Số 13 Phố Mink
-
Chương 1594: Trật Tự thẩm phán (3)
Lesanna đi tới trước mặt Giragon, trước đó bà ta đã sưu tầm chi tiết về việc này,
bà ta cũng biết rằng có lẽ mình sẽ được bố trí đến thẩm vấn con hung thú này.
Nhưng mà bà ta chỉ dẫn theo hai trợ thủ đến cùng.
Một người trợ thủ là để xách ghế, một người trợ thủ khác là để cầm dù che nắng
che mưa.
Không có bồi thẩm viên, có hai người xem đứng trên ghế quan sát bên ngoài, đó
là Pall và Kevin.
Lesanna bắt đầu tuyên đọc tội mà Giragon gây ra, ba cái đầu của Giragon gục ở
chỗ này, nhìn người phụ nữ mặc quần áo thẩm phán ngồi trên ghế trước mặt.
Nó được Pall dặn dò, lúc đối mặt với thẩm phán, phải có thái độ tốt, phải cực kỳ
cung kính.
Bởi vì trên lý luận mà nói, mạng chó của nó, đang bị người phụ nữ này nắm
trong tay.
Sau khi tuyên đọc tội danh xong, Lesanna bắt đầu tiến hành tra hỏi Giragon.
Bà ta mở bàn ta ra y, một cái búa nhỏ xuất hiện ở trong lòng bàn tay của bà ta,
cái búa nhỏ hạ xuống, nhẹ nhàng gõ xuống mặt đất, một vầng hào quang màu
đen xuất hiện, bên trong hào quang hiện ra ba khuôn mặt người có vẻ mặt khác
nhau.
Một khuôn mặt phụ trách phiên dịch và thuật lại, một khuôn mặt phụ trách thăm
dò thật giả, một khuôn mặt cuối cùng phụ trách giám sát và thẩm phán Trật Tự.
Giragon bắt đầu dung tiếng kêu "Nghẹn ngào" mà đối đáp mỗi một vấn đề với
Lesanna.
Dựa theo yêu cầu của Pall, nó lược bỏ đi những việc xảy ra trong giấc mơ lúc
sóng ý thức va chạm với Pall và Kevin, còn lại, tất cả đều nói theo tình hình thật
tế.
Nó vốn là dự định sau khi phá ra phong ấn thì mau chóng rời khỏi hòn đảo này,
xuống biển để ẩn núp.
Nhưng về sau, nó bị ba phe thế lực ảnh hưởng đến thần trí, cuối cùng gần như bị
ép mà nổi điên, bắt đầu tiến hành tàn sát cả hòn đảo.
Trong tay của Lesanna còn có báo cáo sự kiện mà Wilker viết giúp Tahisen rồi
để Tahisen kí tên, bên trong cũng có sự miêu tả công chính về Giragon.
Nhất là trong lúc Tahisen hấp hối, Giragon vốn có thể tiếp tục phá hư và tháo
chạy, kết quả nó vẫn ngoan ngoãn nằm ở chỗ này, chờ đợi thẩm phán tiến đến.
Ở một điểm này, nó làm rất tốt, không thể bắt vẻ được gì.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Pall biết trên người nó đã bị Lưỡi Hái Chiến
Tranh lưu lại dấu ấn, nhìn xem thái đội của Trật Tự Thần Giáo đối với việc xử
lý chuyện xảy ra trên Hỏa Đảo lần này thì nó làm sao có thể trốn được!
Cho nên, lựa chọn sáng suốt nhất đó là biểu hiện thái độ tốt đẹp, chờ đợi mở
phiên toà.
Cuối cùng, Lesanna tuyên đọc phán quyết.
Phán quyết Giragon bị xiềng xích giam lại, là nô thú phục dịch cho Trật Tự, thời
hạn thi hành án là một trăm năm.
Căn cứ theo công lao và nỗ lực, có cơ hội được giảm hình phạt, sau khi kết thúc
thời hạn thi hành án, Giragon được trả lại tự do.
Sau đó, Lesanna lấy ra một cái gông xiềng, ném về phía Giragon, gông xiềng
rơi vào giữa trán của cái đầu chó nằm giữa, sau đó chìm vào trong da thịt, trên
trán của ba cái đầu chó, đều xuất hiện những mắt lưới.
Trong toàn bộ quá trình này, Giragon cũng không phản kháng, có nghĩa rằng nó
đã tiếp nhận hình phạt này.
Pall thở một hơi dài nhẹ nhõm, mặc dù nó biết câu nói sau cùng chỉ là nói thừa.
Nhưng mà Trật Tự Thần Giáo thu là nô thú, cũng không tính là kết cục quá tệ
hại, dù sao thì Giragon cũng ngoan như vậy, mặc dù là trên danh nghĩa là hung
thú nhưng chắc chắn sẽ không bị đãi ngộ giống như hung thú cuồng loạn thật
sự.
Về phần thời hạn thi hành án... Thật ra thì tự do quả thật là thứ đang ngưỡng
mộ, nhưng rất nhiều hung thú rất nguyện ý ở trong Thần Giáo, bởi vì bọn chúng
ra ngoài cũng chưa chắc có thể có được bao nhiêu tự do, nói không chừng sẽ
còn bị Thần Giáo khác bắt.
Thần Giáo có nội tình hùng hậu như Trật Tự Thần Giáo, sẽ còn cung cấp cho nó
điều kiện trưởng thành và tu luyện.
Pall nhảy lên phía sau lưng Kevin, rời khỏi nơi này, nó biết, về sau muốn đi
thăm chó phế, chỉ có thể dựa vào địa vị của Karen.
"Này con chó ngu, sau khi Karen trở về có lẽ sẽ mở ra một tầng phong ấn cho
ngươi."
"Gâu."
"Ngươi nói là hoàn toàn do ý của Karen? Lúc này ngươi khiêm tốn cái gì chứ,
phải chủ động một chút, nếu không lỡ cậu ta quên mất thì làm sao?"
"Gâu gâu."
"Ngươi nói Karen sẽ không tùy ý quên mất một chuyện, nếu như thật sự quên đi
cũng là một sự lẩn tránh tất nhiên của vận mệnh?
Cách nói chuyện hôm nay của ngươi sao có chút là lạ thế.
Đúng rồi, con chó ngu, ngươi có cảm thấy rằng lần này sau khi tỉnh lại có chút
gì đó không giống không?"
Sau khi chuyện của Giragon kết thúc, lúc này Pall mới có tâm tư nghĩ cái khác,
cô là có cảm giác, dù sao thì cô cũng là con mèo nằm bên gối của Karen.
"Uông?"
Kevin bắt đầu lắc đầu.
"Ngươi nói ngươi không biết?"
"Gâu."
"Ngươi nói đi tùy ý tìm hiểu và quan sát sự biến hóa trong lòng của người khác
thì có chút không đạo đức?"
"Gâu."
"Ngươi nói ý nghĩ của bản thân Karen có sự thay đổi thì cũng là chuyện rất bình
thường."
Pall sửng sốt một chút, sau đó hai cái chân mèo lúc này bắt lấy lỗ tai chó của
Kevin, giống như đang ghim chặt dây cương, để Kevin dừng bước chân đang
tiến lên.
"Ta nói này con cho ngu..." Pall nhích đầu lại gần đầu chó của Kevin.
"Uông?"
"Tại sao ta có cảm giác, bây giờ ngươi có chút sợ hãi Karen rồi? Cậu ta cũng
không có lên cơn nghiện mà."
"Uông?"
Kevin nghiêng đầu sang chỗ khác, dùng đôi mắt to đầy nghi ngờ mà nhìn Pall,
biển hiện rằng mình không rõ Pall đang nói đến cái gì.
Pall nhíu nhíu mày,
Chắc chắn nói:
"Ngươi, là đang thật sự sợ cậu ấy."
Kevin dùng con mắt to mà nhìn về phía Pall, sau đó, ánh mắt của nó bắt đầu dần
dần trở nên nghiêm túc và chăm chú, cực kỳ trịnh trọng sủa:
"Gâu gâu."
"Ngươi nói rằng Karen đúng là trở nên không giống với lúc trước, bắt đầu thật
sự trở nên càng giống với một người khác."
Một cái người khác dùng để chỉ là ai, rất rõ ràng, chỉ có điều bây giờ Trật Tự ở
trên đảo quá mạnh, không tiện gọi thẳng tên, cho dù là dùng "Tiếng chó".
"Gâu gâu gâu gâu."
"Ngươi nói rằng ta phải học cách giữ khoảng cách với cậu ta một chút, còn phải
bắt đầu quen với việc kính sợ cậu ta à?"
Kevin dùng sức gật đầu!
Pall ngửa người ra sau, cái bụng hướng lên trên, lưng tựa vào trên người Kevin,
cái vuốt mèo bắt đầu đùa giỡn với cái đuôi của mình:
"Thế nhưng mà ta không làm được đâu, ai bảo cậu ta làm cá ngon như vậy chứ,
hì hì meo!"
bà ta cũng biết rằng có lẽ mình sẽ được bố trí đến thẩm vấn con hung thú này.
Nhưng mà bà ta chỉ dẫn theo hai trợ thủ đến cùng.
Một người trợ thủ là để xách ghế, một người trợ thủ khác là để cầm dù che nắng
che mưa.
Không có bồi thẩm viên, có hai người xem đứng trên ghế quan sát bên ngoài, đó
là Pall và Kevin.
Lesanna bắt đầu tuyên đọc tội mà Giragon gây ra, ba cái đầu của Giragon gục ở
chỗ này, nhìn người phụ nữ mặc quần áo thẩm phán ngồi trên ghế trước mặt.
Nó được Pall dặn dò, lúc đối mặt với thẩm phán, phải có thái độ tốt, phải cực kỳ
cung kính.
Bởi vì trên lý luận mà nói, mạng chó của nó, đang bị người phụ nữ này nắm
trong tay.
Sau khi tuyên đọc tội danh xong, Lesanna bắt đầu tiến hành tra hỏi Giragon.
Bà ta mở bàn ta ra y, một cái búa nhỏ xuất hiện ở trong lòng bàn tay của bà ta,
cái búa nhỏ hạ xuống, nhẹ nhàng gõ xuống mặt đất, một vầng hào quang màu
đen xuất hiện, bên trong hào quang hiện ra ba khuôn mặt người có vẻ mặt khác
nhau.
Một khuôn mặt phụ trách phiên dịch và thuật lại, một khuôn mặt phụ trách thăm
dò thật giả, một khuôn mặt cuối cùng phụ trách giám sát và thẩm phán Trật Tự.
Giragon bắt đầu dung tiếng kêu "Nghẹn ngào" mà đối đáp mỗi một vấn đề với
Lesanna.
Dựa theo yêu cầu của Pall, nó lược bỏ đi những việc xảy ra trong giấc mơ lúc
sóng ý thức va chạm với Pall và Kevin, còn lại, tất cả đều nói theo tình hình thật
tế.
Nó vốn là dự định sau khi phá ra phong ấn thì mau chóng rời khỏi hòn đảo này,
xuống biển để ẩn núp.
Nhưng về sau, nó bị ba phe thế lực ảnh hưởng đến thần trí, cuối cùng gần như bị
ép mà nổi điên, bắt đầu tiến hành tàn sát cả hòn đảo.
Trong tay của Lesanna còn có báo cáo sự kiện mà Wilker viết giúp Tahisen rồi
để Tahisen kí tên, bên trong cũng có sự miêu tả công chính về Giragon.
Nhất là trong lúc Tahisen hấp hối, Giragon vốn có thể tiếp tục phá hư và tháo
chạy, kết quả nó vẫn ngoan ngoãn nằm ở chỗ này, chờ đợi thẩm phán tiến đến.
Ở một điểm này, nó làm rất tốt, không thể bắt vẻ được gì.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Pall biết trên người nó đã bị Lưỡi Hái Chiến
Tranh lưu lại dấu ấn, nhìn xem thái đội của Trật Tự Thần Giáo đối với việc xử
lý chuyện xảy ra trên Hỏa Đảo lần này thì nó làm sao có thể trốn được!
Cho nên, lựa chọn sáng suốt nhất đó là biểu hiện thái độ tốt đẹp, chờ đợi mở
phiên toà.
Cuối cùng, Lesanna tuyên đọc phán quyết.
Phán quyết Giragon bị xiềng xích giam lại, là nô thú phục dịch cho Trật Tự, thời
hạn thi hành án là một trăm năm.
Căn cứ theo công lao và nỗ lực, có cơ hội được giảm hình phạt, sau khi kết thúc
thời hạn thi hành án, Giragon được trả lại tự do.
Sau đó, Lesanna lấy ra một cái gông xiềng, ném về phía Giragon, gông xiềng
rơi vào giữa trán của cái đầu chó nằm giữa, sau đó chìm vào trong da thịt, trên
trán của ba cái đầu chó, đều xuất hiện những mắt lưới.
Trong toàn bộ quá trình này, Giragon cũng không phản kháng, có nghĩa rằng nó
đã tiếp nhận hình phạt này.
Pall thở một hơi dài nhẹ nhõm, mặc dù nó biết câu nói sau cùng chỉ là nói thừa.
Nhưng mà Trật Tự Thần Giáo thu là nô thú, cũng không tính là kết cục quá tệ
hại, dù sao thì Giragon cũng ngoan như vậy, mặc dù là trên danh nghĩa là hung
thú nhưng chắc chắn sẽ không bị đãi ngộ giống như hung thú cuồng loạn thật
sự.
Về phần thời hạn thi hành án... Thật ra thì tự do quả thật là thứ đang ngưỡng
mộ, nhưng rất nhiều hung thú rất nguyện ý ở trong Thần Giáo, bởi vì bọn chúng
ra ngoài cũng chưa chắc có thể có được bao nhiêu tự do, nói không chừng sẽ
còn bị Thần Giáo khác bắt.
Thần Giáo có nội tình hùng hậu như Trật Tự Thần Giáo, sẽ còn cung cấp cho nó
điều kiện trưởng thành và tu luyện.
Pall nhảy lên phía sau lưng Kevin, rời khỏi nơi này, nó biết, về sau muốn đi
thăm chó phế, chỉ có thể dựa vào địa vị của Karen.
"Này con chó ngu, sau khi Karen trở về có lẽ sẽ mở ra một tầng phong ấn cho
ngươi."
"Gâu."
"Ngươi nói là hoàn toàn do ý của Karen? Lúc này ngươi khiêm tốn cái gì chứ,
phải chủ động một chút, nếu không lỡ cậu ta quên mất thì làm sao?"
"Gâu gâu."
"Ngươi nói Karen sẽ không tùy ý quên mất một chuyện, nếu như thật sự quên đi
cũng là một sự lẩn tránh tất nhiên của vận mệnh?
Cách nói chuyện hôm nay của ngươi sao có chút là lạ thế.
Đúng rồi, con chó ngu, ngươi có cảm thấy rằng lần này sau khi tỉnh lại có chút
gì đó không giống không?"
Sau khi chuyện của Giragon kết thúc, lúc này Pall mới có tâm tư nghĩ cái khác,
cô là có cảm giác, dù sao thì cô cũng là con mèo nằm bên gối của Karen.
"Uông?"
Kevin bắt đầu lắc đầu.
"Ngươi nói ngươi không biết?"
"Gâu."
"Ngươi nói đi tùy ý tìm hiểu và quan sát sự biến hóa trong lòng của người khác
thì có chút không đạo đức?"
"Gâu."
"Ngươi nói ý nghĩ của bản thân Karen có sự thay đổi thì cũng là chuyện rất bình
thường."
Pall sửng sốt một chút, sau đó hai cái chân mèo lúc này bắt lấy lỗ tai chó của
Kevin, giống như đang ghim chặt dây cương, để Kevin dừng bước chân đang
tiến lên.
"Ta nói này con cho ngu..." Pall nhích đầu lại gần đầu chó của Kevin.
"Uông?"
"Tại sao ta có cảm giác, bây giờ ngươi có chút sợ hãi Karen rồi? Cậu ta cũng
không có lên cơn nghiện mà."
"Uông?"
Kevin nghiêng đầu sang chỗ khác, dùng đôi mắt to đầy nghi ngờ mà nhìn Pall,
biển hiện rằng mình không rõ Pall đang nói đến cái gì.
Pall nhíu nhíu mày,
Chắc chắn nói:
"Ngươi, là đang thật sự sợ cậu ấy."
Kevin dùng con mắt to mà nhìn về phía Pall, sau đó, ánh mắt của nó bắt đầu dần
dần trở nên nghiêm túc và chăm chú, cực kỳ trịnh trọng sủa:
"Gâu gâu."
"Ngươi nói rằng Karen đúng là trở nên không giống với lúc trước, bắt đầu thật
sự trở nên càng giống với một người khác."
Một cái người khác dùng để chỉ là ai, rất rõ ràng, chỉ có điều bây giờ Trật Tự ở
trên đảo quá mạnh, không tiện gọi thẳng tên, cho dù là dùng "Tiếng chó".
"Gâu gâu gâu gâu."
"Ngươi nói rằng ta phải học cách giữ khoảng cách với cậu ta một chút, còn phải
bắt đầu quen với việc kính sợ cậu ta à?"
Kevin dùng sức gật đầu!
Pall ngửa người ra sau, cái bụng hướng lên trên, lưng tựa vào trên người Kevin,
cái vuốt mèo bắt đầu đùa giỡn với cái đuôi của mình:
"Thế nhưng mà ta không làm được đâu, ai bảo cậu ta làm cá ngon như vậy chứ,
hì hì meo!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook