Sự Nhu Tình Trong Anh!
-
14: Dịu Dàng Từ Anh
Lúc xuống xe, Tống Dương Phàm mặc kệ cô phản đối vẫn khăng khăng bế cô vào trong, quả nhiên thu hút được rất nhiều ánh mắt của mọi người xung quanh, bác sĩ, hộ lý hoặc cả bệnh nhận đều đăm đăm hướng ánh mắt về phía bọn họ.
Doãn Hạ, xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống, nhưng người đàn ông đang bế cô xem ra nhất cử nhất động đều thư thái ung dung, một chút xấu hổ cũng không có.
"Sắp xếp cho cô ấy một bác sĩ tốt!"
Anh hạ giọng căn dặn, mọi người liền bắt đầu luống cuống chuẩn bị, anh đem cô đến phòng riêng biệc mới chịu đặt cô trên giường.
Lúc bác sĩ tiến vào là một người phụ nữ trung niên, gương mặt luôn mang theo hoà khí, kiểm tra tỷ mỹ một lúc mới lên tiếng.
"Không sao? Chỉ là bong gân nhẹ, bôi thuốc chú ý hạn chế đi lại vài hôm sẽ sớm hồi phục!"
Doãn Hạ, trước sau vẫn nở nụ cười lễ độ.
"Vâng, cảm ơn!"
Bà liếc mắt về phía Tống Dương Phàm một chút, sau đó nhìn qua cô liền cười.
"Bà Tống, không cần khắch sáo...nếu không có việc gì, tôi xin được phép rời đi!"
Tống Dương Phàm, liền gật đầu.
"Ừ, bà cứ làm việc của bà!"
Lúc vị bác sĩ rời đi căn phòng chỉ còn lại cô và anh, Tống Dương Phàm mới ngồi xuống bên cạnh mắt đối mắt cùng cô, sự nhu tình khác thường trong đối mắt anh khiến tim cô đập mạnh liên hồi.
Đột nhiên khoé miệng anh hơi cong.
"Em đuổi việc Lệ Dung sao?"
Câu hỏi của anh đến bây giờ mới hỏi cô, Doãn Hạ cũng không vòng vo liền nói thẳng vấn đề.
"Đúng vậy, anh đau lòng sao?"
Khoé miệng anh giương cao có chút tự đắc, tay vuốt nhẹ những lọn tóc trên má của cô.
"Không phải là em đang ghen đấy chứ?"
Doãn Hạ, hai mắt điềm tĩnh liền nghiên đầu tránh né.
"Anh hiểu cách làm việc của em trước giờ là như thế nào mà, em sẽ không vì chuyện tư mà làm ảnh hưởng đến công việc! Nhưng em quả thực không thích khi cô ta ở trước mặt em, luôn miệng dùng anh ra để giễu võ giương quai biện hộ trước mặt em!"
Tống Dương Phàm, dường như rất hài lòng trước phản ứng hiện tại của cô, anh cười càng sảng khoái.
Đây đúng là thái độ nên có của một người vợ, anh từ lâu đã muốn thấy ở cô.
"Cô ta dùng có lấy anh ra để doạ em...anh cảm thấy em một chút cũng không thấy sợ! Doãn Hạ, anh và cô ta thực sự chưa từng đi quá giới hạn, chẳng qua chỉ muốn xem phản ứng của em lúc ghen sẽ như thế nào mà thôi."
Doãn Hạ, mặc dù rất tin tưởng ở lời nói của anh, và bản tính của anh trước giờ cũng không phải kiểu trăng hoa.
Nhưng thái độ kênh kiệu của Lệ Dung, ở trước mặt cô rất tự đắc giống như tình nhân được anh sủng hạnh vậy.
"Em thấy thái độ của cô ta giống như đã trở thành người phụ nữ của anh vậy!"
Anh cười cười, ánh mắt lơ đãng nhớ lại buổi tối hôm đó, mới từ tốn kể với cô...
"Người ngủ với cô ta là Viễn Mặc...cậu ta chuốc say bí tỷ Lệ Dung cho nên cô ta cứ tưởng đó là anh!"
Doãn Hạ, hai mài xinh đẹp liền cau có.
Viễn Mặc, Viễn thiếu gia của tập đoàn Viễn Thiện anh ta xưa nay đời tư phức tạp, chuyện tình ái càng phức tạp hơn, hai người họ mặc dù chơi thân với nhau nhưng tính cách thực sự rất khác biệc.
***
Thời gian chậm rãi cứ trôi qua, thoát chốc đã kết thúc thêm một tuần với lịch trình dày đặt công việc.
Cô vẫn bận rộn với chính dự án của mình, thật ra lúc đầu anh phản đối việc cô tự mình mở chính nhánh, nhưng sau khi cùng anh thương lượng giải bày nỗi lòng của chính mình, anh mới cảm thông chấp thuận cho cô.
cha, mẹ, anh luôn nghĩ cô chính là dựa vào anh mới có được vị trí nhưng ngày hôm nay, thì cô lại phải càng chứng minh cho họ thấy sự nâng đỡ nếu không có thực lực kiến thức hữu dụng, thì suy cho cùng kết quả thu lại vẫn bằng không.
Doãn Hạ, đã dồn bao nhiêu tâm huyết cho dự án lần này, nhưng cô càng thận trọng trong việc tìm nhà đầu tư cùng hợp tác, tránh sự việc gặp phải loại người như giám đốc Lý vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook