Siêu Dự Bị
-
Chương 35: Giao hữu APFC vs VinaFood
Tèo quả thật là không hiểu nổi, dạo gần đây ba đứa chung phòng cứ như phát cuồng vậy, mỗi lần hắn hỏi về vụ tập luyện thì tụi nó lại nhìn Tèo bằng ánh mắt hình viên đạn. Tèo không hề hay biết trong lúc hắn đang tập luyện trong ảo cảnh thì siêu máy tính đã điều khiển cơ thể hắn đi huấn luyện ba đứa bạn. Từ giây phút Tèo nhận công việc huấn luyện và suy nghĩ phương thức thì Tèo đã vô tình truyền đi lệnh tập huấn cho siêu máy tính. Từ đó siêu máy tính trong đầu Tèo đã hình thành một bài tập luyện phù hợp với cơ thể của cả ba. Bề ngoài thì cả ba đứa đã nhận định là Tèo bị đa nhân cách nên cả ba đứa đều không dám nói cho Tèo biết, chỉ đành ấm ức chịu đựng.
Trận giao hữu trong ngày hôm nay tuy chỉ là một trận đấu tập nhưng là một trong hai trận duy nhất của U-17 APFC trước khi đấu loạt trận quyết định giành vé đi tiếp vào vòng chung kết U-17 quốc gia.
Do đó nên huấn luyện viên Frank Dominik sẽ mang các cầu thủ ra thử giò thử cẳng. Không những để quyết định đội hình cho lượt trận cuối vòng loại mà ông còn muốn tìm ra đội hình đá vòng chung kết.
U-17 là các cầu thủ từ 17 tuổi trở xuống. Tổng cộng các cầu thủ 17 tuổi là 20 cầu thủ. Lứa của Tèo 16 tuổi cũng có 20 cầu thủ. Vậy tổng cộng U-17 có 40 cầu thủ bao gồm 2 khoá 16 tuổi và 17 tuổi. Đội 1 khoá của Tèo đã nhập học trước đó, trải qua huấn luyện cũng đã xuất hiện nhiều tinh anh nòng cốt. Điển hình là Dũng tiền đạo trong khoá 5. Tuy chỉ mới 16 tuổi nhưng có kỹ thuật sút và thể lực không tệ. Đặc biệt đi theo Dũng là hậu vệ cánh Mai Thanh Phong với chân trái siêu dị và tốc độ rất nhanh. Tuy nhiên điểm yếu của Phong là thể hình. Phong chỉ cao có 1 m 60 và hơi ốm nên thể lực cũng không dai lắm.
Đội 1 của khoá 17 tuổi là đội chủ lực tranh cúp quốc gia U-17 năm nay. Đây cũng là lứa triển vọng có thể lên tuyển quốc gia và đội 1 APFC tham gia V-league.
Đội chuyên nghiệp 1 APFC là đội mạnh nhất câu lạc bộ APFC, là nòng cốt tham gia V-league. Đây là sân chơi của những cầu thủ chuyên nghiệp đã trải qua mấy năm khổ cực tập luyện. Tuy không có độ tuổi xác định nhưng thường các cầu thủ cũng tầm 20 tuổi trở lên. Cá biệt có những thành phần thiên tài hoặc quá giỏi thì sẽ được đôn lên đội chuyên nghiệp 1.
Học viện cũng như ngoài đời vậy. Anh càng giỏi, càng được trọng dụng thì đãi ngộ càng khác biệt. Đội 1 cũng được đãi ngộ hạng ưu như một phòng chỉ có 2 người. Mỗi người một giường lớn và có một cái TV lớn đặt bên trong. Lương các cầu thủ cũng cao hơn, chế độ ăn uống cũng đặc biệt hơn và được các chuyên gia dinh dưỡng hàng đầu chăm sóc.
Đặc biệt hơn đội 1 có 2 sân 11 người riêng biệt để tập luyện và thi đấu. Nếu không có phép từ cấp trên thì không một ai được quyền sử dụng. Đội 1 còn có một phòng gym, một hồ bơi nóng lạnh riêng phục vụ cho việc hồi phục và nâng cao thể lực.
Vì thế được vào đội 1 cũng là mục tiêu và mơ ước của các học viên.
Hiện nay đội 1 APFC đang ra Hà Nội thi đấu nên không có mặt ở câu lạc bộ nên một trong hai sân tập của đội 1 được sử dụng cho trận giao hữu hôm nay.
Huấn luyện viên đọc tên các cầu thủ ra sân. 9 người trong số đó thuộc về đội khoá 17 tuổi. Hai cầu thủ còn lại là Dũng và Phong thuộc đội 1 khoá Tèo.
Trận đấu bắt đầu, bên VinaFood là đội được giao bóng trước và nằm phần sân bên phải. Đội APFC nằm phần sân bên trái
( Chú thích: Ở đây là trái phải của các bạn đọc).
Đội VinaFood hai năm trước là đội vô địch giải quốc gia nhưng sau đó lứa cầu thủ đó đã quá tuổi, cả đội thay máu bằng lứa mới. Lứa mới không thể duy trì thành tích của đàn anh nên những năm trở lại đây thành tích cũng không quá tốt. Thật ra nếu không như vậy thì cũng không chọn đá giao hữu với APFC. Thành tích của APFC phải nói là quá tệ, may mắn là lần cuối cùng giành được chiến thắng sát sao 1 - 0 trong lượt trận cuối mới có cơ hội đi tiếp.
Tèo, Tí, Tín và Thái ngồi bệch trên cỏ nhìn hai đội thi đấu. Đội nhà bị ép sân hoàn toàn 15 phút đầu. Tí ngáp dài nói với cả bọn:
- Sao tao có cảm giác là lạ tụi mày ạ
Tín hỏi luôn:
- Cảm giác gì, mà thật ra tao cũng có.
Thái đang tư thế nằm ngửa, đeo cặp kiếng mát hiệu Gucci, lười biếng nói:
- Tụi mày cũng cảm nhận được hả. Tao cũng có cảm giác đó
Tèo khó hiểu hỏi:
- Tụi mày cảm giác gì? Đau bụng hả? Mẹ! Tao đã bảo sáng nay ăn ít lại mà.
Ba đứa nhìn Tèo khinh bỉ, Tí trả lời:
- Cảm gíac của tao là sao mọi thứ có vẻ chậm quá…
- Ừm tao cũng vậy..(x2)
- Chậm? - Tèo lại khó hiểu quan sát trận đấu.
Đối với Tèo thì mọi thứ bình thường vì vốn Tèo đã quen với cường độ tập luyện. Còn đối với ba đứa bạn mình thì do đột ngột tập luyện tăng cường, sức mạnh và tốc độ đề thăng nên mới có cảm giác mới lạ, mọi thứ như chậm lại. Cũng giống như khi vừa mới lên tàu hoả, nhìn cảnh vật sẽ thấy tàu chạy rất nhanh nhưng nếu ở trên tàu lâu rồi thì sẽ cảm thấy tàu chạy chậm. Tèo giống như người đang ở trên tàu, thấy mọi thứ đều bình thường. Còn cả ba đứa giống như vừa bước lên tàu, tốc độ của chính mình tăng cao nên thấy di chuyển trên sân là quá chậm.
Diễn biến trên sân cũng không chán như cả bốn đứa nghĩ. Đội VinaFood nhanh chóng ghi bàn dẫn trước sau một pha chọc khe rất khéo của trung vệ giữa, tiền đạo thoát xuống như một con sóc và nhẹ nhàng sút tung lưới thủ môn.
Thái chửi thề:
- DM vậy mà chụp không được ngu vãi.
Tèo nhìn qua ngạc nhiên:
- Vậy mà còn ngu? Nó sút gần thế mà.
Tí ngáp dài:
- Ừm gần thế mà chụp éo được, vậy mà cũng là thủ môn đội U-17.
- Ê tâng bóng tí đỡ chán tụi mày - Tín đứng lên cầm bóng rồi đá qua cho Tèo rồi cả bốn đứa khởi động tâng bóng.
Trong sân, đội APFC cũng không phải là củi mục, rất nhanh Dũng đội 1 U-16 được tung vào sân tăng cường hàng công. Từ một pha câu bóng từ cánh phải, Dũng bật cao hơn cả giữa rừng hậu vệ để đánh đầu tung lưới đội VinaFood ghi bàn cân bằng tỉ số.ư
Nhiệt huyết cả đội sôi trào, một số cầu thủ U-17 được thay ra và đội 1 U-16 được vào. Với sức trẻ và khí thế vừa mới ghi bàn, đội APFC triển khai kiểm soát giữa sân bằng những đường chuyền ngắn.
Phút thứ 40, từ một pha phối hợp một hai từ giữa sân, hai trung vệ thoát khỏi gọng kềm của đội VinaFood, tiền đạo chính đội U-17 APFC là Thành Lộc với biệt danh Lộc Bale thực hiện cú sút như đại bác từ khoản cách 25 mét tung lưới nâng cách biệt lên 2-1 cho đội APFC.
Sau đó hai đội tạm thời nghỉ giữa hiệp trước khi bước vào hiệp 2.
Huấn luyện viên người Pháp đi đến trước cả đội triển khai chiến thuật:
- Hiệp hai Tín vào thay người, đá vị trí trung vệ giữa hỗ trợ cho Xuân Mạnh. Tín đá lệch qua cánh phải một tí.
- Em nữa thầy ơi! - Tí chỉ vào mình.
- Em sẽ được vào sau, yên tâm. - Ông Dominik nhìn Tí rồi nói.
Tí khoác tay lên vai Tín rồi bảo:
- Mày vô thể hiện ít thôi để ổng còn cho tao với thằng Thái với thằng Tèo vào nữa. Thắng đậm quá tụi tao vào làm gì.
Hiệp hai bắt đầu, đội VinaFood cũng có sự thay đổi người. Trong sân xuất hiện một gương mặt khá điển trai, tóc vàng hoe với dáng người cao tầm 1m7. Cầu thủ này đang đứng vị trí tiền vệ tấn công. Người này là Tuấn Anh, là viên ngọc thô đang được mài giũa của lò VinaFood.
Tuấn Anh lập tức thể hiện cho mọi người thấy kỹ thuật cao của mình. Phút thứ 70, Tuấn Anh nhận bóng từ cánh phải, ngay lập tức đảo chân qua hai trung vệ của đội APFC, Tín đang theo kèm một tiền đạo khác nên không thể có mặt kịp thời nên Tuấn Anh dùng tốc độ của mình đẩy bóng mạnh lên rồi phóng tới như một con báo.
Khi tới gần vạch ngoài vòng 16 m 50, Tuấn Anh vung chân lên cao sút mạnh. Bóng bay thành một đường thẳng tắp như một đòn chưởng lực Kamejoko. Thủ môn Thanh Hà chỉ có thể đứng như trời trồng mà không biết bóng đã vào lúc nào không hay. Tỉ số cân bằng 2 đều.
Bên ngoài sân, Tí huých tay Tèo khen:
- Thằng này sút mạnh vãi mày. Ba đánh một mà nó thoát xuống như đúng rồi. Thủ môn còn éo kịp nhìn bóng nữa. Thái nhà ta mà chụp chắc cũng bó tay.
- Mẹ mày nói gì đó. Ba thứ cùi bắp mà so sánh với tao hả? - Thái nổi điên chửi thề.
- Được rồi, nếu có cơ hội thì mày vô thử xem - Tèo nói đỡ.
Thái chửi vào:
- Mẹ thằng Tín, làm ăn cái gì mà để thằng kia sút thoải mái như không người. Đúng là thằng Tín đeo.
- "Tín đeo"? - Tí hỏi.
- Là “Éo tin”
Tí sững sờ rồi cũng cười ngặc nghẽo. Lần đầu tiên nó nghe có người kêu thằng bạn mình như vậy.
Tèo bất ngờ kêu lên rồi chỉ tay vào sân:
- Ê cơ hội tới rồi kìa.
Trong sân, thủ môn Thanh Hà đội U-17 của APFC đang nằm ôm vai sau cú bay người cố gắng đỡ bóng nhưng cú sút của Tuấn Anh đi quá hiểm và mạnh làm Thanh Hà bay hết sức vẫn không thể chạm vào bóng, cả người đập mạnh vào cột dọc, xương vai nghe rắc một cái rồi chỉ thấy Thanh Hà ôm vai lăn lộn trong đau đớn.
Thủ môn Ngọc đội U-16 thì đã bị Tèo sút cho nằm viện vẫn còn chưa hồi phục, thủ môn dự bị đội U-17 thì đang nghỉ ngơi sau chấn thương. Huấn luyện viên đau đầu trong tình huống này, đang muốn chỉ định đại một cầu thủ thì Tèo đã tới nói với ông thầy:
- Thấy ơi để Thái chụp đi, nó chụp hay lắm.
- Thái? - Ông Dominik hỏi lại, ông vẫn chưa quen được tên của những học viên mới.
- Là thằng này nè thầy. - Tí kéo Thái lại.
Ông Dominik nhìn Thái một lượt, thấy Thái có chiều cao gần bằng Tèo và hai tay có lực thì mắt sáng rỡ. Có điều trang phục có phần không ổn. Đi đá bóng mà mang kính Gucci, giày Channel, đội nón? Ông nội đi biển hả.
Không còn cách nào, ông thử luôn:
- Ok, được rồi, Thái mang găng, thay đồ thủ môn rồi vô chụp đi em.
Trận giao hữu trong ngày hôm nay tuy chỉ là một trận đấu tập nhưng là một trong hai trận duy nhất của U-17 APFC trước khi đấu loạt trận quyết định giành vé đi tiếp vào vòng chung kết U-17 quốc gia.
Do đó nên huấn luyện viên Frank Dominik sẽ mang các cầu thủ ra thử giò thử cẳng. Không những để quyết định đội hình cho lượt trận cuối vòng loại mà ông còn muốn tìm ra đội hình đá vòng chung kết.
U-17 là các cầu thủ từ 17 tuổi trở xuống. Tổng cộng các cầu thủ 17 tuổi là 20 cầu thủ. Lứa của Tèo 16 tuổi cũng có 20 cầu thủ. Vậy tổng cộng U-17 có 40 cầu thủ bao gồm 2 khoá 16 tuổi và 17 tuổi. Đội 1 khoá của Tèo đã nhập học trước đó, trải qua huấn luyện cũng đã xuất hiện nhiều tinh anh nòng cốt. Điển hình là Dũng tiền đạo trong khoá 5. Tuy chỉ mới 16 tuổi nhưng có kỹ thuật sút và thể lực không tệ. Đặc biệt đi theo Dũng là hậu vệ cánh Mai Thanh Phong với chân trái siêu dị và tốc độ rất nhanh. Tuy nhiên điểm yếu của Phong là thể hình. Phong chỉ cao có 1 m 60 và hơi ốm nên thể lực cũng không dai lắm.
Đội 1 của khoá 17 tuổi là đội chủ lực tranh cúp quốc gia U-17 năm nay. Đây cũng là lứa triển vọng có thể lên tuyển quốc gia và đội 1 APFC tham gia V-league.
Đội chuyên nghiệp 1 APFC là đội mạnh nhất câu lạc bộ APFC, là nòng cốt tham gia V-league. Đây là sân chơi của những cầu thủ chuyên nghiệp đã trải qua mấy năm khổ cực tập luyện. Tuy không có độ tuổi xác định nhưng thường các cầu thủ cũng tầm 20 tuổi trở lên. Cá biệt có những thành phần thiên tài hoặc quá giỏi thì sẽ được đôn lên đội chuyên nghiệp 1.
Học viện cũng như ngoài đời vậy. Anh càng giỏi, càng được trọng dụng thì đãi ngộ càng khác biệt. Đội 1 cũng được đãi ngộ hạng ưu như một phòng chỉ có 2 người. Mỗi người một giường lớn và có một cái TV lớn đặt bên trong. Lương các cầu thủ cũng cao hơn, chế độ ăn uống cũng đặc biệt hơn và được các chuyên gia dinh dưỡng hàng đầu chăm sóc.
Đặc biệt hơn đội 1 có 2 sân 11 người riêng biệt để tập luyện và thi đấu. Nếu không có phép từ cấp trên thì không một ai được quyền sử dụng. Đội 1 còn có một phòng gym, một hồ bơi nóng lạnh riêng phục vụ cho việc hồi phục và nâng cao thể lực.
Vì thế được vào đội 1 cũng là mục tiêu và mơ ước của các học viên.
Hiện nay đội 1 APFC đang ra Hà Nội thi đấu nên không có mặt ở câu lạc bộ nên một trong hai sân tập của đội 1 được sử dụng cho trận giao hữu hôm nay.
Huấn luyện viên đọc tên các cầu thủ ra sân. 9 người trong số đó thuộc về đội khoá 17 tuổi. Hai cầu thủ còn lại là Dũng và Phong thuộc đội 1 khoá Tèo.
Trận đấu bắt đầu, bên VinaFood là đội được giao bóng trước và nằm phần sân bên phải. Đội APFC nằm phần sân bên trái
( Chú thích: Ở đây là trái phải của các bạn đọc).
Đội VinaFood hai năm trước là đội vô địch giải quốc gia nhưng sau đó lứa cầu thủ đó đã quá tuổi, cả đội thay máu bằng lứa mới. Lứa mới không thể duy trì thành tích của đàn anh nên những năm trở lại đây thành tích cũng không quá tốt. Thật ra nếu không như vậy thì cũng không chọn đá giao hữu với APFC. Thành tích của APFC phải nói là quá tệ, may mắn là lần cuối cùng giành được chiến thắng sát sao 1 - 0 trong lượt trận cuối mới có cơ hội đi tiếp.
Tèo, Tí, Tín và Thái ngồi bệch trên cỏ nhìn hai đội thi đấu. Đội nhà bị ép sân hoàn toàn 15 phút đầu. Tí ngáp dài nói với cả bọn:
- Sao tao có cảm giác là lạ tụi mày ạ
Tín hỏi luôn:
- Cảm giác gì, mà thật ra tao cũng có.
Thái đang tư thế nằm ngửa, đeo cặp kiếng mát hiệu Gucci, lười biếng nói:
- Tụi mày cũng cảm nhận được hả. Tao cũng có cảm giác đó
Tèo khó hiểu hỏi:
- Tụi mày cảm giác gì? Đau bụng hả? Mẹ! Tao đã bảo sáng nay ăn ít lại mà.
Ba đứa nhìn Tèo khinh bỉ, Tí trả lời:
- Cảm gíac của tao là sao mọi thứ có vẻ chậm quá…
- Ừm tao cũng vậy..(x2)
- Chậm? - Tèo lại khó hiểu quan sát trận đấu.
Đối với Tèo thì mọi thứ bình thường vì vốn Tèo đã quen với cường độ tập luyện. Còn đối với ba đứa bạn mình thì do đột ngột tập luyện tăng cường, sức mạnh và tốc độ đề thăng nên mới có cảm giác mới lạ, mọi thứ như chậm lại. Cũng giống như khi vừa mới lên tàu hoả, nhìn cảnh vật sẽ thấy tàu chạy rất nhanh nhưng nếu ở trên tàu lâu rồi thì sẽ cảm thấy tàu chạy chậm. Tèo giống như người đang ở trên tàu, thấy mọi thứ đều bình thường. Còn cả ba đứa giống như vừa bước lên tàu, tốc độ của chính mình tăng cao nên thấy di chuyển trên sân là quá chậm.
Diễn biến trên sân cũng không chán như cả bốn đứa nghĩ. Đội VinaFood nhanh chóng ghi bàn dẫn trước sau một pha chọc khe rất khéo của trung vệ giữa, tiền đạo thoát xuống như một con sóc và nhẹ nhàng sút tung lưới thủ môn.
Thái chửi thề:
- DM vậy mà chụp không được ngu vãi.
Tèo nhìn qua ngạc nhiên:
- Vậy mà còn ngu? Nó sút gần thế mà.
Tí ngáp dài:
- Ừm gần thế mà chụp éo được, vậy mà cũng là thủ môn đội U-17.
- Ê tâng bóng tí đỡ chán tụi mày - Tín đứng lên cầm bóng rồi đá qua cho Tèo rồi cả bốn đứa khởi động tâng bóng.
Trong sân, đội APFC cũng không phải là củi mục, rất nhanh Dũng đội 1 U-16 được tung vào sân tăng cường hàng công. Từ một pha câu bóng từ cánh phải, Dũng bật cao hơn cả giữa rừng hậu vệ để đánh đầu tung lưới đội VinaFood ghi bàn cân bằng tỉ số.ư
Nhiệt huyết cả đội sôi trào, một số cầu thủ U-17 được thay ra và đội 1 U-16 được vào. Với sức trẻ và khí thế vừa mới ghi bàn, đội APFC triển khai kiểm soát giữa sân bằng những đường chuyền ngắn.
Phút thứ 40, từ một pha phối hợp một hai từ giữa sân, hai trung vệ thoát khỏi gọng kềm của đội VinaFood, tiền đạo chính đội U-17 APFC là Thành Lộc với biệt danh Lộc Bale thực hiện cú sút như đại bác từ khoản cách 25 mét tung lưới nâng cách biệt lên 2-1 cho đội APFC.
Sau đó hai đội tạm thời nghỉ giữa hiệp trước khi bước vào hiệp 2.
Huấn luyện viên người Pháp đi đến trước cả đội triển khai chiến thuật:
- Hiệp hai Tín vào thay người, đá vị trí trung vệ giữa hỗ trợ cho Xuân Mạnh. Tín đá lệch qua cánh phải một tí.
- Em nữa thầy ơi! - Tí chỉ vào mình.
- Em sẽ được vào sau, yên tâm. - Ông Dominik nhìn Tí rồi nói.
Tí khoác tay lên vai Tín rồi bảo:
- Mày vô thể hiện ít thôi để ổng còn cho tao với thằng Thái với thằng Tèo vào nữa. Thắng đậm quá tụi tao vào làm gì.
Hiệp hai bắt đầu, đội VinaFood cũng có sự thay đổi người. Trong sân xuất hiện một gương mặt khá điển trai, tóc vàng hoe với dáng người cao tầm 1m7. Cầu thủ này đang đứng vị trí tiền vệ tấn công. Người này là Tuấn Anh, là viên ngọc thô đang được mài giũa của lò VinaFood.
Tuấn Anh lập tức thể hiện cho mọi người thấy kỹ thuật cao của mình. Phút thứ 70, Tuấn Anh nhận bóng từ cánh phải, ngay lập tức đảo chân qua hai trung vệ của đội APFC, Tín đang theo kèm một tiền đạo khác nên không thể có mặt kịp thời nên Tuấn Anh dùng tốc độ của mình đẩy bóng mạnh lên rồi phóng tới như một con báo.
Khi tới gần vạch ngoài vòng 16 m 50, Tuấn Anh vung chân lên cao sút mạnh. Bóng bay thành một đường thẳng tắp như một đòn chưởng lực Kamejoko. Thủ môn Thanh Hà chỉ có thể đứng như trời trồng mà không biết bóng đã vào lúc nào không hay. Tỉ số cân bằng 2 đều.
Bên ngoài sân, Tí huých tay Tèo khen:
- Thằng này sút mạnh vãi mày. Ba đánh một mà nó thoát xuống như đúng rồi. Thủ môn còn éo kịp nhìn bóng nữa. Thái nhà ta mà chụp chắc cũng bó tay.
- Mẹ mày nói gì đó. Ba thứ cùi bắp mà so sánh với tao hả? - Thái nổi điên chửi thề.
- Được rồi, nếu có cơ hội thì mày vô thử xem - Tèo nói đỡ.
Thái chửi vào:
- Mẹ thằng Tín, làm ăn cái gì mà để thằng kia sút thoải mái như không người. Đúng là thằng Tín đeo.
- "Tín đeo"? - Tí hỏi.
- Là “Éo tin”
Tí sững sờ rồi cũng cười ngặc nghẽo. Lần đầu tiên nó nghe có người kêu thằng bạn mình như vậy.
Tèo bất ngờ kêu lên rồi chỉ tay vào sân:
- Ê cơ hội tới rồi kìa.
Trong sân, thủ môn Thanh Hà đội U-17 của APFC đang nằm ôm vai sau cú bay người cố gắng đỡ bóng nhưng cú sút của Tuấn Anh đi quá hiểm và mạnh làm Thanh Hà bay hết sức vẫn không thể chạm vào bóng, cả người đập mạnh vào cột dọc, xương vai nghe rắc một cái rồi chỉ thấy Thanh Hà ôm vai lăn lộn trong đau đớn.
Thủ môn Ngọc đội U-16 thì đã bị Tèo sút cho nằm viện vẫn còn chưa hồi phục, thủ môn dự bị đội U-17 thì đang nghỉ ngơi sau chấn thương. Huấn luyện viên đau đầu trong tình huống này, đang muốn chỉ định đại một cầu thủ thì Tèo đã tới nói với ông thầy:
- Thấy ơi để Thái chụp đi, nó chụp hay lắm.
- Thái? - Ông Dominik hỏi lại, ông vẫn chưa quen được tên của những học viên mới.
- Là thằng này nè thầy. - Tí kéo Thái lại.
Ông Dominik nhìn Thái một lượt, thấy Thái có chiều cao gần bằng Tèo và hai tay có lực thì mắt sáng rỡ. Có điều trang phục có phần không ổn. Đi đá bóng mà mang kính Gucci, giày Channel, đội nón? Ông nội đi biển hả.
Không còn cách nào, ông thử luôn:
- Ok, được rồi, Thái mang găng, thay đồ thủ môn rồi vô chụp đi em.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook