Sổ Tay Tra Thụ Tìm Đường Chết
-
Chương 65: Lại vào miệng cọp
Tần Phi vốn đang lo lắng Giang Ninh sẽ đối với anh lì lợm la liếm không buông tay, mấy ngày nay cân nhắc có nên hay không mướn bảo vệ, vạn nhất Giang Ninh lại phát điên lên, đem anh bắt đi □□ hầu hạ, tuy nói bản chất không có hại, đã thế còn được hưởng thụ, nhưng quá trình đó anh không thể tiếp thu được, mẹ nó đã thế còn dùng còng tay, không lẽ đã chuyển biến thích chơi SM à?
Thế nhưng qua ít ngày, Tần Phi phát hiện mình lo lắng bằng thừa, từ ngày đó Giang Ninh không còn lộ diện nữa, càng không tìm tới anh muốn gây sự.
Mà Tần Phi nơi đó, đối với chuyện đả kích Vương Chí Đạt đang có hồi tiến triển, công tác của anh cũng bắt đầu bận túi bụi, dần dần liền đem chuyện Giang Ninh quăng ra sau đầu.
Lại qua mấy ngày, TV, internet, báo chí, các loại truyền thông đều đưa tin tức về các trận đấu bóng đá World Cup, mà trong những thông tin truyền thông, có một cái tên cũng thuận theo tiến vào tầm nhìn của công chúng, lần này chủ bá trên kênh thể thao chủ đề về World Cup do chính Giang Ninh chủ trì.
Xã hội hiện tại vốn dĩ chính là tin tức thời đại, toàn thế giới đều chú ý đến World Cup, mặc kệ là người xem bóng đá có phải là fan hay chỉ xem cho vui, đều bị chủ bá Giang Ninh hấp dẫn, khí chất lạnh lùng, khuôn mặt đẹp trai, cho dù là nam hay nữ, toàn bộ đều thông sát!
Tần Phi đối với kênh thể thao vốn không có hứng thú, thế nhưng không chịu nổi truyền thông quá mức phóng đại, đi đến chỗ nào cũng đều là tin tức World Cup, có World Cup liền có tên Giang Ninh, chiếu theo tốc độ cuồng xoát, muốn không biết Giang Ninh là ai cũng thật khó.
Cứ như vậy, Giang Ninh ở đài truyền hình làm hơn một năm vẫn luôn không có tiếng tăm gì, bỗng nhiên trong lúc đó liền nổi tiếng, lắc mình biến hóa thành nam nữ già trẻ, các cô gái mới lớn, những cô đã có chồng đều thần tượng, hừng hực chờ đợi trực tiếp cứ như đang xem ca sĩ hát trên sân khấu.
Tần Phi âm thầm cười lạnh, xem ra lúc trước Hạ Tranh không cho Giang Ninh các tiết mục hoàng kim, đó là do kìm nén rồi sau đó tung đại chiêu! Cái gì mà chuyên mục bóng đá nửa đêm, tất cả chỉ đều là làm nền, Hạ Tranh chuẩn bị lấy World Cup bốn năm một lần để dành cho Giang Ninh đây mà! Bằng không tại sao không cho Giang Ninh chủ trì tiết mục tennis, dù sao đó mới là lợi thế lớn đối với Giang Ninh.
Có điều là, gương mặt Giang Ninh lúc đó, đối với cậu mà nói đó là điều may mắn, chỉ thiếu một cơ hội mà thôi, thời cơ đến, không muốn hồng cũng phải hồng.
Nhìn trên màn hình laptop đều là hình ảnh Giang Ninh, Tần Phi có chút chua xót, trong tâm nghĩ chỉ có mấy cô gái nhẹ dạ cả tin chỉ biết xem mặt, thấy tiểu tử này lớn lên cao lớn đẹp trai, không thấy cậu khi điên lên sẽ thành ra bộ dạng như thế nào! Nếu để cho các người biết dáng vẻ khi điên lên của tiểu tử này, xem các người còn si mê nó không! Khi nói những điều này, anh đã hồn nhiên quên đi lúc trước chính mình vừa thấy Giang Ninh đã nhất kiến chung tình cũng bởi vì gương mặt đó.
Có điều tâm tình Tần Phi cũng chỉ kéo dài mấy ngày, liền không rảnh suy nghĩ lại, bởi vì —— Từng Hiểu Mạn đến đây rồi.
Ngày đó Tần Phi đi theo mấy người bạn ở Giang Nam ăn cơm tối, mấy nam nhân sau khi ăn xong từ trong quán đi ra, đang chuẩn bị đi tiêu khiển, lúc này liền nghe đến một giọng nói nũng nịu, âm thanh điệu đà truyền đến: “A Phi, anh ở chỗ này sao, người ta tìm anh đã lâu!”
Mọi người đồng loạt quay đầu, nhìn thấy Từng Hiểu Mạn mặc bộ váy ngắn Channel rất sexy, dưới chân mang đôi giày cao gót, phía sau là trợ lý Trương với gương mặt bất đắc dĩ.
Tần Phi vừa nhìn dáng vẻ kia, liền biết trợ lý Trương bị cuốn vào việc này.
Kỳ thực Tần Phi hoàn toàn không để ý tới Từng Hiểu Mạn, hoặc là nói mấy câu đuổi Từng Hiểu Mạn đi, nhưng nhắc tới cũng khéo, đêm nay Tần Phi ở cùng với mấy người bạn cố tình ai nấy cũng đều quen biết ba Từng Hiểu Mạn, Tần Phi có làm như thế nào đi nữa cũng không thể làm mất mặt ông chủ Từng, mặt cứng đờ hướng Từng Hiểu Mạn mỉm cười.
Mọi người vừa nhìn Từng Hiểu Mạn dáng vẻ thân mật với Tần Phi, liền đã hiểu rõ, một người trong đó cười ha ha nói: “Từng tiểu thư đến rất đúng lúc đó đa, biết rõ tiệc tối nay Tần tổng không đem theo bạn gái! Tần tổng, chắc anh cũng biết rõ Từng tiểu thư sẽ đến đây chứ?”
Tần Phi còn chưa kịp nói, hai người khác liền cười ha ha nói: “Đúng đó đúng đó, ông chủ Tần thật sự quá diễm phúc, chẳng trách lúc còn ở Bắc Kinh là người rất quy củ, hóa ra là kim ốc tàng kiều, làm người ước ao!”
Vài người vui đùa còn dự định ngày mai sẽ có bữa tiệc, nhất định phải để Tần Phi dẫn theo Từng Hiểu Mạn đi.
Tần Phi rất bực mình, nhưng lại không thể không đáp ứng.
Trở lại khách sạn, Từng Hiểu Mạn đặc biệt hưng phấn, nắm lấy cánh tay Tần Phi lải nhải nói không ngừng, Tần Phi ngay cả một câu cũng không nghe lọt tai, đến tận giờ phút này anh mới phát hiện, hóa ra ngay cả cho Từng Hiểu Mạn kiên nhẫn anh cũng đều không cho.
Để trợ lý Trương dẫn Từng Hiểu Mạn đi vào phòng khách sạn, thời điểm trước khi đi, sắc mặt Từng Hiểu Mạn đen như đít nồi.
Bữa tiệc ngày hôm sau, Tần Phi không thể không mang theo Từng Hiểu Mạn.
Bữa tiệc này tổ chức tại một hội quán tư nhân, đừng xem thường kích thước không lớn, thế nhưng mời đến toàn bộ đều là những người trong giới thương nghiệp có tiếng và hết sức quan trọng, đương nhiên cũng có một số ít nhân vật nổi tiếng, giới diễn viên ca sĩ.
Từ trước cho đến giờ Tần Phi đi đến chỗ nào đều là nhân vật gây chói mắt, nhưng hôm nay bên người có thêm Từng Hiểu Mạn, ngay cả một điểm hứng thú cũng không còn, cũng không phải Từng Hiểu Mạn làm không được tốt, từ nhỏ đã sinh hoạt ở nhà phú thương, cô cũng là tiểu thư khuê các, giơ tay nhấc chân đều rất đúng chỗ, chỉ có điều khiến Tần Phi khó chịu đó chính là vị đại tiểu thư này quá dính người, toàn bộ thân thể đều sắp kề sát ở trên người Tần Phi, Tần Phi đi đến đâu cô cũng đi đến đó, không có chút nào thả lỏng, chỉ thiếu điều muốn viết lên trán Tần Phi một hàng chữ: “Người này thuộc quyền sở hữu của Từng Hiểu Mạn”.
Tần Phi không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống ghế sô pha uống rượu, Từng Hiểu Mạn đi sát bên anh cũng ngồi xuống, không buông tha, khiến Tần Phi bực mình muốn điên lên.
Bữa tiệc tiến hành đến một nửa, xảy ra một chút chuyện xôn xao nho nhỏ, bởi vì ngay trong hiện trường có đến một vị ngôi sao hiện tại đang rất nổi —— Là Giang Ninh, xôn xao cũng không phải nam nhân, mà là nam nhân mang đến bạn gái, có mấy cô gái từ khi Giang Ninh tiến vào cửa liền vây lại đây, giống như một nhóm fans nhỏ, vây quanh Giang Ninh nói này nói kia.
Ngay cả Từng Hiểu Mạn dính lấy trên người Giang Ninh cũng bắt đầu giương cổ lên trái phải nhìn sang, còn lôi kéo tay áo Tần Phi nói: “A Phi, Giang Ninh đến rồi, anh có biết Giang Ninh không? Gần đây rất nổi tiếng! Lớn lên càng thêm đẹp trai!”
Tần Phi dở khóc dở cười, tâm nói đúng là nhiều mới mẻ nha, lão tử còn không biết nó sao? N năm trước lão tử đã biết nó đẹp trai rồi! So với mấy người lão tử biết cậu ấy đến triệt để.
“Có phải không? Hắn rất đẹp trai? So với tôi đẹp hơn?” Tần Phi hừ một tiếng.
Từng Hiểu Mạn mau chóng ngồi yên, lần thứ hai nắm chặt cánh tay Tần Phi, đem mặt sượt sượt trên vai Tần Phi, nũng nịu nói: “Đâu có! A Phi đẹp trai nhất, Giang Ninh nhìn lạnh như băng thế kia, làm sao có thể đuổi kịp anh được!”
Tần Phi mặt lạnh đến độ có thể treo được cả băng giá, híp mắt nhìn Giang Ninh bị nữ nhân bao quanh mà vẫn bình tĩnh tự nhiên, thầm mắng thằng nhóc Giang Ninh lôi kéo đào hoa, mẹ nó đúng là không biết xấu hổ.
Ngay khi Tần Phi một bên vừa uống rượu một bên nhìn chăm chú Giang Ninh đưa ra lời nguyền rủa tàn nhẫn, bỗng nhiên, Giang Ninh nghiêng đầu qua chỗ khác, ánh mắt lạnh lẽo xuyên thấu qua tất cả mọi người, chuẩn xác khóa chặt lên người Tần Phi, ánh mắt của hai người trong khe hở của đoàn người va chạm vào nhau.
Tâm Tần Phi nhất thời hơi hồi hộp!
Ánh mắt Giang Ninh quá lạnh, lạnh đến mức đáng sợ, không chỉ có lạnh, thậm chí còn lộ ra sự thù hận cùng hung dữ, cực kỳ giống như một tháng trước bắt anh đem về khu nhà chung cư.
Tần Phi nhanh chóng dời ánh mắt, xem ra một tháng không gặp, bệnh Giang Ninh vẫn chưa thể hoàn toàn khỏi hẳn!
Kế tiếp, Tần Phi càng ngày càng không dễ chịu, rõ ràng phòng tiệc rất lớn, rõ ràng bốn phía toàn là người, rõ ràng Giang Ninh cách anh rất xa, nhưng anh có loại dự cảm nghẹt thở, phảng phất như mình đang ở trong không gian cực kỳ nhỏ hẹp, mà bên trong không gian này chỉ có hai người là anh cùng Giang Ninh, loại cảm giác này rất chi là chật chội.
Ngồi một lúc, Tần Phi khó chịu đứng lên, nói với Từng Hiểu Mạn câu “Tôi đi toilet”, liền vội vã đi đến phòng toilet. Cũng may vị đại tiểu thư kia không có biến thái đi theo anh đến phòng WC, cũng có thể vị tiểu thư này muốn thừa dịp Tần Phi rời đi có cơ hội ngắm nghía đến Giang Ninh đi.
Tần Phi bước nhanh đi vào toilet, trong phòng rửa tay nước lạnh mở mức vừa đủ, anh nhắm mắt lại, thở một hơi thật dài, rời đi tầm mắt Giang Ninh, anh cảm thấy nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Không đúng, sự tình không phải là như vậy, bắt đầu từ thời điểm nào, Giang Ninh mang đến cho anh áp lực lớn đến như vậy?!
Tần Phi bình tĩnh lại cảm thấy hiện tại sự tình càng ngày càng chệch đi, chệch đến nỗi anh hoàn toàn không thể hold được.
Sửng sốt trong chốc lát, anh đi tới bồn tiểu nam, tháo quần chuẩn bị đi tiểu.
Quần vừa cởi, tính móc họa mi ra, cửa phòng rửa tay liền vang lên, có người đi vào.
Ban đầu Tần Phi cũng không để ý, quay lưng tiếp tục công việc, nhưng người đi vào động tác bước chân hướng về phía anh, anh cảm thấy có gì đó là lạ, sao lại có cảm giác quen thuộc, ánh mắt chỉ thuộc về Giang Ninh đang ở phía sau lưng mình!
Đột nhiên Tần Phi quay đầu, nhưng Giang Ninh nhanh chóng nhích lại gần, dán ở phía sau anh, đè lại cái tay đang cầm họa mi kia!
“Đệt, cậu làm gì vậy?!” Tần Phi tức giận nói.
Khuôn mặt Giang Ninh gần trong gang tấc, chậm rãi hiện lên nụ cười lạnh như băng: “Tôi đến tìm anh nha, có muốn tôi đến giúp anh móc ra họa mi không?”
Nói xong, Giang Ninh dùng lực đè lên mu bàn tay Tần Phi, Tần Phi đau đến nỗi gào lên một tiếng, muốn kêu lên, nhưng âm thanh còn chưa phát ra, đôi môi đã bị Giang Ninh lấp kín, cái tiếng la mạnh mẽ kia liền bị chặn lại tiến vào trong cổ họng.
Tần Phi bực mình tức giận, hơn nữa anh vốn khó chịu sẵn, vừa giận đã nghĩ muốn cắn người.
Không nghĩ tới Giang Ninh phản ứng tương đối nhanh nhẹn, khi răng Tần Phi muốn cắn liền buông môi anh ra, chỉ có điều vẫn ấn mu bàn tay Tần Phi không chịu dời đi, không những không dời, còn nắm lấy mu bàn tay Tần Phi, bắt đầu vuốt ve.
Tần Phi hận đến ngứa răng, “Cậu buông tay ra!” Sao anh sớm không nhìn ra, kẻ này lại là một tên lưu manh!!!
Giang Ninh híp mắt nhìn chằm chằm Tần Phi, khí lực trên tay càng ngày càng lớn, tình cảnh rất nhanh liền diễn biến thành cậu nắm lấy tay Tần Phi bắt đầu sóc lọ.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng người nói. Vị trí toilet nằm rất hẻo lánh, nghe được có tiếng người nói chuyện chẳng mấy chốc sẽ có người bước vào.
Tần Phi nhất thời giận, bị người khác nhìn thấy anh cùng Giang Ninh trong tư thế này, tổng giám đốc Tần làm sao còn ở trong thương trường làm việc được? Huống hồ Giang Ninh hiện tại đã là danh nhân rồi! Anh hung hăng đẩy Giang Ninh, ai ngờ so với động tác của anh Giang Ninh còn nhanh hơn, đột nhiên ra tay che miệng anh, nhanh chóng kéo anh tiến vào trong góc phòng riêng!
Tần Phi kinh ngạc đến há hốc mồm, anh không nghĩ tới Giang Ninh lại vô liêm sỉ đến mức độ này, đem anh kéo vào bên trong phòng riêng để làm gì? Lẽ nào muốn ở chỗ này làm một nháy?!
Thế nhưng qua ít ngày, Tần Phi phát hiện mình lo lắng bằng thừa, từ ngày đó Giang Ninh không còn lộ diện nữa, càng không tìm tới anh muốn gây sự.
Mà Tần Phi nơi đó, đối với chuyện đả kích Vương Chí Đạt đang có hồi tiến triển, công tác của anh cũng bắt đầu bận túi bụi, dần dần liền đem chuyện Giang Ninh quăng ra sau đầu.
Lại qua mấy ngày, TV, internet, báo chí, các loại truyền thông đều đưa tin tức về các trận đấu bóng đá World Cup, mà trong những thông tin truyền thông, có một cái tên cũng thuận theo tiến vào tầm nhìn của công chúng, lần này chủ bá trên kênh thể thao chủ đề về World Cup do chính Giang Ninh chủ trì.
Xã hội hiện tại vốn dĩ chính là tin tức thời đại, toàn thế giới đều chú ý đến World Cup, mặc kệ là người xem bóng đá có phải là fan hay chỉ xem cho vui, đều bị chủ bá Giang Ninh hấp dẫn, khí chất lạnh lùng, khuôn mặt đẹp trai, cho dù là nam hay nữ, toàn bộ đều thông sát!
Tần Phi đối với kênh thể thao vốn không có hứng thú, thế nhưng không chịu nổi truyền thông quá mức phóng đại, đi đến chỗ nào cũng đều là tin tức World Cup, có World Cup liền có tên Giang Ninh, chiếu theo tốc độ cuồng xoát, muốn không biết Giang Ninh là ai cũng thật khó.
Cứ như vậy, Giang Ninh ở đài truyền hình làm hơn một năm vẫn luôn không có tiếng tăm gì, bỗng nhiên trong lúc đó liền nổi tiếng, lắc mình biến hóa thành nam nữ già trẻ, các cô gái mới lớn, những cô đã có chồng đều thần tượng, hừng hực chờ đợi trực tiếp cứ như đang xem ca sĩ hát trên sân khấu.
Tần Phi âm thầm cười lạnh, xem ra lúc trước Hạ Tranh không cho Giang Ninh các tiết mục hoàng kim, đó là do kìm nén rồi sau đó tung đại chiêu! Cái gì mà chuyên mục bóng đá nửa đêm, tất cả chỉ đều là làm nền, Hạ Tranh chuẩn bị lấy World Cup bốn năm một lần để dành cho Giang Ninh đây mà! Bằng không tại sao không cho Giang Ninh chủ trì tiết mục tennis, dù sao đó mới là lợi thế lớn đối với Giang Ninh.
Có điều là, gương mặt Giang Ninh lúc đó, đối với cậu mà nói đó là điều may mắn, chỉ thiếu một cơ hội mà thôi, thời cơ đến, không muốn hồng cũng phải hồng.
Nhìn trên màn hình laptop đều là hình ảnh Giang Ninh, Tần Phi có chút chua xót, trong tâm nghĩ chỉ có mấy cô gái nhẹ dạ cả tin chỉ biết xem mặt, thấy tiểu tử này lớn lên cao lớn đẹp trai, không thấy cậu khi điên lên sẽ thành ra bộ dạng như thế nào! Nếu để cho các người biết dáng vẻ khi điên lên của tiểu tử này, xem các người còn si mê nó không! Khi nói những điều này, anh đã hồn nhiên quên đi lúc trước chính mình vừa thấy Giang Ninh đã nhất kiến chung tình cũng bởi vì gương mặt đó.
Có điều tâm tình Tần Phi cũng chỉ kéo dài mấy ngày, liền không rảnh suy nghĩ lại, bởi vì —— Từng Hiểu Mạn đến đây rồi.
Ngày đó Tần Phi đi theo mấy người bạn ở Giang Nam ăn cơm tối, mấy nam nhân sau khi ăn xong từ trong quán đi ra, đang chuẩn bị đi tiêu khiển, lúc này liền nghe đến một giọng nói nũng nịu, âm thanh điệu đà truyền đến: “A Phi, anh ở chỗ này sao, người ta tìm anh đã lâu!”
Mọi người đồng loạt quay đầu, nhìn thấy Từng Hiểu Mạn mặc bộ váy ngắn Channel rất sexy, dưới chân mang đôi giày cao gót, phía sau là trợ lý Trương với gương mặt bất đắc dĩ.
Tần Phi vừa nhìn dáng vẻ kia, liền biết trợ lý Trương bị cuốn vào việc này.
Kỳ thực Tần Phi hoàn toàn không để ý tới Từng Hiểu Mạn, hoặc là nói mấy câu đuổi Từng Hiểu Mạn đi, nhưng nhắc tới cũng khéo, đêm nay Tần Phi ở cùng với mấy người bạn cố tình ai nấy cũng đều quen biết ba Từng Hiểu Mạn, Tần Phi có làm như thế nào đi nữa cũng không thể làm mất mặt ông chủ Từng, mặt cứng đờ hướng Từng Hiểu Mạn mỉm cười.
Mọi người vừa nhìn Từng Hiểu Mạn dáng vẻ thân mật với Tần Phi, liền đã hiểu rõ, một người trong đó cười ha ha nói: “Từng tiểu thư đến rất đúng lúc đó đa, biết rõ tiệc tối nay Tần tổng không đem theo bạn gái! Tần tổng, chắc anh cũng biết rõ Từng tiểu thư sẽ đến đây chứ?”
Tần Phi còn chưa kịp nói, hai người khác liền cười ha ha nói: “Đúng đó đúng đó, ông chủ Tần thật sự quá diễm phúc, chẳng trách lúc còn ở Bắc Kinh là người rất quy củ, hóa ra là kim ốc tàng kiều, làm người ước ao!”
Vài người vui đùa còn dự định ngày mai sẽ có bữa tiệc, nhất định phải để Tần Phi dẫn theo Từng Hiểu Mạn đi.
Tần Phi rất bực mình, nhưng lại không thể không đáp ứng.
Trở lại khách sạn, Từng Hiểu Mạn đặc biệt hưng phấn, nắm lấy cánh tay Tần Phi lải nhải nói không ngừng, Tần Phi ngay cả một câu cũng không nghe lọt tai, đến tận giờ phút này anh mới phát hiện, hóa ra ngay cả cho Từng Hiểu Mạn kiên nhẫn anh cũng đều không cho.
Để trợ lý Trương dẫn Từng Hiểu Mạn đi vào phòng khách sạn, thời điểm trước khi đi, sắc mặt Từng Hiểu Mạn đen như đít nồi.
Bữa tiệc ngày hôm sau, Tần Phi không thể không mang theo Từng Hiểu Mạn.
Bữa tiệc này tổ chức tại một hội quán tư nhân, đừng xem thường kích thước không lớn, thế nhưng mời đến toàn bộ đều là những người trong giới thương nghiệp có tiếng và hết sức quan trọng, đương nhiên cũng có một số ít nhân vật nổi tiếng, giới diễn viên ca sĩ.
Từ trước cho đến giờ Tần Phi đi đến chỗ nào đều là nhân vật gây chói mắt, nhưng hôm nay bên người có thêm Từng Hiểu Mạn, ngay cả một điểm hứng thú cũng không còn, cũng không phải Từng Hiểu Mạn làm không được tốt, từ nhỏ đã sinh hoạt ở nhà phú thương, cô cũng là tiểu thư khuê các, giơ tay nhấc chân đều rất đúng chỗ, chỉ có điều khiến Tần Phi khó chịu đó chính là vị đại tiểu thư này quá dính người, toàn bộ thân thể đều sắp kề sát ở trên người Tần Phi, Tần Phi đi đến đâu cô cũng đi đến đó, không có chút nào thả lỏng, chỉ thiếu điều muốn viết lên trán Tần Phi một hàng chữ: “Người này thuộc quyền sở hữu của Từng Hiểu Mạn”.
Tần Phi không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống ghế sô pha uống rượu, Từng Hiểu Mạn đi sát bên anh cũng ngồi xuống, không buông tha, khiến Tần Phi bực mình muốn điên lên.
Bữa tiệc tiến hành đến một nửa, xảy ra một chút chuyện xôn xao nho nhỏ, bởi vì ngay trong hiện trường có đến một vị ngôi sao hiện tại đang rất nổi —— Là Giang Ninh, xôn xao cũng không phải nam nhân, mà là nam nhân mang đến bạn gái, có mấy cô gái từ khi Giang Ninh tiến vào cửa liền vây lại đây, giống như một nhóm fans nhỏ, vây quanh Giang Ninh nói này nói kia.
Ngay cả Từng Hiểu Mạn dính lấy trên người Giang Ninh cũng bắt đầu giương cổ lên trái phải nhìn sang, còn lôi kéo tay áo Tần Phi nói: “A Phi, Giang Ninh đến rồi, anh có biết Giang Ninh không? Gần đây rất nổi tiếng! Lớn lên càng thêm đẹp trai!”
Tần Phi dở khóc dở cười, tâm nói đúng là nhiều mới mẻ nha, lão tử còn không biết nó sao? N năm trước lão tử đã biết nó đẹp trai rồi! So với mấy người lão tử biết cậu ấy đến triệt để.
“Có phải không? Hắn rất đẹp trai? So với tôi đẹp hơn?” Tần Phi hừ một tiếng.
Từng Hiểu Mạn mau chóng ngồi yên, lần thứ hai nắm chặt cánh tay Tần Phi, đem mặt sượt sượt trên vai Tần Phi, nũng nịu nói: “Đâu có! A Phi đẹp trai nhất, Giang Ninh nhìn lạnh như băng thế kia, làm sao có thể đuổi kịp anh được!”
Tần Phi mặt lạnh đến độ có thể treo được cả băng giá, híp mắt nhìn Giang Ninh bị nữ nhân bao quanh mà vẫn bình tĩnh tự nhiên, thầm mắng thằng nhóc Giang Ninh lôi kéo đào hoa, mẹ nó đúng là không biết xấu hổ.
Ngay khi Tần Phi một bên vừa uống rượu một bên nhìn chăm chú Giang Ninh đưa ra lời nguyền rủa tàn nhẫn, bỗng nhiên, Giang Ninh nghiêng đầu qua chỗ khác, ánh mắt lạnh lẽo xuyên thấu qua tất cả mọi người, chuẩn xác khóa chặt lên người Tần Phi, ánh mắt của hai người trong khe hở của đoàn người va chạm vào nhau.
Tâm Tần Phi nhất thời hơi hồi hộp!
Ánh mắt Giang Ninh quá lạnh, lạnh đến mức đáng sợ, không chỉ có lạnh, thậm chí còn lộ ra sự thù hận cùng hung dữ, cực kỳ giống như một tháng trước bắt anh đem về khu nhà chung cư.
Tần Phi nhanh chóng dời ánh mắt, xem ra một tháng không gặp, bệnh Giang Ninh vẫn chưa thể hoàn toàn khỏi hẳn!
Kế tiếp, Tần Phi càng ngày càng không dễ chịu, rõ ràng phòng tiệc rất lớn, rõ ràng bốn phía toàn là người, rõ ràng Giang Ninh cách anh rất xa, nhưng anh có loại dự cảm nghẹt thở, phảng phất như mình đang ở trong không gian cực kỳ nhỏ hẹp, mà bên trong không gian này chỉ có hai người là anh cùng Giang Ninh, loại cảm giác này rất chi là chật chội.
Ngồi một lúc, Tần Phi khó chịu đứng lên, nói với Từng Hiểu Mạn câu “Tôi đi toilet”, liền vội vã đi đến phòng toilet. Cũng may vị đại tiểu thư kia không có biến thái đi theo anh đến phòng WC, cũng có thể vị tiểu thư này muốn thừa dịp Tần Phi rời đi có cơ hội ngắm nghía đến Giang Ninh đi.
Tần Phi bước nhanh đi vào toilet, trong phòng rửa tay nước lạnh mở mức vừa đủ, anh nhắm mắt lại, thở một hơi thật dài, rời đi tầm mắt Giang Ninh, anh cảm thấy nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Không đúng, sự tình không phải là như vậy, bắt đầu từ thời điểm nào, Giang Ninh mang đến cho anh áp lực lớn đến như vậy?!
Tần Phi bình tĩnh lại cảm thấy hiện tại sự tình càng ngày càng chệch đi, chệch đến nỗi anh hoàn toàn không thể hold được.
Sửng sốt trong chốc lát, anh đi tới bồn tiểu nam, tháo quần chuẩn bị đi tiểu.
Quần vừa cởi, tính móc họa mi ra, cửa phòng rửa tay liền vang lên, có người đi vào.
Ban đầu Tần Phi cũng không để ý, quay lưng tiếp tục công việc, nhưng người đi vào động tác bước chân hướng về phía anh, anh cảm thấy có gì đó là lạ, sao lại có cảm giác quen thuộc, ánh mắt chỉ thuộc về Giang Ninh đang ở phía sau lưng mình!
Đột nhiên Tần Phi quay đầu, nhưng Giang Ninh nhanh chóng nhích lại gần, dán ở phía sau anh, đè lại cái tay đang cầm họa mi kia!
“Đệt, cậu làm gì vậy?!” Tần Phi tức giận nói.
Khuôn mặt Giang Ninh gần trong gang tấc, chậm rãi hiện lên nụ cười lạnh như băng: “Tôi đến tìm anh nha, có muốn tôi đến giúp anh móc ra họa mi không?”
Nói xong, Giang Ninh dùng lực đè lên mu bàn tay Tần Phi, Tần Phi đau đến nỗi gào lên một tiếng, muốn kêu lên, nhưng âm thanh còn chưa phát ra, đôi môi đã bị Giang Ninh lấp kín, cái tiếng la mạnh mẽ kia liền bị chặn lại tiến vào trong cổ họng.
Tần Phi bực mình tức giận, hơn nữa anh vốn khó chịu sẵn, vừa giận đã nghĩ muốn cắn người.
Không nghĩ tới Giang Ninh phản ứng tương đối nhanh nhẹn, khi răng Tần Phi muốn cắn liền buông môi anh ra, chỉ có điều vẫn ấn mu bàn tay Tần Phi không chịu dời đi, không những không dời, còn nắm lấy mu bàn tay Tần Phi, bắt đầu vuốt ve.
Tần Phi hận đến ngứa răng, “Cậu buông tay ra!” Sao anh sớm không nhìn ra, kẻ này lại là một tên lưu manh!!!
Giang Ninh híp mắt nhìn chằm chằm Tần Phi, khí lực trên tay càng ngày càng lớn, tình cảnh rất nhanh liền diễn biến thành cậu nắm lấy tay Tần Phi bắt đầu sóc lọ.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng người nói. Vị trí toilet nằm rất hẻo lánh, nghe được có tiếng người nói chuyện chẳng mấy chốc sẽ có người bước vào.
Tần Phi nhất thời giận, bị người khác nhìn thấy anh cùng Giang Ninh trong tư thế này, tổng giám đốc Tần làm sao còn ở trong thương trường làm việc được? Huống hồ Giang Ninh hiện tại đã là danh nhân rồi! Anh hung hăng đẩy Giang Ninh, ai ngờ so với động tác của anh Giang Ninh còn nhanh hơn, đột nhiên ra tay che miệng anh, nhanh chóng kéo anh tiến vào trong góc phòng riêng!
Tần Phi kinh ngạc đến há hốc mồm, anh không nghĩ tới Giang Ninh lại vô liêm sỉ đến mức độ này, đem anh kéo vào bên trong phòng riêng để làm gì? Lẽ nào muốn ở chỗ này làm một nháy?!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook