[Song Hoa Điếm Đồng Nhân] – Sương Hoa Dạ Ngâm
-
Chương 33
Hai người đối hài tử tương lai tràn ngập chờ mong, đề tài cũng liền xoay quanh nó.
Yam bằng vào tinh thần lực cảm ứng, đã ẩn ẩn phát hiện đó là một nam hài, cho nên nói chuyện tự nhiên là đem chuyện của nam hài tử mà nói. Còn Vương thì…y sẽ không nghĩ chính mình cùng Hồng Lân hai đại nam nhân, hội sinh hạ nữ hài a. Huống chi y cho rằng chính mình là thuân theo thiên ý dựng dục hài tử này, lão thiên gia nếu để cho y, một vị nhất quốc chi quân lại tự mình dựng tử, kia đương nhiên là muốn tặng cho y một long tử a.
Buổi tối dùng xong vãn thiện, Yam hầu hạ Vương ngủ sau, hai người tránh không được lại muốn lật qua lật lại một phen.
Vương là không kiêng kỵ những này. Y thân là nam tử, cũng không có tự giác giống như “dựng phụ”, lại là người tính dục bình thường. Hơn nữa Vương thái y cũng quên nhắc nhở y chuyện phòng the.
Yam thì không cần phải nói, thân thể cùng tinh thần thể song trọng hoan hảo, có lợi cho việc đề cao tinh thần lực của Vương cùng thai nhi, cho nên hắn tất yếu cũng không có cố kỵ. Cho nên tình sự của hai vị phu phu này, hoàn toàn không thể bị chuyện hoài dựng ảnh hưởng, ngược lại càng có dấu hiệu phát ra càng đậm hơn.
Mấy ngày gần đây tinh thần lực của Vương tăng lên rất nhanh, tuy rằng còn không có đạt tới trình độ như Yam, nhưng đã muốn có thể thấy được một ít biến hóa rất nhỏ. Không chỉ có trí nhớ cùng tinh lực tiến bộ, thân thể càng phát ra tôi luyện, tỷ như song mâu (hai tròng mắt) càng thêm tinh lượng (sáng ngời), phát chất (màu tóc) càng thêm ô hắc nhu thuận (đen thùi mềm mại), thậm chí ngay cả làn da đều bắt đầu chậm rãi lộ ra trong suốt quang thải (hào quang).
Vương thân là nam tử, cũng không đặc biệt để ý những điều này. Chỉ là thấy Vương hậu bởi vì mang thai, màu da trở nên ám hoàng (vàng vọt) thảm đạm, thậm chí trên mặt còn nổi lên một ít ban, bản thân cũng bắt đầu để ý. Tuy rằng Vương hậu cố ý dùng phấn che lấp, nhưng Vương tùy thời tùy lúc đến, có khi cũng không kịp thượng trang (trang điểm). Chỉ cần không thất lễ, Vương hậu cũng để mặt mộc như thường ngày (dù sao vô luận nàng ăn mặc trang điểm như thế nào, Vương đối bọn họ không có hứng thú, cho nên qua nhiều như vậy năm, Vương hậu trừ bỏ những trường hợp như đại yến, rất ít ở trước mặt Vương nùng trang diễm mạt (trang điểm đẹp đẽ)).
Vương trở về nhìn xem gương, thấy chính mình không có như vậy, ngược lại màu da càng hữu hảo tích tượng (dấu hiệu tốt), trong lòng cao hứng, càng cảm thấy chính mình là được thượng thiên thưởng tử, không giống người thường.
Y mặc dù thân là nam tử, không giống nữ nhân luôn để ý bề ngoài, nhưng y đối Hồng Lân luyến ái chi thâm, trải qua chuyện của Vương hậu lại biết bản tính của Hồng Lân không phải là dạng yêu thích nam nhân như chính mình, mà là càng thiên hướng yêu thích nữ tính nhu nhược kiều mĩ, không tránh khỏi âm thầm ghen tỵ. Huống chi niên kỉ (tuổi) hai người chênh lệch, y so với Hồng Lân không phải chỉ lớn hơn một hai tuổi, cũng có chút lo lắng về việc “niên lão sắc suy”.
Bất quá cũng may thượng thiên thật sự chiếu cố y. Tuy rằng thân hình có chút biến dạng, nhưng là khuôn mặt vẫn chưa trở nên thảm đạm giống như Vương hậu. Điều này làm cho Vương trong lòng ít nhiều có chút cao hứng.
Mấy ngày nay Yam sau khi thực hiện nhiệm vụ theo như thường lệ liền chạy tới thư khố liên lạc với Len. Hắn cũng không giống Rox, lần trước cùng căn cứ liên lạc xong là bặt vô âm tín hồi lâu, biết rõ trước mắt căn cứ chỉ có thể dựa vào bọn họ đơn phương chủ động liên lạc cũng không quan tâm.
Len truyền đến cho hắn một đống lịch sử liên quan đến Triều Tiên, trọng điểm là lịch sử sau này.
Yam vừa nhìn đến Triều Tiên Vương thị ở Vương Kì chi hậu (*) là “hậu kế vô nhân” (ko người thừa kế), vài năm liền mất nước, khóe miệng không kiềm chế được run rẩy.
Ai nói Vương Kì vô tử (không con)? Đồng tính luyến ái thì làm sao, hai nam nhân vì sao không thể sinh hài tử! Không chỉ sinh một đứa, ta còn muốn làm cho y sinh ba bốn đứa đâu (Yam, anh là số 1 ^O^), nhìn xem có ta ở đây ai dám soán vị!
Yam nghiến răng nghiến lợi.
Dù sao nơi này là thế giới giá không (tưởng tượng) lịch sử, cũng bất tại hồ (không quan tâm) tương lai thay đổi, hiện tại chủ lưu (nội dung chính) của vở kịch cũng đã thay đổi không ít, hắn khả dĩ phóng khai thủ cước (**) cải biến vận mệnh của ái nhân hòa hài tử.
—————————————–
(*) Vương Kì chi hậu: đời sau của Vương Kì.
(**) Phóng khai thủ cước: buông ra tay chân, ở đây có ý là Yam tùy ý cũng có thể làm được.
Yam bằng vào tinh thần lực cảm ứng, đã ẩn ẩn phát hiện đó là một nam hài, cho nên nói chuyện tự nhiên là đem chuyện của nam hài tử mà nói. Còn Vương thì…y sẽ không nghĩ chính mình cùng Hồng Lân hai đại nam nhân, hội sinh hạ nữ hài a. Huống chi y cho rằng chính mình là thuân theo thiên ý dựng dục hài tử này, lão thiên gia nếu để cho y, một vị nhất quốc chi quân lại tự mình dựng tử, kia đương nhiên là muốn tặng cho y một long tử a.
Buổi tối dùng xong vãn thiện, Yam hầu hạ Vương ngủ sau, hai người tránh không được lại muốn lật qua lật lại một phen.
Vương là không kiêng kỵ những này. Y thân là nam tử, cũng không có tự giác giống như “dựng phụ”, lại là người tính dục bình thường. Hơn nữa Vương thái y cũng quên nhắc nhở y chuyện phòng the.
Yam thì không cần phải nói, thân thể cùng tinh thần thể song trọng hoan hảo, có lợi cho việc đề cao tinh thần lực của Vương cùng thai nhi, cho nên hắn tất yếu cũng không có cố kỵ. Cho nên tình sự của hai vị phu phu này, hoàn toàn không thể bị chuyện hoài dựng ảnh hưởng, ngược lại càng có dấu hiệu phát ra càng đậm hơn.
Mấy ngày gần đây tinh thần lực của Vương tăng lên rất nhanh, tuy rằng còn không có đạt tới trình độ như Yam, nhưng đã muốn có thể thấy được một ít biến hóa rất nhỏ. Không chỉ có trí nhớ cùng tinh lực tiến bộ, thân thể càng phát ra tôi luyện, tỷ như song mâu (hai tròng mắt) càng thêm tinh lượng (sáng ngời), phát chất (màu tóc) càng thêm ô hắc nhu thuận (đen thùi mềm mại), thậm chí ngay cả làn da đều bắt đầu chậm rãi lộ ra trong suốt quang thải (hào quang).
Vương thân là nam tử, cũng không đặc biệt để ý những điều này. Chỉ là thấy Vương hậu bởi vì mang thai, màu da trở nên ám hoàng (vàng vọt) thảm đạm, thậm chí trên mặt còn nổi lên một ít ban, bản thân cũng bắt đầu để ý. Tuy rằng Vương hậu cố ý dùng phấn che lấp, nhưng Vương tùy thời tùy lúc đến, có khi cũng không kịp thượng trang (trang điểm). Chỉ cần không thất lễ, Vương hậu cũng để mặt mộc như thường ngày (dù sao vô luận nàng ăn mặc trang điểm như thế nào, Vương đối bọn họ không có hứng thú, cho nên qua nhiều như vậy năm, Vương hậu trừ bỏ những trường hợp như đại yến, rất ít ở trước mặt Vương nùng trang diễm mạt (trang điểm đẹp đẽ)).
Vương trở về nhìn xem gương, thấy chính mình không có như vậy, ngược lại màu da càng hữu hảo tích tượng (dấu hiệu tốt), trong lòng cao hứng, càng cảm thấy chính mình là được thượng thiên thưởng tử, không giống người thường.
Y mặc dù thân là nam tử, không giống nữ nhân luôn để ý bề ngoài, nhưng y đối Hồng Lân luyến ái chi thâm, trải qua chuyện của Vương hậu lại biết bản tính của Hồng Lân không phải là dạng yêu thích nam nhân như chính mình, mà là càng thiên hướng yêu thích nữ tính nhu nhược kiều mĩ, không tránh khỏi âm thầm ghen tỵ. Huống chi niên kỉ (tuổi) hai người chênh lệch, y so với Hồng Lân không phải chỉ lớn hơn một hai tuổi, cũng có chút lo lắng về việc “niên lão sắc suy”.
Bất quá cũng may thượng thiên thật sự chiếu cố y. Tuy rằng thân hình có chút biến dạng, nhưng là khuôn mặt vẫn chưa trở nên thảm đạm giống như Vương hậu. Điều này làm cho Vương trong lòng ít nhiều có chút cao hứng.
Mấy ngày nay Yam sau khi thực hiện nhiệm vụ theo như thường lệ liền chạy tới thư khố liên lạc với Len. Hắn cũng không giống Rox, lần trước cùng căn cứ liên lạc xong là bặt vô âm tín hồi lâu, biết rõ trước mắt căn cứ chỉ có thể dựa vào bọn họ đơn phương chủ động liên lạc cũng không quan tâm.
Len truyền đến cho hắn một đống lịch sử liên quan đến Triều Tiên, trọng điểm là lịch sử sau này.
Yam vừa nhìn đến Triều Tiên Vương thị ở Vương Kì chi hậu (*) là “hậu kế vô nhân” (ko người thừa kế), vài năm liền mất nước, khóe miệng không kiềm chế được run rẩy.
Ai nói Vương Kì vô tử (không con)? Đồng tính luyến ái thì làm sao, hai nam nhân vì sao không thể sinh hài tử! Không chỉ sinh một đứa, ta còn muốn làm cho y sinh ba bốn đứa đâu (Yam, anh là số 1 ^O^), nhìn xem có ta ở đây ai dám soán vị!
Yam nghiến răng nghiến lợi.
Dù sao nơi này là thế giới giá không (tưởng tượng) lịch sử, cũng bất tại hồ (không quan tâm) tương lai thay đổi, hiện tại chủ lưu (nội dung chính) của vở kịch cũng đã thay đổi không ít, hắn khả dĩ phóng khai thủ cước (**) cải biến vận mệnh của ái nhân hòa hài tử.
—————————————–
(*) Vương Kì chi hậu: đời sau của Vương Kì.
(**) Phóng khai thủ cước: buông ra tay chân, ở đây có ý là Yam tùy ý cũng có thể làm được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook