Siêu Dự Bị
-
Chương 64: Giao hữu U19 quốc gia (1)
Đêm đến, trong phòng hộp đội lớn nhất ở học viện vẫn còn ánh đèn sáng trưng. Ông bầu Phạm Ngọc Thanh vừa mới hoàn thành xong một bài phát biểu nêu rõ tiêu chí của câu lạc bộ trong năm nay.
Giám đốc Phạm Thiên Long tằng hắng vài tiếng, sau đó đi đến bục cao trước mặt đám đông dõng dạt tuyên bố:
- Như các em cũng đã biết tình hình của cậu lạc bộ trong thời gian gần đây. Đội một đã phải giải tán vì nhiều lý do, tôi cũng không muốn nhắc lại. Việc này kéo theo vấn đề về nhân sự, và kinh tế của đội. Hiện nay nguồn tiền đều đến từ các nhà tài trợ và việc kinh doanh của câu lạc bộ như bán áo đấu, quảng cáo, bán vé... Tất cả những việc này đều sẽ phải chấm dứt nếu như chúng ta không có thành tích, nhất là các giải lớn. Vì thế cho nên, ban lãnh đạo đã có quyết định, bắt đầu từ ngày hôm nay, toàn bộ đội hình U16 hiện giờ sẽ được đôn lên đá đội một, kiêm luôn các giải từ U17 trở lên. Về phần nhân lực...
- Ồ!!
- Cái gì! Lên đội một
- Ha ha ha, thật không vậy?
Xôn xao... xôn xao...
Tèo mặt mày hớn hở quay qua nói với Tí:
- Lên đội một thì ngon rồi, đã quá con.
Tí hai mắt sáng rỡ, cười cười cảm thán:
- Tiền về, lên đội một đãi ngộ hơi bị tốt đó. Chưa nói đến vô địch, trận Vleague nào cũng được thưởng tiền. Tiền về tiền về.
Tín là đứa bình tĩnh hơn, tuy cũng vui trong lòng nhưng lại nói:
- Mày từ từ. Lên đội một éo phải chuyện đơn giả n. Không đá được thì lại bị đá đít ấy chứ.
Thái là người có kinh nghiệm nhất trong chuyện này, dầu gì lúc trước bố Thái cũng đã bỏ tiền mua hẳn một câu lạc bộ cho con trai. Thái gõ gõ bàn nói:
- Hiện giờ mày chỉ là thằng học sinh, thằng thử việc, có phạm sai lầm thì cũng éo ai quan tâm. Mẹ, lúc lên chuyên nghiệp như đội một, thử mày sai lầm coi, lập tức bị đuổi cổ. Chưa kể, nếu đội thắng thì không nói, đội thua thì còn tơi tả nữa. Không khán giả, không tài trợ, tụi mày có mà ra đường sống. Tao biết mấy vụ này rồi. Chưa kể, với tuổi của anh em mình, thải ra ngoài chỉ sợ không đội nào lụm.
Tí vừa vui được một chút thì bị cụt hứng, mặt quaụ đeo lại, ngẫm nghĩ: "Nghĩ kỹ thì thằng này nói cũng đúng, cây cao thì đón gió mà, mới 16 tuổi mà đã đá V-league"
Một trận bàn tán sôi nổi giữa bốn đứa vang lên. Tuy Tèo có sự huấn luyện của Siêu Máy Tính nhưng bóng đá là môn thể thao mười một người, một con én không làm nên mùa xuân, trong lòng hắn cũng thấy hơi lo lắng.
Phạm Thiên Long lại tiếp tục nói sau khi đã ổn định trật tự:
- Nhân sự thì sẽ được bổ sung sau, về phần ngoại binh thì hiện giờ chúng ta chưa có kinh phí chiêu mộ, có thể nửa mùa sau sẽ có nhưng các em không cần phải quá lo lắng. V-league không phải nói thắng là thắng, nên mục tiêu của chúng ta sẽ là khán giả. Đá cống hiến, đá hết mình. Về phần lương bổng, khi lên đội một thì đãi ngộ của các em sẽ như các cầu thủ chuyên nghiệp, về phần này thì sẽ có hợp đồng đàng hoàng cho các em, các thầy sẽ không để các em phải thiệt thòi.
Ông Long đi xuống nhường lời lại cho huấn luyện viên trưởng Dominik. Chiến lược gia người Pháp dõng dạc tuyên bố:
- Từ hôm nay tôi chính thức là huấn luyện viên trưởng đội một. Mục tiêu đề ra của chúng ta trong V-league chỉ gói gọn trong ba chữ: "Đá cho vui". Điểm quan trọng lần này chính là khán giả, sắp tới sẽ có buổi họp báo và trận giao hữu với U19 Việt Nam, các em sẽ được thể hiện bản thân. Chúng ta đặt mục tiêu vô địch U18, U19 quốc gia. Với V-League thì chỉ cần trụ hạng là được...
...
Ờ quán cà phê lề đường,
- Bà mẹ, ông thầy làm như vô địch dễ lắm, nói như đúng rồi vậy. Còn đá vui là đá thế éo nào. - Tí vừa đi vừa lẩm bẩm với đám bạn.
Tèo quậy quậy ly cà phê sữa đá, tặc lưỡi nói:
- Bình thường, mày không thấy team có ai sao. Ha ha ha, nhìn cái giề, anh Tèo nhà nghèo này cân hết. Ông già kia nói đá cho vui lấy lòng khán giả. Cũng hay đó ba, thế là éo có áp lực. Vô sân anh em mình cứ triển hết. Thắng thua kệ mẹ mà. Ha ha ha
Tí đang ngồi kế bên, chen vô:
- Thằng Tèo nói đúng đó, thế càng khoẻ, vô sân cứ triển hết ga. Thua cũng éo sợ.
Thái ấy trong túi ra chai keo, vuốt lại mái tóc tỏ vẻ không quan tâm lắm, nhưng trong lòng sớm đã xao động không ngừng. Tuy nói là không đặt nặng mục tiêu, nhưng lên đội một nghĩa là sẽ đối đầu với anh của mình, có thể khẳng định bản thân, thoát ra khỏi cái bóng ma to lớn.
Tín thì lại càng xúc động. Lên đội một là mục tiêu của hắn. Tuy biết đối thủ tương lai sẽ mạnh nhưng ai mà quản chứ. Tuổi trẻ mà, sợ đếu gì.
....
Buổi họp báo hôm sau của APFC diễn ra không mấy tốt đẹp, tin tức U16 chính thức lên trang bìa các trang báo lớn về thể thao. Đại khái toàn những đánh giá xấu về đội một, ông lão tướng quân cũng phải lên tiếng nói thẳng với dư luận, lần này APFC không đặt nặng chỉ tiêu thành tích, chủ yếu đá cho vui, cống hiến khán giả.
Bên ngoài lùm xùm như vậy nhưng nội bộ bên trong APFC sau biến động đã trở lại bình thường. Các khoá học vẫn được đào tạo như bình thường. Huấn luyện viên Dominik đứng trong sân nhìn các cầu thủ khoá U16 mà nay đã trở thành đội một, trong lòng suy nghĩ nhiều thứ, ông giơ tay gọi Tèo:
- Tèo, lại thầy bảo.
Tèo vừa sút xong lượt của mình, nghe thầy gọi thì chạy nhanh lại:
- Yes, có chuyện gì vậy thầy?
- Có phải mỗi buổi sáng cậu đều cùng các bạn tập thể lực từ 3 giờ sáng?
- Dạ vâng.
- Cậu có thể nói chi tiết hơn không?
- Dạ là thế này. Từ 3 giờ sáng, cả đám tụi em sẽ phải dậy, thay đồ, tắm rửa đánh răng nhanh. Tuỳ lúc, có lúc em mắc ỉa thì phải đi ỉa. Những lúc đó thì phải dậy sớm hơn, còn có lúc thằng Tí mắc ị thì...
- Dừng dừng.. Cậu bỏ qua cái khoảng vệ sinh buổi sáng, nói vào vấn đề chính đi. - Ông Dominik mất kiên nhẫn.
- À dạ, sau khi cả đám chúng em làm xong thì bắt đầu buổi tập. Hồi lúc trước thì tụi thằng Tí sẽ chạy đi lôi đầu tụi kia dậy, nhưng bây giờ đã thành thói quen nên cũng tiết kiệm được khoảng thời gian lôi đầu từng đứa.
Tèo nuốt nước miếng, thấy ông thầy có vẻ sắp phát cáu, vội vàng nói tiếp:
- Sau đó tụi em sẽ chạy 30-40 vòng sân 11 người. 20 vòng chạy bền, 10 vòng chạy hết tốc lực.
- Cái gì? Các cậu chạy 40 vòng sân? - Ông thầy ngạc nhiên hỏi lại.
Tèo thầm nghĩ: "Chả phải đã nói rồi sao?", nhưng vẫn trả lời:
- Dạ vâng! Tiếp sau đó tụi em sẽ tập hít đất 100 cái, gập bụng 100 cái. Gần đây có bổ sung thêm một số bài tập thể lực như là đi bằng hai tay, hay hít đất bằng một tay, hay một chân giơ lên cao. Sau đó cả đám sẽ đứng tấn hít tập hít thở để lấy lại nội lực. Sau khi lấy lại sức khoẻ, tụi em chia nhau tập sút, tập phối hợp chuyền ngắn như đá ma như thầy thấy hôm bữa đó. À gần đây thằng Tí nó mới mua được cái máy ps4 lậu với đĩa Fifa 19, thấy mấy bài tập hay hay nên tụi em áp dụng luôn. Kết thúc thì đứa nào muốn nghỉ thì nghỉ, không nghỉ thì vô gym tập máy rồi đi bơi. Hôm nào có giải bóng chuyền thì tụi em ra đá.
Ông thầy người Pháp nghe mà lùng bùng lỗ tay. Giáo án nặng vậy? Thế mà không có chấn thương? Tụi nhỏ có thể chịu nổi sao? Hay là thằng này nó nổ? Còn giải bóng chuyền là cái gì?. Ông Dominik bèn hỏi:
- Còn có giải bóng chuyền?
Tèo lôi trong balo ra một tờ giấy A4, trên đó là một bảng vẽ tay lịch thi đấu và bảng đấu của giải bóng chuyền phòng 21. Hiên giờ giải đã được mở rộng ra toàn bộ đội U16 và U15. Số lượng đội cũng đã lên đến 20 đội. Giải đấu còn có chia ra như giải hạng nhất, V-league bóng chuyền khá là quy mô. Tất cả những điều này thì quá dễ với Tèo. Với một siêu máy tính trong đầu, tổ chức và quản lý mấy giải đấu thế này thì quá dễ.
Còn tiền thưởng cũng phải làm ông thầy há hốc mồm. Đội thắng Vleague bóng chuyền được 10 triệu. Thắng giải hạng nhất được 5 triệu. Số tiền này là tất cả thành viên hùng vào, ông lão tướng và giám đốc kỹ thuật cũng hùng vào nên mới được như vậy.
Tèo sau khi giải thích sơ qua một loạt thì nói tiếp:
- Thầy có muốn đi xem giải bóng chuyền không, chiều nay là đội "Moc cu ra dop" với "Cu ta ta xoa".
Ông thầy bắt đầu thấy hào hứng, nhận lời ngay. Thế là hai thầy trò cùng với một đám cầu thủ kéo nhau ra sân bóng chuyền. Hai đội đang thi đấu đều là thành viên U16. Xung quanh là đám đông reo hò cỗ vũ dữ dội.
- DM, thằng ngu này, chuyền bên kia kìa.
- Tao đặt chúng mày ăn rồi đó nha.
- Đá qua góc kìa bố ơi. Mẹ! Tao nghi thằng này bán độ.
- DM, tuần sau gặp tao là tụi mày tắt đài con ạ.
Tèo dạt mấy đứa đứng chắn trước mặt ra, hô lên:
- Ra coi cho thầy vào coi, tụi mày đi chỗ khác coi. Thầy ơi, vô thầy ơi. Thằng này, dạt ra coi mày.
Một đường ở giữa được dạt ra, ông thầy người Pháp đã vào bên trong. Hai đội này tuy không được như đội Tèo, Tí, Tín và Thái nhưng sau khi tập luyện một thời gian, trình độ của cả nhóm đã tăng lên thấy rõ, trò này càng ngày càng kích thích hẳn lên. Tí sớm đã lập kèo cá cược bên trong, càng làm sức nóng của trò này tăng thấy rõ.
Tèo thấy thầy mình đang đứng xem say mê thì giải thích:
- Hai đội này đang đứng gần chót hạng. Bên trái trình hơi cao hơn một chút, bên phải do mới tập nhưng mà cũng máu lắm thầy.
Ông Dominik gật gù:
- Các cậu hay thật, quả là làm tôi mở rộng tầm mắt, đá chơi mà có thể đến mức này.
Ông Dominik nhìn trận đấu mà ngạc nhiên vô cùng. Theo lời Tèo nói thì hai đội trước mặt trình độ xếp chót nhưng mà sao ông thấy bá đạo quá. Một cầu thủ nhảy cao lên lật bàn đèn như phim, đã vậy còn bỏ nhỏ, đánh đầu, cản bóng đủ mọi chiêu thức. Có phải không vậy?
Ông không xem nữa mà kéo Tèo ra ngoài tiếp tục câu chuyện. Tèo hứng thú kể tiếp:
- Giải đấu là vậy đó thầy. Còn có giải bóng đá mini 3 vs 3, 5 vs 5 của tụi em nữa. Cái này thầy cũng biết rồi. Nhưng lần này kịch tính và ác liệt hơn.
Đến buổi tập tối, ông tập trung toàn bộ đội một lại và dặn dò:
- Hôm nay không tập nhiều, các em về nghỉ ngơi lấy sức đi. Sáng mai đá với U19 Việt Nam. Mọi người cứ đá hết sức để tôi xem xét tình hình các em và chiến thuật. Ngày mai chúng ta cứ đá với chiến thuật 4-4-2 cơ bản đi.
Ông cầm sa bàn mini lên chỉ vào đội hình trong đó:
- Tèo và Tí sẽ làm hai tiền đạo cắm phía trên. Tí đá lùi về một chút. Tèo cắm chính. Trung vệ thì hai cậu Tấn Sang, Văn Hai chia ra trái phải. Cậu Tài và Tín đá trung vệ giữa, chủ yếu thu hồi hỗ trợ tấn công. Hậu vệ thì các cậu Quang Lê, Văn Hai, Mạnh Đức, Trần Hùng. Do đá giao hữu nên thay người thoải mái. Các cậu khác cứ chuẩn bị, tôi sẽ cho ra sân thử nghiệm. Ngày mai các cậu cứ việc đá thoải mái, dựa theo chiến thuật tấn công mà chúng ta luyện mấy ngày này, để tôi xem có phù hợp không. Có ai có vấn đề gì không?
Một người giơ tay lên hỏi:
- Thưa thầy, vậy mình cứ theo chiến thuật tấn công pressing hả thầy.
- Đúng, cứ dựa theo các cậu học được, quan trọng vẫn là giữ đúng vị trí.
Một người khác lại hỏi:
- Thế tụi em có được đá bóng ngắn, đổi vị trí không thầy.
Ông Dominik gật đầu:
- Được, cứ theo chiến thuật mà đá.
Tí giơ tay lên hỏi:
- Tụi em đá tiki-taka được không thầy ơi?
Ông Dominik hơi bất ngờ với câu hỏi này, nheo mắt nhìn Tí, hỏi lại:
- Cậu biết đá tiki-taka?
Tí tự tin:
- Dạ vâng, tụi em tập lâu rồi.
Ông sực nhớ đến những buổi tập, đoạn gật đầu:
- Nếu các cậu đủ sức thì có thể thử. Còn ai có câu hỏi nào không?
Không còn ai hỏi, thế là mọi người giải tán, tất cả cùng hướng suy nghĩ đến trận giao hữu ngày mai.
Giám đốc Phạm Thiên Long tằng hắng vài tiếng, sau đó đi đến bục cao trước mặt đám đông dõng dạt tuyên bố:
- Như các em cũng đã biết tình hình của cậu lạc bộ trong thời gian gần đây. Đội một đã phải giải tán vì nhiều lý do, tôi cũng không muốn nhắc lại. Việc này kéo theo vấn đề về nhân sự, và kinh tế của đội. Hiện nay nguồn tiền đều đến từ các nhà tài trợ và việc kinh doanh của câu lạc bộ như bán áo đấu, quảng cáo, bán vé... Tất cả những việc này đều sẽ phải chấm dứt nếu như chúng ta không có thành tích, nhất là các giải lớn. Vì thế cho nên, ban lãnh đạo đã có quyết định, bắt đầu từ ngày hôm nay, toàn bộ đội hình U16 hiện giờ sẽ được đôn lên đá đội một, kiêm luôn các giải từ U17 trở lên. Về phần nhân lực...
- Ồ!!
- Cái gì! Lên đội một
- Ha ha ha, thật không vậy?
Xôn xao... xôn xao...
Tèo mặt mày hớn hở quay qua nói với Tí:
- Lên đội một thì ngon rồi, đã quá con.
Tí hai mắt sáng rỡ, cười cười cảm thán:
- Tiền về, lên đội một đãi ngộ hơi bị tốt đó. Chưa nói đến vô địch, trận Vleague nào cũng được thưởng tiền. Tiền về tiền về.
Tín là đứa bình tĩnh hơn, tuy cũng vui trong lòng nhưng lại nói:
- Mày từ từ. Lên đội một éo phải chuyện đơn giả n. Không đá được thì lại bị đá đít ấy chứ.
Thái là người có kinh nghiệm nhất trong chuyện này, dầu gì lúc trước bố Thái cũng đã bỏ tiền mua hẳn một câu lạc bộ cho con trai. Thái gõ gõ bàn nói:
- Hiện giờ mày chỉ là thằng học sinh, thằng thử việc, có phạm sai lầm thì cũng éo ai quan tâm. Mẹ, lúc lên chuyên nghiệp như đội một, thử mày sai lầm coi, lập tức bị đuổi cổ. Chưa kể, nếu đội thắng thì không nói, đội thua thì còn tơi tả nữa. Không khán giả, không tài trợ, tụi mày có mà ra đường sống. Tao biết mấy vụ này rồi. Chưa kể, với tuổi của anh em mình, thải ra ngoài chỉ sợ không đội nào lụm.
Tí vừa vui được một chút thì bị cụt hứng, mặt quaụ đeo lại, ngẫm nghĩ: "Nghĩ kỹ thì thằng này nói cũng đúng, cây cao thì đón gió mà, mới 16 tuổi mà đã đá V-league"
Một trận bàn tán sôi nổi giữa bốn đứa vang lên. Tuy Tèo có sự huấn luyện của Siêu Máy Tính nhưng bóng đá là môn thể thao mười một người, một con én không làm nên mùa xuân, trong lòng hắn cũng thấy hơi lo lắng.
Phạm Thiên Long lại tiếp tục nói sau khi đã ổn định trật tự:
- Nhân sự thì sẽ được bổ sung sau, về phần ngoại binh thì hiện giờ chúng ta chưa có kinh phí chiêu mộ, có thể nửa mùa sau sẽ có nhưng các em không cần phải quá lo lắng. V-league không phải nói thắng là thắng, nên mục tiêu của chúng ta sẽ là khán giả. Đá cống hiến, đá hết mình. Về phần lương bổng, khi lên đội một thì đãi ngộ của các em sẽ như các cầu thủ chuyên nghiệp, về phần này thì sẽ có hợp đồng đàng hoàng cho các em, các thầy sẽ không để các em phải thiệt thòi.
Ông Long đi xuống nhường lời lại cho huấn luyện viên trưởng Dominik. Chiến lược gia người Pháp dõng dạc tuyên bố:
- Từ hôm nay tôi chính thức là huấn luyện viên trưởng đội một. Mục tiêu đề ra của chúng ta trong V-league chỉ gói gọn trong ba chữ: "Đá cho vui". Điểm quan trọng lần này chính là khán giả, sắp tới sẽ có buổi họp báo và trận giao hữu với U19 Việt Nam, các em sẽ được thể hiện bản thân. Chúng ta đặt mục tiêu vô địch U18, U19 quốc gia. Với V-League thì chỉ cần trụ hạng là được...
...
Ờ quán cà phê lề đường,
- Bà mẹ, ông thầy làm như vô địch dễ lắm, nói như đúng rồi vậy. Còn đá vui là đá thế éo nào. - Tí vừa đi vừa lẩm bẩm với đám bạn.
Tèo quậy quậy ly cà phê sữa đá, tặc lưỡi nói:
- Bình thường, mày không thấy team có ai sao. Ha ha ha, nhìn cái giề, anh Tèo nhà nghèo này cân hết. Ông già kia nói đá cho vui lấy lòng khán giả. Cũng hay đó ba, thế là éo có áp lực. Vô sân anh em mình cứ triển hết. Thắng thua kệ mẹ mà. Ha ha ha
Tí đang ngồi kế bên, chen vô:
- Thằng Tèo nói đúng đó, thế càng khoẻ, vô sân cứ triển hết ga. Thua cũng éo sợ.
Thái ấy trong túi ra chai keo, vuốt lại mái tóc tỏ vẻ không quan tâm lắm, nhưng trong lòng sớm đã xao động không ngừng. Tuy nói là không đặt nặng mục tiêu, nhưng lên đội một nghĩa là sẽ đối đầu với anh của mình, có thể khẳng định bản thân, thoát ra khỏi cái bóng ma to lớn.
Tín thì lại càng xúc động. Lên đội một là mục tiêu của hắn. Tuy biết đối thủ tương lai sẽ mạnh nhưng ai mà quản chứ. Tuổi trẻ mà, sợ đếu gì.
....
Buổi họp báo hôm sau của APFC diễn ra không mấy tốt đẹp, tin tức U16 chính thức lên trang bìa các trang báo lớn về thể thao. Đại khái toàn những đánh giá xấu về đội một, ông lão tướng quân cũng phải lên tiếng nói thẳng với dư luận, lần này APFC không đặt nặng chỉ tiêu thành tích, chủ yếu đá cho vui, cống hiến khán giả.
Bên ngoài lùm xùm như vậy nhưng nội bộ bên trong APFC sau biến động đã trở lại bình thường. Các khoá học vẫn được đào tạo như bình thường. Huấn luyện viên Dominik đứng trong sân nhìn các cầu thủ khoá U16 mà nay đã trở thành đội một, trong lòng suy nghĩ nhiều thứ, ông giơ tay gọi Tèo:
- Tèo, lại thầy bảo.
Tèo vừa sút xong lượt của mình, nghe thầy gọi thì chạy nhanh lại:
- Yes, có chuyện gì vậy thầy?
- Có phải mỗi buổi sáng cậu đều cùng các bạn tập thể lực từ 3 giờ sáng?
- Dạ vâng.
- Cậu có thể nói chi tiết hơn không?
- Dạ là thế này. Từ 3 giờ sáng, cả đám tụi em sẽ phải dậy, thay đồ, tắm rửa đánh răng nhanh. Tuỳ lúc, có lúc em mắc ỉa thì phải đi ỉa. Những lúc đó thì phải dậy sớm hơn, còn có lúc thằng Tí mắc ị thì...
- Dừng dừng.. Cậu bỏ qua cái khoảng vệ sinh buổi sáng, nói vào vấn đề chính đi. - Ông Dominik mất kiên nhẫn.
- À dạ, sau khi cả đám chúng em làm xong thì bắt đầu buổi tập. Hồi lúc trước thì tụi thằng Tí sẽ chạy đi lôi đầu tụi kia dậy, nhưng bây giờ đã thành thói quen nên cũng tiết kiệm được khoảng thời gian lôi đầu từng đứa.
Tèo nuốt nước miếng, thấy ông thầy có vẻ sắp phát cáu, vội vàng nói tiếp:
- Sau đó tụi em sẽ chạy 30-40 vòng sân 11 người. 20 vòng chạy bền, 10 vòng chạy hết tốc lực.
- Cái gì? Các cậu chạy 40 vòng sân? - Ông thầy ngạc nhiên hỏi lại.
Tèo thầm nghĩ: "Chả phải đã nói rồi sao?", nhưng vẫn trả lời:
- Dạ vâng! Tiếp sau đó tụi em sẽ tập hít đất 100 cái, gập bụng 100 cái. Gần đây có bổ sung thêm một số bài tập thể lực như là đi bằng hai tay, hay hít đất bằng một tay, hay một chân giơ lên cao. Sau đó cả đám sẽ đứng tấn hít tập hít thở để lấy lại nội lực. Sau khi lấy lại sức khoẻ, tụi em chia nhau tập sút, tập phối hợp chuyền ngắn như đá ma như thầy thấy hôm bữa đó. À gần đây thằng Tí nó mới mua được cái máy ps4 lậu với đĩa Fifa 19, thấy mấy bài tập hay hay nên tụi em áp dụng luôn. Kết thúc thì đứa nào muốn nghỉ thì nghỉ, không nghỉ thì vô gym tập máy rồi đi bơi. Hôm nào có giải bóng chuyền thì tụi em ra đá.
Ông thầy người Pháp nghe mà lùng bùng lỗ tay. Giáo án nặng vậy? Thế mà không có chấn thương? Tụi nhỏ có thể chịu nổi sao? Hay là thằng này nó nổ? Còn giải bóng chuyền là cái gì?. Ông Dominik bèn hỏi:
- Còn có giải bóng chuyền?
Tèo lôi trong balo ra một tờ giấy A4, trên đó là một bảng vẽ tay lịch thi đấu và bảng đấu của giải bóng chuyền phòng 21. Hiên giờ giải đã được mở rộng ra toàn bộ đội U16 và U15. Số lượng đội cũng đã lên đến 20 đội. Giải đấu còn có chia ra như giải hạng nhất, V-league bóng chuyền khá là quy mô. Tất cả những điều này thì quá dễ với Tèo. Với một siêu máy tính trong đầu, tổ chức và quản lý mấy giải đấu thế này thì quá dễ.
Còn tiền thưởng cũng phải làm ông thầy há hốc mồm. Đội thắng Vleague bóng chuyền được 10 triệu. Thắng giải hạng nhất được 5 triệu. Số tiền này là tất cả thành viên hùng vào, ông lão tướng và giám đốc kỹ thuật cũng hùng vào nên mới được như vậy.
Tèo sau khi giải thích sơ qua một loạt thì nói tiếp:
- Thầy có muốn đi xem giải bóng chuyền không, chiều nay là đội "Moc cu ra dop" với "Cu ta ta xoa".
Ông thầy bắt đầu thấy hào hứng, nhận lời ngay. Thế là hai thầy trò cùng với một đám cầu thủ kéo nhau ra sân bóng chuyền. Hai đội đang thi đấu đều là thành viên U16. Xung quanh là đám đông reo hò cỗ vũ dữ dội.
- DM, thằng ngu này, chuyền bên kia kìa.
- Tao đặt chúng mày ăn rồi đó nha.
- Đá qua góc kìa bố ơi. Mẹ! Tao nghi thằng này bán độ.
- DM, tuần sau gặp tao là tụi mày tắt đài con ạ.
Tèo dạt mấy đứa đứng chắn trước mặt ra, hô lên:
- Ra coi cho thầy vào coi, tụi mày đi chỗ khác coi. Thầy ơi, vô thầy ơi. Thằng này, dạt ra coi mày.
Một đường ở giữa được dạt ra, ông thầy người Pháp đã vào bên trong. Hai đội này tuy không được như đội Tèo, Tí, Tín và Thái nhưng sau khi tập luyện một thời gian, trình độ của cả nhóm đã tăng lên thấy rõ, trò này càng ngày càng kích thích hẳn lên. Tí sớm đã lập kèo cá cược bên trong, càng làm sức nóng của trò này tăng thấy rõ.
Tèo thấy thầy mình đang đứng xem say mê thì giải thích:
- Hai đội này đang đứng gần chót hạng. Bên trái trình hơi cao hơn một chút, bên phải do mới tập nhưng mà cũng máu lắm thầy.
Ông Dominik gật gù:
- Các cậu hay thật, quả là làm tôi mở rộng tầm mắt, đá chơi mà có thể đến mức này.
Ông Dominik nhìn trận đấu mà ngạc nhiên vô cùng. Theo lời Tèo nói thì hai đội trước mặt trình độ xếp chót nhưng mà sao ông thấy bá đạo quá. Một cầu thủ nhảy cao lên lật bàn đèn như phim, đã vậy còn bỏ nhỏ, đánh đầu, cản bóng đủ mọi chiêu thức. Có phải không vậy?
Ông không xem nữa mà kéo Tèo ra ngoài tiếp tục câu chuyện. Tèo hứng thú kể tiếp:
- Giải đấu là vậy đó thầy. Còn có giải bóng đá mini 3 vs 3, 5 vs 5 của tụi em nữa. Cái này thầy cũng biết rồi. Nhưng lần này kịch tính và ác liệt hơn.
Đến buổi tập tối, ông tập trung toàn bộ đội một lại và dặn dò:
- Hôm nay không tập nhiều, các em về nghỉ ngơi lấy sức đi. Sáng mai đá với U19 Việt Nam. Mọi người cứ đá hết sức để tôi xem xét tình hình các em và chiến thuật. Ngày mai chúng ta cứ đá với chiến thuật 4-4-2 cơ bản đi.
Ông cầm sa bàn mini lên chỉ vào đội hình trong đó:
- Tèo và Tí sẽ làm hai tiền đạo cắm phía trên. Tí đá lùi về một chút. Tèo cắm chính. Trung vệ thì hai cậu Tấn Sang, Văn Hai chia ra trái phải. Cậu Tài và Tín đá trung vệ giữa, chủ yếu thu hồi hỗ trợ tấn công. Hậu vệ thì các cậu Quang Lê, Văn Hai, Mạnh Đức, Trần Hùng. Do đá giao hữu nên thay người thoải mái. Các cậu khác cứ chuẩn bị, tôi sẽ cho ra sân thử nghiệm. Ngày mai các cậu cứ việc đá thoải mái, dựa theo chiến thuật tấn công mà chúng ta luyện mấy ngày này, để tôi xem có phù hợp không. Có ai có vấn đề gì không?
Một người giơ tay lên hỏi:
- Thưa thầy, vậy mình cứ theo chiến thuật tấn công pressing hả thầy.
- Đúng, cứ dựa theo các cậu học được, quan trọng vẫn là giữ đúng vị trí.
Một người khác lại hỏi:
- Thế tụi em có được đá bóng ngắn, đổi vị trí không thầy.
Ông Dominik gật đầu:
- Được, cứ theo chiến thuật mà đá.
Tí giơ tay lên hỏi:
- Tụi em đá tiki-taka được không thầy ơi?
Ông Dominik hơi bất ngờ với câu hỏi này, nheo mắt nhìn Tí, hỏi lại:
- Cậu biết đá tiki-taka?
Tí tự tin:
- Dạ vâng, tụi em tập lâu rồi.
Ông sực nhớ đến những buổi tập, đoạn gật đầu:
- Nếu các cậu đủ sức thì có thể thử. Còn ai có câu hỏi nào không?
Không còn ai hỏi, thế là mọi người giải tán, tất cả cùng hướng suy nghĩ đến trận giao hữu ngày mai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook