Sứ Giả Địa Ngục
-
Chương 52: Sakura và Leo
- Sensei...
Natsu lúc này hướng về phía của Lucy dù không thể thấy cô giáo của mình do cây quá lớn và quá dày. Rõ ràng những người phía sau đã cảm nhận được điều gì đó rồi, có gì đó rất khác lạ ở đây.
Đúng như dự cảm của họ, Jun đột nhiên bị tấn công mà không rõ là thứ gì cả. Ba mũi tên bốc lửa xanh dương lao thẳng về phía hậu tuyến này mà một trong số đó bắn sượt qua cánh tay của Jun mà hai mũi tên còn lại cắm thẳng vào màn chắn đánh tan lớp bảo vệ đó mà lao về phía Yui đang đứng phía sau kia. Jun đang trong tư thế ngã liền hoảng hốt xoay người đưa tay muốn tạo màn chắn cho Yui nhưng một mũi tên khác lại lao tới đâm xuyên qua bàn tay đó của Jun và ghim trực tiếp xuống đất.
Natsu làm rơi cả gói snack mà vội vã chạy tới, cô đấm một phát xuống đất làm cả vùng đó nứt vỡ khiến Yui bị nghiêng người ngã xuống mà tránh được mũi tên trong khi Natsu đã lãnh trọn một mũi tên xuyên qua cánh tay phải và một mũi tên bắn hụt sát mép chân Sakura kia. Sự việc xảy ra quá đột ngột trong khi những thành viên khác của lớp 1 hoàn toàn không biết gì vẫn đang dốc sức chiến đấu phía trước kia.
- Jun, Natsu.
Yui và Sakura cùng lúc hét lên thì Natsu đã đưa tay ngăn họ lại gần vì cô nhóc biết mũi tên này đang ăn mòn da thịt của mình. Natsu đưa tay còn lại ấn vào thiết bị liên lạc kia.
- Sensei, sensei mau trả lời đi.
- Không có thời gian để gọi đâu nhóc con.
Một bóng đen bỗng dưng xuất hiện cùng với đó thiết bị liên lạc của Natsu bị giật phăng ra. Đồng thời Yui, Jun và Natsu cũng đang bị những cái lồng bốc lửa xanh đó giam lại tại chỗ chỉ riêng mình Sakura không bị làm sao đứng phía sau đang mím chặt môi kia. Bóng đen đó đã hiện hữu mà lại là một người mặc áo choàng đen không rõ mặt mũi.
- Ngươi giống với sensei.
Sakura kinh hãi nhìn người trước mặt này. Cái áo này cô nhóc từng thấy rồi, là của người thuộc giáo hội. Yui ở phía sau nghe được muốn sử dụng sức mạnh của mình nhưng dường như cái lồng giam này đang kìm hãm phép thuật của họ lại, cô bé nhìn về phía Sakura mà đầy lo lắng.
- Sakiura, đừng để bị nhốt lại sẽ không sử dụng được sức mạnh nữa.
- Đừng lo Yui, người này sẽ không làm gì được tớ đâu.
Sakura nói rồi ngay lúc đó toàn bộ không gian nơi này đều phủ lên một màn đêm mà ngay sau đó là biến đổi thành một đại sảnh của lâu đài đen rất lớn. Mọi người ngồi xem đều ngạc nhiên duy chỉ có vài người nhận ra đây chính là không gian ký ức chết do Sakura tạo được.
- Xem ra đứa em gái ngốc nghếch của ta đã dạy dỗ học trò của mình rất tốt. Không gian ký ức chết này có chút quen thuộc đây.
- Em gái? Lucy-sensei là em gái của ngươi sao?
Không chỉ Sakura mà ba người kia cũng kinh ngạc nhìn về phía người mặc áo choàng này. Những người ở ngoài kia đã bắt đầu chú ý tới Lucy thì thấy cô đã có biểu hiện lạ rồi. Lucy xoay người nhìn bức tường kia, cô một tay túm ngực một tay đưa lên che miệng lại mà ho dữ dội. Khi cơn ho đã qua Lucy nhìn bàn tay dính máu của mình kia mà ngay lập tức nắm thật chặt rồi quay lại theo dõi vào màn hình mà gương mặt lạnh ngắt nhưng đôi mắt đang ánh lên những tia sáng.
- Leo.
- Ta nghe được tiếng đứa em gái ngốc nghếch đó đang gọi mình.
Leo mỉm cười nhìn về hướng Lucy một cách chuẩn xác dù cho cũng chẳng thấy được gì ngoài cái không gian tối tăm này. Sakura cũng liền đó biến mất khi Leo nhìn trở lại vị trí cũ.
- Không gian này của ngươi chẳng lẽ là điều sâu thẳm nhất mà ta luôn sản sinh sao?
- Đúng vậy.
Tiếng Sakura vang lên nhưng hiển nhiên không xác nhận được vị trí của cô nhóc. Leo mỉm cười tiến về phía ngai vàng đen kia.
- Đây là lâu đài đen phía lục địa tối nơi mà nữ hoàng có lẽ đang cai trị. Đáng lẽ gia tộc của bọn ta phải theo giáo hội phục vụ nữ hoàng trước sự kiện năm đó nhưng mọi thứ đã đảo ngược. Khi đứa em gái ngốc nghếch của ta bị ép triệu hồi tới trái đất hay chính là thế giới của ngươi thì mọi thứ đã chuyển hướng. Giáo hội đã phản bội nữ hoàng và đi theo vua Reiji, bọn họ uy hiếp nếu như gia đình ta không theo họ thì đứa em gái ngốc nghếch kia sẽ bị giết. Ngươi có biết rằng con bé rất mạnh hay không, Lucy là niềm tự hào của cả gia đình nhưng cho tới thời điểm khi con bé trở về và ngay hiện tại lúc này thì...
- Sensei rất mạnh.
Tiếng Sakura vừa rứt thì ngọn lửa xanh đó bỗng bùng cháy khiến cho không gian này đang bị hạ xuống. Làn khói trắng bốc lên cản tầm nhìn của những người ở ngoài. Khi khói tan họ thấy rằng những người đó đang ở trong một không gian vô cùng to lớn, một ngôi nhà lớn như một công xưởng sản xuất gấu bông và đồ chơi theo dây chuyền và những thứ đó vẫn đang hoạt động. Họ thấy Sakura đang ngồi trên một chiếc ghế lơ lửng trong không trung mà bên cạnh là một cô gái mặc bộ vest đuôi tôm màu đen có đeo găng tay trắng đang rót trà cho Sakura.
- Ký ức chết của ngươi thật thú vị.
- Đều là nhờ vào nữ hoàng và sensei mà thôi. Ngươi yên tâm vì ta đã đẩy những người khác ra ngoài, nơi này chỉ có ba chúng ta mà thôi.
Sakura mỉm cười nhấp một ngụm trà. Leo nhìn lên, ba người, Sakura đang ám chỉ cô gái bên cạnh đó nữa sao. Ngay lúc đó một cây cung bốc lửa xanh xuất hiện, Leo dương cung thì mũi tên bốc lửa cũng tự động xuất hiện. Leo đã bắn về hướng Sakura, nhưng ngay lúc đó những con gấu bông đột nhiên bay lên chắn lại mũi tên mà phía sau Leo là những đồ chơi rối gỗ cùng đám gấu bông đang kéo lấy áo của hắn ta kia. Những đồ chơi chất đống đó đang bắt đầu tấn công Leo.
- Sakura-sama, số lượng sản xuất của chúng ta còn chưa đạt mức tiêu chuẩn cho nên xin người hãy hạn chế chiến đấu.
Nữ quản gia ở bên cạnh Sakura đưa tay lên trước ngực mà nhỏ giọng báo cáo. Sakura gật đầu đặt tách trà sang bên cạnh thì tách trà đó cũng lơ lửng rồi cô nhóc ngồi nhìn Leo đang đối phó với đám đồ chơi của mình kia.
Mọi người ngồi xem lúc này đều rất chăm chú vào hai không gian của cuộc chiến kia. Phía ngoài này Lucy nhìn rồi xoay người men theo bức tường đi về phía đường ở dưới khán đài kia. Cô vừa đi được đến cửa đường thì Shiro đã xuất hiện đứng đó nhìn cô sao đó cúi đầu.
- Cô ta đang đến, tới lúc đó nếu như có biến cố xảy ra cô hãy giúp chúng tôi.
- Chúng tôi?
Lucy nhíu mày, ngoài cô gái này ra vẫn còn người của nữ hoàng ở đây sao? Shiro gật đầu nhưng gương mặt một màu đó vẫn không hề thay đổi chút nào.
- Tại nơi này có đến hai Thánh Thần, tôi và cậu ta. Hiện nay chỉ còn có 4 Thánh Thần mà thôi một trong số đó là Nicolas và người còn lại là cô ta.
- Tôi biết rồi. Tuy nhiên cơn đau này.
Lucy vẫn tay túm ngực gương mặt lại khó chịu. Shiro tiến lên, cô đưa tay chạm vào tay đang ôm ngực của Lucy.
- Đừng lo, cơn đau chỉ là tạm thời vì nó đang thích ứng.
Shiro nói rồi một luồng sức mạnh đang xâm nhập vào cơ thể của Lucy làm cơn đau giảm thấy rõ. Vậy là Lucy quyết định đứng đó với Shiro để nói tiếp chuyện vừa rồi.
- Sasa.
Sakura ngồi thẳng lưng nhìn Sasa, cô nàng quản gia đang lao thẳng về phía Leo mà tấn công kia. Hai tay Leo đang bốc lên ngọn lửa xanh, hắn tấn công Sasa dồn dập làm Sasa hơi khốn đốn nhưng hiển nhiên cô vẫn né tránh được dễ dàng. Sakura thực sự lo lắng về chuyện này, dù mới tạo ra không gian này nhưng Sakura không hề nghĩ Sasa sẽ chiến đấu được.
- Chỉ với ký ức chết này chưa thể làm khó ta được đâu nhóc con.
Leo đã đá bay Sasa vào một góc mà liền đó cái ghế Sakura đang ngồi bốc cháy. Cả căn phòng sản xuất to lớn này cũng đang bén lửa theo đó. Sakura đứng lơ lửng trong không trung nhìn một màn bốc cháy này liền đó cô nhóc đưa hai tay lên ôm đầu.
- Dừng lại, dừng lại đi. Đừng có đốt nữa, đừng có phá hủy nó nữa.
Sakura hét lên mà ngay lúc đó cả căn phòng lớn này rung mạnh. Có lẽ do lửa xanh cháy quá lớn lên họ đã không thấy một cái bóng đen xé toạc một cạnh không gian của căn phòng mà vào trong không gian nhà xưởng sau đó kéo Sakura xuống mà thâm nhập vào cô nhóc. Ngay lúc đó cả người Sakura toát ra một luồng sức mạnh lớn, Sakura xuất hiện trước mặt Leo mà đá văng Leo đi dù cho chỉ là một con nhóc với người đã trưởng thành.
Cuộc chiến lại đổi chiều khi Sakura đang áp chế Leo khiến Leo chật vật mà họ thấy được Leo không thể phản kháng.
- Hoàn hảo.
Lucy đứng bên ngoài nhìn Sakura đang dần hạ gục anh trai mình kia. Nữ hoàng quả là có dõi theo cuộc đua này mà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook