Sổ Sinh Tử
Chương 6

13

Cậu bé ấy rất nghèo khổ và vô cùng đáng thương, vì khi ở trần gian cậu bé là một người lang thang, không nhà, cũng không có người thân. Sau khi mất, không được ai chôn cất, cũng không còn người thân để thờ phụng, nên cậu bé đã trở thành một hồn ma cô độc.

Là ma lang thang nên cơm ăn áo mặc đều nhờ vào việc đi nhặt được từ thùng rác, hoặc có thể là đi xin, khi bị bắt được sẽ bị đánh.

Bây giờ cậu bé lại thấy được người đã giết mình, trong mắt nó gần như trào ra hận ý. Tôi nhìn Thẩm Thanh Thu, nhẹ mỉm cười: “Bà đã giết cậu bé kia, khiến nó sống khổ sở ở dưới đó nhiều năm như vậy, bà cũng nên trả nợ cho nó đi.”

Vừa nói tôi vừa nhìn Trương Nhất Nhất bằng một ánh mắt nghi ngờ: “Lúc đó không có tên lang thang nào giết Lý Nhiên Nhiên phải không?”

Khuôn mặt của Trương Nhất Nhất gần như cứng đờ. Hai bà lão quay sang nhìn chằm chằm vào ông ta.

Sau đó, ông ta mới từ từ nhìn vào màn hình đang phát sóng và chậm rãi nói ra sự thật: “Cô nói không sai, kỳ thực tôi chính là người có tội lớn nhất trong chuyện này…”

Trương Nhất Nhất lại tiếp tục im lặng, dường như ông ta đã phải tốn rất nhiều công sức mới có dũng khí để nói tiếp:

“Lúc Lý Nhiên Nhiên lấy vợ, cậu ấy vì quá vui nên đã uống rượu rất nhiều, nhưng nhất quyết muốn đưa mẹ của Thẩm Thanh Thu về nhà. Tôi thấy cậu ấy đi đứng cũng không vững nữa, nên có lòng khuyên cậu ấy đừng đưa bà ấy về nữa mà để tôi đưa bà ấy về. Ai biết được cậu ấy đột nhiên đấm tôi trước mặt mọi người, giận dữ cảnh cáo với tôi rằng bà ta là mẹ vợ cậu ấy, tôi không cần can thiệp vào chuyện của người khác! Ba người chúng tôi cùng nhau lớn lên, Thẩm Thanh Thu là người đầu tiên tôi thích, tôi đã giúp cô ấy còn nhiều hơn cả Lý Nhiên Nhiên! Còn cậu ấy thì sao? Ngoài việc khiến Thẩm Thanh Thu lo lắng chuyện này chuyện nọ, cậu ấy còn làm được nữa! Cậu ấy chỉ giỏi thể hiện mà thôi! Cậu ấy uống quá nhiều, tôi đã bảo không được lái xe, tôi sẽ chở bà ấy giúp, nhưng cậu ấy vẫn không chịu nghe lời tôi."

Trương Nhất Nhất tức giận đến mức trán ông ta nổi đầy gân xanh: “Sau khi cậu ấy đưa dì Thẩm về nhà, vì hai nhà khá gần nên sẽ không mất nhiều thời gian. Tôi chờ hơi lâu nên đi tìm cậu ấy, thì phát hiện cậu ấy và xe đã lăn xuống ao! Áo ở chỗ tôi không sâu, nhưng cũng đủ làm ngập nóc xe. Mỗi lần tôi kéo cậu ấy ra khỏi những thanh sắt, thì nước trong ao lại chuyển sang màu đỏ. Cuối cùng khi tôi đã dần kiệt sức, cậu ấy nắm chặt tay tôi và móc ngón tay út vào ngón tay tôi, đó là dấu hiệu của lời hứa. Chúng tôi đã hứa sẽ là anh em tốt suốt đời, nhưng Lý Nhiên Nhiên vẫn chết."

Ông ta nhìn Thẩm Thanh Thu rồi tiếp tục nói: “Khi được vớt lên, trên bụng cậu ấy đã có một vết thương lớn, người trong làng tung tin đồn rằng cậu ấy bị một kẻ lang đ â.m ch..ết”. Sau này không biết trong những người đã dự lễ cưới hôm đó, người nào đã thêm dầu vào lửa, họ nói rằng chú rể đã bị giết trên đường đưa mẹ vợ về. Những tin đồn gia tăng dần theo thời gian, tất cả những người yêu mến cậu ấy đều chuyển sang hận Thanh Thu và mẹ cô ấy. Đặc biệt là mẹ cậu ấy, người từ lâu đã ghét Thẩm Thanh Thu."

Lúc này, mẹ Lý Nhiên Nhiên bỗng bật khóc, mà linh hồn của Thẩm Thanh Thu đang đứng giữa mọi người, mang vẻ mặt âm trầm như chết lặng.

Chỉ có Trương Nhất Nhất là vẫn tiếp tục nói: "Đúng vậy, không có tên lang thang nào giết Lý Nhiên Nhiên, đều do tôi bịa ra chỉ để Thẩm Thanh Thu có thể tiếp tục sống. Cô ấy đã làm đúng mọi việc, nhưng tại sao cô ấy lại bị chết vì trầm cảm, với những cáo buộc vô căn cứ? Thậm chí... tôi còn nghĩ rằng chỉ cần cô ấy khỏi bệnh, tôi có thể thay Lý Nhiên Nhiên chăm sóc cô ấy cùng đứa bé cả đời!"

Phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập những bình luận:

[Ba người họ lớn lên cùng nhau, nhưng giờ chỉ còn lại ông ấy. Mọi người không nghĩ rằng họ đều sống trong hận thù, nhưng ông ấy là người duy nhất đang hàn gắn mọi người lại với nhau sao?]

[Ông ấy thực sự đang cố gắng hàn gắn mối quan hệ giữa gia đình Lý Nhiên Nhiên và gia đình Thẩm Thanh Thu, điều đó khiến tôi rất biết ơn.]

[Xin đừng mù quáng nữa được không? Rõ ràng ông ta làm những việc này chỉ vì Thẩm Thanh Thu.]

Trương Nhất Nhất nhìn cậu bé đang oán hận thông qua màn hình của tôi, gần như ông ta đã quỳ để cầu xin: "Đừng ghét Thẩm Thanh Thu, nếu muốn thì hãy ghét tôi."

Nhưng khi cậu bé nhìn vào Thẩm Thanh Thu, sự hận ý trong ánh mắt ấy vẫn không hề suy giảm.

14

Đôi mắt của Trương Nhất Nhất đã bắt đầu đỏ ửng lên, toàn bộ người ông ấy đang run rẩy và dần mất kiểm soát: "Để cho cô ấy được sống tốt, tôi đã nói với cô ấy rằng Lý Nhiên Nhiên bị giết bởi một người lang thang hay quanh quẩn gần nhà. Vào thời điểm đó, tôi chỉ có thể làm vậy để ngăn suy nghĩ muốn t.ự t..ử của cô ấy. Sau khi nói câu này, tôi liền thấy cô ấy đang tìm một sợi dây khá dài.

Khi đó, tôi thấy trong mắt cô ấy ánh lên niềm vui rất kì lạ, đó là niềm vui mà sau khi Nhiên Nhiên chết tôi còn thấy nữa."

Ông ấy lại thở dài rồi mới tiếp tục nói: "Nhưng tôi thật ngu ngốc, bởi vì không chịu đi theo cô ấy. Khi cô ấy trở về, trên vai cô ấy là một xác chết đã bị s.iết cổ bằng dây và được một tấm vải quấn chặt lại. Cô ấy nhìn tôi bằng một ánh mắt ngây thơ, lại có phần vui vẻ. Cô ấy lại nói với tôi, lão Trương anh thấy gì không? Tôi đã có thể trả thù cho anh ấy, để anh ấy sớm quay lại bên tôi. Hình như trong bụng tôi đang có một đứa bé phải không?"

Ông ta lại mỉm cười nhìn Thẩm Thanh Thu: "Vào lúc đó, tôi mới biết rằng cô ấy đã mang thai. Đối với những người lang thang tôi cũng có thể dễ dàng xử lý giúp cô ấy, tôi đã chôn xác cậu bé kia trong sân nhà của tôi. Từ đó trở đi, không ai biết về việc cô ấy đã giết người.

Có lẽ cô ấy coi đứa con của bụng mình là một người tái sinh Nhiên Nhiên. Cô ấy thực sự đã bớt bệnh trầm cảm sau khi đứa bé được sinh ra."

Ông ta lại ngẩng đầu lên và nhìn về phía cậu bé: "Vì vậy, đừng đổ lỗi cho cô ấy được không? Cô ấy đã giết cậu, nhưng tôi là người đã đưa cho cô ấy sợi dây và tôi mới là người đáng chết nhất."

Giang cư mận bắt đầu chế giễu ông ta, tôi lại phải đọc bình luận đến lòi con mắt:

[Ồ, chú đúng là người tốt! Giết người vô tội mà còn đòi người ta không hận, thật vô lý.]

[Những gì chú đã mất là tình yêu với Thẩm Thanh Thu phải không? Thế chú còn zin à?]

[Tôi nghĩ ông ấy không có ý xấu, nhưng đã tiếp tay cho Thẩm Thanh Thu làm hại người tốt.]

[Phức tạp quá, tôi vẫn nên im lặng.]

Thông qua phát sóng trực tiếp này, mọi người nhận ra rằng có một cái bóng khác trong phòng.

Đó là Lý Nhiên Nhiên, ông ta đã trở lại! Tôi đã thấy bọn họ xuất hiện được một lúc rồi, nhưng trên đầu của họ bắt đầu hiện lên những con số đếm ngược, điều đó cho thấy thời gian họ ở đây đang giảm dần. Có lẽ đã đến lúc để gia đình được đoàn tụ với nhau.

Tôi đã lấy ra một chai nước phép để chuẩn bị chạy KPI tiếp tục: "Tôi đã được tặng một lọ nước thánh giúp mở ra ánh sáng tâm linh! Chỉ cần nhỏ một giọt này vào trong mắt, mọi người có thể thấy những người thân đã chết của mình. Có ai cần nó không? "

Cư dân mạng hỏi tôi:

[Nhưng gia đình của họ đang không thể nhìn thấy nhau?]

Tôi gật đầu rồi nói với họ: "Sau khi tôi lên tầm cao mới, tôi sẽ nộp đơn vào chính quyền địa phủ, để có giấy phép phát sóng trực tiếp đặc biệt. Trong tương lai, tôi không chỉ có thể bán hàng giấy, mà còn giúp mọi người kết nối với cả người ở địa phủ!"

Phần bình luận bùng nổ ngay lập tức:

[Phụ thuộc vào cái này sao? Vì vậy, cô biết rằng cô ấy là một người đã chết đúng không?]

[Sao cô không chịu nói sớm!]

[Chờ đã, cô ấy nói gì?Cô ấy có thể giúp tôi thấy được người thân đã mất? Lần sau phát sóng trực tiếp nhớ thông báo cho tôi nhé!] 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương