Sư Sĩ Truyền Thuyết
Chương 598: Phòng tuyến Tây Đinh

Nhà họ Cố của Thiên La, đại thế gia danh chấn một phương ngày trước này, bây giờ lại vô cùng nguy cấp. Là hào môn truyền thống của thiên hà Thiên La, thế lực của bọn họ ở thiên hà Thiên La rễ sâu gốc chắc. Nhưng đối mặt Xích vĩ thú hung hãn, tàn nhẫn, bọn họ cũng không thể làm gì. Mấy năm lại đây, dòng họ Cố đã bắt đầu đi xuống dốc. Sự mất tích của Cố Thiếu Trạch không chỉ làm họ Cố mất đi một nhân viên kỹ thuật thiên tài, ngoài ra đối với Cố Tình mà nói, cũng là một đả kích tinh thần trầm trọng.

Nàng chỉ có một em trai thế này.

Tính phức tạp của sự thật không hề dừng ở đây, Cố Thiếu Trạch là người kế thừa pháp định của họ Cố. Sự mất tích của hắn cũng làm cho họ Cố rơi vào hỗn loạn, rất nhiều người lòng ôm ý đồ bất chấp, chấm mút sản nghiệp của họ Cố nhao nhao nhảy ra, mà nhân công tầng lớp thấp càng rơi vào hỗn loạn hơn. Đợi Cố Tình khôi phục lại từ trong bi thương, tập đoàn họ Cố đã gần như ở bên bờ sụp đổ.

Trước giờ, bởi vì Cố Thiếu Trạch không thích quản lý công việc, cho nên người quản lý chân chính của tập đoàn họ Cố chính là người chị Cố Tình của hắn. Cố Tình không chút do dự, ngang nhiên động dụng lực lượng trực hệ nhất của nhà họ Cố. Lực lượng cường đại này người biết cực ít, bọn họ trực thuộc gia chủ cao nhất, sự tồn tại của bọn họ chính là vì ứng phó loại tình huống này.

Nhất thời, nội bộ nhà họ Cố được thanh tẩy lớn, kế tiếp đó Cố Tình lại ban bố một loạt biện pháp vỗ về, nội bộ họ Cố mau chóng ổn định lại. Nhân công tầng lớp thấp của nhà họ Cố cũng lần đầu tiên nhìn thấy sự quả đoán và lạnh lung ẩn tàng dưới sự nhu mỳ của đại tiểu thư nhà họ Cố.

Nhưng loại hỗn loạn này vẫn làm họ Cố nguyên khí bị thương nặng. Cố Tình lập tức cũng chỉ có cắn rang, đón đầu khó khăn mà tiến lên, ai ngờ họ Cố vừa mới khôi phục mấy phần nguyên khí, họa Xích vĩ thú đã bạo phát.

Họa Xích vĩ thú trước hết bạo phát ở thiên hà Tappero, kế tiếp chúng liền dùng trạng thái điên cuồng quét ngang cả thiên hà Tappero. Chỉ có cực ít bộ phận chạy thoát được, hầu hết cư dân thiên hà Tappero đều mất mạng trên tay Xích vĩ thú. Thiên hà Tappero vốn dĩ phồn hoa trong khoảng thời gian cực ngắn liền hóa thành đống đổ nát. Điều này làm cư dân bốn thiên hà khác không ai không run rẩy, sợ hãi. Cố Tình lúc đó liền hiểu rõ, Thiên La đã không còn là vùng đất ở lâu.

Nhưng tốc độ lan của họa Xích vĩ thú vẫn vượt xa ra ngoài ý liệu của nàng. Bọn họ chỉ kịp mang theo một số thiết bị quan trọng của họ Cố, mà mấy vật tư bình thường đó, bọn họ hoàn toàn không kịp mang lên tàu vũ trụ.

Thế lực có thể chạy thoát ra của thiên hà Thiên La không hề nhiều, nhưng bọn họ đã làm được. Họ Cố ở trong thiên hà Thiên La không hề coi là thế lực có lực lượng quân sự mạnh nhất, có vô số thế lực mạnh mẽ hơn bọn họ bỏ thây ở thiên hà Thiên La. Trong này, nhân vật quan trọng nhất chính là Cố Tình.

Cố Tình là một người chỉ huy xuất thần nhập hóa, nếu như không phải nàng ta, hạm đội này đã sớm tiêu tùng rồi.

Trải qua trắc trở dọc đường, mọi người đối với vị đại tiểu thư này đều phục tận đáy lòng. Ai cũng không ngờ được đại tiểu thư bình thường chỉ biết quản lý tập đoàn ở phương diện này lại lợi hại như vậy. Kỳ thật không ai biết, gia chủ đời trước ban đầu chính là muốn bồi dưỡng nàng ta thành một người có thể giúp đỡ em trai vạch ra sách lược. Điều này cũng dẫn tới sở học của nàng phức tạp phi thường.

Tính linh hoạt trong lợi dụng chiến thuật của nàng bù đắp khác biệt to lớn về mặt thực lực cá nhân của hai bên. Chính là do sự chỉ huy xuất sắc của nàng, bọn họ mới có thể chật vật một đường đi tới chỗ này. Nhưng bọn họ cũng đã bỏ ra cái giá khổng lồ, sức chiến đấu của cả hạm đội, bây giờ chỉ còn lại một phần năm lúc xuất phát.

Nhưng chính lúc bọn họ vừa mới tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni, mọi người đều thở phào một hơi, ai cũng cũng không ngờ lại gặp phải Xích vĩ thú ở chỗ này.

Đội quang giáp này rốt cuộc là phe nào? Cố Tình nhìn chằm chằm màn hình có chút xuất thần. Điều làm nàng cảm thấy chấn kinh là sự mạnh mẽ của đội quang giáp này, gần như bất kỳ một cái quang giáp nào trong bọn họ đều có thể coi là át chủ bài. Tới tận trước mắt, bọn họ không xuất hiện thương vong một cái quang giáp nào.

Càng huống chi, số lượng của bọn họ có hơn năm trăm.

Cố Tình chưa từng nghe nói có thế lực nào lại có thực lực cường đại thế này, điều này cũng làm nàng càng thêm tò mò đối với lai lịch của bọn họ.

Tinh thần An Bỉ Lạc Kỳ tập trung cao độ, có lẽ là bị biểu hiện tuyệt vời của người chỉ huy đối phương kích thích, hắn cảm thấy trạng thái hôm nay tốt không ngờ. Trong cả quá trình chiến đấu, chỉ huy của hắn không chê vào đâu được, đủ để xưng là giống như sách giáo khoa. Mấy con Xích vĩ thú này rõ ràng cực kỳ xa lạ với chiến thuật của bọn họ, thoáng cái bị đánh tối tăm mặt mày.

Sau trận khổ chiến mấy ngày trước đã được nghỉ ngơi, đã khôi phục trạng thái, bọn họ lúc này đang ở đỉnh cao nhất của sĩ khí. Nhiều Xích vĩ thú như thế đều bị bọn họ giết thành con đường máu, mấy con tép riu này ở trước mặt bọn họ lại có thể làm ra trò trống gì?

Chiến đấu rất mau liền kết thúc.

Không có một con Xích vĩ thú lọt lưới, lần này Diệp Trùng đã nhận được mấy lần giáo huấn lúc trước. Không gặp phải thì thôi, một khi gặp phải thì không thể để lại nhân chứng sống. Nếu không, vậy thì đợi bị Xích vĩ thú như ong ùa tới nhấn chết chìm đi.

Cố Tình phí hết toàn lực làm mình có thể hơi bình tĩnh lại. Đột nhiên sau lưng xuất hiện một chiến hạm hào hoa dài tới mười lăm km, bất cứ ai cũng sẽ có phản ứng này. Mình lại không biết chút gì. Đã không biết là lần thứ mấy hơi lạnh bốc lên từ trong lòng.

Nàng cẩn thận từng li nhìn chằm chằm thiếu niên lạnh lùng trước mặt, hắn chắc là thuyền trưởng của chiến hạm này.

Diệp Trùng đánh giá Cố Tình một cái, suy đi nghĩ lại rồi mới mở miệng: “Cô là người của họ Cố ở Thiên La?”

Cố Tình ngớ người, chẳng lẽ thiếu niên này và họ Cố có quan hệ gì? Nàng định thần lại, gật đầu: “Đúng vậy, ta là gia chủ hiện giờ của họ Cố, Cố Tình, các hạ là?” Cố Tình đã khôi phục bình tĩnh thong thả tự nhiên, phong phạm của một người gia chủ lộ ra rành rành, nhìn không thấy bất cứ sự bức rứt bất an nào.

Quả nhiên là họ Cố ở Thiên La, hồi ức rất lâu lúc trước giống như đột nhiên kéo tới trước mặt Diệp Trùng. Hình ảnh thiếu niên trắng bệch trong máu tươi đó lập tức sống lại trước mặt hắn.

- Cô biết Cố Thiếu Trạch chứ? Diệp Trùng hoàn hồn lại, hỏi. Cố Thiếu Trạch vẫn luôn là người Diệp Trùng cực kỳ khâm phục, có thể làm ra Thủ Hộ, cái quang giáp mà ngay cả thiên hà Hà Việt cũng chảy nước dãi này, đủ để chứng minh tài hoa tuyệt vời của hắn.

Cố Tình bỗng cứng đờ, sự thong thả, lạnh nhạt trên mặt thoáng cái không cánh mà bay, trong mắt nàng phóng ra ánh sáng không gì sánh được, không kiềm chế được mà muốn nắm lấy tay Diệp Trùng, kích động vô cùng: “Anh, anh biết Thiếu Trạch hiện ở chỗ nào?...” Trong lời nói, đã có vài phần nghẹn ngào.

Diệp Trùng nhẹ nhàng né một cái, né khỏi tay của Cố Tình, nhạt giọng nói: “Cô cần bình tĩnh.”

Cố Tình nghe nói, thân thể như bị điện giật. Nàng cúi đầu, cắn chặt môi. Mấy vệt máu nặng tình yên lặng hiện ra.

Tịch mịch, lát sau, nàng ngẩng đầu lên, trên mặt đã khôi phục bình tĩnh. Người của nhà họ Cố xung quanh không ai không lộ ra vẻ đau khổ, bọn họ đều biết cảm tình giữa chị em Cố Tình và Cố Thiếu Trạch nặng cỡ nào.

Diệp Trùng thấy Cố Tình đã khôi phục bình tĩnh, liền mang trải nghiệm gặp gỡ với Cố Thiếu Trạch kể ra tường tận một lượt. Khi nghe thấy Cố Thiếu Trạch không còn hô hấp, trong mắt Cố Tình lóe lên một nỗi đau khổ nồng đậm. Nhưng lập tức, nỗi đau khổ này liền biến mất từ trong mắt nàng, khôi phục sự bình tĩnh thường ngày.

Chỉ có vào lúc nàng vuốt ve bề mặt trơn bóng của quang giáp Thủ Hộ, nỗi đau khổ trong mắt đó của nàng mới lại lần nữa hiện ra.

Nhuế Băng thở dài nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng thấp giọng an ủi bên cạnh nàng ta. Cố Tình cũng không nhịn thêm được, ôm lấy quang giáp Thủ Hộ bật khóc đau khổ. Người khác thấy vậy, đều rất biết điều lui ra khỏi phòng điều khiển chính.

Đã có sự gia nhập của Cố Tình, Diệp Trùng đối với cục thế của cả năm thiên hà lớn cuối cùng đã có một hiểu biết chính xác.

Chỗ duy nhất vẫn còn an toàn hiện giờ, vậy thì chỉ có thiên hà Thiết Bối Tây Ni. Thiên hà Thiết Bối Tây Ni sở dĩ có thể chống chọi được thế công của Xích vĩ thú, một nguyên nhân rất quan trọng chính là bọn họ đã xây dựng được “phòng tuyến Tây Đinh” khổng lồ.

Chính trong thời kỳ đầu Xích vĩ thú bạo phát, người chấp chính của thiên hà Thiết Bối Tây Ni liền bắt đầu ra sức xây dựng phòng tuyến Tây Đinh.

Một trăm hai mươi ba căn cứ vũ trụ cỡ lớn tạo thành điểm nối quan trọng nhất của phòng tuyến này, nơi này vĩnh viễn bảo trì trạng thái giới bị cao nhất, có đủ dự trữ chiến lược, có thể chi viện lẫn nhau, cũng có thể chiến đấu độc lập. Mà giữa căn cứ và căn cứ, vô số thiết bị bắn laser trôi nổi. Bất cứ kẻ địch có gan dám tiến vào đều sẽ đối mặt đả kích có tính hủy diệt.

So với sự lợi dụng đối với thiết bị bắn laser lần trước của Diệp Trùng, quy mô đối với việc lợi dụng thiết bị bắn laser lần này càng lớn hơn. Phòng tuyến tụ tập toàn bộ sức lực của thiên hà để xây dựng nên này cũng làm thiên hà Thiết Bối Tây Ni kiên cố vô bờ. Tới tận hiện giờ, vẫn chưa có một đội ngũ Xích vĩ thú nào có thể xông qua phòng tuyến này.

Xích vĩ thú không có kỹ thuật bước nhảy không gian, cho nên không cần lo lắng chúng đánh lén. Nghe nói phòng tuyến này vào lúc sắp hoàn thành vừa đúng gặp phải một đội Xích vĩ thú, dưới tình huống không còn cách nào, chỉ có phái quang giáp xuất chiến. Kéo dài ba giờ đồng hồ, hy sinh gần ngàn người, phòng tuyến này mới triệt để hoàn công. Việc đầu tiên sau khi hoàn công của mấy chiến sĩ trong căn cứ, chính là mở hết hỏa lực.

Hơn một ngàn con Xích vĩ thú lập tức bị bắn thành mảnh vụn. Từ đây về sau, phòng tuyến Tây Đinh cũng trở thành phòng tuyến kiên cố nhất, chính là ở dưới sự bảo hộ của nó, cư dân thiên hà Thiết Bối Tây Ni mới có thể sinh sống an toàn.

Nhân khẩu thiên hà Thiết Bối Tây Ni hiện giờ càng lúc càng nhiều, mà phòng tuyến này cũng càng lúc càng lớn. Phòng tuyến Tây Đinh hiện nay, đã là trong ba tầng, ngoài ba tầng, mà số lượng căn cứ cũng từ một trăm hai mươi ba cái lúc đầu mở rộng thành ba trăm sau mươi cái, Xích vĩ thú muốn chính diện công phá phòng tuyến, gần như không thể nào.

Sau khi biết được tin tức Thiết Bối Tây Ni an toàn vô sự, Nhuế Băng triệt để thở phào.

Cố Tình hy vọng có thể kiếm được sự bảo hộ của tàu Darknes, Diệp Trùng đắn đo hồi lâu liền đồng ý. Kỳ thật hắn hiện giờ hoàn toàn không cần phải tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni, đã có một phòng tuyến thế này, ít nhất trong thời gian ngắn, Diệp Trùng không hề lo lắng Xích vĩ thú có thể tấn công vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni.

Hắn hiện giờ cần dùng tốc độ nhanh nhất trở về thiên hà Hà Việt, tụ họp với Tang tộc, sau đó đánh thông con đường tới Hôi cốc, tiếp đó tụ họp với Mục Thương. Nhưng đắn đo tới việc tàu Darkness cũng cần bổ sung, Diệp Trùng cuối cùng quyết định tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni một chuyến.

Cố Tình rất nhanh liền vì sự anh minh của mình mà chúc mừng. Dọc đường lại gặp phải mấy đám Xích vĩ thú, nhưng hoàn toàn không cần bọn họ ra tay, mấy sư sĩ đó rất thoải mái liền giải quyết xong.

Thực lực mấy sư sĩ này quá mạnh! Chính lực lượng tinh nhuệ nhất trong nhà so với bọn họ cũng còn thua xa, với lại quang giáp của bọn họ… Là gia chủ của nhà họ Cố có năng lực sản xuất quang giáp kha khá, Cố Tình tự nhiên biết ý nghĩa và sức mạnh mà mấy quang giáp này hàm chứa. Ngoài ra, bọn họ làm sao làm con tàu vũ trụ lớn như vậy thoát được hệ thống quét hình?

Đám người này rốt cuộc là làm gì?

Mà điều làm nàng vui mừng không ngờ là, đối phương lại đồng ý thay nàng huấn luyện sư sĩ nhà họ Cố.

Mấy ngày lại đây, hiệu quả rõ rệt, tuy Cố Tình không phải nhân viên chiến đấu, nhưng nàng vẫn có thể nhìn ra tướng mạo, tinh thần của mấy sư sĩ này của mình so với lúc trước đã như là hai người.

Cố Tình hiện giờ hận không thể càng kéo dài thời gian con đường này thêm một chút, như vậy, sự trưởng thành của mấy sư sĩ này sẽ càng nhiều hơn. Ở thời đại này, có gì có thể so với việc có một lực lượng võ trang đủ mạnh mẽ càng làm người ta an lòng hơn chứ?

- Đây chính là phòng tuyến Tây Đinh.

Cố Tình giới thiệu nói, mấy ngày này nàng ở trên tàu Darkness cũng cẩn thận từng li. Tuy là chủ một nhà, nhưng nàng vẫn chưa ngốc tới mức bày ra cái dáng vẻ gia chủ nhà họ Cố gì đó trước mặt Diệp Trùng. Nhưng phàm là Diệp Trùng, Nhuế Băng hỏi nàng cái gì, nàng đều nói ra không chút che giấu. Mà đối với mọi thứ trên tàu, nàng cũng chưa từng chủ động nghe ngóng, nhưng dù cho là vậy, nàng vẫn có được kết luận làm nàng chấn kinh từ trong rất nhiều manh mối, dấu vết.

Đây là một đội quân cường đại vô cùng. Bọn họ có khoa học kỹ thuật cường đại, có sư sĩ cường đại, có kỹ luật nghiêm khắc, còn có quan chỉ huy cực kỳ ưu tú.

Giao tình giữa An Bỉ Lạc Kỳ và Cố Tình là nhiều nhất, nhưng phần lớn thứ hai người thảo luận là một số vấn đề có tính chiến thuật. Năng lực học tập mạnh mẽ và kinh nghiệm thực chiến phong phú, sức tưởng tượng không hạn chế kiểu cách, lại cộng thêm tác phong nghiêm cẩn, thiết thực của An Bỉ Lạc Kỳ, mọi thứ này đều đủ làm hắn trở thành người chỉ huy ưu tú nhất. Một đội quân thế này, nếu như không thể xưng là cường đại, nàng quả thật nghĩ không ra còn có đội quân nào có thể xưng là cường đại.

Nhưng Cố Tình không bị mấy biểu tượng này mê hoặc, nàng nhạy cảm nắm bắt được, thiếu niên lạnh lùng này mới là lãnh tụ chân chính trên chiến hạm này. Trên sự thật, quan hệ giữa Cố Tình và Nhuế Băng tốt phi thường, nhưng bọn họ cũng rất ít nhắc tới Diệp Trùng. Nhưng mỗi lần bọn họ nhắc tới Diệp Trùng, ánh mắt sùng bái của thuyền viên xung quanh đều bị nàng nắm bắt được rõ ràng.

Đây là một thiếu niên giống như câu đố.

Thiết bị bắn laser trôi nổi dày đặc liên miên không thấy tận cùng, mà căn cứ hùng vĩ lại ẩn ước thấy được.

Thông qua bước nhảy không gian có thể trực tiếp tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni, mà không cần thông qua phòng tuyến Tây Đinh. Điều này mang lại cho tất cả con người một con đường bỏ chạy, nhưng vì đề phòng hải tặc, bọn họ vẫn đồn trú ở phụ cận điểm bước nhảy không gian lượng lớn nhân viên chiến đấu.

- Ủa, đến một gã to đùng. Nhân viên công tác phụ trách giám thị huýt sáo một cái: “Hiện giờ rất khó nhìn thấy tàu vũ trụ hào hoa.”

Liếc nhìn con tàu khổng lồ dài tới mười lăm km trên màn hình, một nhân viên công tác khác mặt không cảm xúc nói: “Ừ, nhưng phỏng chừng quân bộ lần này sắp cao hứng rồi, bọn họ vẫn luôn thích thứ to đùng.”

- Còn phải nói, thứ to thế này, cải tạo thành chiến hạm, nhất định cực kỳ không tệ.

Diệp Trùng vì không gây chú ý, đặc biệt ra lệnh xóa đi lớp sơn nấm chất keo trên thân tàu.

Cuối cùng đã tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni, nhìn thấy tòa nhà cao tầng quen thuộc, nhìn thấy quang giáp bay qua bay lại khắp nơi trên không, mọi người của nhà họ Cố đều kiềm được mà nước mắt lưng tròng, như đã trải qua mấy đời.

So với bọn họ, thuyền viên trên tàu Darkness lại thoải mái hơn nhiều, bọn họ nhiều sự tò mò hơn.

Hạm đội khổng lồ thế này tiến vào, muốn không làm người ta chú ý cũng khó.

Rất mau, liền có một đám quang giáp tới gần bên này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương