Chu Thần và Lâm Từ Miên được định hình cùng một loại phong cách nên hai người thường xuyên tranh giành tài nguyên từ ngấm ngầm cho đến công khai.

Chu Thần tự cho mình là xuất sắc, cảm thấy bản thân chắc chắn sẽ nổi tiếng nhưng ngoại hình lại không bằng Lâm Từ Miên, điều này khiến hắn nghẹn một bụng lửa giận, càng ngày càng ghét Lâm Từ Miên.

Nhóm Trưởng nhìn Chu Thần, sau một khoảnh khắc do dự, mặc dù trong lòng khá khó hiểu nhưng xét đến tâm tình của Chu Thần, hắn không nói ra sự thật.

"Ừ, sắc mặt rất khó coi."

Các thành viên khác cũng cười, thích thú lấy Lâm Từ Miên ra làm trò cười.

"Không được đi cũng đáng, ai bảo cậu ta khiến người khác khó chịu như vậy."

"Nhóm chúng ta không thể nổi tiếng cũng đều là do cục cứt chuột Lâm Từ Miên này!"

"Không đi cũng tốt, EQ thấp như vậy, lỡ như đắc tội với ông lớn nào đó, người ta giận chó đánh mèo thì bọn mình phải làm sao bây giờ!"


"..."

Vắng mặt Lâm Từ Miên, bầu không khí giữa các thành viên trong nhóm trở nên hài hòa hơn rất nhiều, cả nhóm nói cười vui vẻ rồi lên xe đi đến địa điểm tụ tập.

Đây là địa điểm giải trí cao cấp nhất thành phố A, những người có thể chi tiêu tại nơi này không giàu thì cũng có địa vị xã hội cao.

Nếu có thể được một trong số bọn họ nhìn trúng, giấc mộng thần tượng nhất định sẽ tỏa sáng.

Các thành viên trong nhóm đều nổi tiếng với ngoại hình thu hút, bọn họ lạc lối trong sự tâng bốc quá đà của người hâm mộ nên vô cùng kiêu ngạo.

Tuy nhiên, vào dịp này, bọn họ tự giác thu mình, cho dù có bị trêu chọc cũng không tức giận, bưng trà rót nước một cách hèn mọn, giống đóa giao tế* lượn tới lượn lui, vắt óc nghĩ ra những lời hay ý đẹp để lấy lòng đối phương.

(*đóa giao tế - cách nói mang ý khinh thường, đóa hoa giao tiếp, hay còn gọi là đ* quý phái, đi*m hạng sang, hoặc nói giảm nói tránh là người xu nịnh.)

Buổi tiệc kéo dài suốt hai tiếng đồng hồ, các thành viên trong nhóm gần như không ngồi chứ đừng nói đến việc ăn được một miếng cơm, thay vào đó là bị chuốc một bụng rượu, bị chơi đùa như một đám khỉ và phải múa may mua vui cho đám người trong phòng bao.

Sau khi buổi tụ tập kết thúc, các thành viên trong nhóm khom lưng cúi chào các ông lớn ra về.

Trở lại phòng bao, người nào người nấy cũng mệt lả người, khóe môi cứng đờ vì cười quá nhiều, sắc mặt không giấu được sự mệt mỏi.

Chu Thần cau mày, đè xuống cơn cồn cào trong dạ dày, hắn nằm dựa vào bàn, không ngừng hít thở để ổn định bản thân.

Nhưng nghĩ đến Lâm Từ Miên bị bỏ lại một mình trong biệt thự, Chu Thần tạm thời quên đi đau đớn, hắn khẽ nhếch môi, cảm thấy đắc ý và vui sướng.

Bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy, lúc này Lâm Từ Miên chắc chắn sẽ tức điên lên, nói không chừng còn gào khóc thảm thiết!

Trở lại ba giờ trước.


Sau khi các thành viên trong nhóm ra ngoài, Lâm Từ Miên mặc bộ đồ ngủ rộng rãi thoải mái nhất rồi nằm dài trên ghế sô pha, một chân gác lên tay vịn mềm mại, nhìn vô cùng nhàn hạ.

Điều hòa được bật ở nhiệt độ thích hợp, trên TV là bộ phim yêu thích của Lâm Từ Miên, trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh còn có một hộp gà rán.

Gà rán là phần thịt đùi mềm nhất, độ nóng vừa phải, bên ngoài vàng giòn, thịt bên trong tươi mới, mềm và mọng nước.

Nước sốt cay ngọt không chỉ trung hòa độ béo ngậy của món chiên mà còn kích thích vị giác, khiến người ăn không thể ngừng ăn hết miếng này đến miếng khác và tận hưởng niềm vui sướиɠ trong dầu chiên.

Quả nhiên, đúng như Chu Thần đoán, khóe mắt Lâm Từ Miên ươn ướt.

Nhưng không phải khóc vì tức giận.

Phù, là vì quá sung sướng!

Lâm Từ Miên sụt sịt, đưa tay lau đi những giọt nước mắt đọng trên mi.

Phần gà rán này không ngon đến mức khiến người khác phải khóc, nhưng với người đã một khoảng thời gian dài không động đến đồ chiên, đúng là sẽ trở nên điên loạn.


Ăn rau suốt ba tháng, đột nhiên được ăn gà rán và uống Coca, cảm giác này thật khó tả, sướиɠ đến mức da đầu tê dại.

Lâm Từ Miên ăn đến khi bụng tròn vo và uống cạn Coca trong cốc, cậu nheo mắt, đầu óc trống rỗng, nằm liệt trên ghế sô pha nghỉ ngơi.

Không tụ tập, không nói chuyện gượng gạo, không xã giao gượng ép, cuộc sống như vậy hạnh phúc quá đi!

Ăn quá nhiều một lúc sẽ không tốt cho dạ dạy nên Lâm Từ Miên cất mấy miếng gà còn lại vào tủ lạnh để ngày mai ăn tiếp.

Sau khi xem xong bộ phim, Lâm Từ Miên ngáp dài rồi đi lên tầng rửa mặt.

Nguyên chủ quá khắc nghiệt với bản thân, cường độ tập luyện đã cao rồi còn muốn giảm cân, thân thể này vừa đói vừa mệt. Lâm Từ Miên vừa chạm vào gối đã đi thẳng vào giấc ngủ.

Lúc này, các thành viên khác đang mệt mỏi ngồi xe trở về biệt thự với một bụng rượu.

Chất cồn có ảnh hưởng rất lớn đến dạ dày, xe chạy lại liên tục xóc nảy nên xe vừa dừng, gần như tất cả các thành viên đều lao thẳng vào nhà vệ sinh, ôm bồn cầu và nôn mửa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương