Song Tính Câu Nhân (thô Tục)
C20: Giúp Chồng Trả Nợ (2)

Tui bị dụ! Tới đây là hết thiệt, thề ✋
_____________________________________

Đã tròn một tuần kể từ sau ngày đó, ở nhà hai người ngoài mặt vẫn bình thản như lúc trước, không ai nhắc đến chuyện cũ nữa. Tuấn Hào đã hứa sẽ không bao giờ gây chuyện nữa nên Hạ Minh lại một lần nữa tha thứ, cho anh ta thêm cơ hội để vun đắp tình cảm vợ chồng.

Tuấn Hào trở người về phía bên kia giường bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Hạ Minh nhìn theo bóng lưng chồng mình, trong lòng khó xử vì làm anh mất hứng khi đang quan hệ.

Cậu đã cố nhưng lúc ở bên Tuấn Hào, mặc cho anh làm gì cũng không thể khiến cậu bị kích thích. Hạ Minh nhắm mắt lại, tâm trí bất chợt hồi tưởng về hôm đó, khi bàn tay dày rộng đó chạm vào cơ thể cậu, khi vật nóng rực đó chen giữa hai mép thịt của cậu, cảm giác lúc ấy như ùa về làm cậu nhịn không được đưa tay vào trong quần sờ đến nơi ướt đẫm.

Tin nhắn của Từ Phúc Lâm vẫn còn trong điện thoại, cậu vẫn cho rằng lúc đó chỉ là bản thân bị dục vọng thao túng nên vẫn chưa trả lời. Giờ đây trong lúc cả người khô nóng, bàn tay Hạ Minh không thể ngừng chà xát khe lồn ướt nhẹp, núm vú cũng bị se cứng lên, cảm giác như hắn đang thì thầm bên tai cậu từng câu từng chữ. Đến khi đạt cao trào, Hạ Minh vô hồn nhìn ngón tay dính nhớp dâm dịch.

"Không... vẫn không đủ..."

Hạ Minh vào nhà tắm vệ sinh lại bản thân, lúc trở ra để ý bàn làm việc của Tuấn Hào có chút lộn xộn nên tiến tới sắp xếp lại. Vừa chạm phải ipad thì màn hình hiện lên tin nhắn từ một trang giao dịch mua bán, cậu tròn mắt mở khóa vào xem.

Đồng hồ điểm 11 giờ khuya, Từ Phúc Lâm vừa đóng màn hình laptop lại thì màn hình điện thoại sáng lên. Hắn đọc tin nhắn xong liền túm vội chìa khóa xe và áo khoác rồi rời khỏi nhà.

........

Lúc Từ Phúc Lâm đến nơi thì đã thấy Hạ Minh ngồi trước thềm cửa, trên người còn mặc đồ ngủ, bên ngoài cũng chỉ khoát hờ một tấm khăn choàng mỏng. Hắn nhanh chóng đến bên cậu, Hạ Minh ngước nhìn hắn bằng đôi mắt xinh đẹp đẫm lệ, chủ động vòng tay ôm lấy hắn.

"Mau đưa em đi."

........

Bíp. Bíp. Bíp. Bíp.

Cạch.


Hai người vừa bước qua cánh cửa liền dính chặt lấy nhau tiếp tục nụ hôn còn dang dở trong xe. Khi cánh cửa vừa khép lại thì Từ Phúc Lâm đã bế Hạ Minh đặt lên sofa êm ái. Bàn tay gấp gáp lần mò dưới lớp đồ ngủ vuốt ve từng đoạn da thịt nhẵn mịn mà hắn đã mong nhớ bấy lâu. Hạ Minh bị đè xuống hôn đến khi tách ra thì môi cậu đã đỏ lên, còn dính đầy nước bọt bóng loáng như quả anh đào chín mọng.

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad: love_potion_no9 và lovepotionno9byromi.wordpress.com

"Nhớ em đến đến phát điên đi được." Từ Phúc Lâm hôn lên cổ cậu mở lời thừa nhận. Hắn vốn là kiểu người thích những em đào sexy ở các quán bar, ai mà ngờ có ngày lại vấn vương cậu nội trợ ngoan hiền kín đáo như Hạ Minh.

Giống như ma túy, không thể thử dù chỉ một lần, cả hai đã biến thành con nghiện cơ thể đối phương. Hạ Minh lần này đã biết chủ động tham lam cầu khát mở khóa quần của Từ Phúc Lâm mò vào trong quần lót tìm kiếm con cặc to lớn của hắn, trong khi Từ Phúc Lâm nhanh chóng xử lý hàng cúc áo của cậu rồi cởi bỏ chiếc quần ngủ vất xuống đất.

"Nửa đêm chạy đi gặp đàn ông khác ngay cả đồ lót cũng không mặc, chồng em có biết không?" Bản tính ăn chơi của Từ Phúc Lâm bỗng trỗi dậy khi thấy thân thể trần trụi của Hạ Minh, hắn tách hai chân cậu đặt lên vai mình rồi bắt đầu cúi thấp người.

"Mặc kệ anh ta, em chỉ muốn anh thôi.... Ưmmm~" Hạ Minh khẽ run người khi Từ Phúc Lâm liếm lên đùi non của cậu. Cảm nhận hơi thở phả vào vùng kín của mình, cậu gấp gáp ngăn cản. "Không được đâu, anh đừng... chỗ đó..."

"Trước đây chưa có ai liếm lồn cho em sao?" Hắn tiếp tục thổi vào nơi giữa hai chân cậu.

Hạ Minh đỏ mặt lắc đầu. Xưa nay cậu vẫn luôn hẹn hò cùng những người đàn ông vẻ ngoài hiền lành như Tuấn Hào, lúc làm cũng chỉ theo tư thế truyền thống, không nghĩ sẽ có ngày được người ta dùng miệng chăm sóc lồn thế này.

"Em không... Ah~~"

Từ Phúc Lâm tiến tới mút lấy lồn làm cậu bất ngờ kêu lớn. Cái lưỡi điêu luyện vét từng ngóc ngách rồi vờn lấy hột le gảy rồi lại mút, mút rồi lại gảy. Hắn dùng ngón tay tách hai mép lồn múp ra để dọn đường cho lưỡi di chuyển xuống chăm sóc cho lỗ lồn nhỏ bé. Đầu lưỡi trượt vào trong lỗ lồn liếm lấy vách tường thịt mỏng manh bên trong, chốc sau lại rút ra đút vào như bắt chước động tác đụ.

Hạ Minh lần đầu bị lưỡi địt sướng đến kêu rên loạn xạ, lồn run rẩy giật liên hồi. Từ Phúc Lâm nhìn phản ứng của cậu không khỏi nghĩ trong lòng.

"Chậc, rốt cuộc những tên em từng hẹn hò là cái loại nhàm chán thế nào chứ?!"

Từ Phúc Lâm vận dụng hết kỹ năng bú liếm của mình lên lồn Hạ Minh, bàn tay còn nắm lấy cây gậy nhỏ của cậu mà sục. Có lẽ vì lần đầu thử điều mới lạ nên không lâu sau cậu đạt cao trào phun nước lồn xối xả cùng ít tinh dịch loãng. Từ Phúc Lâm chỉ chờ có thế bao bọc lồn cậu bằng miệng mình, hứng hết dâm thủy nuốt ừng ực như kẻ chết khát lâu ngày, xử lý xong nước lồn còn quệt tinh dịch của cậu hết sạch cho vào miệng ngon lành.

Hạ Minh bắn xong vẫn còn chưa phục hồi hết. Cậu mơ màng cắn cắn ngón tay xuýt xoa, thì ra được bú lồn lại sướng đến như vậy.


Từ Phúc Lâm cởi quần rồi cầm con cặc đang cương cứng vỗ lên mu lồn cậu nghe tiếng bèm bẹp, dùng thân cặc gân guốc dữ tợn nhét vào giữa hai mép thịt nộn mà cọ làm Hạ Minh lại nứng lên, chân tì xuống đệm ghế chủ động nẩy lồn cầu xin hắn đâm vào.

"Ưm~ vào đi anh... đừng hành hạ em nữa..."

Nghe người đẹp nỉ non ngọt ngào, hắn nắm lấy vú mềm đầu ngón tay cố tình véo núm vú khiến người đẹp bật ra tiếng rên.

"Thế này chưa phải là hành hạ đâu. Anh sẽ cho em biết hành hạ là như thế nào."

Trông Từ Phúc Lâm như một con sói gian manh khổng lồ, ấy thế mà lại làm cho Hạ Minh tim đập loạn nhịp, trong lòng mong chờ những gì hắn sắp làm với cơ thể cậu.

Hai chân cậu được nâng lên đặt lên vai bờ vai rộng rãi của hắn, con cặc kẹp giữa mép lồn từ từ rút ra dính đầy nước nhớp nháp. Hạ Minh co rút lỗ lồn, vật thô đó tức thì đâm thẳng vào trong nong tràn lỗ thịt mềm khiến cậu há miệng trợn mắt. Đây chính là cảm giác mà cậu ham muốn.

"Ahhh anh nghĩ là anh không thể đụ ai khác ngoài em được nữa. Trở thành người của anh đi, anh muốn em." Từ Phúc Lâm không để Hạ Minh có thời gian ngơi nghỉ, nắc vào liền dập uỳnh uỵch vào lồn như muốn chơi nát thân thể cậu.

Đầu ngón chân Hạ Minh co quắp lại vì khoái cảm, mỗi lần con cặc tiến vào cảm giác như lại càng mở ra một tầng sâu hơn, như một con sâu đục khoét quả táo ngon lành là cậu. Quy đầu to bằng quả trứng mỗi lần tới lại đỉnh vào điểm nhạy cảm của cậu. Vành quy đầu tì vào những tầng nếp uốn bên trong, khi Từ Phúc Lâm cố tình rút ra gần hết, vành quy đầu như một chiếc móc ngăn không cho dương vật ra khỏi cửa âm đạo. Kỹ thuật mới lạ mà hắn đem tới làm Hạ Minh phải liên tục kêu rên, cậu không ngờ có ngày mình lại sa đọa như thế này.

Thứ tình dục mà cậu trải qua ngày trước đều là sự dịu dàng êm ái như sóng vỗ vào bờ cát, thứ tình dục mà Từ Phúc Lâm cho cậu lại là những cơn sóng rền vang ngoài đại dương xa xôi, con cặc lớn cùng những cú nhấp kinh hồn như muốn xé toạc cậu thành từng mảnh.

"A a... từ... từ từ... anh ơi... a... sướng... em s-sướng lồn... aaa... không... to quá... thật... a... a a... thật trướng... ưmmm"

Hạ Minh bị nhấn chìm trong nhục dục, ngay cả lời nói cũng dần rối loạn. Chỉ biết âm "a" luôn treo trên môi, lời lẽ vốn dĩ là van xin hắn nhưng khi thốt ra lại trở thành cổ vũ cầu hắn địt mạnh hơn. Từ Phúc Lâm chôn cặc trong cái lồn cực phẩm nghe âm thanh dâm dục lại càng nứng hơn, máu dồn về nơi giữa háng, sức mạnh cơ bắp dồn về thân dưới ra sức địt nát lồn người đẹp đến văng nước xì xì.

"Cục cưng à, thiệt thòi cho em là không gặp anh sớm hơn... ah... làm em phải đụ với những con cặc bé tí... hự hự... nhưng giờ anh sẽ bù đắp cho em.. a..."

Hắn đưa Hạ Minh tới thế giới mới mà cậu chưa từng trải nghiệm qua, khiến cậu nhận ra ham muốn ẩn sâu bên trong mình. Hạ Minh bật dậy ngồi lên đùi ôm lấy hắn chủ động hôn môi mút lưỡi.

"Ưm... biến em thành của anh đi... giã nát lồn em đi anh..."


Từ Phúc Lâm như phát rồ nâng cả cơ thể cậu, để hai đùi treo trên tay mình rồi đứng dậy. Trọng lực dồn vào chỗ kết hợp đang chảy dịch mật làm đầu cặc đỉnh đến cái chỗ sâu hun hút trong cậu. Hạ Minh ngửa cổ thở dốc, Từ Phúc Lâm vừa đi vừa địt cậu đến chảy nước mắt. Áp cậu vào tường rồi địt, địt đã lại mang cậu về đến phòng ngủ đưa lên giường nắc lồn tiếp tục. Kể từ lúc đút cặc vào chưa có phút giây nào hắn rút cặc ra khỏi lỗ lồn cậu hoàn toàn. Hạ Minh nằm trên giường ôm lấy đầu hắn đang bú vú mình, hai chân dang rộng để cặc hắn dập lồn thoải mái. Chẳng quan tâm nếu chồng hợp pháp có tỉnh dậy và tìm cậu hay không nữa, tâm trí cậu giờ đây tràn ngập Từ Phúc Lâm và con cặc lợi hại của hắn.

"Ah... đ-đụ... em... nya... đụ em đi... anh yêu... cặc đụ... ưmmm... tê lồn... quá... a... đi... hya... thật lớn... ưm... dài... nó... nó đang... đâm... a a a a~... ưm chỗ đó...."

Đầu cặc đỉnh vào điểm nứng, lông cặc thì cọ vào hột le sưng cứng nhô lên, còn miệng hắn thì bú mạnh núm vú. Hạ Minh bị kích thích mãnh liệt, cả người như có dòng điện chạy qua, cậu bắt đầu giãy nhẹ cơ thể.

"Hya... em không... a... anh ơi..."

"Nào, ra cùng anh.. ưm hự... chúng ta cùng nhau..."

Hơi thở Từ Phúc Lâm gấp gáp, hắn ồ ồ như thú hoang giao phối, con cặc lại cứng thêm mấy phần. Động tác địt lồn lại càng hung bạo, ngay cả khi Hạ Minh lắc đầu kêu khóc vẫn không ngừng.

"Aaaa... em sắp... em tới.... Aahhhh~~~"

Hạ Minh thét lên đạt cao trào chảy nước lồn như lũ, lỗ lồn thít chặt như muốn nuốt cây gậy thịt vào trong. Cái lỗ bên trong cũng siết lại hút lấy đỉnh quy đầu làm Từ Phúc Lâm lên đỉnh, hắn rùng mình một hắn bắn ào ạt nhắm thẳng lỗ tử cung mà phun trào tinh trùng nóng hổi như nham thạch. Đã một tuần hắn không quan hệ, tinh trùng tích lại bắn trong một lần ngập ngụa lồn cậu, nếu rút ra sẽ chảy ướt cả một mảng nệm.

Hắn tinh thỏa mãn, hắn liếm sạch nước mắt Hạ Minh rồi ôm lấy cậu vỗ về.

Hạ Minh ở trong lòng hắn, dư vị cao trào vẫn chưa qua đi, lồng ngực không ngừng phập phồng thở dốc. Từ Phúc Lâm đụ cậu quá dữ, lần này còn phê hơn cả lần trước, chưa bao giờ bản thân cậu thấy thỏa mãn đến vậy. Lại nghĩ bây giờ mình như vậy, có lẽ lần sau lại muốn nhiều hơn nữa...

"E-em phải về thôi." Hạ Minh muốn ngồi dậy nhưng sức lực cậu cũng đã cạn kiệt, Từ Phúc Lâm không tốn chút lực nào kéo cậu về vòng tay của mình.

"Ở lại đây với anh đi, ngày mai tùy tiện tìm lý do nào đó là được."

"Nhưng..."

Sau chữ "nhưng" không có gì cả, cậu đã bị Từ Phúc Lâm bế vào phòng tắm.

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad: love_potion_no9 và lovepotionno9byromi.wordpress.com

Tựa lưng vào lồng ngực vững chắc của hắn, cảm nhận hắn đang xoa bóp cho cậu được thoải mái, Hạ Minh mơ màng. Người đàn ông này lúc đụ thì như muốn nghiền nát mình, những lúc khác lại ân cần ngọt ngào như vậy. Hôm nay khi biết Tuấn Hào đã bán đi chiếc đồng hồ mà lần đầu cậu dành dụm tiền tặng anh. Hạ Minh nhận ra không phải rằng cậu vẫn còn yêu anh ta, mà chỉ là yêu những kỷ niệm đẹp của hai người khi xưa.


Bất giác nhớ tới lúc bản thân hồ nghi có phải mình đã sai lầm khi bỏ lỡ lời mời của hãng đĩa để kết hôn. Khi môi của Từ Phúc Lâm đặt lên vai cậu, khi hắn ôm lấy cậu, Hạ Minh lại không thể nghĩ được gì nữa. Bàn tay hắn lại bắt lấy vú bự mà vò, hơi thở hai người dần gấp gáp, sóng nước vỗ ào ào.

Quả thật như Từ Phúc Lâm nói, hắn đã hành hạ Hạ Minh suốt một đêm. Lúc ở bên Tuấn Hào, vì theo chưa có dự định có con nên hai người vẫn thường dùng áo mưa. Nhưng khi cậu ở bên Từ Phúc Lâm, sau những đêm dài ở cùng hắn, lúc lỗ lồn được buông tha và cậu sắp chìm vào giấc ngủ thì điều duy nhất trong đầu cậu có thể nghĩ tới là.

"Chơi trần thật sướng."

........

Cạch.

"Anh về rồi."

"Mừng anh về nhà."

Từ Phúc Lâm nới lỏng cà vạt, đặt chiếc cặp da trên ghế sa-lông rồi đi lại đón lấy người đẹp vào lòng hôn nhẹ lên môi, sờ sờ lên cái bụng tròn.

"Em lại làm cái gì nữa vậy?"

"Trên mạng người ta làm cà phê bọt biển nên em cũng muốn thử. Dù sao bác sĩ cũng khuyên nên vận động cho khỏe mà." Hạ Minh khoe thành phẩm của mình. "Anh nhìn nè, đẹp mà nhỉ. Thử một chút xem."

"Không tồi. Nhưng sẽ ngon hơn nhiều nếu em đút anh bằng cái môi bé dưới này đấy."

Hạ Minh ở cùng hắn lâu nay đã quen với những câu gạ gẫm như vậy nhưng vẫn thoáng đỏ mặt. Cậu đẩy bàn tay hư hỏng đang cố mò vào quần lót mình.

"Thôi nào. À ừm... để tối nay... Giờ thì ăn cơm đã! Anh mau đi rửa tay đi, cơm canh lạnh ngắt bây giờ!"

Từ Phúc Lâm cười gian xảo ngoan ngoãn nghe lời vợ. Khi trở lại trên bàn đã đầy kín đồ ăn. Canh mặn xào, rau củ thịt cá đầy đủ dinh dưỡng lại vô cùng đẹp mắt. Hắn ngồi xuống vừa ăn cơm vừa nghe Hạ Minh líu ríu kể đủ thứ chuyện. Chưa bao giờ không gian hắn sống trở nên ấm áp như vậy, đi làm về có người chờ cơm, tối ngủ có hơi ấm của người bên cạnh. Cảm thấy cuộc sống như vậy không tệ chút nào.

Quyết định giật vợ người ta quả thật vô cùng đúng đắn. (Ủa...)

_____________________________________

Tới mấy chap extra là y như rằng bịnh sến của tui nổi dậy. Chap sau dirty old man cho cân bằng lại và cũng để phục vụ yêu cầu bữa giờ của một số reader 👌

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương