Siêu Quậy Trở Lại
-
Chương 4: Con cảm ơn !!!
Chán ngồi đăng truyện tiếp nà. Đọc truyện vui vẻ nha!!! ---Tất cả mọi chuyện là như vậy, ta đã tìm con suốt 17 năm nay. Vài ngày trước tụi ta nghe được tin tức về con nên rất vui và còn biết Kì và Như là bạn thân của con nên ta đã nhờ hai đứa đưa đến đây. Ta rất hạnh phúc khi được gặp con - Ông Trịnh nghẹn ngào
Nhi sốc khôg nói nên lời quay qua ông bà Hoàng :
--Tại sao bamej lại nuôi con???
--Chuyện này thì...Lúc ta đang chjy trốn bọn xã hội đen đòi nợ thì thấy con đang nằm ở dưới chân cầu. Mới đầu ta không định đưa con đi con đi cùng nhưng nhìn con rất dễ thương nên ta đã bế con về và mẹ con cũng rất thích con nên tụi ta quyết định nhận nuôi con. Nhưng vì không có sữa và tụi ta đã đưa con nên chùa nhờ chăm sóc. Hàng ngày hai ta vẫn nên thăm con đến khi con được 11 tuổi thì đưa con về. Ba mẹ sin lỗi vì hòn cảnh nên tụi ta phải làm như vậy - ông Hoàng nói giọng buồn sầu
--Con cảm ơn ba mẹ - Nhi ôm ông bà Hoàng nói giọng rất ấm áp
--Nhi!!! - bà Trịnh
--Ba mẹ hixhixhix - Nhi chạy đến ông Trịnh ôm họ khóc nấc nên
--Ba mẹ xin lỗi. Xin lỗi con rất nhiều hixhixhix - bà Trịnh khóc ôm Nhi
--Không. Ba mẹ không có lỗi mà huhu - Nhi
Lúc này nhìn gia đình được đoàn tụ ai cũng cả động. Kì và Như mừng thầm cho con bạn. Ông bà Hoàng thì có chút đau lòng.
--Cảm ơn ông bà đã nuôi dạy on gái chúng tôi. Chúng tôi đã trả hết nợ và tặng ông bà một cái biệt thự cap cấp. Mong ông bà nhận cho - ông Trịnh
--Chúng tôi cảm ơn lòng tốt củ ông bà nhưng chúng tôi không thể nhận - Ông Hoàng từ chối
--Đúng đó chúng tôi thành thật xin lỗi - Bà Hoàng thêm vào
--Xin ông bà đừng làm chúng tôi khó xử - bà trịnh
--Chúng tôi.....- ông Hoàng
Không khí lúc này thật căng thẳng ông bà Trịnh & Hoàng lúng túng khó xử. Nhi thì chỉ biết đứng nhìn hai cặp ba mẹ củ mình. Choáng ngay khi hai cô nương Kì & Như thì hết sức thoải mái đang ngồi ăn kẹo on face ( sarah: đúng là k phai chuyện của mình thì chả quan tâm. Kì & Như đồng thanh: Cưng nói cái gì đó - nhìn mặt hai bà này bây giơ nguy hiểm thế. Sarah: Àk không??? Em có nói gì đâu. Em sin phép đi trước - Chạy nhanh gnu gì đứng lại)
Qyay lại hiện tại..........
--Vậy chúng tôi xin nhận số tiền ông bà đã trả cò căn biệt thự thì xin ông bà đừng ép chúng tôi nhận. Chúng tôi đã queen với cuộc sống này rồi, ông bà hãy giúp những trẽ em và người nghèo - ông Hoàng nói
--Được rồi cảm ơn ông bà, Nhi thật may mắn khi được ông bà chăm sóc - Ông Trịnh nói và nhìn Nhi rất trìu mến
--Chúng tôi không dám nhận hết công lao. Sư phụ củ con bé mới là người chăm sóc nó nhiều nhất. Ông ấy nuôi nó từ khi tôi cho con bé lên chùa, ông cho nó uống sữa dê thay sữa mẹ, dạy học, dạy võ, dạy cách làm người, giúp đỡ m.ng, sống thế nào cho đúng,...v..vv.. Tất cả những việc mà cha mẹ phải làm với một đứa trẻ. Ông ấy vừa là cha vừa là mẹ của con bé
--Ông ấy đang ở đâu. Tôi muốn cảm ơn!!!- bà Trịnh
--Tôi không biét. Lâu lắm tôi k có gặp ổng - ông Hoàng
--Sự phụ đi du lịch rồi mẹ - Nhi
--Du lịch??? - bà Trịnh có vẻ ngạc nhiên
Bà Trịnh ngạc nhiên ch j đây đón đọc chap tiếp nha
Ngày 15 tháng 10 năm 2016
18:50
Kí tên
Sarah Nguyễn
Nhi sốc khôg nói nên lời quay qua ông bà Hoàng :
--Tại sao bamej lại nuôi con???
--Chuyện này thì...Lúc ta đang chjy trốn bọn xã hội đen đòi nợ thì thấy con đang nằm ở dưới chân cầu. Mới đầu ta không định đưa con đi con đi cùng nhưng nhìn con rất dễ thương nên ta đã bế con về và mẹ con cũng rất thích con nên tụi ta quyết định nhận nuôi con. Nhưng vì không có sữa và tụi ta đã đưa con nên chùa nhờ chăm sóc. Hàng ngày hai ta vẫn nên thăm con đến khi con được 11 tuổi thì đưa con về. Ba mẹ sin lỗi vì hòn cảnh nên tụi ta phải làm như vậy - ông Hoàng nói giọng buồn sầu
--Con cảm ơn ba mẹ - Nhi ôm ông bà Hoàng nói giọng rất ấm áp
--Nhi!!! - bà Trịnh
--Ba mẹ hixhixhix - Nhi chạy đến ông Trịnh ôm họ khóc nấc nên
--Ba mẹ xin lỗi. Xin lỗi con rất nhiều hixhixhix - bà Trịnh khóc ôm Nhi
--Không. Ba mẹ không có lỗi mà huhu - Nhi
Lúc này nhìn gia đình được đoàn tụ ai cũng cả động. Kì và Như mừng thầm cho con bạn. Ông bà Hoàng thì có chút đau lòng.
--Cảm ơn ông bà đã nuôi dạy on gái chúng tôi. Chúng tôi đã trả hết nợ và tặng ông bà một cái biệt thự cap cấp. Mong ông bà nhận cho - ông Trịnh
--Chúng tôi cảm ơn lòng tốt củ ông bà nhưng chúng tôi không thể nhận - Ông Hoàng từ chối
--Đúng đó chúng tôi thành thật xin lỗi - Bà Hoàng thêm vào
--Xin ông bà đừng làm chúng tôi khó xử - bà trịnh
--Chúng tôi.....- ông Hoàng
Không khí lúc này thật căng thẳng ông bà Trịnh & Hoàng lúng túng khó xử. Nhi thì chỉ biết đứng nhìn hai cặp ba mẹ củ mình. Choáng ngay khi hai cô nương Kì & Như thì hết sức thoải mái đang ngồi ăn kẹo on face ( sarah: đúng là k phai chuyện của mình thì chả quan tâm. Kì & Như đồng thanh: Cưng nói cái gì đó - nhìn mặt hai bà này bây giơ nguy hiểm thế. Sarah: Àk không??? Em có nói gì đâu. Em sin phép đi trước - Chạy nhanh gnu gì đứng lại)
Qyay lại hiện tại..........
--Vậy chúng tôi xin nhận số tiền ông bà đã trả cò căn biệt thự thì xin ông bà đừng ép chúng tôi nhận. Chúng tôi đã queen với cuộc sống này rồi, ông bà hãy giúp những trẽ em và người nghèo - ông Hoàng nói
--Được rồi cảm ơn ông bà, Nhi thật may mắn khi được ông bà chăm sóc - Ông Trịnh nói và nhìn Nhi rất trìu mến
--Chúng tôi không dám nhận hết công lao. Sư phụ củ con bé mới là người chăm sóc nó nhiều nhất. Ông ấy nuôi nó từ khi tôi cho con bé lên chùa, ông cho nó uống sữa dê thay sữa mẹ, dạy học, dạy võ, dạy cách làm người, giúp đỡ m.ng, sống thế nào cho đúng,...v..vv.. Tất cả những việc mà cha mẹ phải làm với một đứa trẻ. Ông ấy vừa là cha vừa là mẹ của con bé
--Ông ấy đang ở đâu. Tôi muốn cảm ơn!!!- bà Trịnh
--Tôi không biét. Lâu lắm tôi k có gặp ổng - ông Hoàng
--Sự phụ đi du lịch rồi mẹ - Nhi
--Du lịch??? - bà Trịnh có vẻ ngạc nhiên
Bà Trịnh ngạc nhiên ch j đây đón đọc chap tiếp nha
Ngày 15 tháng 10 năm 2016
18:50
Kí tên
Sarah Nguyễn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook