Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế
-
Chương 21: Thành Huyền Vũ sôi sục! Điền Thập Tam run rẩy
Khi Bá Tước đại nhân ra lệnh một tiếng, phủ Bá Tước phái ra mấy chục đợt nhân mã đi thông báo trắng trợn tin Kim Mộc Lan thành thân, đồng thời phát ra thiếp cưới trên diện rộng, mời nhân vật nổi tiếng khắp thành Huyền Vũ tham gia hôn lễ đêm nay.
Tức khắc, toàn bộ thành Huyền Vũ đều sôi trào, vô số thanh niên tuấn kiệt đấm ngực giậm chân, chả còn thiết tha cuộc sống gì nữa.
Đây chính là thiên kim tiểu thư phủ Bá Tước, thân phận cao quý, võ công cao cường, tướng mạo tuyệt mỹ, vóc dáng ma quỷ.
Đây mới thật sự là nhân vật cấp nữ thần, thậm chí là nữ thần số một của toàn bộ quận Nộ Giang, vô số người trong lòng ái mộ.
Dù dạng xuất thân nhà giàu như Từ Thiên Thiên cũng cần phải làm đủ trò khắp nơi mới biến được thành danh viện (*tiểu thư trâm anh đài các) của quận Nộ Giang.
Nhưng Kim Mộc Lan lộ diện ra ngoài, hai tiếng “danh viện” này với Từ Thiên Thiên là khen ngợi nhưng đối với Kim Mộc Lan mà nói quả thực nhục nhã.
Người ta là thiên kim nhà quyền thế quý tộc trăm năm, “danh viện” cái gì? Ngươi mới là danh viện, cả nhà ngươi cũng là danh viện.
Từ Thiên Thiên có rất nhiều người theo đuổi, nhưng Kim Mộc Lan còn đẹp hơn, vóc người lại thêm bốc lửa, nhưng toàn bộ thành Huyền Vũ không có một người trẻ tuổi nào dám theo đuổi.
Bởi vì họ cảm thấy bản thân hèn hạ phàm tục!
Tất cả mọi người cảm thấy, trang giai nhân tuyệt sắc có thân phận giống Kim Mộc Lan, tối thiểu phải gả vào nhà Hầu Tước.
Đám đàn ông cả thành Huyền Vũ chỉ có thể muốn chứ không thể tỏ bày, chỉ có thể yy một chút trong lòng mà thôi.
Thật không ngờ vị công chúa thành Huyền Vũ này lại phải lập gia đình, rõ ràng là tin xấu khủng khiếp.
Dạng nữ thần này chúng ta không với tới nổi, thế nhưng nàng cũng không nên lập gia đình, tốt nhất không lấy chồng trọn đời.
Suốt ngày hôm nay, vô số thanh niên thành Huyền Vũ uống say mèm, rút kiếm chém lung tung.
- Là ai? Là thằng nào muốn kết hôn công chúa của ta, ta giết chết hắn, giết chết hắn!
- Nữ thần ơi, tại sao nàng có thể làm vậy? Tại sao nàng có thể lập gia đình? Nàng phản bội chúng ta rồi!
Nhưng những kẻ có tí danh tiếng quyền thế lại đánh hơi thấy một mùi vị kỳ quái.
Thiên kim phủ Bá Tước Kim Mộc Lan này được gả cho người nào a? Trên thiệp cưới cũng không viết tên chú rể, hơn nữa cho tới bây giờ đều chưa từng nghe phong thanh tí ti nào.
Kỳ quái hơn chính là, lại tối hôm nay sẽ phải cử hành hôn lễ, quá hấp tấp rồi.
Hôn lễ của những quý tộc trăm năm này là vô cùng long trọng rườm rà. Đầu tiên sẽ để cho những nhân vật tai to mặt bự dẫn cả đội ngũ rồng rắn đến cầu thân, sau khi đôi bên đồng ý mới tiến hành đính hôn.
Đính hôn xong, gia tộc hai bên sẽ đưa lễ vật vài lần, mấy lần tổ chức tiệc lớn, săn bắn vài lần. Những hoạt động này là để cho cả giới quý tộc biết, hai gia tộc này sắp tiến hành dạm hỏi.
Tiếp đó, đôi bên đợi sự chúc phúc của quốc quân.
Dưới tình hình chung, quốc quân sẽ theo đó khen ngợi dệt hoa trên gấm, không chỉ chúc phúc, còn có thể tặng thưởng lễ vật cho đôi bên.
Sau khi được quốc quân chúc phúc, lại mời thuật sĩ và nhà chiêm tinh xem ngày lành tháng tốt cho song phương, cuối cùng mới cử hành hôn lễ ở đại điện.
Trải qua thời gian mệt mỏi như vậy, ít nhất một năm rưỡi sau đó sẽ tiến hành đại hôn.
Nào có thứ đạo lý tuyên bố hôm nào thì đêm ấy thành hôn đâu, quá vội vàng rồi.
...
Mà lúc này, toàn bộ từ trên xuống dưới phủ Bá Tước đều tập trung ở đây để chuẩn bị cho hôn lễ hôm nay.
Vô số đồ ăn, trái cây, rượu ngon, toàn bộ trang viên cùng lâu đài đều giăng đèn kết hoa, tất cả người hầu đều lấy được tiền thưởng, đồng thời lấy được một tấm áo mới, thậm chí tất cả ngựa cùng chó săn đều có thêm bữa ăn.
Mặc dù hấp tấp, hơn nữa còn là kén người ở rể, nhưng toàn bộ hôn lễ nhất định phải long trọng, bởi vì đây là muốn biểu diễn cho gia tộc họ Chúc nhìn.
Tuy rằng Thẩm Lãng là nam chính của cuộc hôn lễ này nhưng giống như hết thảy đều không có quan hệ gì với hắn vậy, hắn cứ ở trong phòng nghỉ cho khách hết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn.
...
Bởi vì trên thiệp mời cũng không nói gì đến tên chú rể, cho nên cuộc hôn lễ này cũng không có quan hệ gì với Điền Hoành.
Ông mặc dù là đầu lĩnh hắc đạo hoành hành một phương, thế nhưng cấp bậc của phủ Bá Tước Huyền Vũ này ông ta còn với không tới, cũng trên cơ bản không có khả năng tham gia hôn lễ.
Đương nhiên, lấy tư cách thủ lĩnh dân quân thành Huyền Vũ, ông ta chắc chắn sẽ đưa đến một phần hạ lễ, thế nhưng phủ Bá Tước có nhận hay không là một chuyện khác.
Điền Hoành cũng không chú ý điểm này, bởi vì người ở sau lưng ông cùng Bá Tước Huyền Vũ không ở một phe cánh.
Kỳ thực, ông ta rất cảm kích Thẩm Lãng, ban đầu nhà họ Từ chỉ sẵn lòng ra một trăm lượng vàng cho mình, nhưng Thẩm Lãng làm ra cái công thức thuốc nhuộm vàng mới sau đó, tất cả chẳng còn như cũ, gã lấy được hơn một ngàn lượng vàng.
Không chỉ có nhà họ Từ bên này cho lượng vàng, nhà họ Lâm của Cẩm Tú Các cũng cho ông năm trăm lượng vàng lấy tư cách tạ ơn.
Bởi vì hai họ Lâm – Từ cùng hợp tác, con trai của Lâm Mặc sau khi thi võ thuật, hay nhậm chức võ cử, đều có vị trí tốt rất nhiều.
Cho nên, Lâm gia cũng phải cảm kích Điền Hoành.
Thẩm Lãng làm ra công thức thuốc nhuộm vàng mới, ích lợi này quá lớn, thế lực ba phương liên hợp giết chết Thẩm Lãng, sau đó cùng nhau làm ăn lớn.
Chuyện sống bẩn kế tiếp, liền thuộc về Điền Hoành!
Chuyện phái Điền Thập Tam ra tay diệt Thẩm Lãng cả nhà xong xuôi, Điền Hoành cũng chẳng mảy may động lòng.
Thẩm Lãng chính là nhân vật kiến hôi tầm thường, không đáng để cho ông lưu tâm.
Để bày tỏ thái độ của mình, sát thủ Hắc Y bang Điền Thập Tam ước chừng mang theo mười mấy người đi tới thôn Phong Diệp, phá nhà Thẩm Lãng xong bèn bao vây.
Điền Thập Tam xem bức tường trát bùn hư hại nặng nề, trong lòng thở dài một tiếng ta thán:
- Nhỏ yếu chính là nguồn gốc tội lỗi!
Tiếp đó, tay gã vung lên nhẹ nhàng, hô lớn:
- Phụng lệnh thành chủ, nhà họ Thẩm giấu ruộng, trốn thuế, lập tức bắt ngay, nếu ai phản kháng, giết chết bất luận tội!
- Động thủ!
Theo tiếng Điền Thập Tam ra lệnh, đám võ sĩ Hắc Y bang mặc quần áo dân quân, rút đao ra người, nhảy vào nhà Thẩm Lãng.
Mặc dù là thế lực xã hội đen, nhưng bọn chúng làm việc vẫn theo đúng trình tự, cũng sẽ không trực tiếp nhảy vào trong nhà đại khai sát giới, mà sẽ dùng danh nghĩa chính thức bắt cả nhà, cho đến lúc này Thẩm Lãng không muốn giao ra công thức thuốc nhuộm tím lẫn cầu vồng cũng không được.
Đương nhiên, dù cho Thẩm Lãng sẵn lòng giao ra hết, cả nhà của hắn cũng khó trốn một kiếp.
Thực ra, đầu lĩnh hắc đạo này có thân phận chính thức, những võ sĩ thuộc hạ của gã đều có thân phận dân quân thành Huyền Vũ, trong tay Điền Thập Tam còn có công văn bắt người, tất cả những chuyện này cũng là hợp pháp.
- Rầm, rầm...
Cổng nhà Thẩm Lãng xuống cấp không thể tả, trực tiếp bay ra ngoài.
Thế nhưng sau khi xung phong vào cửa, nhìn thấy tình hình kia, lại làm cho Điền Thập Tam có chút kinh ngạc.
Không có kinh hoàng, không có kêu thảm thiết.
Phụ thân của Thẩm Lãng nằm ở trên giường, vừa ho khan, cầm trong tay một cái liềm hái.
Mẫu thân của Thẩm Lãng đứng ở trước giường, cầm trong tay một con dao phay, mà Thẩm Lãng đệ đệ chợt ngồi dậy, cầm trong tay một cây gậy vừa mới làm xong.
Ba người cũng không có cầu xin tha thứ, chẳng qua là lạnh lùng nhìn chằm chằm đám võ sĩ Hắc Y bang.
Thẩm Lãng không ở nhà, uy hiếp gì đối với bọn họ cũng không tồn tại, ngược lại càng có vẻ không chút sợ hãi.
Điền Thập Tam thấy thế, không khỏi có chút kinh ngạc, cười hỏi:
- Lão gia tử, ngài định làm gì vậy?
Hắn vừa nói chuyện, vừa rút ra thiết xích (*), hướng đi tới phụ thân Thẩm, nụ cười trên mặt vẫn thân thiết như vậy.
(*) Thiết xích/Điểm Huyệt Xích/thước sắt (tiếng Nhật gọi là Sai/Thoa) là loại vũ khí được truyền đến Lưu Cầu (Ryūkyū Ōkoku) thường là dạng dùi cui nhọn đầu, có tay cầm và hai ngạnh cong. Đây là loại vũ khí được các nha dịch bộ khoái thời Đường Tống ưa chuộng vì dễ mang theo bên mình.
Thẩm Lãng không ở nhà, nhưng Điền Thập Tam cũng không thèm để ý, chỉ cần bắt được người một nhà này, Thẩm Lãng nhất định sẽ xuất hiện, có cánh đi nữa cũng bay không đặng.
Phụ thân của Thẩm Lãng nói:
- Chúng ta đều là kẻ vô dụng, cũng không sao cả.
Điền Thập Tam nói:
- Ngài đây là muốn cầm đao chống lại lệnh bắt đúng không? Điều này tương đương mưu phản, vậy xin lỗi, cháu chỉ có thể động thủ.
Dứt lời, thiết xích của gã sẽ chém vào tay phải phụ thân Thẩm Lãng.
Nếu như đập trúng, cam đoan cánh tay của phụ thân Thẩm Lãng sẽ đứt lìa nát bấy.
Cùng lúc đó, đám võ sĩ dưới tay gã cũng định xông tới đập mẹ và em trai Thẩm Lãng.
Đúng lúc này, Điền Thập Tam đột nhiên cảm giác được tóc gáy phía sau chợt dựng lên, tức khắc chợt quay đầu lại, lại phát hiện một bóng dáng đứng ở bên ngoài nhà Thẩm Lãng.
Một người đàn ông trung niên bình thường, trong tay thậm chí không có cây đao nào, thế nhưng khí tức trên người ông lại làm cho Điền Thập Tam đứng ngồi không yên.
Đây là một cao thủ.
- Phụng lệnh thành chủ, bắt người quịt thuế ruộng, những người không có nhiệm vụ lập tức rời đi. - Điền Thập Tam hô.
Ở ngoài cửa nhà Thẩm Lãng chính là hầu cận Kim Trung phủ Bá Tước. Kỳ thực ông ta đã đến từ lâu, chẳng qua chờ khi Điền Thập Tam phá cửa xông vào ông ta mới cố ý xuất hiện, đây chính là cách làm việc cay độc của ông ta.
Nghe được lời Điền Thập Tam nói xong, Kim Trung nói:
- A, phủ thành chủ làm việc chúng ta không nên đã quấy rầy, thế nhưng chủ nhân nhà ta mời cả nhà Thẩm tiên sinh tham gia hôn lễ, nếu như ta không mời bọn họ đến được thì chủ nhân của ta sẽ không vui, có thể xin ngài nhẹ tay được không.
Vừa nghe lời này, trong lòng Điền Thập Tam cảm giác được không ổn, bởi vì đối phương vô cùng ra vẻ lễ độ, hơn nữa rất bình tĩnh.
Gã đã gặp quá nhiều người, giết cũng rất nhiều, người càng có lai lịch sâu xa càng bình tĩnh, ngược lại kẻ không có bối cảnh lại thích đe dọa phô trương thanh thế.
Điền Thập Tam hỏi dò:
- Xin hỏi tôn giá là?
Nếu như địa vị đối phương thực sự lớn, vậy phải bàn bạc kỹ hơn, nhưng nếu như đối phương không có gì địa vị, cũng không cần trách Điền Thập Tam lòng dạ độc ác, dù sao gã cũng lấy danh nghĩa quan phủ làm việc.
- Kim Trung. - Người đàn ông trung niên kia đáp.
Lời này vừa ra, Điền Thập Tam biến sắc.
Gã từng nghe cái tên này!
Đương nhiên Kim Trung chưa tính là một đại nhân vật, ở phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng không phải là người có bản lĩnh ghê gớm gì. Thế nhưng ở trong tự điển của Điền Hoành, đây là một nhân vật tuyệt đối không thể trêu vào, bởi vì ông ta là người hầu tâm phúc của Bá Tước đại nhân.
Mà thứ càng làm cho người ta trong lòng run sợ chính là chủ nhân phía sau, chính là Bá Tước Huyền Vũ Kim Trác.
Điền Thập Tam cảm giác được hô hấp của mình đều nặng nhọc rất nhiều, phía sau lưng từng đợt mồ hôi lạnh toát ra, thậm chí cọng tóc gáy nào cũng dựng thẳng lên.
Gã miễn cưỡng để cho mình tỉnh táo lại, mở miệng hỏi:
- Quý chủ nhân mời cha mẹ Thẩm Lãng tham gia hôn lễ à?
- Đúng! - Kim Trung thản nhiên đáp.
Điền Thập Tam lập tức nhớ lại gương mặt đẹp trai của Thẩm Lãng, hôm qua từ lúc hừng đông, Thẩm Lãng liền biến mất.
Thật không ngờ đối phương lại có quan hệ với phủ Bá Tước, chuyện này cực kỳ không ổn rồi.
Điền Thập Tam quanh năm tắm máu trên đao lập tức cảm thấy một mùi vị nguy hiểm, bây giờ vẫn chưa xác định quan hệ của Thẩm Lãng cùng phủ Bá Tước đến loại cấp bậc nào?
Chỉ mong không nên quá thân mật, bằng không gã phải gặp phiền phức khủng khiếp.
...
Chú thích của Bánh: Các huynh đệ, lạy xin phiếu đề cử, ta nỗ lực gõ chữ.
Tức khắc, toàn bộ thành Huyền Vũ đều sôi trào, vô số thanh niên tuấn kiệt đấm ngực giậm chân, chả còn thiết tha cuộc sống gì nữa.
Đây chính là thiên kim tiểu thư phủ Bá Tước, thân phận cao quý, võ công cao cường, tướng mạo tuyệt mỹ, vóc dáng ma quỷ.
Đây mới thật sự là nhân vật cấp nữ thần, thậm chí là nữ thần số một của toàn bộ quận Nộ Giang, vô số người trong lòng ái mộ.
Dù dạng xuất thân nhà giàu như Từ Thiên Thiên cũng cần phải làm đủ trò khắp nơi mới biến được thành danh viện (*tiểu thư trâm anh đài các) của quận Nộ Giang.
Nhưng Kim Mộc Lan lộ diện ra ngoài, hai tiếng “danh viện” này với Từ Thiên Thiên là khen ngợi nhưng đối với Kim Mộc Lan mà nói quả thực nhục nhã.
Người ta là thiên kim nhà quyền thế quý tộc trăm năm, “danh viện” cái gì? Ngươi mới là danh viện, cả nhà ngươi cũng là danh viện.
Từ Thiên Thiên có rất nhiều người theo đuổi, nhưng Kim Mộc Lan còn đẹp hơn, vóc người lại thêm bốc lửa, nhưng toàn bộ thành Huyền Vũ không có một người trẻ tuổi nào dám theo đuổi.
Bởi vì họ cảm thấy bản thân hèn hạ phàm tục!
Tất cả mọi người cảm thấy, trang giai nhân tuyệt sắc có thân phận giống Kim Mộc Lan, tối thiểu phải gả vào nhà Hầu Tước.
Đám đàn ông cả thành Huyền Vũ chỉ có thể muốn chứ không thể tỏ bày, chỉ có thể yy một chút trong lòng mà thôi.
Thật không ngờ vị công chúa thành Huyền Vũ này lại phải lập gia đình, rõ ràng là tin xấu khủng khiếp.
Dạng nữ thần này chúng ta không với tới nổi, thế nhưng nàng cũng không nên lập gia đình, tốt nhất không lấy chồng trọn đời.
Suốt ngày hôm nay, vô số thanh niên thành Huyền Vũ uống say mèm, rút kiếm chém lung tung.
- Là ai? Là thằng nào muốn kết hôn công chúa của ta, ta giết chết hắn, giết chết hắn!
- Nữ thần ơi, tại sao nàng có thể làm vậy? Tại sao nàng có thể lập gia đình? Nàng phản bội chúng ta rồi!
Nhưng những kẻ có tí danh tiếng quyền thế lại đánh hơi thấy một mùi vị kỳ quái.
Thiên kim phủ Bá Tước Kim Mộc Lan này được gả cho người nào a? Trên thiệp cưới cũng không viết tên chú rể, hơn nữa cho tới bây giờ đều chưa từng nghe phong thanh tí ti nào.
Kỳ quái hơn chính là, lại tối hôm nay sẽ phải cử hành hôn lễ, quá hấp tấp rồi.
Hôn lễ của những quý tộc trăm năm này là vô cùng long trọng rườm rà. Đầu tiên sẽ để cho những nhân vật tai to mặt bự dẫn cả đội ngũ rồng rắn đến cầu thân, sau khi đôi bên đồng ý mới tiến hành đính hôn.
Đính hôn xong, gia tộc hai bên sẽ đưa lễ vật vài lần, mấy lần tổ chức tiệc lớn, săn bắn vài lần. Những hoạt động này là để cho cả giới quý tộc biết, hai gia tộc này sắp tiến hành dạm hỏi.
Tiếp đó, đôi bên đợi sự chúc phúc của quốc quân.
Dưới tình hình chung, quốc quân sẽ theo đó khen ngợi dệt hoa trên gấm, không chỉ chúc phúc, còn có thể tặng thưởng lễ vật cho đôi bên.
Sau khi được quốc quân chúc phúc, lại mời thuật sĩ và nhà chiêm tinh xem ngày lành tháng tốt cho song phương, cuối cùng mới cử hành hôn lễ ở đại điện.
Trải qua thời gian mệt mỏi như vậy, ít nhất một năm rưỡi sau đó sẽ tiến hành đại hôn.
Nào có thứ đạo lý tuyên bố hôm nào thì đêm ấy thành hôn đâu, quá vội vàng rồi.
...
Mà lúc này, toàn bộ từ trên xuống dưới phủ Bá Tước đều tập trung ở đây để chuẩn bị cho hôn lễ hôm nay.
Vô số đồ ăn, trái cây, rượu ngon, toàn bộ trang viên cùng lâu đài đều giăng đèn kết hoa, tất cả người hầu đều lấy được tiền thưởng, đồng thời lấy được một tấm áo mới, thậm chí tất cả ngựa cùng chó săn đều có thêm bữa ăn.
Mặc dù hấp tấp, hơn nữa còn là kén người ở rể, nhưng toàn bộ hôn lễ nhất định phải long trọng, bởi vì đây là muốn biểu diễn cho gia tộc họ Chúc nhìn.
Tuy rằng Thẩm Lãng là nam chính của cuộc hôn lễ này nhưng giống như hết thảy đều không có quan hệ gì với hắn vậy, hắn cứ ở trong phòng nghỉ cho khách hết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn.
...
Bởi vì trên thiệp mời cũng không nói gì đến tên chú rể, cho nên cuộc hôn lễ này cũng không có quan hệ gì với Điền Hoành.
Ông mặc dù là đầu lĩnh hắc đạo hoành hành một phương, thế nhưng cấp bậc của phủ Bá Tước Huyền Vũ này ông ta còn với không tới, cũng trên cơ bản không có khả năng tham gia hôn lễ.
Đương nhiên, lấy tư cách thủ lĩnh dân quân thành Huyền Vũ, ông ta chắc chắn sẽ đưa đến một phần hạ lễ, thế nhưng phủ Bá Tước có nhận hay không là một chuyện khác.
Điền Hoành cũng không chú ý điểm này, bởi vì người ở sau lưng ông cùng Bá Tước Huyền Vũ không ở một phe cánh.
Kỳ thực, ông ta rất cảm kích Thẩm Lãng, ban đầu nhà họ Từ chỉ sẵn lòng ra một trăm lượng vàng cho mình, nhưng Thẩm Lãng làm ra cái công thức thuốc nhuộm vàng mới sau đó, tất cả chẳng còn như cũ, gã lấy được hơn một ngàn lượng vàng.
Không chỉ có nhà họ Từ bên này cho lượng vàng, nhà họ Lâm của Cẩm Tú Các cũng cho ông năm trăm lượng vàng lấy tư cách tạ ơn.
Bởi vì hai họ Lâm – Từ cùng hợp tác, con trai của Lâm Mặc sau khi thi võ thuật, hay nhậm chức võ cử, đều có vị trí tốt rất nhiều.
Cho nên, Lâm gia cũng phải cảm kích Điền Hoành.
Thẩm Lãng làm ra công thức thuốc nhuộm vàng mới, ích lợi này quá lớn, thế lực ba phương liên hợp giết chết Thẩm Lãng, sau đó cùng nhau làm ăn lớn.
Chuyện sống bẩn kế tiếp, liền thuộc về Điền Hoành!
Chuyện phái Điền Thập Tam ra tay diệt Thẩm Lãng cả nhà xong xuôi, Điền Hoành cũng chẳng mảy may động lòng.
Thẩm Lãng chính là nhân vật kiến hôi tầm thường, không đáng để cho ông lưu tâm.
Để bày tỏ thái độ của mình, sát thủ Hắc Y bang Điền Thập Tam ước chừng mang theo mười mấy người đi tới thôn Phong Diệp, phá nhà Thẩm Lãng xong bèn bao vây.
Điền Thập Tam xem bức tường trát bùn hư hại nặng nề, trong lòng thở dài một tiếng ta thán:
- Nhỏ yếu chính là nguồn gốc tội lỗi!
Tiếp đó, tay gã vung lên nhẹ nhàng, hô lớn:
- Phụng lệnh thành chủ, nhà họ Thẩm giấu ruộng, trốn thuế, lập tức bắt ngay, nếu ai phản kháng, giết chết bất luận tội!
- Động thủ!
Theo tiếng Điền Thập Tam ra lệnh, đám võ sĩ Hắc Y bang mặc quần áo dân quân, rút đao ra người, nhảy vào nhà Thẩm Lãng.
Mặc dù là thế lực xã hội đen, nhưng bọn chúng làm việc vẫn theo đúng trình tự, cũng sẽ không trực tiếp nhảy vào trong nhà đại khai sát giới, mà sẽ dùng danh nghĩa chính thức bắt cả nhà, cho đến lúc này Thẩm Lãng không muốn giao ra công thức thuốc nhuộm tím lẫn cầu vồng cũng không được.
Đương nhiên, dù cho Thẩm Lãng sẵn lòng giao ra hết, cả nhà của hắn cũng khó trốn một kiếp.
Thực ra, đầu lĩnh hắc đạo này có thân phận chính thức, những võ sĩ thuộc hạ của gã đều có thân phận dân quân thành Huyền Vũ, trong tay Điền Thập Tam còn có công văn bắt người, tất cả những chuyện này cũng là hợp pháp.
- Rầm, rầm...
Cổng nhà Thẩm Lãng xuống cấp không thể tả, trực tiếp bay ra ngoài.
Thế nhưng sau khi xung phong vào cửa, nhìn thấy tình hình kia, lại làm cho Điền Thập Tam có chút kinh ngạc.
Không có kinh hoàng, không có kêu thảm thiết.
Phụ thân của Thẩm Lãng nằm ở trên giường, vừa ho khan, cầm trong tay một cái liềm hái.
Mẫu thân của Thẩm Lãng đứng ở trước giường, cầm trong tay một con dao phay, mà Thẩm Lãng đệ đệ chợt ngồi dậy, cầm trong tay một cây gậy vừa mới làm xong.
Ba người cũng không có cầu xin tha thứ, chẳng qua là lạnh lùng nhìn chằm chằm đám võ sĩ Hắc Y bang.
Thẩm Lãng không ở nhà, uy hiếp gì đối với bọn họ cũng không tồn tại, ngược lại càng có vẻ không chút sợ hãi.
Điền Thập Tam thấy thế, không khỏi có chút kinh ngạc, cười hỏi:
- Lão gia tử, ngài định làm gì vậy?
Hắn vừa nói chuyện, vừa rút ra thiết xích (*), hướng đi tới phụ thân Thẩm, nụ cười trên mặt vẫn thân thiết như vậy.
(*) Thiết xích/Điểm Huyệt Xích/thước sắt (tiếng Nhật gọi là Sai/Thoa) là loại vũ khí được truyền đến Lưu Cầu (Ryūkyū Ōkoku) thường là dạng dùi cui nhọn đầu, có tay cầm và hai ngạnh cong. Đây là loại vũ khí được các nha dịch bộ khoái thời Đường Tống ưa chuộng vì dễ mang theo bên mình.
Thẩm Lãng không ở nhà, nhưng Điền Thập Tam cũng không thèm để ý, chỉ cần bắt được người một nhà này, Thẩm Lãng nhất định sẽ xuất hiện, có cánh đi nữa cũng bay không đặng.
Phụ thân của Thẩm Lãng nói:
- Chúng ta đều là kẻ vô dụng, cũng không sao cả.
Điền Thập Tam nói:
- Ngài đây là muốn cầm đao chống lại lệnh bắt đúng không? Điều này tương đương mưu phản, vậy xin lỗi, cháu chỉ có thể động thủ.
Dứt lời, thiết xích của gã sẽ chém vào tay phải phụ thân Thẩm Lãng.
Nếu như đập trúng, cam đoan cánh tay của phụ thân Thẩm Lãng sẽ đứt lìa nát bấy.
Cùng lúc đó, đám võ sĩ dưới tay gã cũng định xông tới đập mẹ và em trai Thẩm Lãng.
Đúng lúc này, Điền Thập Tam đột nhiên cảm giác được tóc gáy phía sau chợt dựng lên, tức khắc chợt quay đầu lại, lại phát hiện một bóng dáng đứng ở bên ngoài nhà Thẩm Lãng.
Một người đàn ông trung niên bình thường, trong tay thậm chí không có cây đao nào, thế nhưng khí tức trên người ông lại làm cho Điền Thập Tam đứng ngồi không yên.
Đây là một cao thủ.
- Phụng lệnh thành chủ, bắt người quịt thuế ruộng, những người không có nhiệm vụ lập tức rời đi. - Điền Thập Tam hô.
Ở ngoài cửa nhà Thẩm Lãng chính là hầu cận Kim Trung phủ Bá Tước. Kỳ thực ông ta đã đến từ lâu, chẳng qua chờ khi Điền Thập Tam phá cửa xông vào ông ta mới cố ý xuất hiện, đây chính là cách làm việc cay độc của ông ta.
Nghe được lời Điền Thập Tam nói xong, Kim Trung nói:
- A, phủ thành chủ làm việc chúng ta không nên đã quấy rầy, thế nhưng chủ nhân nhà ta mời cả nhà Thẩm tiên sinh tham gia hôn lễ, nếu như ta không mời bọn họ đến được thì chủ nhân của ta sẽ không vui, có thể xin ngài nhẹ tay được không.
Vừa nghe lời này, trong lòng Điền Thập Tam cảm giác được không ổn, bởi vì đối phương vô cùng ra vẻ lễ độ, hơn nữa rất bình tĩnh.
Gã đã gặp quá nhiều người, giết cũng rất nhiều, người càng có lai lịch sâu xa càng bình tĩnh, ngược lại kẻ không có bối cảnh lại thích đe dọa phô trương thanh thế.
Điền Thập Tam hỏi dò:
- Xin hỏi tôn giá là?
Nếu như địa vị đối phương thực sự lớn, vậy phải bàn bạc kỹ hơn, nhưng nếu như đối phương không có gì địa vị, cũng không cần trách Điền Thập Tam lòng dạ độc ác, dù sao gã cũng lấy danh nghĩa quan phủ làm việc.
- Kim Trung. - Người đàn ông trung niên kia đáp.
Lời này vừa ra, Điền Thập Tam biến sắc.
Gã từng nghe cái tên này!
Đương nhiên Kim Trung chưa tính là một đại nhân vật, ở phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng không phải là người có bản lĩnh ghê gớm gì. Thế nhưng ở trong tự điển của Điền Hoành, đây là một nhân vật tuyệt đối không thể trêu vào, bởi vì ông ta là người hầu tâm phúc của Bá Tước đại nhân.
Mà thứ càng làm cho người ta trong lòng run sợ chính là chủ nhân phía sau, chính là Bá Tước Huyền Vũ Kim Trác.
Điền Thập Tam cảm giác được hô hấp của mình đều nặng nhọc rất nhiều, phía sau lưng từng đợt mồ hôi lạnh toát ra, thậm chí cọng tóc gáy nào cũng dựng thẳng lên.
Gã miễn cưỡng để cho mình tỉnh táo lại, mở miệng hỏi:
- Quý chủ nhân mời cha mẹ Thẩm Lãng tham gia hôn lễ à?
- Đúng! - Kim Trung thản nhiên đáp.
Điền Thập Tam lập tức nhớ lại gương mặt đẹp trai của Thẩm Lãng, hôm qua từ lúc hừng đông, Thẩm Lãng liền biến mất.
Thật không ngờ đối phương lại có quan hệ với phủ Bá Tước, chuyện này cực kỳ không ổn rồi.
Điền Thập Tam quanh năm tắm máu trên đao lập tức cảm thấy một mùi vị nguy hiểm, bây giờ vẫn chưa xác định quan hệ của Thẩm Lãng cùng phủ Bá Tước đến loại cấp bậc nào?
Chỉ mong không nên quá thân mật, bằng không gã phải gặp phiền phức khủng khiếp.
...
Chú thích của Bánh: Các huynh đệ, lạy xin phiếu đề cử, ta nỗ lực gõ chữ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook