Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì
-
Chương 46: Chương 46
Từng lời hát vang lên như tiếng lòng của MV gửi gắm đến người bé nhỏ của anh. NT ngơ ngẩn lắng nghe. Mười ngón tay lướt êm như tơ, điêu luyện trên từng phím đàn, tạo ra âm thanh thánh thót, dạt dào, mang theo trái tim và tình cảm của người đánh. Cô im lặng ngắm nhìn khuôn mặt MV trong nắng mới. Những đường nét gợi cảm, góc cạnh đầy nam tính: chiếc mũi cao, thẳng nằm cân đối chính giữa, bên dưới là đôi môi hơi mỏng đang thoát ra những lời ca ý nghĩa bằng giong hát trầm ấm, dịu dàng. Vầng trán cao, rộng chứng tỏ sự thông minh và bản lĩnh. Đôi mắt to, sắc bén dào dạt cảm xúc. Có người đã nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, vì vậy giờ phút này chỉ cần nhìn vào mắt MV là NT cảm thấy trái tim mình rộn ràng, xao xuyến bởi cô nhìn thấy tình yêu chân thành và sâu đậm trong đó. Mái tóc ngắn, đen nhánh phản chiếu ánh sáng càng tôn thêm vẻ tuấn tú của anh. Ngay lúc này, MV chính là một chàng hoàng tử trong chuyện cổ tích vừa bước ra. Những tia nắng nhảy nhót trên khuôn mặt rạng ngời của anh, chiếu rõ từng sợi lông tơ óng ả khiến NT hình dung anh với Edward trong “chạng vạng” và nhìn lại bản thân mình cũng có vẻ giống Bella về những thương tích trên người…còn vẻ đẹp thì cô không có đủ tự tin đến vậy. NT mỉm cười khi nghĩ đến điều đó. Dường như không gian nơi đây là thiên đường của riêng hai người, không ai có thể chạm đến.
******
Những nốt nhạc cuối cùng vang lên trong không gian yên tĩnh. MV kết thúc bài hát, để tay mình lên mặt đàn nhìn NT chăm chú. NT cũng nhìn lại anh như vậy. Hai người yên lặng nhìn nhau đến cả phút để lắng đọng mọi cảm xúc và dần dần dâng lên những ngọn sóng tình mạnh mẽ nhất trong sâu thẳm trái tim. Dường như lưu luyến, không muốn vuột mất phút giây tuyệt đẹp này.
Mãi sau MV mới nhẹ nhàng bước đến trước mặt NT, khom người ngối xuống, một đầu gối chạm nhẹ xuống đất, đối diện với ánh mắt xúc động của cô. Đưa tay lên ôm chọn hai má phấn hồng gần ngay trước mặt, anh cười dịu dàng hỏi:
- Anh chuẩn bị tất cả đấy, em có thích không?
NT nhìn sâu vào MV với ánh mắt khó tin, khàn giọng hỏi:
- Anh biết chơi piano sao?
- Ừm, hồi nhỏ có được học. Em thấy anh chơi được không? – MV gật đầu, âu yếm hỏi.
- Được….Anh hát cũng ….rất hay. – NT ngại ngùng khen ngợi, mặt hơi đỏ lên.
Lần đầu tiên được người con gái mình yêu khen ngợi, MV rất vui, cường rạng rỡ với NT khiến cô có cảm giác lóa mắt, tim đập thình thịch, vội vàng quay đi để bảo vệ trái tim nhỏ bé, yếu ớt của mình. Càng nghĩ cô càng thấy anh giống Edward, không kịp ngăn lại, NT đã thốt lên:
- Trông anh rất giống Edward.
Nói xong biết mình lỡ lời đã quá muộn, NT ngượng ngùng cúi gằm mặt xuống như con đà điểu, muốn vùi đầu mình bụng luôn.
Nhìn vẻ mặt e thẹn của người yêu, MV đưa tay nâng chiếc cằm thon gọn của NT lên khiến cô đối diện với anh, cười tươi đáp:
- Vậy em chính là Bella.
- Tôi chỉ là Bella với những vết thương này thôi…Còn vẻ đẹp thì…thua xa. – NT nhăn mặt nhìn cánh tay và chân đang bị bó bột cứng nhắc của mình.
Câu nói đùa của cô không làm MV cười mà anh kiên định lắc đầu, nghiêm túc nói:
- Không, em còn đẹp hơn cô ấy nhiều…. bởi em còn có thêm sự thông minh và tinh tế.
Nghe vậy NT chỉ cười, không cãi lại anh. Cô biết anh đánh giá theo cảm tính, không phải có câu người yêu trong mắt mình là Tây Thi đó sao?
NT đảo mắt nhìn xung quanh một lượt, sau đó quay trở về trên mặt MV, ngây thơ hỏi:
- Tại sao anh làm những thứ này? Hôm nay là ngày gì đặc biệt sao?
- Hôm nay là lễ tình nhân. Em chưa bao giờ đón ngày này sao?- MV thích thú hỏi.
Nhìn vẻ mặt mong chờ của anh, rất muốn nói dối nhưng cuối cùng NT chỉ có thể ngại ngùng lắc đầu., để cho sự vui mừng và đắc ý dâng lên trong mắt MV. Đúng là cô chưa bao giờ quan tâm đến những ngày này. Đây là lần đầu tiên cô được trải qua một lễ tình nhân lãng mạn và có ý nghĩa như vậy. Trước đây cô đã từng yêu ai đâu mà quan tâm đến lễ tình nhân? Những người thích cô có tặng quà nhưng cô chưa bao giờ nhận. Có lẽ đây là món quà đặc biệt và tuyệt vời nhất mà NT từng được tặng, vì vậy cô thực sự xúc động và không nói nên lời những cảm xúc đang tuôn chảy trong người.
- Anh cũng vậy. Đây là lần lần đầu tiên anh đón lễ tình nhân.
MV cười nheo mắt đáp sau một hồi ngỡ ngàng. Thì ra cô cũng giống anh, chưa bao giờ để ý đến ngày lễ này. Vậy đây là lễ tình nhân đầu tiên của hai người, đồng thời mỗi người cũng là người đầu tiên đón lễ tình nhân cùng người kia. Nghĩ vậy MV vui vẻ đến nỗi muốn hét lên và bế NT quay vài vòng. Miệng anh ngoác ra không khép vào nổi. Đây sẽ là lễ tình nhân đáng nhớ nhất trong lòng hai người, là kỉ niệm đẹp đầu tiên MV tạo ra giữa họ… Và nhất định còn nhiều điều tuyệt vời nữa anh sẽ làm cho cô, cho hai người để che lấp đi những điều buồn bã và hối tiếc trước kia. Nhất định những điều này sẽ được anh trân trọng và khắc ghi mãi mãi. MV sung sướng nhìn vẻ mặt hạnh phúc và cảm động của NT. Sau đó anh cười bí ẩn nói với cô:
- Anh vẫn còn một bất ngờ nữa cho em.
Nói xong MV đưa tay lên búng tách một tiếng, bỗng dưng gần như người trong cả bệnh viện đều đồng loạt xuất hiện. Mọi người nhìn NT cười ngưỡng mộ và chúc phúc. Sau đó đứng thành vòng tròn vây quanh hai người, rồi vòng tròn tách ra nhường chỗ cho hai thiên thần nhỏ bé bước vào. Bé trai mặc vest màu xám, thắt nơ đỏ ở cổ, đang nhìn NT cười tươi rói, trên tay bé là bó hoa hồng đỏ thắm. Bé đang nắm tay bé gái sóng vai nhau bước đi. Bé gái mặc một bộ váy nhiều tầng màu hồng xinh xắn, tóc buộc hai bên với chiếc nơ đỏ dễ thương. Trên tay bé đang cầm một chiếc hộp nhỏ nhắn.
NT xúc động muốn khóc và mở to mắt nhìn hai đứa bé trước mặt.
Bước đến cạnh hai người, bé trai cúi chào NT rất lịch sự kiểu phương Tây còn bé gái xòe váy nhún một cái làm dáng, sau đó chìa tay đưa cho MV đồ. Anh cười tươi xoa đầu hai bé rồi cầm lấy hoa và chiếc hộp.
Lúc này anh quay sang nhìn NT chăm chú với ánh mắt cháy bỏng yêu thương, sau đó hai tay đưa bó hoa ra trước mặt cô, chân thành nói:
- Đây là 99 bông hồng đỏ chứng minh cho tình yêu của anh đối với em không bao giờ phai nhạt…. Anh yêu em, mãi mãi chỉ yêu mình em. – MV tỏ tình với NT một cách chân thành và nghiêm túc nhất. Dường như đây là những từ thiêng liêng nhất và đáng quý nhất được anh thốt ra bằng chính tiếng nói của trái tim mình.
Tay MV vẫn thẳng thắn giơ ra phía trước kiên nhẫn chờ đợi NT chấp nhận. Anh nhìn cô với ánh mắt say đắm và nụ cười nhẹ trên môi, không mang theo bất cứ áp lực hay sự thúc ép nào.
Mãi sau NT cũng run run đưa tay ra đón nhận trước ánh mắt vui sướng của MV. Cô xúc động ôm bó hoa vào lòng như ôm cả trái tim anh, cảnh vật xung quanh nhòe đi vì hơi nước trong mắt.
Tiếp đó MV nhẹ nhàng mở chiếc hộp trên tay ra. Hai sợi dây chuyền với hai nửa trái tim vừa khít hiện ra trước mắt NT, những hạt kim cương nhỏ li ti trên mặt trái tim lóng lánh tỏa sáng trong ánh nắng. Anh trân trọng cầm chúng lên nhìn cô, dịu dàng nói:
- Đây là sợi dây chuyền do chính anh tự tay thiết kế và nhờ người làm. Anh muốn nó là thứ có thể trói chặt chúng ta bên nhau mãi mãi.
Nói xong MV lấy ra một nửa trái tim, nâng niu, đeo lên cổ NT và đeo nửa còn lại lên cổ mình.
Bao cảm xúc trong tim không thể biểu hiện thành lời, NT xúc động đưa tay nhẹ nhàng sờ lên thứ lành lạnh trên cổ, nhìn anh sâu sắc nhưng vẫn không mở miệng.
Đúng lúc này AD nhanh nhẹn, cười toe toét lấy tay kéo sợi dây chuyền trên cổ bé ra cho mẹ nhìn rõ, khoe:
- Con cũng có một sợi hình mũi tên. Bố nói đây chính là mũi tên tình yêu xuyên qua trái tim của hai người, gắn kết nó lại với nhau. Và con chính là thần tình yêu bé nhỏ của bố mẹ, có phải không ạ? – Bé nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ khiến hai bím tóc xinh xinh lệch sang một bên nhìn mẹ như muốn chứng nhận.
NT không nói gì chỉ cúi xuống nhìn bó hoa trên tay mình, như ngầm đồng ý.
MV thấy cô không phản đối lại ngại ngùng như vậy liền vui vẻ thơm vào má con, gật đầu đáp:
- Đúng vậy.
- Bố thơm con rồi cũng phải thơm mẹ chứ? Bố đã nói là yêu con và mẹ như nhau mà.
AD đảo mắt tinh nghịch, láu lỉnh yêu cầu làm cho NT càng ngượng ngùng, cúi thấp hơn, đồng thời tim đập thình thịch, có chút chờ mong. Cô không cảm thấy một chút bài xích hay miễn cưỡng nào với ý tưởng đó.
MV nghe vậy cũng hồi hộp, tay run nhẹ nâng cằm cô lên rồi nhẹ nhàng ấn môi mình lên vầng trán phẳng mịn của cô với tất cả yêu thương và quý trọng.
NT có thể đếm rõ từng nhịp tim đập rộn ràng, làn da nơi trán như cháy bỏng khi cảm nhận được đôi môi mềm mại và mạnh mẽ của anh. Giờ phút này trông cô chẳng khác nào một cô bé mới lớn với bao cảm giác bâng khuâng, xao xuyến của lần đầu tiên được tỏ tình.
Nụ hôn của MV rất nhẹ nhàng, đằm thắm, chỉ vài giây sau đó rời đi.
Vừa ngước mắt lên NT đã nghe tiếng bé Hoàng vui sướng reo lên:
- Không được. Cậu hôn rồi bây giờ phải đến lượt cô chứ? Như vậy mới đúng.
Nói xong hai bé vỗ tay cổ vũ, mọi người bên cạnh cũng đồng loạt hô vang hưởng ứng. MV âu yếm nhìn NT chờ đợi và mong chờ. Thấy vậy NT sau vài phút đắn đo và ngại ngùng cũng ngước lên chạm nhẹ vào trán anh rồi nhanh chóng quay đi ngay. Mặt cô lúc này đỏ hơn cả trái cà chua. Còn MV thì nghệt mặt, ánh mắt ngơ ngác mê đắm, chưa thoát khỏi cảm giác lâng lâng, vui sướng đến tâm hồn như bay lên. Khi làn môi đỏ thắm, căng mọng của cô chạm vào da anh, MV có thể cảm nhận rõ cả độ ấm và hơi ẩm của nó, đồng thời anh biết cô không chỉ hôn vào trán mình mà là hôn lên chính trái tim trong lồng ngực anh, khiến nó nhảy nhót điên cuồng. Chỉ là một nụ hôn phớt qua như cọng lông chim chạm nhẹ đã làm MV hạnh phúc hơn cả việc nắm giữ trong tay tất cả tài sản của mình bởi đây là lần đầu tiên NT hôn anh, đặc biệt trước mặt bao nhiêu nhân chứng sống. Điều đó chứng tỏ cô phần nào bắt đầu đón nhận tình yêu của anh, mặc dù có thể cô còn chưa đáp lại…. Không sao, đó là một bước lớn đối với MV. Anh cười tươi ngắm đôi má đỏ bừng như hai quả táo chín của cô vì e thẹn.
Mọi người thấy vậy đều vui vẻ vỗ tay chúc mừng cho đôi tình nhân. Cô Xuân la lên:
- Lãng mạn quá. Tôi mà được ai tỏ tình như vậy thì chết cũng mãn nguyện.
- Đúng là lãng mạn hơn cả phim HQ. – Quyên cười đồng ý.
Những cô gái xung quanh không nói gì, chỉ vỗ tay nhìn NT với ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị khi chứng kiến cảnh đó. Khung cảnh lãng mạn, thấm đượm hạnh phúc còn đọng lại mãi trong mắt từng người với những tia nắng đang nhảy nhót trên mặt đất theo vũ điệu của tình yêu.
Ở không gian khác, những đôi trai gái cũng đang hạnh phúc đón lễ tình nhân bên nhau. Trong khi đó có một cô gái ngồi cô đơn, uống rượu một mình trong một quán bar nhỏ. Nét buồn phiền hiện rõ trên hàng lông mày lá liễu của cô. Cô gái đang ngồi trước quầy bar, trên tay là ly cocktail đủ màu sắc, ánh mắt hờ hững, vô cảm lướt nhìn những đôi trai gái ngồi trên ghế sôpha tán tỉnh nhau hay những kẻ đang khoe mình trên sàn nhảy. Không khí lộn xộn, thế giới xô bồ ở đây dường như không liên quan đến cô. Thấy bông hoa xinh đẹp hiện diện trước mặt, lũ sâu bọ, rắn rếp bắt đầu mon men đến gần.
Khoác trên mình chiếc áo sơ mi kẻ sọc đỏ đen và chiếc quần bò màu xanh, chân đi đôi giày thể thao trắng, Tuyết Nhi trông giản dị và năng động như một cô sinh viên chính hiệu. Trái ngược với phong cách đó là vẻ mặt chế giễu, nụ cười khẩy trên môi liếc mắt nhìn lũ ruồi bọ đang lâm le tiếp cận. Một tên đàn ông mặc vest vẻ lịch lãm, ưa nhìn nhưng ánh mắt tục tĩu và vẻ mặt dâm tà với hàng râu vểnh ngược đã tố cáo bản chất thật của hắn ta. Tiến đến ngồi vào chiếc ghế bên cạnh, tên đàn ông mặc vest ra vẻ đại gia, không nhìn đến TN, sai anh phục vụ lấy cho hắn một ly whisky. Nào ngờ sự lạnh lùng của hắn không lạnh bằng vẻ mặt thờ ơ, coi hắn như không khí của TN. Cô vẫn bình tĩnh, nhàn nhạt đưa chiếc ly trên tay lên uống một ngụm, không mảy may liếc nhìn hắn một lần.
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy TN lên tiếng, xem ra kế hoạch giả lạnh lùng của hắn không quyến rũ được cô gái này. Tên đàn ông tức giận nhưng lại ra vẻ lịch sự, cười bắt chuyện với cô:
- Chào em, nhìn em anh thấy rất giống một người bạn cũ của mình. Chúng ta làm quen nhé. Anh là Thanh Bình, còn em?
Nghe tên tự giới thiệu mình là Thanh Bình hỏi, TN không trả lời, đưa mắt khinh thường nhìn khắp người hắn một lượt, sau đó mới nhếch mép đáp:
- Anh không có chiêu nào mới hơn để tán tỉnh con gái à? Thanh Bình? Cái tên rất hợp với anh.
Nói xong TN đưa mắt nhìn toàn bộ quán bar, giọng mang đầy sự chế giễu.
Tên đàn ông nghe xong đỏ bừng mặt, mím môi một cái rồi lại nở nụ cười tươi nói tiếp:
- Ừm, đây là mở màn….Còn nếu muốn biết anh có gì thú vị thì chúng ta cần phải tìm hiểu nhau. – Tên đó nhướng mày tỏ vẻ bí ẩn và thách thức. Nhưng rất tiếc chẳng thu được hiệu quả nào, TN mặt vẫn không đổi sắc, cười khẩy đáp:
- Rất tiếc tôi không có thời gian làm chuyện nhạt nhẽo này.
- Vậy em cho anh biết tên và địa chỉ của em. Anh sẽ liên lạc với em sau, được chứ? – Tên đó vội vàng đề nghị, tưởng rằng cá đã mắc câu, mừng thầm trong lòng. Hắn ta là tay lão luyện trong việc tán tỉnh con gái đã lâu, cô gái này cũng chỉ như những người khác mà thôi.
Nhìn thấy rõ sự đắc ý và tự kiêu trên mặt tên đối diện, TN liền đoán được trong lòng hắn đang nghĩ gì. Cô thở dài tỏ vẻ tiếc nuối nói:
- Tôi tưởng anh muốn có tình một đêm với tôi? Mà chuyện đó thì không cần đến những vấn đề phức tạp như vậy. Xem ra tôi hiểu nhầm ý anh rồi.
Dứt lời cô ra vẻ muốn đứng lên. Đúng như dự đoán, TN vừa định nhổm người dậy tên đó đã tóm lấy tay cô kéo lại ngay lập tức, hiện rõ bản chất, cười nham nhở:
- Đúng vậy. Thì ra em cũng có ý giống anh. Vậy mà không nói rõ từ đầu, làm anh tốn thời gian. – Vừa nói, hắn vừa định đưa bàn tay bẩn thỉu đặt lên chiếc eo nhỏ gọn của TN. Trong đầu nghĩ, thì ra đây là một con mồi đã giơ tay chịu trói từ lâu. Cảm giác chinh phục quá dễ dàng khiến hắn không còn nhiều hứng thú, nhưng nhìn đến khuôn mặt xinh đẹp và dáng người mỹ miều của cô hắn cũng vui vẻ đồng ý. Có mấy khi được trải qua một đêm khoan khoái với người đẹp? Xem ra đêm nay rất đáng mong chờ.
Nghe hắn nói vậy TN không gật đầu cũng không lắc đầu, vẫn thản nhiên uống thứ chất lỏng trong chiếc ly thủy tinh, cố tỏ vẻ không quan tâm bàn tay đang để trên người mình, mặc dù trong lòng cảm thấy rất buồn nôn và ghê tởm.
Thức ăn thơm ngon đã dâng đến tận miệng, tên đàn ông không thể chờ đợi, nhìn vẻ mặt dửng dưng của TN, nôn nóng nói:
- Chúng ta tìm nơi nào đó nhé. Có câu một khắc đêm xuân đáng giá ngàn vàng. Chắc chắn đêm nay sẽ là ký ức đáng nhớ nhất của anh.
Nói xong hắn đứng dậy, rút tiền trả cho hai người rồi vội vàng kéo tay TN đi.
Lúc này cô mới lững thững đứng dậy, cười lả lơi với hắn:
- Đúng vậy, hôm nay nhất định sẽ là kỉ niệm “khó quên nhất” trong suốt cuộc đời còn lại của anh. – TN nhấn mạnh, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng sau đó nhanh chóng biến mất. Đôi mắt lại trong veo, ngây thơ như vừa rồi, cô cười quyến rũ với hắn nói tiếp – Anh đã nói thời gian đáng giá như vậy…. Chi bằng chúng ta đến hành lang tối tối kia sẽ nhanh hơn.
Dứt lời liền kéo tay hắn bước đến đó. Tên đàn ông hai mắt sáng hơn đèn ô tô, vẻ mặt thèm khát, ánh mắt như xuyên thủng quần áo trên người TN, hận không thể xé toác nó ra ngay lập tức. Vội vàng bước theo cô như một con chó hèn mọn đang vẫy đuôi với chủ, làm gì còn tâm trí phát hiện tia sát khí trong mắt TN.
***
Trong hành lang tối lờ mờ, vắng lặng không một bóng người, đồng thời tiếng nhạc uỳnh uỵch ngoài kia hoàn toàn che lấp mọi âm thanh khác, do vậy trong này dù có xảy ra chuyện gì động trời cũng không ai phát hiện. Nơi này bỗng dưng trở nên kín đáo và lý tưởng để làm những việc mờ ám. Tên đàn ông nhếch mày sung sướng khi nghĩ đến điều đó. Ngước mắt nhìn cô gái yêu kiều trước mặt, hắn cười vô lại, vươn tay ra định ép cô đến bờ tường để thực hiện ý đồ đen tối. Nào ngờ bàn tay hắn vừa chạm đến vai cô liền bị bàn tay khác nắm chặt, nhanh như chớp quặp lại sau lưng với một lực mạnh khủng khiếp. Tên đàn ông đau đớn co rúm mặt lại hét lên nhưng không thể to hơn tiếng nhạc ngoài kia, vì vậy có kêu bỏng cổ cũng không ai đến. Chính xác bị những ý tưởng “thiên tài” vừa rồi của mình phản bội.
Sau phút hoảng hốt, tên đó mới nhận ra người đánh mình là ai. Mắt hắn trợn ngược lên vì bất ngờ và không tin nổi, sau đó hai mắt chuyển sang đỏ ngầu, hừng hực lửa như uống phải thuốc nổ, định xông về phía cô gái bé nhỏ. Dáng vẻ như muốn bẻ gãy từng đốt xương trên người cô, miệng văng tục:
- Con đàn bà chết tiệt, mày dám đánh ông à. Được rồi, hôm nay ông sẽ chà đạp mày đến chết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook