Sống Không Qua Tối Nay
-
7: Mời Một Diêm Vương Sống1
Editor: Gác Mèo nhỏBeta: Tân Sinh"Hạo Tử, cậu nói trong này có quỷ không?" Lý Vĩ đưa tay chỉ vào phần mộ chúng tôi vừa tìm được, hỏi.Tôi đi quanh ngôi mộ nhìn một chút, hơi do dự nói: "Chắc là có!""Nhưng cậu nhìn xem, trong phạm vi một trăm mét từ chỗ này hoa cỏ cây cối đều chết hết, có phải vì con quỷ trong ngôi mộ này quá lợi hại, âm khí quá nặng, mới làm cho mọi thứ xung quanh không hề có sức sống?"Từ đầu tới cuối, Lý Vĩ vẫn luôn giữ dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí.Tôi cũng hiểu rõ tình hình mà Lý Vĩ nói, dù sao ông nội Lý đã nói, bảo chúng ta tìm ác quỷ, ít nhất ông ấy còn có thể đối phó, tạm thời ngăn chặn quỷ.
Nếu tôi tìm một con quỷ quá lợi hại, chắc chắn ông ấy không thể thu phục được.Nhưng bây giờ mặt trời đã xuống phía Tây, ngay lập tức trời sắp tối đen rồi.
Mà tôi và Lý Vĩ gần như đã tìm cả ngày, phí hết sức chín trâu hai hổ mới tìm được một con ác quỷ mạnh như thế.
Nếu lúc này tôi từ bỏ, lại đi tìm con quỷ khác, chắc chắn sẽ không kịp giờ nữa."Ôi, kệ đi, bây giờ chúng ta đã không còn thời gian tìm một con ác quỷ như ông ba của cậu nói, bây giờ tạm thời dùng vị này, xem như dùng ngựa chết để cứu ngựa sống, có được hay không thì thử một chút sẽ biết." Tôi đã không thể quan tâm nhiều như vậy, ngồi xổm trước ngôi mộ, tôi đã sắp bắt đầu thắp hương, mời quỷ nhập vào người."Nhưng mà, Hạo Tử, ngộ nhỡ..""Không có ngộ nhỡ gì cả, Lý Vĩ, cậu biết mà, bây giờ tôi không có thời gian.
Nếu tôi còn không mời quỷ nhập vào người, thì chờ đến khi trời tối, con quỷ lấy mạng sẽ tới tìm, lấy đi mạng của tôi.
Tôi không có lựa chọn khác, không có lựa chọn khác, cậu hiểu không?"Tâm trạng của tôi rất kích động, nên ngắt lời của Lý Vĩ.Sau khi Lý Vĩ bị tôi ngắt lời thì im lặng một lúc, mặt lộ vẻ khó xử, nhưng cũng không ngăn cản tôi.
Có thể bây giờ cậu ta cũng biết tôi đã không còn lựa chọn nào khác.Dựa theo sự dặn dò của ông ba Lý, tôi lấy ra ba nén hương đã chuẩn bị sẵn trước đó.
Sau khi đốt thì bái ngôi mộ một cái, niệm câu khẩu quyết mà ông ba Lý giao cho tôi, sau đó cắm nhang ở trước mộ phần.
Đôi mắt tôi chăm chú nhìn về nén nhang, sợ bỗng dưng nén nhang lại tắt đi, bởi vì nếu như thế, thì cơ hội sống cuối cùng của tôi cũng không còn.Điều may mắn là nhang không bị tắt, ngược lại khói hương rực cháy, cháy vô cùng nhanh, nhanh hơn bình thường gấp rất nhiều lần.
Chỉ trong phút chốc, đã đốt đến chân.Tôi bị tình cảnh trước mắt dọa sợ, ngây ngốc tại chỗ, cũng không biết nên làm thế nào."Hạo Tử, hình như có gì không đúng, không thì chúng ta đừng mời con quỷ này nữa, đổi con quỷ khác được không?" Lý Vĩ thử bàn bạc với tôi một chút.
Nhưng mà tôi nghĩ đã đốt xong rồi, sao còn dám đổi ý chứ, cho nên giả vờ bình tĩnh, nói với Lý Vĩ: "Không sao đâu, ác quỷ sao, chắc chắn là tốc độ ăn nhanh hơn quỷ bình thường nhiều!"Giống như bị lý luận này của tôi thuyết phục, Lý Vĩ không ngăn cản tôi nữa, trơ mắt nhìn tôi dùng dao gọt trái cây rạch bàn tay của mình, để máu của tôi nhỏ lên đất trước phần mộ.Sau khi máu rơi xuống đất thì không tạo thành một vũng máu, mà tất cả đều bị đất hấp thu, quỷ dị đến không thể quỷ dị hơn.Mà ngay lúc máu bị đất ở trước ngôi mộ hấp thụ, thì bỗng nhiên xung quanh nổi lên một cơn gió lạnh, thổi đến tôi và Lý Vĩ đều không thể mở mắt.Trong lòng của tôi rất sợ hãi, bởi vì tôi cảm giác có một đôi mắt sắc bén đang nhìn sau lưng tôi, mà nó không chỉ nhìn tôi, còn thổi gió lạnh trên cổ tôi nữa.Giờ phút này toàn thân tôi đều ướt đẫm mồ hôi, gần như lắp bắp đọc cho xong khẩu quyết mời quỷ nhập vào người.Đến lúc đọc xong chữ cuối cùng, đột nhiên tôi cảm thấy cả người rét lạnh, lạnh đến nỗi suýt chút nữa làm tôi không thể chịu nổi, thiếu chút nữa đã ngất đi, một lúc lâu sau mới dần khôi phục lại."Hạo Tử, cậu không sao chứ?" Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của tôi, dáng vẻ lung lay sắp ngã, Lý Vĩ đi lên đỡ tôi.
Kết quả là chỉ trong phút chốc, Lý Vĩ đã bị dọa đến choáng váng."Hạo Tử, sao người cậu lại lạnh như thế?" Lý Vĩ lo lắng muốn chết, mà tôi lại cố chịu nói tôi không sao, bảo cậu ta hãy gấp gáp đưa tôi về tìm ông ba Lý, xin ông ba Lý giúp tôi thu phục con quỷ này, bắt nó làm việc cho tôi..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook