Sinh Con Xong Ly Hôn
Chương 13

Edit + Beta: Vịt

Đây là tình hình mà Thẩm Thừa Vũ chưa từng nghĩ đến, Thẩm Gia Ngôn có một ngày cũng sẽ có người thích, có người vì cậu thét chói tai, đỏ mặt, bối rối.

Thẩm Gia Ngôn ngồi ở trên sân khấu, mắt các cô gái đều vây chuyển quanh cậu, không nhìn thấy người khác, cho dù soái ca như Thẩm Thừa Vũ đứng ở trước mắt, cũng không nhìn thêm một cái.

Điều này làm cho Thẩm Thừa Vũ quen được người chú ý, từ nhỏ chính là trung tâm hết sức khó chịu, cũng hết sức đố kỵ. Hắn một khắc cũng khó mà chịu được rời đi, hắn không thể không thừa nhận, Thẩm Gia Ngôn quả thật không giống trước kia, quả thực có nhân khí, mặc dù còn chưa hot tới trình độ Chu Tầm Chi, nhưng đã có chất biến hóa.

Nhưng đó thì thế nào chứ, tiểu thịt tươi giới giải trí tre già măng mọc, 5 năm trước, lúc Thẩm Gia Ngôn còn tươi mới đã không được lăng xê, sau lưng không có núi dựa, bây giờ may mắn cá mắm trở mình, đã 27, càng sẽ không có núi dựa coi trọng cậu. Muốn leo lên trên, không có ai nâng đỡ sao được chứ.

Tình cờ trở nên hot ắt phải giống như pháo hoa không được lâu dài.

Hắn chờ, ha.

Thẩm Gia Ngôn bên này mở meeting, fan đã đăng ảnh chụp lên weibo, người không tới hiện trường được đều ở trên weibo chờ quăng cho ăn.

Nhân viên chăn nuôi đẹp trai: Hôm nay là mặt mộc!! [hình ảnh][hình ảnh][hình ảnh]

Thẩm Gia Ngôn da trắng mặt nhỏ, ngũ quan tinh xảo ưa nhìn, mặt mộc đặc biệt lộ vẻ trẻ tuổi, một chút cũng không có cảm giác dầu mỡ đã debut 5 năm, ngược lại có chút ngây ngô, cái này hết sức khiến fan thích. Fan thích dưỡng thành, loại cảm giác thành tựu nhìn một người lớn lên, cái gì cũng không so được, thời kỳ đỉnh cao theo đuổi cậu và lúc tiểu trong suốt theo cậu gian khổ lớn lên, tình cảm hoàn toàn không thể so sánh, cái sau khắc sâu, lâu dài hơn cái trước.

Thời gian không trở lại nữa, nhưng hiện tại là bắt đầu mới, Thẩm Gia Ngôn vốn chỉ muốn đơn giản nhắn nhủ với fan cách nghĩ này, nhưng không nghĩ tới mọi người ngoài dự tính rất thích dáng vẻ mặt mộc của cậu, cũng hết sức bị nhan trị của cậu kinh diễm, "Tiểu thịt tươi" không chỉ có tấm lòng thiện lương, còn là một đại soái.

Điều này làm cho trong lòng fan nhận được thỏa mãn, đồng thời càng thêm thích Thẩm Gia Ngôn, nhất là căn cứ vào nguyên tắc con nhà mình đẹp nhất, hận không thể nâng người lên trời.

— Mặt mộc cũng có thể chống đỡ được tràng diện, đẹp trai hơn tui rồi.

— Trẻ quá a tui thích quá.

— U oa tui khóc lớn, đẹp quá chúa ơi a a a a a a a.

Theo preview không ngừng đăng lên weibo, Thẩm Gia Ngôn lại hút một lớp fan, cũng làm cho fan càng thêm mong đợi cậu.

Trợ lý của Chu Tầm Chi Tiền Hạo Đa ở trên weibo tìm kiếm Thẩm Gia Ngôn, nghe nói hôm nay Thẩm Gia Ngôn không trang điểm đã đi meeting. Hắn cười lạnh, thật sự tưởng mình lớn lên đẹp trai lắm phải không, còn chưa chân chính hot đã bành trướng, hiện tại có mấy người dám để mặt mộc bại lộ trước ống kính, không trang điểm thì đợi bị fan chụp thành lịch sử đen tối đi!

Kết quả vừa nhìn mắt choáng váng, mặt mộc không chỉ không lưu lại lịch sử đen tối cho Thẩm Gia Ngôn, ngược lại tăng thêm tán thưởng không ngớt, ít đi chau chuốt của trang điểm, bày ra kiểu đẹp trai chân thực, làm cho người ta cảm thấy càng thêm gần gũi, cực kỳ gần sát với hình ảnh thiện lương mà cậu lưu lại cho người ta.

Forward ấn like cũng phản ánh fan có bao nhiêu thích. Tiền Hạo Đa cắn chặt răng, đăng nhập nick clone bình luận: Dựa vào vụ cướp giật gây chú ý, thật là low quá a, nói thiện lương hả? Kỹ thuật diễn chả đâu vào đâu, cũng chỉ là có gương mặt miễn cưỡng có thể nhìn, cố mà quý trọng đi.

Có fan thì có anti, không ít người ấn like, còn có người rep lại mắng cậu, đẩy hắn lên top comment.

Có người ủng hộ Tiền Hạo Đa mắng theo: Thật là bôi nhọ tiểu thịt tươi, làm ơn có ít nhất một tác phẩm tiêu biểu rồi tới cọ nhiệt độ đi.

Anh hùng bàn phím chính là lời nhiều hơn shit, thích đứng ở điểm cao đạo đức phán xét người khác, bất quá cũng có thể hiểu, những người này bình thường thực tế sống không tốt, liền sẽ tìm internet không có lực công kích với hắn làm chỗ phát tiết.

Trong lúc nhất thời, không ít người mắng theo, bắt đầu hắc Thẩm Gia Ngôn.

Đúng lúc này, weibo chính thức của《Kiếm huyết phong hầu》đã để cỏ 2 năm đăng một weibo, là một thông báo về bộ phim, cuối cùng cũng cho biết tin tức tháng 7 phát sóng.

Giải trí Big V cũng đăng thông báo về《Kiếm huyết phong hầu》, trong thông báo, Thẩm Gia Ngôn 25 tuổi mặt tràn đầy thê lương ngã trong vũng máu, tiểu Thái tử làm cho người ta vừa yêu vừa hận nghênh đón kết cục của sinh mạng, ở phần cuối thông báo vẽ một nét mực đậm.

Hiện tại Thẩm Gia Ngôn có nhiệt độ, bộ phim này không cần không có tiếng tăm gì như trước kia, vừa tung ra, đã có forward. Một tiếng sau, đạo diễn nhìn điện thoại, suýt chút nữa khóc.

Lượng forward hơn 1 vạn, trailer 2 năm trước mới mười mấy forward, giờ chênh lệch hắn quả thực không thể tin hai mắt mình.

May mà có Thẩm Gia Ngôn a! Đây thật sự là quý nhân của hắn!

Đạo diễn hưng phấn muốn báo tin vui với quý nhân, nhưng hắn không biết số của Thẩm Gia Ngôn, chỉ có thể trước nén vui xuống, lặng lẽ bấm like weibo Thẩm Gia Ngôn. Hai năm trước, lúc bộ phim này đột nhiên bị vứt bỏ, hắn còn tưởng chết hết rồi, không nghĩ tới còn có thể lại thấy ánh mặt trời, thật là ông trời mở mắt!

Nói đến chuyện một lần nữa phát hành, hắn ngược lại rất tò mò người thúc đẩy phía sau là ai. Rốt cuộc là người nào có khả năng dự đoán như vậy, trước khi Thẩm Gia Ngôn hot đã nhìn trúng bộ phim này, từ trong xó vắng đẩy nó ra ngoài, không giống như truy tìm kho báu, giống như là có chuẩn bị mà đến.

Quý nhân thứ hai rốt cuộc là chạy tới làm gì chứ?

Tạ Kế Hiên ngồi ở trong phòng làm việc, đăng nhập app livestream, đưa tài khoản "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn" của anh lên VIP, lên tới cấp 12, trong mấy chục vạn fan của Thẩm Gia Ngôn xếp thứ nhất.

Làm xong vừa ý nhìn một lát, ra gọi thư ký gọi điện thoại.

Thư ký rất nhanh bấm số Thẩm Gia Ngôn. Thẩm Gia Ngôn đang trên xe bảo mẫu ngủ gà ngủ gật, cơm trưa còn chưa kịp ăn, hiện tại đang muốn đi ăn cơm.

"Anh Thẩm, anh lúc nào thì về?"

Thẩm Gia Ngôn nghĩ không hiểu thư ký của Tạ Kế Hiên tại sao gọi điện thoại cho cậu: "Lập tức, sao thế?"

"Tạ tổng vẫn chưa ăn cơm, chân anh ấy không thoải mái, ăn không ngon."

Thẩm Gia Ngôn nói: "Có muốn gọi bác sĩ Lục qua khám không?"

Thư ký lắc đầu: "Vô dụng thôi, Tạ tổng là tâm bệnh, chi dù chân ai gãy tâm lý cũng sẽ xảy ra vấn đề, đàn ông không có 3 chân không xứng làm đàn ông, Tạ tổng trong lòng tự ti, cơm nuốt không trôi."

"...... Tôi giờ liền về." Thẩm Gia Ngôn trong lòng đầy cạn lời, gãy chân ăn không ngon sao? Tâm lý cũng quá yếu ớt rồi đi. Tạ Kế Hiên ăn không ngon, vô luận nói như thế nào cậu cũng có trách nhiệm, Thẩm Gia Ngôn buồn ngủ cũng không còn, cơm cũng không ăn, xuống xe, chạy thẳng tới phòng làm việc tổng tài.

Thư ký ở cửa chờ, nhìn thấy cậu tới mắt phát sáng, gõ cửa: Tạ tổng, Thẩm Gia Ngôn tới."

Thẩm Gia Ngôn sau khi vào cửa nhìn thấy Tạ Kế Hiên đưa lưng về phía cậu, ngồi ở trên ghế xoay hướng về phía cửa sổ thủy tinh, một cỗ không khí hậm hực sa sút, thoạt nhìn còn rất bi thương.

Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút đúng vậy, một đại lão uy phong bát diện tung hoành thương trường, cũng có một ngày đột nhiên gãy chân. Mất đi năng lực hành động, trong lòng nhất định sẽ bị đả kích. Đâu có vương giả cam tâm bị băng vải trói chặt nhân sinh, nhất là Tạ Kế Hiên trời sinh cao cao tại thượng như vậy, lúc này nhất định cực kỳ khó chịu đi.

Thư ký đẩy toa ăn tiến vào, thức ăn phía trên vẫn nóng hổi, đều là mấy món ăn nhẹ hợp khẩu vị, Thẩm Gia Ngôn vừa nhìn tự mình đói bụng trước,

Cậu dè dặt khuyên nhủ: "Tạ tổng, anh là sắt cơm là thép, anh ít nhiều trước ăn chút đi."

Tạ Kế Hiên không lên tiếng, Thẩm Gia Ngôn lách qua bên cạnh anh. Cho dù gãy chân, trong lòng uất ức thất bại, đường cong gò má đẹp đẽ vẫn như cũ nhuệ khí bén nhọn, làm cho người ta có chút không thể nhìn thẳng.

"Tạ tổng." Tạ Kế Hiên yếu ớt xoay mặt qua, giương mắt chống lại ánh mắt Thẩm Gia Ngôn.

Thẩm Gia Ngôn bị anh nhìn, nghẹn lời, lúng ta lúng túng không biết nên nói gì. "Ăn cơm đi, canh nấm thoạt nhìn ngon lắm."

"Tôi không đói." Tạ Kế Hiên yếu ớt nói.

Thẩm Gia Ngôn đẩy toa ăn tới trước mặt anh, "Anh nếu không ăn cơm, không có dinh dưỡng hấp thụ, chân khỏi càng chậm." Thẩm Gia Ngôn rót một chén canh, đút vào trong miệng Tạ Kế Hiên, Tạ Kế Hiên nếm thử, quả nhiên rất ngon. Thẩm Gia Ngôn thấy anh nguyện ý ăn, cao hứng lại, nhưng lời kế tiếp của Tạ Kế Hiên lại làm cho cậu trầm mặc, chỉ thấy Tạ Kế Hiên đương nhiên nói: "Vẫn muốn." Nói cũng không động tay, ánh mắt ra hiệu Thẩm Gia Ngôn.

"......" Thẩm Gia Ngôn chỉ có thể từng thìa đút cho anh, trong lòng nói thầm, chân gãy tay cũng không dùng được sao?

Một chén canh xuống bụng, Tạ Kế Hiên rốt cục chịu ăn cơm. Thẩm Gia Ngôn cũng đói bụng, hai người ngồi trên sofa cùng nhau ăn cơm, Tạ Kế Hiên gắp cho Thẩm Gia Ngôn một đùi gà đen ninh nhừ, đợi Thẩm Gia Ngôn ăn xong, lại rót cho cậu canh củ cải đỏ, rút xương cá pecca hầm. Những thức ăn này đều là Thẩm Gia Ngôn thích ăn, chua ngọt, thơm ngon, mặc dù rất hợp khẩu vị, nhưng cực kỳ không dễ chịu.

Để cho tổng tài rút xương cá cho cậu, cậu thật sự có chút không nuốt trôi cơm.

Tạ Kế Hiên nhìn dáng vẻ cậu không được tự nhiên, dừng đũa lại, ngẩng cằm nói: "Cậu đừng hiểu lầm, tôi là vì bảo bảo."

"...... Không có." Tại sao cố ý cường điệu, cậu vốn cũng không nghĩ nhiều.

Tạ Kế Hiên nhìn chằm chằm bụng Thẩm Gia Ngôn, đặc biệt muốn sờ một cái, có lẽ là ánh mắt anh quá cường liệt, bảo bảo cảm nhận được ánh mắt cha ruột. Thẩm Gia Ngôn chỉ cảm thấy bụng đập thình thịch hai cái, mặc dù yếu ớt, cũng rất có cảm giác tồn tại.

Thẩm Gia Ngôn giương mắt chú ý tới ánh mắt Tạ Kế Hiên, có chút cảm thấy khó xử, lúc này, Tạ Kế Hiên nhịn không được mở miệng: "Tôi có thể sờ chút chứ?"

Vừa nãy tay không phải không dùng được sao, hiện tại dùng được rồi? Thẩm Gia Ngôn rất muốn cự tuyệt, nhưng đối mặt với ánh mắt khát vọng của Tạ Kế Hiên, dù sao cũng là cha của nhóc con, tâm tình muốn tiếp xúc con cậu có thể hiểu. Thẩm Gia Ngôn kỳ quặc, cũng không tiện nói anh sờ đi, nghe là lạ.

Lúc Thẩm Gia Ngôn hạ quyết tân, chịu đựng không thoải mái cho Tạ Kế Hiên sờ sờ bụng, thư ký gõ cửa đi vào, cẩn thận nói: Tạ tổng, Tạ phu nhân tới."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương