Song Sát
Chương 46

.

Quý Ngật Lăng ở Tokyo ngây ngốc mất mười bốn ngày, trong khoảng thời gian này băng vải của Triển Phi đã được tháo bỏ, phần cơ thể bị bỏng cơ bản không gặp vấn đề gì, cũng không lưu lại sẹo. Đầu gối tuy chưa khỏi hẳn nhưng vì hắn bướng bỉnh nên bó bột được vài hôm cũng phải gỡ xuống rồi thay bằng băng gối. Chân hiện tại tuy không thể sử dụng nhiều lực, cũng không gập lại được, nhưng nếu bước đi trong cự ly ngắn sẽ không có bất kỳ trở ngại nào. Dù sao hắn ra khỏi cửa đã có xe riêng đưa đón, ngược lại sẽ không gặp quá nhiều khó khăn.

Đồng thời chú chó robot của Triển Phi tại thị trường Anh Quốc thu về một khoảng lợi nhuận phi thường to lớn. Dù không thể triệt để lũng đoạn, nhưng dựa trên lợi tức mà nói, cũng sẽ sớm đạt được hiệu quả như mong muốn trong hợp đồng. Hiệu suất làm việc của Danny quả nhiên khiến người ta vô cùng hài lòng.

Nhưng công ty của Quý Ngật Lăng không có khả năng liền vì một mình Triển Phi mà hết việc. Bọn họ vẫn phải tiếp tục nhận các mối làm ăn khác, bận rộn với rất nhiều đơn hàng, thế mà lúc này lại như rắn mất đầu. Mặc dù liên lạc khá thuận tiện, Danny lại có năng lực, nhưng rất nhiều khách hàng khi biết Quý Ngật Lăng hiện không có mặt tại Anh Quốc, vẫn cảm thấy do dự, nói là chờ lão Đại các người trở về sẽ bàn bạc kỹ hơn rồi tìm cách từ chối, thật sự đã mất đi vài bản hợp đồng.

Do đó cậu không quay về không được. Triển Phi trái lại cũng không hề phản đối, đại khái hắn biết có phản đối cũng vô dụng, cơ hội thành công hầu như bằng không, vì vậy sẽ không dư hơi làm chuyện tốn công sức. Hơn nữa Triển Phi gần đây cũng bận tối tăm mặt mày, bình thường hai người tuy ở cùng một phòng, nhưng trừ bỏ ăn cơm, thời gian rãnh rỗi tán gẫu vài câu, căn bản không thể mở miệng nói hơn nửa lời.

Sau khi Quý Ngật Lăng trở về Anh, toàn bộ sự tình cũng chịu trở về đúng quỹ đạo.

Cảm xúc mạnh mẽ mạc danh kỳ diệu trước đây dần dần phai nhạt, vần đề rối rắm kỳ quái trong đầu bị cậu ném lên chín tầng mây, sự tồn tại của Triển Phi ngoại trừ ngẫu nhiên vài lần điện thoại qua lại cũng trở nên thập phần mờ ảo. Hắn tựa hồ vẫn duy trì mỗi ngày thực hiện một cuộc gọi, nhưng do Quý Ngật Lăng thường xuyên bận rộn, đến khi lấy lại tinh thần thì đã bẵng đi ba bốn ngày.

Trong dự án của Triển Phi, vẫn còn một công ty thực lực hùng hậu chưa được giải quyết, đó là một tập đoàn điện tử Hàn Quốc chuyên sản xuất đồ chơi trẻ em, cũng xem như là một nhãn hiệu lâu đời, đã xông pha ở thị trường Anh Quốc được nhiều năm. Nếu đem so sánh với công ty đồ chơi của Triển Phi, vô luận là từ tài chính đến quy mô kỹ thuật, hắn hoàn toàn không hề có phần thắng.

Vì vậy không triệt hạ không được. Hiện tại Triển Phi dựa vào sự bốc đồng mạnh mẽ đánh tiến thị trường Anh Quốc, nhưng khi trận gió này qua đi, muốn đứng vững ở vị trí này rất khó khăn. Nếu không triệt để đánh bại đối thủ cạnh tranh, hậu quả về sau vô cùng khó lường, ít nhất hiện tại phải kiên quyết loại trừ mới yên tâm.

Chờ giải quyết xong, ít nhất trong khoảng thời gian sau đó, Triển Phi căn bản đã thâu tóm hoàn toàn thị trường đồ chơi nước Anh, quan hệ hợp tác của bọn họ rốt cuộc cũng có thể tuyên bố thuận lợi kết thúc.

Phần số dư trong tiền hợp đồng sẽ đưa vào tài khoản công, với số tiền này, Quý Ngật Lăng có thể mở rộng quy mô công ty, tương lai sẽ tiếp nhận được nhiều dự án của các doanh nghiệp lớn hơn.

Nên khi trợ lý mang hồ sơ thông tin tình báo đáng sợ kia đến, đối với Quý Ngật Lăng vẫn như sét đánh ngang tai. À, quên chưa đề cập, thân thể của trợ lý hiện đã không gặp vấn đề gì nữa, tuy hành động còn chút bất tiện, nhưng đã có thể trở lại làm việc, nói thật, được ba tháng nghỉ phép đối với hắn không phải là chuyện sẽ chịu.

Dù vậy Quý Ngật Lăng cũng không vì thế mà để Danny rời đi, cậu giao cho y vị trí trợ lý đặc biệt, vừa không thuộc bất kỳ bộ phận nào, ngoại trừ Quý Ngật Lăng, xem như y đứng trên toàn bộ các nhân viên còn lại.

Trợ lý vừa mới lấy được báo cáo mới nhất về hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp đồ chơi Hàn Quốc từ gián điệp kinh tế. Nhìn thấy số liệu 80% suy giảm, lông mày Quý Ngật Lăng cơ hồ nhướng cao.

Đây đúng là chuyện tốt, nhưng loại chuyện tốt này thật kỳ quái, không cách nào khiến người ta tránh khỏi hoài nghi.

Triển Phi xuống tay quá nhanh, động tác lại ngoan độc không một chút lưu tình, đem đối thủ đánh cho tan tác, trong vòng ba bốn năm căn bản vô pháp xoay chuyển cục diện. Hắn chỉ để lại cho đối phương một cái xác trống rỗng, xem như cấp cho bọn họ một ít mặt mũi, nhưng nếu còn muốn ương bướng chống đỡ, chỉ sợ sẽ triệt để sụp đổ. Thu hồi vốn, giảm thiểu quy mô đầu tư là phương pháp duy nhất để tiếp tục sinh tồn.

Trận chiến này, tựa hồ không chiến mà thắng, nhưng kẻ sáng suốt sẽ dẽ dàng nhận ra ai giữa chừng đã sử dụng ám chiêu.

Đương nhiên, Quý Ngật Lăng không thể nào trách Triển Phi, đạo lý thương trường là chiến trướng bản thân từ nhỏ đã được giáo huấn. Không có tâm ngoan thủ lạt như hắn, thì làm sao có thể dọn đường, tạo một giang sơn cho riêng mình.

Không nói gì thêm, cậu chỉ dặn dò trợ lý tùy thời mà hành động, triệt để nâng tầm địa vị của công ty Triển Phi, đừng bận tâm đến vấn đề khác.

Dù sao việc cậu phải làm chính là hỗ trợ Triển Phi hoàn thành dã tâm thống trị thị trường Anh Quốc, nếu thành công, sẽ nhanh chóng thu được lợi nhuận. Về phía Quý Ngật Lăng, bước đi vừa rồi của Triển Phi cũng xem như đã chiếu cố cậu, dù hắn không hạ thủ, bên này cũng sẽ tìm mọi các để dẹp bỏ đối thủ.

Không nói đến phương pháp, chỉ riêng hiệu suất, chiêu này của Triển Phi đúng là cách nhanh nhất.

Khi một lần nữa nhận được điện thoại của Triển Phi, toàn bộ thị trường gần như đã bị đánh hạ. Bấy giờ đang là thời điểm sắp kết thúc công việc, lúc Danny đem số liệu tài vụ đến cho Quý Ngật Lăng thì chuông điện thoại reo vang.

Mắt nhìn thấy khoản số dư kếch xù trên sổ kế toán, Quý Ngật Lăng nhướng mày ý bảo đã biết. Danny nhìn lão bản tiếp điện thoại thì cầm lấy văn kiện đã được xử lý đặt trên bàn, xoay người rời khỏi văn phòng.

“Lăng, đã chuyển xong số tiền còn lại, lần này đa tạ cậu.”

Những lời này do Triển Phi đường đường chính chính nói ra, đặc biệt đối tượng lại là bản thân cậu, quả thật nghe thế nào vẫn thấy quái dị.

Quý Ngật Lăng cũng trả lời bằng tiếng phổ thông, “Không có gì, còn muốn cám ơn anh giữa đường hiệp trợ, chúc mừng quý công ty đã giành được thị trường đồ chơi Anh Quốc.”

“Ha ha . . . . .” Triển Phi cười nhẹ hai tiếng, âm thanh từ Thượng Hải xa xôi truyền đến, vậy mà nghe thật rõ ràng. “Lăng, hoàn thành dự án này rồi, cái công ty kia cũng gần như đã bị thu phục, cậu chắc hẳn sẽ được nghỉ phép vài ba hôm chứ ?”

Nhướng mày, Quý Ngật Lăng cảm thấy thật kỳ lạ.Vì cớ gì mà thời gian làm việc nghỉ ngơi của mình hắn lại nắm bắt tận tường đến vậy?Như thể hắn mới chính là ông chủ của cậu.

“Bên tôi hiện còn rất nhiều dự án đang trong giai đoạn đàm phán, chỉ e là không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy.”

“Không phải những dự án đó Danny vẫn còn đang sàng lọc sao? Chờ đến tay cậu ít nhất cũng phải một tuần.”

Nhíu máy, Quý Ngật Lăng không thích cảm gác bản thân một lần nữa bị kẻ khác nắm trong lòng bàn tay.

Không để ý tới sự trầm mặc của Quý Ngật Lăng, Triển Phi tiếp tục nói, “Gần đây vừa hoàn tất mấy chuyện đại sự, muốn thả lỏng một chút. Có thể vinh hạnh mời cậu đến Dương Châu tiêu dao vài ngày hay không? Cũng xem như tỏ lòng cảm kích đại công lần này.”

Triển Phi vừa nói vừa cười, tựa hồ tâm tình thật sự không tồi.

“Thật có lỗi, Triển Phi. Thời khóa biểu của tôi đã được sắp xếp kín hết rồi, cũng không có hưng trí đến Dương Châu tiêu dao khoái hoạt, thiết nghĩ anh nên mời người khác thì hơn, có lẽ kẻ muốn đi cùng cũng không ít. Cáo lỗi, hiện giờ tôi đang rất bận, có việc gì sẽ liên hệ sau.” Không cho Triển Phi cơ hội tiếp tục mở miệng, Quý Ngật Lăng trực tiếp gác máy.

Mãi đến khi âm thanh hơi thở của Triển Phi hoàn toàn biến mất, Quý Ngật Lăng tựa hồ mới khôi phục lại bình tĩnh.Ban nãy, tại sao tự dưng cảm thấy vô cùng tức giận?

Khá lắm, muốn đến thì đến, muốn gọi thì gọi. Triển Phi, anh coi tôi là cái giống gì !? Bản thân xong chuyện muốn nghỉ ngơi liền gọi sang đây, muốn tôi cũng phải rút ra thời gian, bay mười mấy tiếng đồng hồ sau đó cùng anh đi tiêu dao !?



Ha ha . . . . .

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương