Sống Sót Từ Dị Thế, Lại Lần Nữa Xuyên Không?
Chương 13: Ăn liền mạnh lên Liễu Vân Nguyệt

~~ Liễu Vân Nguyệt bắt đầu động thử, nàng trước tiên đem phần lớn xác yêu thú bỏ vào tủ đông, tiếp đó chỉ còn lại 1 thỉ thở lớn, Liễu Vân Nguyệt đem trước hết lột da, đem các bộ phận cắt rời, cạo xương, động tác vô cùng thành thục, không có dư thừa.

Chỉ hơn 10 phút sau, thi thể yêu thú đã hoàn toàn bị tách rời, phân chia ra từng mảng, để một cách ngay ngắn, chỉnh tề.

Phần còn lại chỉ là một khung xương lớn, nàng để lại sạch sẽ.

~~ "Quả nhiên là trù thần tương lai, động tác thật hoàn mĩ."

Đường Vũ âm thầm khen, lại nhớ đến bản thân lúc trước toàn bộ thịt săn được chỉ có lọc da, sau đó bỏ nguyên cái xác treo lên nướng, nhiều hơn chút thì thêm một ít muối đen, cuối cùng cắm cúi ăn không quan tâm đến mùi vị.

"Hình như so với người ta, bản thân mình đúng là rác nhỉ." Đưỡng Vũ thầm than

" Thi thể ngươi mang tới quả thật hơi lớn, ta nghĩ nên xử lý nột nữa thành cá loại món ăn, còn lại bỏ vào hầm đông, ngày sau xử lý, thế nào?"

Liễu Vân Nguyệt sau khi xử lý xong, quay đầu lại hỏi

" Ngươi cứ đem xử lý hết đi a, sức ăn của ta khá lớn, chổ này chưa chắc là đủ để ta lấp đầy bụng a."

"Ngươi? Ăn hết từng này??"

Nhìn thấy Đường Vũ tuyên bố. Liễu Vân Nguyệt không khỏi nghi ngờ, nhìn lại thân hình có chút gầy của hắn, nàng không khỏi lắc đầu

"Tùy ngươi."

Nàng không nói chuyện tiếp, bắt đầu đem từng mảng thịt đem đi xử lý.

~~ Hơn 1 giờ sau, trên cái bàn lớn bày đầy thơm ngát toàn thịt yêu thú, Đường Vũ nhìn vào không nhịn được nuốt nước miếng

"Còn khoảng chừng một nửa chưa làm xong, chúng ta vừa ăn vừa làm." Nàng lên tiếng

~~ Tiếp nhận một phần đồ ăn do Liễu Vân Nguyệt đưa, Đường Vũ không khách khí, trực tiếp động thủ

Phi thường mĩ vị, Đường Vũ liên tục ăn.

Quả nhiên là đưa nguyên liệu cho Liễu Vân Nguyệt không sai, thỏa thuận này, không lỗ!!

~~ " Thật sự có hiệu quả?"

Liễu Vân Nguyệt không khỏi hưng phấn, thân thể bắt đầu có dấu hiệu dẫn nhập linh khi vào nội thể, đây chính là hiện tượng bắt đầu đạt đến Nhập Linh cảnh.

" Giây phút này không biết mình đã đợi bao lâu rồi? Thật sự giống như một giấc mơ vậy."

Nàng vui mừng đến phát khóc, vốn nghĩ đến cả đời có lẽ chỉ là một phàm nhân, chỉ có thể ở tại thức quán sinh sống, nàng có chút chịu đựng không nỗi.

" Ngươi làm sao vậy? Sao lại khóc rôi?"

Đường Vũ nhìn thấy Liễu Vân Nguyệt đang ăn bỗng chốc rơi lệ, không nhịn được hỏi

" Ta không sao, chỉ là chút bụi vào mắt thôi, bất qua hôm nay phải cảm ơn ngươi."

Liễu Vân Nguyệt vội lau nước mắt, cười nói, nếu như không phải có Đường Vũ, liền nàng không biết bao lâu mới có thể tìm được thịt yêu thú a, bất quá khi nhìn vào tình trạng của hắn, nàng không khỏi ngạc nhiên

"Ngươi ăn nhiều thịt yêu thú vậy, không có phát hiện sao gì sao?"

" Có nha." Đường Vũ cười:" Chổ yêu thú này được ngươi nấu khá ngon nha, ta cảm thấy bữa tối sau này của ta đều phải nhờ cậy vào ngươi rồi."

"Ý ta không phải như vậy, ngươi không cảm thấy cơ thể có gì thay đổi sao?"

Liễu Vân Nguyệt lắc đầu, hiện tại nàng đã linh khí nhập thể, nhưng Đường Vũ này đã ăn cả mấy phần lại không có một tia linh khí, đây là có chuyện gì?

"Ừm, tuy vẫn còn đói, nhưng đã đỡ hơn, có gọi là thay đổi không?"

Liễu Vân Nguyệt: "..."

Ngươi đang đùa ta sao, đó mà gọi là thay đổi? Mà ngươi ăn bao nhiêu phần vậy vẫn chưa no sao?

"Được rồi, chuyện này ta cũng bó tay, có lẽ thể chất của ngươi đặc thù đi!"

Nàng lắc đầu, trên thế giới này đầy rẫy thể chất kì lạ, có lẽ Đường Vũ có lẽ thuộc trong số đó đi

"Có lẽ vậy."

Đường Vũ cười gượng, hắn làm sao có thể nói, bởi vì linh khí đi vào trong nội thể của hắn liến ngay lâp tức bị chuyển hóa sang dạng năng lượng kia được chứ.

Cuối cùng cả hai liền không nói gì, chỉ cắm đầu vào ăn

~~ Ước chừng 1 giờ trôi qua, toàn bộ số thịt được chế bế đã biến mất sạch sẽ.

"Vậy, bà chủ Liễu, sáng mai gặp."

Đường Vũ thõa mãn, chào tạm biệt Liễu Vân Nguyệt, sau đó đi ra khỏi thực quán.

"Sức ăn của tên này cũng quá mạnh đi?"

Liễu Vân Mộng khóe miệng khẽ giật, tổng toàn bộ một yêu thú cở lớn, vậy mà liền bị chén sạch, đã vậy hắn còn không có chút thay đổi gì hết, rốt cuộc số linh khí hấp thụ được đã đi đâu?

Bất quá nàng cũng không nghĩ nhiều, hiện tại bản thân liền rất hưng phấn

" Hôm nay thu hoạch thật là nhiêu a."

Nàng cảm thụ lại lực lượng của bản thân, dường như bản thân đã đột phá đến Nhập Linh tứ giai đi?

"Kể từ giờ, ta đã là một tu luyện giả chân chính, sau này còn có thể mạnh hơn, có khả năng tự bảo vệ mình a!!"

Liễu Vân Nguyệt thõa mãn gật đầu, chí ít có thể tiến tới Nhập Linh cửu giai không thành vấn đề đi?

~~ "Hôm nay đã thõa mãn a." Đường Vũ thân ảnh bước đi chậm rãi trên đường, gương mặt thể hiện sự hài lòng

"Kí chủ tính khi nào mới bắt đâu làm thêm nhiệm vụ của bổn hệ thống đây."

Hệ thống lúc này cũng hiện ra, chán chường nhìn hắn

" Ngươi có cho ta nhiệm vụ sao?"

Hệ thống: "..."

Hình như là không có thật.

"Khụ..., Do một chút sai sót."

Hệ thống vội chuyển chủ đề: " Vậy bây giờ kí chủ có thể đến nhận nhiệm vụ...."

"Đợi chút!"

Chưa nói hết lời, Đường Vũ đã ngăn nó lại, ánh mắt dời sang chỗ khác, gương mặt cũng khẽ nhếch lên.

Hệ thống: "..." Ngài tính làm gì đây?

"Có chuyện hay để xem, thân là quần chúng ăn dưa, bản thân ta sẽ không thể bỏ qua được nha."

Hắn cười nói, ngay lập tức thân ảnh liền biến mất

Hệ thông: "..."

Ngài lại muốn làm chuyện gì đây?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương