Sổ Ước Luân Hồi
-
Chương 37: Không Lường Trước Được
Cô gái dị nhân dáng người xinh đẹp này từ đâu chui ra vậy nhỉ? Đừng có kích thích kẻ bắt cóc bên trong đài truyền hình chứ. Người nhà con tin ở ngoài vòng vây lo lắng không thôi. Còn đội 10 dưới sự chỉ huy của Quách Hàn cũng đã bắt đầu hành động từ khi Meow Meow xuất hiện.
Toàn Lân, thành viên phi chiến đấu của nhóm ra tay thôi miên tất cả người săn tin của các tờ báo đến từ khắp nơi lẫn người của đài truyền hình đến ghi hình. Tất cả đều bị thôi miên, chĩa máy quay, máy ảnh xuống mặt đất, ngồi chồm hổm trò chuyện với mấy con kiến đang bò mà săn tin.
Thủy Ly, một thành viên nữ của đội mười, là dị nhân dạng dị linh, điều khiển nước cũng ra tay làm cho máy quay, điện thoại thông minh của người dân bốn phía xung quanh toàn bộ nhúng nước hư hết. Cô tạo ra dòng nước nhỏ chảy âm thầm khắp nơi, ở đâu có thiết bị quay phim chụp ảnh được đều bị dòng nước thả ra mấy quả cầu nước bay lên, chui vô trong làm đoản mạch tắt ngúm.
Bốn thành viên còn lại thì nhanh chóng tản ra bốn hướng đài truyền hình tạo thành thế bao vây.
Quách Hàn nói qua bộ đàm “mặc Jetpack vào, chuẩn bị, đợi tên bắt cóc và đối tượng kia xuất hiện chúng ta bắt đầu hành động”.
Meow Meow bay phập phù dưới ánh đèn từ trực thăng, người mặc Thú y, duyên dáng xinh xắn, mở miệng khiêu khích Đa Diên. Tiếng nói thông qua loa khuếch đại vọng vào phòng thu hình, lảng vảng bên tai Đa Diên khiến hắn đang điên cuồng nhấp nhổm trên người nữ nhân phải dừng lại.
Hắn nhìn qua hình ảnh từ bọ quay phim truyền lại, phun một bãi nước miếng, lùi mông ra rồi đẩy mạnh một cái, phun tinh hoa đầy bên trong cô gái dưới người.
“Hừ, tên béo khốn kiếp không xuất hiện lại chui ra một em gái xinh đẹp như vậy, ha ha ha, chơi tạm cũng được” Da Diên nghĩ thầm rồi đứng dậy, liếc mắt nhìn đám con tin một cái, hắn nhếch miệng cười đi ra ngoài “hừ chỉ cần có người vào căn phòng này cứu người để ta phát hiện được thì ta sẽ kích hoạt quả bom trên bàn này cho nổ banh xác cả đám hết”.
Đặt một thứ lên bàn, Đa Diên cười tàn nhẫn, Đó là một vật hình tròn nhìn như chiếc máy hát đĩa, màu trắng, liền thành nguyên khối trông khá kỳ lạ, có mấy cây đèn xanh đỏ đang chớp. Nó chính là một quả Bom Phản Lượng Baby, đến từ thế giới khoa học của Đa Diên, loại bom này ở thế giới của hắn rất phổ biến tuy nhiên lại không đạt hiệu quả đáng có bởi vì ở nơi đó có các thiết bị phát sóng ngăn chặn bom được kíp nổ mà lại còn rất rẻ đến mức con nít còn mua về làm đồ chơi. Thế nhưng đến trái đất này thì nó đúng là một thứ gây nên ác mộng. Bom Baby một khi nổ có thể sang phẳng cả một tòa chung cư chứ không đùa.
Đa Diên đạp vỡ cửa sổ phòng, khởi động thiết bị nhìn như một lớp giáp đeo sau lưng, chính là Jetz, nẹt ra làn khói tím lờ mờ bay lên không trung. Hắn nhìn lướt một vòng, cười khinh miệt “Loài người thế giới này đúng là ngu ngốc, gặp khủng bố như hắn không lo chạy giữ mạng mà còn bu quanh nhiều chuyện, ha ha ha, một hai hôm nữa là ta bị cường ép đẩy về nhà rồi, tranh thủ thời gian này thoải mái giết chóc vậy, dù sao cũng không phải đồng loại của ta”
“Cô em, tên Nhiễm Nam đâu, trốn không ra lại để giống cái thay mặt là sao? hèn quá vậy? cô em tên gì, đến đây để ta phối giống, tinh hoa của ta quý giá lắm đấy, chúng ta giao hợp luôn trên này cho nó mát mẻ, đồng ý chứ” Đa Diên phát huy tính cách dâm tiện ăn chơi trác táng của hắn ở thế giới khác một cách triệt để. Hắn sắp về nhà rồi, có gì phải sợ.
Meow Meow bặm môi yêu kiều giận dữ “phi, cái loại khác loài như ngươi cũng mơ tưởng bản cô nương, ngươi tên gì báo ra để lát nữa Nhiễm Nam giết ngươi xong còn tiện thể lập cho cái bia mộ”.
“Bia mộ là cái gì?” Đa Diên hỏi lại “tên béo đó đâu, khôn hồn thì xuất hiện ra đây để bản thiếu gia một phát bắn chết hắn”
“Nếu không ta cho nổ tan tòa nhà này, con tin chết hết, có tin hay không?”
Nhiễm Nam lúc này cùng nắm tay Huỳnh Ni, lơ lửng trên trời cao hơn 60 mét. Vị trí con tin đã xác định, Đa Diên cũng đã rời đi, bước thứ nhất đã hoàn thành. Bước thứ hai, cấp tốc cứu con tin khỏi phạm tầm tay của Đa Diên, chuyện này phải làm nhanh, làm bí mật, trước khi kẻ địch kịp phản ứng. Từ hình ảnh nhìn trộm được Nhiễm Nam cũng thấy được trái Bom Baby, tuy không biết đó là thứ gì nhưng rõ ràng cậu ta thấy được nó là do Đa Diên để lại trước khi ra ngoài, chắc chắn không phải là thứ tốt đẹp gì.
Nhiễm Nam đầu dưới chân trên, hai chân vận mệnh lực dính bàn chân vào mặt phẳng do thần khí “Khí Bảy Màu” biến thành. Ôm Ni vào lòng, cậu béo trìu mến nói “Ni vận mệnh lực lên bảo vệ cơ thể, Nam dùng tốc biến, chúng ta cùng đi cứu người”.
Tiếng gió rít lạnh bên tai, Nhiễm Nam bổng mở trừng mắt ra.
Meow Meow vừa cho hắn biết, Đa Diên cuồng ngôn đe dọa hắn đã cài bom chỗ con tin, nếu cậu không xuất hiện hắn sẽ cho nổ chết hết mọi người.
Mệnh lực toàn thân ào ạt khởi động, Nhiễm Nam thu người ôm chặt eo Ni, Tốc Biến lập tức phát huy.
Giống như lần trước đối đầu với Đa Diên, lần này cũng vậy, Tốc Biến được sử dụng theo kiểu mới, biến thành lực nhảy để cả hai tiếp cận mục tiêu một cách nhanh nhất. Tuy nhiên lần này có khác, khoảng cách không vượt quá giới hạn nên lần sử dụng này không quá áp lực, còn trong khả năng chịu đựng của cơ thể, sẽ không đến nổi sử dụng dụng thì cơ bắp cũng nát bét theo như lần trước. Hơn nữa đây lại là từ trên phóng xuống, chỉ cần lực nhảy ban đầu là được, về sau cứ theo gia tốc mà rơi xuống thôi.
Trên bầu trời đêm, cả hai như vệt sao băng, mang theo cái đuôi do mệnh lực để lại đâm thẳng xuống nóc tòa nhà đài truyền hình.
Đa Diên đưa tay vuốt ve khuôn mặt tú lệ của Meow Meow, chậc chậc mấy tiếng khen “chà, tuy không nhìn rõ mặt cô em nhưng thân hình này thật đẹp quá, bây giờ cô em cởi đồ ra thì ta có thể xem xét việc không kích bom nổ mà chịu khó chờ tên mập kia nộp mạng a”.
Tay hắn cầm một cái nút nhỏ, quơ qua quơ lại trước mặt Meow Meow. Cô biết mình không phải đối thủ tên này nên chỉ trơ mắt nhìn hắn, phải kéo dài càng lâu càng tốt.
Đa Diên đột nhiên nói “ta đếm đến ba, nếu cô không thoát y ta sẽ cho nổ chết con tin”
“Một”
Meow Meow gấp gáp.
“Hai”
Ầm.
Phía sau lưng trên đầu Đa Diên, Nhiễm Nam cùng Huỳnh Ni hóa thành luồng sáng tông sập nóc tòa nhà đài truyền hình, xuyên qua hai tầng lầu, vừa hay xuất hiện trong phòng con tin. Mọi người trong phòng giật mình nhìn sang hai người vừa phá nóc đột nhập vào.
Đa Diên phát hiện tiếng động phía sau, nhìn qua hình ảnh truyền về từ bọ ghi hình, hắn nổi giận đùng đùng, bấm nát nút kích hoạt bom. Hắn hét lên “Khốn kiếp, mi đã xuất hiện rồi vậy thì chết chung hết đi, ha ha ha”
Meow Meow sử dụng linh lực hóa ra dây leo trói lấy tay hắn định ngăn cản nhưng cuối cùng vẫn không kịp.
Từng vòng gợn sóng năng lượng vô hình từ phòng thu hình chương trình thời sự tỏa ra toàn bộ tòa nhà. Một giây sau, một vụ nổ cự đại xuất hiện, nuốt chửng mọi thứ, kéo dài ra đến tận bãi đỗ xe máy bên ngoài của Nhà Đài. Tiếng nổ vang trời , ánh sáng chói mắt bộc phát. Mọi người đưa tay che mắt lại. Trên không trung bụi than bay lả tả, không một miếng gạch hay vật gì còn nguyên vẹn, tất cả hóa thành bụi bay khắp vòng người vây xem bên ngoài.
Cả tòa nhà năm tầng lầu biến mất, lửa cháy lẹt đẹt dưới nền đất trơ trọi, ở trung tâm vụ nổ là một cái hố sâu hai mét, đất đen bốc khói, đường ống nước, đường cống vỡ nát, nước chảy thành dòng đen ngòm hôi thối.
Khói đen lượng lờ khiến mọi người ở xa cũng khó thở.
Meow Meow trừng mắt nhìn xuống bên dưới, trái tim cô nhảy lên đập điên cuồng “Không, không nên a, Nhiễm Nam, Huỳnh Ni, hai người chết rồi sao?”
Đa Diên bay vòng ra sau lưng, ôm Meow Meow đang thất thần vào lòng, êm đềm nói “Đừng đau buồn, đi, lột đồ ra chúng ta giao hợp, quên đi chuyện đau lòng này nhé. Đừng khóc, ngoan nghe lời nào”
Meow Meow nước mắt bất chợt lăn dài, cô vùng vẫy cố thoát ra nhưng không được, khuôn mặt cô đỏ bừng lên tức giận.
Đa Diên hét “cái khốn kiếp gì đây, sao quần áo này không cởi ra được, xé cũng không đứt, khốn kiếp, không được cựa quậy, hừ hừ, không cởi được thì ta vén qua bên đút vào vậy, tưởng bản thiếu gia chịu thua sao? Đừng hòng”
Nói là làm, giữa bầu trời đêm gió mát, dưới vòng vây hàng trăm người, trước hàng trăm cặp mắt còn đang nhíu chặt vì bị khói hun cho cay xè. Đa Diên bạo lực nắm đáy quần lót dính liền của Thú Y vén mạnh sang một bên làm lộ ra thứ bên trong, tay còn lại thì cởi quần hắn ra, công cụ gây giống lù lù xuất hiện. Hắn một tay vòng qua ôm chặt tay phải Meow Meow cùng eo cô, một tay còn lại đỡ đùi cô lên cao, mặc kệ cô ra sức vùng vẫy nhưng không đọ kịp với sức mạnh cơ bắp của hắn.
Tay tự do của Meow Meow ra sức đẩy hắn xa ra nhưng không thành, Đa Diên nhe răng với cô, nói “ta vào đây”
Nói xong, hắn cấp tốc đưa đầu “dị vật” của hắn chạm vào “cô bé” Meow Meow, hất mạnh mông, đâm vào nơi mềm mại giữa hai đùi cô. Trong mắt hắn như thấy cảnh tượng cô giãy dụa uốn éo cố gắng thoát ra mà không được khi bị hắn “chơi” liên tục, bị hắn đè xuống người ép chặt liên tục “đâm thọc”.
Nghĩ đến đây, Đa Diên cười khoái trá, bọn loài người ở thế giới này quả thật yếu ớt không bằng giống loài của hắn a. Thật không hiểu tên Chân Tâm dùng thủ đoạn gì mà hắn luôn có cảm giác e sợ khi định phản lại nữa, “dù vậy bạn gái hắn không phải vẫn bị ta chơi lên chơi xuống sao?” Hắn nghĩ.
Meow Meow trợn mắt hận thù.
Khói vẫn từ mặt đất bốc lên nghi ngút.
=====0=====
Helo độc giả an tâm, main sẽ không mọc sừng đâu :))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook