Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình
-
Chương 34: Kỹ năng Ẩn thân
Ngay sau đó, Jinwoo đã thấy những gì cậu cần tìm.
Ưm! Ưm! Ưm!
Một trong số những tên tù nhân đang lăn lộn dưới đất. Tay và chân hắn ta đang bị trói, và miệng cũng bị bịt chặt. Lời thì thầm trước khi chết của Kang Taeshik đã gửi Jinwoo đến đây.
“Ta đã để lại tên hiếp dâm ở gần đây. Cha cô bé yêu cầu ta giết hắn một cách đau đớn nhất, nên ta định để hắn chết cuối cùng.”
Đó là những lời trăn trối của Thợ săn hạng B.
Tên tù nhân vùng vẫy mạnh hơn khi thấy Jinwoo đến gần. Có lẽ hắn muốn cậu cởi trói cho hắn càng sớm càng tốt.
Ưm! Ưm! Ưm!
Jinwoo nhìn kĩ lại. Hóa ra đây là tên tù nhân đã nháy mắt với Juhee.
Cậu ngồi xuống và gỡ miếng keo ra khỏi miệng hắn. Tên tù nhân mở to mắt nhẹ nhõm và hít một hơi thật sâu.
“Pan pan pan! Kang Taeshik! Thằng chó đó đã giết hết tất cả! Nó đó đi đâu rồi! Sao người mày có máu? Nó cũng tấn công mày à?”
Jinwoo không trả lời. Thay vào đó, cậu ngẩng đầu lên và nhìn thẳng về phía phòng Boss. Giọng nói của tên kia càng lúc càng dồn dập hơn.
“Nhanh lên, đưa tao ra khỏi đây! Lúc mà thằng Kang Taeshik còn chưa kịp quay lại. Má nó, mấy sợi dây này có ma thuật. Mày có gì để cắt nó không? Sao mày không nói gì? Mày nghe thấy tao nói gì không?”
Khi Kang Taeshik để hắn ta ở đây, tên tù nhân hoàn toàn không biết chuyện gì và đang tỏ ra tức giận. Đến lúc này, khuôn mặt vô cảm của Jinwoo mới cất lời.
“Chúng ta sẽ đi đến phòng Boss.”
“Gì?”
“Nó mạnh hơn một con Boss hạng D trung bình. Tôi đang tò mò cách thức tấn công của nó sẽ như thế nào.”
Tên tù nhân mất hết kiên nhẫn.
“Mẹ kiếp! Ai thèm quan tâm chứ!”
Jinwoo vẫn bình tĩnh.
“Trước đó, tôi muốn hỏi anh một câu. Anh có nhớ cô gái mà anh đã từng hãm hiếp không?”
“Hả? Đứa nào? Mày có quen biết một trong mấy con nhỏ đó à?”
Mắt Jinwoo co giật. ‘Một trong...’ sao? Vậy là cậu đã đoán đúng. Tội ác của hắn không chỉ gói gọn trong phạm vi một người.
Sở hữu một sức mạnh vượt xa người bình thường. Một Thợ săn sẽ trở thành cơn ác mộng đối với bất kì ai. Và tên khốn này, đã sử dụng nó để bạo hành phụ nữ. Điều này đã khiến Jinwoo không còn phân vân với những gì cậu định làm nữa.
Jinwoo nhìn xuống tù nhân và lạnh lùng nói.
“Tốt! Cám ơn sự xác nhận của mày!”
“Gì?... Ưm! Ưm!”
Trước khi có thể nói hết câu, Jinwoo đã bịt miệng hắn lại. Cậu nắm lấy cổ chân hắn và bắt đầu kéo đi về phía trước.
Ưm! Ưm! Ưm!
Tên tù nhân vật lộn với tất cả sức lực. Những đường gân hằn lên trên mặt, tay và cả chân. Mặc kệ điều đó, Jinwoo vẫn kéo lê hắn đi một quãng đường dài trước khi đến cửa phòng con Boss.
Ưm! Ưm! Ưm!
Bên trong là những con Hobgoblin. Lũ quái vật được biết đến với sự thèm khát cơ thể con người.
Ưm! Ưm! Ưm!
Tên tù nhân lờ mờ nhận ra Jinwoo sắp làm gì. Hắn lắc đầu dữ dội, nước mắt trào ra. Và dưới đáy quần của hắn giờ đã trở nên ướt sũng.
“Whoooo-”
Jinwoo hít một hơi thật sâu, rồi ném hắn vào giữa đám Hobgoblin.
Ưmmmm!
Kirkir!
Kikkikiki!
Kiiiik!
Ngửi thấy mùi con người, những con Hobgoblin bắt đầu nhảy tới và cào xé.
Ưmm! Ưmm! Ưmm!
Tên tù nhân bị đánh đập và kéo lê dữ dội đến mức, những mạch máu trên gương mặt hắn vỡ ra. Đôi mắt hắn trở nên đỏ ngầu.
Ưm! Ưm!
Ngay cả khi hắn đã bất tỉnh, những con Hobgoblin vẫn tiếp tục xé cơ thể hắn ra và ăn nó.
Liệu một người bình thường có thể vừa xem cảnh tượng này và vừa ăn bữa trưa của họ không?
Jinwoo đưa ánh mắt khắp căn phòng và tìm kiếm con Boss.
‘Nó đây rồi!’
Một con Hobgoblin to lớn đang ngồi chễm chệ ở góc xa căn phòng. Cấp dưới của nó đang bị phân tâm bởi con mồi. Nên giờ đây, nó chỉ có một mình.
Đây rõ ràng là cơ hội của Jinwoo.
‘Tăng tốc!’
Jinwoo lướt qua những con đệ Hobgoblin trong chớp mắt và xuất hiện trước mặt con Boss.
Kiiik!
Con Boss đứng dậy trong sự ngạc nhiên tột độ. Nhưng trước khi có thể làm gì đó, đầu của nó đã lăn trên mặt đất.
Thịch!
Lộc cộc!
Ring~
‘Ah chết, mình quên mất!’
Nhìn vào cái đầu lăn lông lốc trên mặt đất, Jinwoo mới sực nhớ ra viên Runestone mà cậu nhận được trước đó.
‘Nếu dùng Ẩn thân thì mình chả cần mồi nhử làm gì...’
Jinwoo tặc lưỡi và nhìn vào thi thể của tên tù nhân. Có vẻ như nó không còn nguyên hình dạng của một con người nữa. Tuy nhiên, Jinwoo không hề có chút cảm giác thương xót nào đối với hắn.
‘Sao cũng được...’
Mọi chuyện cũng đã xong xuôi.
Thật không khó để xử lý những con Hobgoblin còn lại.
Kiiiaaak!
Kiyaaak!
Các Hobgblin cố gắng chạy trốn nhưng nhanh chóng gục xuống.
Khi tiêu diệt con cuối cùng, một thứ khá vui vẻ đã xuất hiện.
‘Lần nữa sao?’
Khuôn mặt Jinwoo rạng rỡ trước bất ngờ này. Cậu lau máu dính trên Nanh độc Casaka và nhanh chóng thu thập lõi ma thuật. Sau khi cất mọi thứ vào kho, Jinwoo gọi lên cửa sổ trạng thái của mình.
Không thể tin được rằng, Jinwoo đã gần đạt cấp 30. Cậu hơi thất vọng khi bắt đầu cuộc đột kích này. Nhưng sau khi hạ gục con Boss và cấp dưới của nó, Jinwoo lại bất ngờ tăng 2 cấp độ. Thật may mắn khi toàn bộ ma thú mạnh mẽ lại nằm trong căn phòng này.
‘Hên quá trời luôn!’
Jinwoo đang nghĩ về ba lối đi khác nhau và căn phòng Boss này. Nếu Thợ săn cấp thấp bước vào cuộc đột kích này, tiêu diệt những con goblin một cách hoàn toàn tự tin thì sao? Sự khác biệt về sức mạnh sẽ là một thảm họa khủng khiếp đối với họ. Hobgblin không đơn giản như những con goblin.
‘Mình biết sự xuất hiện của Hobgoblin trong hang goblin không phải là hiếm. Có điều... ’
Thật quá bất thường khi toàn bộ Hobgoblin đều tập trung ở phòng Boss. Không thể lường trước được bất kì điều gì trong Hầm ngục. May mắn của người này, có thể sẽ là bất hạnh của người kia.
Chỉ có một sức mạnh áp đảo mới có thể bảo vệ ai đó trước sự hỗn loạn của thế giới này. Vì điều đó, Jinwoo muốn trở nên mạnh mẽ hơn. Sống sót trong Hầm ngục là một chuyện, nhưng nếu có Hầm ngục bùng nổ gần bệnh viện của mẹ cậu thì sao? Nếu cậu bị ma thú tấn công giữa đường thì sao?
Nhưng, không chỉ ma thú mới đem lại sự đáng sợ. Sự tồn tại của những Thợ săn cũng là một mối nguy hiểm rình rập. Ngay cả khi họ bị ràng buộc bởi những nguyên tắc, mọi thứ cũng đều có giới hạn. Vì vậy, Jinwoo phải đủ mạnh để tự bảo vệ chính mình.
‘Mỗi Thợ săn đều có giới hạn cho sức mạnh của mình.’
Còn bản thân Jinwoo lại khác.
Tăng chỉ số và trang bị vật phẩm, sức mạnh của Jinwoo sẽ không có điểm dừng và vượt luôn cả những logic bình thường. Và hôm nay, sẽ có một phương pháp nữa giúp cậu trở nên mạnh mẽ hơn.
Runstone!
Jinwoo lấy viên đá ra khỏi túi của mình. Giống như những vật phẩm khác, chữ cái ba chiều nổi lên trong không gian đưa thông tin về Runstone.
Đối với những cá nhân không biết gì, đây chỉ là một viên đá có khắc những kí tự lạ lùng. Còn đối với một Thợ săn, nó sẽ khiến họ thèm muốn dù họ ở bất kì cấp bậc nào. Người có thứ hạng cao sẽ sử dụng ngay lập tức, còn người có thứ hạng thấp sẽ thu về số tiền khổng lồ khi rao bán nó.
Runestone mang kỹ năng Ẩn thân. Nó sẽ có giá vài tỉ won ở một thị trường công cộng. Nhưng ở chợ đen, con số đó sẽ gấp 10 lần.
Việc bán ở chợ đen có thể đem lại lợi nhuận cao hơn thật ra cũng dễ hiểu. Dù bỏ ra số tiền khá lớn nhưng danh tính người mua sẽ không hề bị tiết lộ. Một kỹ năng không ai ngờ tới sẽ giống như con át chủ bài hay thậm chí như một vũ khí tối thượng.
‘Như việc Kang Taeshik che giấu kỹ năng Ẩn thân của hắn ta vậy.’
Nếu chỉ số Giác quan của Jinwoo không cao, hẳn là lưng của cậu đã không còn nguyên vẹn như bây giờ. Cậu rùng mình khi nghĩ đến điều đó.
‘Giờ mình sẽ sử dụng nó, mình có thể kiếm được nhiều hơn thế này mà.’
Jinwoo không để tiền bạc hiện tại làm mờ mắt. Ưu tiên lúc này là trở nên mạnh mẽ hơn. Không thể phủ nhận tính hữu dụng của kỹ năng Ẩn thân này.
‘Một viên sỏi bé tí này mà đáng giá vào căn nhà...’
Jinwoo cương quyết. Tay cậu nắm chặt Runestone.
Rắc!
Từ vết nứt của Runestone, một ánh sáng màu đỏ bắt đầu xuất hiện và bao trùm lấy toàn bộ cơ thể Jinwoo. Hiện tượng này giống như phép thuật hồi phục của một Triệu hồi sư, ngoại trừ ánh sáng có màu đỏ thay vì màu vàng. Đó không phải một cảm giác tệ. Một luồng không khí len lỏi theo mạch máu và hơi thở vào trong phổi. Một sức mạnh kỳ lạ xuất hiện bên trong cơ thể cậu.
Giai điệu điện tử quen thuộc bỗng vang lên.
‘Tốt rồi!’
Jinwoo đã học kỹ năng thành công. Cậu chưa bao giờ sử dụng Runestone trước đây, nên cũng có đôi chút lo lắng. Nhưng cuối cùng nó lại dễ dàng hơn cậu nghĩ.
‘Vậy là, giờ mình có thể sử dụng Ẩn thân rồi hả ta?’
Khi nghĩ đến chuyện dùng một kỹ năng hiếm, trái tim Jinwoo bỗng trở nên hào hứng. Cậu nhanh chóng thử ngay.
‘Ẩn thân!’
Kỹ năng đáp lại suy nghĩ của Jinwoo ngay lập tức. Cơ thể cậu bắt đầu mờ dần. Từ mũi chân đến đỉnh đầu, toàn bộ mọi thứ đã trở nên trong suốt. Một cảm giác kỳ lạ khi không thể nhìn thấy bàn tay của chính mình khi đưa lên.
‘Nó hoạt động thế này sao?’
Jinwoo rút dao găm ra. Tay cậu vẫn cảm giác được nhưng lại không hề nhìn thấy gì.
‘Có nghĩa là...’
Giống như con dao găm của Kang Taeshik, Nanh độc của Casaka cũng đã biến mất. Đúng như Jinwoo nghĩ, không phải do con dao tàng hình được, mà là do hiệu ứng của kỹ năng.
‘Mình nên làm gì với kỹ năng này đây??’
Trans và Edit: Minh Trí nhóm Moonsnovel
Ưm! Ưm! Ưm!
Một trong số những tên tù nhân đang lăn lộn dưới đất. Tay và chân hắn ta đang bị trói, và miệng cũng bị bịt chặt. Lời thì thầm trước khi chết của Kang Taeshik đã gửi Jinwoo đến đây.
“Ta đã để lại tên hiếp dâm ở gần đây. Cha cô bé yêu cầu ta giết hắn một cách đau đớn nhất, nên ta định để hắn chết cuối cùng.”
Đó là những lời trăn trối của Thợ săn hạng B.
Tên tù nhân vùng vẫy mạnh hơn khi thấy Jinwoo đến gần. Có lẽ hắn muốn cậu cởi trói cho hắn càng sớm càng tốt.
Ưm! Ưm! Ưm!
Jinwoo nhìn kĩ lại. Hóa ra đây là tên tù nhân đã nháy mắt với Juhee.
Cậu ngồi xuống và gỡ miếng keo ra khỏi miệng hắn. Tên tù nhân mở to mắt nhẹ nhõm và hít một hơi thật sâu.
“Pan pan pan! Kang Taeshik! Thằng chó đó đã giết hết tất cả! Nó đó đi đâu rồi! Sao người mày có máu? Nó cũng tấn công mày à?”
Jinwoo không trả lời. Thay vào đó, cậu ngẩng đầu lên và nhìn thẳng về phía phòng Boss. Giọng nói của tên kia càng lúc càng dồn dập hơn.
“Nhanh lên, đưa tao ra khỏi đây! Lúc mà thằng Kang Taeshik còn chưa kịp quay lại. Má nó, mấy sợi dây này có ma thuật. Mày có gì để cắt nó không? Sao mày không nói gì? Mày nghe thấy tao nói gì không?”
Khi Kang Taeshik để hắn ta ở đây, tên tù nhân hoàn toàn không biết chuyện gì và đang tỏ ra tức giận. Đến lúc này, khuôn mặt vô cảm của Jinwoo mới cất lời.
“Chúng ta sẽ đi đến phòng Boss.”
“Gì?”
“Nó mạnh hơn một con Boss hạng D trung bình. Tôi đang tò mò cách thức tấn công của nó sẽ như thế nào.”
Tên tù nhân mất hết kiên nhẫn.
“Mẹ kiếp! Ai thèm quan tâm chứ!”
Jinwoo vẫn bình tĩnh.
“Trước đó, tôi muốn hỏi anh một câu. Anh có nhớ cô gái mà anh đã từng hãm hiếp không?”
“Hả? Đứa nào? Mày có quen biết một trong mấy con nhỏ đó à?”
Mắt Jinwoo co giật. ‘Một trong...’ sao? Vậy là cậu đã đoán đúng. Tội ác của hắn không chỉ gói gọn trong phạm vi một người.
Sở hữu một sức mạnh vượt xa người bình thường. Một Thợ săn sẽ trở thành cơn ác mộng đối với bất kì ai. Và tên khốn này, đã sử dụng nó để bạo hành phụ nữ. Điều này đã khiến Jinwoo không còn phân vân với những gì cậu định làm nữa.
Jinwoo nhìn xuống tù nhân và lạnh lùng nói.
“Tốt! Cám ơn sự xác nhận của mày!”
“Gì?... Ưm! Ưm!”
Trước khi có thể nói hết câu, Jinwoo đã bịt miệng hắn lại. Cậu nắm lấy cổ chân hắn và bắt đầu kéo đi về phía trước.
Ưm! Ưm! Ưm!
Tên tù nhân vật lộn với tất cả sức lực. Những đường gân hằn lên trên mặt, tay và cả chân. Mặc kệ điều đó, Jinwoo vẫn kéo lê hắn đi một quãng đường dài trước khi đến cửa phòng con Boss.
Ưm! Ưm! Ưm!
Bên trong là những con Hobgoblin. Lũ quái vật được biết đến với sự thèm khát cơ thể con người.
Ưm! Ưm! Ưm!
Tên tù nhân lờ mờ nhận ra Jinwoo sắp làm gì. Hắn lắc đầu dữ dội, nước mắt trào ra. Và dưới đáy quần của hắn giờ đã trở nên ướt sũng.
“Whoooo-”
Jinwoo hít một hơi thật sâu, rồi ném hắn vào giữa đám Hobgoblin.
Ưmmmm!
Kirkir!
Kikkikiki!
Kiiiik!
Ngửi thấy mùi con người, những con Hobgoblin bắt đầu nhảy tới và cào xé.
Ưmm! Ưmm! Ưmm!
Tên tù nhân bị đánh đập và kéo lê dữ dội đến mức, những mạch máu trên gương mặt hắn vỡ ra. Đôi mắt hắn trở nên đỏ ngầu.
Ưm! Ưm!
Ngay cả khi hắn đã bất tỉnh, những con Hobgoblin vẫn tiếp tục xé cơ thể hắn ra và ăn nó.
Liệu một người bình thường có thể vừa xem cảnh tượng này và vừa ăn bữa trưa của họ không?
Jinwoo đưa ánh mắt khắp căn phòng và tìm kiếm con Boss.
‘Nó đây rồi!’
Một con Hobgoblin to lớn đang ngồi chễm chệ ở góc xa căn phòng. Cấp dưới của nó đang bị phân tâm bởi con mồi. Nên giờ đây, nó chỉ có một mình.
Đây rõ ràng là cơ hội của Jinwoo.
‘Tăng tốc!’
Jinwoo lướt qua những con đệ Hobgoblin trong chớp mắt và xuất hiện trước mặt con Boss.
Kiiik!
Con Boss đứng dậy trong sự ngạc nhiên tột độ. Nhưng trước khi có thể làm gì đó, đầu của nó đã lăn trên mặt đất.
Thịch!
Lộc cộc!
Ring~
Bạn đã đánh bại Boss của Hầm ngục! |
Bạn đã lên cấp! |
‘Ah chết, mình quên mất!’
Nhìn vào cái đầu lăn lông lốc trên mặt đất, Jinwoo mới sực nhớ ra viên Runestone mà cậu nhận được trước đó.
‘Nếu dùng Ẩn thân thì mình chả cần mồi nhử làm gì...’
Jinwoo tặc lưỡi và nhìn vào thi thể của tên tù nhân. Có vẻ như nó không còn nguyên hình dạng của một con người nữa. Tuy nhiên, Jinwoo không hề có chút cảm giác thương xót nào đối với hắn.
‘Sao cũng được...’
Mọi chuyện cũng đã xong xuôi.
Thật không khó để xử lý những con Hobgoblin còn lại.
Kiiiaaak!
Kiyaaak!
Các Hobgblin cố gắng chạy trốn nhưng nhanh chóng gục xuống.
Khi tiêu diệt con cuối cùng, một thứ khá vui vẻ đã xuất hiện.
Bạn đã lên cấp! |
‘Lần nữa sao?’
Khuôn mặt Jinwoo rạng rỡ trước bất ngờ này. Cậu lau máu dính trên Nanh độc Casaka và nhanh chóng thu thập lõi ma thuật. Sau khi cất mọi thứ vào kho, Jinwoo gọi lên cửa sổ trạng thái của mình.
Sung Jinwoo Danh hiệu: Thợ săn sói Cấp độ: 27 Class: Không HP: 5114 MP: 548 Mệt mỏi: 0 |
Chỉ số Sức mạnh: 72 Thể chất: 43 Nhanh nhẹn: 82 Trí tuệ: 39 Giác quan: 69 Điểm chỉ số còn lại: 5 Giảm sát thương vật lý: 20% |
Kỹ năng [Kỹ năng bị động] Chưa xác định (Lv. max) Tinh thần bền bỉ (Lv. 1) [Kỹ năng chủ động] Tăng tốc (Lv. 1) Khát máu (Lv. 1) |
Trang bị Vòng cổ của Kẻ canh giữ (A) |
Không thể tin được rằng, Jinwoo đã gần đạt cấp 30. Cậu hơi thất vọng khi bắt đầu cuộc đột kích này. Nhưng sau khi hạ gục con Boss và cấp dưới của nó, Jinwoo lại bất ngờ tăng 2 cấp độ. Thật may mắn khi toàn bộ ma thú mạnh mẽ lại nằm trong căn phòng này.
‘Hên quá trời luôn!’
Jinwoo đang nghĩ về ba lối đi khác nhau và căn phòng Boss này. Nếu Thợ săn cấp thấp bước vào cuộc đột kích này, tiêu diệt những con goblin một cách hoàn toàn tự tin thì sao? Sự khác biệt về sức mạnh sẽ là một thảm họa khủng khiếp đối với họ. Hobgblin không đơn giản như những con goblin.
‘Mình biết sự xuất hiện của Hobgoblin trong hang goblin không phải là hiếm. Có điều... ’
Thật quá bất thường khi toàn bộ Hobgoblin đều tập trung ở phòng Boss. Không thể lường trước được bất kì điều gì trong Hầm ngục. May mắn của người này, có thể sẽ là bất hạnh của người kia.
Chỉ có một sức mạnh áp đảo mới có thể bảo vệ ai đó trước sự hỗn loạn của thế giới này. Vì điều đó, Jinwoo muốn trở nên mạnh mẽ hơn. Sống sót trong Hầm ngục là một chuyện, nhưng nếu có Hầm ngục bùng nổ gần bệnh viện của mẹ cậu thì sao? Nếu cậu bị ma thú tấn công giữa đường thì sao?
Nhưng, không chỉ ma thú mới đem lại sự đáng sợ. Sự tồn tại của những Thợ săn cũng là một mối nguy hiểm rình rập. Ngay cả khi họ bị ràng buộc bởi những nguyên tắc, mọi thứ cũng đều có giới hạn. Vì vậy, Jinwoo phải đủ mạnh để tự bảo vệ chính mình.
‘Mỗi Thợ săn đều có giới hạn cho sức mạnh của mình.’
Còn bản thân Jinwoo lại khác.
Tăng chỉ số và trang bị vật phẩm, sức mạnh của Jinwoo sẽ không có điểm dừng và vượt luôn cả những logic bình thường. Và hôm nay, sẽ có một phương pháp nữa giúp cậu trở nên mạnh mẽ hơn.
Runstone!
Jinwoo lấy viên đá ra khỏi túi của mình. Giống như những vật phẩm khác, chữ cái ba chiều nổi lên trong không gian đưa thông tin về Runstone.
Runestone: Ẩn thân |
Phá vỡ viên đá để tiếp nhận kỹ năng |
Đối với những cá nhân không biết gì, đây chỉ là một viên đá có khắc những kí tự lạ lùng. Còn đối với một Thợ săn, nó sẽ khiến họ thèm muốn dù họ ở bất kì cấp bậc nào. Người có thứ hạng cao sẽ sử dụng ngay lập tức, còn người có thứ hạng thấp sẽ thu về số tiền khổng lồ khi rao bán nó.
Runestone mang kỹ năng Ẩn thân. Nó sẽ có giá vài tỉ won ở một thị trường công cộng. Nhưng ở chợ đen, con số đó sẽ gấp 10 lần.
Việc bán ở chợ đen có thể đem lại lợi nhuận cao hơn thật ra cũng dễ hiểu. Dù bỏ ra số tiền khá lớn nhưng danh tính người mua sẽ không hề bị tiết lộ. Một kỹ năng không ai ngờ tới sẽ giống như con át chủ bài hay thậm chí như một vũ khí tối thượng.
‘Như việc Kang Taeshik che giấu kỹ năng Ẩn thân của hắn ta vậy.’
Nếu chỉ số Giác quan của Jinwoo không cao, hẳn là lưng của cậu đã không còn nguyên vẹn như bây giờ. Cậu rùng mình khi nghĩ đến điều đó.
‘Giờ mình sẽ sử dụng nó, mình có thể kiếm được nhiều hơn thế này mà.’
Jinwoo không để tiền bạc hiện tại làm mờ mắt. Ưu tiên lúc này là trở nên mạnh mẽ hơn. Không thể phủ nhận tính hữu dụng của kỹ năng Ẩn thân này.
‘Một viên sỏi bé tí này mà đáng giá vào căn nhà...’
Jinwoo cương quyết. Tay cậu nắm chặt Runestone.
Rắc!
Từ vết nứt của Runestone, một ánh sáng màu đỏ bắt đầu xuất hiện và bao trùm lấy toàn bộ cơ thể Jinwoo. Hiện tượng này giống như phép thuật hồi phục của một Triệu hồi sư, ngoại trừ ánh sáng có màu đỏ thay vì màu vàng. Đó không phải một cảm giác tệ. Một luồng không khí len lỏi theo mạch máu và hơi thở vào trong phổi. Một sức mạnh kỳ lạ xuất hiện bên trong cơ thể cậu.
Giai điệu điện tử quen thuộc bỗng vang lên.
Bạn đã học [Ẩn thân]! |
‘Tốt rồi!’
Jinwoo đã học kỹ năng thành công. Cậu chưa bao giờ sử dụng Runestone trước đây, nên cũng có đôi chút lo lắng. Nhưng cuối cùng nó lại dễ dàng hơn cậu nghĩ.
‘Vậy là, giờ mình có thể sử dụng Ẩn thân rồi hả ta?’
Khi nghĩ đến chuyện dùng một kỹ năng hiếm, trái tim Jinwoo bỗng trở nên hào hứng. Cậu nhanh chóng thử ngay.
‘Ẩn thân!’
Kỹ năng đáp lại suy nghĩ của Jinwoo ngay lập tức. Cơ thể cậu bắt đầu mờ dần. Từ mũi chân đến đỉnh đầu, toàn bộ mọi thứ đã trở nên trong suốt. Một cảm giác kỳ lạ khi không thể nhìn thấy bàn tay của chính mình khi đưa lên.
‘Nó hoạt động thế này sao?’
Jinwoo rút dao găm ra. Tay cậu vẫn cảm giác được nhưng lại không hề nhìn thấy gì.
‘Có nghĩa là...’
Giống như con dao găm của Kang Taeshik, Nanh độc của Casaka cũng đã biến mất. Đúng như Jinwoo nghĩ, không phải do con dao tàng hình được, mà là do hiệu ứng của kỹ năng.
‘Mình nên làm gì với kỹ năng này đây??’
Trans và Edit: Minh Trí nhóm Moonsnovel
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook