Sống Cùng Vạn Tuế
Chương 13: Sát tâm của Lộ Minh

Người đang hùng hổ xông vào là một trong những nữ đồng sự của Gia Gia.
Nàng 'bình' một tiếng sập cửa lại, dùng tay đè lên gò ngực cao vút để ổn định nhịp thở, rồi lại xông tới bên Gia Gia gấp gáp nói: "tên sắc lang biến thái đó lại đến rồi, chị Trang đang ngăn cản hắn, hắn đang lục soát tìm đó, núp mau đi".
Lộ Minh vừa mới nói điện thoại với Trương Phong, nên giờ vừa nghe lập tức hiểu ngay, nhưng vẫn nhìn về phía Gia Gia nhẹ hỏi: "sảy ra chuyện gì thế?"
"Việc này, em, em cũng biết nói thế nào...." mặt Gia Gia hồng lên, có chút thẹn thùng không yên.
"Bây không có thời gian giải thích, mau trốn vô vách ngầm" người bạn có thân hình bốc lửa của Gia Gia đến bên bức tường trang trí, mở ra một cái cửa ngầm, bên trong có một cái ngăn ngầm, đem Gia Gia giấu vào trong đó, sau khi đóng cửa lại, hoàn toàn nhìn không ra.
(trong các quán rượu dùng những bức thạch cao giả làm vách tường ngăn giữa hai gian.)
Lộ Minh vừa định nói gì đó, nàng đồng nghiệp đó vội dùng ngón tay trỏ đặt lên đôi môi anh đào, ra hiệu cho hắn trước tiên đừng hỏi gì.
Lúc này bên ngoài vang lên một hồi những âm thanh cãi vã, Lộ Minh đinh đi ra ngoài xem , nhưng nàng đồng nghiệp nọ vội lắc đầu.
Nàng đem Lộ Minh ấn xuống ghế, ngồi xuống bên cạnh, khoác lấy 1 tay Lộ Minh, giống như đôi tình nhân đang âu yếm vậy, đôi môi anh đào của nàng dí sát bên tai Lộ Minh nói: "Tôi tên Hoắc Vấn Dung, là tỷ muội của Gia Gia, chút nữa có người xông vào, anh ngàn lần không được động thủ, nếu như có hỏi tới, hay nói là bạn trai của tôi, chị Trang sẽ che đậy cho chúng ta...sau này sẽ giải thích sau, bây giờ cái gì cũng đừng để ý tới, cứ làm theo lời tôi vừa nói".
Lộ Minh có chút mơ hồ, đành phải gật đầu.
Tiếng cãi vã đã rất gần, cánh cửa gỗ bị đá mạnh ra.
Có một tên nam tử rất khiêu căng xộc vào, làm như không thấy Lộ Minh, quay qua mấy tên thủ hạ theo sau hét lên: "lục soát cho lão tử, cô ta hôm nay chắc chắn có đi làm, đừng có mơ trốn thoát khỏi bản thiếu gia,nữ nhân mà Long Nhị Thiếu ta muốn, không ai có thể thoát khỏi, ta vừa rồi hình như nhìn thấy bóng người, ra đi cho ta, ra đi".
Có hai tên hình như là vệ sĩ, thật sự mở cửa WC ra tìm, đáng tiếc một mống cũng không thấy.
Sau bức mành, gầm bàn, thậm chí cả tủ gỗ đựng bộ đồ uống trà cũng tìm qua, nhưng bọn chúng hoàn toàn không biết trong vách của gian phòng có vách ngầm, lãng phí tâm cơ.
Lộ Minh đứng lên nhìn tên Long Nhị Thiếu đó một cái, chỉ thấy gã: mũi tịt mặt nhọn, mắt xếch môi mỏng, da mặt tái nhợt biểu hiện do tửu sắc quá đội, là loại người thuộc phú gia đệ tử, chắc là con của vị quan to, hoặc là nhị thế tổ của một phú hào nào đó, cậy có chút quyền thế, chút tiền của, rồi thì ra uy ra phúc, tác oai tác quái.
Tên khốn này làm hại người khác, Lộ Minh không quản, nhưng tên này lại muốn đùa với bạn học của mình, vậy thì không thể tụ thủ bàng quan rồi.
Lộ Minh đang chuẩn tiến lên, đem tên khốn đó đánh cho giống như hoa đào nở nhiều đóa, cho gã hiểu được tại sao hoa nó lại đỏ tươi như thế.
Nàng Hoắc Vấn Dung đó cứ ôm cứng lấy cánh tay của Lộ Minh, không ngừng nháy mắt, ra hiệu cho hắn đừng có bốc đồng, nhất định phải nhẫn nại...
Lộ Minh tâm niệm nhất động, nếu như đánh tên nhị thế tổ này tại đây, vậy việc làm của Gia Gia sẽ đi tong, không nhưng thế, tên nhị thế tổ này nói không chừng sau này sẽ tìm Gia Gia báo thù.
Cái loại người này, tốt nhất là thu thập nó ở bên ngoài! Lộ Minh trong lòng cười lạnh một tiếng, nhân thời điểm tên Long Nhị Thiếu đó tức giận đá đổ bàn, giả vờ né tránh, lách người qua, đồng thời xuất ra "diệu thủ không không" thần không hay quỷ không biết móc lấy ví tiền của tên Long Nhị Thiếu.
Có được chứng minh thư, điều tra thân phận của Long Nhị Thiếu sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
"Nhìn cái gì mà nhìn, cút sang một bên, trêu tức bản thiếu gia, lão tử lập tức đem mày vứt ra ngoài đường, lục soát, qua phong bên cạnh lục soát kể cả có đem cả toà 'Phương Phi Uyển' này lật tung, tao cũng phải tìm cho ra con tiện nhân đó " Long Nhị Thiếu thấy kiếm không ra Gia Gia, như con chó dại vây, gặp người là sủa cắn.
"Nhị Thiếu, đừng tức giận, Gia Gia hôm nay trong người không khỏe, nàng ta đúng là không có đi làm... nếu như nàng mà biết Nhị Thiếu sẽ tới, vậy thì vui mừng còn không hết, sao lại phải trốn đi chứ, Nhị Thiếu, hay là lên tầng 7 uống chén rượu, phó tổng chúng tôi hôm nay có ở đây, đang định tìm Nhị Thiếu uống chén rượu đó!" có một nữ quản lý vừa cười, liên tục giải thích, vừa nháy mắt ra hiệu cho Hoắc Vấn Dung kéo Lộ Minh lại, không để cho tên Long Nhị Thiếu tìm được chỗ trút giận.
"Chị Trang nói đúng đó, lần trước phó tổng còn khen Nhị Thiếu tửu lượng tốt nũa đó!" Hoắc Vấn Dung cũng vội vàng phụ theo.
"Uống con C..chim(dùng từ này cho lịch sự), lão tử còn không có rượu uống sao? kêu Gia Gia cút ra đây, nếu không ai tới cũng chẳng làm được gì, phó tổng các ngươi rất khủng sao? 1 tên lông gà, hắn chỉ là cái rắm áh, tao sao lại phải cho nó thể diện?".
Lộ Minh cảm thấy cái tên thiếu thốn đánh đập* này không đánh không được, đang chuẩn bị tiến lên, đem tên chân cao khí dượng Long Thiếu Nhị này tóm lấy đập cho một trận.
(*欠揍:qian zou:guyên bản là nợ đánh, thiếu đánh, kiểu như vn mình nhìn thằng nào nghênh nghênh ngứa mắt, nhìn chỉ muốn đập vậy đó)
Hoắc Vấn Dung hai tay mở lớn, ôm chặt lấy Lộ Mình, ra sức lắc đầu.
Điện thoại của một tên vệ sĩ kêu lên, hắn vừa nhìn, liền cung kính đưa cho Long Nhị Thiếu.
Long Nhị Thiếu coi như không có ai ở bên cạnh, nhận lấy điện thoại nói: "Lâm thiếu, sao nay rảnh rỗi tìm tôi thế?, đêm nay có tiệc rượu? có cả tiểu minh tinh? được đó, được đó, tôi hôm nay có một bụng hoả cần phát tiết, vốn định tìm gái trinh vui đùa, ai biết con tiện nhân đó làm bộ làm tịch, trăm phương ngàn kế trốn bản thiếu gia! dùng thuốc? cậu có 'con nhặng Tây Ban Nha'? đcm nó, có thuốc này, nó còn không biến thành con dâm nữ người người đều có thể chơi, ha ha ha... được rồi, buổi chiều gặp lại tại 'Hương Tạ Lệ Xá', chúng ta cùng vui, làm phát thâu đêm".
Lộ Minh nghe được những lời đó, ánh mắt nhất thời trở lên lạnh lẽo.
Kua gái, vui đùa tiểu minh tinh những việc này, hắn không phải là loại đạo đức cổ hủ, vốn dĩ không quản nhiều, nhưng nếu như lại dùng 'con nhặng Tây Ban Nha' loại thuốc công hiệu rất mạnh này làm hại bạn học của mình, vậy tên Long Nhị Thiếu này rõ ràng là tìm chết.
Hắn vốn chỉ định đem tên thế gia đệ tử này đập cho một trận nên thân rồi thôi, nhưng giờ xem lại, bản thân mình không đem thằng khốn này huỷ đi, Gia Gia sau này tuỳ lúc đều có thể nguy hiểm.
Sát khí trong lòng Lộ Minh bốc lên, nhưng ngoài mặt lại không lộ ra. Vì phòng ngừa Gia Gia và Hoắc Vấn Dung vì mình mà bị liên lụy, Lộ Minh đình đêm tay tới 'Hương Tạ Lệ Xá' để ra tay, trước tiên cứ để tên nhị thế tổ này kiêu căng thêm nửa ngày nữa.
Hoắc Vấn Dung nhìn thấy khuôn mặt Lộ Minh trở nên lãnh lẽo, biết hắn thật sự giận lắm rồi, lại càng ôm chặt hắn, không cho hắn xông lên.
Nàng quản lý Trang đó lúc đưa Long Nhị Thiếu đi ra, quay lại nháy mắt ra hiệu, Hoắc Vấn Dung hiểu ý gật gật đầu.
"Đợi tên sắc lang biến thái đó rời đi, nhờ anh lập tữc đưa Gia Gia đi khỏi đây, nếu tên khốn nạn đó dùng 'con nhặng Tây Ban Nha', vậy thì mọi chuyện coi như tiêu" Hoắc Vấn Dung hiển nhiên có nghe nói qua sự khủng khiếp của 'con nhặng Tây Ban Nha'.
"Đừng quá lo lắng, tôi có người nhà làm quan to, tôi nhờ họ cảnh cáo một chút Long Nhị Thiếu, Gia Gia chắc không việc gì đâu" Lộ Minh áp chế phẫn nộ, nhẹ giọng an ủi.
"Thật vậy?" Gia Gia từ trong hốc bí mật chui ra, khuôn mặt vốn đầy nước mắt, nghe thấy thế lập tứ vui mừng vô hạn.
"Có chuyện gì thì gọi điện cho tôi" Lộ Minh thầm cười trong lòng, bản thân hắn định đêm nay huỷ đi Long Nhị Thiếu, tên khốn đó tất nhiên không thể nào đi hại người được nữa!
Gia Gia nghe được Lộ Minh an ủi, kích đông ôm mặt khóc rưng rức, nàng áp chế âm thanh tiếng khóc kiến con tim Lộ Minh chua xót, xã hội hiện nay, con gái đẹp một chút cũng phiền phức, có lẽ Gia Gia gặp phải không ít sự quấy nhiếu rồi, cho nên tâm lý mới đau khổ như vậy.
"Được rồi Gia Gia, có một người bạn trai như vậy còn sợ gì nữa!" Hoắc Vấn Dung ôm lấy Gia Gia không ngừng an ủi.
"Đã nói rồi, chỉ là bạn học...em đi trang điểm lại" Gia Gia sợ Lộ Minh nhìn thấy trang điểm trên mặt mình vì bị nước mắt làm nhoe nhoét, vột vàng quay mặt đi, chạy vô WC.
"Nhìn không ra, không kèn không trống, anh còn là con nhà quan lớn." Hoắc Vấn Dung cười cười đấm nhẹ cho Lộ Minh một cái, nói: "Vừa rồi lão nương phí công lo lắng cho hai người rồi, sớm biết thế này, vừa rồi để anh đập cho thằng khốn đó một trận nên thân! hêy, Gia Gia của chúng tôi là một cô gái tốt, đừng có giống một số người, cần phải thật lòng đối đãi, không được phép có lỗi với nàng".
"Tôi không phải con quan lớn, chỉ là quen biết" Lộ Minh cười cười, "Tôi và Gia Gia thật sự là bạn học, hồi học đại học chúng tôi còn nói không qua 10 câu với nhau".
Đang nói, cửa chợt mở, đột nhiên một đám người kêu hét xông vô.
Trong đó một người kêu to: "Cướp đây, nam đứng bên trái, nữ đứng bên phải, cô, là cô, cởi hết đồ ra đứng ở giữa".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương