Siêu Việt Tài Chính
-
Chương 48: Hống hách
Lúc này điện thoại Thiếu Kiệt nhận được một cuộc gọi đến nhìn danh bạ là Lưu Chính nên Thiếu Kiệt nhận cuộc gọi thì bên kia đã nói.
- Thiếu Kiệt sự việc đã diễn ra rồi, điều cháu dự đoán thật sự xảy ra, quá nhanh rồi.
- Vâng cháu cũng đang xem tin tức. Có lẽ chú nên xem xét thị trường trước khi quá muộn.
Bên kia Lưu Chính cũng im lặng trầm ngâm thật lâu rồi tắc máy.Thiếu Kiệt bỏ điện thoại vô túi lại tiếp tục ngồi xem các tin tức của kênh CNBC. Không ai nghĩ rằng cũng thời điểm này cái tên Lehman Brothers đã đi vào lịch sử không thể nào quên đối với giới đầu tư tài chính toàn cầu. Cho đến nay, giới chuyên gia đã và đang tiếp tục nghiên cứu, thảo luận để có thể thấu hiểu bài học mang tên Lehman Brothers.
Bởi khi nhắc đến sự kiện khủng hoảng kinh tế không phải bắt đầu bằng Northern Rock trước đó một năm mà bắt đầu từ Lehman Brothers ngày 15 tháng 9 năm 2008 một lịch sử. Sự sụp đổ của Lehman Brothers khiến thị trường tài chính toàn cầu rung lắc, châm ngòi cho cuộc khủng hoảng ngân hàng tồi tệ nhất thế giới trong vòng một thế kỷ.
Đây là vụ phá sản đình đám nhất trong lịch sử nước Mỹ, kích hoạt lên một cơn sụp đổ tàn khốc khiến cho chỉ số Dow Jones rơi 500 điểm, kết quả là hàng triệu người trên toàn thế giới mất việc.
Nhìn thấy Hoàng Lâm Nhu đến cửa hàng cũng đã là gần trưa nhưng mọi đơn từ, khiếu nại đã được gửi.
Mọi việc đúng như hắn dự đoán khi có những lá thư oan khuất liên quan đến nhiều vấn đề thì cánh nhà báo phóng viên lập tức liên hệ với mẹ hắn chỉ trong buổi sáng mẹ hắn nhận được những cuộc gọi xác minh lấy địa chỉ.
Trong buổi chiều hôm đó bắt đầu giờ làm việc đã có những phóng viên đến phường và quận để xác minh, mọi việc nhanh chóng lan truyền nên bộ hồ sơ của Hoàng Chí Kim và Hoàng Chí Hùng thành bộ hồ sơ phỏng tay, nếu không khéo có thể mất cả cái ghế đang ngồi.
Lúc này Hoàng Chí Hùng cũng nhận được tin tức nên đứng ngồi không yên đang đợi Hoàng Chí Kim tới mà bàn bạc đối phó. Hắn hiện tại không hiểu được tại sao hắn âm thầm làm như thế sẽ không ai biết được, mà lại tới tai của Hoàng Lâm Nhu. Hắn không thể hiểu nổi dù sao hắn đã rất kín tiếng bí mật làm việc này, Nhưng một điều hắn không ngờ là dù hắn có kín tiếng cách mấy cũng không thể qua được Thiếu Kiệt vì ai cũng cần có lợi ít nên hắn đã thông qua Lý Vân Anh mà biết được thì cũng không gì là lạ.
Hoàng Chí Kim sau khi được Hoàng Chí Hùng báo cho mình tình hình bất ổn của việc làm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cũng bực bội không kém nên bỏ hết những việc đang làm mà về nhà để gặp Hoàng Chí Hùng. Vừa vào đến nhà thấy Hoàng Chí Hùng hắn đã mắng.
- Cái thằng ngu! mẹ có việc như thế cũng không xong mày làm sao mà để bọn nó biết hết vậy.
Hoàng Chí Hùng cũng khó xử bởi hắn cũng không ngờ đến việc này sẽ xảy ra nên đáp.
- Em làm rất kín vậy mà không hiểu sao chuyện này lại tới tai bọn nó. Anh nghĩ xem em làm dịch vụ bản vẽ cũng xong hết chỉ còn mỗi khâu cuối cùng là ra giấy lại bị chặn lại chuyện này tất có vấn đề mà em thật tình là không biết được vấn đề xảy ra ở đâu.
Nghe Hoàng Chí Hùng nói thế Hoàng Chí Kim cũng cảm thấy có gì đó bất ổn, bởi nếu qua tay dịch vụ làm giấy thì chỉ còn đợi vài ngày nữa là xong thế mà nay lại bị Hoàng Lâm Nhu và mấy người cùng nhau đứng tên kiện.
- Mày nói rõ xem sao việc này lại như vậy? ai là người đứng đơn thưa?
- Bên dịch vụ báo em là người đứng đơn là Hoàng Lâm Nhu mà những người cùng ký tên thì có cả ba đứa kia.
Hoàng Chí Hùng cũng kể lại theo những gì mình nhận được tin tức từ người làm giấy tờ cho Hoàng Chí Kim nghe.
Ngồi xuống ghế cầm lên âm tra đang để trước mặt rót một tách trà Hoàng Chí Kim mới uống một hớp xong nhìn Hoàng Chí Hùng nói.
- Việc này nếu muốn có đơn bãi nại dứt khoát phải là Hoàng Lâm Nhu viết mà chuyện này nếu tác động một chút thì bắt buộc phải có tên của nó trong cả giấy chứng nhận nhưng nó là đứa xem trọng tình cảm. Mày nên nhờ người hẹn nó ra gặp riêng hoặc hai anh em mình phải qua nhà gặp trực tiếp nó.
Đắn đo suy tư một lúc Hoàng Chí Hùng mới hướng Hoàng Chí Kim hỏi
- Em chỉ sợ là khá khó gặp nó vì giờ nó có cửa tiệm bách hóa thường nó ở đó nhiều hơn ở nhà, mà ở ngoài cửa tiệm đó thì ngư ông hỗn tạp, chỉ có nước gặp nó buổi tối ở nhà mà như thế thì chẳng khác nào mình hạ mình buổi tối đến nhà nó à vậy đâu được.
- Cái thằng ngu này! mày không gặp nó chứ mày muốn cả lũ ra tòa à. Mẹ mày ngu thì chừa người khác ngu thôi chứ! Nó bây giờ là người kiện mình mày không gặp nó để nó đem chuyện này khui ra chết cả lũ à đồ đần!
Nghe Hoàng Chí Hùng đáp lại mình như thế cũng làm cho Hoàng Chí Kim cảm thấy thằng em này của mình quá ngu ngốc nếu không phải hắn với mình cùng chuyến tuyến có lẽ là đã đánh cho thằng này một trận. Nhưng hắn cũng bình tĩnh lại nói.
- Ngươi yên tâm Lâm Nhu nó ra đứa giàu tình cảm chắc chắn sẽ được chỉ sợ là có người sau lưng tác động thôi.
- Vậy tối nay em qua nhà bên đó xem thử, thật tình em chẳng muốn qua bên nó tý nào. Không có nó thì chắc đã xong rồi.
Tuy cũng có phần bực bội như bản thân lúc này Hoàng Chí Hùng cũng biết hắn đang ở thế bị động bắt buộc hắn phải làm như vậy vì hắn muốn làm ra giấy chứng nhận quyền sử dụng đất này để có thể thế chấp kinh doanh công việc của hắn và Hoàng Chí Kim.
Tối đó hắn cũng không cách nào hơn là đợi khi hai mẹ con của Thiếu Kiệt về rồi mới sang nha dù gì thì mảnh đất nằm trên trục đường giữa hai con hem nên hắn phải đi vòng từ nhà hắn qua tới nhà Thiếu Kiệt.
Nhìn Hoàng Chí Hùng bước qua nhà mình trước sau hiên ngang như không có ai ở nhà chưa kể hắn còn mở toang cánh cửa sắt làm Thiếu Kiệt nhíu mày lại nói.
- Xin lỗi nhà không tiếp khách, vui lòng đi cho người ta còn nghỉ ngơi.
Thấy Thiếu Kiệt nhìn hắn nói thế Hoàng Chí Hùng cũng tức giận chỉ mặt Thiếu Kiệt nói.
- Mày hỗn! tao là chú của mày mà mày ăn nói thế hả!
Thiếu Kiệt cười cười nhìn Hoàng Chí Hùng.
- Ông nghĩ xem. Ông xứng đáng làm chú hả? tôi chưa chửi ông đã là xem mặt mũi lắm rồi ông còn muốn gì nữa, chổi chà hay nước sôi?
- Thiếu Kiệt con nói gì thế. mời chú nó vào nhà.
Thấy Thiếu Kiệt bên ngoài lớn tiếng Hoàng Lâm Nhu nhìn ra thì thấy em mình Hoàng Chí Hùng đang đôi co với Thiếu Kiệt nên vội mắng Thiếu Kiệt rồi hướng Hoàng Chí Hùng mời vào nhà.
Thiếu Kiệt cũng hậm hực bực mình. Bản thân tới đã là thế đã rồi mà còn như vậy hống hách ngang ngược, Thiếu Kiệt hắn đã rất không ưa nên cũng chẳng thiện lương ngồi lên cái ghế đang để gần đó nói.
- Nhà không có ghế muốn ngồi đất hay đứng thì tùy.
- Thiếu Kiệt con làm vậy sao được đưa ghế cho chú con ngồi nào.
Hoàng Lâm Nhu cũng không hiểu sao con mình lại cư xử đầy ác cảm với Hoàng Chí Hùng như thế. Nhưng bà cũng lịch sự nói Thiếu Kiệt hắn đứng lên nhường ghế cho Hoàng Chí Hùng.
Thấy em mình cũng ngồi lên ghế bà đưa bà liền rót một ly nước đưa cho Hoàng Chí Hùng rồi nói.
- Hôm nay em qua đây chắc vì chuyện mảnh đất đi.
Hoàng Lâm Nhu cũng không đến nỗi không biết được Hoàng Chí Hùng qua đây với lý do gì một người cả một năm không đứng trước cửa nhà mình chỉ thoáng qua một vài giây khi nào có việc gì cần nhắn toàn để con trai mình qua báo mà hôm nay lại tự thân chủ động lại qua đến nhà mình tất chỉ liên quan đến những tờ đơn khiếu nại của mình ở các nơi.
- Đúng thật sự tôi qua đây vì mấy tờ đơn của chị. Làm thế nào chị rút hết mấy tờ đơn đó về chị ra giá đi.
- Em nói như vậy là không đúng rồi Chí Hùng à bởi đây là tài sản của mẹ để lại không phải tài sản của ai kiếm ra hết nên tốt nhất mọi người cùng đứng tên trên giấy chứng nhận đó là điều tốt nhất.
Hoàng lâm Nhu vẫn cố gắng thuyết phục Chí Hùng để hắn thay đổi bởi bà biết không tốt lành gì nếu chuyện cùng đem nhau ra tòa nên cứ giải quyết được theo dạng gia đình ngồi họp lại với nhau thì không còn gì tốt hơn.
- Cô nói hay ai mà không vì tiền, tài sản của bố mẹ để lại thì sao, con cái cần thiết thì bán bản thân bố mẹ phải giúp đỡ con cái khi gặp khó khăn chứ với lại chị cũng không phải là chị cả mà cũng không phải là người có thể quyết định con trai trong nhà mới là người quyết định tài sản. Tốt Hơn tôi khuyên chị nên bãi bỏ hết các đơn từ thì tôi và anh Chí Kim con xem xét chia cho một ít.
Vẫn cái giọng của kẻ có tiền không để ý đến những tâm trạng của người khác Thiếu Kiệt lúc này cũng thật sự bực mình nói.
- Ông xem ra vẫn chưa hiểu, vấn đề ở đây không quan trọng ở đây mẹ tôi muốn không phải là tiền mà đó là công bằng. công bằng bởi pháp luật đem lại còn hơn là ông và thằng anh ông âm thầm đẩy mẹ con tôi ra đường, ông đừng cho những gì ông và thằng anh ông làm không ai biết. Chắc có lẽ cảnh sát Hàn với cái bọn đến quậy phá cửa hàng của nhà tôi là ông với thằng anh ông làm đừng tưởng tôi không biết, mọi việc ông làm người khó dễ nhà tôi chỉ vì sợ mẹ tôi có thể can thiệp vào chuyện của các ông thôi.
- Cái gì con nói thật!
Nhìn thấy Thiếu Kiệt gật đầu xác nhận điều này. Đến đây bản thân Hoàng Lâm Nhu cũng giận run người. Nếu đối với hai người làm khó dễ bà thì bà không nói đằng này còn hướng tới trên người Thiếu Kiệt nên bà không thể.
Không khí trong phòng bỗng trở nên hơn vừa rồi, sau một loạt lời nói của Thiếu Kiệt đánh vào lòng của Hoàng Lâm Nhu, sự khó chịu, phẫn nộ hiện rõ trên mặt của cô.
- Thiếu Kiệt sự việc đã diễn ra rồi, điều cháu dự đoán thật sự xảy ra, quá nhanh rồi.
- Vâng cháu cũng đang xem tin tức. Có lẽ chú nên xem xét thị trường trước khi quá muộn.
Bên kia Lưu Chính cũng im lặng trầm ngâm thật lâu rồi tắc máy.Thiếu Kiệt bỏ điện thoại vô túi lại tiếp tục ngồi xem các tin tức của kênh CNBC. Không ai nghĩ rằng cũng thời điểm này cái tên Lehman Brothers đã đi vào lịch sử không thể nào quên đối với giới đầu tư tài chính toàn cầu. Cho đến nay, giới chuyên gia đã và đang tiếp tục nghiên cứu, thảo luận để có thể thấu hiểu bài học mang tên Lehman Brothers.
Bởi khi nhắc đến sự kiện khủng hoảng kinh tế không phải bắt đầu bằng Northern Rock trước đó một năm mà bắt đầu từ Lehman Brothers ngày 15 tháng 9 năm 2008 một lịch sử. Sự sụp đổ của Lehman Brothers khiến thị trường tài chính toàn cầu rung lắc, châm ngòi cho cuộc khủng hoảng ngân hàng tồi tệ nhất thế giới trong vòng một thế kỷ.
Đây là vụ phá sản đình đám nhất trong lịch sử nước Mỹ, kích hoạt lên một cơn sụp đổ tàn khốc khiến cho chỉ số Dow Jones rơi 500 điểm, kết quả là hàng triệu người trên toàn thế giới mất việc.
Nhìn thấy Hoàng Lâm Nhu đến cửa hàng cũng đã là gần trưa nhưng mọi đơn từ, khiếu nại đã được gửi.
Mọi việc đúng như hắn dự đoán khi có những lá thư oan khuất liên quan đến nhiều vấn đề thì cánh nhà báo phóng viên lập tức liên hệ với mẹ hắn chỉ trong buổi sáng mẹ hắn nhận được những cuộc gọi xác minh lấy địa chỉ.
Trong buổi chiều hôm đó bắt đầu giờ làm việc đã có những phóng viên đến phường và quận để xác minh, mọi việc nhanh chóng lan truyền nên bộ hồ sơ của Hoàng Chí Kim và Hoàng Chí Hùng thành bộ hồ sơ phỏng tay, nếu không khéo có thể mất cả cái ghế đang ngồi.
Lúc này Hoàng Chí Hùng cũng nhận được tin tức nên đứng ngồi không yên đang đợi Hoàng Chí Kim tới mà bàn bạc đối phó. Hắn hiện tại không hiểu được tại sao hắn âm thầm làm như thế sẽ không ai biết được, mà lại tới tai của Hoàng Lâm Nhu. Hắn không thể hiểu nổi dù sao hắn đã rất kín tiếng bí mật làm việc này, Nhưng một điều hắn không ngờ là dù hắn có kín tiếng cách mấy cũng không thể qua được Thiếu Kiệt vì ai cũng cần có lợi ít nên hắn đã thông qua Lý Vân Anh mà biết được thì cũng không gì là lạ.
Hoàng Chí Kim sau khi được Hoàng Chí Hùng báo cho mình tình hình bất ổn của việc làm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cũng bực bội không kém nên bỏ hết những việc đang làm mà về nhà để gặp Hoàng Chí Hùng. Vừa vào đến nhà thấy Hoàng Chí Hùng hắn đã mắng.
- Cái thằng ngu! mẹ có việc như thế cũng không xong mày làm sao mà để bọn nó biết hết vậy.
Hoàng Chí Hùng cũng khó xử bởi hắn cũng không ngờ đến việc này sẽ xảy ra nên đáp.
- Em làm rất kín vậy mà không hiểu sao chuyện này lại tới tai bọn nó. Anh nghĩ xem em làm dịch vụ bản vẽ cũng xong hết chỉ còn mỗi khâu cuối cùng là ra giấy lại bị chặn lại chuyện này tất có vấn đề mà em thật tình là không biết được vấn đề xảy ra ở đâu.
Nghe Hoàng Chí Hùng nói thế Hoàng Chí Kim cũng cảm thấy có gì đó bất ổn, bởi nếu qua tay dịch vụ làm giấy thì chỉ còn đợi vài ngày nữa là xong thế mà nay lại bị Hoàng Lâm Nhu và mấy người cùng nhau đứng tên kiện.
- Mày nói rõ xem sao việc này lại như vậy? ai là người đứng đơn thưa?
- Bên dịch vụ báo em là người đứng đơn là Hoàng Lâm Nhu mà những người cùng ký tên thì có cả ba đứa kia.
Hoàng Chí Hùng cũng kể lại theo những gì mình nhận được tin tức từ người làm giấy tờ cho Hoàng Chí Kim nghe.
Ngồi xuống ghế cầm lên âm tra đang để trước mặt rót một tách trà Hoàng Chí Kim mới uống một hớp xong nhìn Hoàng Chí Hùng nói.
- Việc này nếu muốn có đơn bãi nại dứt khoát phải là Hoàng Lâm Nhu viết mà chuyện này nếu tác động một chút thì bắt buộc phải có tên của nó trong cả giấy chứng nhận nhưng nó là đứa xem trọng tình cảm. Mày nên nhờ người hẹn nó ra gặp riêng hoặc hai anh em mình phải qua nhà gặp trực tiếp nó.
Đắn đo suy tư một lúc Hoàng Chí Hùng mới hướng Hoàng Chí Kim hỏi
- Em chỉ sợ là khá khó gặp nó vì giờ nó có cửa tiệm bách hóa thường nó ở đó nhiều hơn ở nhà, mà ở ngoài cửa tiệm đó thì ngư ông hỗn tạp, chỉ có nước gặp nó buổi tối ở nhà mà như thế thì chẳng khác nào mình hạ mình buổi tối đến nhà nó à vậy đâu được.
- Cái thằng ngu này! mày không gặp nó chứ mày muốn cả lũ ra tòa à. Mẹ mày ngu thì chừa người khác ngu thôi chứ! Nó bây giờ là người kiện mình mày không gặp nó để nó đem chuyện này khui ra chết cả lũ à đồ đần!
Nghe Hoàng Chí Hùng đáp lại mình như thế cũng làm cho Hoàng Chí Kim cảm thấy thằng em này của mình quá ngu ngốc nếu không phải hắn với mình cùng chuyến tuyến có lẽ là đã đánh cho thằng này một trận. Nhưng hắn cũng bình tĩnh lại nói.
- Ngươi yên tâm Lâm Nhu nó ra đứa giàu tình cảm chắc chắn sẽ được chỉ sợ là có người sau lưng tác động thôi.
- Vậy tối nay em qua nhà bên đó xem thử, thật tình em chẳng muốn qua bên nó tý nào. Không có nó thì chắc đã xong rồi.
Tuy cũng có phần bực bội như bản thân lúc này Hoàng Chí Hùng cũng biết hắn đang ở thế bị động bắt buộc hắn phải làm như vậy vì hắn muốn làm ra giấy chứng nhận quyền sử dụng đất này để có thể thế chấp kinh doanh công việc của hắn và Hoàng Chí Kim.
Tối đó hắn cũng không cách nào hơn là đợi khi hai mẹ con của Thiếu Kiệt về rồi mới sang nha dù gì thì mảnh đất nằm trên trục đường giữa hai con hem nên hắn phải đi vòng từ nhà hắn qua tới nhà Thiếu Kiệt.
Nhìn Hoàng Chí Hùng bước qua nhà mình trước sau hiên ngang như không có ai ở nhà chưa kể hắn còn mở toang cánh cửa sắt làm Thiếu Kiệt nhíu mày lại nói.
- Xin lỗi nhà không tiếp khách, vui lòng đi cho người ta còn nghỉ ngơi.
Thấy Thiếu Kiệt nhìn hắn nói thế Hoàng Chí Hùng cũng tức giận chỉ mặt Thiếu Kiệt nói.
- Mày hỗn! tao là chú của mày mà mày ăn nói thế hả!
Thiếu Kiệt cười cười nhìn Hoàng Chí Hùng.
- Ông nghĩ xem. Ông xứng đáng làm chú hả? tôi chưa chửi ông đã là xem mặt mũi lắm rồi ông còn muốn gì nữa, chổi chà hay nước sôi?
- Thiếu Kiệt con nói gì thế. mời chú nó vào nhà.
Thấy Thiếu Kiệt bên ngoài lớn tiếng Hoàng Lâm Nhu nhìn ra thì thấy em mình Hoàng Chí Hùng đang đôi co với Thiếu Kiệt nên vội mắng Thiếu Kiệt rồi hướng Hoàng Chí Hùng mời vào nhà.
Thiếu Kiệt cũng hậm hực bực mình. Bản thân tới đã là thế đã rồi mà còn như vậy hống hách ngang ngược, Thiếu Kiệt hắn đã rất không ưa nên cũng chẳng thiện lương ngồi lên cái ghế đang để gần đó nói.
- Nhà không có ghế muốn ngồi đất hay đứng thì tùy.
- Thiếu Kiệt con làm vậy sao được đưa ghế cho chú con ngồi nào.
Hoàng Lâm Nhu cũng không hiểu sao con mình lại cư xử đầy ác cảm với Hoàng Chí Hùng như thế. Nhưng bà cũng lịch sự nói Thiếu Kiệt hắn đứng lên nhường ghế cho Hoàng Chí Hùng.
Thấy em mình cũng ngồi lên ghế bà đưa bà liền rót một ly nước đưa cho Hoàng Chí Hùng rồi nói.
- Hôm nay em qua đây chắc vì chuyện mảnh đất đi.
Hoàng Lâm Nhu cũng không đến nỗi không biết được Hoàng Chí Hùng qua đây với lý do gì một người cả một năm không đứng trước cửa nhà mình chỉ thoáng qua một vài giây khi nào có việc gì cần nhắn toàn để con trai mình qua báo mà hôm nay lại tự thân chủ động lại qua đến nhà mình tất chỉ liên quan đến những tờ đơn khiếu nại của mình ở các nơi.
- Đúng thật sự tôi qua đây vì mấy tờ đơn của chị. Làm thế nào chị rút hết mấy tờ đơn đó về chị ra giá đi.
- Em nói như vậy là không đúng rồi Chí Hùng à bởi đây là tài sản của mẹ để lại không phải tài sản của ai kiếm ra hết nên tốt nhất mọi người cùng đứng tên trên giấy chứng nhận đó là điều tốt nhất.
Hoàng lâm Nhu vẫn cố gắng thuyết phục Chí Hùng để hắn thay đổi bởi bà biết không tốt lành gì nếu chuyện cùng đem nhau ra tòa nên cứ giải quyết được theo dạng gia đình ngồi họp lại với nhau thì không còn gì tốt hơn.
- Cô nói hay ai mà không vì tiền, tài sản của bố mẹ để lại thì sao, con cái cần thiết thì bán bản thân bố mẹ phải giúp đỡ con cái khi gặp khó khăn chứ với lại chị cũng không phải là chị cả mà cũng không phải là người có thể quyết định con trai trong nhà mới là người quyết định tài sản. Tốt Hơn tôi khuyên chị nên bãi bỏ hết các đơn từ thì tôi và anh Chí Kim con xem xét chia cho một ít.
Vẫn cái giọng của kẻ có tiền không để ý đến những tâm trạng của người khác Thiếu Kiệt lúc này cũng thật sự bực mình nói.
- Ông xem ra vẫn chưa hiểu, vấn đề ở đây không quan trọng ở đây mẹ tôi muốn không phải là tiền mà đó là công bằng. công bằng bởi pháp luật đem lại còn hơn là ông và thằng anh ông âm thầm đẩy mẹ con tôi ra đường, ông đừng cho những gì ông và thằng anh ông làm không ai biết. Chắc có lẽ cảnh sát Hàn với cái bọn đến quậy phá cửa hàng của nhà tôi là ông với thằng anh ông làm đừng tưởng tôi không biết, mọi việc ông làm người khó dễ nhà tôi chỉ vì sợ mẹ tôi có thể can thiệp vào chuyện của các ông thôi.
- Cái gì con nói thật!
Nhìn thấy Thiếu Kiệt gật đầu xác nhận điều này. Đến đây bản thân Hoàng Lâm Nhu cũng giận run người. Nếu đối với hai người làm khó dễ bà thì bà không nói đằng này còn hướng tới trên người Thiếu Kiệt nên bà không thể.
Không khí trong phòng bỗng trở nên hơn vừa rồi, sau một loạt lời nói của Thiếu Kiệt đánh vào lòng của Hoàng Lâm Nhu, sự khó chịu, phẫn nộ hiện rõ trên mặt của cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook