Siêu Năng Lực
Chương 38: Hỗ trợ - Support

Việc cứu người đã làm xong,

Tạo thêm phấn khởi ở trong tâm tình,

Đem theo nghị lực đầy mình,

Bản thân tiếp tục hành trình dở dang...

Trên đường, nhiệm vụ nhẹ nhàng,

Bất thường phía trước là đang thế nào?

Điều tra, tìm hiểu xem sao,

Thứ gì thu hút? Tiến vào biết thôi...

***

Mọi người thường bảo “mỗi ngày mới là một cơ hội mới” để khuyên rằng: Thất bại của hôm nay không có nghĩa là chấm hết, mà chúng ta vẫn còn ngày mai để tiếp tục phấn đấu tốt hơn.

Hiểu rộng ra: Trong cuộc đời, con người luôn gặp những khó khăn trắc trở, gian nan vất vả, nhưng khi tim còn đập, mắt còn nhìn, ngực còn phập phồng thở... thì vẫn còn có thể vượt qua thử thách, đi tới ngày vinh quang.

Tuy thế, thời gian là hữu hạn, nên đừng bỏ phí, hãy tận dụng thật tốt, vì ngày mới cũng chẳng chờ ai...

***

Vũ trụ Dotcraft…

Jiraiya đi xuyên vào vùng trung tâm rừng “Thung Lũng Phai Tàn” (The Fadevale Forest), sau năm ngày suôn sẻ thì tới thị trấn “Tro Bụi” (The Ashtawnar). Đây khu định cư lớn nhất nơi này, nằm dưới quyền điều hành của Liên Minh. Nó tọa lạc trên một hòn đảo rộng khoảng ba trăm cây số vuông, giữa cái hồ tương đối to, có diện tích gấp sáu lần, tên là “Mưa Phùn” (The Drizlakaar), cạnh con đường chính mà chia đôi rừng thành hai phần nam, bắc.

Mục đích của vị nhẫn giả khi đến địa điểm ấy là… kiếm tiền!

Đúng như thế, với số lộ phí được Yurnero và Slithice tặng, ông khó có thể đi xa ở một thế giới xa lạ chứ đừng nói tìm cách về nhà.

Nhớ cái thời đào tạo thằng nhóc Naruto, bản thân vô lo vô nghĩ vấn đề trang trải sinh hoạt. Vậy mà hiện tại…

Jiraiya chép miệng thở dài, khẽ ngâm bài thơ:

SẦU BUỒN

Nhìn cái hầu bao, thấy muộn phiền,

Kẻ mạnh cũng có lúc chẳng yên,

“Nhà nghèo”, cho nên “cò không tiến”,

Khi nào mới sống kiếp như tiên?

Đây là thể Thất Ngôn Tứ Tuyệt của một nước mà vị nhẫn giả từng đi du lịch qua. Sau khi nhẩm lại, thấy nó khá đúng chuẩn “Luật, Niêm, Vần”, ông gật gù, vẻ đắc ý.

Quay sang chuyện chính, Ashtawnar nằm trên vị trí có ý nghĩa tương đối quan trọng về giao thương nên hay xảy ra tranh chấp, thỉnh thoảng sẽ bị quân của Đại Tộc khiêu khích, tấn công hòng chiếm cứ. Do vậy, trạng thái canh phòng luôn cẩn thận, quá trình xuất nhập bị kiểm tra khá nghiêm ngặt, chặt chẽ.

Muốn vào thị trấn, Jiraiya cần đưa giấy tờ chứng minh hợp lệ. Đáng tiếc, vị nhẫn giả không sở hữu, cũng chẳng thể đăng kí khai báo thân phận bởi mình vốn là kẻ xuyên việt. Nhưng rất may mắn, ông được chàng kiếm khách tặng một vật quý giá: Thẻ Thành viên của Hội Hiệp Sĩ Vô Danh (The Anonymous Knight’s Association - Mumei no Kishidan).

Đó là một tổ chức mới nổi trong chục năm trở lại đây, chuyên làm những chuyện trừ gian diệt ác, bảo vệ kẻ hiền lành, tốt bụng mà yếu thế... Nói chung là đại diện cho tư tưởng chính nghĩa. Không rõ bọn họ sở hữu bao nhiêu thành viên, chỉ biết rằng rất đa dạng về chủng tộc và nghề nghiệp, có thể nói là tất cả.

Mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ, biểu tượng đặc trưng của hội được để lại. Đấy là hình chữ nhật với tỷ lệ vàng (10 x 6.18cm), trên đó vẽ kiếm, khiên tròn gắn mặt nạ bao quanh mắt theo kiểu kí hiệu Vô Cực (∞) ở giữa, cuối cùng là chữ TAKA.

Món quà của Jiraiya phản chiếu ánh hoàng kim khá rực rỡ, chất liệu chưa rõ vì có thể bẻ cong, gấp gọn làm bốn mà mở lại vẫn như thường, rất bền chắc, vũ khí bình thường khó gây xước.

Yurnero bảo rằng: “Kẻ mang tâm bất chính thì không thể làm sáng tấm thẻ, khi chạm vào sẽ khiến nó hóa thành màu xám”.

Thú thật là vị nhẫn giả chẳng hiểu cơ chế kia. Bởi lẽ việc phán định ai đó thiện - ác cần nhiều yếu tố và trên thực tế, ranh giới ấy quá mong manh. Ví dụ một người ăn trộm tiền để cứu chữa mẹ bị bệnh nặng, vậy bản chất họ là tốt hay xấu? Ngay cả ông đã từng giết nhiều ninja khác, hoặc chí ít là lừa tiền nhóc Naruto thì cũng có thể coi là ác chứ nhỉ?

Chắc hẳn một loại ma pháp, tiên thuật mạnh mẽ đã được thi triển, yểm vào thẻ nhằm xác định người cầm nó xứng đáng hay không!

Trước cổng thị trấn có treo một chiếc gương phép lớn là Chiếu Minh Kính (Illuminated Mirror - Shoumei no Kagami). Bất kì ai cũng phải soi sau khi xuất trình giấy tờ tùy thân. Nếu họ giả trang, nó sẽ hiện chữ X đỏ, ngược lại là O xanh.

Có vẻ gương này phân biệt được các ma pháp thay đổi hình dạng!

Tuy nhiên, Jiraiya vẫn sử dụng thuật biến hình, trở thành một Tinh Linh Elf với tên Mr. J, cao khoảng 2.5m, làn da trắng, tóc dài đen, mắt xanh lam, bịt mặt và đi tới. Tại đây, vị nhẫn giả được yêu cầu kiểm tra chứng minh.

Lúc ông xuất trình thẻ thành viên TAKA, một anh lính canh đã bảo chờ, rồi bản thân chạy bẩm báo cấp trên. Lãnh đạo đấy là pháp sư cùng tộc, giới tính nữ, thân hình dong dỏng cao, các đường cong đầy đặn, tóc vàng, dung nhan xinh đẹp, mắt nâu ẩn chứa nét quật cường.

Lại nói, thường thức về cấp độ sức mạnh của mọi chức nghiệp mà đôi bạn trẻ cho biết ở thế giới này là:

1. Học Đồ (Apprentice - Gakuto): Mới vào nghề, chưa quen thuộc kĩ năng, pháp thuật.

2. Môn Đệ (Disciple - Montei): Thành thạo, thuần thục.

3. Lão Luyện (Adept - Rouren): Trở nên tinh thông, hiểu sâu bản chất.

4. Bậc Thầy ( Master - Myoushu) hay còn gọi là Bán Thần (Demigod - Hanshin), Á Thánh (Semisaint - Asei): Thắp lên Thần Hỏa, nhóm lửa Ánh Sáng Tâm Linh, bản nguyên sinh mệnh đạt được lần biến hóa đầu tiên về chất.

5. Ngụy Thần (Pseudo God - Gishin) hoặc Chuẩn Thánh (Nigh Saint - Junsei): Sở hữu sức mạnh như Thần Thánh, có thể địch nổi, thậm chí đánh bại bọn họ, nhưng nguồn năng lượng trong người giới hạn, vẫn bị tuổi thọ hạn chế.

6. Thần Linh (God - Shinrei) hay Thánh Giả (Saint - Seija): Ngưng tụ Vị Cách, bản nguyên sinh mệnh biến đổi về chất lần thứ hai, hóa thành Thần Thánh, trở nên Bất Tử, Bất Hủ, Bất Diệt.

Mỗi level chia làm ba giai đoạn Tiền Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và một Bước Tới Hạn.

Jiraiya đã thử so sánh cấp độ lực lượng của thế giới cũ và mới, suy đoán rằng mình đang ở level 3 Tiền hoặc Trung Kỳ, những huyền thoại như Hokage Đệ Nhất và Ngài Uchiha Madara thì cỡ level 4 chăng?

Pháp sư Leifa (tên trong ngôn ngữ Tinh Linh nghĩa là “kiên nghị”) đạt cấp hai Trung Kỳ nên khó mà xem thấu trình độ của vị nhẫn giả.

Thiếu nữ nhẹ nói, giọng rất êm tai:

- Anh có thể vui lòng cho tôi mượn xem tấm thẻ chứ?

Ông thầy mỉm cười, đồng thời đưa ra:

- Tất nhiên rồi! Mời quý cô!

Leifa chạm vào, khiến nó lóe sáng một chút, chứng tỏ bản thân thuộc phe chính trực. Quan sát giây lát, thiếu nữ gật đầu:

- Xác nhận thông qua! Rất vui được đón tiếp! Nếu đây là lần đầu anh tới Ashtrallar, chúng tôi có thể cử nhân viên hướng dẫn.

Jiraiya cảm tạ:

- Cám ơn! Chẳng ngờ đãi ngộ của quý vị tốt như thế!

- Anh quá khen. Lần trước bị tấn công, TAKA đã giúp chúng tôi bảo vệ người già, phụ nữ và trẻ em, góp phần không nhỏ vào chiến thắng. Được rồi, không làm phiền anh nữa, xin mời! Nếu có bất kì thắc mắc nào, hãy liên lạc lại ngay.

Leifa nói xong và dẫn đường.

Khi vị nhẫn giả đi ngang qua Chiếu Minh Kính, thấy nó hiện chữ O xanh như thường, bèn thầm nghĩ:

“Quả nhiên, chả phải do mình được bọn họ ưu tiên vì thuộc TAKA, bởi làm vậy quá sai lầm, nhỡ đâu quân địch dùng kẻ mạnh mẽ thì sao? Nguyên nhân cũng không phải là thuật biến thân của ninja cao cấp hơn ma pháp biến hình, mà do chakra xuất hiện lần đầu tiên trên thế giới này, khiến cho gương phép khó có thể phân tích dao động năng lượng”.

Đúng như ông thầy đã dự liệu và suy luận, vũ trụ Dotcraft chưa từng có chakra và bản chất việc biến hóa là phủ một lớp năng lượng lên cơ thể, linh hồn, hoặc ở tầng sâu hơn là thay đổi cấu tạo gen, bản nguyên sinh mệnh… nên những pháp thuật dò tìm, đo đạc, phát hiện tần số gần như bị vô hiệu trước khả năng biến thân bằng chakra.

Jiraiya đến khu vực công bố nhiệm vụ. Ở đây có nhiều loại được sắp xếp theo độ khó giảm dần: S - A - B - C - D - E. Hạng A yêu cầu trình độ thấp nhất là Bậc Thầy, hạng C trở xuống thì tương ứng các cấp kia, có thể nhận vượt level. Khuyến cáo Bán Thần, Á Thánh không nên chọn nhiệm vụ dễ hơn khả năng bản thân nhằm tạo điều kiện cho những cấp dưới phát triển.

Quy định vậy, nhưng thực hiện lại là chuyện khác. Kẻ trọng danh tiếng thì chả sao, còn loại ngang ngược thì ít ai dám động vào.

Vì vị nhẫn giả muốn giữ bí mật nên đám Leifa không công bố. Tuy thế, vài cán bộ cấp cao, quý tộc đã có thông tin, chỉ là chưa hành động gì cả.

Ông thầy lựa chọn một mục hạng C: Điều tra vụ mất tích bí ẩn của đôi thám hiểm gia ở hang động “Ca Khúc Của Người Chết” (The Song Of The Dead Cave) cách đây hai ngày.

Đó là khu vực nằm ở phía đông nam thị trấn, xa khoảng 200km, chuyên dành cho cấp độ Học Đồ, Môn Đệ đi rèn luyện.

- Xin chào chú! Liệu rằng chúng ta có thể cùng nhau tiếp nhận nhiệm vụ này không?

Một giọng nói có phần non nớt nhưng tự tin vang lên, thỉnh cầu Jiraiya.

Vị nhẫn giả quay lại thì thấy đấy là cậu bé nhân loại trong trang phục áo choàng vàng xanh lam, dáng dấp cao quý. Tuổi tác ước chừng 12, tóc ngắn màu hạt dẻ, khuôn mặt sáng sủa, đôi mắt đen láy, chứa nét thông minh, lanh lợi.

Ông thầy hỏi nhẹ:

- Nhóc là ai?

- Cháu là Albert, người ra thông báo nhiệm vụ.

- A! Ra thế! Chắc nhóc là pháp sư nhỉ? Mà nhóc không sợ đi với người lạ sao?

- Có tôi thì cậu chủ sẽ an toàn.

Trả lời Jiraiya là một khoảng không, sau chớp mắt liền hiện ra nam thanh niên loài người, cao ngang vai, mặc đồ đen, bịt mặt, tóc bạc, ánh mắt sắc lẹm, vẻ lãnh khốc, đồng tử màu nâu, ẩn hiện hơi thở nguy hiểm.

- Chà! Khả năng tàng hình của anh bạn trẻ tuyệt lắm!

Vị nhẫn giả khen ngợi, thầm đánh giá đối phương. Xem chừng cấp độ của cậu ta khá tương đương mình hoặc ít nhất năng lực kia vượt trội hẳn, nếu không bản thân đã phát hiện rồi.

- Tôi là Mr. J! Rất vui được hợp tác!

Ông thầy chìa tay, đồng ý hợp tác.

- Yeah!

- OK!

Albert thì vui vẻ, còn gã cận vệ vẫn mang sự lạnh lùng.

- Vậy phần thưởng sẽ thanh toán kiểu gì? - Jiraiya hỏi.

- Cháu ứng trước một nửa, mong chú gắng sức hỗ trợ.

Cậu bé ăn nói lễ phép, dù cho ngoại hình, cử chỉ mang theo phong cách quý tộc, chắc hẳn đã được giáo dục rất tốt.

- Nhóc thật hào phóng! Ta cảm ơn trước. Vậy sáng mai, mọi người sẽ tập trung trước cổng thị trấn. Tôi cần chuẩn bị vài thứ cho chuyến đi trong ngày hôm nay. Đồng ý chứ?

- Được ạ! Tạm biệt chú.

- OK!

Đợi đối phương đi, “khoảng không” nói:

- Đáng tin tưởng sao?

- Mắt nhìn người của em rất tốt mà, giống năm xưa ý. Hơn nữa, chú ấy còn là thành viên TAKA, đảm bảo nhân phẩm!

***

Vị nhẫn giả rời khỏi, đến hiệu tạp hóa mua bản đồ của rừng “Thung Lũng Phai Tàn” vì lúc trước tới Ashtawnar đều nhờ vào chỉ dẫn của đôi nam nữ Yurnero và Slithice. Dĩ nhiên là bọn họ không có, cũng không cần do quen thuộc rồi.

Có hai mặt hàng khác nhau là thông thường và cao cấp. Loại đầu bằng giấy đặc biệt, chống lửa, nước, vài chất lỏng khác, chịu nhiệt từ âm 10 đến dương 100 độ C… nên khá bền, giá cả phải chăng.

Loại sau đắt gấp nhiều lần, chuyên dành cho quý tộc, chiến sĩ, pháp sư… giàu sang, chất lượng tương ứng. Đó là chiếc nhẫn khá đẹp, màu trắng bạc, có tên Mapinring, muốn dùng thì chỉ cần truyền chút ma lực vào là có thể kích hoạt một bản đồ ba chiều dạng đơn giản của khu vực rộng nửa cây số vuông, dày 20m, chia đều trên dưới. Ở đấy hiện vị trí bản thân rất rõ ràng, kí hiệu là mũi tên màu xanh lá.

Tuy nhiên, những nơi chưa được thám hiểm, khai phá thì sẽ không thể hiển thị mà cần kẻ sử dụng quét hình bằng chính chiếc nhẫn, phạm vi bị gói gọn trong bán kính 5m.

Dữ liệu thu thập sẽ được lưu lại và có thể bán cho Hiệp Hội Tin Tức Dalrillon (Dalrillon News Association) với mức giá tùy thuộc độ bí hiểm, quý hiếm. Bổ sung thêm, trụ sở của tổ chức này đặt tại thành phố Freedomar (Tự Do), lục địa Castilia (Độc Lập), Dalrillon.

Vật phẩm sở hữu chức năng bảo vệ thông tin bằng mật khẩu, mã hóa phức tạp nên tính an toàn dữ liệu cao, rất yên tâm.

Mapinring là phát minh vĩ đại, chấn động thế giới của một Kỹ Sư Ma Pháp (The Magic Engineer - Mahou Gishi) thuộc tộc Địa Tinh (Gnome - Chisei), tên Horfan (có nghĩa là “vui vẻ” trong ngôn ngữ của bọn họ).

Từ khi ra mắt tới nay, tuy mới 10 năm, nhưng nó đã làm đẩy nhanh tiến độ của quá trình thăm dò hành tinh Dalrillon từ 35% lên 40%, quả thực kinh khủng!

Trước sự hấp dẫn chẳng thể chối từ, ông thầy cắn răng, quyết định mua hàng, dù rằng sau đó còn vài đồng bạc lẻ, chỉ đủ sắm đồ ăn, nước uống cho một tuần.

Việc kích hoạt chiếc nhẫn rất đơn giản do ma lực ở thế giới mới được chuyển hóa từ năng lượng tự nhiên nên dùng chính loại này cũng chả có vấn đề.

Tối, Jiraiya ngủ tạm ở nóc nhà của quán ăn, may mà trời không mưa, không muỗi.

Sáng sớm, thời tiết chuyển mây xám, ẩm ướt, thỉnh thoảng mưa phùn, đúng như cái tên hồ Drizlakaar, 365 ngày thì 200 ngày là vậy.

Vị nhẫn giả đã biến trở về hình dáng thật. Điều này giúp tung hỏa mù, khiến các kẻ khác tưởng lầm. Albert và cận vệ cũng chả nhận ra, suýt hiểu nhầm. Tất nhiên, họ vẫn nghĩ đây là giả.

- Này nhóc! Anh bạn của cháu tên gì? - Ông thầy tò mò.

- Anh ý là Kale, một người mồ côi nhưng được cha mẹ cháu đưa về và sống với cháu suốt, giống như anh trai ruột vậy. - Đối phương kể lể.

- Ồ! Một chàng trai tội nghiệp, cũng rất may mắn.

- Thế chú có người thân chứ? Bọn họ ở đâu?

Nghe vậy, Jiraiya thoáng nhớ lại, khẽ thở dài:

- À... Mọi người... sống tại nơi rất xa...

Cậu bé tinh ý, nhỏ giọng:

- Ôi, cháu xin lỗi!

- Không sao đâu!

Kale đang ẩn hình cũng hơi dao động ánh mắt, chẳng biết nghĩ chi.

Cả ba di chuyển bằng tấm thảm bay của nhóc pháp sư, mất khoảng nửa ngày thì đến địa điểm chỉ định.

Vuuu vuuuu...

Huuuu huuuu...

Cửa hang cao khoảng chục mét, chiều rộng tương đương, thỉnh thoảng bên trong vang vọng âm thanh rít gào, nghe rùng rợn, kinh dị, thảo nào mang tên “Ca Khúc Của Người Chết”.

- Đây là tiếng gió lùa qua khe đá chứ nhỉ? - Vị nhẫn giả đánh giá.

Albert giải thích:

- Vâng! Nhưng không ai biết chúng từ đâu tới. Hang này được một pháp sư hệ không gian (Space Mage - Kuukan Mahoushi), cấp bậc Á Thánh phát hiện rồi dùng ma thuật phong ấn, chia ra hai tầng tương ứng level Học Đồ và Môn Đệ. Lũ quái vật bị nhốt trong đấy sinh sôi nhờ vào trận pháp hấp thụ năng lượng mà vị pháp sư kia sắp đặt, khi vượt ngưỡng cho phép thì thị trấn sẽ cử những chức nghiệp giả đến tiêu diệt, thu hoạch nguyên vật liệu.

- Chà! Giống trại chăn nuôi ghê!

- Dù thế, bọn chúng hung hãn và nguy hiểm chẳng kém bên ngoài đâu. Kẻ không cẩn thận vẫn chết như thường.

Nói tới đây, cậu bé bộc lộ vẻ cao ngạo hiếm thấy. Đúng thôi, làm việc gì cũng nên suy nghĩ một chút, trừ vài trường hợp bất đắc dĩ. Dễ thấy cái tính cẩu thả hay bị coi thường.

Albert tiếp tục, thoáng hiện chút bất an:

- Bạn cháu là người chu đáo nên cháu tin rằng sự kiện mất tích có nguyên nhân sâu xa nào đó. Hi vọng cô ấy vẫn ổn.

- Yên tâm! Ta sẽ nỗ lực giúp đỡ! - Ông thầy an ủi.

Bọn họ tiến vào, cảnh vật xung quanh liền biến đổi, trở nên rộng gấp đôi bên ngoài. Toàn bộ hang toàn đá xám xịt xen lẫn đá phát quang màu vàng, đủ ánh sáng để thấy rõ lối đi.

Càng vào sâu, thể tích của nó càng lớn, cao cả trăm mét, chia nhiều ngóc ngách, hốc, có các cột chống to đùng hoặc đá nhọn hoăn hoắt mọc ra trên trần.

- Kỳ lạ! Sao chẳng tồn tại con quái vật nào? Săn bắt quá độ chăng?

Ở thế giới chứa năng lượng tự nhiên nồng đậm như này, Jiraiya muốn chứng kiến bọn chúng xem sao, lấy tư liệu phục vụ quá trình tìm hiểu, biết đâu hữu ích về sau, mà hiện tại khá thất vọng. Đường đến thị trấn Tro Bụi không gặp là may mắn đã đành, nhưng nơi “nuôi nhốt” cũng vậy thì hơi... dị thường.

- Tầng một có ruồi, muỗi, rắn, rết, chuột, tổng cộng năm loại côn trùng và động vật biến dị, số lượng nhiều, mà bây giờ thế này... Quá đáng ngờ! Chúng ta xuống tầng hai xem. - Cậu bé pháp sư cau mày, đề nghị.

- Được! Để ta đi trước!

Vị nhẫn giả dẫn đầu, di chuyển theo sự chỉ dẫn của bản đồ. Sau nửa ngày, tầng kế tiếp hiện ra, rộng rãi gấp chục lần tầng đầu, nhiều nơi ẩn nấp hơn, sơ suất sẽ dễ bị quái vật tập kích bất ngờ. Nhưng tình huống vẫn giống như cũ!

- Mọi người nhìn!

Theo cánh tay Albert chỉ, một góc nào đó thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng màu xanh lá nhạt, nếu chả chú ý thì rất khó phát giác giữa những viên đá quang xung quanh.

Khi cả ba tới gần, cậu bé thốt lên:

- Đá Tà Năng! Đừng ai động vào!

Ông thầy thấy vẻ ngạc nhiên của nó, bèn hỏi:

- Có gì khác biệt sao?

Mặc dù hơi lạ vì Jiraiya đưa vấn đề này, nhưng Albert vẫn giải thích cặn kẽ:

- Lũ quái vật thông thường sử dụng năng lượng để cường hóa bản thân. Con cấp cao thì biết phóng phép thuật như lửa, độc, băng... Tất cả bọn chúng đều dùng loại có tính chất khá ôn hòa, không quá khó kiểm soát, tương tự của pháp sư, chiến sĩ.

Tuy nhiên, tồn tại thứ năng lượng đối nghịch là Tà Năng (Evil Energy - Janou), hoặc tên gọi khác như Năng Lượng Bóng Tối (Dark Energy)... Nó vô cùng nguy hiểm, cực kì dễ mất khống chế, làm đồng hóa, ô nhiễm, đầu độc, ăn mòn cơ thể, tâm trí, linh hồn, năng lượng, vật chất xung quanh... nếu tiếp xúc trực tiếp. Ngay cả Thần Linh, Thánh Giả phe Quang Minh (The Light - Koumei) cũng cực ít sử dụng vì ảnh hưởng xấu. Chỉ rất hiếm cá nhân điều khiển nổi mà không đánh mất bản tâm, bọn họ đều thuộc phái Trung Lập (The Neutral - Chuuritsu).

Tà Năng xuất phát từ Ma Giới (Demon World - Makai) hay là Địa Ngục (Hell - Jigoku) hoặc Ngoại Giới (Out World - Gaikai)... là một tập hợp các chiều không gian song song thế giới hiện thực. Nơi đó tràn ngập hỗn loạn, giết chóc, mạnh sống, yếu chết. Lũ yêu quái, ma quỷ tại đó đều lấy nó làm nguồn lực lượng cho mình nên tinh thần luôn bất ổn, ham muốn sát sinh, hủy diệt. Lãnh đạo chúng là phe Hắc Ám (The Dark - Kokuan).

Bình thường, các khu vực có giao điểm lớn giữa ba nhà trên ở Dalrillon đều bị phong ấn chặt chẽ, lâu dần sẽ chìm vào sử sách, trở thành truyền thuyết, mục đích là để ngăn ngừa phá hoại. Nhưng mà vẫn còn nhiều nơi rò rỉ, tồn tại quái vật, tà ma cường đại.

Nghe vậy, vị nhẫn giả bỗng nhớ lại lần Yunero biểu diễn, liệu có phải một nửa trong đó là Tà Năng chăng?

“Cậu ấy gọi tên “ma lực” nhưng tính chất giống loại này, còn “linh lực” mới đúng kiểu “ma lực” thường nói kia. Hi vọng bọn họ được yên ổn”.

Ngẫm xong, ông bình luận:

- Ta suy nghĩ khác một chút. Thực ra năng lượng hay sức mạnh gì thì cũng chẳng phân biệt tốt xấu, thiện ác, chỉ đóng vai trò công cụ, còn kẻ dùng nó như thế nào mới đáng xem xét. Ví dụ con dao của đầu bếp sẽ khác trong tay sát nhân, đại ý là thế. Mà tạm bỏ qua đi. Đá Tà Năng xuất hiện tại đây có nghĩa rằng ai đó mang vào chăng?

Cậu bé pháp sư gật đầu:

- Không nằm ngoài khả năng này ạ. Bởi nếu trận pháp bao trùm hang động Ca Khúc Của Người Chết hấp thụ Tà Năng thì lũ quái vật sở hữu thần trí thấp kém kia sẽ lâm vào bạo loạn. Như vậy, dấu vết giao chiến quanh hai tầng phải rất nhiều và rõ ràng chứ chả mờ nhạt và khá ít như bây giờ. Còn bằng chứng cụ thể hơn nữa là chiếc Mapingring có chức năng đo đạc, phát hiện khu vực tồn tại Tà Năng, tuy bán kính gói gọn ở phạm vi 5m nhưng rất hữu ích!

- Ồ! Anh bạn nhân viên bán hàng không hướng dẫn hết cho ta rồi!

Jiraiya nhờ Albert chỉ cách kích hoạt và thành công. Khi đứng gần viên Tà Năng Thạch, bản đồ liền hiện cảnh báo nguy hiểm.

Vị nhẫn giả suy tư:

- Phải chăng bạn của cháu phát giác ý đồ xấu nên bị kẻ ấy hoặc bọn chúng bắt cóc. Tình huống có tỷ lệ thấp mà tồi tệ nhất là thực lực đối phương quá mạnh, “xử lý trực tiếp” luôn nạn nhân.

Cậu bé pháp sư xiết chặt tay:

- Hi vọng nó chẳng xảy ra.

- Với trường hợp đầu, hang động này có điểm nào kì lạ trong quá khứ không?

- Rất bình thường, chả thấy gì đáng ngờ ạ.

- Vậy chúng ta cứ tiếp tục tìm kiếm dấu vết chung quanh đi.

Viên Đá Tà Năng được phong ấn bằng một phép thuật nhỏ rồi cất trong chiếc hộp kim loại của Albert. Cậu ta sở hữu một chiếc nhẫn trữ vật, thể tích khoảng bốn mét khối, dẫu bé nhưng cũng cho thấy gia cảnh giàu sang.

Lại nói, kia là năng lượng dạng kết tinh sau khi cô đọng theo phương pháp đặc biệt. Kích thước bằng ngón út, màu sắc nhạt của nó chứng tỏ nồng độ còn thấp, nếu cao hơn thì sẽ thành xanh đậm, tím, rồi cuối cùng là đen đặc.

Hồi lâu, chẳng thu hoạch được gì, bọn họ quyết định trở về tầng một.

Tuy nhiên...

Biến hóa xảy ra...

Lúc qua cửa, cảnh vật y nguyên, vẫn là tầng hai!

Cả ba bất ngờ vì lọt vào bẫy!

Tình hình trở nên nguy nan!

Nhóm bạn sẽ làm cách nào để thoát khốn?

Đón chờ những chương sau sẽ rõ...

***

Ông thầy gặp cảnh khó,

Nên phải mò nhiệm vụ,

Thế giới mới mịt mù,

Không tiền, trụ sao nổi?

Hào hiệp, chẳng từ chối,

Nhận vào đội điều tra,

Bí mật dần lộ ra,

Chắc hẳn khá to đấy,

Đá Tà Năng ở đây,

Là che đậy chuyện gì?

Liệu có thể rời đi,

Khi đang bị lọt bẫy?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương