Song Vũ Ngạo Thiên
-
Chương 16: Trở về
Ngũ cảm chi độc là loại độc chỉ tồn tại trong truyền thuyết được điều chế bởi 55 loại độc khác nhau. Mỗi người khi vừa trúng độc đều không chết ngay mà cũng chẳng hề đau đớn. Thế nhưng vào 10 năm sau kể từ khi trúng độc, ngũ cảm chi độc dược tái phát lần đầu khiến người trúng độc bị dày vò trong vô hạn.
Rất nhiều người vì ngũ cảm chi độc tái phát mà không chịu nổi chết đi. Những người vượt qua được may mắn sống sót thì cũng phải mất đi một trong năm giác quan của mình. Tuy nhiên tất cả những điều đó mới là bắt đầu một chu kỳ vận chuyển chết chóc của loại độc này mà thôi.
Năm năm một lần độc sẽ tái phát sau khi phát độc lần đầu. Mà mỗi một lần như vậy người trúng độc đều phải chịu sự đau đớn dày vò bản thân so với lần đầu chỉ có hơn không có kém và lại tiếp tục mất đi một giác quan tiếp theo.
Khi nào mất hết đi tất cả các giác quan, ngũ cảm chi độc sẽ tái phát thêm một lần cuối cùng nữa. Và lần nay sẽ không còn đơn giản là đau đớn nữa mà còn là sự dày vò liên tục cả thể xác và linh hồn trong năm ngày liên tục. Sau năm ngày dày vò như thế ngũ cảm chi độc rốt cục cũng tước đoạt đi sinh mạng người trúng độc.
Sở dĩ loại độc trở nên bá đạo và xếp hàng thứ ba trong các loại độc kinh khủng nhất cũng bởi quá trình nó dày vò người trúng độc bằng cách làm mất dần đi hết các xúc cảm. Thử nghĩ mà xem khi không thể nghe, không thể nhìn, không thể ngửi, không thể thấy bị cô lập hoàn toàn trong một thế giới đáng sợ biết bao nhiêu.
Nếu không phải thời gian phát độc của ngũ cảm chi độc dài nhất trong các loại độc kinh khủng kia thì có lẽ nó còn phải đứng hàng thứ nhất.
“Nếu bản thân ta trúng loại độc này từ khi mới sinh ra thì có lẽ ít nhất khi lên mười độc mới có thể tái phát, không phải sao?”
“Chủ nhân, người có biết tại sao bây giờ thân thể của người lại khỏe mạnh con đôi chân lại lại lành lặn không bị hủy như thế không?”-Bối Bối không trả lời ngược lại lại đặt câu hỏi cho Lăng Tinh Vũ .
Lăng Tinh Vũ giật mình bất chợt nghĩ đến trong Dược Khí Tông Uyển có ghi lại rằng, ngu cảm chi độc mặc dù là một loại đọc kinh khủng nhưng lại cũng có một vài chỗ tốt. Đó là nó có thể chữa trị toàn thân thể cho người trúng độc khi thân thể bị tổn hại quá mức nghiêm trọng và nó cũng là loại độc giúp thân thể thoát thai hoán cốt, mạnh mẽ tẩy rửa những chất bẩn trong cơ thể giúp cơ thể trở nên khỏe mạnh hơn gấp nhiều lần. Nếu so với một vài loại đan dược hay thảo dược tẩy tủy thì ngũ cảm chi độc còn có thể tẩy tủy tốt hơn gấp trăm gấp ngàn lần.
Đương nhiên đã là độc thì không phải lúc nào cũng tốt, đi liền với mặt có lợi thì mặt hại còn lớn hơn gấp nhiều lần. Mỗi khi thân thể bị hủy hoại nghiêm trọng, ngũ cảm chi độc ngoài việc chữa trị thì còn đồng thời tái phát trước thời hạn. Đó là lý do khiến cho Lăng Tinh Vũ mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng độc dược lại tái phát. Chính vì vậy nên nếu nhiều lần để ngũ cảm chi độc trị thương thì càng nhanh mất đi các xúc cảm, mà càng mất đi các xúc cảm thì càng nhanh đến gần với tử vong.
Lăng Tinh Vũ rốt cục cũng hiểu tại sao ngũ cảm chi độc lại phát độc sớm như vậy, cũng hiểu vì sao cơ thể của bản thân lại trở nên tốt hơn xưa. Nhưng càng hiểu ao nhiêu thì nàng càng lo lắng bấy nhiêu.
Từ trước đến nay nàng là một kẻ liều mạng, thân thể bị hủy hoại so với người khác nhiều hơn bất kì ai. Mà nay lại trúng phải ngũ cảm chi độc, thân thể càng hủy hoại nhiều thì càng nhanh chết.
Nhưng chỉ một lúc sự lo lắng của Lăng Tinh Vũ liền không còn bởi chỉ sau khi thân thể bị hủy hoại một canh giờ thì độc mới tái phát. Có nghĩa là chỉ cần trong một canh giờ nàng kịp thời chữa trị thì độc sẽ không tái phát trước thời hạn nữa.
Lăng Tinh Vũ thở dài một hơi mệt nhọc, thật sự nàng không sợ tử vong. Nhưng không sợ không có nghĩa là nàng không muốn sống nữa. So về khát vọng sống thì nàng đều muốn sống hơn bất kì ai, tử vong càng gần khát vọng sống của nàng càng mãnh liệt. Còn nữa nếu nhanh chóng đến một thế giới thích hợp với nàng như thế giới này rồi lại nhanh chóng rời đi thì ai cũng cảm thấy nuối tiếc mà thôi.
Ngũ cảm chi độc thật sự không phải không giải được. Từ trong Dược Khí Tông Uyển, nàng đã thấy được cách điều chế đan dược giải loại độc này. Nhưng mà cách để tạo ra đan dược đó thật sự qua khó khăn. Thứ nhất cấp bậc nàng không đủ để luyện chế loại đan kiểu này. Thứ hai muốn luyện chế càn phải tìm đủ rất nhiều loại linh dược liệu mà trong đó có rất nhiều loại chỉ có thể cầu mà không thế thấy, quý hiếm đến mức cả đời này nàng sợ bản thân không nhìn thấy.
Chỉ là Lăng Tinh Vũ cũng không hề sợ hãi, nàng vốn đã xác định bản thân mình sẽ sống tiêu dao tự do tự tại, lần này trúng ngũ cảm chi độc cũng chỉ là một yếu tố kích thích thêm cho cuộc sống nàng thêm thú vị hơn mà thôi.
Hơn nữa đối với nàng mà nói việc mất đi xúc giác hay bất cứ các giác quan nào khác bây giờ cũng không ảnh hưởng đến nàng. So ra thì trong quá khứ có điều còn kinh khủng và đáng sợ hơn mà nàng dù cả đời nghĩ lại còn cảm thấy e sợ.
Ngước mắt lên nhìn ra ngoài cửa sổ của căn phòng, bên ngoài là bầu trời trong xanh cùng với ánh nắng rực rỡ. Thời gian trôi qua thật nhanh nháy mắt đã trôi qua mất mấy ngày kể từ khi nàng bỏ trốn khỏi Lăng phủ.
Nghĩ đến mẫu thân từ ái cùng phụ thân nghiêm khắc của thân thể này, Lăng Tinh Vũ có chút thở dài. Dù bản thân họ có thật lòng chăm sóc cho nàng, yêu thương nàng thì bản thân Lăng Tinh Vũ vẫn không thể đối mặt được. Nàng chỉ có thể đáp trả lại họ bằng cách trả ơn cho họ, rồi quay về cuộc sống tiêu dao tự do tự tại mà thôi.
Bật người nhảy ra khỏi cửa sổ, rời khỏi khách điếm mà nam tử kia đưa nàng đến. Lăng Tinh Vũ nàng nên trở về thôi, trở về nơi nàng bắt đầu đến với Linh Nguyên đại lục này, cũng là nơi bắt đầu dấu chân sau này của một cường giả.
Rất nhiều người vì ngũ cảm chi độc tái phát mà không chịu nổi chết đi. Những người vượt qua được may mắn sống sót thì cũng phải mất đi một trong năm giác quan của mình. Tuy nhiên tất cả những điều đó mới là bắt đầu một chu kỳ vận chuyển chết chóc của loại độc này mà thôi.
Năm năm một lần độc sẽ tái phát sau khi phát độc lần đầu. Mà mỗi một lần như vậy người trúng độc đều phải chịu sự đau đớn dày vò bản thân so với lần đầu chỉ có hơn không có kém và lại tiếp tục mất đi một giác quan tiếp theo.
Khi nào mất hết đi tất cả các giác quan, ngũ cảm chi độc sẽ tái phát thêm một lần cuối cùng nữa. Và lần nay sẽ không còn đơn giản là đau đớn nữa mà còn là sự dày vò liên tục cả thể xác và linh hồn trong năm ngày liên tục. Sau năm ngày dày vò như thế ngũ cảm chi độc rốt cục cũng tước đoạt đi sinh mạng người trúng độc.
Sở dĩ loại độc trở nên bá đạo và xếp hàng thứ ba trong các loại độc kinh khủng nhất cũng bởi quá trình nó dày vò người trúng độc bằng cách làm mất dần đi hết các xúc cảm. Thử nghĩ mà xem khi không thể nghe, không thể nhìn, không thể ngửi, không thể thấy bị cô lập hoàn toàn trong một thế giới đáng sợ biết bao nhiêu.
Nếu không phải thời gian phát độc của ngũ cảm chi độc dài nhất trong các loại độc kinh khủng kia thì có lẽ nó còn phải đứng hàng thứ nhất.
“Nếu bản thân ta trúng loại độc này từ khi mới sinh ra thì có lẽ ít nhất khi lên mười độc mới có thể tái phát, không phải sao?”
“Chủ nhân, người có biết tại sao bây giờ thân thể của người lại khỏe mạnh con đôi chân lại lại lành lặn không bị hủy như thế không?”-Bối Bối không trả lời ngược lại lại đặt câu hỏi cho Lăng Tinh Vũ .
Lăng Tinh Vũ giật mình bất chợt nghĩ đến trong Dược Khí Tông Uyển có ghi lại rằng, ngu cảm chi độc mặc dù là một loại đọc kinh khủng nhưng lại cũng có một vài chỗ tốt. Đó là nó có thể chữa trị toàn thân thể cho người trúng độc khi thân thể bị tổn hại quá mức nghiêm trọng và nó cũng là loại độc giúp thân thể thoát thai hoán cốt, mạnh mẽ tẩy rửa những chất bẩn trong cơ thể giúp cơ thể trở nên khỏe mạnh hơn gấp nhiều lần. Nếu so với một vài loại đan dược hay thảo dược tẩy tủy thì ngũ cảm chi độc còn có thể tẩy tủy tốt hơn gấp trăm gấp ngàn lần.
Đương nhiên đã là độc thì không phải lúc nào cũng tốt, đi liền với mặt có lợi thì mặt hại còn lớn hơn gấp nhiều lần. Mỗi khi thân thể bị hủy hoại nghiêm trọng, ngũ cảm chi độc ngoài việc chữa trị thì còn đồng thời tái phát trước thời hạn. Đó là lý do khiến cho Lăng Tinh Vũ mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng độc dược lại tái phát. Chính vì vậy nên nếu nhiều lần để ngũ cảm chi độc trị thương thì càng nhanh mất đi các xúc cảm, mà càng mất đi các xúc cảm thì càng nhanh đến gần với tử vong.
Lăng Tinh Vũ rốt cục cũng hiểu tại sao ngũ cảm chi độc lại phát độc sớm như vậy, cũng hiểu vì sao cơ thể của bản thân lại trở nên tốt hơn xưa. Nhưng càng hiểu ao nhiêu thì nàng càng lo lắng bấy nhiêu.
Từ trước đến nay nàng là một kẻ liều mạng, thân thể bị hủy hoại so với người khác nhiều hơn bất kì ai. Mà nay lại trúng phải ngũ cảm chi độc, thân thể càng hủy hoại nhiều thì càng nhanh chết.
Nhưng chỉ một lúc sự lo lắng của Lăng Tinh Vũ liền không còn bởi chỉ sau khi thân thể bị hủy hoại một canh giờ thì độc mới tái phát. Có nghĩa là chỉ cần trong một canh giờ nàng kịp thời chữa trị thì độc sẽ không tái phát trước thời hạn nữa.
Lăng Tinh Vũ thở dài một hơi mệt nhọc, thật sự nàng không sợ tử vong. Nhưng không sợ không có nghĩa là nàng không muốn sống nữa. So về khát vọng sống thì nàng đều muốn sống hơn bất kì ai, tử vong càng gần khát vọng sống của nàng càng mãnh liệt. Còn nữa nếu nhanh chóng đến một thế giới thích hợp với nàng như thế giới này rồi lại nhanh chóng rời đi thì ai cũng cảm thấy nuối tiếc mà thôi.
Ngũ cảm chi độc thật sự không phải không giải được. Từ trong Dược Khí Tông Uyển, nàng đã thấy được cách điều chế đan dược giải loại độc này. Nhưng mà cách để tạo ra đan dược đó thật sự qua khó khăn. Thứ nhất cấp bậc nàng không đủ để luyện chế loại đan kiểu này. Thứ hai muốn luyện chế càn phải tìm đủ rất nhiều loại linh dược liệu mà trong đó có rất nhiều loại chỉ có thể cầu mà không thế thấy, quý hiếm đến mức cả đời này nàng sợ bản thân không nhìn thấy.
Chỉ là Lăng Tinh Vũ cũng không hề sợ hãi, nàng vốn đã xác định bản thân mình sẽ sống tiêu dao tự do tự tại, lần này trúng ngũ cảm chi độc cũng chỉ là một yếu tố kích thích thêm cho cuộc sống nàng thêm thú vị hơn mà thôi.
Hơn nữa đối với nàng mà nói việc mất đi xúc giác hay bất cứ các giác quan nào khác bây giờ cũng không ảnh hưởng đến nàng. So ra thì trong quá khứ có điều còn kinh khủng và đáng sợ hơn mà nàng dù cả đời nghĩ lại còn cảm thấy e sợ.
Ngước mắt lên nhìn ra ngoài cửa sổ của căn phòng, bên ngoài là bầu trời trong xanh cùng với ánh nắng rực rỡ. Thời gian trôi qua thật nhanh nháy mắt đã trôi qua mất mấy ngày kể từ khi nàng bỏ trốn khỏi Lăng phủ.
Nghĩ đến mẫu thân từ ái cùng phụ thân nghiêm khắc của thân thể này, Lăng Tinh Vũ có chút thở dài. Dù bản thân họ có thật lòng chăm sóc cho nàng, yêu thương nàng thì bản thân Lăng Tinh Vũ vẫn không thể đối mặt được. Nàng chỉ có thể đáp trả lại họ bằng cách trả ơn cho họ, rồi quay về cuộc sống tiêu dao tự do tự tại mà thôi.
Bật người nhảy ra khỏi cửa sổ, rời khỏi khách điếm mà nam tử kia đưa nàng đến. Lăng Tinh Vũ nàng nên trở về thôi, trở về nơi nàng bắt đầu đến với Linh Nguyên đại lục này, cũng là nơi bắt đầu dấu chân sau này của một cường giả.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook