đợt bắn lần hai này, có thể còn có thể đón đỡ hơn phân nửa, thế nhưng vòng thứ ba tuyệt đối không ngăn được, nhất định phải chết.
Thẩm Lãng khốn nạn, Thẩm Lãng cặn bã, Thẩm Lãng đê tiện vô sỉ, ngươi chơi lố rồi.
Dibos ta đây lập tức lại phải chết, Doyle Russo lập tức liền muốn thượng vị, thứ ngu xuẩn như gã vì tính chính nghĩa nên nhất định không thèm dừng, thậm chí phát động chiến tranh với Thẩm Lãng nhà ngươi, cho đến lúc này thành Golden Jade ngươi không lấy được, quân đoàn Amazon của ngươi dù cho thắng cũng tổn thất nặng nề.
Dibos ta đây nhất định không phải bất lực thế này mà bị một đám kẻ phản bội giết chết, đồng quy vu tận, đồng quy vu tận.
Tay Dibos đặt lên một công tắc, chỉ cần nàng nhấn xuống, mấy chục ngàn cân thuốc nổ sẽ nổ tung. Trực tiếp nổ tan pháo đài và tất cả người bên trong, kể cả Dibos, còn có tất cả phản bội.
Thẩm Lãng, tên người phương Đông cặn bã này, ngươi chơi lố rồi. Ta chết, khi xuống dưới sẽ hành ngươi không chết không thôi.
Đồng quy vu tận đi!
Công tước Dibos chợt nhấn cơ quan trên giường, cho nổ mấy chục ngàn cân thuốc nổ.
Nhưng mà, nàng đè xuống công tắc, sau đó không có phản ứng chút nào, thuốc nổ cũng không nổ.
- Fūtuere (*)! - Công tước Dibos mắng một tiếng.
(*) Chính là fuck trong tiếng Latin.
Đám người Vinci đã chuẩn bị xong tên nỏ, nhắm ngay Công tước Dibos, chuẩn bị đợt thứ hai bắn.
Trên mặt của Vinci lộ ra một tràng cười tà ác, nhắm cung nỏ ngay bụng dưới Dibos. Nữ Đại Công tước tuyệt mỹ vô luân ai cũng muốn xơi, thế nhưng nằm mơ cũng không thể có thể, vậy chỉ dùng tên nỏ bắn thủng nàng đi, ha ha ha!
Công tước Dibos nhắm mắt lại, yên lặng chờ chết.
- Bắn chết... - Bá tước Doyle Russo ra lệnh một tiếng.
- Vù vù vù vù... - Năm mũi tên bắn vào thân thể Dibos.
Cái chết đến, thần chết đến rồi, Dibos có chút hối hận, vì sao lúc trước không có tự sát, nàng vẫn là quá mức tham sanh, thế cho nên chết đi mà chẳng còn tôn nghiêm nào.
Nhưng mà, chợt một trận gió động.
- Ầm ầm ầm rầm... - Năm mũi tên, trực tiếp bắn vào mấy tấm thuẫn, mấy bóng dáng từ nóc nhà xuyên thủng mà vào.
- Vù vù vù vù vù... – Cao thủ Amazon từ trên nóc nhà hạ xuống càng ngày càng nhiều, cuối cùng tầm mấy chục người, bao vây Bá tước Doyle Russo, mỗi người đều bao vây được chặt chẽ, một tấc da thịt cũng không có lộ ra.
- Doyle Russo, Vinci Shaw, những tên phản bội các ngươi đã bị bao vây, Thẩm Lãng đại nhân lấy tư cách chồng của nữ Công tước, chủ chung của thành Golden Jade, chính thức hạ lệnh các ngươi bỏ vũ khí xuống đầu hàng! - Công chúa Dora cố nén khó chịu nói.
Mà lúc này, Công tước Dibos cuối cùng nhịn không được, trực tiếp bất tỉnh.
Bất tỉnh lúc trước, nàng lại mắng một câu:
- Cunnus (*)!
(*) Từ này có nghĩa là âm hộ trong tiếng Latin.
Những lời này là chửi Thẩm Lãng, nàng thực sự không thể nhịn được nữa, người này thật sự quá hèn hạ.
...
Không biết qua bao lâu, Công tước Dibos yếu ớt tỉnh lại, lần này nàng thật là cảm thấy bản thân từ địa ngục ranh giới đi một vòng rồi trở về.
Thẩm Lãng cũng rõ ràng tốn sức của chín trâu hai hổ mới cứu lại nàng, không nghĩ tới virus này càng mạnh hơn trong cơ thể người phương Tay, tình trạng bệnh chuyển biến xấu càng nhanh hơn, thiếu chút nữa Công tước Dibos mạnh mẽ tuyệt mỹ này sẽ phải hương tiêu ngọc vẫn.
Thế nhưng Penicillin đúng là thần hiệu, gần như mới vừa tiêm vào không đến một giờ thì có tác dụng rõ ràng, chỉ ba giờ liền hạ sốt.
Loại Cái Chết Đen đáng sợ này tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, may là còn chưa có dẫn phát bệnh nhiễm trùng máu, bằng không Thẩm Lãng phiền toái, thực sự cứu không kịp. Bất quá Dibos muốn triệt để khỏi hẳn, chỉ sợ còn muốn một đoạn thời gian.
Dibos vẫn vô cùng yếu ớt, mở mắt lần đầu tiên nhìn thấy chính là Thẩm Lãng, hơn nữa còn là Thẩm Lãng bao phủ lấy toàn thân.
- Đồ đi*m thúi, tên điên, ngươi là tên điên từ đầu đến đuôi. - Công tước Dibos mắng.
Thẩm Lãng nói:
- Chửi giỏi lắm, chửi giỏi lắm, bất quá nên đánh răng tắm rửa trước đi, không nên phá hủy hình tượng mỹ nhân tuyệt sắc của nàng trong lòng ta.
Tiếp đó, Thẩm Lãng trực tiếp thọt bàn chải đánh răng thọt vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng đánh răng. Tiếp tục cởi quần áo nàng, để nàng vào bên trong thùng nước tắm, tắm rửa mỗi một tấc thân thể.
Dibos nói:
- Thẩm Lãng đại nhân, ta bây giờ mặc dù vô cùng yếu ớt, nhưng muốn giết chàng cũng dễ dàng đấy.
- Tha mạng, ngài Công tước. - Thẩm Lãng nói, tiếp đó đặt nàng lên giường, sẽ đem thuốc mỡ cẩn thận từng li từng tí bôi lên trên mông của nàng.
Một lát sau, bên ngoài truyền đến giọng thái giám trung niên Taren.
- Ngài Công tước, người của ngài đã nấu cháo gà xong rồi, ta đặt ở bên ngoài.
Thẩm Lãng đi ra ngoài, Taren xa cự ly xa mười mấy mét đứng, vẫn mập như màu mỡ, nhìn thấy Thẩm Lãng, sau đó ông ta khom người, cất giọng vô cùng nịnh hót.
- Ngài Công tước, cho dù toàn thân ngài bị áo da đặc biệt bao phủ vẫn có vẻ anh tuấn bất phàm như thế, ta nghĩ ở thế giới phương đông ngài anh tuấn cũng là thiên hạ vô song sao? Ta thậm chí không cách nào tưởng tượng đến tột cùng cần dạng cha mẹ nào, mới có thể sinh ra mỹ nam như ngài vậy.
Lúc trước thái giám Taren ở trước mặt Thẩm Lãng kiêu căng cỡ nào, hoàn toàn mắt không nhìn thẳng, hơn nữa luôn mồm thằng hề phương Đông, bây giờ vỗ mông ngựa đến mức mất cả liêm sỉ.
- Không tệ, có tiền đồ, dáng vẻ vô sỉ của ngươi thế này có vài phần thần vận của ta đó. - Thẩm Lãng nói:
- Taren, ta nhớ ngươi rồi đó.
- Vinh hạnh của ta, ngài Công tước vĩ đại, Nhân hoàng phương Đông vĩ đại, mỹ nam vĩ đại số một thiên hạ. - Thái giám Taren khom lưng ác hơn, gần như muốn gập đôi cả thân thể.
Thẩm Lãng bưng cháo gà nhân sâm tiến vào trong phòng, từng miếng từng miếng đút cho Dibos.
- Thầy của ta… ông ấy, ông ấy sao rồi? - Dibos khẩn trương hỏi.
Thẩm Lãng nói:
- Ông ta bị con rể Vinci hạ độc, hơn nữa trên người trúng mười mấy mũi tên, người của chúng ta mặc dù cứu ông ta đúng lúc. Ta đã rửa ruột trước cho ông ấy, sau đó tiến hành ba lần giải phẫu, thế nhưng đến nay còn chưa có thoát ly móng vuốt thần chết, tất cả mặc cho số phận, tất cả phải trông chờ vào tính mạng và ý chí của ông ta thôi.
Vì cứu Bá tước Balting, cơ hồ Thẩm Lãng dùng hết một nửa lượng Penicillin, ông ta thật sự là bị thương quá nặng, chảy không biết bao nhiêu máu. Bất quá cũng may mà chảy nhiều máu nên mới làm giảm bớt hiệu quả của thuốc độc.
- Vậy đám phản bội thì sao? - Công tước Dibos bèn hỏi.
Thẩm Lãng nói:
- Mấy nghìn người bị giết sạch rồi, còn lại mấy trăm thủ lĩnh bị bắt toàn bộ, đang chờ nàng xử trí.
Dibos cắn răng nói:
- Thủ hạ của ngươi có đao phủ lăng trì không? Ta muốn lăng trì xử tử Vinci Shaw. Ta muốn đem Doyle Russo ngũ xa phanh thây.
Thẩm Lãng cười nói:
- Theo ý chí của ngài.
Dibos nói:
- Quân đội của ngươi chiếm lĩnh thành Golden Jade? Ngươi được như nguyện, Thẩm Lãng đại nhân.
Thẩm Lãng nói:
- Brooke, vợ chồng chúng ta là một thể, cần gì phải khách sáo như vậy thì sao? Nàng chính là của ta...
- Chàng, vẫn là của chàng. - Công tước Dibos nói.
Thẩm Lãng nói:
- Brooke, nếu thân thể của nàng đã sắp khỏi bệnh, vậy ta liền cáo từ.
Dibos nói:
- Chàng đi đâu? Chàng mới vừa chiếm thành Golden Jade mà đi? Chàng muốn đi đâu?
Thẩm Lãng nói:
- Chị của ta đến, ở thành Magnolia chờ ta.
Dibos nói:
- Chị của chàng, từ thế giới phương Đông tới sao? Chàng ở thế giới phương Tây này chắc cũng không có chị em gì mà.
Thẩm Lãng cười nói:
- Không, đó là chị cùng cha khác mẹ với ta. Nếu như ta không có đoán sai, chắc đó là truyền nhân chính thống của Nữ hoàng Helen, chủ nhân toàn bộ đế quốc phía nam không thể tranh cãi, công chúa Helen.
Nghe những lời này, Công tước Dibos tức khắc ngây người, công chúa Helen dĩ nhiên là chị của Thẩm Lãng, chuyện này có ý nghĩa như thế nào?
Mất một thời gian khá lâu, Dibos nói:
- Vậy, vậy trước khi chàng đi có thể thực hiện lời hứa làm lớn bụng của ta không?
…
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Mấy chương này không hiểu sao Bánh ghi lộn xộn tước vị hết cả, chính vì vậy edit rất mệt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook