Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình
-
Chương 101: "xem ra, em vẫn thích hôn tôi hơn!"
Yết hầu bật lên tiếng hô nhẹ, đầu óc đều trở nên quay cuồng, Lạc Khuynh Thành chưa kịp phản ứng trước tình huống bất ngờ trước mắt thì hai chân gót giày đột nhiên hơi chao đảo, trước mắt bỗng chốc tối sầm, ngay giây sau đó cô liền ngã vào một khối ngực rắn chắc, ấm áp, rộng lớn, hơn nữa, còn rất quen thuộc...
Ỉ ôi xoa nắn cái mũi bị va chạm đến đau nhói, cô khẽ rên lên một tiếng kháng nghị, lập tức hơi thở nóng bỏng nam tính quen thuộc bất ngờ tập kích, cả người gần như cứng đờ, ý thức bắt đầu khởi động, là cô bị người đàn ông bá đạo này túm lấy kéo vào lòng, một bên eo cô còn có thứ gì đó cứng rắn như biến thành gọng kiềm kìm kẹp cô trong phạm vi của anh, không phải là móng vuốt của anh thì là cái gì?
Sao anh có thể bá đạo đến mức này chứ?!
Bối rối nâng cánh tay trắng nõn hình ngó sen đặt lên lồng ngực anh, Lạc Khuynh Thành muốn đẩy anh ra, tuy nhiên, anh nào để cô toại nguyện, dường như sớm biết được cô sẽ phản ứng thế này, anh hoàn mỹ dùng một tay đan từng ngón tay mình vào kẽ tay cô, tay còn lấy nắm nhẹ cổ tay cô, nhẹ nhàng đặt nó lên bả vai mình...
Đương nhiên, một người cứng đầu như Lạc Khuynh Thành, làm gì có chuyện mặc anh dễ dàng dẫn dắt mình đi vào khuôn khổ, cô cắn môi, trừng mắt nhìn anh, vừa thẹn lại vừa giận, mãnh liệt xoay người tránh đi hòng thoát khỏi móng vuốt của anh đang lung tung đặt trên người mình. German lại nhanh hơn một bước, dùng sức nơi cánh tay đang đặt lên vùng eo thon gọn của cô!
Miệng không quên cảnh cáo :"Khiêu vũ hay hôn môi, tự em chọn."
Anh cúi đầu, cự ly giữa môi anh và môi Lạc Khuynh Thành chỉ cách nhau những vài milimet, âm thanh có vài phần ái muội khản đặc vang lên, bá đạo đưa ra cho cô hai lựa chọn, mà thái độ của anh giống như đang chứng tỏ cho cô biết rằng anh là một người rất dân chủ, so với lựa chọn thứ hai thì lựa chọn thứ nhất, đương nhiên công bằng cho đối phương cỡ nào!
Hừ, đồ gian thương!
Lạc Khuynh Thành vừa định hé miệng muốn mắng chửi anh nhưng lại á khẩu không trả lời được, đầu óc cô nhanh chóng chết lặng, hai tròng mắt đăm chiêu nhìn anh, cô thật muốn bổ nhào lên xé rách cái bộ mặt lưu manh này của anh...
Được rồi, là cô không đủ năng lực, rõ ràng không đủ lá gan để khiêu chiến quyền uy của anh, hơn nữa trước mặt bao nhiêu người thế này, loại đàn ông chưa bao giờ thích đùa như anh, tất nhiên nói được làm được, chỉ cần nhìn vào đôi mắt bức người của anh thôi sẽ rõ, anh tuyệt đối không hề nói chơi.
"Không nhảy?"
Môi mỏng nhẹ nhàng cong lên, đôi mắt sâu thẳm kia toát lên vẻ tà mị, mê hoặc lòng người, phảng phất có một ma lực khiến người khác nhìn vào phải hồn xiêu phách lạc, cả người phảng phất hơi thở vô cùng nguy hiểm khiến người ta khó có thể kháng cự.
"Xem ra em thích cùng tôi hôn môi hơn."
"Lưu manh!"
Khuôn mặt lập tức bạo hồng, tức giận liếc trừng German, cô bị anh dọa đến mức vùi mặt mình vào lồng ngực anh, mượn hành động này giấu môi mình đi, đồng thời cũng giấu đi dáng vẻ ngượng ngùng thất thố này đi, xem anh hôn cô kiểu gì?
Lạc Khuynh Thành vừa xấu hổ, nhưng phần nhiều là giận dỗi, cô nghĩ gì đó, đột nhiên mở cái miệng nhỏ nhắn, cách một lớp áo quân phục, cắn lên ngực anh, kết quả, chẳng những đối phương không phản ứng gì, đằng này cô lại bị lớp quân trang kiên đĩnh cản trở, có cắn tới lớp thịt bên trong cũng khó, huống chi là cắn cho anh để lại sẹo!
Đáy mắt xẹt qua một tia ý cười, nụ cười hàm chứa một cảm xúc khó tả, nửa chân tình nửa buồn cười, bàn tay anh đặt lên eo cô hợp tình hợp lý vỗ nhẹ an ủi đuôi lông mày cũng giãn ra một ít, lửa giận chua chát ban nãy cũng thoáng tan đi, nhưng, chỉ là thoáng...
Dấm chưa bên này coi như đã thoáng ổn định, bên kia, lửa giận từ Lệ Thiếu Đình bắt đầu bùng lên, bình thường anh luôn phản ứng rất nhanh nhạy, nhưng lại bất cẩn với động tác bất thình lình của German.
"Reggie Nord!"
"Lệ thiếu soái, xem ra bạn nhảy của tôi thích nhảy với anh, người Trung Quốc có câu "Quân tử có giúp, người mới thành đạt", thôi thì tôi cố mà giúp anh vậy."
Cố mà giúp, rất biết chọn lọc từ đấy, thái độ kia, chẳng phải hắn đang coi hành động mình làm vừa rồi là xuất phát từ thiện tâm, hơn nữa còn chẳng quan tâm đến tâm trạng của Lệ Thiếu Đình anh, vô tư ca ngợi một phen, đúng là vô lý hết sức!
Cúi đầu nặng nề ném cho đối phương một câu, German mặc kệ Lệ Thiếu Đình có đồng ý hay không, mặt mày lạnh tanh ôm Lạc Khuynh Thành, dùng những bước nhảy điêu luyện của mình dẫn dắt bạn nhảy ra giữa sảnh, đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là cách xa vị trí của Lệ Thiếu Đình, càng xa càng tốt.
Những lời nói của German hoàn toàn khiến nạn nhân không thể nào chấp nhận được, đột nhiên người phụ nữ nồng nặc mùi phấn son đó nhào vào lòng mình ôm chặt, Lệ Thiếu Đình không khỏi sửng sốt muốn đẩy đối phương ra, nào ngờ cô ta lại ôm chặt anh hơn!
"Không được đẩy ra, nếu không tôi la lên anh sàm sỡ tôi bây giờ!"
Dùng sức ôm chặt Lệ Thiếu Đình, không để hắn đẩy mình ra, cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, răng hàm nghiến chặt thấp giọng cảnh cáo.
Có đánh chết Lucy cũng không ngờ rằng, một màn cố tình yêu thương đối phương lại không thành công, cuối cùng lại rơi vào tay người đàn ông khác?! Là mình giả vờ vấp té quá lố cho nên không khống chế được hành động của đối phương, nhào vào lòng người đàn ông này? Hay là, Reggie Nord cố ý ?
Tức giận cắn răng, gương mặt đỏ bừng, Lucy phẫn nộ nhìn chằm chằm Lệ Thiếu Đình, nghiễm nhiên biến một kẻ vô tội như hắn thành tên đầu sỏ, tâm trạng cô lúc này cực kỳ không tốt, thật là mất mặt muốn chết! Cô rất muốn hét to một tiếng để trút hết bầu giận dữ này!
Nhưng hình tượng vẫn là trên hết, cô phải duy trì dáng vẻ kiều mị với vẻ mặt thân thiện, thậm chí phải cùng cười nói lịch sự với chủ nhân chính bữa tiệc du thuyền ngày hôm nay, nếu không, một khi hắn đẩy cô ra, mọi sĩ diện với tôn nghiêm của mình sẽ lập tức bị hủy sạch, hình tượng thục nữ tao nhã bao nhiêu năm cô khổ tâm gìn giữ cũng sẽ vỡ tan , đến lúc đó, có khóc cũng không hết nước mắt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook