Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma
-
Chương 58: Tôi nhất định phải có được anh
Cô nên rõ ràng thân phận của mình là gì! Người giúp việc ở đây người già nhất đều đã theo tôi hơn chục năm, cũng không ai dám như vậy.
Thế nhưng cô lại không giống như vậy, cô mới ở chỗ này chưa được vài ngày mà đã muốn khoa tay múa chân với tôi á? Cút đi!"
Thái độ của Trần Tư Khải cực kỳ ác liệt bỏ lên lầu, bỏ lại một mình Phương Ý Hàm rất lâu cũng không động đậy chút nào.
Anh đối xử với cô ta thật là độc ác...
Giống như một khối sắt, căn bản là không ấm không nóng.
Phương Ý Hàm đứng nguyên tại chỗ rất lâu, sau đó mới nhúc nhích thân thể.
Không được nhụt chí, Phương Ý Hàm!
Mày đã bò lên trên giường của Trần Tư Khải thành công thì mày nhất định có thể làm tốt hơn như thế!
Mày phải cố gắng lên!
Phương Ý Hàm an ủi mình một phen sau đó di chuyển đôi chân tê cứng, có chút uể oải đi về gian phòng của mình.
Cho dù đã tự khích lệ mình rất lâu nhưng thật ra cô ta vẫn khó nén được sự thất lạc và khủng hoảng trong lòng.
Cô ta bắt đầu hoài nghi chuyện mình đi đến bên cạnh Trần Tư Khải đến cùng có phải là một sai lầm rất lớn hay không.
Nhà họ Trần rất có quyền thế, ở khu vực Châu Á có thể nói là một tay che trời.
Đây là thứ cực kỳ hấp dẫn cô ta.
Trước khi đến đây cô ta đã bị kiểm tra kiểm nghiệm nghiêm mật thông qua từng tầng từng tầng sau đó mới có hi vọng gặp được ba của Trần Tư Khải, một người oai phong một cõi kiên cường rắn rỏi, Trần Phách.
Mặc dù Trần Phách vẫn luôn cười nhàn nhạt nhưng nụ cười kia lại khiến cho người cảm thấy không dám lại gần ông ta.
Một loại cảm giác lạnh như băng...
Chỉ là cô ta không nghĩ ra, Trần Tư Khải tuổi quá trẻ nhưng điểm này anh lại cực kì giống ba anh!
Lãnh khốc đến mức khiến cho người ta phải sợ hãi!
Tối thiểu nhất ba của Trần Tư Khải còn mỉm cười mặt ngoài, nhưng còn Trần Tư Khải thì ngay cả mỉm cười cũng không có!
"Mình sai rồi sao? Mình đi vào nơi này, là mình sai rồi sao?"
Phương Ý Hàm tự nói một mình, cô ta nằm ở trên giường của mình, ngẩn người.
Chắc hẳn, chiếc giường ở phòng dành cho khách này đã từng có rất nhiều cô gái từng nằm qua rồi nhỉ.
Vì hầu hạ chuyện sinh lý cho Trần Tư Khải mà đến, tràn đầy chờ mong không thực tế, sau đó lại bị Trần Tư Khải không kiên nhẫn đá đi...
Trở thành vợ của một người đàn ông lạnh lùng vô tình như Trần Tư Khải... Ý vị như thế nào đây?
Có lẽ mang ý nghĩa là cả đời đau khổ!
Thế nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng nhưng tuyệt mỹ kia của Trần Tư Khải cô ta lại giống như tất cả những cô gái khác không nhịn được mà phạm vào hoa si.
Cho dù không được anh yêu nhưng rốt cuộc cũng vẫn có thể lấy đạt được mấy lần ngẫu nhiên cùng anh hoan hảo... Thật ra cũng rất hạnh phúc.
Phương đại tiểu thư được nâng ở trong lòng bàn tay như mình vậy mà lại đến trình độ không chịu nổi như thế sao?
Thế nhưng cô lại không giống như vậy, cô mới ở chỗ này chưa được vài ngày mà đã muốn khoa tay múa chân với tôi á? Cút đi!"
Thái độ của Trần Tư Khải cực kỳ ác liệt bỏ lên lầu, bỏ lại một mình Phương Ý Hàm rất lâu cũng không động đậy chút nào.
Anh đối xử với cô ta thật là độc ác...
Giống như một khối sắt, căn bản là không ấm không nóng.
Phương Ý Hàm đứng nguyên tại chỗ rất lâu, sau đó mới nhúc nhích thân thể.
Không được nhụt chí, Phương Ý Hàm!
Mày đã bò lên trên giường của Trần Tư Khải thành công thì mày nhất định có thể làm tốt hơn như thế!
Mày phải cố gắng lên!
Phương Ý Hàm an ủi mình một phen sau đó di chuyển đôi chân tê cứng, có chút uể oải đi về gian phòng của mình.
Cho dù đã tự khích lệ mình rất lâu nhưng thật ra cô ta vẫn khó nén được sự thất lạc và khủng hoảng trong lòng.
Cô ta bắt đầu hoài nghi chuyện mình đi đến bên cạnh Trần Tư Khải đến cùng có phải là một sai lầm rất lớn hay không.
Nhà họ Trần rất có quyền thế, ở khu vực Châu Á có thể nói là một tay che trời.
Đây là thứ cực kỳ hấp dẫn cô ta.
Trước khi đến đây cô ta đã bị kiểm tra kiểm nghiệm nghiêm mật thông qua từng tầng từng tầng sau đó mới có hi vọng gặp được ba của Trần Tư Khải, một người oai phong một cõi kiên cường rắn rỏi, Trần Phách.
Mặc dù Trần Phách vẫn luôn cười nhàn nhạt nhưng nụ cười kia lại khiến cho người cảm thấy không dám lại gần ông ta.
Một loại cảm giác lạnh như băng...
Chỉ là cô ta không nghĩ ra, Trần Tư Khải tuổi quá trẻ nhưng điểm này anh lại cực kì giống ba anh!
Lãnh khốc đến mức khiến cho người ta phải sợ hãi!
Tối thiểu nhất ba của Trần Tư Khải còn mỉm cười mặt ngoài, nhưng còn Trần Tư Khải thì ngay cả mỉm cười cũng không có!
"Mình sai rồi sao? Mình đi vào nơi này, là mình sai rồi sao?"
Phương Ý Hàm tự nói một mình, cô ta nằm ở trên giường của mình, ngẩn người.
Chắc hẳn, chiếc giường ở phòng dành cho khách này đã từng có rất nhiều cô gái từng nằm qua rồi nhỉ.
Vì hầu hạ chuyện sinh lý cho Trần Tư Khải mà đến, tràn đầy chờ mong không thực tế, sau đó lại bị Trần Tư Khải không kiên nhẫn đá đi...
Trở thành vợ của một người đàn ông lạnh lùng vô tình như Trần Tư Khải... Ý vị như thế nào đây?
Có lẽ mang ý nghĩa là cả đời đau khổ!
Thế nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng nhưng tuyệt mỹ kia của Trần Tư Khải cô ta lại giống như tất cả những cô gái khác không nhịn được mà phạm vào hoa si.
Cho dù không được anh yêu nhưng rốt cuộc cũng vẫn có thể lấy đạt được mấy lần ngẫu nhiên cùng anh hoan hảo... Thật ra cũng rất hạnh phúc.
Phương đại tiểu thư được nâng ở trong lòng bàn tay như mình vậy mà lại đến trình độ không chịu nổi như thế sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook