Soul Eyes - Đôi Mắt Linh Hồn
Chương 18: Tội ác phải trả giá (Phần cuối)

_______SOUL EYES/_____

Tác giả: Triệu Long

__________________________________________

Tóm tắt tập trước: Sau bao nhiêu năm cô đơn, ngoài Ân, Nam đã có thêm một người bạn mới, cô ấy tên là Liên Nhi một cô bạn vừa chuyển trường vào lớp Nam.

Nghĩ cách làm sao để có thể bắt Tuấn nhận lấy cái giá của tội lỗi mình gây ra.Nam đến nhà Ân cùng nghĩ cách, tình cờ Hoa bị âm binh đánh đánh bay tới chỗ hai cậu và Nam biết được một manh mối quan trọng để tóm gọn tên Tuấn.

___________________♡_____________________

-Tao quên mất mày cũng là dân IT!

Ân bức xúc

- Mày nhớ tao tên gì không Nam?

Nam gãi đầu cười

- Tại bình thường ít thấy mày tiếp xúc máy tính, hehe!

Không khí lại trở nên lắng xuống. Nam ngồi thẫn thờ khoảng vài phút rồi bảo

-Làm vậy đi!

Ân thắc mắc

- Mày có đối sách gì hay à?

Nam bảo Hoa

-Chị lại đây tôi nhờ tí!

Hoa tiến lại gần, ngồi xuống chỗ Nam, lấy tay phủ chiếc váy xuống đôi chân. Không nói lời nào Nam dùng hai ngón tay đặt vào giữa trán Hoa, Nam từ từ nhắm mắt lại, dùng hai ngón tay còn lại đặt vào trán của mình.

Là phim à? Không phải đâu, đấy là những dòng kí ức của Hoa đang di chuyển từ quá khứ đến hiện tại. Và từ thần thức của cô ấy đến tiềm thức của Nam. Có thứ gì đó? Nó mặn, nó cay, nó đau đớn. Nam đang xem lại những kí ức buồn tủi của cô ấy. Nước mắt cứ tuôn dài, không thể nào kìm nén lại được. Thấy Nam khóc Ân ngồi im lặng xem chuyện gì sẽ xảy ra kế tiếp. Nhưng Hoa thì có lẽ đã hiểu phần nào, tại sao Nam rơi lệ. Những giọt nước mắt cũng đang lăn dài trên má cô. Bình tĩnh lại một lúc Nam bảo Ân

- Mang giấy bút cho tao mượn tí!

-Ừm! - Ân ngồi dậy mở cửa đi ra khỏi phòng

Nam nhìn Hoa ngạc nhiên hỏi

- Chị sao đấy?

- Hỏi vậy chứ tại sao cậu lại khóc? - Hoa đáp

Nam lấy tay lau nhẹ trên má bảo

-À! Do tôi chuyển dòng kí ức của chị qua thần thức của tôi, thì cảm xúc cũng bị pha trộn vào đó ít nhiều nên nước mắt cứ chảy ra hoài không kìm lại được.

Vừa dứt tiếng Ân đẩy cửa bước vào, Nam nhận giấy và bút từ Ân, cậu đặt giấy lên bàn rồi từ từ vẽ một hình vuông lớn, sau đó lại là nhiều hình khác nhỏ hơn bên trong, tiếp đó là những kí hiệu, ghi chú.Chưa hiểu Nam định làm gì nhưng cả hai người họ cứ chăm chú vào tờ giấy, cho đến khi

- Đây là nhà tôi mà?- Hoa thốt lên

- Chị nhận ra nhanh thật!

Ân thắc mắc

-Sao chị nhận ra đó là nhà của mình?

Chỉ vào tờ giấy Hoa bảo

-Tại vì ở đây có ghi lại những vị trí lúc trước tôi đặt camera đây này.

Hoa hỏi

- Cậu có hết được mọi kí ức lúc tôi còn sống luôn hả Nam?

-Đúng vậy. Tất cả!

Ân nhìn Nam bằng một ánh mắt nghi ngờ

- Mày bảo không phải là pháp sư,vậy sao mày lại biết bí thuật cấp S vậy hả Nam?

-À! Cái bà bà tao dạy, để học bài mau thuộc ấy mà. Hờ hờ...

-Tao nghi ngờ lắm! Bà mày là pháp sư à?

-Ờ bà tao là pháp sư, nhưng tao không phải. Bà dạy tao có vài chiêu thôi!

-Dạy cho tao được không?

-Tất nhiên, nhưng giờ phải lo việc chính đã, sau này hãy tính!

Ân hỏi

-Giờ thì làm thế nào?

-À! Làm như thế này.....

Hơn 2 tiếng đồng hồ sau, thì kế hoạch đã đâu vào đấy. Mọi người trở về phòng để nghỉ ngơi, dù đã muộn nhưng có một người lại không ngủ được. Trăng đêm nay thật đẹp, nó tròn, nó buồn, nó sáng, ánh sáng của nó rội thẳng vào ô cửa sổ phòng của Nam. Nằm để tay lên trán cậu suy nghĩ rất nhiều về câu nói của bà, câu nói đó cứ như bám lấy cậu khiến cậu lo lắng

"Nếu cháu cho một người không phải là một pháp sư biết thân phận thì người ấy sau này ắt sẽ chết"

Vì thế ngay lúc bàn kế hoạch Nam đã bỏ qua bước xua đuổi hơn 500 âm binh, để Hoa có thể vào khu chung cư giúp đỡ những việc ngoài dự tính. Nằm suy nghĩ đến khoảng 3 giờ sáng,Nam quyết định đi trước để thực hiện bước còn thiếu sót của kế hoạch. Để tránh làm ồn ào cậu dẫn xe ra xa khỏi nhà Ân khoảng 20m sau đó vội vàng phóng lên con moto chạy đến khu chung cư. Ánh đèn của chiếc xe xa dần, một bóng đen từ cửa xổ nhảy xuống.

Dừng xe lại ở trước khu chung cư, cậu nghiêng xe, đá chân chống,đưa hai tay từ từ

tháo chiếc mũ bảo hiểm xuống. Đâu đó, có vài tiếng chó phía xa xa vọng lại. Xung quanh của khu chung cư được bao bọc bởi một lớp kết giới màu tím đen, nó được gọi là Tử giới phù, đây là một loại kết giới của yêu tộc tạo ra, nó dùng sinh lực của con người và hắc khí của âm binh để duy trì, muốn phá vỡ nó rất khó vì bên trong khu chung cư có rất nhiều người và âm binh nên cậu đành phải bất lực. Nhưng nếu muốn phá vỡ nó thì chỉ có một cách, chính là phải đi vào trong và thu hồi Âm lệnh để âm binh rút về địa phủ. Nhưng nếu vào trong cậu sẽ bị kết giới hút đi sinh lực nên cậu có vẻ hơi do dự. Trong lúc đó, trong đầu cậu thấp thoáng một câu nói của một cụ già, giọng của cụ mạnh mẽ như vũ bào, ồ ồ như thác đỗ.

"Tuy là phía trước chông gai

Tiến lên mà cứ đạp rào khó khăn

Thứ kia tuy mạnh như trời

Trời tuy rất rộng nhưng mà vẫn thưa

Bịt tay nhắm mắt suy tư

Chuông kia buộc chắc, tháo ra nhẹ nhàng"

Cậu nhìn xung quanh, vẫn không biết được câu nói đó phát ra từ đâu, nhưng sau khi nghe câu nói đó cậu như bừng tỉnh, tạo một kết giới hình tròn nơi mình đứng,ngồi xếp bằng xuống đất, ngồi thiền, rồi cậu từ từ đi vào tâm trí của mình. Trước mặt cậu bây giờ hiện ra muôn vàng kệ sách, nối tiếp đến vô tận. Một cuốn sách từ một cái kệ rất xa, bay nhanh đến và từ từ hạ xuống tay cậu. Sau đó Nam, mở mắt ra và nói

-Đúng rồi tương sinh, tương khắc!

Xòe năm bàn tay của tay phải đặt trước mặt, tay còn lại nắm lấy khuỷu tay, tạo tư thế triệu hồi. Cậu đọc câu

- Hỡi ngọn lửa của chính nghĩa đang ngủ yên, hãy thức tỉnh để xua tan bóng tối, hỏa long khai mở,cấp cấp như lục lệnh!

Ngọn lửa mang hình hài một con rồng từ lá bùa bao quanh lấy cơ thể Nam, lúc này cậu như một tờ giấy đang tàng dần trong ngọn lửa, từ từ tang biến. Kết giới được tạo bằng ma khí, Nam đã dùng một con Tiểu Hỏa Long để tạo ra một lỗ hỏng nhỏ lên kết giới để có thể đi vào bên trong. Đây là một loại ma pháp cấp cao, giúp người sử dụng trở nên vô hình và giấu đi sinh khí của họ được một khoảng thời gian nhất định.

Cậu cố gắng dùng Tiểu Hỏa Long đục một lỗ hỏng lên kết giới, nhưng lỗ hỏng cứ mở ra được một chút thì nó lại thu nhỏ. Trong lúc cậu sắp kiệt sức, một con Tiểu Mộc Lân từ đâu bay đến dùng thân mình chèn vào lỗ hỏng làm cho nó không thể thu lại được nữa. Tuy chưa hiểu việc gì xảy ra Nam nhanh chóng nhảy thẳng vào bên trong. Ngước nhìn lên trên tòa chung cư, cậu nhìn thấy một Âm lệnh giả đang bây lơ lửng trên không trung, muốn thu hồi âm lệnh giả cậu cần phải leo lên tầng thượng của tòa nhà. Trong trạng thái vô hình nên cậu có thể đi qua hơn trăm âm binh một cách nhẹ nhàng, nhưng đến tầng F10, cũng chính là căn phòng mà Hoa đã từng ở, bỗng dưng phát ra một tia sáng màu xanh ngọc bích, cậu dừng lại và thầm nghĩ

-Ánh sáng đó là sao? Nó phát ra một lượng pháp khí lớn.

Nam lại đi tiếp vì nghĩ mai mình sẽ đi đến và xem xét sau, việc quan trọng hiện giờ là thu hồi âm binh và hủy kết giới để cứu mọi người trong khu chung cư. Đến tầng thượng, Âm lệnh giả đang quay tròn theo một trục nhất định và một luồng hắc khí cực lớn đang được hút vào theo luồng xoắn ốc, không chần chừ, Nam nhìn lên cao, đưa cánh tay phải lên cao và nói

-Hỏa Long Ấn, khai mở Vô Thường Kiếm!

Bàn tay Nam hiện lên kí hiệu của Long Tộc là một chiếc đầu hình rồng và phát ra một thứ ánh sáng màu đỏ. Một thanh kiếm màu tím huyền từ từ chui ra từ lòng bàn tay cậu, cầm thanh kiếm cậu bay lên giậm chân,bay vút lên cao định dùng Vô Thường Kiếm để phá hủy Âm lệnh

- KhẶc...!!

Một bóng đen lao đến chém lên ngực của Nam một vết thương khá sâu, khiến cậu ta rơi xuống mặt đất của tầng thượng tạo nên một chấn động lớn và vài vết rạn nứt dài trên mặt đất, do được Tiểu Hỏa Long bao bọc nên cậu không bị gãy chiếc xương nào, nhưng Tiểu Hỏa Long bị thương khá nghiêm trọng, thân hình bị mất vảy, ngọn lửa càng yếu dần, Nam cũng đang khá đau sau đòn tấn công bất ngờ đó, khiến cậu hiện hình. Sau lớp bụi, một bóng đen bước ra, Nam hốt hoảng

- T... Tu...Tuấn.. khặc...! Sao... có thể?

Tuấn bảo

-Mày bảo sao? Tuấn? Là kẻ nào? Ta là Tử Ô

Nhưng cơ thể của cậu ta đã bị biến dị, đôi mắt đỏ như máu, thân hình mọc một lớp lông vũ màu đen,tay cầm một thanh đao lớn.Lúc này Nam đã hiểu, linh hồn của Tuấn đang bị giam giữ bên trong hắn, nhưng Nam giết hắn đồng nghĩa Tuấn cũng sẽ chết, giờ cậu đang rối lắm, không biết làm sao mới nên.

Tử Ô là một loại yêu quái hình dáng của một con quạ, ở trong hình hài đó chúng không thể phát huy được hết sức mạnh của mình, vì thế chúng thường tìm những người đang tuyệt vọng cực độ hay tức giận cực độ để kí sinh vào tim và điều khiển tâm trí họ, sau nó chúng sẽ nuốt chửng linh hồn của người đó, có thể nói lúc đó chúng chính là sinh mạng của chủ thể. Tuấn thường xuyên tranh cãi với Hoa nên lúc Tuấn tức giận nhất nó đã chui vào cơ thể Tuấn và xúi dục Tuấn ra tay giết Hoa và làm những điều tệ hại.

Tuấn, mà không lúc này phải gọi là Tử Ô, hắn cầm Tử Ô Đao tiến đến phía Nam với một vẻ ngạo mạn.

-Thì ra mày là con chuột đã xâm nhập vào kết giới của tao! Pháp sư à? Có một thằng pháp sư khác đến đây và tao đã kiến nó bốc hơi, giờ thì đến lượt mày. Cái chết của lũ pháp sư của tụi bây sẽ là thú vui của bọn tao.

Hắn vung đao chém Nam nhưng....

- ÂN!!

-KHẶC...!!!

Sau một luồng ánh sáng xanh ngọc bích xoẹt qua thì Ân từ từ ngã xuống trước mặt Nam với vết máu văng tung túe. Nam vận chút sức còn lại dùng chưởng lực khiến hắn nhảy ra xa, sau đó nhanh tay tạo một kết giới xung quanh hai người. Nam quát

-Mày ở đây làm cái quái gì vậy?

Nằm trong lòng Nam, Ân tát nhẹ lên má Nam

-Tự dưng tối không ngủ chạy đi đâu vậy ba?

Nhìn vào lòng bàn tay Ân, nó phát ra một ánh sáng xanh ngọc bích, kèm theo ấn chú của Mộc Lân Tộc.

-Mày... cũng là một pháp sư?

- Khặc....!!! Thằng ngu này....giờ này mới biết, trình chú hơi tệ rồi. Còn tao thực ra đã biết mày là pháp sư lâu rồi!

(Ai chưa đọc vui lòng xem lại chap 10 và 11 giúp Long nha ae)

Từ những buổi đầu của ngày tựu trường, Ân đã phát hiện ra Nam có Hỏa Long Ấn do linh hồn của Mai ở gần đó, khi vào lớp Ân chủ động đến làm quen với Nam mục đích thăm dò, vì sau khi Lê Thiên mất( tức ông nội Nam) thì không còn ai đủ sức để gánh vác trọng trách dẫn dắt những tộc còn lại, thế hệ sau dần xa ngã, họ trở nên lạc lối và tâm địa trở nên xấu xa. Ân biết rằng, Mai cũng chỉ vì sự hiểu lầm mới thành ra như thế, nên ngay lúc Nam định thanh tẩy Mai, Ân dùng bí thuật để điều khiển thân xác của bà lao công để phá kết giới để giúp Mai trốn thoát và Ân cũng một lần nữa là người báo cho Nam khi Linh bị Mai chiếm lấy thân xác, nhưng vì có mặt Nam nên cậu không thể thi triển ma pháp để giúp. Nhưng thay vì thẳng tay thanh tẩy, Nam lại dùng lời nói để giúp Mai tỉnh ngộ, lúc đó Ân đã có một chút gì đó tin tưởng rằng Nam là một pháp sư tốt,sau đó cậu lại thấy được lòng tốt và sự chính nghĩa trong Nam khi cố giúp giải thoát cho Hoa, đối với một pháp sư thượng đẳng, thì giúp một hồn ma là việc thừa thải, nhưng Nam lại không như vậy, Ân biết rằng Nam đã bao lần cố tình che giấu thân phận nhằm bảo vệ cậu khỏi lời nguyền của các tộc pháp sư, vì thế những việc đó càng làm Ân quý trọng Nam hơn và Ân cho rằng Nam là một vị thiếu chủ xứng đáng để cậu bảo vệ và trung thành.

Tộc Mộc Kì Lân là một trong 5 tộc pháp sư mạnh nhất thời bấy giờ, ngày trước họ đã cùng Hỏa Long Tộc đứng lên để chiến đấu với Đại Ma Vương và Yêu Tộc, xét thấy Lê Thiên là một người can trường, nghĩa hiệp, tốt bụng và rộng lượng, họ đã thề sẽ mãi trung thành với Hỏa Long Tộc và từ đó thế hệ sau này của Tộc Mộc Kì Lân có nhiệm vụ phải kề vai sát cánh bảo vệ người đứng đầu của Hỏa Long Tộc.

Trong một lần Ân giao chiến với Tử Ô để cứu Tuấn, cậu bị dính mai phục của Tử Ô và bị mất đi Trường Thương Mộc Kì Lân và... Triệu Vân. Cậu đã nhiều lần đến cướp lại thanh thương nhưng lần nào cũng thất bại.

Triệu Vân là một vị tướng trung nghĩa, chính trực, một lòng vì nước, vì vậy sau khi mất đi ông không siêu thoát mà nhập vào chính binh khí của mình là Tam Tiên Thương, sau khi thống nhất tam quốc, do gia cảnh khó khăn hậu duệ sau này của Triệu Vân đã bán cây thương với giá rẻ, một lần cụ cố của Ân đi chu du tình cờ phát hiện ra cây thương trong môt tiệm bán binh khí cũ, ông nhận ra đây thần binh lợi khí và đã mua lại và tôi luyện lại Tam Tiên Thươngthành Trường Thương Mộc Kì Lân, trước khi ông mất đã căn dặn con cháu đời sau phải biết giữ gìn và sử dụng cây thương này để bảo vệ người đứng đầu của Hỏa Long Tộc.

Tự dưng thấy Nam đi đâu giữa đêm, Ân vội gọi Hoa dậy và đuổi theo, Ân đã âm thầm giúp Nam vượt qua kết giới và cùng đi vào với cậu ta. Vô Thường Kiếm chỉ có những người giàu lòng nghĩa, tốt bụng mới có thể sử dụng. Nên khi thấy Nam rút Vô Thường Kiếm ra để phá vỡ Âm Lệnh giả để cứu người, Ân không do dự thêm nữa và cậu nhảy vào để đỡ nhát đao cho Nam.

Lúc này, Nam đã hiểu rõ mọi chuyện, những vết nứt của kết giới bảo vệ từ từ vỡ ra do Tử Ô dùng đao đập lên tiếp vào. Vài phút sau Ân rút hơi thở cuối cùng, Nam dùng túi bát quái để thu lại 3 hồn 7 phách của cậu. Sau đó, nhẹ nhàng đặt Ân nằm xuống. Cậu la lên một tiếng lớn, kết giới nổ tung và những luồng xung khí mạnh như vũ bão tỏa ra xung quanh. Nỗi đau và sự căm phẫn hòa lại làm một tạo ra một nguồn sức mạnh khủng khiếp bao quanh lấy Nam.

Nam cười nhết môi

- Mày nghĩ pháp sư bọn tao chỉ có như thế thôi à! Ta! Là tộc trưởng đời thứ 9 của Hỏa Long Tộc! Nora Yami Kaito. Hay thích gọi ta là... để xem... Hỏa Thần hơn?

Cậu từ từ ngồi dậy, hắn lùi lại từng bước từng bước, Tử Ô là một loại yêu quái hèn nhát, ngạo mạn, trong chiến đấu chúng cũng ít khi đứng ra để giao chiến, chúng chỉ chiến đấu theo lối tập kích, chơi bẩn để chiến thắng. Nên Nam cũng chẳng ngạc nhiên gì khi cử chỉ hắn như thế. Nhưng có vẻ Nam không phải hù dọa rồi. Lúc này, có vẻ như Nam đang trong trạng thái cực kì từ giận, hỏa khí từ cậu ta phát ra bừng bừng. Trên cây, gần đó có vài con Tử Ô bay đến định lợi dụng cơn giận của Nam để chiếm lấy cơ thể cậu, từng con bay đến đều bị hỏa khí của Nam thiêu thành tro bụi. Thấy được mối nguy hiểm Tử Ô mọc đôi cánh định bỏ chạy nhưng hắn không thể. Tuấn đã lấy lại được một phần cơ thể của chính mình

-Thằng kia mày đang làm gì vậy hả?- Tử Ô hoảng sợ

-Thà tao với mày cùng chết chứ tao không để mày hại thêm ai nữa? NAM GIẾT HẮN TA ĐI......!!!!!

Cầm Vô Thường Kiếm trên tay Nam lao đến đấm vào mặt Tử Ô khiến hắn vắng ra xa

-Cái này là cho người dân vô tội!-Nam lạnh lùng nói

Hắn nhìn lên xung quanh thì không thấy Nam đâu cả

-Xoặc! Á á á....!

Và đôi cánh của hắn đã rơi xuống đất, hắn gào thét trong đau đớn

-Cái này là cho vợ chồng anh Tuấn!

-CÒN CÁI NÀY DÀNH CHO BẠN THÂN CỦA TAO!!!!!!!

Tử Ô vô cùng sợ hãi, cố gắng lê lết ở dưới đất để trốn thoát, nhưng không một con Hỏa Long từ trên cao giáng xuống mạnh mẽ như một tia sét, đã kết thúc cuộc đời con quái vật đó, nó hiện hình là một con quạ văng ra khỏi xác Tuấn. Tội nghiệp Tuấn anh cũng ra đi cũng hắn. Để không cho linh hồn Tuấn không bị hồn siêu phách tán nhanh, Nam dùng bùa gôm thần thức của cậu ấy lại.

Nam đi đến từ từ mở cái ô bát quái của Ân mang theo, Hoa hiện ra, cô ấy vô cùng hoảng hốt và không biết phải làm gì, nhưng ít nhất giờ cô đã biết cái chết của cô không phải Tuấn cố tình gây ra. Cô đứng thẫn thờ. Nghe những lời Tuấn nói

- Anh xin lỗi! Anh không nên đối xử với em tệ bạc như vậy? Anh....

Lúc này, một cảm xúc kì lạ bám lấy Hoa, cô khóc nức nở, cô cố lau từng dòng nước mắt

-Ừm~ anh đừng nói vậy chính em mới là người có lỗi tại em nên anh mới thành ra như vậy!

-Tại sao em...?- Tuấn nghẹn ngào

-Lúc trước em nghĩ rằng chính anh cố tình hại em, nhưng giờ mọi chuyện đã tỏ bày, em đâu còn lí do để hận anh!

-Chúng... ta là hai... đứa trẻ trong cô nhi viện... đáng lẽ anh là chỗ dựa của em, anh phải biết yêu em hơn vậy mà...?- Tuấn nấc thành tiếng

-Thôi mà, vậy anh định đặt tên con là gì vậy?

-Nhưng... con...?- Tuấn bấm chặc môi

Hoa vừa cười vừa khóc

-Hưm hưm, anh không phải lo, nó cũng cứng đầu như anh vậy!

-Em nói vậy là sao?

-Lúc em rơi xuống, lẽ ra con cũng mất rồi, nhưng Ân đã xuất hiện, dùng một hồn phách của chính mình và sinh mạng còn lại của em để cứu con,nên khi đưa vào bệnh viện, tuy em không còn nhưng con vẫn còn sống, Ân đã giúp em tìm được một cặp vợ chồng hiếm muộn để nuôi nó, giờ nó đang sống rất tốt!

-Vậy à? Anh vui lắm! -Tuấn vừa cười vừa khóc

Bỗng dưng trong một khung cảnh đau buồn, hé lên một nguồn ánh sáng của hi vọng và niềm tin bất diệt. Hai người họ vui mừng đến khôn xiết

Linh hồn Tuấn mờ nhạt dần, cứ chóp tắt như đom đóm vậy, Tuấn nhìn sang Ân rồi bảo

-Vậy anh sẽ đặt con mình tên là Hoàng Ân để nó lớn lên cũng là một người tốt bụng như cậu ấy!

Nhìn Ân, Nam gãi đầu cười

-Thằng quỷ đó chết rồi mà còn làm được một việc tốt như thế!

Hoa bảo

-Cậu ấy bảo đừng cho cậu biết vì cậu ta chưa biết cậu là người như thế nào? Nhưng giờ tôi và cậu ấy đã hiểu ra khỏi!

Nam ngấn lệ

-Thằng này làm diễn viên được! Nó giấu thân phận cả tôi cũng không biết!

-Vậy cậu có cách nào hồi sinh cậu ấy không?

-Nó chỉ chết lâm sàn thôi, tôi thu hồn phách nó lại rồi, sáng mai là nó tỉnh lại thôi ấy mà!

Tuấn thì thào

-Nam này! Cậu có thể để tro cốt tôi gần vợ tôi không? Tôi muốn ở bên cô ấy!

-Được mà! Anh không nói tôi cũng sẽ làm vậy!

Hoa nói

-Cảm ơn cậu vầ Ân rất nhiều về mọi thứ, hai vợ chồng tôi biết ơn hai cậu nhiều lắm!

-Không có gì đâu! Đây là việc ít nhất mà tôi có thể làm cho hai người!

Nói rồi hai linh hồn quắn bên nhau bay lên không trung như pháo hoa vậy, giọng Hoa vẫn còn văng vẳng

-Nhớ chiếu cố Hoàng Ân giúp tôi nha........!

Nam la lớn

-Rồi rồi, tôi sẽ làm!

Sau một chùm sáng lé lên không gian lại trở lại yên tĩnh, Nam dùng Vô Thường Kiếm phá hủy Âm Lệnh giả và dùng thanh kiếm để ra lệnh kêu gọi toàn bộ âm binh trở về địa phủ. Trước khi về, cậu sực nhớ khi nãy phòng Tuấn phát ra một tia sáng lạ. Nên cậu bước vào trong xem thử và phát hiện một loại binh khí lạ, sau đó Triệu Vân kể hết mọi chuyện đã xảy ra cho Nam nghe.

(Ai muốn biết nguồn gốc Vô Thường Kiếm thì xem lại các chap trước nha)

Đưa Ân về, vài ngài sau tại ngôi chùa lúc trước có hai bóng người đang khấn nguyện trước hai hủ tro cốt được đề tên..... HOA VÀ TUẤN.

__________________HÓNG CHAP 19__________________

ĐỂ GIÚP LONG CẢI THIỆN SOUL EYES MỜI CÁC BẠN GÓP Ý ĐỂ LONG FIX LỖI, VÀ ĐỪNG QUÊN BẤM BÌNH CHỌN CHO LONG VÀ BẤM THEO DÕI ĐỂ LÀ NGƯỜI NHẬN THÔNG BÁO ĐẦU TIÊN KHI LONG RA CHAP MỚI NHA.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương