Siêu Mẫu Hàng Đầu
-
Chương 588
Tại bệnh viện.
Đầu của Lý Húc được băng bó lại, người cũng tỉnh lại rồi, nhưng cứ thể ngây người ra nhìn Coco.
Lý Húc không nhận ly nước, vẫn cứ ngây ra nhìn Coco, “Chuyện lúc nãy em nói đều là thật hả?”.
“Em nói cái gì?” Coco hỏi vẻ không có gì.
Vừa nghe câu này của Coco, Lý Húc liền sốt ruột, “Thì là chuyện em là phụ nữ và mang thai đó!”
“Ồ.” Coco vừa nghe liền vô tình ồ một tiếng, rồi lại cúi đầu xuống bóc quýt.
Lý Húc bị thái độ này của Coco làm cho mơ hồ khó hiểu, trong lòng càng sốt ruột hơn, “Ồ là có ý gì?”.
“Anh ngủ với em lâu như vậy, thật sự không biết em là nam là nữ hay là chuyển giới sao?” Coco mở to mắt nhìn Lý Húc, trên khuôn mặt xinh đẹp đó có sự mâu thuẫn không thể giấu giếm, cô luôn cảm thấy Lý Húc khi cần thông minh thì vô cùng thông minh, khi ngu ngốc thì cực kỳ ngu ngốc.
Chỉ có điều không nghĩ tới là anh ấy có thể ngu ngốc tới trình độ này.
“Anh...” Lý Húc bị hỏi cứng họng, lắc đầu nói, “Anh lại không biết những người chuyển giới khác trông như thế nào?”
“Anh...” Coco bị chọc tức điên lên.
Lý Húc lại không cam tâm gặng hỏi tiếp, “Vậy rốt cuộc em có mang thai không?”
“Không có.” Ném lại một câu rồi Coco quay người bỏ đi.
“Không có?” Lý Húc dường như bị người ta dội chậu nước lạnh vào đầu, sự kích động trước đó giờ biến thành nỗi hụt hẫng, liền gọi với theo, “Em đừng đi, không có là không có, cùng lắm sau này chúng ta nhận nuôi một đứa.”
“Đồ ngốc.” Coco hơi khựng người lại, liền ngoái đầu lại ném cho Lý Húc hai chữ, rồi đi vào phòng đóng cửa cái rầm.
Lý Húc sờ lên miếng vải băng trên trán, anh sao lại thành đồ ngốc rồi?
Sự nghi hoặc trong lòng lại lớn thêm, nghĩ một lát liền gọi điện cho Diêm Quân Lệnh, “Diêm lão đại, rốt cuộc Coco là nam hay là nữ?”
“Cậu ngủ với người ta lâu như vậy còn không biết thì làm sao tôi biết?” Diêm Quân Lệnh vốn tâm trạng không vui, nhận điện thoại ccuar Lý húc đương nhiên nói chuyện không hay rồi.
Lý Húc nhẫn nại, “Không phải là lúc đầu anh nói với chị dâu cô ấy là chuyển giới sao?”
“Cô ta như vậy không giống sao?” Diêm Quân Lệnh hỏi ngược lại.
“Hả?” Lý Húc tưởng mình nghe nhầm, cái gì gọi là cô ấy như vậy không giống sao? Phán đoán này cũng sơ sài quá đấy?
“Cậu là bị đập vào đầu nên tai cũng hỏng rồi đúng không?” Diêm tổng tài bị vứt bỏ hết lần này đến lần khác, nên tâm trạng không được tốt, ngay cả giọng nói cũng trở lên hà khắc.
Lý Húc sờ tai, “Không phải là tai em bị hỏng, mà là bị thái độ phán đoán sơ sài của anh dọa cho sợ.”
“Ồ.” Diêm Quân Lệnh ồ một câu, một chút áy náy cũng không có.
“Ừa, vậy cô ấy rốt cuộc là có phải không?” Lý Húc kiên trì hỏi.”
“Giới tính quan trọng tới vậy sao?” Diêm Quân Lệnh nhún vai, ném lại một câu rồi cúp máy, anh không vui sao để tên ngu ngốc này thoải mái chứ, bản thân ngủ cùng với phụ nữ hơn nửa năm trời đều không phân rõ nam hay nữ, còn mặt mũi đi hỏi anh nữa.
Lý Húc bị câu hỏi của Diêm Quân Lệnh hỏi trúng, đúng vậy, giới tính có quan trọng không? Anh rõ ràng đã chấp nhận Coco rồi, hà tất phải quan tâm cô ấy là nam hay nữ.
Cho dù là nam là nữ, cũng là sự lựa chọn của Coco, chỉ cầng là sự lựa chọn của cô ấy anh đều nên tôn trọng.
Nghĩ tới đây Lý Húc bỗng nhiên nhẹ lòng, đưa tay rút ống truyền ra, xỏ dép vào rồi đi ra ngoài, cô ấy có thể vì anh mà dũng cảm đứng trước mặt gia đình anh, bị bọn họ mỉa mai chế giễu, anh sao lại không thể kiên định hơn, dũng cảm hơn chứ.
Coco... Coco... em đang ở đâu?” Lý Húc vừa đi vừa gọi.
Kết quả là chạy mấy vòng cũng không nhìn thấy Coco, liền vội vàng gọi điện cho cô, nhưng tiếng chuông điện thoại lại vang lên ngay sau lưng anh.
Lý Húc bất giác quay đầu, thì nhìn thấy Coco đang đứng im sau lưng anh, Lý Húc bất mãn lẩm bẩm, “Em ở ngay sau anh sao không trả lời anh?”
“Em nên trả lời anh cái gì? Đồ ngốc.” Coco nhìn Lý Húc hỏi.
Lý Húc bị hỏi vậy thì sờ lên mũi nói, “Đều được.”
“Có phải anh rất thất vọng vì em không có thai không?” Coco nghĩ một lát rồi nghiêm túc hỏi.
Lý Húc lắc đầu, “Nói không thất vọng thì là giả, nói rất thất vọng thì hơi quá, nhiều hơn đó là nuối tiếc, tiếc là không co cô con gái xinh đẹp giống như em, nhưng mà những thứ này đều không quan trọng.
“Vậy cái gì mới quan trọng?” nghe Lý Húc nói, Coco có chút ngạc nhiên, nhưng cố gắng để bản thân bình tĩnh rồi hỏi.
“Anh yêu em, em cũng yêu anh.” Lý Húc vừa bình tĩnh vừa kiên định trả lời.
Coco tròn xoe mắt, ngây người ra nhìn Lý Húc.
Những năm nay năng lực của cô chín muồi rồi, danh tiếng cũng đủ rồi, nhưng tiếng tăm đó lại là một nỗi đau, trong giới giải trí, cho dù là thanh minh cũng không đuổi kịp tốc độ của những lời đồn.
Thêm việc mấy năm nay gánh lấy cái danh người chuyển giới, càng bị người ta xa lánh hơn.
Coco cho rằng Lý Húc cũng chẳng qua là cùng cô chơi vui qua đường, không ngờ lại đột nhiên thật lòng yêu, nói không kinh ngạc chắc chắn là giả tạo rồi.
Còn về cô thua con tim mình từ khi nào cũng không nói rõ được.
Vốn cho rằng Lý húc miệng nó là không quan tâm, trong lòng chung quy lại thì cũng có chút mâu thuẫn, nhưng không muốn anh ấy chỉ là nói cách qua loa là tiếc không thể có một cô con gái xinh đẹp giống như cô, còn nói mấy thứ đó không quan trọng, quan trọng là anh yêu cô.
“Nhưng mà cũng không sao, nhận nuôi một đứa con tính cách giống như em cũng được.” Thấy Coco hồi lâu không nói gì, Lý Húc tưởng rằng mình lại chạm vào nỗi đau của cô, vội vàng bổ sung thêm một câu.
“Đồ ngốc, ai cần nhận con nuôi chứ!” Coco bỗng mắng yêu một câu.
Lý Húc một mặt khó hiểu, anh lại nói sai rồi sao?
Coco thấy vậy không thèm để ý tới Lý Húc nữa, àm quay người bỏ đi. Lý Húc hốt hoảng, mặc đồ bệnh nhân rồi đi theo, kết qur là theo tới khoa phụ sản.
“Em tới đây làm gì?” Lý Húc ngây ngô nhìn Coco.
Coco nháy mắt một cách kỳ quặc, sau đó liền nghe tiếng y tá gọi, “Người tiếp theo Tống Vũ Nhu.”
Sau đó Coco liền đi vào trong.
Lý Húc đang muốn đi theo, kết bị bị một bác sĩ chặn lại, “Nam người nhà đợi bên ngoài, không thấy đều là chị em phụ nữ sao?”
“Ồ.” Lý Húc thờ thẫn ồ một tiếng, trong đầu vẫn là cái tên mà bác sĩ mới vừa gọi, Tống Vũ Nhu? Tống Vũ Nhu?
Đây là tên tiếng Trung của Coco?
Trời ạ, anh rốt cuộc làm bạn trai người ta kiểu gì vậy?
“Bác sĩ đây là siêu âm kiểm tra sao?” Lý Húc sau khi kinh ngạc thì hỏi bác sĩ một câu hỏi hết sức ngu ngốc.
Vị bác sĩ sản khoa kia nhìn Lý Húc vô cùng kỳ lạ, trong lòng nghĩ người thanh niên này tướng mạo không tệ, nhưng não có vấn đề rồi, “Đến sản khoa không siêu âm thai thì làm gì?”
“Cái này...” Lý Húc vẫn muốn nói điều gì, bỗng mắt sáng lên, liền đẩy bác sĩ ra lao vào bên trong, “Em ơi, em có thai thật hả?”
“Ra ngoài! Anh trai này mời anh lập tức ra ngoài!” Lý Húc vừa mới kích động gọi to, liền bị hai y tá lôi ra ngoài.
Coco nghiêng đầu nhìn, hận một nỗi không giấu mặt đi được, tên Lý Húc này lên cơn ngu ngốc là một chút kiến thức cũng không có.
Bị ấn mạnh ngồi xuống ghế, Lý Húc buồn phiền đi loanh quanh, trước đây anh không thể hiểu được Diêm lão đại, bây giờ mới hiểu khi trong lòng mình quan tâm tới một người, vid cô ấy làm bao nhiêu cũng không đủ.
Một lát sau Coco mới từ khoa sản đi ra, nhìn thấy Lý Húc với bộ mặt lo lắng, trán đầy mồ hôi liền hỏi, “Anh bị làm sao vậy?”
“Anh không sao, em thế nào rồi?” Lý Húc chạy lại nắm chặt tay Coco.
“Cái gì thế nào?” Coco bối rối hỏi.
“Đừng nói với anh em siêu âm chỉ là đùa vui thôi nhá.” Lý Húc trưng ra bộ mặt nghiêm túc, người phụ nữ này dám tiếp tục lừa anh, anh sẽ cho cô biết tay.
“Em... em cũng không dám chắc chắn, cụ thể thế nào thì phải đợi kết quả.” Hôm nay ở nhà họ Lý, Coco nói mình có thai thực ra chỉ là nhất thời xúc động, vì để chứng minh mình là nữ nên tùy tiện nói ra, nhưng sau khi đưa Lý Húc tới bệnh viện thì thấy bên dưới bị chảy máu, hỏi thăm một bác sĩ quen, chẩn đoán cô bị động thai, lúc này mới làm kiểm tra lại từ đầu.
Nhưng trong lòng Coco thực ra cũng có cơ sở rồi, nhớ lại hơn tháng rồi chưa có kinh nguyệt, và sự bất thường của cơ thể gần đây, còn cả một đêm cuồng nhiệt tối qua...
“Tống Vũ Nhu, đây là kết quả của cô.” trong lúc Coco đang suy nghĩ có nên nói với Lý Húc không, thì nghe tiếng cô y tá gọi.
Coco đang định đứng lên, không ngờ Lý Húc ấn cô ngồi xuống ghế, “Để anh.”
“Hả?”
Đầu của Lý Húc được băng bó lại, người cũng tỉnh lại rồi, nhưng cứ thể ngây người ra nhìn Coco.
Lý Húc không nhận ly nước, vẫn cứ ngây ra nhìn Coco, “Chuyện lúc nãy em nói đều là thật hả?”.
“Em nói cái gì?” Coco hỏi vẻ không có gì.
Vừa nghe câu này của Coco, Lý Húc liền sốt ruột, “Thì là chuyện em là phụ nữ và mang thai đó!”
“Ồ.” Coco vừa nghe liền vô tình ồ một tiếng, rồi lại cúi đầu xuống bóc quýt.
Lý Húc bị thái độ này của Coco làm cho mơ hồ khó hiểu, trong lòng càng sốt ruột hơn, “Ồ là có ý gì?”.
“Anh ngủ với em lâu như vậy, thật sự không biết em là nam là nữ hay là chuyển giới sao?” Coco mở to mắt nhìn Lý Húc, trên khuôn mặt xinh đẹp đó có sự mâu thuẫn không thể giấu giếm, cô luôn cảm thấy Lý Húc khi cần thông minh thì vô cùng thông minh, khi ngu ngốc thì cực kỳ ngu ngốc.
Chỉ có điều không nghĩ tới là anh ấy có thể ngu ngốc tới trình độ này.
“Anh...” Lý Húc bị hỏi cứng họng, lắc đầu nói, “Anh lại không biết những người chuyển giới khác trông như thế nào?”
“Anh...” Coco bị chọc tức điên lên.
Lý Húc lại không cam tâm gặng hỏi tiếp, “Vậy rốt cuộc em có mang thai không?”
“Không có.” Ném lại một câu rồi Coco quay người bỏ đi.
“Không có?” Lý Húc dường như bị người ta dội chậu nước lạnh vào đầu, sự kích động trước đó giờ biến thành nỗi hụt hẫng, liền gọi với theo, “Em đừng đi, không có là không có, cùng lắm sau này chúng ta nhận nuôi một đứa.”
“Đồ ngốc.” Coco hơi khựng người lại, liền ngoái đầu lại ném cho Lý Húc hai chữ, rồi đi vào phòng đóng cửa cái rầm.
Lý Húc sờ lên miếng vải băng trên trán, anh sao lại thành đồ ngốc rồi?
Sự nghi hoặc trong lòng lại lớn thêm, nghĩ một lát liền gọi điện cho Diêm Quân Lệnh, “Diêm lão đại, rốt cuộc Coco là nam hay là nữ?”
“Cậu ngủ với người ta lâu như vậy còn không biết thì làm sao tôi biết?” Diêm Quân Lệnh vốn tâm trạng không vui, nhận điện thoại ccuar Lý húc đương nhiên nói chuyện không hay rồi.
Lý Húc nhẫn nại, “Không phải là lúc đầu anh nói với chị dâu cô ấy là chuyển giới sao?”
“Cô ta như vậy không giống sao?” Diêm Quân Lệnh hỏi ngược lại.
“Hả?” Lý Húc tưởng mình nghe nhầm, cái gì gọi là cô ấy như vậy không giống sao? Phán đoán này cũng sơ sài quá đấy?
“Cậu là bị đập vào đầu nên tai cũng hỏng rồi đúng không?” Diêm tổng tài bị vứt bỏ hết lần này đến lần khác, nên tâm trạng không được tốt, ngay cả giọng nói cũng trở lên hà khắc.
Lý Húc sờ tai, “Không phải là tai em bị hỏng, mà là bị thái độ phán đoán sơ sài của anh dọa cho sợ.”
“Ồ.” Diêm Quân Lệnh ồ một câu, một chút áy náy cũng không có.
“Ừa, vậy cô ấy rốt cuộc là có phải không?” Lý Húc kiên trì hỏi.”
“Giới tính quan trọng tới vậy sao?” Diêm Quân Lệnh nhún vai, ném lại một câu rồi cúp máy, anh không vui sao để tên ngu ngốc này thoải mái chứ, bản thân ngủ cùng với phụ nữ hơn nửa năm trời đều không phân rõ nam hay nữ, còn mặt mũi đi hỏi anh nữa.
Lý Húc bị câu hỏi của Diêm Quân Lệnh hỏi trúng, đúng vậy, giới tính có quan trọng không? Anh rõ ràng đã chấp nhận Coco rồi, hà tất phải quan tâm cô ấy là nam hay nữ.
Cho dù là nam là nữ, cũng là sự lựa chọn của Coco, chỉ cầng là sự lựa chọn của cô ấy anh đều nên tôn trọng.
Nghĩ tới đây Lý Húc bỗng nhiên nhẹ lòng, đưa tay rút ống truyền ra, xỏ dép vào rồi đi ra ngoài, cô ấy có thể vì anh mà dũng cảm đứng trước mặt gia đình anh, bị bọn họ mỉa mai chế giễu, anh sao lại không thể kiên định hơn, dũng cảm hơn chứ.
Coco... Coco... em đang ở đâu?” Lý Húc vừa đi vừa gọi.
Kết quả là chạy mấy vòng cũng không nhìn thấy Coco, liền vội vàng gọi điện cho cô, nhưng tiếng chuông điện thoại lại vang lên ngay sau lưng anh.
Lý Húc bất giác quay đầu, thì nhìn thấy Coco đang đứng im sau lưng anh, Lý Húc bất mãn lẩm bẩm, “Em ở ngay sau anh sao không trả lời anh?”
“Em nên trả lời anh cái gì? Đồ ngốc.” Coco nhìn Lý Húc hỏi.
Lý Húc bị hỏi vậy thì sờ lên mũi nói, “Đều được.”
“Có phải anh rất thất vọng vì em không có thai không?” Coco nghĩ một lát rồi nghiêm túc hỏi.
Lý Húc lắc đầu, “Nói không thất vọng thì là giả, nói rất thất vọng thì hơi quá, nhiều hơn đó là nuối tiếc, tiếc là không co cô con gái xinh đẹp giống như em, nhưng mà những thứ này đều không quan trọng.
“Vậy cái gì mới quan trọng?” nghe Lý Húc nói, Coco có chút ngạc nhiên, nhưng cố gắng để bản thân bình tĩnh rồi hỏi.
“Anh yêu em, em cũng yêu anh.” Lý Húc vừa bình tĩnh vừa kiên định trả lời.
Coco tròn xoe mắt, ngây người ra nhìn Lý Húc.
Những năm nay năng lực của cô chín muồi rồi, danh tiếng cũng đủ rồi, nhưng tiếng tăm đó lại là một nỗi đau, trong giới giải trí, cho dù là thanh minh cũng không đuổi kịp tốc độ của những lời đồn.
Thêm việc mấy năm nay gánh lấy cái danh người chuyển giới, càng bị người ta xa lánh hơn.
Coco cho rằng Lý Húc cũng chẳng qua là cùng cô chơi vui qua đường, không ngờ lại đột nhiên thật lòng yêu, nói không kinh ngạc chắc chắn là giả tạo rồi.
Còn về cô thua con tim mình từ khi nào cũng không nói rõ được.
Vốn cho rằng Lý húc miệng nó là không quan tâm, trong lòng chung quy lại thì cũng có chút mâu thuẫn, nhưng không muốn anh ấy chỉ là nói cách qua loa là tiếc không thể có một cô con gái xinh đẹp giống như cô, còn nói mấy thứ đó không quan trọng, quan trọng là anh yêu cô.
“Nhưng mà cũng không sao, nhận nuôi một đứa con tính cách giống như em cũng được.” Thấy Coco hồi lâu không nói gì, Lý Húc tưởng rằng mình lại chạm vào nỗi đau của cô, vội vàng bổ sung thêm một câu.
“Đồ ngốc, ai cần nhận con nuôi chứ!” Coco bỗng mắng yêu một câu.
Lý Húc một mặt khó hiểu, anh lại nói sai rồi sao?
Coco thấy vậy không thèm để ý tới Lý Húc nữa, àm quay người bỏ đi. Lý Húc hốt hoảng, mặc đồ bệnh nhân rồi đi theo, kết qur là theo tới khoa phụ sản.
“Em tới đây làm gì?” Lý Húc ngây ngô nhìn Coco.
Coco nháy mắt một cách kỳ quặc, sau đó liền nghe tiếng y tá gọi, “Người tiếp theo Tống Vũ Nhu.”
Sau đó Coco liền đi vào trong.
Lý Húc đang muốn đi theo, kết bị bị một bác sĩ chặn lại, “Nam người nhà đợi bên ngoài, không thấy đều là chị em phụ nữ sao?”
“Ồ.” Lý Húc thờ thẫn ồ một tiếng, trong đầu vẫn là cái tên mà bác sĩ mới vừa gọi, Tống Vũ Nhu? Tống Vũ Nhu?
Đây là tên tiếng Trung của Coco?
Trời ạ, anh rốt cuộc làm bạn trai người ta kiểu gì vậy?
“Bác sĩ đây là siêu âm kiểm tra sao?” Lý Húc sau khi kinh ngạc thì hỏi bác sĩ một câu hỏi hết sức ngu ngốc.
Vị bác sĩ sản khoa kia nhìn Lý Húc vô cùng kỳ lạ, trong lòng nghĩ người thanh niên này tướng mạo không tệ, nhưng não có vấn đề rồi, “Đến sản khoa không siêu âm thai thì làm gì?”
“Cái này...” Lý Húc vẫn muốn nói điều gì, bỗng mắt sáng lên, liền đẩy bác sĩ ra lao vào bên trong, “Em ơi, em có thai thật hả?”
“Ra ngoài! Anh trai này mời anh lập tức ra ngoài!” Lý Húc vừa mới kích động gọi to, liền bị hai y tá lôi ra ngoài.
Coco nghiêng đầu nhìn, hận một nỗi không giấu mặt đi được, tên Lý Húc này lên cơn ngu ngốc là một chút kiến thức cũng không có.
Bị ấn mạnh ngồi xuống ghế, Lý Húc buồn phiền đi loanh quanh, trước đây anh không thể hiểu được Diêm lão đại, bây giờ mới hiểu khi trong lòng mình quan tâm tới một người, vid cô ấy làm bao nhiêu cũng không đủ.
Một lát sau Coco mới từ khoa sản đi ra, nhìn thấy Lý Húc với bộ mặt lo lắng, trán đầy mồ hôi liền hỏi, “Anh bị làm sao vậy?”
“Anh không sao, em thế nào rồi?” Lý Húc chạy lại nắm chặt tay Coco.
“Cái gì thế nào?” Coco bối rối hỏi.
“Đừng nói với anh em siêu âm chỉ là đùa vui thôi nhá.” Lý Húc trưng ra bộ mặt nghiêm túc, người phụ nữ này dám tiếp tục lừa anh, anh sẽ cho cô biết tay.
“Em... em cũng không dám chắc chắn, cụ thể thế nào thì phải đợi kết quả.” Hôm nay ở nhà họ Lý, Coco nói mình có thai thực ra chỉ là nhất thời xúc động, vì để chứng minh mình là nữ nên tùy tiện nói ra, nhưng sau khi đưa Lý Húc tới bệnh viện thì thấy bên dưới bị chảy máu, hỏi thăm một bác sĩ quen, chẩn đoán cô bị động thai, lúc này mới làm kiểm tra lại từ đầu.
Nhưng trong lòng Coco thực ra cũng có cơ sở rồi, nhớ lại hơn tháng rồi chưa có kinh nguyệt, và sự bất thường của cơ thể gần đây, còn cả một đêm cuồng nhiệt tối qua...
“Tống Vũ Nhu, đây là kết quả của cô.” trong lúc Coco đang suy nghĩ có nên nói với Lý Húc không, thì nghe tiếng cô y tá gọi.
Coco đang định đứng lên, không ngờ Lý Húc ấn cô ngồi xuống ghế, “Để anh.”
“Hả?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook