Sinh Hoạt Của Người Chơi Ở Vô Hạn Lưu
-
20: Ác Ma Vườn Trường
Nhưng người cuối cùng bước vào lại có chút không may, có vẻ lớp phó học tập cảm thấy không hài lòng với việc tất cả bọn họ đều được cho qua nên nhanh chóng nói: “À đúng rồi, bạn đến muộn thế này sẽ bị ghi tên lên bảng nhé.
”Đây cũng là một người chơi mới nên sau khi chứng kiến số phận của tên cơ bắp lúc nãy, anh ta đã sợ đến mức sắp tè ra quần rồi thành ra nào dám mặc cả gì nữa.
Muốn ghi thì cứ ghi đi.
Chỉ cần cho anh ta qua cửa là được rồi.
Thấy vậy, lớp phó học tập lập tức gật đầu hài lòng rồi dùng phấn viết tên người chơi vào ô nhỏ ở góc dưới bên phải của bảng đen.
Chờ đến khi lớp phó học tập và tất cả người chơi đều trở về chỗ ngồi của mình thì cán sự môn toán đứng sẵn nãy giờ mới chịu di chuyển khỏi vị trí và nói: “Bắt đầu thu bài tập toán, mau đem vở của các bạn đặt lên góc bàn bên phải.
”Hèn gì các NPC đều quay về lớp sớm hơn 5 phút chuông reo, hóa ra là để kịp nộp bài tập về nhà.
Có lẽ màn tự giới thiệu nguy hiểm và kỳ quặc chỉ là vỏ bọc và thời gian biểu bất bình thường này mới thực sự là cạm bẫy đầu tiên của phó bản.
Nhưng bài tập về nhà gì chứ? Chuyện này là sao nữa vậy?Đầu óc Phí Xu bỗng dưng trở nên ngưng trệ, cậu vô thức nhìn vào hộc bàn trống rỗng của chính mình.
Ngày đầu tiên đến lớp còn chưa học được tiết nào thì bài tập ở đâu ra?Sau khi cán sự môn toán nói xong, cậu ta bắt đầu đi dọc theo vách tường để thu bài tập về nhà của các học sinh trong lớp.
Hàng phía trước Phí Xu đều là NPC đang thoải mái vừa cười nói vừa nộp bài tập, lúc này không khí trong phòng chẳng khác nào một lớp học bình thường cả, bọn họ còn thảo luận với nhau để dò đáp án, ai sai thì nhanh chóng dùng bút sửa lại.
Những lúc thế này có thể dễ dàng nhận ra ai là người chơi ai là NPC.
Phí Xu vô tình là một trong số học sinh bị thu bài tập đầu tiên nên lòng cậu rối bời, khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ hoang mang và lo lắng.
Xui xẻo hơn cả Phí Xu là người chơi mới bị ghi tên lên bảng lúc nãy, anh ta ngồi ở hàng thứ ba cạnh tường và cũng là người chơi đầu tiên bị cán sự môn toán nhìn chằm chằm.
“Bài tập của cậu đâu?” Cán sự lớp toán mở to mắt hỏi.
Người chơi mới chỉ là một công nhân viên bình thường bên ngoài trò chơi nên việc phải chứng kiến tên cơ bắp bị lôi ra ngoài như một chó chết đã thực sự chạm đến giới hạn chịu đựng của anh ta.
Việc phải nghe giọng hỏi không chút cảm xúc của cán sự môn toán khiến anh ta bị ảo giác như thầy chủ nhiệm sắp cầm cây gậy gỗ bước vào lớp và người bị kéo đi lần này sẽ là anh ta vậy.
Người chơi mới sợ hãi đến không kiềm được nước mắt mà nói: “Tôi không muốn chơi, tôi không muốn chơi, tôi không muốn chơi trò…” Trò chơi này.
Anh ta không kịp nói ra hai chữ cuối cùng thì vẻ mặt đột nhiên trở nên cứng đờ và vặn vẹo như thể đang chịu đựng rất nhiều đau đớn, sau cùng thì biến thành một đống tro đen rơi xuống ghế.
Và thế là một giọng nói lạnh lùng vô tình vang lên:[Cảnh báo từ hệ thống: Người chơi không được phép chủ động tiết lộ sự tồn tại của trò chơi, người vi phạm sẽ bị coi là lỗi nghiêm trọng cần lập tức xóa bỏ.
]Kết quả của việc bị xóa bỏ ra sao đang hiển thị trước mặt tất cả những người chơi còn lại.
Những người chơi nhiều kinh nghiệm không hề tỏ vẻ kinh ngạc với chuyện vừa xảy ra vì dù là phó bản nào đi nữa cũng sẽ xuất hiện loại người chơi tâm yếu dẫn đến kết cục thê thảm này.
Nhưng những người chơi mới đang lo lắng hồi hộp trông thấy thì lại càng trở nên hoảng sợ hơn.
Những người chơi mới ấy bao gồm cả Phí Xu.
Người chơi mới bị ghi tên lên bảng đã biến mất nên học sinh tiếp theo bị thu bài tập chính là Phí Xu.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook