Số Mệnh Đã Định Đeo Bám Theo Anh
-
Chương 6: Phong hoa tuyệt đại, ác nam soái ca
Sau khi được Vưu Vụ giới thiệu, tôi đã biết đây là chỗ nào.
Đây là một vùng núi hơn là nông thôn, xung quanh rất nhiều ngọn núi lớn, trên núi có rất nhiều động vật hoang dã. Thôn này gọi là thôn XL, đây là thị trấn XM.
Thị trấn này tương đối nghèo, từ thị xã đến thị trấn, cần đi qua một cái đỉnh núi, đi vài canh giờ đường bộ mới có thể đi ra ngoài.
Vưu Vụ nói: "Cô vận khí thật tốt, được một anh chàng cứu". Tôi thấy rõ ràng, Vưu Vụ tại thời điểm nhắc tới anh chàng kia, ánh mắt thoạt nhìn càng thêm ôn nhu, môi hơi hơi nhếch lên, giống như có chuyện gì vui vẻ.
Ánh mắt tôi nhìn qua, rất muốn hỏi cô ấy, cô đang cao hứng cái gì ?
Vưu Vụ là một cô gái thông minh, cô ấy có lẽ nhìn thấy trong mắt tôi có nghi hoặc, nói: "Cô biết không, cái anh chàng cứu cô, là người đẹp trai nhất mà tôi từng thấy, đẹp hơn cả anh trai của tôi nữa."
Tôi hiểu biết gật gật đầu, cô ấy đang yêu. .
Vưu Vụ còn chưa cao hứng được bao lâu, lại bắt đầu sầu mi kêu lên: "Ai, tôi còn chưa hỏi được anh ta tên là gì, thật là kỳ quái, anh ta sau khi đem cô cứu lên, lại trực tiếp nhảy tiếp xuống biển". Nói xong, Vưu Vụ liền nhíu mày.
Trong lòng tôi a lên một tiếng, cũng hiểu được kỳ quái, làm sao lại có thể có người hướng biển nhảy xuống ?
Trong đầu bỗng nhiên xuất hiện hai cái đáp án:
Đáp án thứ nhất: Anh ta vốn sống ở trong nước !
Đáp án thứ hai: Anh ta nhảy xuống cứu những người khác !
Đáp án thứ nhất là không có khả năng, ta tin tưởng thế giới này nhất định không xuất hiện cái gì mỹ nam ngư, hoặc là Long Vương, Long Thái tử đi.
Đáp án thứ hai, ừ, mới có thể, hiện tại người xấu tuy rằng nhiều, nhưng người tốt cũng không thiếu.
Vưu Vụ đột nhiên ngẩn người, a một tiếng, nói: "Không được rồi, tôi phải đi học, nếu đến muộn, anh trai tôi không mắng chết tôi mới là lạ"
Tôi có chút tò mò, anh trai của cô ấy như thế nào, mà có việc gì cô ấy đều đem anh trai đặt lên đầu tiên.
Sau khi Vưu Vụ đi rồi, bà nội bận rộn công việc, tôi nâng nâng cánh tay, phát hiện chính mình một chút khí lực cũng không có, vì thế tôi bỏ cuộc, không muốn ngủ vả lại ngủ không được, lại không có người nói chuyện phiếm giải buồn với tôi, tôi chỉ có thể trừng mắt nhìn trần nhà, kết quả của việc nhìn chằm chằm, tôi rốt cục ngủ thiếp đi......
Trong mơ, tôi lại mơ thấy cái bóng màu vàng kia, trong bóng tối mơ hồ, tôi chỉ có thể cảm giác được nó có màu vàng , sau đó cái bóng dáng ở bên cạnh tôi bắt đầu lần lượt biến dần, biến dần, liền biến thành một con rồng vàng nhỏ, sau đó lại biến tiếp, rồng vàng nhỏ lại biến thành một người đàn ông.
Đột nhiên trước mắt tôi trở nên mơ hồ, không thấy rõ hình dáng của người đàn ông đó, chỉ cảm thấy đến anh ta càng ngày càng tới gần tôi, sau đó nổi giận với tôi, tôi liền bất tỉnh nhân sự ......
"Này này, dậy đi" đột nhiên một giọng nói đàn ông vang lên, tôi đang nằm mơ, lại bị anh ta đánh thức, khó tránh khỏi sẽ có chút mất hứng.
Kết quả tôi vừa mở mắt, liền phát hiện một anh chàng đẹp trai đang giận dữ nhìn tôi, như thể tôi đoạt mất bảo bối của anh ta.
Anh chàng này quả thực có thể dùng phong hoa tuyệt đại để mô tả, cực kỳ hoàn mỹ để hình dung.
Nhìn khuôn mặt của anh ta, không mất đi sự nam tính, cũng không mất đi vẻ mềm mại đáng yêu, chính là ái nam ái nữ trong truyền thuyết, nhìn vào đôi mắt kia, quả thực chính là phong tình vạn chủng, nhìn xem sống mũi cao, đôi môi khêu gợi......
Trong lòng tôi đánh rầm một cái, nhịp tim có khả năng đập quá nhanh, tôi còn chưa kịp hoàn hồn, đã bị thái độ của anh ta kéo về.
Anh ta nhăn mặt trừng mắt nói: "Cô là ai? Cô làm sao lại ngủ trên giường của tôi? Cút ra ngoài cho tôi!"
Đầu tôi nhất thời choáng váng, hừ, đẹp trai thì giỏi sao? Đẹp trai thì có thể làm loạn mắng chửi người khác sao? Một người đàn ông như vậy là không có phong độ đâu?
Vì vậy, tôi cũng hét lên: "Mẹ nó, anh không thấy tôi đang bệnh sao? Anh thế nào lại như vậy? Lại quát một người đang ốm?"
Đây là một vùng núi hơn là nông thôn, xung quanh rất nhiều ngọn núi lớn, trên núi có rất nhiều động vật hoang dã. Thôn này gọi là thôn XL, đây là thị trấn XM.
Thị trấn này tương đối nghèo, từ thị xã đến thị trấn, cần đi qua một cái đỉnh núi, đi vài canh giờ đường bộ mới có thể đi ra ngoài.
Vưu Vụ nói: "Cô vận khí thật tốt, được một anh chàng cứu". Tôi thấy rõ ràng, Vưu Vụ tại thời điểm nhắc tới anh chàng kia, ánh mắt thoạt nhìn càng thêm ôn nhu, môi hơi hơi nhếch lên, giống như có chuyện gì vui vẻ.
Ánh mắt tôi nhìn qua, rất muốn hỏi cô ấy, cô đang cao hứng cái gì ?
Vưu Vụ là một cô gái thông minh, cô ấy có lẽ nhìn thấy trong mắt tôi có nghi hoặc, nói: "Cô biết không, cái anh chàng cứu cô, là người đẹp trai nhất mà tôi từng thấy, đẹp hơn cả anh trai của tôi nữa."
Tôi hiểu biết gật gật đầu, cô ấy đang yêu. .
Vưu Vụ còn chưa cao hứng được bao lâu, lại bắt đầu sầu mi kêu lên: "Ai, tôi còn chưa hỏi được anh ta tên là gì, thật là kỳ quái, anh ta sau khi đem cô cứu lên, lại trực tiếp nhảy tiếp xuống biển". Nói xong, Vưu Vụ liền nhíu mày.
Trong lòng tôi a lên một tiếng, cũng hiểu được kỳ quái, làm sao lại có thể có người hướng biển nhảy xuống ?
Trong đầu bỗng nhiên xuất hiện hai cái đáp án:
Đáp án thứ nhất: Anh ta vốn sống ở trong nước !
Đáp án thứ hai: Anh ta nhảy xuống cứu những người khác !
Đáp án thứ nhất là không có khả năng, ta tin tưởng thế giới này nhất định không xuất hiện cái gì mỹ nam ngư, hoặc là Long Vương, Long Thái tử đi.
Đáp án thứ hai, ừ, mới có thể, hiện tại người xấu tuy rằng nhiều, nhưng người tốt cũng không thiếu.
Vưu Vụ đột nhiên ngẩn người, a một tiếng, nói: "Không được rồi, tôi phải đi học, nếu đến muộn, anh trai tôi không mắng chết tôi mới là lạ"
Tôi có chút tò mò, anh trai của cô ấy như thế nào, mà có việc gì cô ấy đều đem anh trai đặt lên đầu tiên.
Sau khi Vưu Vụ đi rồi, bà nội bận rộn công việc, tôi nâng nâng cánh tay, phát hiện chính mình một chút khí lực cũng không có, vì thế tôi bỏ cuộc, không muốn ngủ vả lại ngủ không được, lại không có người nói chuyện phiếm giải buồn với tôi, tôi chỉ có thể trừng mắt nhìn trần nhà, kết quả của việc nhìn chằm chằm, tôi rốt cục ngủ thiếp đi......
Trong mơ, tôi lại mơ thấy cái bóng màu vàng kia, trong bóng tối mơ hồ, tôi chỉ có thể cảm giác được nó có màu vàng , sau đó cái bóng dáng ở bên cạnh tôi bắt đầu lần lượt biến dần, biến dần, liền biến thành một con rồng vàng nhỏ, sau đó lại biến tiếp, rồng vàng nhỏ lại biến thành một người đàn ông.
Đột nhiên trước mắt tôi trở nên mơ hồ, không thấy rõ hình dáng của người đàn ông đó, chỉ cảm thấy đến anh ta càng ngày càng tới gần tôi, sau đó nổi giận với tôi, tôi liền bất tỉnh nhân sự ......
"Này này, dậy đi" đột nhiên một giọng nói đàn ông vang lên, tôi đang nằm mơ, lại bị anh ta đánh thức, khó tránh khỏi sẽ có chút mất hứng.
Kết quả tôi vừa mở mắt, liền phát hiện một anh chàng đẹp trai đang giận dữ nhìn tôi, như thể tôi đoạt mất bảo bối của anh ta.
Anh chàng này quả thực có thể dùng phong hoa tuyệt đại để mô tả, cực kỳ hoàn mỹ để hình dung.
Nhìn khuôn mặt của anh ta, không mất đi sự nam tính, cũng không mất đi vẻ mềm mại đáng yêu, chính là ái nam ái nữ trong truyền thuyết, nhìn vào đôi mắt kia, quả thực chính là phong tình vạn chủng, nhìn xem sống mũi cao, đôi môi khêu gợi......
Trong lòng tôi đánh rầm một cái, nhịp tim có khả năng đập quá nhanh, tôi còn chưa kịp hoàn hồn, đã bị thái độ của anh ta kéo về.
Anh ta nhăn mặt trừng mắt nói: "Cô là ai? Cô làm sao lại ngủ trên giường của tôi? Cút ra ngoài cho tôi!"
Đầu tôi nhất thời choáng váng, hừ, đẹp trai thì giỏi sao? Đẹp trai thì có thể làm loạn mắng chửi người khác sao? Một người đàn ông như vậy là không có phong độ đâu?
Vì vậy, tôi cũng hét lên: "Mẹ nó, anh không thấy tôi đang bệnh sao? Anh thế nào lại như vậy? Lại quát một người đang ốm?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook