Song Sát
Chương 71: Pn1

.

Lần nữa gặp lại gã đàn ông kia là một chuyện ngoài ý muốn.

Khi Triển Phi và Quý Ngật Lăng đẩy cửa nhà hàng hai người thường xuyên ghé qua, gã đã ngồi tại chiếc bàn đặt sát cửa số đối diện với cửa chính, vì vậy thời điểm họ vừa tiến vào liền bị gã phát hiện.

Triển Phi cũng nhìn thấy gã, hắn hơi nhíu mày, không muốn để ý đến thái độ rành rành lộ liễu của đối phương.

Đã định cư ở Anh được một năm. Tuy thời điểm ban đầu không tránh được việc phải bay đi bay về, nhưng sau khi chân chính bỏ xuống gánh nặng của người chủ gia đình, hết thảy sóng gió dần qua đi, Triển Phi liền triệt để dừng chân lại đất nước này. Lúc bấy giờ, các công ty con của Triển thị do Triển Sát phụ trách, trên danh nghĩa thuộc về Triển Thiên Khung, việc Triển Phi cần làm là ra tay hỗ trợ mỗi khi công ty gặp khó khăn.

Hiện tại hắn chỉ điều hành duy nhất công ty đồ chơi mà thôi.

Công ty này do Triển Phi dựng lên từ hai bàn tay trắng, trong vài năm ngắn ngủi đã trở thành huyền thoại trong thương giới. Một năm sau khi chiếm lĩnh thị trường nước Anh, hắn vươn vòi bạch tuộc ra các cường quốc châu Âu khác như Pháp, Đức.

Đây không phải là chuyện dễ dàng đạt được. Tuy nhờ sự hỗ trợ của công ty Quý Ngật Lăngđánh sâu vào thị trường mới mẻ này, leo lên đầu bảng, tạo thế độc quyền trong thời gian ngắn, nhưng đến tột cùng, nơi này vẫn là Vương quốc Anh, một Triển Phi không có bất kỳ chỗ dựa vững chắc nào, muốn ở đây giữ vững thành tích, không chỉ nan giải, mà còn là chuyện nghìn lẻ một đêm.

Nhưng Triển Phi đã làm được, hắn tiếp tục biến danh hiệu thiên tài trăm năm có một trong giới kinh doanh trở thành truyền kỳ. Tạp chí Forbes từng bình luận về Triển Phi như sau. Trong xương cốt người đàn ông nàymang theo một loại khí phách phi nhân, đối với mục tiêu do mình đặt ra vô cùng cố chấp, không ngừng truy đuổi, là một loại bản năng động vật thuần túy, nín thở nắm bắt nhược điểm của con mồi.

Hơi khó nghe, nhưng không thể không thừa nhận đây là một miêu tả khá chính xác, khái quát được tính cách nội tại giúp Triển Phi có được thành công như ngày hôm nay.

Triển Phi từ khi sinh ra, lăn lộn trên thương trường, đương nhiên biết phải nhanh chóng đạt được sức mạnh trong thời gian ngắn nhất, đồng thời vươn gốc rễ vào nơi sâu nhất để nó lan rộng trên lãnh thổ ngoại quốc.

Nhưng dù sao nơi đây cũng không phải Thượng Hải. Ngoài ra với vụ ẩu đả trong quán bar lúc trước, không ai nể mặt Triển Phi, cũng không ai e sợ một người phương Đông như hắn. Vì vậy trong giai đoạn ban đầu, Triển Phi đã phải trả giá rất lớn, hoặc nên nói, vào giai đoạn đầu tư trước đây, hắn bất đắc dĩ phải tiếp xúc với nhiều thành phần không ra gì.

Ví như, kẻ đang ngồi trước mặt.

Không thể phủ nhận gã vẫn có ích đối với Triển Phi. Nên sau khi gã gây chuyện, Triển Phi vẫn chưa xem gã như cái đinh cần được loại bỏ. Dù vậy, chán ghét vẫn hoàn thị chán ghét, huống chi ở đây còn có Quý Ngật Lăng.

Đó là một dự án đôi bên cùng có lợi, không ai lợi dụng ai bởi cả hai không phải người lương thiện, chẳng qua thuận theo bản năng muốn ký hợp đồng. Trong tiệc rượu chúc mừng, gã tự tiện thả chút đồ vật vào rượu Triển Phi, rồi tặng hắn một nam vũ công bộ dạng xuất chúng, thế là Triển Phi dưới tác dụng của thuốc, điên cuồng phát tiết suốt đêm hôm đó.

Theo lý giải của gã, đây là một cách lấy lòng, không hề có âm mưu nào khác, chỉ thuần túy muốn giúp Triển Phi giải trí, lần sau hợp tác sẽ càng vui vẻ, có hợp đồng xin chiếu cố người anh em này một chút.

Nhưng đối với Triển Phi, chuyện này quả thật rất tệ. Nếu chỉ say bình thường hắn đã không dễ dàng bị người ta lừa lên giường, vấn đề là do loại thuốc kích thích kia vô cùng hiệu quả, thật không hổ đời trước làm công ty dược, Triển Phi thậm chí lớn mật đoán, gã đàn ông này có lẽ còn ngầm buôn thuốc phiện.

Sau hôm đó, ngay cả lời cảm ơn lấy lệ Triển Phi cũng không cấp cho đối phương, lập tức rời khách sạn. Về sau hai người vẫn qua lại dưới danh nghĩa công tác, nhưng thái độ Triển Phi rõ ràng đã lãnh đạm hơn trước rất nhiều, ít nhất để gã biết phần lễ vật kia đã tặng nhầm rồi. Mối quan hệ bằng mặt mà không bằng lòng cứ thế tiếp diễn, dù sao cũng là đối tác làm ăn, bỏ tư tình qua một bên, đều là loại người sẽ vì lợi ích mà không ngại hợp tác với kẻ thù, đừng ảnh hưởng đến việc kiếm tiền là được.

Trong khi ăn sáng, mí mắt Triển Phi bắt đầu co giật, tựa như dự cảm kẻ nào đó sẽ không chịu an phận, tuyệt đối đến gây chuyện.

Quả nhiên không lâu sau, Triển Phi còn chưa ăn no, gã đàn ông tính tiền xong thì mỉm cười đi đến bàn họ, hoàn toàn bỏ qua sắc mặt đen như đáy nồi của hắn.

“Hi, Triển tổng, đã lâu không gặp!” Đều là người phương Đông, lại là người cùng quốc tịch, gặp nhau trên nước bạn ít nhiều sẽ có hảo cảm, vì thế khi gã kéo một chiếc ghế ngồi xuống cạnh họ, không hề khiến người ta cảm thấy đường đột, huống chi động tác của gã vô cùng tự nhiên, giống như bạn bè lâu năm.

Triển Phi liếc mắt nhìn gã, không trả lời mà chỉ gật đầu tiếp tục ăn sáng.

“Vị này chính là. . . . . .” Gã vốn không phải định đến chào Triển Phi, bọn họ vốn không hợp, gã chủ động như vậy chẳng khác nào tự làm bẻ mặt, dĩ nhiên là vì muốn tạo quan hệ với người còn lại, thầm nghĩ trong tương lai sẽ có lợi cho công việc: “Nếu tôi đoán không nhầm, là Quý tổng đúng không? Nghe nói bất luận là sản xuất cái gì, quy mô công ty ra sao, chỉ cần các anh hỗ trợ, chắc chắn sẽ nổi danh tại đất nước này.”

Dùng khăn tay lau khóe miệng, Quý Ngật Lăng nhìn vị khách đột nhiên xuất hiện, mỉm cười: “Xin hỏi Du tổng hiện đang muốn bàn việc công hay việc tư? Nếu là việc công thì cho phép tôi xin lỗi, lúc này đã qua giờ làm việc, có thể chờ đến mai để sắp lịch hẹn được không? Còn nếu việc tư, tôi thấy giữa mình và Du tổng vốn không hề có quan hệ cá nhân. Hay anh cần nói chuyện riêng với Triển Phi, tôi có thể tránh mặt một lát.”

Giọng của Quý Ngật Lăng vô cùng thong thả, không nóng không lạnh, từ đầu đến cuối trên mặt đều đeo một nụ cười chuyên nghiệp, thái độ thân thiện, ngữ khí ôn hòa, nhưng nội dung có thể khiến người ta phun ra một ngụm máu tươi. Du tổng ngồi đối diện dĩ nhiên chỉ còn cách mỉm cười, da mặt chưa biến dạng đã là cực hạn, khi đó mà tức quá nháy mắt hai cái, chắc chắn sẽ bị lộ tâm tình bất ồn.

“Không có gì, Quý tổng đừng suy nghĩ sâu xa, tôi chỉ muốn chào Triển tổng một tiếng liền đi ngay.” Ý muốn đuổi người của Quý Ngật Lăng quá rõ ràng, trước khi bị giết, kẻ định đến tạo quan hệ vội vàng đứng dậy, không phải gã không cố sức nịnh nọt lấy lòng, nhưng hiện tại đành bó tay, trước tiên chỉ còn cách thoái nhượng, chờ cơ hội tốt sẽ lại đến tập kích tiếp.

Nhìn theo bóng Du tổng tức giận rời đi, Triển Phi thầm buồn cười, ra vẻ nghiêm túc hỏi người yêu làm như không có việc gì tiếp tục ngồi ăn bên cạnh.

“Em không ưa hắn?”Lăng nhà ta quả nhiên ngày càng sắc bén.

“Kẻ ghét hắn không phải là anh sao?”

“Là em giúp tôi đuổi hắn không phải sao?”

“. . . . . .”

Thấy Quý Ngật Lăng không trả lời mà tiếp tục ăn, Triển Phi đơn giản giữ lấy gáy cậu, ép người kia phải ngẩng đầu, nghiêng người hôn lên môi cậu.

Động tác của hắn rất nhanh, cũng không hôn sâu, chỉ nhẹ nhàng chạm vào rồi lập tức thả ra. Nhưng lúc này đang là giờ cao điểm, cả khách sạn ngồi đầy người, hai tên đàn ông KISS ngay trước mặt bá quan văn võ vẫn là một việc hết sức gây chú ý, huống chi cả hai không phải là kiểu nhân vật không có tên tuổi.

Quý Ngật Lăng quả thật không ngờ Triển Phi dám làm tới mức đó. Tuy bọn họ đã thừa nhận quan hệ, cũng không hề cố gắng giấu giếm, nhưng một hành động lớn mật như thế vẫn khiến tim cậu loạn nhịp một cái, hung hăng trừng mắt liếc tên đầu sỏ gây chuyện, coi thường ánh mắt của mọi người đang lia về phía này, tiếp tục dùng bữa.

———————————————

Đây chỉ là một khúc nhạc đệm, sang ngày hôm sau Quý Ngật Lăng đã quên sạch chuyện chạm mặt với gã đàn ông nọ. Vì vậy một tuần trôi qua, khi cậu nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh, mở phong thư màu trắng ra xem, suy nghĩ rất lâu, mới nhớ mình đã từng gặp người kia một lần.

Ngoài ảnh chụp được gửi kèm theo, còn có một tấm card màu trắng, trừ bỏ cái tên thì không còn gì khác.

Du Nhiêu.

Dùng hình thức trao tận tay này dĩ nhiên không phải là ảnh chụp phong cảnh. Tuy không nhìn thấy mặt, nhưng dáng người cực kỳ quen thuộc Quý Ngật Lăng không có khả năng nhìn nhầm. Từ động tác của Triển Phi, không khó nhận ra hắn đang rất hưng phấn.Cũng khó trách, ngay từ đầu trong lúc ân ái, mình hoàn toàn không chiếm được thỏa mãn của người đàn ông này thì làm sao có thể tạo thành hưng phấn cho anh ta.

Quý Ngật Lăng nhìn kỹ từng tấm ảnh, cho rằng bản thân sẽ phẫn nộ, hoặc ít ra cũng bị kích động run rẩy, nhưng cái gì cũng không có, giống như việc này không hề liên quan đến mình, dùng thái độ của kẻ ngoài cuộc đứng xem.

Có lẽ do đã sớm dự đoán việc này thế nào cũng sẽ xảy ra, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Bỏ ảnh chụp vào trong phong thư nhét vào ngăn bàn, Quý Ngật Lăng không nghĩ đến nữa, tiếp tục làm công việc vừa bị gián đoạn, cơ hồ không cần điều chỉnh, nhanh chóng tiến vào trạng thái công tác.

Thời điểm Triển Phi phát triển công ty đến mức cường đại, công ty Quý Ngật Lăng cũng không hề dừng bước, theo đà phát triển ngày càng chuyên nghiệp, trở thành đại diện uy tín trong ngành. Việc này giúp họ có thể tự lựa chọn dự án, không cần vì mở rộng danh tiếng mà hợp đồng nào cũng chấp nhận.

Trước mắt trên tay vừa vặn có hai CASE không tệ, nếu làm tốt thanh danh của họ sẽ càng vững chắc, hơn nữa gần như không quá phiêu lưu, chủ yếu chỉ cần tỉ mỉ cẩn thận và chuyên nghiệp. Vì vậy Quý Ngật Lăng không để người khác xử lý mà tự mình làm, cố gắng đạt tới độ hoàn mỹ tốt nhất.

Kim đồng hồ chạy từng vòng từng vòng, đến khi Quý Ngật Lăng cảm thấy đói hết chịu nỗi, mới phát hiện đã gần 10 giờ, bên ngoài bất giác từ ngày chuyển thành đêm, ngay cả cơm chiều vẫn chưa ăn, bận bịu từ bữa trưa đến giờ này.

Ấn xuống vị trí dạ dày đang âm thầm đánh trống, nhìn chiếc đồng hồ trước mặt, Quý Ngật Lăng nhếch khóe môi, nhưng không thể tạo thành một nụ cười hoàn chỉnh.

Thật sự không để bụng sao? Vậy hiện tại đang do dự chuyện gì? Trong tiềm thức không muốn trở về, không muốn nhìn thấy người kia.

Thật ngây thơ? Ha ha

Tắt máy tính, thu dọn bàn làm việc, sau khi lấy áo khoác, Quý Ngật Lăng rời khỏi văn phòng.Chỉ là đối mặt mà thôi, không phải chuyện lớn, chỉ là anh ta, là Triển Phi mà thôi.

Quan hệ hiện tại giữa hai người, kỳ thật nếu nói thẳng, vẫn là hai cá thể tách rời, vẫn có không gian riêng của mình. Thậm chí vào thời điểm bận rộn, hai tuần không gặp mặt cũng là chuyện bình thường. Triển Phi rốt cuộc vẫn có nhà của hắn.

Chạy về trước cổng biệt thự, thoáng thấy ánh đèn bên trong, Quý Ngật Lăng thở dài lái xe vào gara.

“Này, tôi còn tưởng hôm em không nếm được tác phẩm thất bại của mình đấy.” Vừa đầy cửa liền bắt gặp Triển Phi đang rửa chén trong bếp. Hình ảnh này kỳ thật mang đến cảm giác rất hạnh phúc, người đàn ông sắc sảo sáng chói, nhìn thế nào cũng không hợp với việc bếp núc, lúc này hắn đang mang tạp dề, cọ rửa cái khay sắp cháy thành than.

Được rồi, nhìn cái tác phẩm kia, quả thật không nên xuống bếp.

“Gần đây có dự án cần tôi chuẩn bị.” Quý Ngật lăng chưa từng giải thích chi tiết với hắn, lời này cũng tựa như thuận miệng nói ra. Trừ bỏ lúc ban đầu, Triển Phi như một tay thám tử luôn theo dõi cuộc sống bên ngoài của cậu, hiện tại đã ít can thiệp vào công việc của Quý Ngật Lăng. Cả hai đều là người trưởng thành, hơn nữa còn có công ty riêng, làm gì có đạo lý phải báo cáo toàn bộ.

“Mau đến đây nếm thử xem, cuối cùng cũng có cái nhìn được.” Triển Phi lau tay vào tạp dề, lấy ra một món quá tệ nếu so với mua ngoài tiệm, nhưng ít nhất vẫn có thể nhận ra là một cái pizza, hắn bưng đến trước mặt Quý Ngật Lăng đang cởi áo khoác.

“Pizza?” Ý của Quý Ngật Lăng là vì sao anh đột nhiên rảnh rỗi đi làm thứ này, nhưng hiển nhiên người ta hiểu sai ý cậu.

Triển Phi nhếch mày, ngồi xuống ghế đối diện: “Chẳng lẽ trông giống bánh nướng sao?”

Quý Ngật Lăng nhịn không được cười khẽ, cầm cái “bánh nướng” đầy phô mai cắn một miếng. Không thể phủ nhận bản thân đang rất đói, mà pizza này quả thật rất thơm, cậu sớm đã bị hấp dẫn.

Ăn xong bữa khuya, Quý Ngật Lăng và Triển Phi bắt đầu tẩy rửa phòng bếp đáng thương bị Triển Phi biến thành một bãi chiến trường. Những lúc thế này, Quý Ngật Lăng luôn thầm nghĩ,anh bày bừa như vậy, thời gian dọn dẹp còn nhiều hơn thời gian nấu, hoàn toàn là hành vi lãng phí.

Nhưng không thể không thừa nhận, những khoảng khắc như vậy thật sự rất tốt đẹp.

Khoảng thời gian sau này hai người sống với nhau vô cùng tự nhiên vui vẻ. Trước kia luôn chê có quá ít thời gian dành cho đối phương, mỗi khi ở gần là như lửa gần rơm. Hiện tại thì rất dư dã thì giờ để tạo bầu không khí, hơn nữa Triển Phi luôn thay đổi muôn màu muôn vẻ, làm rất nhiều chuyện lãng mạn, mà lần nào cũng khiến Quý Ngật Lăng dở khóc dở cười, trực tiếp tha người leo lên giường.

Đương nhiên, không phải lúc nào cũng được nhàn rỗi như vậy.

Ví như hôm nay, khi Quý Ngật Lăng tắm rửa xong lên giường nằm, Triển Phi phải vào thư phòng. Có lẽ vì cố làm ra một cái pizza mà người ăn được, công việc buổi tối của hắn đều phải hoãn lại tới nửa đêm.

Thế cũng tốt,Quý Ngật Lăng nghĩ vậy rồi tắt đèn đi ngủ.

Đang mơ mơ màng màng bị cưỡng hôn tỉnh giấc, Quý Ngật Lăng hoàn toàn theo bản năng đáp lại hắn, quần áo trên người cũng bị mở rộng, đôi tay quen thuộc dần dần xâm chiếm thân thể cậu, mỗi một vị trí mẫn cảm đều được chăm sóc cẩn thận, chẳng bao lâu, dục vọng của cậu đã được khơi mào, cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất.

“Tôi. . . . . .” Bất đắc dĩ mở mắt, muốn nói Triển Phi đừng phá rối, ai ngờ trong căn phòng âm u mờ tối, mắt cậu chạm phải đôi con ngươi của Triển Phi, cặp mắt xám như đang thiêu đốt, sáng lấp lánh, khiến người ta không thể di chuyển.

Một cái nhìn dụ hoặc. . . . . .

Thấp giọng mắng SHIT một tiếng, Quý Ngật Lăng dùng sức xoay người, trực tiếp áp đảo người trên thân xuống giường, phát cuồng tàn sát bừa bãi đôi môi hắn, nụ hôn kích động khiến thân thể hai người nhanh chóng phát nhiệt. Tay cũng không nhàn rỗi, lột bỏ quần áo của nhau, cơ hồ không còn gì che đậy, nắm lấy thứ nóng rực của đối phương, ra sức xoa bóp.

Cả hai vô cùng quen thuộc thân thể lẫn cách làm tình của người kia.

Quý Ngật Lăng hung hăng nhay cắn vành tai Triển Phi, đồng thời nâng đùi phải của hắn lên, lập tức đâm xuyên vào, không bôi trơn, cũng không mang bao, chính là hình thức xâm nhập nguyên thủy trực tiếp nhất.

Triển Phi rên đau, dù đã làm nhiều lần nhưng vẫn đau đớn. Quý Ngật Lăng lại hoàn toàn không cho hắn thời gian thích ứng, sau khi đã hoàn toàn kết hợp, cậu không đình chỉ mà bắt đầu xuyên xỏ, tốc độ rất nhanh, rút ra toàn bộ rồi lại đâm vào, như muốn xông thẳng lên đại não, chỉ còn lại dục vọng trần trụi khó kìm nén, quá mãnh liệt, cũng quá bá đạo, hoàn toàn không chấp nhận sự tồn tại của bất kỳ thứ nào khác.

Quý Ngật Lăng hôn bừa bãi lên cơ thể Triển Phi, hắn kéo đầu cậu từ trên người mình lên, mút lấy bờ môi cậu, đầu lưỡi nóng bỏng dò xét tiến vào, phối hợp với va chạm kịch liệt ở hạ thân, Triển Phi quấn quýt hôn sâu, muốn dùng phương thức này để hòa tan sự mập hợp quá mức trực tiếp, tăng thêm một chút tình cảm lãng mạn.

Quý Ngật Lăng ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, hai tay chậm rãi chuyển từ đùi Triển Phi lên phía trước, cầm lấy phân thân thẳng đứng của hắn.

Đơn thuần giúp hắn thủ *** thì không được, nhưng giữa những lúc âu yếm tình ái cậu vẫn có thể làm cho hắn. Ngón tay Quý Ngật Lăng trượt lên xuống, muốn giúp Triển Phi cũng cảm thấy thoải mái, tốt nhất là có thể đạt được cao trào cùng lúc với cậu.

Tiếp tục xuyên xỏ, càng lúc càng mãnh liệt, Quý Ngật Lăng cảm thấy đan điền bắt đầu tản mác một luồng nhiệt lượng nóng rực, khiến cậu không thể khống chế đâm mạnh mấy cái. Tựa hồ cũng nhận ra phân thân của Quý Ngật Lăng càng lúc càng lớn, Triển Phi cũng phi thường phối hợp, kẹp chặt hậu huyệt nhằm tăng thêm kích thích.

“A ưm ────” Dùng sức đẩy thẳng vào nơi sâu nhất, Quý Ngật Lăng lập tức phun ra. Cao trào quá mức điên cuồng khiến đầu óc cậu trống rỗng, cứ như vậy ôm siết lấy Triển Phi, sau khi nghỉ ngơi một lát mới rời khỏi cơ thể hắn.

Lúc nào cũng như vậy, kẻ không khống chế được luôn là mình, xét đến cùng ai mới là kẻ bị nghiện đây?

Bỗng ý thức được điều gì đó, Quý Ngật Lăng vươn tay chạm vào dục vọng của Triển Phi, trực tiếp cầm lấy chuyển động lên xuống, đầu thời cúi đầu hôn hắn thật sâu.

“Lăng, em giỏi quá.” Không cho Quý Ngật Lăng có thời gian khôi phục khỏi nụ hôn triền miên, Triển Phi cầm lấy áo choàng được đặt sẵn ở một bên đi thẳng vào phòng tắm, theo thói quen đóng cửa lại.

Quý Ngật Lăng nằm ngửa trên giường ngắm trần nhà tuyết trắng, nghe tiếng nước từ phòng tắm vọng ra, tự nhiên nổi lên một cảm giác chua sót nói không nên lời. Rõ ràng thân thể cực kỳ thỏa mãn, nhưng vì sao tinh thần giống như thiếu khuyết một cái gì đó.

Cảm giác trống rỗng mãnh liệt này khi cùng Danny chưa từng xuất hiện.

—————————————

Triển Phi không thỏa mãn.

Điểm này Quý Ngật Lăng đã sớm biết nhưng lại bất lực.

Rốt cuộc đều là đàn ông, đối với ham muốn của đàn ông cậu biết rất rõ, trước đó không thể phát tiết triệt để, thì dù cố làm gì để kích thích thay thế, cũng không có khả năng kéo dài dục vọng. Hơn nữa đây không phải là một nam sinh ngây thơ, mà là Triển Phi, người này từ sau khi dậy thì sẽ không bao giờ dùng tay giải quyết.

Một khoảng thời gian dài từ lúc hai người gặp lại nhau, Quý Ngật Lăng tin rằng cao trào *** của Triển Phi không phải do thân thể mang lại mà là do tâm. Giống như cho tới bây giờ, Quý Ngật Lăng chưa từng hoài nghi Triển Phi yêu mình, chẳng qua phương thức biểu đạt của hắn có phần quá khích mà thôi.

Nhưng về sau, tình cảm lẫn cuộc sống của hai người đã có chiều hướng ổn định, vấn đề này cuối cùng cũng bộc phát.

Lúc ban đầu, chỉ cần mình ôm là có thể đạt được cao trào, chỉ cần mình chạm đến là anh ta đạt được cao trào, chỉ cần mình hài lòng là anh ta thỏa mãn, nhưng dần dà, thân thể sẽ càng ngày càng tham lam, những đụng chạm đơn giản, thậm chí vuốt ve, ma sát kịch liệt đều không thể thỏa mãn dục vọng, Triển Phi nhất định rất thống khổ.

Hắn vẫn không nói gì, mỗi lần Quý Ngật Lăng trong đầu tràn ngập khoái cảm hắn sẽ khuyến khích hôn cậu hoặc ôm lấy cậu, rồi yên lặng đi vào phòng tắm, có lẽ hắn dùng tay để phát tiết, cũng có thể xối nước lạnh để tiêu diệt dục vọng không thể đạt được.

Qua vài lần, Quý Ngật Lăng cũng muốn làm thử, nhưng thân thể theo bản năng kháng cự khiến cậu không cách nào xuống tay. Hung khí kia mang đến quá nhiều ác mộng, lấy tay chạm vào đã là cực hạn, cậu không muốn hôn lên nó, dù chỉ là tưởng tượng, cậu cũng cảm thấy muốn phun ra. Không những vậy, phía sau cũng cực kỳ bài xích. Thời điểm tắm rửa Quý Ngật Lăng thậm chí cố gắng thử sắp nhập một ngón tay, nhưng vừa đụng tới đã khiến cả người cậu nổi da gà dù đó là ngón tay của chính mình.

Những cuộc ân ái không công bằng giữa cậu và Triển Phi cứ như vậy tiếp diễn.

Cào cào mái tóc có chút hỗn độn, Quý Ngật Lăng khoác áo ngủ đi đến phòng tắm, Triển Phi không khóa cửa nhưng cậu không đẩy ra mà chỉ giơ tay gõ hai cái.

“Triển Phi.”

“Hả?” Vì bị tiếng nước cản trở, Triển Phi nghe không rõ lời cậu, sau khi khóa vòi sen, cầm khăn tắm lau sơ người, hắn đi ra mở cửa: “Có chuyện gì?”

Hình ảnh Triển Phi thoáng chốc đánh sâu mãnh liệt vào tâm khảm Quý Ngật Lăng. Cả người hắn dính đầy bọt nước, nửa thân trên xích lõa, khăn tắm tùy ý quấn quanh eo, mái tóc vì ẩm ướt mà rũ xuống trước trán, tất cả hòa vào nhau mang đến một cảm giác nói không nên lời.

Quý Ngật Lăng nuốt nước miếng nhếch mày: “Triển Phi, chúng ta nói chuyện được không?”

Kỳ quái nhìn sắc mặt người yêu từ kình diễm biến thành nghiêm trang, Triển Phi nhíu mày gật đầu: “Đợi tôi lau khô người trước đã.”

“Tôi đợi anh ở phòng khách.”

Nửa đêm, kích tình qua đi, hai người ngồi đối mặt tại bàn ăn, một người biểu tình nghiêm túc, một người mờ mịt, nhưng ít nhiều do bầu không khí đang dân khuyếch đại khiến hắn có chút khẩn trương.

Quý Ngật Lăng sắp xếp từ ngữ, nhưng vài lần muốn nói lại thôi, khiến Triển Phi hoàn toàn mất phương hướng.

“Lăng, em muốn nói gì? Nếu không để tôi pha hai tách cà phê?” Quý Ngật Lăng trông như táo bón khiến hắn lo lắng, đồng thời cũng vì điều cậu muốn nói mà lo lắng. Tới lúc này, cậu tốt nhất đừng làm ra mấy thứ như tuyên ngôn chia tay, Triển Phi thật sự có thể một chưởng đánh chết cậu.

Đương nhiên Quý Ngật Lăng sẽ không yêu cầu chia tay, nhưng nội dung so với chia tay càng khiến người ta đứng ngồi không yên.

“Triển Phi, tôi không để ý nếu anh đi one night stand đâu, thỉnh thoảng phát tiết một chút cũng tốt.” Quý Ngật Lăng vươn tay ngăn Triển Phi đang toan đi pha cà phê, dị thường nghiêm túc nói hết những lời này.

Sau khi tạm dừng ít nhất năm giây, Quý Ngật Lăng không dám đối diện với ánh mắt của Triển Phi, đôi con ngươi màu xám đang từ chấn kinh dần bình tĩnh lại, rồi lập tức có chút giận dữ.

“Em vừa nói gì?” Lời này tuyệt đối phẫn nộ.

“Anh nghe thấy rất rõ.” Quý Ngật Lăng buông tay hắn ra, hẳn hiện tại hắn đã không còn tâm tình để đi pha cà phê nữa: “Tôi không nói đùa.”

“Em mẹ nó để tôi đi ONS!?” Quả nhiên là nổi giận, nhưng khi thừa nhận sự tức giận của hắn, Quý Ngật Lăng không khỏi thầm nghĩ.Vì sao mình có thể dự cảm anh ta sẽ tức giận? Rõ ràng là muốn tốt cho anh ta, vì sao anh ta không vui? Vì sao chính mình biết được anh ta sẽ không vui?!

“Đúng vậy, Triển Phi, anh trước tiên tỉnh táo nghe tôi nói đã.” Trên đường về nhà, Quý Ngật Lăng đã suy nghĩ vấn đề này rất lâu, vừa rồi làm tình cũng đã cho cậu một đáp án chắc chắn, cứ tiếp tục như vậy không ổn chút nào, nhưng phương pháp giải quyết có lẽ chỉ có một: “Hiện tại khi chúng ta làm tình, anh căn bản không đạt được thỏa mãn. Đừng giải thích hãy nghe tôi nói hết. Đúng vậy, tôi biết về phương diện thể xác mà nói, anh đang nhân nhượng tôi, nhưng trong lòng tôi không thấy thoải mái, nếu có thể, tôi hy vọng anh cũng đạt được khoái cảm, chứ không phải luôn ẩn nhẫn kìm nén. Đúng là tôi đã từng không thể chấp nhận việc anh đang quan hệ với tôi lại còn qua lại với kẻ khác. Nhưng lúc này tình huống không giống trước đây, khi ấy tôi có thể thỏa mãn anh nhưng hiện tại tôi bất lực rồi. Triển Phi, cứ dùng biện pháp an toàn, không sao đâu, chỉ là ONS mà thôi, tôi thật sự chịu được, đừng để bản thân bị hủy hoại.”

Đúng vậy, biện pháp an toàn, cũng đâu phải yêu cầu chia tay, nên phần lớn thời gian Triển Phi vẫn ở cùng Quý Ngật Lăng, đây chính là điểm quan trọng. Mà ONS không nhất định phải làm với một người cố định, chỉ đơn thuần phát tiết mà thôi, không hề chứa đựng tình cảm, Quý Ngật Lăng thấy mình hoàn toàn có thể chấp nhận, so với nhìn hắn thống khổ vẫn tốt hơn.

Khi Quý Ngật Lăng nói chyện, Triển Phi nghiêm túc quan sát cậu. Quý Ngật Lăng nói xong, hắn vẫn chưa dời tầm mắt. Ngay lúc cậu định nói tiếp, Triển Phi liền hất toàn bộ những thứ trên bàn xuống đất.

Chén dĩa thủy tinh trong phút chốc vỡ nát bắn tung tóe.

Quý Ngật Lăng rụt cổ khóe miệng co quắt,tên khốn này giỏi lắm, quả nhiên tính nết không đổi, đến chết vẫn có thể đập nát quan tài người ta đã chuẩn bị tốt cho hắn.

“Em. . . . . .” Triển Phi đứng lên phẫn nộ trừng mắt với Quý Ngật Lăng, mới nói được một chữ liền giống như tức giận đánh mất lý trí, không thể tiếp tục. Hắn tạm dừng một chút, hít sâu hai cái, rồi mới lên tiếng: “Mẹ nó Quý Ngật Lăng, em cư nhiên có thể mặc tôi ra ngoài lên giường với kẻ khác sao! Còn ở đây luôn miện nói không để ý, khốn khiếp khốn khiếp khốn khiếp ────! ! !”

Triển Phi la hét đến chữ cuối cùng thì giậm chận, thật sự làm cậu chấn kinh.

“Triển. . . . . .” Thấy hắn giẫm lên những miểng thủy tinh trên mặt đất, Quý Ngật Lăng muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng vừa mở miệng đã bị người rống ngược lại.

“Em câm miệng!” Triển Phi thở hổn hển, giống như mất hết dưỡng khí, hít thở không thông.

“. . . . . .”

“Lăng, chẳng lẽ em thật sự muốn vậy sao?” Triển Phi rốt cuộc bình ổn hơn một chút, đau đớn nhìn Quý Ngật Lăng: “Chẳng lẽ em thật sự muốn thấy tôi dùng kẻ khác để phát tiết dục vọng, chuyện như vậy cũng được sao?!”

Trong đầu Quý Ngật Lăng hiện lên những hình ảnh trong mấy tấm ảnh chụp, cậu nhắm mắt lại, hoàn toàn không có khả năng nói bản thân không để ý!?

Đây là Triển Phi của cậu mà.

“Lăng, tôi biết em đang nghĩ gì, nhưng đây không phải là biện pháp để giải quyết vấn đề của chúng ta, đó là việc riêng của hai người, kẻ khác xen vào chỉ khiến nó tồi tệ hơn mà thôi. Phương pháp để kết thúc nó em biết, tôi cũng biết, nhưng tôi không muốn ép em, đừng tự gây áp lực cho mình.” Triển Phi thở dài, ngồi xuống bên cạnh Quý Ngật Lăng, nắm lấy tay cậu, mười ngón tay đan vào nhau.

Đúng vậy, phương pháp giải quyết vấn đề này, không phải chỉ cần mình tiếp thu Triển Phi, mà thân thể mình cũng phải chấp nhận anh ta một lần nữa.

Nhưng việc này thật sự có khả năng sao? Chỉ trông chờ vào thời gian là được sao?

Không biện bạch thanh minh, giống như Triển Phi nói, sâu trong nội tâm Quý Ngật Lăng chưa từng hy vọng sự tồn tại của ONS, cho dù chỉ là phát tiết dục vọng. Nhẹ nhàng tựa vào vai Triển Phi, cảm thụ hơi ấm từ bàn tay của hắn, Quý Ngật Lăng gật đầu: “Tôi sẽ cố gắng.”

Đúng vậy, sau khi đã hết oán hận, nhưng thân thể và trái tim bị tổn thương đã trở thành ngăn cách giữa hai người, chiếc hố ấy quá sâu, tuy rằng đã vượt qua, nhưng nó vẫn tồn tại ở nơi đó, ai cũng thấy được, ai cũng cảm nhận được, và cũng không ai dễ chịu.

——————————————–

Triển Phi nghiêng đầu, hôn lên môi Quý Ngật Lăng.

Ôn nhu đến mức như muốn tan biến, ở thời khắc này chính là niềm an ủi lớn nhất. Không thể phủ nhận Triển Phi vĩnh viễn kiên cường hơn so với cậu, trong mối quan hệ này, hắn vĩnh viễn là người chống đỡ. Nếu không có sự kiên trì của hắn, họ căn bản vô pháp tiếp tục.

Cậu nhận thấy bàn tay của Triển Phi chậm rãi từ phía sau ôm lấy mình, luồn vào bên dưới vạt áo ngủ, chạm trực tiếp vào da thịt, hành động của hắn vẫn khiến Quý Ngật Lăng có chút căng thẳng. Nụ hôn thuận theo động tác của bàn tay mà từ từ thay đổi bản chất, không còn là đơn thuần hôn môi nữa, càng nhiều dụ hoặc khiêu khích, dục vọng cũng theo đó mà trỗi dậy.

Hai người không ai nói gì, mặc cho sự tình tự nhiên phát triển.

Khi ngón tay chạm đến đầu ngực trái, Triển Phi rõ ràng cảm thấy người kia run rẩy một chút, khác với những lúc làm tình bình thường, Triển Phi sẽ không giao quyền chủ đạo cho cậu, có lẽ ý thức được việc đó, Quý Ngật Lăng càng thêm khẩn trương.

Đầu ngực bị ngón tay thuần thục kích thích, chầm chậm dựng thẳng, Triển Phi quá mức quen thuộc với khối thân thể này, tuy bảy năm qua chưa từng chiếm hữu nhưng không có nghĩa hắn đã quên mất hương vị của cậu.

Khi cảm thấy dục vọng của Quý Ngật Lăng chậm chạp ngẩng đầu thức tỉnh, Triển Phi đột nhiên dùng sức, Quý Ngật Lăng khẽ kêu lên kinh ngạc liền bị Triển Phi ôm ngang, hắn xoay người đặt cậu ngồi lên bàn.

Bởi bàn khá cao, Quý Ngật Lăng ngồi phía trên còn Triển Phi quỳ giữa hai chân cậu, hắn chậm rãi cởi quần dài lẫn quần lót của cậu, trắng trợn đối diện với dục vọng đã ngẩng cao đầu của người kia.

Khi được nuốt vào trong miệng, dù Quý Ngật Lăng đoán được Triển Phi muốn làm gì, nhưng hình ảnh đó quá kích thích khiến cơ thể cậu giật nảy, bụng dưới nháy mắt sinh ra đau đớn.

Khẩu giao vô cùng quen thuộc, lại giống như hàm chứa một sắc thái hoàn toàn khác biệt, thân thể cậu không tự chủ bị Triển Phi dẫn dắt, từng chút trở nên kích động, càng muốn chôn sâu hơn nữa, nhưng Triển Phi không cho cậu cơ hội di chuyển hạ thân, mà nâng tay giữ lấy bắp đùi của cậu, có chút cưỡng ép buột cậu phải mở rộng đôi chân, thành hình chữ M ngồi trên bàn, nơi tư mật bị bại lộ ngay trước mặt Triển Phi không xót thứ gì.

“Triển Phi. . . . . . Tôi. . . . . . Việc này. . . . . . quá. . . . . . A. . . . . .” Muốn nói tư thế này quá xấu hổ, nhưng Triển Phi đúng lúc đó lại kích thích lên đầu đỉnh khiến cậu không thể nói hết câu, chỉ còn biết rên rỉ.

Ngón tay nhờ vào nước bọt nhẹ nhàng vuốt ve hai khối cầu lạnh lẽo, đầu ngón tay ở trên bề mặt di chuyển ma sát, dịch thể bên trong bị khuấy động không ngừng tuôn trào, công phu môi lưỡi kinh người, hắn lợi dụng vách tường mềm mại bên trong khoang miệng, bao lấy phần đỉnh đầu mẫn cảm, đầu lưỡi trượt lên xuống thân phân thân nổi đầy mạch máu, từng chút trêu ghẹo khiến người ta mất hồn.

Quý Ngật Lăng hoàn toàn khuất phục trước những âu yếm của hắn, khuỷu tay cậu hướng ra sau chống lên bàn mới có thể miễn cưỡng giữ vững thân thể, dục vọng không ngừng bị đùa giỡn, nửa thân dưới nóng rực như thiêu đốt.

Đầu Triển Phi chuyển động lên xuống, phun ra nuốt vào, hai mắt Quý Ngật Lăng theo mỗi động tác của hắn đã hoàn toàn trở nên mông lung mờ mịt, hình ảnh trước mắt mơ hồ, phía trên che phủ một tầng dục vọng, được hầu hạ triệt để, thật sự rất dễ chịu sảng khoái. Bởi trước đó đã bắn ra một lần, lần này cậu không còn kịch liệt muốn phóng thích, bởi vậy loại khẩu giao đầy kỹ xảo này trở thành phương thức tốt nhất.

Cậu hẳn cảm giác được ngón tay Triển Phi đang dần dần trượt xuống, từ âm nang chuyển xuống lỗ nhỏ phía dưới, nhưng Quý Ngật Lăng lại không kịp suy nghĩ, kích thích trần trụi và bộ vị mẫn cảm đã hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của cậu.

Dục vọng bay lên gào thét, thời điểm ngón tay hắn xâm nhập vào cơ thể, Quý Ngật Lăng rên “A” một tiếng, rõ ràng cảm nhận được, nhưng cũng chỉ là cảm giác mà thôi, vẫn không kịp giãy giụa. Cổ họng Triển Phi hút vào một cái, đầu đỉnh được kích thích bao bọc trọn vẹn khiến cậu suýt nữa phun ra, dịch thể vọt tới đỉnh liền bị ách tại chỗ, tới thời khắc này Quý Ngật Lăng cảm thấy mình đã véch sạch tất cả tinh lực.

Ngón tay cũng không ở trong cơ thể Quý Ngật Lăng rong ruổi, Triển Phi chỉ thong thả khẩu giao, chậm rãi ra vào độ chừng một lóng tay, cảm giác cũng không quá rõ ràng, giúp Quý Ngật Lăng có thời gian thích ứng.

Tần suất phun ra nuốt vào càng lúc càng nhanh, động tác ngón tay cũng dần đuổi kịp tiết tấu, hơn nữa còn tiến sâu vào huyệt khẩu đang khép chặt, hiện tại đã khác với lúc ban đầu, vì hưng phấn mà hơi hơi hé mở.

Khi một lần nữa đạt tới cao trào, Triển Phi không trốn tránh, nuốt xuống toàn bộ chất lỏng đặc sệt không chừa lại giọt nào. Mà trong nháy mắt Quý Ngật Lăng lên tới đỉnh điểm, ngón tay trong cơ thể cậu cũng được rút ra. Dưới tình huống vừa rồi, đã có thể thuận lợi tiến vào hai ngón tay, đối với việc này Triển Phi tương đối hài lòng.

Bởi nơi đó vốn không thể để hắn chạm vào.

Kích thích choáng váng qua đi, Quý Ngật Lăng đương nhiên phát hiện Triển Phi đã thu quân, cảm giác khuếch trương ở phía sau bắt đầu trở nên rõ ràng, ngay cả da đầu của cậu cũng run lên, hoàn toàn là do yếu tố bên trong.

“Anh, không tiếp tục sao?” Biết Triển Phi làm thế là vì bước tiếp theo, Quý Ngật Lăng cũng biết hạ thể hắn nhất định đang bành trướng đau đớn, vậy mà hắn lại thu tay.

“Ừm, đã rất thỏa mãn, thật sự đấy.” Triển Phi kéo Quý Ngật Lăng gần như đã nằm dài trên bàn ngồi dậy. Trong nháy mắt vừa rồi, tóc gáy của cậu vì sợ mà dựng đứng, Triển Phi sao lại không phát hiện. Nếu ám ảnh trong lòng có thể dễ dàng diệt trừ như vậy, bọn họ đã không mất quá nhiều thời gian để vượt qua con sông này: “Kỳ thật cũng không tệ như vậy, vẫn còn chịu đựng được, chúng ta từng chút tiến tới, không vội.”

Cái ôm chứa chút an ủi dỗ dành, Triển Phi thậm chí còn vỗ nhè nhẹ lên lưng Quý Ngật Lăng, khiến cậu cảm thấy bản thân là một người đàn ông ba mươi tuổi nhưng được hắn nuông chiều giống một đứa nhỏ mới mười ba, cảm thấy có chút xấu hổ đỏ mặt.

Quý Ngật Lăng không tự nhiên muốn đẩy hắn ra, ai ngờ Triển Phi đột nhiên trầm ngâm: “Đừng di chuyển, nếu không tôi sẽ bùng nổ mất.”

Ý thức được ý tứ của Triển Phi, Quý Ngật Lăng lập tức dừng động tác, mặc cho đối phương ôm ấp không dám nhúc nhích.

“Ha ha. . . . . .” Triển Phi cười to hai tiếng cúi xuống hôn lên trán Quý Ngật Lăng, rồi xuôi theo chiếc mũi cương nghị lướt một đường xuống dưới, dừng lại trên môi cậu.

Hai người tắm rửa lại một lần nữa, Triển Phi cả người trần truồng đứng dưới vòi sen, không chút kiêng kị bắt đầu tự thủ *** ngay trước mặt Quý Ngật Lăng. Quý Ngật Lăng nhìn người đàn ông phóng thích, thân thể buột chặt nổi lên những đường cong tuyệt đẹp, khiến cậu kìm lòng không đặng, muốn bước tới ôm lấy hắn.

Đương nhiên hai người đều không còn là những thiếu niên đầy nhiệt huyết, không thể mặc kệ sống chết làm một đêm ba hiệp(Đàn ông ba mươi là thời kỳ sung mãn, làm 5 hiệp khỏe re mới đúng -_-). Sau khi chà lau sạch sẽ, sấy khô tóc, liền ôm nhau đi ngủ.

Trước khi ngủ, Triển Phi nói: “Lăng, kỳ thật chỉ cần chúng ta ở bên nhau, tiếp tục duy trì cuộc sống như bây giờ, tôi đã rất thỏa mãn.”

Quý Ngật Lăng còn muốn nói gì đó, Triển Phi dùng ngón tay chặn miệng cậu lại, mỉm cười, một lần nữa hôn lên mũi cậu: “Khi làm tình thuận theo tự nhiên là tốt rồi, tôi thật sự không để ý.”

Nhìn gương mặt tươi cười của Triển Phi, Quý Ngật Lăng bắt đầu dần hiểu được thứ mà hắn gọi là thỏa mãn, có lẽ đối với Triển Phi mà nói, người này đã hưởng thụ đủ chuyện tình ái, tuổi trẻ đã sớm nếm trải, bản thân hắn hiện giờ càng mong muốn một tình yêu thăng hoa hơn.

Cuộc sống như vậy, tôi thật sự rất thỏa mãn.

Đúng vậy, chính mình không phải cũng thế sao?Thất bại rồi té ngã, bọn họ đã bị tổn thương quá nhiều, thật vất vả mới có thể được ở bên nhau một lần nữa, đương nhiên sẽ tiếp tục cùng nhau đi đến cuối con đường.

.

.

——————————————-

Cuối cùng cũng có thể viết một chữ HOÀN cho “Sóng sát” (T_T)

Lời trù ẻo anh Phi bị đè suốt đời của mình đã không thành hiện thật xD Phiên ngoại này nghiêm túc quá khiến mình muốn nói đùa cũng hết đùa nỗi. Tới bây giờ xem như khúc mắc giữa hai người đã được tháo gỡ toàn bộ, về sau sẽ càng viên mãn. Là người đứng ngoài nhìn vào chỉ có thể nói hai tiếng chúc mừng

Lâu lâu lôi Song sát ra edit thấy vui vui, tự dưng nhớ Tam Hào, có lẽ sắp tới mình sẽ lấp luôn cái hố Kích tình bính chàng đã đào cách đây hai năm

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương