Siêu Dự Bị
-
Chương 68: Tuyển trẻ tập trung
Tèo hưng phấn run rẩy không ngủ được, đang chán thì hắn sực nhớ đến gia đình kiếp trước, nhớ đến thằng bạn da đen cùng hắn ra vào khám như cơm bữa, sống chết có nhau. Không biết thằng này còn sống không nữa. Tèo thở dài, bình tĩnh tâm trí lại. Dù sao hắn cũng không phải người thường, đã sống hai kiếp mà lại được tập huấn trong ảo cảnh nên sức chịu đựng và tâm tình đã lớn dần.
Bình tĩnh suy nghĩ lại, ông già này cũng là đang chơi trò khảo nghiệm với hắn. Với ông ta, số tiền hơn nửa triệu đô này cũng không đáng là bao nhưng nếu Tèo vì không kềm lòng được mà sa đoạ dùng tiền ăn chơi, gái gú và ma tuý thì chả phải hắn đã bước lại con đường không lối thoát của kiếp trước sao? Như thế thì sẽ nhanh chóng mà mất đi sự nghiệp. Hắn đã nếm đủ rồi, những thứ đó không phải là cám dỗ với hắn nữa. Hơn nữa nếu tính ra nửa triệu đô đối với người thường thì nhiều thật, nhưng đã bước chân vào con đường cầu thủ, đối với các danh thủ quốc tế thì số tiền này chỉ như cho ăn mày, chả thấm tháp vào đâu. Với nửa triệu đô la thì hắn biết chỉ mua được căn nhà cùi ở thành phố San Jose mà hắn đã sống.
Tèo suy nghĩ miên man rồi chìm vào giấc ngủ...
....
Hôm nay là một ngày có mưa rơi lất phất. Trên sân vận động Thống Nhất đang tập trung 30 cầu thủ đang đứng thành ba hàng, mỗi hàng 10 người tập khởi động nhẹ. Đây là lứa U19 được triệu tập trước thềm vòng loại U19 Châu Á (AFC U-19 Championship). Cả đội sẽ tập với nhau ba tuần trước khi đá trận đầu tiên trên sân nhà ở sân vận động Mỹ Đình với Guam.
Tèo và đồng đội APFC tổng cộng tám người được gọi lên tuyển. Tí ngáp dài ngáp ngắn:
- OÀI, mệt vãi. Hôm qua bị cái gì mà tao mộng mị cả đêm éo ngủ được.
- Thôi chú bới xl đi, tối qua mày tám với con bồ mày cả đêm làm tao mới là éo ngủ được đây này. - Tín vừa bẻ người nghiêng qua trái vừa nói.
Tí bị bắt bẻ nên cười hề hề, bỗng nhiên Tí sực nhớ đến một chuyện, miệng nở nụ cười toe toét. Thái thấy thằng này cười nham nhở mới hỏi:
- Mày bị điên à, cười éo gì thế.
- Để nó mơ đi, con ghệ nó hôm nay đến tác nghiệp - Tín giải thích.
- Tác nghiệp? - Tèo hỏi
Tín giải thích luôn:
- Ừm, con Mỹ Duyên ngoại trừ đá bóng còn làm Youtube về bóng đá nam nữa, nó cũng làm truyền thông cho câu lạc bộ luôn, kìa hình như nó đến kìa.
Tín chỉ tay tới một góc xa. Cả đám nhìn theo hướng tay thì thấy bóng dáng của hai cô gái xinh đẹp đang từ từ trong khán đài đi vào sân, đúng là Mỹ Duyên và Thảo Hiền. Trên tay Mỹ Duyên còn cầm một cái điện thoại gắn trên cây quay phim để live stream.
Tèo bừng tỉnh, nghĩ thầm:
- Hoá ra cô bé Thảo Hiền dấu mình, định tạo bất ngờ đây mà.
Hai cô gái nói chuyện với quản lý câu lạc bộ một chút rồi trở lên ghế khán giả ngồi xem. Hàng ghế khán giả cũng có một số phóng viên của các tờ báo đang quay phim và live stream lên kênh của họ nhưng đa số toàn là những phóng viên nghiệp dư hoặc kênh cá nhân. Cũng dễ hiểu thôi, U19 Việt Nam toàn gương mặt lạ, đa phần là những người chưa bao giờ lộ mặt hay chỉ loay hoay trên băng ghế dự bị V-league.
- Ê Tèo Tèo, gái đẹp gái đẹp. - Tí vừa lau mặt vừa huých tay Tèo, đầu đánh về hướng một giờ.
Cả đội đang nghỉ ngơi vài phút sau khởi động nhẹ, đang chuẩn bị đứng vào giữa sân để nghe huấn luyện viên trình bày thì Tèo thấy theo hướng Tí chỉ, quả là có một cô gái trẻ trung xinh xắn, mái tóc đen buộc đuôi ngựa gọn gàng. Cô gái trang điểm nhẹ nhàng càng tô điểm vẻ đẹp tươi trẻ của cô, trên tay cô gái đang cầm theo một cái ipad, rất ra dáng một nữ quản lý.
- Chẹp chẹp, đẹp gái quá - Tí nhìn mê mẩn
- Mẹ mày, nước dãi sắp chảy cả ra rồi kìa, e hèm, tao cảm thấy không khí có gì đó không ổn, như có sát khí đó Tí ơi. - Thái húc nhẹ vô tay thằng bạn, hất đầu về phía khán đài có Mỹ Duyên đang ngồi đó.
Tí bừng tỉnh, sốc lại tinh thần một bộ dáng trang nghiêm lịch sự, nghiêm túc hô hào:
- Anh em, ra tập trung ngoài sân nào.
Cả đám cầu thủ APFC đang tụ tập cũng phì cười, ai nấy chỉnh tranh quần áo rồi bước ra sân. Không ai để ý thấy phần ghế gần đó có một nhóm cầu thủ đang bàn tán.
Một trong số những cầu thủ này là tiền đạo trẻ nổi danh khu vực thủ đô, hiện đang nằm trong danh sách dự bị của một trong những đội bóng mạnh nhất Việt Nam, chính là HNFC. Tiền đạo trẻ này chính là Nguyễn Hải Nam, hay còn gọi là Nam Messi, được báo chí ca tụng là thần đồng bóng đá trẻ, là vua phá lưới cúp quốc gia U19 năm nay. Không những vậy, Nam còn là gương mặt sáng giá nhất trong thời gian gần đây có thể lên tuyển quốc gia để tập, tuy chưa được đá chính nhưng đội Việt Nam đang khan hiếm tiền đạo, Nam nghiễm nhiên được xem như một lựa chọn mang tính đột phá.
Nam nghe đám bạn xung quanh bàn tán nhiều về đám tân binh mới tới, hắn ngạo nghễ nói:
- Tụi mới tới là đám nào thế tụi mày
Một người trả lời:
- Là đám APFC, nghe ông thầy bảo tụi nó đá hay lắm. Cặp hai đứa Quốc Hùng Quốc Đại có nói với tao hôm rồi, tụi nầy chỉ mới 16 tuổi mà được gọi lên tuyển trẻ U-19 rồi.
Nam nhổ toẹt một cái cười khinh:
- Chắc là đám con ông cháu cha, tụi mày cứ coi đi, tụi này trụ không lâu đâu.
Một cầu thủ nhỏ tuổi hơn lên tiếng;
- Em thấy mấy đứa này sao to xác thế, hình như là tám đứa mà thằng lùn nhất cũng cỡ thằng 1 m 8. Anh nhìn thằng mặt trắng nhất đội, có vẻ là thủ lĩnh kìa, chắc cũng 1 m 95 đó.
Một người khác lại nói:
- Trận lần trước tụi này thua bọn này đến 10 trái, thằng Công Minh đến giờ vẫn.còn hơi khớp. Thằng Tiến thủ môn thì khỏi nói rồi, ám ảnh cả đời, trong chưa đầy 10 phút mà nó nã cho hơn chục cú, có hai ba cú may mắn trúng mặt vào người văng ra nữa.
Trận lần trước Nam cũng có nghe qua, hắn là đội chính thức nên không tham gia, ông thầy người Pháp chỉ sắp xếp cho đội hình thử nghiệm và một số người ở đội hình chính để đá thôi. Tỉ số lớn như vậy cũng không khó, thua chừng ba trái ở trận giao hữu là đã không có động lực rồi nên cũng chả thể nói lên cái gì. Vừa đi vừa nghĩ thầm, thoáng cái Nam đã ra sân bóng, tiến lại gần Tèo xoè bàn tay ra cười nói:
- Chào các bạn, nãy giờ tập chung mà chưa quen. Tôi là Nam, tiền đạo chính thức của U-19.
Tèo thấy bộ dáng của Nam lịch sự, lại tươi cười thân thiện nên cũng xoè tay ra bắt lấy tay Nam, đoạn ưỡn ngực tự tin giới thiệu:
- Mình là Tèo nhà nghèo, dự bị chuyên nghiệp cho đội APFC và bây giờ là đội U-19
Sặc! Một số người đã cười vang sau lời giới thiệu hùng hồn của Tèo. Từ khi nào mà dự bị mà cũng tự hào như vậy?
Nam cố làm ra vẻ nghiêm túc, nín cười nói:
- Hân hạnh biết các cậu. Mấy cậu này chắc cũng là thành phần dự bị?
Cả đám sau lưng Tèo bắt đầu giới thiệu vị trí trên sân và tên của từng người.
Bây giờ thì Nam càng tin hơn là đội hình hai U-19 quá nát rồi, ngay cả bọn dự bị này mà cũng để thua tan nát đến vậy. Nam bỏ lại một câu rồi về hàng đứng:
- Hân hạnh được biết các cậu, hy vọng các cậu chiếm được một suất dự bị trên tuyển.
Đồng bạn của Nam cũng cười rộ lên rồi ai về xếp hàng ngay ngắn.
Tèo đã hiểu ông này khinh thường mình và đồng đội, miệng cười nhưng bụng chứa dao, đúng là tiếu ý tàn đao mà. Ai quan tâm chứ Tèo thì không. Dự bị thì sao? Vào sân lúc ai cũng thấm mệt thì quẩy nó mới hăng máu, càng dễ ghi bàn.
Huấn luyện viên Trezeguez đứng trước toàn đội, tay cầm một cái ipad có ghi tên và thông tin các cầu thủ. Kế bên ông chính là mỹ nữ thể thao vừa đi vào ban nãy. Ông chỉ tay qua cô gái giới thiệu bằng tiếng Pháp:
- Chào các bạn, tôi thì ai ở đây cũng biết rồi, tôi là Trezeguez, huấn luyện viên trưởng cho tuyển trẻ Việt Nam. Các bạn đã từng lên tuyển thì đã biết mục tiêu của cả đội. Tôi sẽ phổ biến lại để các bạn tân binh kịp nắm bắt. Mục tiêu của năm nay chính là đoạt được tấm vé vào vòng chung kết U-19 châu Á. Xa hơn nữa, tôi muốn các bạn vào được bán kết vòng chung kết U-19, giành vé đá FiFa U-20 World Cup cho năm sau. Để đạt được mục tiêu này, trước mắt còn bảy ngày nữa chúng ta sẽ đá trận đầu tiên với Mông Cổ. Mông Cổ là đội dưới cơ chúng ta, tôi cần một trận thắng, mà là một trận thắng với tỉ số cách biệt lớn để bảo đảm an toàn. Trận tiếp theo sẽ đá với Guam, cũng là một đội lót đường cho chúng ta. Trận cuối cùng là trận quan trọng nhất, chính là đá với Nhật Bản, chỉ cần không thua là chúng ta cầm chắc vé vào vòng chung kết.
- Đá với Nhật khó à
- Hai trận đầu phải ghi nhiều bàn vào, để lỡ có thua thì vẫn còn được tính hiệu số bàn thắng.
- Nghe kích thích ghê!
Mọi người xôn xao bàn tán đủ thứ, huấn luyện viên Trezeguez tằng hắng một cái để giữ gìn trật tự, tiếp tục nói:
- E hèm, còn bây giờ, bên trái tôi chính là nữ manager (quản lý) của đội ta, chính là Vũ Vân Thanh, cũng là con gái của lãnh đạo đội trẻ.
Bây giờ mọi người mới chuyển sự chú ý sang cô gái xinh xắn đứng bên trái huấn luyện viên, dáng người không cao nhưng nhờ tập thể thao nên cơ thể Vân Thanh cực kỳ nóng bỏng, lại thêm bộ đồ thể thao bó sát, càng làm tăng thêm độ quyến rũ của cô.
Vân Thanh mỉm cười chào cả đội, tự giới thiệu:
- Xin chào các bạn, tôi tên là Vũ Vân Thanh, là nữ quản lý đội trẻ của chúng ta. Tôi sẽ phụ trách trợ giúp huấn luyện viên và các công tác quản lý, hy vọng sẽ được đồng hành cùng các bạn đạt được những giấc mơ to lớn trong tương lai. Quyết thắng.
Sau lời phát biểu bằng chất giọng trẻ trung mà không kém phần dễ thương của cô gái, cả đội vỗ tay điên cuồng chường ra bản mặt Trư Bát Giới chính hiệu.
Bình tĩnh suy nghĩ lại, ông già này cũng là đang chơi trò khảo nghiệm với hắn. Với ông ta, số tiền hơn nửa triệu đô này cũng không đáng là bao nhưng nếu Tèo vì không kềm lòng được mà sa đoạ dùng tiền ăn chơi, gái gú và ma tuý thì chả phải hắn đã bước lại con đường không lối thoát của kiếp trước sao? Như thế thì sẽ nhanh chóng mà mất đi sự nghiệp. Hắn đã nếm đủ rồi, những thứ đó không phải là cám dỗ với hắn nữa. Hơn nữa nếu tính ra nửa triệu đô đối với người thường thì nhiều thật, nhưng đã bước chân vào con đường cầu thủ, đối với các danh thủ quốc tế thì số tiền này chỉ như cho ăn mày, chả thấm tháp vào đâu. Với nửa triệu đô la thì hắn biết chỉ mua được căn nhà cùi ở thành phố San Jose mà hắn đã sống.
Tèo suy nghĩ miên man rồi chìm vào giấc ngủ...
....
Hôm nay là một ngày có mưa rơi lất phất. Trên sân vận động Thống Nhất đang tập trung 30 cầu thủ đang đứng thành ba hàng, mỗi hàng 10 người tập khởi động nhẹ. Đây là lứa U19 được triệu tập trước thềm vòng loại U19 Châu Á (AFC U-19 Championship). Cả đội sẽ tập với nhau ba tuần trước khi đá trận đầu tiên trên sân nhà ở sân vận động Mỹ Đình với Guam.
Tèo và đồng đội APFC tổng cộng tám người được gọi lên tuyển. Tí ngáp dài ngáp ngắn:
- OÀI, mệt vãi. Hôm qua bị cái gì mà tao mộng mị cả đêm éo ngủ được.
- Thôi chú bới xl đi, tối qua mày tám với con bồ mày cả đêm làm tao mới là éo ngủ được đây này. - Tín vừa bẻ người nghiêng qua trái vừa nói.
Tí bị bắt bẻ nên cười hề hề, bỗng nhiên Tí sực nhớ đến một chuyện, miệng nở nụ cười toe toét. Thái thấy thằng này cười nham nhở mới hỏi:
- Mày bị điên à, cười éo gì thế.
- Để nó mơ đi, con ghệ nó hôm nay đến tác nghiệp - Tín giải thích.
- Tác nghiệp? - Tèo hỏi
Tín giải thích luôn:
- Ừm, con Mỹ Duyên ngoại trừ đá bóng còn làm Youtube về bóng đá nam nữa, nó cũng làm truyền thông cho câu lạc bộ luôn, kìa hình như nó đến kìa.
Tín chỉ tay tới một góc xa. Cả đám nhìn theo hướng tay thì thấy bóng dáng của hai cô gái xinh đẹp đang từ từ trong khán đài đi vào sân, đúng là Mỹ Duyên và Thảo Hiền. Trên tay Mỹ Duyên còn cầm một cái điện thoại gắn trên cây quay phim để live stream.
Tèo bừng tỉnh, nghĩ thầm:
- Hoá ra cô bé Thảo Hiền dấu mình, định tạo bất ngờ đây mà.
Hai cô gái nói chuyện với quản lý câu lạc bộ một chút rồi trở lên ghế khán giả ngồi xem. Hàng ghế khán giả cũng có một số phóng viên của các tờ báo đang quay phim và live stream lên kênh của họ nhưng đa số toàn là những phóng viên nghiệp dư hoặc kênh cá nhân. Cũng dễ hiểu thôi, U19 Việt Nam toàn gương mặt lạ, đa phần là những người chưa bao giờ lộ mặt hay chỉ loay hoay trên băng ghế dự bị V-league.
- Ê Tèo Tèo, gái đẹp gái đẹp. - Tí vừa lau mặt vừa huých tay Tèo, đầu đánh về hướng một giờ.
Cả đội đang nghỉ ngơi vài phút sau khởi động nhẹ, đang chuẩn bị đứng vào giữa sân để nghe huấn luyện viên trình bày thì Tèo thấy theo hướng Tí chỉ, quả là có một cô gái trẻ trung xinh xắn, mái tóc đen buộc đuôi ngựa gọn gàng. Cô gái trang điểm nhẹ nhàng càng tô điểm vẻ đẹp tươi trẻ của cô, trên tay cô gái đang cầm theo một cái ipad, rất ra dáng một nữ quản lý.
- Chẹp chẹp, đẹp gái quá - Tí nhìn mê mẩn
- Mẹ mày, nước dãi sắp chảy cả ra rồi kìa, e hèm, tao cảm thấy không khí có gì đó không ổn, như có sát khí đó Tí ơi. - Thái húc nhẹ vô tay thằng bạn, hất đầu về phía khán đài có Mỹ Duyên đang ngồi đó.
Tí bừng tỉnh, sốc lại tinh thần một bộ dáng trang nghiêm lịch sự, nghiêm túc hô hào:
- Anh em, ra tập trung ngoài sân nào.
Cả đám cầu thủ APFC đang tụ tập cũng phì cười, ai nấy chỉnh tranh quần áo rồi bước ra sân. Không ai để ý thấy phần ghế gần đó có một nhóm cầu thủ đang bàn tán.
Một trong số những cầu thủ này là tiền đạo trẻ nổi danh khu vực thủ đô, hiện đang nằm trong danh sách dự bị của một trong những đội bóng mạnh nhất Việt Nam, chính là HNFC. Tiền đạo trẻ này chính là Nguyễn Hải Nam, hay còn gọi là Nam Messi, được báo chí ca tụng là thần đồng bóng đá trẻ, là vua phá lưới cúp quốc gia U19 năm nay. Không những vậy, Nam còn là gương mặt sáng giá nhất trong thời gian gần đây có thể lên tuyển quốc gia để tập, tuy chưa được đá chính nhưng đội Việt Nam đang khan hiếm tiền đạo, Nam nghiễm nhiên được xem như một lựa chọn mang tính đột phá.
Nam nghe đám bạn xung quanh bàn tán nhiều về đám tân binh mới tới, hắn ngạo nghễ nói:
- Tụi mới tới là đám nào thế tụi mày
Một người trả lời:
- Là đám APFC, nghe ông thầy bảo tụi nó đá hay lắm. Cặp hai đứa Quốc Hùng Quốc Đại có nói với tao hôm rồi, tụi nầy chỉ mới 16 tuổi mà được gọi lên tuyển trẻ U-19 rồi.
Nam nhổ toẹt một cái cười khinh:
- Chắc là đám con ông cháu cha, tụi mày cứ coi đi, tụi này trụ không lâu đâu.
Một cầu thủ nhỏ tuổi hơn lên tiếng;
- Em thấy mấy đứa này sao to xác thế, hình như là tám đứa mà thằng lùn nhất cũng cỡ thằng 1 m 8. Anh nhìn thằng mặt trắng nhất đội, có vẻ là thủ lĩnh kìa, chắc cũng 1 m 95 đó.
Một người khác lại nói:
- Trận lần trước tụi này thua bọn này đến 10 trái, thằng Công Minh đến giờ vẫn.còn hơi khớp. Thằng Tiến thủ môn thì khỏi nói rồi, ám ảnh cả đời, trong chưa đầy 10 phút mà nó nã cho hơn chục cú, có hai ba cú may mắn trúng mặt vào người văng ra nữa.
Trận lần trước Nam cũng có nghe qua, hắn là đội chính thức nên không tham gia, ông thầy người Pháp chỉ sắp xếp cho đội hình thử nghiệm và một số người ở đội hình chính để đá thôi. Tỉ số lớn như vậy cũng không khó, thua chừng ba trái ở trận giao hữu là đã không có động lực rồi nên cũng chả thể nói lên cái gì. Vừa đi vừa nghĩ thầm, thoáng cái Nam đã ra sân bóng, tiến lại gần Tèo xoè bàn tay ra cười nói:
- Chào các bạn, nãy giờ tập chung mà chưa quen. Tôi là Nam, tiền đạo chính thức của U-19.
Tèo thấy bộ dáng của Nam lịch sự, lại tươi cười thân thiện nên cũng xoè tay ra bắt lấy tay Nam, đoạn ưỡn ngực tự tin giới thiệu:
- Mình là Tèo nhà nghèo, dự bị chuyên nghiệp cho đội APFC và bây giờ là đội U-19
Sặc! Một số người đã cười vang sau lời giới thiệu hùng hồn của Tèo. Từ khi nào mà dự bị mà cũng tự hào như vậy?
Nam cố làm ra vẻ nghiêm túc, nín cười nói:
- Hân hạnh biết các cậu. Mấy cậu này chắc cũng là thành phần dự bị?
Cả đám sau lưng Tèo bắt đầu giới thiệu vị trí trên sân và tên của từng người.
Bây giờ thì Nam càng tin hơn là đội hình hai U-19 quá nát rồi, ngay cả bọn dự bị này mà cũng để thua tan nát đến vậy. Nam bỏ lại một câu rồi về hàng đứng:
- Hân hạnh được biết các cậu, hy vọng các cậu chiếm được một suất dự bị trên tuyển.
Đồng bạn của Nam cũng cười rộ lên rồi ai về xếp hàng ngay ngắn.
Tèo đã hiểu ông này khinh thường mình và đồng đội, miệng cười nhưng bụng chứa dao, đúng là tiếu ý tàn đao mà. Ai quan tâm chứ Tèo thì không. Dự bị thì sao? Vào sân lúc ai cũng thấm mệt thì quẩy nó mới hăng máu, càng dễ ghi bàn.
Huấn luyện viên Trezeguez đứng trước toàn đội, tay cầm một cái ipad có ghi tên và thông tin các cầu thủ. Kế bên ông chính là mỹ nữ thể thao vừa đi vào ban nãy. Ông chỉ tay qua cô gái giới thiệu bằng tiếng Pháp:
- Chào các bạn, tôi thì ai ở đây cũng biết rồi, tôi là Trezeguez, huấn luyện viên trưởng cho tuyển trẻ Việt Nam. Các bạn đã từng lên tuyển thì đã biết mục tiêu của cả đội. Tôi sẽ phổ biến lại để các bạn tân binh kịp nắm bắt. Mục tiêu của năm nay chính là đoạt được tấm vé vào vòng chung kết U-19 châu Á. Xa hơn nữa, tôi muốn các bạn vào được bán kết vòng chung kết U-19, giành vé đá FiFa U-20 World Cup cho năm sau. Để đạt được mục tiêu này, trước mắt còn bảy ngày nữa chúng ta sẽ đá trận đầu tiên với Mông Cổ. Mông Cổ là đội dưới cơ chúng ta, tôi cần một trận thắng, mà là một trận thắng với tỉ số cách biệt lớn để bảo đảm an toàn. Trận tiếp theo sẽ đá với Guam, cũng là một đội lót đường cho chúng ta. Trận cuối cùng là trận quan trọng nhất, chính là đá với Nhật Bản, chỉ cần không thua là chúng ta cầm chắc vé vào vòng chung kết.
- Đá với Nhật khó à
- Hai trận đầu phải ghi nhiều bàn vào, để lỡ có thua thì vẫn còn được tính hiệu số bàn thắng.
- Nghe kích thích ghê!
Mọi người xôn xao bàn tán đủ thứ, huấn luyện viên Trezeguez tằng hắng một cái để giữ gìn trật tự, tiếp tục nói:
- E hèm, còn bây giờ, bên trái tôi chính là nữ manager (quản lý) của đội ta, chính là Vũ Vân Thanh, cũng là con gái của lãnh đạo đội trẻ.
Bây giờ mọi người mới chuyển sự chú ý sang cô gái xinh xắn đứng bên trái huấn luyện viên, dáng người không cao nhưng nhờ tập thể thao nên cơ thể Vân Thanh cực kỳ nóng bỏng, lại thêm bộ đồ thể thao bó sát, càng làm tăng thêm độ quyến rũ của cô.
Vân Thanh mỉm cười chào cả đội, tự giới thiệu:
- Xin chào các bạn, tôi tên là Vũ Vân Thanh, là nữ quản lý đội trẻ của chúng ta. Tôi sẽ phụ trách trợ giúp huấn luyện viên và các công tác quản lý, hy vọng sẽ được đồng hành cùng các bạn đạt được những giấc mơ to lớn trong tương lai. Quyết thắng.
Sau lời phát biểu bằng chất giọng trẻ trung mà không kém phần dễ thương của cô gái, cả đội vỗ tay điên cuồng chường ra bản mặt Trư Bát Giới chính hiệu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook