Siêu Dự Bị
-
Chương 53: Mở màn thuận lợi
Trận này Thái làm thủ môn chính thức, Tín đá tiền vệ giữa, chuyên môn đánh chặn và sút xa. Tí và Tèo ngồi dự bị.
U16 của học viện APFC vốn cũng chỉ là lứa bình thường nhưng do bị kích động, một tháng nay dậy đúng 3 giờ sáng tập chung với đám Tèo, thể lực tăng lên rõ rệt.
Trận đấu bắt đầu, Khánh Hoà nhanh chóng triển khai tấn công sang cánh theo đúng bài bản.
Bình luận viên bên ngoài sân cũng thuyết minh vào trong micro:
- Đội hình APFC tại giải lần này có lẽ là đội hình trẻ nhất với tất cả thành viên đều 16 tuổi. Kinh nghiệm và sức mạnh quả là điều thiếu sót. Khánh Hoà đang tấn công bên cánh phải, tạt bóng vào.
Tiền vệ Khánh Hoà FC dẫn bóng đột phá rồi tạt bóng chuẩn xác vào vòng nguy hiểm.
Bên trong có đến 3 chiếc áo vàng của đội Khánh Hoà. Một tiền đạo cao 1 m 80 nhảy lên định đánh đầu đón bóng
Bộp
Thái bay người chụp bóng ngay từ trên không sau đó ôm gọn vào lòng.
Thái quẹt mũi, nhìn tiền đạo vừa bật cao hết cỡ một cái rồi tung chân chuyền bóng mạnh lên tuyến trên.
U16 vẫn là thiếu kinh nghiệm trận mạt, dù gì thỉ chỉ là đấu tập với nhau nên nhanh chóng bị đội Khánh Hoà áp đảo.
Phút 20, một đường chuyền dài vượt tuyến của hậu vệ đội Khánh Hoà lên tuyến trên, tiền đạo Lê Hữu Lợi thoát xuống phá bẫy việt vị liền dẫn bóng chạy nhanh xuống đối mặt với Thái. Thái đã sớm nhận ra nên đã có mặt kip thời, Thái hơi khuỵu một chân xuống tạo thế che chắn hết đường sút bóng. Lê Hữu Lợi đảo chân gạt bóng qua chân trái, tạo ra khoảng trống để sút.
Lê Hữu Lợi vung chân sút vào bóng.
BỘP
Một bàn tay chặn trước bóng ngay lúc chân Lê Hữu Hợi tiếp xúc vào bóng. Thân thể tiền đạo đội Khánh Hoà đang đà sút thì bị Thái chặn lại nên mất đà bổ nhào tới trước lăn lông lốc cực kỳ chật vật.
Thái giơ hai ngón tay tạo hình chữ V với Lê Hữu Hợi rồi phát bóng mạnh lên trên. Lê Hữu Hợi chật vật đứng dậy, tóc tai mặt mũi đã dính đầy cỏ và đất. Gã nhìn cái tay của Thái mà trong lòng hơi hoảng sợ, thầm nghĩ
“Có thật không vậy, sút bóng vào tay nó mà bóng dính cứng lại như đá, thằng này tập luyện thế nào ấy nhỉ”
Thái nhìn hành động của gã tiền đạo thì chỉ thấy buồn cười, lực chân yếu như thế mà làm tiền đạo, có biết ông đây đã phải khổ sở bầm mình bầm mẩy với thằng Tèo điên ngồi ngoài ghế kia không?
Đội Khánh Hoà chủ yếu cầm bóng lên đến 80%, đội APFC với tâm lý lúng túng nên cứ hỡ có bóng là mất. Tín ở tuyến giữa hai quyền khó chống nổi tứ phương, đối thủ đã biết rõ Tín khó chơi nên đã chuyển từ tấn công trung lộ thành mở ra hai cánh. Hai tiền vệ cánh của Khánh Hoà FC có tốc độ rất tốt, liên tục bức tốc chạy dọc xuống cánh rồi căng ngang vào để tiền đạo bên trong đánh đầu. Tuy nhiên Thái quá là biến thái, bất kể là đánh đầu cận thành hay sút xa đều có thể phạn xạ hất bóng ra ngoài.
Bình luận viên nhanh nhẹn tường thuật diễn biến trong micro:
- Nguy hiểm quá, một cơ hội nữa đã bị chặn lại, tỉ số vẫn là 0 - 0, thế trận nghiên hẳn về Khánh Hoà FC nhưng thủ môn đội APFC thi đấu quá xuất thần trong ngày hôm nay. Theo thống kê thì KHFC đã thực hiện 15 cú sút vào khung thành, trong đó có 8 cú có cơ hội trở thành bàn thắng nhưng đều bị cản phá.
- Cơ hội đã đến, đội Khánh Hoà đã thực hiện một cú tạt bóng từ cánh phải. Lê Hữu Hợi đã ở trong.
Trong giây phút bóng bay tới cái đầu Lê Hữu Hợi thì bóng người to lớn của Tín xuất hiện bât cao lên chắn phía trước. Do cơ thể vừa to vừa cứng, Tín dễ dàng chèn người tiền đạo đối phương ra phía sau, chuẩn bị đánh đầu phá bóng. Lê Hữu Hợi thấy đại thế đã mất, ý định trong đầu xuất hiện, gã dùng tay đẩy Tín một cái nào ngờ người Tín quá cứng, lại gặp lúc Tín đang hất hông qua một bên để đánh đầu nên thân thể gã tiền đạo Khánh Hoà này bị bật ra té nhào xuống mặt cỏ, Tín thuận lợi đánh đầu phá bóng.
HIệp một chám dứt với tỉ số hoà 0 đều.
Elise hỏi bố mình:
- Anh đứng trong khung thành là ai vậy bố, ảnh chơi xuất thần quá, cú nào cũng phá được hết. Còn cái anh tướng người đô đô là ai thế bố, một mình quản lý cả khu trung lộ
Chiến lược gia người Pháp cũng bất ngờ trước khả năng của Tín và Thái, có lẽ ông còn đánh gía thấp bộ đôi phòng thủ này, tỉ số hoà không bàn thắng là kết quả ông không ngờ tới. Ông dự đoán thế nào cũng thua tầm 2 bàn trong hiệp một thế nhưng Thái và Tín đã chơi quá hay.
- Ê Tèo, đến lượt mình.
Tí huých vai Tèo khi nhìn thấy ông Dominik ra hiệu cho khởi động. Tèo và Tín đứng lên tập khởi động nhẹ nhàng để chuẩn bị.
Hiệp hai bắt đầu, Tèo và Tí được tung vào sân. Tí đá tiền vệ trái còn Tèo đá tiền đạo tự do, đội hình của APFC bây giờ biến thành 5-4-1 với Tèo đứng cắm, Tí giữ chốt trái và Tín lùi về làm hậu vệ trung tâm. Ông Dominik đã thử nghiệm chiến thuật này trong những buổi tập và thấy khá là hiệu quả. Trong những buổi tập, bộ đôi Tí và Tèo liên tục phối hợp ghi bàn từ những đường chuyền bóng tinh quái của Tín hoặc Thái nên ông thấy khá tự tin, ngực cũng thở phào, áp lực đè nén cũng cởi bỏ đôi chút.
Elise cũng phải nhìn bố lại vài lần, bố cô có thể tin tưởng vào cái gã lưu manh kia được sao? Không phải bộ tứ này được mệnh danh là tứ quái sao? Không phải chỉ biết phá làng phá xóm hay sao mà bố có vẻ tự tin thế.
Tèo tiến tới gần vỗ vai Tí và Tín rồi nói nhỏ:
- Mỗi đứa một bàn thôi nha, giữ chiêu còn chơi mấy trận sau đó. Hăng quá lộ hết bài.
- OK (x2)
Cả đội U16 APFC đứng tụ lại thành vòng tròn, Tèo nói vào giữa:
- Tụi mày chưa ăn cơm hả, mấy bữa tập sao, sợ méo gì nữa, đá như đá tập đi. Mày mày mày, chạy hết sức vô coi ba, dùng phương pháp hít thở chưa. Theo lệnh huấn luyện viên, đá chuyền ngắn, nhanh rồi tấn công trung lộ. Rồi một hai ba cố gắng nè.
Cả đám nghe Tèo giáo huấn một hồi cũng đã tỉnh táo trở lại. Đúng là mọi người còn hơi khớp khi lần đầu vào đá giải, bây giờ nhớ lại những buổi tập, cảm thấy cũng chả có gì. Từng người từng người vào vị trí của mình, nhắm mắt định thần, thi triển phương thức hít thở. Dần dần, khí huyết lưu thông, đầu óc trống rỗng, áp lực gì cũng bay sạch sẽ.
- Bà nôi nó, một đám điên hết rồi - Tiếng cười giễu cợt vang lên từ phần sân đội Khánh Hoà
- Má! Tụi bây đang vận nội công hả
- Tu tiên! Các cao nhân đang tập công pháp bá đạo gì ấy.
Tiếng bàn tán cười ha ha vang lên nhưng các cầu thủ đội APFC vẫn bình tĩnh giữ nguyên tư thế. Sau vài phút, tất cả đột ngột mở mắt, khí thế ngút trời. Khúc mắc và áp lực được giải toả, trên mặt từng người đã có nụ cười tươi thay thế.
APFC đá như lên đồng, phút 50, Tín chuyền má ngoài cho đồng đội là Quang Lê bên trái rồi chạy vọt lên. Quang Lê có bóng, chạm một nhịp để lách qua tiền đạo KH FC đang xông đến rồi chuyền bổng lên cho Tí đang đứng cánh trái.
Tí đỡ bóng bằng ngực rồi dừng bóng một nhịp, khẽ nghiêng người rồi dùng má ngoài đá chệch trái bóng. Tí đang thực hiện kỹ thuật Rivela cải tiến, dùng má ngoài để phẩy bóng làm cho bóng xoáy thành một đường. Lại thêm động tác nghiêng người 45 độ mà không ai làm được nên làm bóng cong vút thành hình chuối bay tới khung thành.
Thủ môn Khánh Hoà lật đật xông ra định chụp bóng nhưng bóng đi căng và xoáy mạnh thành vòng cung bay xoáy ngang qua người thủ môn tới góc phải khung thành. Bóng còn cách cột dọc khung thành khoảng 2 mét thì Tèo vừa lúc có mặt đang trong tư thế một tay chống đất, hai chân đưa lên trời, cả thân người xoay một vòng, chân vung ra sau thực hiện cú vô lê khi bóng vừa bay tới.
BỐP
Bình luận viên nhanh chóng chớp cơ hội thét lên trong micro:
- GOALLLLL, mảnh lưới của đội Khánh Hoà rung lên, tỉ số đã được mở cho đội APFC trong một tình huống phối hợp quá nhanh quá nguy hiểm. Người ghi bàn là số 10 Nguyễn Văn Tèo. Em ấy đã thực hiện một cú vô lên trong tư thế tay chống đất quá đẳng cấp. Một cú chuyền hình vòng cung và cú vô lê nối đẳng cấp. Tôi cứ tưởng mình đang coi anime Subasa.
Tèo mừng rỡ đập tay với Tí và đồng đội sau pha làm bàn. Huấn luyện viên Dominik bên ngoài cũng đã đứng lên đấm tay ra ngoài liên tục để ăn mừng. Ông quay qua ôm chầm lấy con gái để chia sẽ niềm vui.
Elise không biết sao cũng cảm thấy vui lây, mặc dù người ghi bàn làm cô thấy ghét nhưng bóng đá mà, đội nhà thắng thì kẻ thù cũng hoá thành bạn bè. Huống hồ chi là đội của bố.
Nửa sau hiệp hai kể từ khi bộ đôi Tí và Tèo vào sân thì tình hình đã đổi khác 180 độ. APFC đá như lên đồng, các cầu thủ càng đá càng khoẻ. Khi mà áp lực được cởi bỏ thì lứa U16 này bắt đầu thể hiện ra những thành quả đã tập cùng với Tèo. Tuy sức bền và thể lực vẫn chưa theo kịp bộ tứ Tèo, Tí Tín và Thái nhưng cũng đủ để bỏ xa U17 Khánh Hoà.
Khánh Hoà FC càng đá càng xuống sức vì APFC liên tục chuyền ngắn và thực hiện áp sát pressing mỗi khi mất bóng. Khánh Hoà không thể chịu nổi nhiệt nên thua liền 4 trái do công Tí, Tín và Hải Đăng, một tiền vệ cánh phải ghi bàn. Thủ môn đội Khánh Hoà phải đứng hứng chịu mưa bom bão đạn từ những đợt lên bóng và sút trái phá của bộ ba T. Các cầu thủ khác cũng máu nóng bốc lên, sẵn KH FC đang mệt chạy không nổi, cả đội dâng hết lên tấn công, ngay cả Thái cũng đã lên đứng ngay vạch giữa sân cổ vũ.
Trận đấu kết thúc với tỉ số 7-0, huấn luyện viên trưởng Dominik thì đã quá vui sướng rồi. Ông vui không phải vì bàn thắng, khi đến bàn thứ ba thì ông đã thấy hết cảm xúc rồi, ông biết có ghi thêm chỉ là dệt hoa trên gấm, chả có tác dụng gì. Nhưng ông vui vì đã phát hiện được lứa U16 này qủa là những viên ngọc thô chưa được mài giũa, giải vô địch là trong tầm tay rồi. Ông vội bắt tay với huấn luyện viên đội bạn rồi theo xe học viện về phòng của mình.
Không khí trong phòng thay đồ đội APFC lúc này vui như trẩy hội, các cầu thủ ngồi kế nhau vừa thay đồ vừa chém gió về những bàn thắng hoặc là về trận đấu ban nãy. Nhạc xập xình trong phòng cũng đã được Tí dùng điện thoại mở lớn hết cỡ cho anh em cùng quẩy. Cả đội U-16 theo xe trở về khách sạn nghỉ ngơi để chuẩn bị cho buổi tập ngày mai trước khi tiếp tục đá lượt trận thứ nhì.
U16 của học viện APFC vốn cũng chỉ là lứa bình thường nhưng do bị kích động, một tháng nay dậy đúng 3 giờ sáng tập chung với đám Tèo, thể lực tăng lên rõ rệt.
Trận đấu bắt đầu, Khánh Hoà nhanh chóng triển khai tấn công sang cánh theo đúng bài bản.
Bình luận viên bên ngoài sân cũng thuyết minh vào trong micro:
- Đội hình APFC tại giải lần này có lẽ là đội hình trẻ nhất với tất cả thành viên đều 16 tuổi. Kinh nghiệm và sức mạnh quả là điều thiếu sót. Khánh Hoà đang tấn công bên cánh phải, tạt bóng vào.
Tiền vệ Khánh Hoà FC dẫn bóng đột phá rồi tạt bóng chuẩn xác vào vòng nguy hiểm.
Bên trong có đến 3 chiếc áo vàng của đội Khánh Hoà. Một tiền đạo cao 1 m 80 nhảy lên định đánh đầu đón bóng
Bộp
Thái bay người chụp bóng ngay từ trên không sau đó ôm gọn vào lòng.
Thái quẹt mũi, nhìn tiền đạo vừa bật cao hết cỡ một cái rồi tung chân chuyền bóng mạnh lên tuyến trên.
U16 vẫn là thiếu kinh nghiệm trận mạt, dù gì thỉ chỉ là đấu tập với nhau nên nhanh chóng bị đội Khánh Hoà áp đảo.
Phút 20, một đường chuyền dài vượt tuyến của hậu vệ đội Khánh Hoà lên tuyến trên, tiền đạo Lê Hữu Lợi thoát xuống phá bẫy việt vị liền dẫn bóng chạy nhanh xuống đối mặt với Thái. Thái đã sớm nhận ra nên đã có mặt kip thời, Thái hơi khuỵu một chân xuống tạo thế che chắn hết đường sút bóng. Lê Hữu Lợi đảo chân gạt bóng qua chân trái, tạo ra khoảng trống để sút.
Lê Hữu Lợi vung chân sút vào bóng.
BỘP
Một bàn tay chặn trước bóng ngay lúc chân Lê Hữu Hợi tiếp xúc vào bóng. Thân thể tiền đạo đội Khánh Hoà đang đà sút thì bị Thái chặn lại nên mất đà bổ nhào tới trước lăn lông lốc cực kỳ chật vật.
Thái giơ hai ngón tay tạo hình chữ V với Lê Hữu Hợi rồi phát bóng mạnh lên trên. Lê Hữu Hợi chật vật đứng dậy, tóc tai mặt mũi đã dính đầy cỏ và đất. Gã nhìn cái tay của Thái mà trong lòng hơi hoảng sợ, thầm nghĩ
“Có thật không vậy, sút bóng vào tay nó mà bóng dính cứng lại như đá, thằng này tập luyện thế nào ấy nhỉ”
Thái nhìn hành động của gã tiền đạo thì chỉ thấy buồn cười, lực chân yếu như thế mà làm tiền đạo, có biết ông đây đã phải khổ sở bầm mình bầm mẩy với thằng Tèo điên ngồi ngoài ghế kia không?
Đội Khánh Hoà chủ yếu cầm bóng lên đến 80%, đội APFC với tâm lý lúng túng nên cứ hỡ có bóng là mất. Tín ở tuyến giữa hai quyền khó chống nổi tứ phương, đối thủ đã biết rõ Tín khó chơi nên đã chuyển từ tấn công trung lộ thành mở ra hai cánh. Hai tiền vệ cánh của Khánh Hoà FC có tốc độ rất tốt, liên tục bức tốc chạy dọc xuống cánh rồi căng ngang vào để tiền đạo bên trong đánh đầu. Tuy nhiên Thái quá là biến thái, bất kể là đánh đầu cận thành hay sút xa đều có thể phạn xạ hất bóng ra ngoài.
Bình luận viên nhanh nhẹn tường thuật diễn biến trong micro:
- Nguy hiểm quá, một cơ hội nữa đã bị chặn lại, tỉ số vẫn là 0 - 0, thế trận nghiên hẳn về Khánh Hoà FC nhưng thủ môn đội APFC thi đấu quá xuất thần trong ngày hôm nay. Theo thống kê thì KHFC đã thực hiện 15 cú sút vào khung thành, trong đó có 8 cú có cơ hội trở thành bàn thắng nhưng đều bị cản phá.
- Cơ hội đã đến, đội Khánh Hoà đã thực hiện một cú tạt bóng từ cánh phải. Lê Hữu Hợi đã ở trong.
Trong giây phút bóng bay tới cái đầu Lê Hữu Hợi thì bóng người to lớn của Tín xuất hiện bât cao lên chắn phía trước. Do cơ thể vừa to vừa cứng, Tín dễ dàng chèn người tiền đạo đối phương ra phía sau, chuẩn bị đánh đầu phá bóng. Lê Hữu Hợi thấy đại thế đã mất, ý định trong đầu xuất hiện, gã dùng tay đẩy Tín một cái nào ngờ người Tín quá cứng, lại gặp lúc Tín đang hất hông qua một bên để đánh đầu nên thân thể gã tiền đạo Khánh Hoà này bị bật ra té nhào xuống mặt cỏ, Tín thuận lợi đánh đầu phá bóng.
HIệp một chám dứt với tỉ số hoà 0 đều.
Elise hỏi bố mình:
- Anh đứng trong khung thành là ai vậy bố, ảnh chơi xuất thần quá, cú nào cũng phá được hết. Còn cái anh tướng người đô đô là ai thế bố, một mình quản lý cả khu trung lộ
Chiến lược gia người Pháp cũng bất ngờ trước khả năng của Tín và Thái, có lẽ ông còn đánh gía thấp bộ đôi phòng thủ này, tỉ số hoà không bàn thắng là kết quả ông không ngờ tới. Ông dự đoán thế nào cũng thua tầm 2 bàn trong hiệp một thế nhưng Thái và Tín đã chơi quá hay.
- Ê Tèo, đến lượt mình.
Tí huých vai Tèo khi nhìn thấy ông Dominik ra hiệu cho khởi động. Tèo và Tín đứng lên tập khởi động nhẹ nhàng để chuẩn bị.
Hiệp hai bắt đầu, Tèo và Tí được tung vào sân. Tí đá tiền vệ trái còn Tèo đá tiền đạo tự do, đội hình của APFC bây giờ biến thành 5-4-1 với Tèo đứng cắm, Tí giữ chốt trái và Tín lùi về làm hậu vệ trung tâm. Ông Dominik đã thử nghiệm chiến thuật này trong những buổi tập và thấy khá là hiệu quả. Trong những buổi tập, bộ đôi Tí và Tèo liên tục phối hợp ghi bàn từ những đường chuyền bóng tinh quái của Tín hoặc Thái nên ông thấy khá tự tin, ngực cũng thở phào, áp lực đè nén cũng cởi bỏ đôi chút.
Elise cũng phải nhìn bố lại vài lần, bố cô có thể tin tưởng vào cái gã lưu manh kia được sao? Không phải bộ tứ này được mệnh danh là tứ quái sao? Không phải chỉ biết phá làng phá xóm hay sao mà bố có vẻ tự tin thế.
Tèo tiến tới gần vỗ vai Tí và Tín rồi nói nhỏ:
- Mỗi đứa một bàn thôi nha, giữ chiêu còn chơi mấy trận sau đó. Hăng quá lộ hết bài.
- OK (x2)
Cả đội U16 APFC đứng tụ lại thành vòng tròn, Tèo nói vào giữa:
- Tụi mày chưa ăn cơm hả, mấy bữa tập sao, sợ méo gì nữa, đá như đá tập đi. Mày mày mày, chạy hết sức vô coi ba, dùng phương pháp hít thở chưa. Theo lệnh huấn luyện viên, đá chuyền ngắn, nhanh rồi tấn công trung lộ. Rồi một hai ba cố gắng nè.
Cả đám nghe Tèo giáo huấn một hồi cũng đã tỉnh táo trở lại. Đúng là mọi người còn hơi khớp khi lần đầu vào đá giải, bây giờ nhớ lại những buổi tập, cảm thấy cũng chả có gì. Từng người từng người vào vị trí của mình, nhắm mắt định thần, thi triển phương thức hít thở. Dần dần, khí huyết lưu thông, đầu óc trống rỗng, áp lực gì cũng bay sạch sẽ.
- Bà nôi nó, một đám điên hết rồi - Tiếng cười giễu cợt vang lên từ phần sân đội Khánh Hoà
- Má! Tụi bây đang vận nội công hả
- Tu tiên! Các cao nhân đang tập công pháp bá đạo gì ấy.
Tiếng bàn tán cười ha ha vang lên nhưng các cầu thủ đội APFC vẫn bình tĩnh giữ nguyên tư thế. Sau vài phút, tất cả đột ngột mở mắt, khí thế ngút trời. Khúc mắc và áp lực được giải toả, trên mặt từng người đã có nụ cười tươi thay thế.
APFC đá như lên đồng, phút 50, Tín chuyền má ngoài cho đồng đội là Quang Lê bên trái rồi chạy vọt lên. Quang Lê có bóng, chạm một nhịp để lách qua tiền đạo KH FC đang xông đến rồi chuyền bổng lên cho Tí đang đứng cánh trái.
Tí đỡ bóng bằng ngực rồi dừng bóng một nhịp, khẽ nghiêng người rồi dùng má ngoài đá chệch trái bóng. Tí đang thực hiện kỹ thuật Rivela cải tiến, dùng má ngoài để phẩy bóng làm cho bóng xoáy thành một đường. Lại thêm động tác nghiêng người 45 độ mà không ai làm được nên làm bóng cong vút thành hình chuối bay tới khung thành.
Thủ môn Khánh Hoà lật đật xông ra định chụp bóng nhưng bóng đi căng và xoáy mạnh thành vòng cung bay xoáy ngang qua người thủ môn tới góc phải khung thành. Bóng còn cách cột dọc khung thành khoảng 2 mét thì Tèo vừa lúc có mặt đang trong tư thế một tay chống đất, hai chân đưa lên trời, cả thân người xoay một vòng, chân vung ra sau thực hiện cú vô lê khi bóng vừa bay tới.
BỐP
Bình luận viên nhanh chóng chớp cơ hội thét lên trong micro:
- GOALLLLL, mảnh lưới của đội Khánh Hoà rung lên, tỉ số đã được mở cho đội APFC trong một tình huống phối hợp quá nhanh quá nguy hiểm. Người ghi bàn là số 10 Nguyễn Văn Tèo. Em ấy đã thực hiện một cú vô lên trong tư thế tay chống đất quá đẳng cấp. Một cú chuyền hình vòng cung và cú vô lê nối đẳng cấp. Tôi cứ tưởng mình đang coi anime Subasa.
Tèo mừng rỡ đập tay với Tí và đồng đội sau pha làm bàn. Huấn luyện viên Dominik bên ngoài cũng đã đứng lên đấm tay ra ngoài liên tục để ăn mừng. Ông quay qua ôm chầm lấy con gái để chia sẽ niềm vui.
Elise không biết sao cũng cảm thấy vui lây, mặc dù người ghi bàn làm cô thấy ghét nhưng bóng đá mà, đội nhà thắng thì kẻ thù cũng hoá thành bạn bè. Huống hồ chi là đội của bố.
Nửa sau hiệp hai kể từ khi bộ đôi Tí và Tèo vào sân thì tình hình đã đổi khác 180 độ. APFC đá như lên đồng, các cầu thủ càng đá càng khoẻ. Khi mà áp lực được cởi bỏ thì lứa U16 này bắt đầu thể hiện ra những thành quả đã tập cùng với Tèo. Tuy sức bền và thể lực vẫn chưa theo kịp bộ tứ Tèo, Tí Tín và Thái nhưng cũng đủ để bỏ xa U17 Khánh Hoà.
Khánh Hoà FC càng đá càng xuống sức vì APFC liên tục chuyền ngắn và thực hiện áp sát pressing mỗi khi mất bóng. Khánh Hoà không thể chịu nổi nhiệt nên thua liền 4 trái do công Tí, Tín và Hải Đăng, một tiền vệ cánh phải ghi bàn. Thủ môn đội Khánh Hoà phải đứng hứng chịu mưa bom bão đạn từ những đợt lên bóng và sút trái phá của bộ ba T. Các cầu thủ khác cũng máu nóng bốc lên, sẵn KH FC đang mệt chạy không nổi, cả đội dâng hết lên tấn công, ngay cả Thái cũng đã lên đứng ngay vạch giữa sân cổ vũ.
Trận đấu kết thúc với tỉ số 7-0, huấn luyện viên trưởng Dominik thì đã quá vui sướng rồi. Ông vui không phải vì bàn thắng, khi đến bàn thứ ba thì ông đã thấy hết cảm xúc rồi, ông biết có ghi thêm chỉ là dệt hoa trên gấm, chả có tác dụng gì. Nhưng ông vui vì đã phát hiện được lứa U16 này qủa là những viên ngọc thô chưa được mài giũa, giải vô địch là trong tầm tay rồi. Ông vội bắt tay với huấn luyện viên đội bạn rồi theo xe học viện về phòng của mình.
Không khí trong phòng thay đồ đội APFC lúc này vui như trẩy hội, các cầu thủ ngồi kế nhau vừa thay đồ vừa chém gió về những bàn thắng hoặc là về trận đấu ban nãy. Nhạc xập xình trong phòng cũng đã được Tí dùng điện thoại mở lớn hết cỡ cho anh em cùng quẩy. Cả đội U-16 theo xe trở về khách sạn nghỉ ngơi để chuẩn bị cho buổi tập ngày mai trước khi tiếp tục đá lượt trận thứ nhì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook