Sinh Tồn Sân Thi Đấu
Chương 25: Không chết không thôi

Trong tình huống Sư Tử đánh không lại cũng sẽ phải bỏ chạy. Nhưng khi solo 1vs1 mà lại bị một con chó dọa lùi, quả thực là vũ nhục thân phận Sư Tử.

Ngoại trừ Sư Tử được nuôi trong lồng, có bao nhiêu con Sư Tử nhát gan như thế?

Hôi Lang và Chó Sục vẫn đang chiến đấu, Kền Kền thỉnh thoảng lại lao xuống.

Những con chó lang thang đã bắt đầu sợ hãi trước cuộc chiến khốc liệt này, vì thế nên không có một con nào dám xông lên.

Chiến đấu rất nhanh liền lâm vào bế tắc. Chó Sục bị Hôi Lang quật ngã, hắn cắn vào phần cổ Hôi Lang dùng thân thể Hôi Lang để ngăn cản móng vuốt của Kền Kền.

Hôi Lang đã kiệt sức, rất khó giãy giụa.

Nhưng Chó Sục cũng chỉ có thể làm được việc này mà thôi, thật ra hắn cũng không có cách nào để có thể cắn chết Hôi Lang.

"Uông uông uông——"

Tiếng kêu của Gấu Nâu bỗng nhiên truyền đến, nàng đứng ở trong bầy chó, hướng Chó Sục kêu to liên tục.

Tạp Âm Chi Hầu!

Tất cả mọi người nghe được thanh âm của nàng, đều cảm thấy bực bội.

"Cút xa một chút! "

Một gã nam tử hét to với Gấu Nâu, nhưng Gấu Nâu vẫn bất vi sở động. (* không làm gì cả, không di chuyển)

Gấu Nâu nhìn thì có vẻ như là rất bình tĩnh, nhưng thật ra trong nội tâm lại đang cực kỳ khẩn trương.

Chứng thi thể vô cùng thê thảm của Gấu Trúc Nhỏ, nàng bỗng nhiên cảm thấy bi thương.

Tuy nàng thường xuyên đấu võ miệng cùng Gấu Trúc Nhỏ, nhưng nói thế nào thì bọn hắn cũng coi như đồng bọn.

Nàng lại một lần nữa biết đến sự tàn khốc của Cạnh Tranh Sinh Tồn. Điều này đã tác động rất mạnh mẽ lên nàng.

"Oa... ô oa... ô......"

Tiếng còi cảnh báo từ đâu vang đến, có nghĩa là cảnh sát cũng đã sắp tới.

Nếu để cho cảnh sát mang bọn hắn đi, rời khỏi Công viên Thanh Mai thì coi như nhiệm vụ thất bại.

Sở Ca hít sâu một hơi, nhìn về phía Gấu Nâu, kêu lên: "Đi theo ta! "

Nói xong, hắn quay người rời đi, Gấu Nâu vội vàng đuổi theo.

Trước khi tiến vào trong rừng cây, hắn liếc nhìn thi thể của Gấu Trúc Nhỏ mộ cái, sau đó tan biến vào trong bóng tối.

Chó Sục bỗng nhiên buông Hôi Lang ra, đạp đi. Sau đó nó ra sức đứng dậy, nhanh chóng nhảy lên tiến vào bên trong rừng cây kia, còn các con chó lang thang khác thì thục mạng chạy theo.

Các nhân viên an ninh căn bản không dám ngăn trở. Đối với sự bỗng yên tĩnh bất thường này, bọn hắn xó cảm giác như những gì mình vừa thấy chỉ là một giấc mơ.

Mười phút sau.

Sở Ca cùng Gấu Nâu lần nữa trốn vào cái cầu trượt. Cái cầu trượt này cao khoảng 2m so với mặt đất, lúc các nhân viên an ninh đi tìm bọn hắn, có lẽ sẽ không nghĩ đến rằng bọn hắn lại trốn ở chỗ này.

Nằm sấp xuống, cuối cùng Sở Ca cũng buông lỏng cơ thể. Cơn buồn ngủ vô tận ập đến, làm cho mí mắt của hắn trở nên nặng trĩu.

Gấu Nâu cũng nằm sấp, để tránh bị người nhìn thấy.

"Kế tiếp, chúng ta nên làm cái gì bây giờ? " Nàng nhẹ giọng hỏi, thanh âm có chút run rẩy, cực kì sợ sệt.

Ánh mắt Sở Ca lập loè, nói: "Báo thù. "

Mặc dù bị hắn không giết được Chó Sục, cũng phải tìm biện pháp làm cho Chó Sục bị đào thải.

Hắn quyết định rằng sau khi khôi phục thể lực, hắn phải đem Chó Sục dẫn tới trước mặt nhân loại, sau đó sẽ dùng năng lực ngụy trang để thoát đi.

Một khi Chó Sục bị mang ra khỏi Công viên Thanh Mai thì lập tức sẽ bị loại.

Nếu như Chó Sục không để lại Điểm Sinh Tồn, gia hỏa này chắc hẳn phải chết không nghi ngờ.

"Báo thù? Tên kia rất hung ác, chúng ta đừng đi a......"

Gấu Nâu thấp giọng nói, nàng bị Chó Sục dọa sợ, vì đây là lần thứ nhất nàng nàng thấy một cuộc chiến đấu hung tàn đến như vậy.

Sở Ca lườm nàng liếc, nói: "Ngươi ở lại chỗ này, ta đi một mình. "

"Ta......"

Gấu Nâu muốn nói gì đó nhưng lại không đủ dũng khí để nói ra.

Nàng cùng Sở Ca, Gấu Trúc Nhỏ không được gọi là vừng trải qua sinh tử, ngay cả bạn bè cũng không phải, mà nàng cũng không được đi theo.

Vậy thì tại sao nàng phải đi chịu chết?

Sở Ca cũng không bắt buộc nàng. Lần chiến này nàng dám đứng ra quấy rối Chó Sục đã là tốt lắm rồi.

Huống hồ, nếu như nàng như đi theo thì Sở Ca sẽ không dễ dàng hành động.

"Ngươi, ở đó mà chờ chết a......"

Ánh mắt Sở Ca lập loè, trong nội tâm thầm oán hận.

Từ kiếp trước tới kiếp này, hắn chưa bao giờ hận một người nào như thế.

Xe cảnh sát đến, từng tên cảnh sát một bắt đầu lục xoát Công viên Thanh Mai.

Người dân xung quanh cũng tụ tập lại rất đông, họ muốn xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.

Tiếng sói tru có không ít người đã nghe thấy, mà bây giờ lại nhìn thấy nhiều như vậy xe cảnh sát như vậy, làm cho bọn họ miên man bất định.

"Sao có nhiều xe cảnh sát như vậy? "

"Lúc trước ta nghe được tiếng tru của sói, các ngươi có nghe thấy không? "

"Làm sao có thể có Sói. "

"Chẳng lẽ là Sói từ trong vườn thú chạy ra? "

"Các ngươi đừng dọa ta a.... "

Các cư dân tranh nhau nghị luận.

Một đêm này, nhất định là đêm không ngủ.

▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂

Trans en Ê-Đít bai: LinhMuội

Thời tiết càng ngày càng lạnh.

Nghỉ ngơi mấy giờ, Sở Ca cuối cùng cũng khôi phục được một ít thể lực, cũng may hắn chỉ là bị thương ngoài da, tạm thời vẫn không thể mất mạng được.

Hắn đứng dậy rời đi, không nói một lời.

Gấu Nâu nhìn qua bóng lưng hắn rời đi, ánh mắt tràn đầy sự đấu tranh. (P/s: đấu tranh về suy nghĩ)

Thấy Sở Ca muốn tiến vào bụi cỏ, nàng cắn răng, lựa chọn đi theo sau.

Sở Ca nhìn thẳng phía trước, hỏi: "Ngươi đi theo ta làm gì? Ngươi sẽ bị ta làm liên lụy. "

Gấu Nâu thấp giọng nói: "Ta giúp ngươi đi tìm Chó Sục. Yên tâm đi, đến chắc chắn người sẽ càng lúc tới càng nhiều, ta chỉ có thể tìm ngươi làm chỗ dựa a. "

Gấu Nâu là cũng chỉ như là sủng vật mà thôi, Sở Ca sợ gặp con người, nhưng nàng lại không sợ.

Sở Ca nghe xong, liền không nói thêm gì nữa, chấp nhận kế hoạch của nàng.

Vào sáng sớm, Công viên Thanh Mai có không ít người trẻ tuổi tập chạy bộ, cũng có người già tản bộ để rèn luyện sức khỏe.

Nhưng mà cũng có rất nhiều khu vực bị cảnh sát phong tỏa, khiến cho dân chúng đi ngang qua cảm thấy rất ngạc nhiên.

"Nghe nói không, tối hôm qua đã có một con Gấu Trúc chết ở đây đấy. "

"Nghe nói là bị Sói cắn chết! "

"Kéo a! Nơi đây là nội thành, sao có thể có Gấu Trúc với cả Sói? "

"Không phải là bị Sói cắn chết mà là một con Chó Sục. Các ngươi không xem video ư, trên mạng đã đảo điên rồi! "

"Đúng, Chó Sục cùng với một bầy chó lang thang đại chiến với Gấu Trúc. Còn Sói thì chiến với Kền Kền, hình như còn có cả một con Sư Tử nhỏ ở đó. "

"Sư Tử? Ngươi quá sẽ không bốc phét chứ? "

Các cư dân xôn xao nghị luận, có người còn lấy điện thoại di động ra để lên mạng lục soát tin tức.

Bây giờ là thời đại của công nghệ, tin tức rất dễ dàng bén đi, nhất là những chuyện lạ, quý hiếm, hay thậm chí là những sự việc nghe mà rợn cả người.

Càng ngày càng nhiều phóng viên đi tới nơi đây, khiến cho Công viên Thanh Mai càng lúc càng trở nên náo nhiệt.

Sở Ca nằm trên cỏ, lẳng lặng nhìn các phóng viên ở đằng xa.

Hắn hiện tại có thể khẳng định, tin tức trước kia nhất định là do một cuộcCạnh Tranh Sinh Tồn nào đó mà ra. (Đọc lại chap 1 nha, mấy câu đầu ý.)

Heo rừng nhỏ làm hai con hổ trưởng thành bị thương, nghe thì có vẻ là vô lý.

Nhưng mà lúc này, điều này lại rất thuyết phục!

Lúc này, Gấu Nâu tiến đến bên cạnh hắn, nói: "Đã tìm được Chó Sục, hắn trốn ở bênh dưới một cái đình đá ở bên cạnh hồ, không động đậy gì. "

Nàng vừa nói, vừa chỉ đường cho Sở Ca.

Nhìn xuống phía dưới, có một cái hồ bên bên cạnh vỉa hè. Có một cái đình đá ở phía đối diện với hồ. Có hai học sinh ở trong đó đang làm bài tập về nhà. Có những cư dân đang đi lại ở trên vỉa hè.

Đình đá ở rất gần mặt hồ, Sở Ca mặc dù bị thương một con mắt, cũng có thể nhìn thấy cái hố nhìn như cái cống thoát nước. Nếu như Chó Sục trốn ở đó, chỉ có thể đi qua đình đá, nếu không hắn liền sẽ rơi xuống hồ nước.

Sở Ca lập tức đã có quyết định.

Hắn trực tiếp nhảy ra khỏi bụi cỏ, kêu to lên.

Kêu được một hồi mới có một gã phóng viên quay đầu lại.

"Mau nhìn! Một con Sư Tử con! "

Tên phóng viên hoảng sợ nói, làm tất cả mọi người cùng quay đầu.

Xôn xao——

Tất cả mọi người xôn xao, bọn cảnh sát lập tức nhào lên.

Sở Ca quay người, vung chân bỏ chạy.

Hắn chạy rất nhanh trên lối đi bộ, chuẩn bị từ "tiền phương" cầu đá sang hồ đối diện.

Mọi người đều bị hắn dọa sợ. Dưới ánh nắng ban ngày, bọn họ đều có thể nhìn thấy rất rõ ràng hình dáng của Sở Ca...

Là Sư Tử!

Loài vật chỉ xuất hiện ở trên TV hoặc trong vườn bách thú - Sư Tử!

"Đúng là Sư Tử thật này...! "

"Sao nó lại bị mù một con mắt? "

"Không nghe nói sao? Tối hôm qua động vật đại chiến, nó bị Chó Sục cắn! "

"Oa, đây chính là tiêu đề a...! "

"Tìm nhanh lên! "

Trong lúc nhất thời, càng ngày càng nhiều người bắt đầu đuổi theo Sở Ca, trùng trùng điệp điệp, có vẻ hơi đồ sộ.

Gấu Nâu đi đằng sau đám người, nhìn vào bóng lưng Sở Ca, nàng đổ một chút mồ hôi thay cho Sở Ca, đồng thời tâm tình của nàng trở nên phức tạp.

Đều là người mới, vì sao là hắn lại không sợ?

Chạy qua cầu đá, hắn nhanh chóng đi vào đình đá, làm cho hai học sinh tiểu học đang làm bài tập ngẩn người.

Sở Ca nhìn qua rất là đáng sợ, nhất là trên người hắn còn dính đầy vết máu.

Hai học sinh tiểu học thất có nhiều người đuổi theo như vậy lập tức bị dọa sợ, nhao nhao nhảy lên trên ghế dài, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.

Sở Ca đi vào trong, bắt đầu kêu to.

Hắn đã ngửi được mùi của Chó Sục.

Rất nhanh, hai gã cảnh sát bắt lấy hắn, nhưng hắn vẫn kêu to.

"Chuyện gì xảy ra, các ngươi đi xem có phải còn con vật khác ở quanh đây hay không? "

Trung niên cảnh sát phân phó, bốn gã cảnh sát lập tức đi tìm.

Cho dù Chó Sục có cường thịnh trở lại cũng không đấu lại nhiều người như vậy, rất nhanh hắn liền thận trọng đi ra.

Cái bộ dạng thê thảm mà lại hung ác kia làm mọi người run sợ.

Nhìn lại con Ấu Sư bị tổn thương, họ đã biết chuyện diễn ra vào tơi hôm qua là sự thật.

Mọi người lấy điện thoại di động ra, bắt đầu chụp ảnh.

Sau khi Chó Sục bị bắt, một gã cảnh sát cầm dây thừng trói miệng hắn lại.

Sở Ca không bị trói miệng, dù sao hắn chỉ có to hơn con mèo bình thường một chút, chỉ cần giả bộ dịu dàng ngoan ngoãn một chút, làm cho mọi người thấy đáng thương là được.

Còn Chó Sục, dù giả bộ cũng không được. Bản thân xấu xí đến kinh người, hình thể lại lớn hơn Sở Ca rất nhiều, cho dù ai nhìn thấy cũng đều sẽ đồng cảm với Sở Ca, sợ hãi Chó Sục.

"Hừ, ngươi muốn đồng quy vu tận ư? Ta có Điểm Sinh Tồn, ngươi có không? "

Chó Sục nhe răng gầm nhẹ, nhân loại nghe không hiểu hắn nói gì, nhưng Sở Ca thì có thể.

Sở Ca cười lạnh nói: "Ta và ngươi, không chết không thôi. "

Chó Sục lộ ra vẻ mặt khinh thường.

Kẻ đần!

CHÍU...U...U!——

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh từ trên lao xuống, Tốc Độ cực nhanh......đó là Kền Kền.

Tất cả mọi người đều chú ý Sở Ca, không có ai để ý tới con ác điểu này.

Kền Kền duỗi ra hai móng, trực tiếp đâm thủng bả vai Chó Sục, đem Chó Sục kéo lên. Hai gã cảnh sát bị dọa sợ, vô ý thức lui về phía sau.

Chó Sục quay đầu, chuẩn bị cắn Kền Kền.

Kền Kền phi lên trên đình đá, thả ra, Chó Sục theo lực quán tính, đầu rơi lên bên trên cột đình đá cột đá, lập tức ngất đi.

Bịch một tiếng, hắn rơi trên mặt đất.

Ánh mắt Sở Ca lập tức trở nên hung tàn, hắn lập tức cắn tay người ôm hắn một cái.

"A...! "

Tên cảnh sát này kêu thảm một tiếng, vô ý thức buông tay.

Sở Ca rơi xuống đất, trực tiếp nhảy về phía Chó Sục.

Sức bật của Sở Ca thật kinh khủng, chỉ trong nháy mắt đã đến trước Chó Sục, miệng cắn vào yết hầu.

Máu tươi giống như như nước suối rót vào trong cổ họng Sở Ca, để cho mặt mũi của hắn trở nên càng thêm hung ác.

▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂▂

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương