Sốc Tận Óc! Phu Nhân Nghén Sau Ly Hôn Làm Dậy Sóng Mạng Xã Hội
-
7: Thăm Bà Nội
Cuối cùng, anh đành đưa tay nhẹ nhàng vỗ vai cô.
Cô phản ứng như một cái máy, quay người lại, xích gần anh hơn
Điều này như đã thành phản xạ tự nhiên.
Lúc mới kết hôn cô luôn cố giữ khoảng cách, nằm xa anh nhất có thể như thể muốn biến cái giường thành hẻm núi Mariana.
Sau này, mỗi khi cô ngủ say hoặc nửa tỉnh nửa mơ, anh chỉ cần vỗ vai là cô ngoan ngoãn nhích lại gần.
Bây giờ, chỉ cần vỗ nhẹ cô sẽ tự động tiến lại gần, vô cùng dễ bảo.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngay trước mắt, Diệp Mạc Nhiên thoáng ngẩn ngơ.
Sau này người nằm cạnh cô sẽ là ai nhỉ?
Nghĩ đến đó, anh bỗng thấy khó chịu, tự nhủ chắc chỉ vì cảm giác chiếm hữu.
Dù không yêu nhưng cô từng là vợ anh.
Nghĩ đến chuyện này cũng là bình thường mà thôi.
Sáng hôm sau, Diệp Mạc Nhiên nhìn đồng hồ, mày cau lại.
Đã 9 giờ rồi, sao cô vẫn chưa dậy?
Bình thường cô dậy chuẩn lúc 7 giờ cơ mà?
Hôm nay có gì đó không ổn.
Đêm qua anh cũng nhận ra điều này.
Cô vốn ngủ rất nông, chỉ cần anh xoay người là cô đã tỉnh, thế mà hôm nay anh dậy từ sớm cô vẫn không động tĩnh gì, ngủ nướng lạ thường.
Anh đã qua phòng khách ba lần nhưng Mạc Bạch vẫn ngủ say như chết.
Nhớ lại cảnh cô nôn thốc nôn tháo hôm qua Diệp Mạc Nhiên không khỏi lo lắng.
Anh quay sang hỏi chị Ngô đứng gần đó:
“Dạo này thiếu phu nhân có gì khác lạ không?”
Chị Ngô nghĩ ngợi:
“Thiếu phu nhân dạo này ăn uống không ngon miệng lắm.
Hình như đồ ăn không hợp khẩu vị của cô ấy.
”
Diệp Mạc Nhiên gật đầu, ánh mắt trầm ngâm nhìn về phía phòng khách:
“Vậy nấu theo ý cô ấy đi.
”
“Vâng, thiếu gia.
”
Chị Ngô chần chừ, định nói gì đó rồi lại thôi.
Sáng nay, chị thấy thiếu gia từ phòng khách bước ra, cứ tưởng hai người cãi nhau nhưng nhìn anh lo lắng nhìn vào phòng khách thì lại không giống lắm.
Chẳng lẽ đây là… trò đùa tình yêu của giới trẻ?
Đến 10 giờ, Mạc Bạch vẫn chưa dậy, Diệp Mạc Nhiên đành phải vào gọi cô dậy.
“Chúng ta đến bệnh viện.
”
Mạc Bạch vừa mới tỉnh dậy, vẫn còn ngái ngủ, mắt lờ đờ.
Trông cô mệt mỏi đến mức khiến Diệp Mạc Nhiên càng thêm lo lắng.
Cô ngáp một cái, Diệp Mạc Nhiên vừa buông tay thì cô lại ngã phịch xuống giường, mơ màng hỏi:
“Đến bệnh viện làm gì? Anh ốm à?”
“Không, là em cần đi khám.
”
Diệp Mạc Nhiên nhíu mày, không thể che giấu sự lo lắng trong ánh mắt.
“Gì cơ?”
Mạc Bạch tỉnh táo hơn chút, nhìn anh chằm chằm:
“Em đi khám? Em có ốm đâu.
”
Cô lăn người, quay lưng lại với anh, kéo chăn trùm kín đầu: “Anh đừng lo cho em quá.
”
Chúng ta sắp ly hôn rồi mà.
Anh quan tâm em thế này, em lại càng khó buông tay hơn.
“Chủ nhật hôm nay, anh phải đến thăm bà nội.
Em có đi không?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook